Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0226
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Ông ngoại, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ngoại.
không phải là ngoại đã bị Nhiếp Vô Ưu giết rồi sao?!Tư Hạ nhìn về phía lão giả đối diện đột nhiên xuất hiện, mặt đầy vẻ không cách nào tin tưởng nổi.
Bị Vô Ưu giết rồi.
?Lời Tư Hạ nói vừa dừng lại, Nhiếp gia chủ và chủ mẫu, thần sắc nhất thời biến đổi.
Chuyện này làm sao có thể? Cha rõ ràng là mất tích đã rất lâu, làm sao ở trong miệng người ngoài, lại là bị Vô Ưu giết chết.
Cha, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Nhiếp chủ mẫu mặt đầy vẻ nôn nao.
Nghe câu hỏi này, lão giả liếc mắt nhìn Băng Sơn Mỹ Nam ở sau lưng, nói: Cảnh Mộ, cậu nói đi.
Băng Sơn Mỹ Nam: ?Thấy vậy, thần sắc ông lão có chút lúng túng: Được rồi, vẫn là ta tới nói vậy.
Ban đầu, ta và Vô Ưu phát sinh một chút tranh cãi, cho nên muốn thông qua tỷ thí để giải quyết.
Nếu như Vô Ưu thắng rồi, ta liền nghe theo con bé, nếu như con bé thắng, thì lại nghe ta nói, là như vậy.
Ông lão cẩn thận cân nhắc lựa lời một chút, tiếp tục nói: Chỉ bất quá, ở trong lúc ta tỷ thí với Vô Ưu, bởi vì nhiều nguyên nhân, Vô Ưu không cẩn thận lỡ tay làm tổn thương ta.
Nói đến đây, ánh mắt của ông lão, lơ đãng rơi về phía Nhiếp Vô Danh ở xa xa.
Sau khi ta bị thương, một gã thanh niên áo đen, xông vào, định lấy mạng của ta.
Chỉ bất quá, cuối cùng lại nương tay, chẳng qua chỉ làm ta bị trọng thương.
Ông lão thở dài một tiếng.
Cha, rốt cuộc là ai làm? Nhiếp chủ mẫu vội vàng hỏi.
Giờ phút này, Diệp Οản Οản yên lặng nhìn về phía Nhiếp Vô Danh ở bên cạnh.
Người áo đen kia.
hẳn là vị đại ca này của mình rồi đi.
Chỉ bất quá, đến cuối cùng, vẫn không nhẫn tâm hạ sát thủ.
Là con.
Không cho ông lão có cơ hội nói tiếp, Nhiếp Vô Danh khẳng định lại: Là do con.
Cái gì?Nhiếp chủ mẫu và gia chủ hai người nhất thời sững sờ, mặt đầy kinh ngạc nhìn Nhiếp Vô Danh.
Không phải là Nhiếp Vô Ưu, mà là Nhiếp Vô Danh.
? Làm sao có thể.
Chân mày Tư Hạ nhíu chặt lại, khó mà tin nổi.
Năm đó, ông ngoại không biết tung tích, hiện trường lưu lại vết máu rất lớn và vết tích đánh nhau.
Sau khi điều tra theo dõi, phát hiện thân thể của ông ngoại bị Nhiếp Vô Ưu dùng dao găm xuyên thủng.
Sau đó, Tư Hạ điều tra ra hành tung của Diệp Οản Οản, trở lại Hoa quốc, lại phát hiện Diệp Οản Οản bởi vì không chịu nổi một ít trí nhớ hành hạ, mới lựa chọn sử dụng Ký Ức Bao Trùm.
Cho nên, Tư Hạ vẫn cho rằng, là Diệp Οản Οản giết ông ngoại.
Nhưng thật không nghĩ tới, người hành hung lại sẽ có thể là Nhiếp Vô Danh!Mày!! Làm sao có thể.
có thể hạ độc thủ đối với ông ngoại ruột của mình! Nhiếp chủ mẫu nhìn về phía Nhiếp Vô Danh, vô cùng đau đớn.
Là ông ấy hại chết Lăng Miểu.
Nhiếp Vô Danh sau một hồi yên lặng, lúc này mới lên tiếng.
Nhưng dù cho là như thế, Nhiếp Vô Danh vẫn không hề giết chết ông ngoại, chẳng qua chỉ làm cho ông trọng thương, sau đó rời đi.
Vô Danh, ông ngoại cũng không có biện pháp nào.
Ông lão nhìn về phía Nhiếp Vô Danh, đóng cặp mắt lại, đầy ngưng trọng mở miệng nói: Trọng Tài Hội hạ tử lệnh, nếu như ta không làm theo, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Hơn nữa, ta cũng không hề sát hại Lăng Miểu, mà chỉ đưa con bé về công hội, đều vẫn đang ngày ngày điều trị.
Ban đầu, ông ngoại cũng không có dũng khí đi phản kháng Trọng Tài Hội, mãi đến khi Diệp Οản Οản kế thừa chiếc nhẫn kia của Lăng Miểu, Trọng Tài Hội dự định ra tay với nàng, ông ngoại mới thật sự ra quyết định, dự định lật đổ Trọng Tài Hội, phong bế Độc Lập 12 Châu, tự làm vua một cõi.
Con biết, ngoại đã cứu Lăng Miểu.
Nhiếp Vô Danh nói.
Mới vừa rồi, anh đã từng nghe Tư Hạ nói tới.
Vậy, ông ngoại, việc ngoại mất tích là chuyện gì xảy ra? Còn nữa.
nếu ngoại chưa chết, tại sao cũng không chịu xuất hiện? Tư Hạ nhìn về phía ông lão, vội vàng hỏi.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nghe tiếng, lão giả nhìn Băng Sơn Mỹ Nam ở phía sau, nói: Cũng nhờ có Cảnh Mộ.
Hắn? Tư Hạ hướng về Băng Sơn Mỹ Nam quan sát.
Ừm.
Lão giả gật đầu: Lúc đầu ta trọng thương, là cậu ta đã cứu ta.
Mấy năm nay, ta vẫn luôn hôn mê nằm liệt giường, thân thể không thể hoàn toàn phục hồi như cũ.
Lần này bởi vì chuyện quá khẩn cấp, Cảnh Mộ mới không thể nào không dùng phương pháp đặc thù để cho ta khôi phục một chút tinh lực.
Do đó ta mới có thể xuất hiện ở trước mặt các người.
Là phương pháp đặc thù gì.
có tác dụng phụ không? Diệp Οản Οản ngay lập tức hỏi.
Một bên, Băng Sơn Mỹ Nam gật đầu một cái.
Tác dụng phụ đúng là có một ít, bất quá, so với chuyện bây giờ, cũng không coi vào đâu.
Ông lão nói nhẹ nhàng như không.
Diệp Οản Οản quan sát Băng Sơn Mỹ Nam, anh ta và ông ngoại rốt cuộc là có quan hệ như thế nào.
Tựa hồ như nhìn thấu nghi ngờ của Diệp Οản Οản, ông lão nói: Bên cạnh của anh con, và cả bên cạnh con, đều có người do ta sắp xếp để trợ giúp các con.
Hả? Diệp Οản Οản nhất thời sửng sốt một chút.
Bên cạnh anh con là Cảnh Mộ, mà bên cạnh của con, chính là Ôn Tử Nhiên.
Ông lão nói: Chuyện này, ngay cả Tư Hạ cũng đều không biết rõ.
Sư phụ, đã lâu không gặp.
Ôn Tử Nhiên tiến lên một bước, hướng về lão giả khom lưng chào: Em vẫn luôn tin tưởng, Tiểu Phong không hề liên quan đến chuyện thầy mất tích, cũng tin tưởng rằng thầy vẫn còn ở nhân thế.
Diệp Οản Οản mặt đầy mộng bức nhìn lấy Ôn Tử Nhiên.
Cái ông anh này, con mịa nó.
ẩn núp cũng quá sâu rồi đi!Người ông ngoại phái đi trợ giúp anh trai là Tử Quỷ, bên cạnh mình là Ôn Tử Nhiên.
Nếu như ông ngoại không nói, sợ rằng cả đời nàng cũng sẽ không biết được.
Vô Danh, thật ra thì cậu ấy nói với ta, hẳn là con đã phát hiện cậu ta là do ta phái đi.
Ông lão nhìn về phía Nhiếp Vô Danh: Cho nên, hẳn là con cũng biết, là cậu ta đã cứu ta, dùng Cổ giúp ta điều trị và khôi phục rồi, phải không?Vâng.
Nhiếp Vô Danh đáp.
Chính người ông ngoại này của anh, mặc dù từ khi anh còn bé đã rời bỏ Nhiếp gia, gặp mặt không nhiều, cũng không có cảm tình quá sâu, nhưng vẫn như cũ thời thời khắc khắc nhớ nhung anh và em gái, thậm chí âm thầm sai hai người nằm vùng ở bên người của anh và Nhiếp Vô Ưu, giúp đỡ, phụ tá bọn họ.
Cũng chính bởi vì một chút ràng buộc cuối cùng này, năm đó, Nhiếp Vô Danh mới không hạ sát thủ đối với ông ngoại, chừa lại cho ông một hơi thở.
Chỉ tiếc, khi đó con cũng không cho ta cơ hội giải thích, trong lòng con, oán hận đối với ta quá lớn! Ta, ngay cả cơ hội nói cho con biết Lăng Miểu còn sống, cũng không có.
Ông lão than khẽ.
Nhiếp Vô Danh nhìn ông lão, như là muốn nói gì, nhưng mà cuối cùng ngay cả một chữ cũng không thể nói ra khỏi miệng.
Ông ngoại, ngoại còn sống.
Quá tốt rồi.
!! Ông ngoại, ngoại biết không, tâm nguyện năm đó của ngài, con sẽ có thể ngay lập tức hoàn thành rồi! Ông ngoại, chúng ta cùng nhau làm!Tư Hạ nhìn chằm chằm ông lão, thần sắc kích động, nói.
Tư Hạ, đến bây giờ mà ngươi còn chấp mê bất ngộ sao!! Diệp Οản Οản hướng về Tư Hạ tức giận quát lên.
Chấp mê bất ngộ? Nghe tiếng, Tư Hạ nhìn về phía Diệp Οản Οản: Tỷ tỷ.
Là đệ trách lầm tỷ rồi.
Cho đệ xin lỗi! Nhưng mà, hiện tại ông ngoại còn sống, chẳng lẽ, tỷ muốn một lần nữa phản bội chúng ta sao? Chính tỷ tự nhìn một chút, chỉ cần chúng ta nguyện ý, liền nhất định có hy vọng thay thế Trọng Tài Hội.
Diệp Οản Οản lắc đầu một cái.
Trọng Tài Hội, chẳng qua chỉ là một danh từ mà thôi.
Thứ bọn họ cần cải biến, cũng không phải là Trọng Tài Hội, mà là quy củ và chế độ Độc Lập Châu trăm ngàn năm truyền xuống.
Hơn nữa, năm đó muốn giết mình cũng được, hay là kẻ hạ lệnh giết Lăng Miểu cũng được, đều là mệnh lệnh của Hội trưởng Trọng Tài tiền nhiệm.
Nhiều năm trôi qua như vậy, Hội trưởng Trọng Tài Hội và cao tầng, cũng không biết đã đổi bao nhiêu người.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Lui 10 ngàn bước mà nói, Độc Lập 12 Châu đến ngày hôm nay cũng không dễ dàng mới có được thời gian tương đối thái bình một chút này, cũng có phần nào nhờ sự cố gắng Trọng Tài Hội! Há có thể bởi vì tư tâm của bản thân, phá hỏng thái bình của Độc Lập 12 Châu?Tiểu Hạ, thu tay lại đi! Ông lão nhìn về phía Tư Hạ nói.
Ông ngoại.
Ngoại nói cái gì? Tư Hạ khó tin: Đây là mục tiêu và mộng tưởng của ngài.
Nhưng mà, ông lão lại lắc đầu một cái: Thật ra thì, ta đã nghĩ rất rõ ràng.
Tiểu Hạ, con nhìn ta, nhà không ra nhà, cháu gái phản đối ta, cháu trai căm thù ta, cuối cùng tạo thành tổn thương cả đời này.
Chẳng lẽ, sau này con cũng muốn giống như ta vậy sao?Không được! Tư Hạ lắc đầu một cái: Con nỗ lực lâu như vậy.
bố trí lâu như vậy, làm sao có thể nói xong liền coi như xong? Ông ngoại, chỉ cần ngoại nguyện ý, chúng ta liền có thể lập tức hoàn toàn khống chế Độc Lập Châu.
Sau đó, thẩm thấu bành trướng ra 11 châu còn lại.
Coi như Trọng Tài Hội, đến lúc đó cũng không có biện pháp nào bắt chúng ta!Vì thuyết phục ông ngoại, Tư Hạ lại vội vàng mở miệng nói, Huống chi, ông ngoại, nếu như chúng ta không làm như vậy, đám người bá đạo vô lý vô nhân tính Trọng Tài Hội kia, tuyệt đối sẽ không chịu phá bỏ quy củ.
Ngài đừng quên, tỷ tỷ là thủ lĩnh đương nhiệm của Tử Vong Hoa Hồng, Trọng Tài Hội sẽ không bỏ qua cho tỷ ấy!Thủ lĩnh các đời của Tử Vong Hoa Hồng đều lấy lật đổ Trọng Tài Hội, giải phóng Độc Lập Châu làm mục tiêu, bị Trọng Tài Hội coi là tà giáo.
Thủ lĩnh của tổ chức, là mục tiêu rõ ràng cần phải bị tiêu diệt.
Diệp Οản Οản bị phát hiện là thủ lĩnh tà giáo này, Trọng Tài Hội, làm sao có thể bỏ qua?Một bên, Nhiếp phu nhân lập tức mở miệng nói, Có chúng ta ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho bất luận kẻ nào làm tổn thương Oản Oản!Tư Hạ hừ lạnh một tiếng, A, Nhiếp gia ở chỗ này là người đứng đầu tứ đại gia tộc, nhưng mà, bà cho rằng dựa vào một Nhiếp gia nho nhỏ liền có thể đối kháng cùng Trọng Tài Hội?Nếu như có thể, ban đầu ông ngoại cũng sẽ không dốc toàn lực, dùng phương pháp quá khích như thế.
Một bên, ông lão nghe vậy, than nhẹ một tiếng mở miệng nói: Tiểu Hạ, Trọng Tài Hội đã triệt tiêu tuyệt sát lệnh đối với Oản Oản.
Tư Hạ sững sờ, ngay sau đó chân mày nhíu chặt: Cái gì?Nếu không, con cho là.
Tại sao Vô Ưu khôi phục thân phận lâu như vậy, Trọng Tài Hội cũng không có hành động? Ông lão nói.
Tư Hạ: Không có khả năng! Trọng Tài Hội không có khả năng bỏ qua cho tỷ ấy!Ông lão chậm rãi giải thích, Vô Ưu vốn chính là ngoài ý muốn lấy được chiếc nhẫn kia, chẳng qua là khi đó căn bản Trọng Tài Hội cũng không nghe bất kỳ lời giải thích nào, cố ý diệt cỏ tận gốc.
Sự tình qua nhiều năm như vậy, Vô Ưu biến mất nhiều năm, Tử Vong Hoa Hồng cũng không có dấu hiệu phục hồi, Trọng Tài Hội liền có cao tầng làm người bảo đảm cho Vô Ưu, bảo vệ tánh mạng của con bé.
Lời nói của ông ngoại khiến cho tất cả mọi người ở đây, bao gồm cả Diệp Οản Οản ở bên trong đều có vẻ mặt ngoài ý muốn.
Diệp Οản Οản hoàn toàn không biết, trong này còn có nhiều chuyện sâu xa như vậy.
Trong Trọng Tài Hội lại có thể có người đồng ý bảo vệ tánh mạng của nàng?Có thể có quyền lợi lớn như vậy, chức vụ tuyệt đối không thấp.
Hơn nữa bảo đảm sẽ chịu trách nhiệm liên đới, ai lại dám dùng tánh mạng của mình giúp nàng bảo đảm kiểu này?Ta không tin! Không tin!!! Tư Hạ có chút điên cuồng gào thét.
Sắc mặt ông lão ngưng trọng, lắc đầu một cái.
Ngay từ đầu, mục đích của Tư Hạ có lẽ đúng là vì muốn hoàn thành nguyện vọng của ông.
Nhưng mà, đến cuối cùng, quyền lực đã ăn mòn tâm nguyện ban đầu của cậu ta.
Cậu ta.
đã không quay đầu được nữa rồi.
Tư Hạ vừa dứt lời, trước mắt, một bóng đen thoáng qua.
Chỉ thấy, Tư Dạ Hàn trong nháy mắt xuất hiện ở bên cạnh Tư Hạ.
Bép!Vẫn không để cho Tư Hạ phục hồi lại tinh thần, Tư Dạ Hàn trở tay tung một cái tát, hung hăng quất vào trên mặt của hắn.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nói cho cùng, ta là Cửu thúc của ngươi.
Tư Dạ Hàn nhìn chằm chằm Tư Hạ bị đánh tới ứng phó không kịp: Thu tay lại, nếu không sẽ chết!Ngươi.
!Tư Hạ cắn răng nghiến lợi, Bớt bày ra cái giá Cửu thúc với ta đi! Ngươi không có tư cách đó!Ta lặp lại lần nữa.
Tư Dạ Hàn mặt không cảm xúc, Thu tay lại!Ngay vào lúc này, một đội xe việt dã quân dụng màu đen, lặng yên không một tiếng động, từ phía sau lái vào chiến trường.
Những chiếc xe việt dã võ trang đầy đủ này đột nhiên xuất hiện tại chiến trường, trong nháy mắt khiến cho mọi người đều cảnh giác nhìn sang.
Một giây kế tiếp, xe dừng lại ở một bên.
Sau đó, ba nam một nữ từ trong chiếc xe đầu tiên đi xuống.
Bên trong mấy chiếc xe phía sau, nhanh chóng xuất hiện đông đảo nhân mã toàn thân mặc đồ đen, có vẻ được huấn luyện rất nghiêm chỉnh.
Diệp Οản Οản híp hai con ngươi lại, Những người này là.
Bên cạnh nàng, hai tay Nhiếp Vô Danh đột nhiên siết thật chặt, tạo thành quả đấm, sắc mặt âm trầm mở miệng nói, Trọng Tài Hội.
Cái gì? Trọng Tài Hội? Diệp Οản Οản nhất thời đổi sắc mặt.
Chỉ thấy ba nam một nữ cầm đầu kia tựa hồ là cao tầng của Trọng Tài Hội, bộ dáng ước chừng đều khoảng 4050 tuổi, người phụ nữ đi đầu có vẻ trẻ nhất trong số bọn họ, cùng lắm chỉ khoảng hơn 30 tuổi mà thôi.
Diệp Οản Οản không nhịn được nhìn người phụ nữ kia nhiều hơn một cái, bởi vì tướng mạo của cô ta thật sự là quá đẹp, chẳng qua là biểu cảm vô cùng âm trầm lạnh lẽo âm u, không thể nghi ngờ đã phá hỏng đi hình tượng đẹp đẽ của khuôn mặt cô ta.
Cũng không biết có phải là phát giác tầm mắt của Diệp Οản Οản hay không, ánh mắt người phụ nữ kia đột nhiên giống như lưỡi dao sắc bén bắn về phía Diệp Οản Οản.
Ánh mắt kia mang theo cảm xúc cực kỳ không hữu hảo, căm ghét và chán ghét, khiến cho đáy lòng Diệp Οản Οản phát rét một hồi.
Cùng lúc đó, lòng bàn tay ấm áp, xua tan chút hàn ý trong cơ thể kia.
Diệp Οản Οản thuận theo tay của mình, phát hiện Tư Dạ Hàn không biết từ lúc nào đã nắm lấy tay nàng, siết ở trong lòng bàn tay, nhiệt độ thuận theo lòng bàn tay lan truyền khắp toàn thân.
Sắc mặt của Tư Hạ âm trầm đến chảy nước: Trọng Tài Hội.
Người phụ nữ tướng mạo cực kỳ xinh đẹp kia, mở một quyển sách dày bên trong có ghi các bộ luật ra, đảo mắt nhìn qua tất cả mọi người ở đây, cuối cùng, ánh mắt cố định ở trên người Tư Hạ, giống như đang nhìn một người chết vậy, mặt không biểu cảm mà mở lời: Tư Hạ, ngươi không tuân theo điều luật thứ 36 của Trọng Tài Hội, tích trữ lượng lớn vũ khí nóng, xin mời đi theo chúng ta một chuyến!Thấy một màn như vậy, tất cả mọi người Độc Lập Châu ở đây, gương mặt đều đầy kinh ngạc.
Mãi đến 15 phút trước, bọn họ mới từ trong miệng Tư Hạ biết được hắn tích trữ lượng lớn vũ khí nóng, trước đó ngay cả một chút tiếng gió đều không nghe được.
Trọng Tài Hội làm sao lại nhận được tin, còn nhanh như vậy đã lập tức chạy tới nơi này? Hơn nữa, Trọng Tài Hội tổng cộng điều đến 4 vị quản lý trưởng, võ trang đầy đủ, có thể thấy đã sớm có được tin tức.
Trọng Tài Hội tổng cộng bổ nhiệm 12 vị quản lý trưởng, là người quy định và bảo vệ tất cả quy tắc của Độc Lập Châu, địa vị cực kỳ cao quý, được tôn sùng.
Chuyện này căn bản cũng không cần bọn họ tự mình đi xử lý, nhưng lần này, lại một lần đến tận 4 vị quản lý.
Hơn nữa, vị nữ quản lý trưởng duy nhất này lại còn là người điều phối một châu mạnh nhất của Độc Lập 12 Châu, Ân Duyệt Dung.
Tư Hạ không hề sợ hãi, vốn chính là ôm lấy dự định đánh cho trở tay không kịp, rõ ràng cũng không ngờ được tin tức lọt ra, Trọng Tài Hội vậy mà mới đó đã tới rồi.
Đáy mắt Tư Hạ thoáng qua một nét điên cuồng, À, quy định? Nực cười! Trọng Tài Hội thật sao? Nếu đã tới, vậy thì cùng nhau lưu lại đi!!Bên cạnh người phụ nữ kia, một vị cao tầng Trọng Tài Hội khác, ăn mặc tây trang màu đen, tóc hoa râm, thân hình hơi mập cười ha hả nói, Người trẻ tuổi, giọng có hay nhưng vẫn đừng nên cất lời quá cuồng vọng thì tốt hơn!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Vậy thì thử xem! Ánh mắt Tư Hạ hơi híp lại, nhất thời giơ tay lên, trong phút chốc, roẹt roẹt roẹt, vô số họng súng đen ngòm và đại pháo thoắt cái đã nhắm ngay vào đám người.
Mọi người Độc Lập Châu thấy những thứ vũ khí nóng kia, toàn bộ đều biến sắc.
Đệt! Cái tên Tư Hạ này quả thực là điên rồi! Những vũ khí này cũng đã đủ để cho nổ toàn bộ Độc Lập Châu rồi.
Dưới tình huống chịu sự quản lý nghiêm mật như vậy, lại có thể tích trữ vũ khí nóng với số lượng lớn như thế, có thể thấy hắn đã sớm chuẩn bị từ rất lâu.
Nếu như thật sự đánh nhau, toàn bộ bọn họ đều sẽ phải chết ở chỗ này.
Tư Hạ lạnh lùng nhìn về phía Trọng Tài Hội và một đám thế lực Độc Lập Châu, Ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, thần phục ta, hoặc là chết!Mọi người Độc Lập Châu trố mắt nhìn nhau, mặt đầy kinh hoảng.
Đệt! Thằng điên này! Nếu như không nghe hắn, sợ là hắn sẽ thật sự giết chết tất cả mọi người ở đây mất!Coi như là Trọng Tài Hội cũng không thể nào đối kháng lại với vũ khí đạn dược được!Làm sao bây giờ?! Làm sao bây giờ.
Tư Hạ nâng khẩu súng trong tay lên, chậm rãi chĩa thẳng về phía vị quản lý Trọng Tài Hội có thân hình hơi mập nọ, cười trong điên cuồng, Kiếp sau, nhớ kỹ cho ta! Độc Lập Châu này, ta chính là quy định!Nói xong, liền nhấn cò súng.
A ——!!Sau một tràng thốt lên, hiện trường tĩnh mịch một mảnh, tất cả mọi người đều bị bao phủ ở trong khói mù và sự sợ hãi ngập tràn.
Ngay cả người của Trọng Tài Hội cũng dám giết, người đàn ông này, điên thật rồi!Tư Hạ ——!! Diệp Οản Οản kinh hô thành tiếng.
Sau phát súng này, Tư Hạ cũng không còn đường để quay đầu lại nữa rồi.
Tất cả mọi người đều hoảng sợ nhìn về phía vị quản lý trưởng có thân hình hơi mập kia.
Nhưng mà, một giây kế tiếp, hình ảnh máu tanh theo dự đoán của mọi người vậy mà lại không hề phát sinh.
Cái vị quản lý trưởng kia vẫn như cũ êm đẹp đứng ở nơi đó, viên đạn bắn ra không hề tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với ông ta.
Tư Hạ không cách nào tin nhìn chằm chằm họng súng, cạch cạch cạch, lại liên tục bóp cò thêm mấy nhát.
Kết quả khẩu súng này lại giống như đồ chơi, viên đạn bắn vào trên người không hề tạo thành chút phản ứng nào.
Đáy mắt Tư Hạ thoáng qua ánh sáng lạnh giá tột độ, một tay ném khẩu súng trong tay, đoạt lấy khẩu súng khác trong tay thủ hạ, điên cuồng bắn về phía đám người, ngờ đâu tất cả các viên đạn bắn ra, cũng không tạo thành được tổn thương cho bất kỳ ai.
Viên đạn.
Bị người ta đánh tráo.
Những viên đạn này là giả, không có bất kỳ lực sát thương nào.
Sao lại thế.
?? Không có khả năng.
!! Chuyện này là không thể nào.
Tư Hạ vứt súng trong tay sang một bên, thở hổn hển và nhanh chóng gọi một cú điện thoại, y như phát điên rống giận vào trong đầu kia điện thoại, Du Thiệu, ngươi lăn tới đây cho ta! Đám súng này, những viên đạn này là có chuyện gì xảy ra!?!Du Thiệu là Phó hội trưởng Võ Đạo Liên Minh Công Hội, thuộc hạ thân tín của Tư Hạ.
Tất cả vũ khí đều là do hắn quản lý.
Nhưng mà bây giờ, vũ khí lại xảy ra vấn đề, điều này mang ý nghĩa.
Du Thiệu phản bội hắn!Lúc này, tên quản lý trưởng thân hình hơi mập kia mở miệng cười: Ta đã sớm nói, người tuổi trẻ, vẫn đừng quá cuồng vọng ngông nghênh là hơn!Đúng lúc này, trong đám người, một vị nam nhân mặc âu phục trắng, mang mặt nạ màu bạc ở ngay trước ánh mắt muốn bóp chết người của Tư Hạ, chậm rãi đi ra.
Tư Hạ trân trân nhìn chòng chọc gã đàn ông đeo mặt nạ nọ: Ngươi là người của Trọng Tài Hội?Tư Hạ làm sao cũng không ngờ tới, trợ thủ đắc lực, tín nhiệm nhất bên người mình, lại sẽ có thể là nội gián của Trọng Tài Hội.
Xin lỗi, hội trưởng.
Gã đàn ông đeo mặt nạ yếu ớt nói.
Sau đó, gã ta liền từng bước một đi về phía trận doanh đối lập với Tư Hạ.
Ở dưới ánh mắt nhìn chăm chú của tất cả mọi người, chỉ thấy Du Thiệu chậm rãi khoan thai đi tới trước mặt của Tu La Chủ Tư Dạ Hàn, cung kính khom người thi lễ một cái, mở miệng nói: Kính thưa quản lý đại nhân, may mắn không làm nhục mệnh!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Tư Dạ Hàn nghe vậy gật đầu một cái, ngay sau đó Du Thiệu liền đứng dậy, đứng ở sau lưng của anh.
Tư Hạ gắt gao chăm chú nhìn về phía Tư Dạ Hàn, vành mắt trũng xuống, hai con ngươi đỏ tươi, Tư Dạ Hàn!!!Tư Dạ Hàn, vậy mà sẽ lại là Tư Dạ Hàn!Hắn ngàn tính vạn toán, lại còn đánh giá thấp vị Cửu thúc này của mình.
Mắt thấy chuyện lớn sắp thành, lại thất bại trong gang tấc.
Diệp Οản Οản nhìn Tư Dạ Hàn một chút, lại nhìn một chút cái gã đàn ông đeo mặt nạ mới vừa hành lễ với anh, mặt cũng đầy vẻ kinh ngạc, cả nửa ngày trời mới hồi phục lại tinh thần, A Cửu, anh.
Du Thiệu mới vừa rồi, xưng hô cùng Tư Dạ Hàn là cái gì?Quản lý đại nhân?Tư Dạ Hàn lại là 1 trong 12 người quản lý của Trọng Tài Hội?Diệp Οản Οản trợn to hai mắt, Anh.
Anh.
anh là người quản lý của Trọng Tài Hội?Đây chính là.
!! Thực sự là.
!! Không phải người một nhà, không vào cửa một nhà *!! Nàng còn tưởng rằng vỏ bọc của mình đã quá nhiều, ai ngờ đâu, Bảo Bảo nhà nàng so với nàng cũng không kém chút nào.
* Ý nói người một nhà thường có những điểm tương đồng với nhau.
Khó trách.
Khó trách ông ngoại mới vừa nói, Trọng Tài Hội có cao tầng bảo vệ nàng.
Khó trách trước đó, tất cả mọi người tìm lâu như vậy cũng không tìm được những vị đại lão Độc Lập Châu biến mất kia, Tư Dạ Hàn lại xác định chính xác vị trí hải đảo đó.
Thì ra là có nội ứng là vị Phó hội trưởng này!Tâm tình Diệp Οản Οản vô cùng phức tạp, Cho nên, là anh bảo đảm cho em? Anh vào Trọng Tài Hội từ khi nào vậy.
Tư Dạ Hàn: Không lâu sau khi em khôi phục lại thân phận của Nhiếp Vô Ưu, anh thông qua một số mạng lưới thông tin, biết được năm đó Trọng Tài Hội đưa ra mật lệnh tuyệt sát đối với em.
Sau đó, anh mới dùng chút ít thủ đoạn, ngồi lên vị trí người quản lý.
Xin lỗi, không phải là có ý định lừa gạt em.
Rất nhiều chuyện, coi như là anh cũng không thể nào đoán trước, cho nên cũng không muốn nàng lo lắng.
Nếu như nàng biết trước chuyện này mà nói, cũng tuyệt đối sẽ không đồng ý để anh làm như thế.
Diệp Οản Οản: .
Mặc dù Tư Dạ Hàn biểu hiện cũng không rõ ràng, nhưng nàng mơ hồ biết được đối với Trọng Tài Hội, Tư Dạ Hàn vẫn ôm lấy thái độ bài xích và chán ghét.
Nhưng bây giờ, anh cũng không tiếc vì muốn che chở nàng mà đảm nhiệm vị trí quản lý của tổ chức này.
Trong lúc nàng còn không biết gì, người đàn ông lại vì nàng mà làm nhiều chuyện như vậy.
Mặc dù anh nói có vẻ hời hợt như thế, nhưng để ngồi lên cái vị trí kia, làm sao sẽ có thể dễ dàng như vậy? Lúc này, vị quản lý hơi mập cười híp mắt nhìn về phía Tư Dạ Hàn, mở miệng nói, Lần này thật may là nhờ có Quản lý Tư bày mưu lập kế, sớm ngày đề phòng, tránh được đại họa! Nếu không, hậu quả khó mà lường được.
Tư Dạ Hàn: Ngài khách khí, chức trách mà thôi.
Sau khi hàn huyên, người quản lý mập phân phó thành viên Trọng Tài Hội ở bên cạnh, Người đâu, bắt tất cả bọn chúng lại cho ta!Mắt thấy hết thảy đều xong rồi, Tư Hạ đứng ngơ ngác tại chỗ, giống như bị rút sạch tất cả khí lực, vẫn cứ tự mình lẩm bẩm cái gì đó trong miệng, giống như mất hồn.
Diệp Οản Οản thấy vậy, ngón tay vô thức siết chặt.
Sử dụng vũ khí nóng, lại còn là quy mô lớn như vậy, đến cuối cùng lại còn không nghe khuyến cáo, u mê không buông bỏ.
Việc xử phạt tuyệt đối sẽ không nhẹ!!Nhưng mà, cuối cùng, Tư Dạ Hàn lại cài nội ứng, đánh tráo tất cả mọi vũ khí đạn dược, có lẽ còn có thể giữ lại cho cậu ta một mạng.
Tư Dạ Hàn nhẹ nhàng ôm lấy thiếu nữ, vỗ nhẹ sau lưng trấn an nàng.
Cuối cùng, hết thảy bụi bặm lắng xuống, Diệp Οản Οản đầy tham luyến mà vùi sâu ở trong ngực Tư Dạ Hàn, đang chuẩn bị nói chuyện, cũng không biết phát hiện cái gì, sống lưng run lên.
Đột nhiên, nàng giật mình một cái, ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tư Dạ Hàn, yếu ớt nói, Bảo Bảo, sao em có cảm giác.
vị tỷ tỷ xinh đẹp ở đối diện kia, ánh mắt cô ta nhìn em có gì đó sai sai?Tỷ tỷ? Tư Dạ Hàn thuận theo tầm mắt của Diệp Οản Οản nhìn sang.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Đúng vậy, chính là cái vị.
cái vị nữ quản lý trưởng duy nhất của Trọng Tài Hội đó! Cô ta tên gì nhỉ, đúng rồi, Ân Dung Dung, anh có biết cô ấy không?!Ân Duyệt Dung.
Tư Dạ Hàn cải chính.
Diệp Οản Οản vội vàng gật đầu, Ồ nha đúng, là Ân Duyệt Dung! Nghe đại danh đã lâu, vị tỷ tỷ này chính là một người rất nghiêm khắc đấy!Nghe nói cô ta đặc biệt phụ trách mảng hình phạt.
Từ sau khi cô ta nhận chức, Trọng Tài Hội khóa này là một lần nghiêm khắc nhất.
12 châu, tất cả đều nơm nớp lo sợ, cụp đuôi làm người, người người cảm thấy bất an, sợ bị Trọng Tài Hội mời đi uống trà!Chậc chậc chậc, vị tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, lại có thể dữ dội đến thế sao!Diệp Οản Οản mở miệng liền kêu một tiếng tỷ tỷ, thần sắc Tư Dạ Hàn hơi hơi khác thường, nhưng cuối cùng vẫn không đi cải chính với nàng.
Diệp Οản Οản tiếp tục nói, Nghe nói cô ta tự tay giết người chồng hợp pháp của mình, đem chồng tháo thành 8 khối, uống máu ăn thịt.
Thậm chí ngay cả con ruột đều giết chết, luộc chín và ăn rồi! Hơn nữa cô ta đặc biệt am hiểu sử dụng độc, toàn thân đều là độc.
Người khác đụng cô ta một cái là sẽ chết! Cho nên, mặc dù dáng dấp xinh đẹp như vậy, nhưng căn bản không ai dám trêu chọc đến cô ấy!Bắt đầu từ lúc nãy, Diệp Οản Οản đã phát hiện ra những người khác không dám đứng cách Ân Duyệt Dung quá gần.
Tư Dạ Hàn nghe thấy lời của Diệp Οản Οản, sắc mặt có chút khó mà hình dung: Tin tức này em từ đâu nghe được?Diệp Οản Οản nháy mắt một cái, Chỉ là một vài tin đồn, hình như là Bắc Đẩu không biết từ đâu bát quái ra được.
Tư Dạ Hàn: .
Diệp Οản Οản quan sát Ân Duyệt Dung, nhìn một cái, vừa liếc mắt, ngay sau đó linh quang trong đầu lóe lên, đột nhiên cảm thấy là lạ ở chỗ nào.
Kỳ quái! Người phụ nữ này.
làm sao càng nhìn càng quen mắt?Diệp Οản Οản theo bản năng mà quay sang nhìn Tư Dạ Hàn, kết quả phát hiện, người phụ nữ này lại có thể có nhiều điểm tương tự với anh!Có chuyện gì vậy?Diệp Οản Οản lập tức vuốt vuốt gương mặt của Tư Dạ Hàn, Bảo Bảo, anh không được ôn nhu như thế, anh nghiêm túc một chút, hung ác một chút, nhìn em đi!Tư Dạ Hàn cũng không biết Diệp Οản Οản lại muốn làm cái gì, nhưng vẫn làm theo, biểu cảm hơi hơi nghiêm túc một chút.
Diệp Οản Οản lắc đầu, Không được! Không được, phải hung tợn thêm một chút nữa!Tư Dạ Hàn bất đắc dĩ, mím chặt vành môi.
Diệp Οản Οản than thở: Không thể hung tợn thêm chút nữa sao? Vẫn rất là ôn nhu à nha!Tư Dạ Hàn: Đây đã là cực hạn rồi.
Diệp Οản Οản: Được rồi, được rồi.
Tư Dạ Hàn bật cười, nhìn lấy cô gái của mình, Thế nào?Diệp Οản Οản gãi đầu một cái, Không có gì, chỉ là em có cảm giác không hiểu vì sao dung mạo cái vị Ân Duyệt Dung đó có chút tương tự với anh chứ!? Đại khái là ảo giác hay sao đó!Thần sắc Tư Dạ Hàn khẽ run rẩy, ngay sau đó mở miệng: Hẳn không phải là ảo giác.
Diệp Οản Οản: Hể?Diệp Οản Οản đang nói chuyện với Tư Dạ Hàn, ánh mắt ngay từ lúc đầu đã khiến Diệp Οản Οản cảm thấy cực kỳ không thoải mái kia, đột nhiên chiếu thẳng về phía nàng, không tị hiềm chút nào, cứ thế tùy ý quan sát nàng.
Sau đó, liền thấy Ân Duyệt Dung nghiêm nghị mở miệng nói: Nhiếp tiểu thư đúng không? Nếu như tôi nhớ không lầm, tên của cô còn khắc ở trên tuyệt sát lệnh cấp 1 của Trọng Tài Hội.
Mặc dù có A Cửu bảo đảm cho cô, nhưng tốt nhất là cô đừng cao hứng quá sớm! Việc bảo đảm của cậu ta chẳng qua là tạm thời, cô cũng không được hoàn toàn xóa tên khỏi danh sách tuyệt sát lệnh của Trọng Tài Hội.
Diệp Οản Οản bị ánh mắt sắc như dao của người phụ nữ kia làm cho cả người cảm thấy không thoải mái.
Thì ra không phải là ảo giác của nàng, quả nhiên là đang nhằm mũi dùi về phía nàng.
Phản ứng thứ hai của Diệp Οản Οản là, xưng hô của nữ nhân này đối với Tư Dạ Hàn, A Cửu?Tiếng xưng hô này.
cũng quá thân mật rồi đấy!?Một bên, Tư Dạ Hàn lạnh lùng nhìn về phía cô ta, ánh mắt không hề có một chút nhiệt độ nào: Quản lý Ân, bảo đảm của tôi có phải là tạm thời hay không, không phải là do ngài định đoạt! Ngài vượt quyền!!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Vừa dứt lời, người phụ nữ nọ giống như nghe được cái gì đó khiến cô ta cực kỳ khó có thể tiếp nhận nổi, trong nháy mắt lửa giận bùng cháy, ngay cả mặt mũi đều có phần vặn vẹo, Nghịch tử! Mày dám nói chuyện với mẹ như vậy!Lúc này, vị quản lý mập ở bên cạnh vội vàng đi ra giảng hòa, Khục, hic, được rồi được rồi, hai mẹ con các người, có thể nói lời dễ nghe hơn một chút được không vậy? Vào giờ phút này, con ngươi của Diệp Οản Οản đều đã sắp rớt xuống.
Mẹ.
Mẹ con.
?Ân Duyệt Dung lại là mẹ của Tư Dạ Hàn???Khục khục *ho khan*.
Diệp Οản Οản ho khan không ngừng, Ân Duyệt Dung là mẹ của anh?Tư Dạ Hàn yên lặng, một lát sau mới đáp lại: Anh và bà ta đã không còn quan hệ gì!Vẻ mặt Diệp Οản Οản như đưa đám, nói vậy có nghĩa là, đúng là mẹ của anh rồi hả?Làm bậy rồi!Mới vừa rồi ở bên này, nàng còn bát quái với Tư Dạ Hàn về mẹ của anh lâu như vậy.
Bầu không khí ở đây, có chút rất lúng túng.
Dường như Ân Duyệt Dung cũng không muốn thất thố ở trước mặt người ngoài, cố gắng đè nén cơn tức giận: Đi!Xoay người đi được một nửa, bà ta đột nhiên xoay người lại, vẻ tàn khốc trên mặt đều biến mất hết không còn tăm hơi, nhìn Tư Dạ Hàn đầy ý vị sâu xa: A Cửu, Bảo Bảo, con trai ngoan, mẹ đã cho con cơ hội, chớ ép mẹ, được không?Giờ phút này, vẻ mặt của người phụ nữ kia có thể nói là ôn nhu đến cực hạn, nhưng mà, xuất hiện trên gương mặt hoàn mỹ có thể nói là không có chút dấu vết nào của năm tháng, lại làm cho kẻ khác rợn cả tóc gáy.
Nghe được lời của bà ta, khí tức của Tư Dạ Hàn cơ hồ là trong nháy mắt trầm xuống.
Diệp Οản Οản cảm giác được lòng bàn tay anh chớp nhoáng siết chặt lại, khiến xương tay của nàng cũng đều cảm thấy đau.
Tròng mắt Diệp Οản Οản, nhìn xuống bàn tay to lớn của anh, lúc này thân thể của Tư Dạ Hàn mới chậm rãi thanh tĩnh lại.
Mối nguy cơ có thể khiến Độc Lập Châu bị lật đổ lần này, rốt cuộc cũng được giải trừ.
Dòng chính rất sợ Dịch Thủy Hàn làm khó dễ, thấy Trọng Tài Hội bắt người rời đi rồi, cơ hồ là thế lực đầu tiên rút lui khỏi chiến trường, tiếp đó dòng thứ cũng lặng yên không một tiếng động rối rít rút lui.
Cuối cùng, là các thế lực lớn và tứ đại gia tộc lần lượt rời đi.
Trên chiến trường lớn như vậy, Dịch Thủy Hàn một thân một mình đứng ở chính giữa, trên mặt tràn đầy trống rỗng và chết lặng.
Người thân nhất biến thành kẻ thù lớn nhất, không có thứ gì có thể càng thêm châm biếm và nực cười hơn chuyện này.
Ngay cả Diệp Οản Οản bên này cũng đều loạn thành một đoàn, cũng không biết nên nói cái gì an ủi, chỉ có thể đợi khi nào về, nhờ Đường Đường đi an ủi anh ta một chút.
Nhiếp gia chủ và Nhiếp phu nhân tựa hồ là lo lắng cho con trai, Nhiếp phu nhân kéo tay Nhiếp Vô Danh lại, Con trai, chúng ta về nhà.
về nhà, nha?Nhiếp Vô Danh nhìn cha mẹ bên cạnh, em gái, ông ngoại, nhìn lấy người một nhà, vẻ mờ mịt nơi đáy mắt ngập tràn.
Tư Dạ Hàn nhìn vị Phó hội trưởng Du Thiệu ở sau lưng một cái, Du Thiệu hiểu ý gật đầu, cất bước đi tới trước mặt Nhiếp Vô Danh, Nhiếp thiếu, tôi dẫn cậu đi gặp Lăng Miểu tiểu thư.
Nhiếp Vô Danh nghe vậy, ánh mắt nhất thời sáng lên, vội vã hỏi, Cô ấy như thế nào rồi? Mau dẫn tôi đi!Một bên, Tư Dạ Hàn trấn an: Yên tâm, Tư Hạ vốn định dùng cô ấy bắt giữ anh, cho nên sẽ không làm thương tổn cô ấy.
Nói xong, anh tiếp tục giải thích, Liên quan tới quy tắc Trọng Tài Hội, thật ra thì đã có không ít người ôm tâm tư bất mãn.
Tôi sẽ nghĩ biện pháp, chẳng qua là đề án sửa đổi quy tắc có thể thông qua hay không, tôi còn cần đi tìm một người, tạm thời không thể cho anh câu trả lời xác định.
Ánh mắt Nhiếp Vô Danh đầy phức tạp nhìn Tư Dạ Hàn, cuối cùng thở dài một tiếng, vỗ bả vai của Tư Dạ Hàn một cái, cười nói, Đều là người một nhà, anh cũng không cần nói với em rể một câu cám ơn nhiều.
Tư Dạ Hàn bật cười, những lời này, chính là lời cảm ơn tốt nhất.
Một bên, Nhiếp gia chủ và Nhiếp phu nhân nghe nói như vậy, dường như muốn nói điều gì, nhưng cuối cùng vẫn không hề nói gì.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Mặc dù vẫn luôn không quá ưa thích người đàn ông này, nhưng mà, lần này đúng là cậu ta đã bảo vệ được Oản Oản, còn ngăn cản một trận đại chiến.
Chẳng qua là, thật không ngờ tới, Ân Duyệt Dung lại sẽ là mẹ của cậu ta.
Hơn nữa người phụ nữ kia lại còn có thái độ như vậy với con gái mình! Coi như là muốn phản đối cửa hôn sự này, với cái danh tiếng hết sức tệ hại kia của Ân Duyệt Dung, bên phản đối cũng nên là bọn họ trước mới đúng?Lúc này, cách đó không xa, một chiếc xe gia đình MVP màu đen lái tới.
Lâm Khuyết xuống xe, sau đó kéo cửa xe ra, chỉ thấy bên trong xe bố trí tương đối thoải mái, thức uống nước trà điểm tâm, đầy đủ mọi thứ.
Tư Dạ Hàn hướng về hai vợ chồng Nhiếp gia và ông ngoại, mở lời, Ông ngoại trọng thương chưa lành không thể đứng lâu, mọi người lên xe trước đi.
Lúc này Nhiếp gia chủ và Nhiếp phu nhân mới hồi phục lại tinh thần, hai người vội vàng đi qua đỡ.
Nhiếp Hoài Lễ nhìn về phía Tư Dạ Hàn, ngữ khí khách khí lễ độ: Sợ là làm phiền Tư tiên sinh rồi.
Ngay sau đó, vội vàng nhìn về phía cha vợ nhà mình nói, Cha, là chúng con sơ xuất rồi, cha chờ một chút, con lập tức phái xe qua!Ông cụ trải qua sinh tử, mặc dù đã coi nhẹ rất nhiều chuyện, nhưng đối với người con rể này, đến cuối cùng vẫn có chút không thích ứng được, Không cần đâu!Nhiếp Hoài Lễ nghe vậy có chút lúng túng đứng ở nơi đó, Nhiếp phu nhân cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
Ông lão hướng về Tư Dạ Hàn nhìn lại, ánh mắt ung dung thản nhiên quan sát anh mấy lần, sắc mặt dường như khá hơn một chút, mở miệng nói, Đi thôi.
Nhiếp Hoài Lễ thấy cha vợ chào đón Tư Dạ Hàn như vậy, không khỏi có chút cảm giác khó chịu trong lòng, nhưng cũng không tiện nói gì.
Tư Dạ Hàn vội vàng đi tới cẩn thận đỡ lấy ông lão: Ông ngoại, ngài cẩn thận dưới chân.
Diệp Οản Οản thấy vậy cũng vội vàng tiến lên đỡ lấy ông, Ông ngoại chậm một chút.
Nhìn chiếc xe gia đình MVP kia, Diệp Οản Οản quả thật là ngoài ý liệu.
Từ lúc nào Tư Dạ Hàn đã chuẩn bị sẵn xe cộ phương tiện rời đi rồi vậy hả? Lấy được cái gật đầu đồng ý và thừa nhận của ông ngoại.
Đây là tìm một ngọn núi lớn để dựa vào à nha.
Diệp Οản Οản để cho Nhiếp Vô Danh trước tiên đi theo Du Thiệu tìm Lăng Miểu, còn chính mình chiếu cố ông ngoại bên này.
Mặc dù ông ngoại nói nhẹ nhàng, nhưng phương pháp đặc thù đó khẳng định là hung hiểm vô cùng, sợ là có tổn thương rất lớn đối với thân thể.
Diệp Οản Οản không yên tâm, đuổi theo Băng Sơn Nam hỏi thật lâu.
Chỉ tiếc, tên kia chỉ có gật đầu lắc đầu, cũng không hỏi được cái gì, khiến Diệp Οản Οản gấp đến độ thiếu chút nữa không nhịn được cạy miệng của hắn ra.
Ông ngoại, anh ta bị câm sao? Diệp Οản Οản cau mày.
Ông ngoại tức giận nhìn cô nàng một cái: Chẳng qua là Cảnh Mộ không thích nói chuyện.
Con đừng đuổi theo hỏi cậu ta nữa, phương pháp kia mặc dù có chút hung hiểm, nhưng cũng may là hữu kinh vô hiểm, ta không sao.
Diệp Οản Οản nhìn gương mặt quen thuộc của ông lão, sống sờ sờ ngồi ở trước mặt mình, nói với nàng những lời này, nước mắt không cách nào kìm nén, chảy xuôi xuống.
Diệp Οản Οản chậm rãi quỳ xuống ở trước mặt ông ngoại: Ông ngoại, con thật có lỗi.
Ông lão đỡ cô gái dậy, thần sắc thẫn thờ, Không trách con, ban đầu cũng là ông ngoại quá mức kích động.
Ông ta đem tất cả kỳ vọng đều gửi gắm ở trên người con gái, con gái lại gả cho con trai của đối thủ một mất một còn.
Nhiều năm qua, ông ta vẫn luôn âu sầu trong thất bại, tâm tính thật ra thì cũng đã sớm xảy ra vấn đề.
Ông biết rõ, chuyện của Vô Ưu năm đó, bất quá chỉ là một mồi lửa mà thôi.
Ông lão nhìn về phía Tư Dạ Hàn ở bên cạnh, Cậu tên là gì?Tư Dạ Hàn vội đáp: Tư Dạ Hàn, ông ngoại có thể gọi con là A Cửu.
Ông lão trầm ngâm hỏi, Ban đầu, người khiến Vô Ưu lừa gạt ta len lén lui tới, chính là cậu?Thần sắc Tư Dạ Hàn hơi có chút khẩn trương, Vâng.
Sắc mặt của ông lão ngưng trọng hơn một chút, Cậu và Vô Ưu còn có một đứa con trai?Lần này, ngay cả sắc mặt của Diệp Οản Οản cũng thay đổi, hốt hoảng nuốt nước miếng, Ực, ông ngoại, không phải lỗi của anh ấy.
Ngay tại thời điểm hai người Diệp Οản Οản và Tư Dạ Hàn khẩn trương đối mặt với câu hỏi của ông ngoại, cửa phòng két một tiếng bị đẩy ra, một thân ảnh nho nhỏ đi vào.
Đường Đường bảo bối đứng ở cửa, mềm mại nhỏ nhẹ kêu một tiếng, Mẹ? Lời tác giả: Các bảo bảo, đại chiến rốt cuộc viết xong rồi, trên căn bản các tình tiết tôi viết trước khi lấp hố đều là làm nền và đầu mối, mặc dù chẳng qua có chút sơ lược, nhưng nhất định sẽ lấp hố.
Nếu có phần nào không cẩn thận chú ý tới, lỡ lướt mắt nhìn qua mà bỏ sót, có thể sẽ có chỗ xem không hiểu lắm ~Sau đại chiến còn có một chút kết thúc và phiên ngoại, sẽ viết về mẹ của nhân vật nam chính, sư phụ của nhân vật nữ chính cũng sẽ giao phó, vai diễn của một nhà ba người sẽ nhiều hơn một chút.
Oa oa oa, viết xong đại chiến quả thật là cảm giác thân thể bị móc sạch, nội dung phía sau và phiên ngoại có thể tôi sẽ vừa viết vừa nghỉ ngơi, ra chương sẽ không quá nhanh, nhưng tình tiết tương đối nhẹ nhàng, sẽ không hại não như thế nữa, mọi người cũng sẽ không cần phải chờ đợi đến nôn nóng ~Liên quan tới mẹ của nhân vật nam chính, quả thật là tương đối khó xử, bất quá mọi người cũng không cần lo lắng, còn có Đường Đường bảo bối vuốt lông còn lợi hại hơn so với Oản Oản đây!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nơi cửa, Lâm Khuyết đem Đường Đường đưa tới, đảo mắt thấy được bầu không khí ngưng trọng trong phòng này, liền đại khái hiểu được là có chuyện gì.
Khó trách lại nhắn cho hắn ngay lập tức mang Đường Đường tới đây, thì ra là dùng con trai dập lửa của lão nhân gia.
Lâm Khuyết len lén ra dấu OK cho Tư Dạ Hàn, sau đó liền lặng lẽ lủi ra ngoài.
Diệp Οản Οản vừa nhìn thấy bảo bối nhà mình, vội vàng tỏ vẻ đầy đáng thương, dùng khẩu hình miệng nhờ giúp đỡ: Bảo bối, cứu mạng!Đường Đường lập tức nhào vào trong ngực của Diệp Οản Οản, đầy thân thiết mà dùng bàn tay nhỏ vỗ sau lưng của mẹ một cái.
Sau đó, cậu nhóc liền chớp chớp đôi mắt to nhìn về phía ông lão trên giường bệnh, Mẹ.
Người này chính là ông ngoại của mẹ sao?Diệp Οản Οản vội vàng gật đầu liên tục, Đúng vậy! Bảo bối tới đây, mau chào ông ngoại!Đường Đường ngay lập tức khéo léo cất lời: Cháu chào ông cố ngoại ạ!Đứa bé phía trước, một đôi mắt tròn xoe trong veo đen lay láy, dáng dấp như được vẽ nên bởi một danh họa tài ba nhất, khỏi phải nói đáng yêu biết dường nào.
Trên giường bệnh, ông lão đột nhiên nhìn thấy cậu nhóc, dường như còn có chút chưa tỉnh hồn lại, ngơ ngác nhìn chăm chú đứa nhỏ đẹp như phấn điêu ngọc trác ở trước mắt, Đây.
Đây chính là đứa bé kia? Tên gọi là gì?Một bên, Diệp Οản Οản vội vàng trả lời, Cháu nó gọi là Nhiếp Đường Tiêu, chữ Đường trong dáng vẻ đường hoàng đĩnh đạc, chữ Tiêu trong từ tiêu sái hào hoa!Ở bên cạnh, Đường Đường bảo bối mấp máy môi, biểu cảm tựa hồ có chút không mấy tình nguyện, Mẹ, không phải là xương sườn non dấm đường sốt tiêu sao?Nhóc cũng thích xương sườn non dấm đường đó nha.
Thần sắc ông lão đầy hoài nghi: Cái gì mà xương sườn non dấm đường?Diệp Οản Οản nào dám để cho ông ngoại biết chính mình đặt tên cho con tùy ý như vậy, vội vàng cười ha hả, Không có gì, không có gì, bảo bối hỏi ngoại có thích ăn xương sườn non dấm đường không đấy, buổi tối để con làm cho ngoại!Cũng còn may ông lão cũng không nghĩ nhiều, hướng về cậu bé ngoắc ngoắc tay, Đường Đường đúng không? Qua đây, đến chỗ ông cố bên này này.
Cậu bé đi tới trước mặt ông ngoại, ánh mắt sáng lấp lánh, giống như thấy được thần tượng, Ngài thật sự là ông cố ngoại sao?Đương nhiên rồi! Ông lão không chút do dự đáp.
Mẹ con nói, ông cố phi thường lợi hại, sau này con có thể theo ông cố học võ sao?Ông cố nhất định sẽ đích thân dạy con.
Một già một trẻ rất nhanh liền ông một lời, cháu một lời mà bắt đầu trò chuyện, đại khái thật sự là vô cùng hòa hợp.
Ông ngoại ở trước mặt Đường Đường hiền hòa nhẫn nại dị thường, bầu không khí cuối cùng cũng không còn đáng sợ như trước nữa.
Một hồi lâu sau, ông lão thở dài, bất đắc dĩ hướng về phía Diệp Οản Οản và Tư Dạ Hàn đang khẩn trương chờ ở một bên nhìn một cái, mở miệng nói, Được rồi hai người các con chớ khẩn trương! Ta đã nói rồi, chuyện của những người tuổi trẻ các con, ta đã không muốn quản nữa.
Các con như vậy là tốt rồi! Huống chi con trai cũng đều đã lớn như vậy.
Nói xong, ánh mắt ông lão đầy sắc bén nhìn về phía hai người, Đường Đường đều đã lớn như vậy, hai người các con còn định cứ như vậy sống qua ngày? Không tính kết hôn?Trong lúc nhất thời, Diệp Οản Οản bị ông ngoại hỏi đến bối rối, Hả? Kết hôn?Ông lão nghe được mấy từ này của Diệp Οản Οản, nhất thời sắc mặt tối sầm lại, Làm sao? Chẳng lẽ con không muốn kết hôn? Ngày trước con ngày ngày ở bên ngoài lêu lổng không làm chuyện gì đàng hoàng thì coi như xong đi, hiện tại coi như là vì Đường Đường, cũng không thể cứ chơi tiếp như vậy! Huống chi ta thấy đứa nhỏ A Cửu này quả thật cũng không tệ, chẳng lẽ con không muốn chịu trách nhiệm?Vừa dứt lời, ánh mắt Tư Dạ Hàn cũng lặng yên nhìn về phía Diệp Οản Οản đầy chờ mong.
Diệp Οản Οản bị ông ngoại đùng đùng nói cho một trận, quả thật là hai mắt đều trợn tròn, Này này.
Ông ngoại, ngoại nói lời này, cái gì gọi là con không muốn chịu trách nhiệm chứ hả? Lời thoại này của ngoại, có phải là có chỗ nào đó không đúng hay không?
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License