Linh vũ thiên hà
Chapter
0056
́ trong người.
Sưu.
Hầu như trong nháy mắt linh lực trong tay Giản Tâm Nhi bạo phát.
Thủ ấn biến hóa, một đạo chưởng ấn trong tay trong nháy mắt phá vỡ không gian mang theo uy áp đánh về phía thanh niên cao gầy.
Thân là Linh giả, Giản Tâm Nhi lúc này vẫn bảo trì cự ly với đối phương.
Nếu như Linh giả ở gần Vũ giả quá trên cơ bản chỉ chịu thiệt mà thôi.
Sưu.
Thân ảnh thanh niên cao gầy khẽ di động một cái, trường kiếm trong tay bắn ra một mảnh kiếm quang chói mắt, mơ hồ bên trong có hơi nước, trong nháy mắt va chạm với đạo chưởng ấn của Giản Tâm Nhi.
Kình khí khuếch tán.
Toàn bộ bầu trời trong nháy mắt xuất hiện một đám quang mang chói mắt.
Thân thể mềm mại của Giản Tâm Nhi lui về phía sau, vẻ mặt ngưng trọng.
Ánh mắt nhìn về phía trước rồi đôi tay bắt đầu đánh ra một đạo thủ ấn.
Trong không trung lúc này một đám năng lượng đậm đặc được hội tụ tới, năng lượng kinh khủng khiến cho chu vi không gian ba động kịch liệt.
Muốn thi triển linh hồn công kích sao?Lục Thiếu Du nhíu mày.
Vũ giả và Linh giả ai cũng có sở trường riêng, xem ra Giản Tâm Nhi hẳn đang muốn thi triển Linh hồn công kích.
Trong sát na, trong mi tâm của Giản Tâm Nhi có một đạo lưu quang bắn ra.
Năng lượng trong không trung lập tức bám vào nó tạo thành một đạo quang nhận vô cùng lớn.
Sau khi tập trung lại quang nhận kêu lên một tiếng rồi phá không mà đi, tốc độ giống như thiểm điện bắn về phía thanh niên cao gầy kia.
Hẳn là linh kỹ Hoàng cấp cao giai, chủ yếu có tác dụng làm nhiễu loạn linh hồn.
Cảm giác khí tức của quang nhận này, Lục Thiếu Du đoán linh kỹ Giản Tâm Nhi thi triển so với hư Linh Huyễn Ấn của bản thân không khác nhau nhiều lắm, tuyệt đối là một loại linh kỹ cường hãn.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn thanh niên cao gầy kia.
Kiếm quang trong tay thanh niên cao gầy kia trong nháy mắt được đánh ra, chân khí bàng bạc trong cơ thể không thể giữ lại mà bạo phát.
Lập tức bên ngoài không gian lúc này xuất hiện từng đạo kiếm ảnh, giống như là những cánh hoa vậy.
Năng lượng hệ thủy nhanh chóng hội tụ, trong kiếm quang tàn sát bừa bãi trực tiếp cắt nát khí lưu trong không trung.
Kiếm quang không ngừng rít gào trực tiếp trở thành lá chắn đạo công kích linh hồn lực của Giản Tâm Nhi.
Sưu.
Hai đạo lực lượng va chạm với nhau khiến cho chung quanh tức thì bạo phát ra một mảnh quang mang chói mắt, kình khí khuếch tán ra chung quanh.
Khục.
Khi kình khí gần tiêu tán thân thể mềm mại của Giản Tâm Nhi bắt đầu lảo đảo lui về phía sau, sắc mặt có chút tái nhợt, không ngờ nàng lại rơi vào thế hạ phong.
Tông chủ Địa Linh Tông Âu Dương Huyền Anh lúc này nhìn thấy cảnh này trên khuôn mặt diễm lệ kia không khỏi có chút ngưng trọng.
Giữa đài, thanh niên cao gầy đứng đó, dường như cũng không định thừa thắng xông lên.
Thiếu Du, đệ đoán xem trong hai người họ ai sẽ thắng?Lục Vô Song nói.
Đôi mắt xinh đẹp vẫn không rời khỏi hai người giữa đài.
Nếu như Giản Tâm Nhi không có con bài chưa lật, hẳn sẽ thua.
Lục Thiếu du nói, trong lòng thầm nghĩ: Có lẽ nàng phải lập tức lộ ra con bài chưa lật của mình.
Ngay lúc này, đôi tay Giản Tâm Nhi tạo thành một thủ ấn quỷ dị, trong khoảnh khắc quanh người có một cỗ khí tức quỷ dị nhanh chóng khuếch tán.
Trong lúc mọi người còn đang kinh ngạc thì trong bàn tay Giản Tâm Nhi đã xuất hiện một đạo quang mang chói mắt.
Quang mang thu lại, mọi người có thể nhìn ra, đó là một thanh trường kiếm, cỗ năng lượng quỷ dị mà cường hãn là từ bên trong thanh kiếm này khuếch tán ra ngoài.
Linh khí.
Trong nháy mắt, trên khán đài tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Từ khí tức từ trên trường kiếm khuếch tán ra, chúng cường giả cũng không khó phát hiện ra, thanh trường kiếm này không phải là vật phàm mà là linh khí.
Mà linh khí này lại là linh khí binh khí, là loại bảo vật có uy lực lớn.
Mỗi một kiện linh khí, cho dù linh khí có cấp bậc thấp nhất cũng là trọng bảo của các thế lực lớn.
Nàng cũng có linh khí trong người sao?Lục Thiếu Du kinh ngạc, lập tức cũng cảm thấy không bất ngờ lắm, cũng không kinh hãi.
Bởi trên người Vân Hồng Lăng cũng có linh khí, xem ra đây là con bài chưa lật cuối cùng của Giản Tâm Nhi.
Lập tức Giản Tâm Nhi huy động linh khí trong tay.
Trường kiếm trong nháy mắt biến hóa, năng lượng bàng bạc khuếch tán ra chung quanh hóa thành mười đạo kiếm quang, giống như một chiếc lưới bằng kiếm quang vô cùng lớn, bao phủ hướng về phía thanh niên cao gầy kia, có vẻ vô cùng quỷ dị.
Kiếm quang được thôi động lập tức hóa thành vô số đạo kiếm ảnh, mà trường kiếm lại hóa thành mười cái ầm ầm bắn về phía người thanh niên kia.
Năng lượng quỷ dị mà cuồng bạo khuếch tán khiến cho không gian run động, tiếng bạo liệt không ngừng vang lên bên tai.
Khí lưu không gian trực tiếp bị xé rách, khí tức cuồng bạo giống như một cơn lốc bao phủ không gian chừng nghìn thước chung quanh.
Dưới mười đạo kiếm quang này, không gian rung động, lúc này thanh niên cao gầy kia cũng bắt đầu liên tục thối lui.
Hơn mười đạo kiếm quang kia một mực bao phủ không gian chung quanh thanh niên cao gầy kia, đồng thời còn mang theo lực lượng công kích linh hồn.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn thanh niên cao gầy kia.
Dựa theo Lục Thiếu Du phỏng đoán, thanh niên cao gầy này tuyệt đối còn có con bài chưa lật của mình.
Hơn mười đạo trường kiếm phá không xuống, càng ngày càng gần thanh niên này.
Kình khí sắc bén khiến cho mặt đất phía dưới nứt nẻ.
Sưu Sưu.
Lúc này, thanh niên kia ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn vào kiếm quang đang mang theo khí thế phô thiên cái địa đánh xuống.
Thủ ấn trong tay biến hóa, một cỗ chân khí mạnh mẽ xuất hiện, quanh thân thể hắn vang lên tiếng lạch cạch.
Trong nháy mắt dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trước người hắn xuất hiện một bức tường dày chừng một thước.
Trái phái, tầng tầng lớp lớp không ngừng bao phủ quanh người hắn.
Kình phong vô hình khuếch tán, không gian chung quanh lúc này đa đạt tới tình trạng gấp khúc hoàn toàn.
Trong nháy mắt này, thân ảnh của thanh niên cao gầy kia đã được những bức tường hoàn toàn bao phủ.
Mà diện tích bao phủ của những bức tường kia lại tới ba trăm thước, một cỗ lực lượng cuồng bạo vọt tới.
Vũ kỹ phòng ngự thổ hệ, chí ít cũng tới cấp bậc Huyền cấp sơ giai.
Thanh niên này không ngờ lại là vũ giả song hệ.
Trên khán đài, chúng cường giả nhất thời kinh ngạc.
Vũ kỹ phòng ngự thổ hệ này quả thực quá cường hãn.
Lúc này trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên sự kinh ngạc.
Người thanh niên này thi triển vũ kỹ thổ hệ so với Đại Địa Cương Thuẫn của hắn còn mạnh hơn nhiều lắm.
Chí ít cũng phải tới cấp bậc Huyền cấp sơ giai.
Đồng thời Lục Thiếu Du cũng có thể cảm giác được, linh hồn công kích của Giản Tâm Nhi đối với thanh niên cao gầy này dường như không có hiệu quả quá lớn.
Điều này quả thực là ngoài ý muốn, trừ phi linh hồn lực của người thanh niên này cũng quá mức cường hãn.
Mà đối phương từ đầu vẫn thi triển vũ kỹ thủy hệ, lúc này mới hiện ra thuộc tính thổ hệ, khiến cho Lục Thiếu Du vô cùng kinh ngạc.
Đại hội Tam tông Tứ môn này quả thực không tầm thường.
Vũ giả song hệ, vũ giả tam hệ tùy thời đều có thể thấy được.
̣c lực của hai nữ nhân.
(1)Lúc này, trong bầu trời, hơn mười đạo kiếm quang mang theo khí thế hung hãn, trong vô số ánh mắt kinh ngạc của mọi người ầm ầm lao vào những bức tường do thanh niên kia tạo ra.
Phanh.
Trong nháy mắt này, toàn bộ không gian rung động, kình phong cường hãn va chạm tạo nên âm thanh ầm ầm trong không trung.
Không gian nổ vang, tiếng nổ tầm thấp vang lên không ngừng.
Từng đạo kiếm quang cường hãn khiến cho không gian ba động, cuối cùng năng lượng không ngừng khuếch tán ra bốn phía.
Bằng mắt thường cũng có thể thấy được, từng lớp bức tường kia lúc này hóa thành năng lượng biến mất.
Mà hơn mười đạo kiếm quang của Giản Tâm Nhi lúc này cũng gần như sắp tiêu tán.
Phanh Phanh.
Khi một đạo kiếm quang đánh vào một bức tường cuối cùng, hơn mười đạo kiếm quang lúc này cũng chỉ có một đạo mà thôi.
Linh khí này rơi vào trong tay ngươi uy lực khi thi triển quả thực quá yếu, giờ tới phiên ta.
Lúc này, thanh âm trầm thấp của người thanh niên kia truyền tới.
Âm thanh có chút khàn khàn, thủ ấn trong tay biến hóa, một cỗ chân khí thủy hệ nhanh chóng được rót vào trường kiếm trong tay.
Nhất thời kiếm quang đại thịnh, vô số kiếm quang giống như thiên nữ tán hoa truyền đi, trong kiếm quang mơ hồ truyền ra âm thanh sóng biển cuồn cuộn.
Sưu Sưu.
Trước kiếm quang, không gian bị ghiền nát.
Kình khí cuồng bạo đầy rẫy.
Chung quanh đài lúc này toàn bộ mặt đất đều run rẩy không ngừng.
Những vết nứt trên mặt đất cũng không ngừng kéo dài.
Sắc mặt Giản Tâm Nhi đại biến, thủ ấn trong tay nhanh chóng đánh ra.
Linh khí trường kiếm kia trong nháy mắt bắn ra quang mang, tạo thành một đám kiếm ảnh.
Hai đạo kiếm quang này không ngừng dây dưa với nhau, giống như một thanh lợi khí có thể cắt vỡ không gian, mỗi một đạo kiếm quang đều khiến cho không gian ba động.
Tạo thành gợn sóng trong không gian.
Thực lực quá mạnh.
Trên khán đài, cường giả Tam tông Tứ môn không khỏi tán thưởng, ai cũng không ngờ được thực lực của người thanh niên này lại cường hãn tới mức độ như vậy.
Lúc này Lục Thiếu Du cũng có chút ngưng trọng.
Hắn có cảm giác thực lực của người thanh niên này quá mức cường hãn, còn có một loại cảm giác dường như đã gặp hắn rồi.
Sưu Sưu.
Trong đám kiếm quang đầy rẫy, cuồng bạo trong không gian, lúc này kiếm quang trực tiếp xé rách không gian khiến cho không gian gấp khúc, kình khí hỗn loạn, một đạo thân ảnh bị đẩy lùi ra.
Lảo đảo rồi trực tiếp rút lui, chính là Giản Tâm Nhi của Địa Linh Tông.
Coong.
Linh khí của Giản Tâm Nhi rơi xuống mặt đất, miệng phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch, trên vai trái của nàng lúc này máu tươi không ngừng chảy ra.
Nàng đã bị đối phương làm cho trọng thượng.
Thắng bại đã định, sắc mặt Âu Dương Huyền Anh của Địa Linh Tông sửng sốt rồi lập tức thở dài.
Vốn nàng tưởng rằng đệ tử trong tông có thực lực Vũ Tướng tứ trọng, hơn nữa lại có một kiện linh khí tuyệt đối có thể tranh chấp vị trí số một.
Thế nhưng hiện tại ngay cả top ba cũng không thể đi vào.
Trong nháy mắt, các chưởng môn của Tam tông Tứ môn nhìn nhau, trong mắt hiện lên một đạo quang mang.
Lăng Thanh thắng, tiến vào top ba.
Thanh âm của Hồng Bào trưởng lão truyền tới.
Giản Tâm Nhi nhặt trường kiếm trên mặt đất lên, thủ ấn khẽ biến hóa, trường kiếm quỷ dị này lập tức hóa thành một đạo quang mang dung nhập vào trong lòng bàn tay nàng, thân thể khẽ lắc lư đi xuống võ đài.
Thanh niên gầy gò còn lại trên đài che lụa trắng nên không ai nhìn thấy vẻ mặt của hắn.
Lúc này hắn nhẹ nhàng lui ra, ánh mắt quét về phía khán đài một cái.
Bốn phía Diễn võ đài lúc này vô số người ồ lên.
Trận chiến này quả thực khiến cho mọi người đại khai nhãn giới, so với trận chiến của Lục Thiếu Du ngày hôm qua còn kịch liệt hơn nhiều.
Trận thứ hai, Vân Hồng Lăng đấu với Nguyên Nhược Lan.
Đông.
Tiếng chuông du dương lần thứ hai vang lên.
Trong tiếng sợ hãi than của mọi người, lúc này có hai thân ảnh xinh đẹp nhảy vào giữa đài.
Hai thân ảnh linh kung, đường cong hoàn mỹ.
Hai người đều là mỹ nhân, đặc biệt là Vân Hồng Lăng càng thêm tuyệt mỹ.
Hai nàng lên đài cũng hấp dẫn ánh mắt của không ít người.
Nhìn hai nữ nhân xinh đẹp cũng là một loại cảm giác hưởng thụ.
Mọi người của Vân Dương Tông lúc này đều vô cùng khẩn trương.
Chỉ là loại khẩn trương này đã không còn áp lực như trước, bởi vì bọn họ đã có một đệ tử tiến vào top ba rồi.
Thiếu Du, đệ xem Hồng Lăng và Nguyên Nhược Lan ai có thể chiến thắng?Lục Vô Song ngồi bên cạnh Lục Thiếu Du lúc này khẽ hỏi.
Hồng Lăng tuy rằng là vũ giả tam hệ, lại có thực lực Vũ Tướng nhị trọng, có thể tiến vào top năm mà chưa bộc lộ con bài ẩn dấu coi như là có chút vận khí.
Nguyên Nhược Lan này cũng là là vũ giả tam hệ, Vũ Tướng tứ trọng, bản thân chỉ sợ cũng còn có con bài chưa lật.
Hồng Lăng nếu như muốn thắng trận, quả thực là rất khó.
Lục THiếu Du nhướng mày nói.
Lúc này, hai nàng nhìn nhau, quanh thân xuất hiện một cỗ chiến ý.
Hai nàng đều là thiên kiêu chi nữ, là vũ giả tam hệ, lúc này nhìn thấy đối phương tự nhiên đều dâng lên chiến ý.
Thế nhưng hai người vẫn chưa giao thủ.
Toàn bộ không gian lúc này có vẻ vô cùng áp lực trước chiến ý của hai người.
Ánh mắt hai nàng đều nhìn thẳng đối phương, đứng bất động, địch bất động ta bất động, địch động ta động.
Sưu Sưu.
Trong không gian áp lực này, hai thân ảnh đứng đó một lát rồi vài đạo kình phong nhanh chóng bắn ra, kình khí lưu lại mấy vết tích nhàn nhạt trên võ đài.
Trong lúc đó, trong tay hai thân ảnh xinh đẹp này đã xuất hiện một cây trường tiên, một thanh kiếm.
Một đạo tiên ảnh, một đạo kiếm ảnh giống như lưu tinh mạnh mẽ va chạm với nhau.
Tiên ảnh giống như giao long bay lên không, kiếm ảnh như linh xà xuất động.
Cả hai người đều hiểu rõ thực lực của đối thủ vô cùng cường hãn.
Cho nên ngay từ đầu bọn họ không có thăm dò, cũng không bảo lưu cái gì.
Chân khí và tốc độ, tiên ảnh và kiếm quang đều được xuất ra, thi triển tới mức tận cùng.
Trong khoảnh khắc, toàn bộ võ đài vang lên âm thanh ầm ầm.
So với trận đấu trước đó có chút chậm rãi thì trận tiết tấu vô cùng nhanh.
Hai bóng hình xinh đẹp không ngừng lóe lên, trường kiếm trong tay Nguyên Nhược Lan được chân khí nóng bỏng và đậm đặc bao phủ, mang theo kình khí nóng bỏng hung hăng đánh về phía Vân Hồng Lăng.
Kiếm quang sắc bén mang theo hỏa diễm nhè nhẹ xẹt qua không gian, lưu lại một dạo tàn ảnh nóng bỏng.
Tiên ảnh của Vân Hồng Lăng vô cùng khó nắm bắt, giống như độc xà, vô cùng xảo quyệt.
Khi thi triển ra thuộc tính thủy, phối hợp với trường tiên thì lực công kích phát ra càng mạnh mẽ.
Quyết đấu cường hãn như vậy khiến cho cường giả trên đài không khỏi âm thầm gật đầu.
Hai người này đều là người đại biểu cho thế hệ trẻ tuổi có thực lực mạnh nhất trong Tam tông Tứ môn.
Bất luận là trên phương diện chân khí hay thiên phú và tu luyện vũ kỹ đều được coi là đỉnh cấp.
Mà lúc này Lục Thiếu Du lần đầu tiên chứng kiến Vân Hồng Lăng thực sự xuất thủ.
Hắn mỉm cười, nữ nhân điêu ngoa này thực lực quả thực không tầm thường.
Thế nhưng lại không tham dự tranh đấu trong Long bảng.
Mà thực lực của nàng hiện tại không phải Triệu Kình Hải có thể so sánh được.
̣c lực của hai nữ nhân.
(2)Chỉ là lúc này Lục Thiếu Du cũng nhíu mày, tốc độ của Vân Hồng Lăng dường như so với Nguyên Nhược Lan còn kém một chút.
Phanh Phanh.
Trong không gian, tiếng ầm ầm vang lên không ngừng, đối mặt với công kích cực kỳ hung hãn của Vân Hồng Lăng, sắc mặt Nguyên Nhược Lan vẫn bình tĩnh như cũ, không có sự thay đổi nào.
Sưu Sưu.
Vân Hồng Lăng thi triển tiên ảnh bay khắp bầu trời, khiến cho không gian gấp khúc, tạo thành một vòng cung quỷ dị trong nháy mắt bắn về phía Nguyên Nhược Lan.
Nhìn đám tiên ảnh đang nhanh chóng tiến tới, vẻ mặt Nguyên Nhược Lan trầm xuống, đồng thời kiếm quang trong tay xuất hiện, kiếm quang lập tức đại thịnh.
Phanh.
Đột nhiên, từng tiếng kêu thanh thúy không ngừng vang lên.
Lúc này trên trường kiếm của Nguyên Nhược Lan trong nháy mắt ngưng tụ thành một đám năng lượng thủy hệ cuồng bạo.
Đám năng lượng thủy hệ này trong nháy mắt hóa thành từng đạo băng trùy, xuyên qua khong gian, tốc độ nhanh như thiểm điện trực tiếp cuốn vào một chỗ với tiên ảnh trên bầu trời.
Thủy, Hỏa, Mộc, ba thuộc tính sao.
Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào Nguyên Nhược Lan.
Thiên phú vũ giả tam hệ của nàng không dưới Vân Hồng Lăng.
Trên điểm này Vân Hồng Lăng không chiếm được một chút tiện nghi nào.
Ngay khi hai đạo lực lượng hung hãn va chạm với nhau thì tiên ảnh của Vân Hồng Lăng nhanh chóng tan tác hóa thành năng lượng vô hình biến mất trong thiên địa.
Mà đám băng trùy lúc này vẫn còn dư lực trực tiếp bắn về phía Vân Hồng Lăng.
Phong quyển tàn vân.
Sắc mặt Vân Hồng Lăng đại biến.
Trong tay này đột nhiên xuất hiện một cỗ khí lưu cuồng bạo không ngừng xoay tròn, giống như một cơn lốc không ngừng gào thét mang theo năng lượng kinh khủng.
Một cỗ cuồng phong được ngưng tụ tới cực hạn trong nháy mắt đánh về đám băng trùy của Nguyên Nhược Lan.
Cơn lốc này nhanh chóng nổ tung, dưới kình khí kinh khủng này vô số băng trùy bị chấn thành những mảnh vỡ, cuối cùng biến mất trong không gian.
Khục.
Một đạo công kích thứ hai mới có thể ngăn chặn băng trùy quỷ dị kia, thân thể mềm mại của Vân Hồng Lăng bị một cỗ ám kình đánh vào khiến nàng phải lui về phía sau vài bước, sắc mặt có chút tái nhợt.
Nên xuất con bài ẩn dấu vậy.
Lục Thiếu Du nhướng mày, thực lực Vân Hồng Lăng rõ ràng không bằng Nguyên Nhược Lan kia, cùng một thiên phú, tu vi thấp hơn đương nhiên thực lực cũng sẽ thấp hơn.
Thân thể mềm mại của Vân Hồng Lăng sau khi dừng lại, vẻ mặt nàng trầm xuống.
Thủ ấn trong tay biến hóa, đột nhiên một đạo thủ ấn quỷ dị xuất hiện.
Trong tay nàng đột nhiên xuất hiện một đạo quang mang màu trắng vô cùng quỷ dị, một cỗ năng lượng quỷ dị nhanh chóng khuếch tán ra không trung.
Linh khí.
Lục Thiếu Du nhíu mày, con bài chưa lật của Vân Hồng Lăng chính là linh khí có hình dáng giống như cung điện kia, khi trước hắn đã từng bị vây trong đó.
Không nghĩ tới nha đầu Hồng Lăng cũng có linh khí trong người.
Vũ giả thôi động linh khí, quả thực là hiếm thấy.
Vẻ mặt Cổ Kiếm Phong ngạc nhiên, lập tức nói với Vân Khiếu Thiên.
Nha đầu này linh hồn lực không tồi.
Cho nên trong tông mới cho nó một kiện linh khí để sử dụng.
Quả thực ta cũng không biết nó đã sử dụng tới tình trạng nào rồi.
Vân Khiếu Thiên nói, ánh mắt chăm chú nhìn vào phía dưới, lúc này lão cũng bắt đầu có chút ngưng trọng.
Dưới sàn đấu một đạo bạch quang trên đài bắn về phía trước đột nhiên hóa thành một tòa cung điện màu trắng khổng lồ trên mặt đất.
Sắc mặt Nguyên Nhược Lan trầm xuống, dường như nàng cũng có chút kinh hãi.
Thân thể đột nhiên dùng một tốc độ như quỷ mị nhanh chóng thối lui.
Đi.
Thủ ấn trong tay Vân Hồng Lăng nhanh chóng biến hóa.
Dường như việc điều khiển cung điện màu trắng này cũng phải tiêu hao vô cùng lớn, sắc mặt nàng nhanh chóng trắng bệch.
Mà lúc này, cung điện màu trắng kia lần thứ hai được mở rộng, đã đạt tới tình trạng vài trăm thước, ầm ầm đập xuống, bao phủ không gian, mang theo một cỗ khí tức mạnh mẽ.
Nguyên Nhược lan mặc dù đã sớm chạy trốn thế nhưng vẫn chậm một bước, trong nháy mắt thân thể nàng đã bị cung điện màu trắng này bao phủ.
Linh khí này có chút bất phàm.
Vẻ mặt Cổ Kiếm Phong vô cùng kinh ngạc nhìn vào giữa đài, vẻ mặt lúc này bắt đầu có chút lo lắng, thế nhưng lại lập tức mỉm cười nói.
Linh khí nha.
Cũng chỉ có Tam tông Tứ môn mới có thể lấy ra được vật như vậy.
Linh khí không phải là thứ mà người bình thường như chúng ta có thể có.
Nếu như ta cũng có một kiện linh khí trong tay thì tốt rồi.
Đám người vây xem lúc này vô cùng khiếp sợ.
Linh khí đối với bọn họ mà nói, tuyệt đối là một chuyện vô cùng xa vời.
Mọi người lúc này đều dán mắt vào cung điện màu trắng kia.
Mọi người có thể cảm giác được bên trong cung điện màu trắng kia có một khí tức khiến cho linh hồn của bọn họ run rẩy.
Năng lượng tràn ngập chung quanh khiến cho không gian dường như đang rung lên.
Lục Thiếu Du cũng chăm chú nhìn vào.
Linh khí này hắn đã từng được thử qua uy lực, uy lực của nó vô cùng lợi hại.
Lúc này trong lòng lục Thiếu Du cũng không ngừng suy đoán, Nguyên Nhược Lan kia có thể phá vỡ sự vây khốn của Vân Hồng Lăng hay không.
Trên đài, từng đạo thủ ấn trong tay Vân Hồng Lăng không ngừng biến hóa, sắc mặt ngày càng tái nhợt, mọi người có thể nhìn được khi khống chế linh khí này tiêu hao nhiều tới mức nào.
Ồ?Ngay lúc này toàn bộ cung điện khổng lồ màu trắng bắt đầu rung động, trên khán đài, vẻ mặt chúng cường giả đều vô cùng nghi hoặc.
Sưu Sưu.
Tiếng xé gió truyền tới, toàn bộ cung điện khổng lồ màu trắng càng rung động kịch liệt thêm.
Cung điện không ngừng rung lên, từ trong mặt đất có vô số đạo bạch quang bắn ra.
Quang mang màu trắng từ mặt đất dưới cung điện nhanh chóng bắn ra, một cỗ lực lượng kinh khủng nhanh chóng khuếch tán.
Cảm nhận được cỗ khí tức này, sắc mặt mọi người nhanh chóng biến đổi, nghi hoặc.
Trong nháy mắt này, ngay khi mọi người đang nghi hoặc toàn bộ cung điện màu trắng độ nhiên phóng lên cao, trong không gian tạo thành một đạo bạch quang, trực tiếp xuyên qua gợn sóng không gian, khí thế phô thiên cái địa tỏa ra.
Quang mang kinh khủng trên bầu trời lúc này là năng lượng phong hệ hội tụ lại.
Đồng thời khi năng lượng kinh khủng này phóng lên cao hội tụ thành một quang cầu màu trắng chừng hai trăm thước, quang cầu xoay tròn, khiến cho không gian gấp khúc, cuối cùng đánh vào cung điện màu trắng kia.
Lúc này thân thể Nguyên Nhược Lan lần thứ hai xuất hiện trên đài, khí tức quanh người tăng vọt, y phục màu tím tung bay phấp phới, tóc dài phía sau tung bay, mỗi một cọng tóc lúc này dường như đều ẩn chứa kình khí cường hãn.
Vũ Tướng thất trọng.
Mọi người không khỏi hít sâu một hơi, lúc này khí tức của Nguyên Nhược Lan đã đạt tới Vũ Tướng thất trọng, mà không phải Vũ Tướng tứ trọng như ban đầu.
Trong nháy mắt này quang cầu màu trắng nổ tung, năng lượng phong hệ xé nát không gian.
Cung điện màu trắng do Vân Hồng Lăng thôi động trong nháy mắt bị đánh văng ra, kình khí liên miên không ngừng đánh vào trên bề mặt cung điện màu trắng.
̃ giả tứ hệ.
Khục khục.
Vân Hồng Lăng ho một tiếng, miệng phun ra một ngụm máu, Cung điện màu trắng đột nhiên mất đi lực lượng cung cấp quang mang theo đó mờ dần đi, bằng mắt thường cũng có thể thấy được lúc này nó đang nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng rơi vào trong tay Vân Hồng Lăng.
Vũ kỹ Phong hệ Huyền cấp sơ giai, Vũ Tướng thất trọng, vũ giả tứ hệ.
Lần đầu tiên Lục Thiếu Du cảm thấy khiếp sợ.
Nguyên Nhược Lan trên đài vừa mới thi triển vũ kỹ Phong hệ Huyền cấp sơ giai, mà Nguyên Nhược Lan mấy ngày nay xuất thủ đã biểu lộ ra thuộc tính thủy, thuộc tính hỏa, thuộc tính mộc.
Lúc này thêm thuộc tính phong nữa là bốn loại thuộc tính.
Mà lúc này thực lực của Nguyên Nhược Lan cũng là Vũ Tướng thất trọng, phỏng chừng trước đó nàng đã dùng thủ đoạn che dấu khí tức và thực lực của mình.
Tới vòng này mới bộc phát ra.
Cổ chưởng môn, Nguyên Nhược Lan trong tông môn nữa là vũ giả tứ hệ sao?Lúc này trên khán đài, những cường giả đều nhìn về phía Cổ Kiếm Phong, việc Vân Hồng Lăng bị thua, hoặc là Nguyên Nhược Lan thắng lợi, tất cả đều bị mọi người ném qua một bên.
Ngay cả Vân Khiếu Thiên lúc này, Dương trưởng lão cũng kinh ngạc nhìn về phía Cổ Kiếm Phong.
Không sai, Nhược Lan chính là vũ giả tứ hệ.
Nhìn thấy biểu tình trên mặt mọi người Cổ Kiếm Phong có chút thỏa mãn cười nói.
Hít.
Mọi người hít sâu một hơi, vũ giả tứ hệ, tốc độ tu luyện so với bình thường nhanh hơn bốn lần, thiên phú như vậy tuyệt đối là kinh khủng.
Nếu nói một vũ giả tam hệ đã làm cho người ta ước ao đố kị, vậy thì vũ giả tứ hệ càng khiến cho người ta sợ hãi than.
Vũ giả tam hệ chính là lông phượng sừng lân, nghìn vạn người mới có một.
Mà vũ giả tứ hệ là trong hàng tỷ người không có lấy một, chỉ có trong truyền thuyết mà thôi.
Vũ giả tứ hệ a.
Các chưởng môn khẽ than, vũ giả Vũ Tướng thất trọng, thực lực trong đám người trẻ tuổi đã vượt quá xa.
Nhìn vào Nguyên Nhược Lan trước mặt này, sắc mặt Vân Hồng Lăng trắng bệch.
Lúc này biết được thực lực của đối phương, vũ giả tứ hệ, Vũ Tướng thất trọng, dù nàng có linh khí cũng không thể chống lại được.
Linh khí tuy rằng lợi hại, thế nhưng nàng cũng không thể thi triển ra uy lực lớn nhất.
Nếu như nàng là linh giả mà nói, uy lực khi thi triển có lẽ sẽ lớn hơn không ít.
Ta thua.
Vân Hồng Lăng lau vết máu nơi khóe miệng rồi nói với Nguyên Nhược Lan.
Trận thứ hai, Nguyên Nhược Lan thắng, tiến vào top ba.
Hồng Bào trưởng lão của Thiên Kiếm môn lớn tiếng tuyên bố.
Đối với thắng lợi của Nguyên Nhược Lan Hồng Bào trưởng lão cũng không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào.
Thực lực quá mạnh, Nguyên Nhược Lan kia không ngờ lại là vũ giả tứ hệ.
Ngươi thấy không, Nguyên Nhược Lan là Vũ Tướng thất trọng, hóa ra nàng vẫn luôn ẩn dấu thực lực.
Vũ giả tứ hệ, quá kinh khủng nha.
Ta còn chưa bao giờ nghe qua vũ giả tứ hệ.
Trong trăm vạn người xem lúc này đều vô cùng kinh ngạc, tức thì tiếng ồn ào lập tức vang lên.
Hai canh giờ sau, trong đại sảnh của Thiên Kiếm môn, mấy vị trưởng lão, còn có Vân Khiếu Thiên, Lục Thiếu Du, Vân Hồng Lăng ngồi đó.
Vân Hồng Lăng ăn vào một viên đan dược, sắc mặt lúc này mới tốt lên một chút, chỉ là vẫn còn trắng bệch.
Hồng Lăng, con cảm thấy thế nào rồi?Vân Khiếu Thiên lo lắng hỏi.
Cha, con không sao.
Không ảnh hưởng tới căn cơ, điều tức mấy ngày là ổn.
Vân Hồng Lăng đáp.
Không nghĩ tới Thiên Kiếm môn giấu kỹ đến như vậy, vũ giả tứ hệ, Vũ Tướng thất trọng, trong đám người trẻ tuổi ai có thể là đối thủ của nàng chứ.
Dương trưởng lão khẽ lắc đầu nói.
Vũ giả tứ hệ quá mức khan hiếm, Thiên Kiếm môn giấu kỹ cũng là chuyện bình thường.
Tạ trưởng lão nói.
Mặc kệ thế nào, Vân Dương Tông chúng ta đã có người tiến vào top ba rồi.
Vũ Ngọc Tiền nói.
Cũng may có Lục Thiếu Du trực tiếp tấn cấp, bằng không gặp phải ai trong hai người kia chỉ sợ Vân Dương Tông ta cũng không có cơ hội tiến vào top ba.
Tống trưởng lão than nhẹ.
Lăng Thanh, Nguyên Nhược Lan kia đều có thực lực rất mạnh.
Giản Tâm Nhi tuy rằng có linh khí trong tay, lại là một Linh giả, thế nhưng vẫn bị Lăng Thanh đánh bại.
Thực lực hơn kém ra sao cũng có thể thấy được.
Không nghĩ tới lần đại hội Tam tông Tứ môn này xuất hiện nhiều người cường hãn như thế.
Vân Khiếu Thiên nói, lại nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi cười khổ nói: Cũng may Lục Thiếu Du có thể trực tiếp tấn cấp, bằng không quả thực là phiền toái.
Trong lòng Vân Khiếu Thiên lúc này cũng cho rằng Lục Thiếu Du rất khó đánh lại hai người kia.
Cho nên lúc này không khỏi cảm thán Lục Thiếu Du vận khí tốt, giải vây cho Vân Dương Tông.
Đáng tiếc, lúc này Vân Dương Tông ta không thể cạnh tranh vị trí thứ nhất.
Dương trưởng lão nói.
Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm Môn, còn có Lăng Thanh kia, thực lực hai người đều rất mạnh.
Mà thực lực của Nguyên Nhược Lan dường như còn mạnh hơn một chút, vũ giả tứ hệ lại có tu vi Vũ Tướng thất trọng, cho dù là vũ giả Vũ Tướng bát trọng bình thường cũng chỉ có thể bại trong tay nàng.
Huống chi Nguyên Nhược Lan còn có vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
Vân Khiếu Thiên nói: Xem ra, Thiên Kiếm môn vì muốn ngẩng cao đầu trong đại hội Tam tông Tứ môn cho nên đầu tư không ít rồi.
Nếu như Vân Dương Tông ta cũng có vũ giả tứ hệ thì tốt biết mấy.
Sau này tuyệt đối có thể trở thành cường giả phong vân.
Tạ trưởng lão nói.
Thiếu Du, ngày mai con cứ cố gắng là được.
Dù sao cũng đã tiến vào top ba rồi.
Vũ Ngọc Tiền vốn đối với đồ đệ bảo bối mình có lòng tin mạnh mẽ thế nhưng hiện tại đối với vòng ngày mai cũng không có một chút nắm chắc nào.
Thậm chí ngay cả kỳ tích cũng không dám mơ tới, dù sao thực lực hơn kém quá lớn.
Lục Thiếu Du.
Vòng ngày mai bởi vì ngươi trực tiếp tấn cấp cho nên ngày mai trận đầu tiên ngươi phải lên đài.
Mà Nguyên Nhược Lan và Lục Thanh kia sẽ rút thăm quyết định xem ai đấu với ngươi trước.
Vân Khiếu Thiên nói với Lục Thiếu Du: Mặc kệ là gặp phải ai, ngày mai ngươi cứ cố gắng là được rồi, không cần suy nghĩ nhiều đến thứ khác.
Lần này ngươi tiến vào top ba, đã lập công lớn cho tông môn, sau khi trở về ta nhất định sẽ thưởng lớn.
Vâng, Tông chủ.
Lục Thiếu Du nói, cũng không nhiều lời.
Trong đầu hắn hiện tại cũng hiện lên thân ảnh của hai người Nguyên Nhược Lan và tên thanh niên gầy gò kia.
Thực lực hai người này đêu rất mạnh, bản thân hắn gặp gỡ bất luận một người nào đều khó đối phó, thậm chí có thể nói là căn bản không thể đối phó, trừ phi hắn liều mạng.
Dương trưởng lão, Tạ trưởng lão, Tống trưởng lão, ba người này không có một ai tin rằng Vân Dương Tông có thể chiếm được vị trí thứ hai hoặc thứ nhất.
Thực lực hai người kia thực sự quá mạnh mẽ.
Một lát sau, Lục Thiếu Du mới rời khỏi đại sảnh trở về phòng mình.
Lão đại, huynh làm sao vậy?Nhìn vẻ mặt lão đại dường như không tốt chút nào, Tiểu Long lập tức hỏi, đôi mắt nhỏ không ngừng đảo qua đảo lại, đi tới trên vai Lục Thiếu Du.
Ta đang suy nghĩ về ngày mai, hai người còn lại dường như đều khó đối phó.
Lục Thiếu Du nói.
Thực lực hai người kia đều rất mạnh, quả thực khó đối phó.
Chỉ là nếu như dùng toàn lực lẽ nào ngươi không nắm chắc sao?Thân thể nhỏ nhắn của Bạch Linh lười biếng ghé vào cái ghế rồi nói, ngay cả cái đầu cũng không ngẩng lên.
Nắm chắc quả thực không có, đến lúc đó tính tiếp.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói.
Khoanh chân ngồi xuống, lúc này cũng đã là hoàng hôn.
Lục Thiếu Du lập tức tiến vào trong trạng thái tu luyện.
Cuộc chiến ngày mai hắn phải đối đầu với một trong hai người.
Mặc kệ là ai nếu như hắn muốn thắng trên cơ bản đều không có hy vọng gì.
Chỉ là Lục Thiếu Du cũng không phải là người không chiến mà hàng.
Huống chi nếu như tiến vào top hai là có thể khiến cho Vân Khiếu Thiên đáp ứng thêm một việc, có chỗ tốt như vậy đương nhiên hắn sẽ cố gắng.
Một lát sau, quanh thân Lục Thiếu Du được bao phủ bởi một đám quang mang, trên người Tiểu Long và Bạch Linh cũng có quang mang bao quanh, tất cả đều tiến vào trong trạng thái tu luyện.
Bên ngoài, có năng lượng thiên địa, Bạch Linh đã có thể tu luyện bình thường.
Trong thành Thiên Kiếm hiện tại đều đàm luận về Nguyên Nhược Lan, vũ giả tứ hệ.
Tin tức này giống như một cơn lốc, lúc chạng vạng, hầu như toàn bộ mọi người trong thành Thiên Kiếm to lớn này đều biết tới.
Mà cùng lúc đó, tin tức này cũng từ trong thành Thiên Kiếm truyền tới không ít thế lực khác.
Vũ giả tứ hệ xuất hiện tuyệt đối là một chuyện tình khiến cho người ta khiếp sợ.
Vũ giả tứ hệ, tu vi càng cao, thực lực sẽ càng kinh khủng.
Một người như vậy lại là đệ tử thân truyền của Thiên Kiếm môn, các thế lực lại càng phải quan tâm.
Trong nơi đặt cược ở thành Thiên Kiếm hiện tại cũng chỉ còn lại ba người Lục Thiếu Du, Nguyên Nhược lan, Lăng Thanh.
Mà vốn Lục Thiếu Du tỷ lệ đặt cược rất thấp, từ vòng thứ ba có biểu hiện kinh người mới tăng lên một chút.
Thế nhưng lúc này trong ba người còn lại thì hắn là kẻ có tỷ lệ thấp nhất.
Mà vì cuộc chiến ngày mai tỷ lệ đặt cược của Lục Thiếu Du đã là một ăn ba trăm.
Nguyên Nhược Lan là một ăn một, Lăng Thanh thì là một ăn hai.
Loại tỷ lệ này nếu như để Lục Thiếu Du biết được nhất định sẽ phiền muộn muốn chết.
Xem ra, toàn bộ mọi người trong thành Thiên Kiếm này không xem trọng hắn.
Từ tỷ lệ có thể nhìn thấy, hầu như người trong thành Thiên Kiếm đều xem trọng Nguyên Nhược Lan, thứ nhì chính là Lăng Thành.
Mà Lục Thiếu Du đã hoàn toàn bị ném sang bên cạnh, một ăn ba trăm, loại tỷ lệ này quá lớn, thế nhưng lại không có ai chú ý đến.
Vào buổi tối, khi màn đêm buông xuống, trên bầu trởi xuất hiện một vầng trăng và những ngôi sao không ngừng lóe lên ánh sáng.
Dưới bầu trời đêm vắng vẻ, còn có những âm thanh náo nhiệt trong thành Thiên Kiếm, lúc này chỉ có một người đang thưởng thức bầu trời đêm mỹ lệ này.
Tại mỗi tửu điếm bình dân, trên nóc nhà có một thân ảnh đang ngồi đó, quần áo theo gió đêm tung bay phất phới.
Trên mặt người này có một tấm lụa trắng, chính là Lăng Thanh tham gia đại hội Tam tông Tứ môn kia.
Trong bóng tối, ánh mắt Lăng Thanh bắn ra một đạo tinh quang.
Trong bóng tối này toát lên một cỗ vị đạo không nói nên lời.
Thiếu chủ, vì sao còn chưa đi nghỉ? Ngày mai người còn phải đi tham gia đại hội Tam tông Tứ môn.
Một lão giả vẻ mặt có chút âm lệ vô thanh vô tức xuất hiện trên mái nhà, đối với người thanh niên trước mắt này phát ra sự tôn kính tuyệt đối.
Ta biết rồi.
Tin tức của bảo vật tiến triển tới đâu rồi?Thanh niên gầy gò này không quay đầu lại, nhìn vào vầng trăng treo trên không trung hỏi.
Gần đây có chút bận rộn cho nên không có tiến triển gì mới.
Dù sao tin tức này cũng đã trôi qua nhiều năm, bảo vật kia dường như rơi vào trong tay một tiểu ra gia tộc ở trấn Thanh Vân.
Chờ sau khi xác định kỹ ta lại bẩm báo với Thiếu Chủ.
Được, nhanh chóng xác định đi.
Nếu như bảo vật này bị các thế lực khác biết được chúng ta sẽ tốn rất nhiều công phu.
Thanh niên gầy gòn ói.
Vâng, thiếu chủ.
Lão giả có chút âm lệ nói: Thiếu chủ, ngày mai luận võ, toàn bộ người trong thành đều đoán người và Nguyễn Nhược Lan kia có hy vọng, Thiếu Chủ thực sự muốn đánh bại Nguyễn Nhược Lan kia sao? Đánh bại Nguyễn Nhược Lan sẽ tạo thành đả kích thật lớn cho Tam tông Tứ môn, Vũ Tướng thất trọng, vũ giả tứ hệ còn chưa đủ lọt vào mắt của ta.
Thanh âm khàn khàn của thanh niên kia vang lên.
Thiếu Chủ đương nhiên sẽ không đặt Nguyên Nhược Lan kia vào mắt rồi.
Ngay cả giới chủ cũng nói thiên phú của Thiếu Chủ so với ngài còn mạnh hơn.
Về phần Lục Thiếu Du kia, vũ giả tam hệ cũng không phải là đối thủ của người.
Lão giả âm lệ kia nói.
Hóa ra hắn tên là Lục Thiếu Du.
Thanh niên gầy gò lẩm bẩm nói, thanh âm đột nhiên có chút run run.
Âm thanh ầm ĩ không dứt trong thành, một đêm chậm rãi trôi qua.
Khi tia nắng đầu tiên từ phía đông chiếu xuống mang theo một cơn gió nhẹ nhàng thổi qua khiến cho mọi người thoải mái.
Phía chân trời xa xa những ngôi sao bắt đầu biến mất.
Phù.
Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí trong cơ thể, một đêm tu luyện, tu vi có chút tiến bộ chậm rãi.
Lão đại, hôm nay phải xem biểu hiện của huynh thế nào rồi.
Tiểu Long cũng dừng tu luyện, quang mang quanh thân chợt lóe lên, dường như trong khoảng thời gian này nó tiến bộ không ít.
Lục Thiếu Du, hôm nay mặc kệ là ngươi gặp phải kẻ nào, chỉ sợ đều vô cùng khó khăn.
Ta cũng muốn biết, ngươi còn con bài ẩn dấu nào không.
Bạch Linh nói.
Hắc hắc.
Lục Thiếu Du cười hắc hắc.
Còn bài chưa lật của hắn xem ra hôm nay phải bại lộ, mặc kệ là gặp phải ai, hắn đều phải liều mạng.
Sáng sớm, trên Diễn võ trường trong thành Thiên Kiếm đã bắt đầu tụ tập không ít người.
Hai trận đấu đỉnh phong sắp tới tất cả mọi người đều không muốn bỏ qua, càng những trận đấu về sau sẽ càng kịch liệt.
Khi Lục Thiếu Du theo mọi người Vân Dương Tông tới khán đài thì những chưởng môn của Tam tông Tứ môn khác cũng xuất hiện.
Sau khi hàn huyên một lát, các đại cường giả lập tức ngồi xuống.
Lục Thiếu Du và Lục Vô Song, còn có Khuất Đao Tuyệt, Hàn Phong cũng chỉ có thể đứng phía sau mà thôi.
Thương thế Vân Hồng Lăng cũng không nhẹ, nhưng nàng cũng muốn đi tới.
Hôm nay Lục Thiếu Du phải lên đài, đương nhiên nàng sẽ không bỏ qua.
Dọc đường đi, Vân Khiếu Thiên, Vũ Ngọc Tiền, Dương trưởng lão dường như cũng biết ý không tạo thành áp lực quá lớn cho hắn.
Đều bảo hắn cố gắng là được, thua cũng không sao.
Dù sao đi nữa hắn cũng đã vì Vân Dương Tông lập được đại công.
Chỉ có Triệu Kình Hải, Triệu Kình Thiên, hai huynh đệ nhà này trong mắt có chút hận ý, cũng cười nhạo.
Người mà bọn hắn luôn căm ghét một đường tấn cấp, khiến cho bọn họ oán hận không ngớt.
Hiện tại gặp phải đối thủ khó nhằn không có cơ hội nào thắng khiến cho trong lòng bọn họ vô cùng sảng khoái.
Tiểu tặc, hai người bọn họ đều rất lợi hại, ngươi phải cẩn thận một chút.
Dù sao đi nữa cũng đã tiến vào top ba, cũng không cần cố gắng quá tránh để bị thương.
Sắc mặt Vân Hồng Lăng có chút tái nhợt, sau khi biết thực lực của Nguyên Nhược Lan và Lăng Thanh kia nàng vô cùng lo lắng cho Lục Thiếu Du.
Thiếu Du, cố gắng là được rồi.
Lục Vô Song khẽ nói, tuy rằng biết Lục Thiếu Du là Linh vũ song tu, thế nhưng đối với con bài chưa lật của Lục Thiếu Du nàng cũng không biết nhiều lắm.
Trên khán đài, những đệ tử khác của Tam tông Tứ môn lúc này không ít người đều nhìn về phía Lục Thiếu Du và Nguyên Nhược Lan.
Mà Nguyên Nhược Lan không thể nghi ngờ lúc này khiến cho mọi người sùng bái cuồng nhiệt.
Vũ Tướng thất trọng, vũ giả tứ hệ, trong thế hệ trẻ tuổi ai có thể là địch thủ của nàng được chứ.
Đại hội vẫn còn đang chuẩn bị, trên vũ đài còn có không ít đệ tử Thiên Kiếm môn đang bận rộn.
Mà lúc này bốn phía chung quanh vô cùng tấp nập, vốn chỉ có thể dung nạp được trăm vạn người nhưng lúc này lại tới một trăm hai mươi vạn, tuy rằng chật chội.
Thế nhưng không có ai cảm giác khó chịu mà lại vô cùng kích động và chờ mong.
Chật chội, tiếng nói ầm ĩ không ngừng vang lên bên tai mọi người.
Cảm nhận được bầu không khí sôi động này mỗi người đều không tự chủ được mà bị lây theo hòa vào không khí này.
Trên võ trường, Nguyên Nhược Lan trên đài mặc bộ y phục màu tím khiến cho mọi người không khỏi ghé mắt nhìn qua.
Thực lực kinh khủng lại là vũ giả tứ hệ khiến cho mọi người tặc lưỡi xuýt xoa không thôi.
Trong võ trường có không ít người hô lên tên Nguyên Nhược Lan, thỉnh thoảng cũng có âm thanh ủng hộ Lăng Thanh.
Về phần Lục Thiếu Du trong tiếng gọi ầm ĩ này đã không nghe thấy gì.
Tới ngày hôm nay Lục Thiếu Du vốn là một đầu hắc mã trong đại hội Tam tông Tứ môn thế nhưng bởi vì Nguyên Nhược Lan và Lăng Thanh biểu hiện cường hãn cho nên nhanh chóng bị chèn ép.
Mọi người đều biết Lục Thiếu Du bất phàm, cũng biết Lục Thiếu Du rất mạnh, có thể tham dự đại hội Tam tông Tứ môn đều là kẻ mạnh.
Thế nhưng trong kẻ mạnh còn có kẻ manh hơn.
So với Nguyên Nhược La và Lăng Thanh thì Lục Thiếu Du lại kém hơn một ít.
Chí ít cho tới hiện tại thực lực của Lục Thiếu Du so với hai người kia yếu hơn nhiều.
Lão đại, xem ra hôm nay cũng không có ai coi trọng huynh.
Có mỗi đệ tốt với huynh mà thôi.
Tiểu Long cảm nhận bầu không khí chung quanh, lúc lắc cái đầu nói.
Ha ha, lão đại của đệ tuyệt đối sẽ không để cho đệ phải mất mặt.
Lục Thiếu Du cười ha hả, vuốt ve đầu Tiểu Long.
Đông.
Một tiếng chuông du dương truyền đến, tiếng ồn ào trong Diễn võ trường lập tức biến mất, lúc này trăm vạn ánh mắt đều nhìn vào giữa.
Trên khán đài, một thân ảnh xinh đẹp thả người dựng lên, chân khí quanh thân xuất hiện, thân thể mềm mại từ trên khán đài tạo thành một đường cong hoa mỹ đáp nhẹ xuống mặt đất.
Trên mặt đất một hạt bụi cũng không bốc lên, điều này cũng đủ chứng minh cho thực lực của nàng.
Chiêu thức ấy tự nhiên khiến cho không ít khán giả phía dưới cuồng nhiệt.
Tiểu tặc, phải cẩn thận.
Vân Hồng Lăng nói.
Tiểu Long, Bạch Linh chuyển sang vai Lục Vô Song.
Trong ánh mắt quan tâm của Lục Vô Song Lục Thiếu Du lạnh nhạt nhìn về phía trước.
Chân khí bùng lên, dưới chân có hai vòng xoáy, thân ảnh lập tức nhẹ nhàng đáp xuống võ đài, rơi vào vị trí cách Nguyên Nhược Lan không xa.
Sưu.
Lúc này, một thân ảnh gầy gò cũng nhảy lên, người song song đúng cùng nhau.
Theo sự xuất hiện của ba người, tiếng ầm ĩ bắt đầu vang lên, thanh âm hỗn tạp vang lên tận trời.
Những ánh mắt đều vô cùng nóng bỏng nhìn về phía ba người.
Ba người này chính là top ba trong đại hội Tam tông Tứ môn lần này, chính là đại biểu cho những người trẻ tuổi có thực lực mạnh nhất.
Dưới ánh mắt của trăm vạn người phía dưới, Hồng Bào trưởng lão của Thiên Kiếm môn và hai vị hộ pháp chậm rãi đi lên đài.
Khi tới trước mặt ba người thanh âm của Hồng Bào trưởng lão vang lên, thanh âm mang theo chân khí đủ để truyền khắp quanh Diễn võ trường: Trải qua bốn ngày, năm mươi sáu người tham dự, hiện tại cũng chỉ còn ba người các ngươi.
Ba người các ngươi chính là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ.
Mà hôm nay sắp sửa đấu loại một người.
Hai người còn lại sẽ tranh đoạt vị trí thứ nhất vào ngày mai.
Người đứng đầu sẽ nhận được một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, và nhận được vinh dự lớn lao.
Hồng Bào trưởng lão vừa nói xong, trong Diễn võ trường lập tức vang lên thanh âm xôn xao.
Lục Thiếu Du, hôm qua ngươi trực tiếp tấn cấp cho nên hôm nay sẽ là người thứ nhất lên đài.
Ngươi tiến lên đi.
Hồng Bào trưởng lão nói với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du cũng đã sớm chuẩn bị, ngày hôm qua vận khí không tồi trực tiếp tiến vào top ba, thế nhưng hôm nay sẽ không may mắn thế nữa, phải trực tiếp lên đài.
Sưu.
Chân khí dưới chân chợt lóe, Lục Thiếu Du đã tới võ đài trung ương của Diễn võ trường.
Hai người các ngươi rút thăm quyết định đi.
Trong này có hai ngọc bài, mỗi người các ngươi chọn một.
Nếu như lấy phải ngọc bài trống thì trực tiếp tấn cấp.
Chờ ngày mai tranh đoạt vị trí đầu tiên.
Còn lấy phải ngọc bài có số một thì phải lên đài.
Ngay khi Lục Thiếu Du lên đài thì Hồng Bào trưởng lão nói với hai người Nguyên Nhược Lan và Lăng Thanh.
Trong khi hai người rút ngọc bài, mọi người phía dưới cũng vô cùng khẩn trương, không biết là ai sẽ trực tiếp tấn cấn.
Là ai rút được ngọc giản trống?Hồng Bào trưởng lão hỏi.
Ta.
Thanh âm khàn khàn, trầm thấp từ trong miệng Lăng Thanh truyền đến, trên tay hiện lên một ngọc bài trống.
Trực tiếp tấn cấp, chờ trận chiến cuối cùng vào ngày mai.
Hồng Bào trưởng lão nói.
Lục Thiếu Du gặp Nguyên Nhược Lan.
Trên khán đài, chúng trưởng lão mở miệng cười, Lục Thiếu Du đụng phải Nguyên Nhược Lan Vũ Tướng thất trọng, vũ giả tứ hệ.
Cho dù Lục Thiếu Du bất phàm, thế nhưng kết quả cũng đã định trước.
Nếu như Lục Thiếu Du có thể thắng lợi quả thực là gặp quỷ rồi.
Mọi người trong Vân Dương Tông nhướng mày, có vẻ vô cùng bất đắc dĩ.
Tiến vào top ba bọn họ đã rất thỏa mãn, trận đấu này chỉ có thể nói là hình thức mà thôi.
Vân Tông chủ, trận này ngươi thấy thế nào?Thấy Lục Thiếu Du gặp phải Nguyên Nhược Lan, Tông chủ Vạn Thú Tông Duẫn Ngạc nói với Vân Khiếu Thiên.
Hiện giờ đã nói kết quả dường như vẫn hơi sớm.
Vân Khiếu Thiên đáp.
Tuy rằng trong lòng hắn hiện tại không cho rằng Lục Thiếu Du có bao nhiêu hy vọng, thế nhưng hắn thân là Tông chủ, cũng không thể khiến cho đệ tử mình nhụt chí được.
Xem ra, Vân Tông chủ vẫn có lòng tin nha.
Ta đề nghị mọi người và Vân Tông chủ đánh cược một ván, mọi người thấy thế nào?Cổ Kiếm Phong, chưởng môn Thiên Kiếm Tông nhíu mày nhìn Vân Khiếu Thiên nói.
Cổ chưởng môn, cái này không cần thiết.
Vân Khiếu Thiên nói, cũng không thể để cho mấy tên cáo già này bu vào, nếu như cược nữa chỉ sợ sẽ chắc chắn thua.
Vân Tông chủ, ngươi cũng không thể như vậy nha.
Ngươi đã thắng hai trận không thể chạy thế được.
Trận này ngươi phải đổi.
Lục Thiếu Du của các ngươi từ đầu vẫn lấy yếu thắng mạnh, ta nghĩ trận này cũng không phải không có cơ hội.
́y hai đổ một.
Chúng ta cũng không chiếm tiện nghi của ngươi.
Lục Thiếu Du thắng chúng ta sẽ mất cho Vân Tông chủ hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai.
Nếu như Nguyên Nhược Lan thắng Vân Tông chủ chỉ mất một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai mà thôi.
Tính đi tính lại Vân tông chủ đều chiếm tiện nghi không nhỏ nha.
Cổ Kiếm Phong nói.
Chuyện này.
Vân Khiếu Thiên còn chưa nói xong, Cổ Kiếm Phong lại cười nói: Vân Tông chủ không phải là ngay cả đệ tử của mình cũng khinh thường đó chứ? Nếu như Vân tông chủ thua thì tính ra vẫn lãi một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai.
Ta cũng đặt.
Hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai cược một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai.
Vân tông chủ, như vậy là ngươi chiếm tiện nghi lớn rồi nha.
Duẫn Ngạc nói.
Ta cũng giúp vui.
Vi Bang Ngạn của Quy Nguyên Môn cắn răng nói.
Mấy chưởng môn còn lại đều cắn răng theo.
Lục Thiếu Du gặp phải Nguyên Nhược Lan bọn họ không có lý do gì không theo.
Tuy rằng tiền đặc cược có chút không công bằng.
Thế nhưng lúc này Lục Thiếu du gặp phải Nguyên Nhược Lan, nếu tiền đặt cược công bằng thì Vân Khiếu Thiên sẽ không đồng ý.
Mấy vị chưởng môn này đều có ý nghĩ như nhau muốn đòi lại một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai.
Liên tiếp thua hai bộ vũ kỹ Huyền Cấp cao giai khiến cho trong lòng bọn họ nhỏ máu.
Nếu có thể kiếm lại một bộ thì tốt quá rồi.
Thế nên lúc này các đại chưởng môn chỉ có thể cắn răng mà theo.
Vạn nhất nếu bị thua, lại thua hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, bọn họ sau này trở về sẽ không biết ăn nói thế nào với Thái thượng trưởng lão trong môn phái.
Lúc này nếu như có thể lấy được lại một bộ vũ kỹ từ tay Vân Khiếu Thiên này khi trở về có thể ăn nói dễ hơn một chút.
Vân Khiếu Thiên cười khổ.
Đây đâu phải đặt cược chứ.
Những tên cáo già này rõ ràng là muốn ăn cướp mà.
Mà bản thân hắn lại không thể cự tuyệt.
Được, Vân mỗ theo chư vị chưởng môn cược.
Vân Khiếu Thiên mỉm cười, trong lòng thầm mắng: Đám hồ ly này.
Coi như bản thân mình thắng một cuộc là được rồi.
Ha ha, Vân Tông chủ, nhìn dáng vẻ của ngươi dường như có chút lo lắng.
Không sao, nói không chừng đệ tử Lục Thiếu Du của các ngươi sẽ khiến cho chúng ta ngoài ý muốn đấy.
Duẫn Ngạc cười ha hả, bộ dáng như lần này thắng chắc Vân Khiếu Thiên rồi vậy.
Những chưởng môn khác cũng âm thầm mỉm cười.
Có thể lấy lại một bộ cũng tốt.
Lần này chiến thắng đã định rồi, nếu như thua nữa quả thực là gặp quỷ.
Sưu.
Giữa sân, một thân ảnh xinh đẹp hiên ra, đáp xuống trước người Lục Thiếu Du.
Chính là Nguyên Nhược Lan.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn lại, nhìn chăm chú vào nữ tử trước mặt này, Nguyên Nhược Lan hôm nay dường như cố ý trang điểm một phen.
Y phục màu tím bao bọc lấy thân thể linh lung, khuôn mặt trang điểm nhẹ, thoạt nhìn vô cùng kiều diễm.
Mái tóc đen nhánh được buộc lại, trên đầu cài một bông hoa đỏ, càng làm nổi bật làn da nõn nà của nàng.
Dáng người linh lung, dung nhan xinh đẹp tuy rằng so với Vân Hồng Lăng và Lục Vô Song thì kém hơn thế nhưng cũng tuyệt đối là một đại mỹ nhân.
Theo sự xuất hiện của Nguyên Nhược Lan lập tức chung quanh im lặng, tiếng cảm thán truyền tới, trong lòng mọi người lúc này đã có kết quả rồi.
Lục Thiếu Du, thực lực của ngươi quả thực rất mạnh, thế nhưng hôm nay lại có chút không đủ rồi.
Ngươi có thể trực tiếp chịu thua đi.
Nguyên Nhược Lan nhìn Lục Thiếu Du, miệng khẽ mở, nhàn nhạt nói.
Thật không? Không chiến mà hàng, ta không làm được.
Lục Thiếu Du nói, sắc mặt không biến đổi.
Ngươi quả thực có chút cốt khí.
Nguyên Nhược Lan nói: Ngươi ra tay trước đi, tu vi Vũ Tướng nhất trọng, ngươi không phải là đối thủ của ta.
Ta chưa từng chiếm tiện nghi của phụ nữ, ngươi là phụ nữ, cho nên cho ngươi xuất thủ trước.
Lục Thiếu Du tùy ý nỏi.
Tiểu tử này tới lúc này vẫn lịch sự như vậy, quả thực quá bừa bãi.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du như vậy, chúng cường giả của Tam tông Tứ môn không khỏi có chút kinh ngạc.
Tiểu tử này thua người không thua trận thế.
Thua khí thế cũng không mất phong độ, quả thực giống ta như đúc.
Vũ Ngọc Tiền, Vũ trưởng lão mỉm cười, đối với biểu hiện của tên đồ đệ này vô cùng thỏa mãn.
Nghe Vũ Ngọc Tiền nói như vậy, chúng trưởng lão và hộ pháp trong Vân Dương Tông thiếu chút nữa nhổ một ngụm nước bọt vào lão.
Toàn bộ Vân Dương Tông này ai mà không biết khí độ của Vũ trưởng lão ra sao.
Sao tự dưng nói những lời này lại tự nhiên không biết đỏ mặt như vậy.
Tiểu tử, để xem ngươi còn kiêu ngạo được nữa không.
Triệu Kình Thiên, Triệu Kình Hải, hai huynh đệ nhìn vào Lục Thiếu Du có chút hả hê.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du đụng phải Nguyên Nhược Lan thực lực cường hãn như vậy trong lòng vô cùng hả giận, mong chờ Lục Thiếu Du bị chà đạp.
Tiểu tặc này vận khí quả thực không tốt lắm.
Vân Hồng Lăng chu miệng nói.
Hồng Lăng tỷ, tỷ đối với lão đại có chút lòng tin được hay không? Thực lực của lão đại cũng không sợ một Vũ Tướng thất trọng.
Tiểu Long nói.
Lúc này dưới tình huống mọi người kinh thường mình, Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể cười khổ.
Nguyên Nhược Lan rất mạnh, thế nhưng nếu như chân chính chiến đấu ai thắng ai bại còn chưa biết được.
Hắn cũng có hai bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai còn chưa thi triển ra.
Còn có thể phối hợp với Hư Linh Huyễn Ấn.
Bằng thực lực hiện tại của hắn nếu như triệt để bung ra, đừng nói là Vũ Tướng thất trọng, cho dù là Vũ Tướng bát trọng hắn cũng có thể khiến cho đối phương vô cùng chật vật.
Dù sao khi thi triển Chu Tước Quyết, bằng vào thực lực hiện tại uy lực không phải chỉ để không đó.
Cùng lắm là liều mạng, Đao Hồn Trảm hắn cũng chưa thi triển qua.
Đương nhiên, Đao Hồn Trảm, Chu Tước Quyết, hai con bài này không đến cuối cùng Lục Thiếu Du sẽ không bại lộ một cách đơn giản được.
Sau đó thực lực của hắn sẽ bại lộ trong mắt mọi người, chuyện này đối với hắn mà nói, không phải là một chuyện an toàn.
Đã như vậy ta không khách khí nữa.
Lúc này vẻ mặt Nguyên Nhược Lan trầm xuống, chân khí từ trong cơ thể bạo phát ra.
Chân khí quanh thân run run, cổ tay khẽ lắc một cái, một đạo chưởng ấn bỗng nhiên đánh về phía Lục Thiếu Du.
Quang mang nóng bỏng, giống như thiểm điện trong nháy mắt bắn về Lục Thiếu Du.
Tốc độ cực nhanh, mọi người chỉ có thể mơ hồ thấy một thân ảnh xinh đẹp hiện lên rồi lập tức xuất hiện trước người Lục Thiếu Du.
Nhanh thật.
Lục Thiếu Du thầm sợ hãi than, tốc độ của Nguyên Nhược Lan này vô cùng nhanh chóng, không dưới hắn.
Sưu.
Một vòng xoáy hình thành quanh người, thân thể Lục Thiếu Du tạo thành một đạo tàn ảnh rồi biến mất.
Quang mang quanh người xuất hiện, nhanh chóng bố trí Thanh Linh Khải Giáp.
Chiến đấu với một Vũ Tướng thất trọng như Nguyên Nhược Lan, trong lòng Lục Thiếu DU biết thực lực đối phương vô cùng mạnh mẽ.
Nếu như hắn không bố trí Thanh Linh Khải Giáp, có lẽ bản thân hắn sẽ phải chịu cạnh bị đánh cho bầm dập.
Lúc này, Nguyên Nhược Lan đuổi theo không bỏ, tay áo tung bay, chưởng ấn lập tức biến đổi đuổi theo Lục Thiếu Du.
Thiên Thủ Liệt Cương Ấn.
̃ng là tứ hệ.
(1)Trong chốc lát, một cỗ năng lượng hùng hồn từ trong người Lục Thiếu Du phóng lên cao hóa thành những đạo tàn ảnh, lập tức ngưng tụ thành một đạo chưởng ấn ầm ầm va chạm với đạo chưởng ấn của Nguyên Nhược Lan.
Phanh Phanh.
Kình khí khuếch tán, giữa không trung vang lên tiếng ầm ầm.
Hai đạo thân ảnh từ trong kình khí bị đẩy lui ra.
Thân thể mềm mại của Nguyên Nhược Lan bị đẩy lùi về phía sau một bước, Lục Thiếu Du thì trực tiếp lùi lại hơn mười bước.
Thật mạnh.
Sắc mặt Lục Thiếu Du có chút kinh ngạc, Vũ Tướng cách nhau một trọng thực lực cách xa càng lớn.
Hắn mới chỉ là Vũ Tướng nhất trọng, đối phương lại là Vũ Tướng thất trọng.
Cách biệt quá lớn nha, nếu không phải hắn nhanh chóng bố trí Thanh Linh Khải Giáp, còn có thân thể cường hãn thì vừa rồi không thể chống lại nàng.
Lục Thiếu Du này quả thực có chút bất phàm.
Trên khán đài, chúng cường giả lúc này cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Hai người giữa sân lúc này lại nhìn nhau.
Sau đó hai đạo thân ảnh hầu như cùng một lúc hóa thành lưu quang xen kẽ với nhau.
Tốc độ hai người đều vô cùng nhanh chóng, từng đạo công kích giống như thiểm điện được phóng ra.
Toàn bộ võ đài lúc này được bao phủ trong tiếng ầm ầm.
Mà lúc này chỉ có một ít người mới có thể thấy được biến hóa trong võ đài.
Hai người này chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Hoàn toàn dùng phương thức ngạnh kháng, so đấu tiêu hao chân khí với nhau.
Điều này khiến cho không ít cường giả nghi hoặc không ngớt.
Lục Thiếu Du hẳn là biết thực lực của mình yếu hơn đối phương.
Vì sao lại phải lựa chọn biện pháp chiến đấu bất lợi với mình như vậy.
Một Vũ Tướng nhất trọng so tiêu hao chân khí với một Vũ Tướng thất trọng, quả thực không biết lượng sức.
Hỏa Viêm Bạo.
Đại Địa Cương Thuẫn.
Phong Quyển Tàn Vân.
Tiếng quát của Lục Thiếu Du vang lên, thân ảnh dưới kình khí hỗn loạn không ngừng thoắt ẩn thoắt hiện.
Phá Phong Quyền.
Khốn Mộc Ấn.
Tam Trọng Chưởng.
Từng tiếng kêu truyền ra, lực lượng cuồng bạo tràn ngập không gian khiến cho không gian gợn sóng.
Trên võ đài lúc này kình khí hỗn loạn, giống như từng quả bom nổ vậy.
Vũ Tướng nhất trọng trực tiếp ngạnh kháng Vũ Tướng thất trọng khiến cho mọi người há hốc mồm, khí thế như vậy cũng khiến cho mọi người phải lau mắt mà nhìn.
Phanh Phanh Phanh.
Từng tiếng nổ lớn vang lên, kình khí không ngừng khuếch tán tới một phạm vi nhất định rồi mới tiêu tán trên không trung.
Hoàng quang lóe lên, thân ảnh hai người lại đan xen vào một chỗ, mỗi một lần giơ tay nhấc chân đều mang theo lực lượng cuồng bạo va chạm với nhau.
Chỉ có một ít người mới có thể nhìn thấy thân ảnh đang giao thủ của hai người.
Năng lượng kinh khủng tràn ngập võ đài.
Nhìn thấy một màn này, Vân Khiếu Thiên, Dương trưởng lão không khỏi gật đầu.
So với Lục Thiếu Du lúc này, Triệu Kình Hải, Hàn Phong xếp thứ nhất thứ hai trên Long bảng còn kém xa Lục Thiếu Du.
Công kích của hai người không ngừng va chạm cùng nhau, vô số quang mang bắn ra, từng đạo lực lượng nổ vang.
Phanh Phanh.
Khí tức cuồng bạo mà kinh khủng phóng lên cao.
Chưởng ấn, quyền ấn, kình khí đan xen cuối cùng vang lên tiếp nổ liên tiếp, một đạo thân ảnh trực tiếp bị đánh bay về phía sau mười thước.
Phanh.
Lục Thiếu Du hung hăng đập vào mặt đất, khiến cho mặt đất phía sau lưng hắn nứt nẻ.
Khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, miệng truyền đến cảm giác ngòn ngọt.
Mạnh mẽ ngăn chặn bản thân phun ra một ngụm máu, Lục Thiếu Du đứng dậy.
Quang mang trên Thanh Linh Khải Giáp lúc này cũng đã lờ mờ, sắc mặt có chút tái nhợt, khóe miệng cười khổ.
Thân thể mềm mại của Nguyên Nhược Lan lui về phía sau hai bước.
khí tức quanh thân có chút ba động, nhìn vào Lục Thiếu Du có chút kinh ngạc.
Thân ảnh hai người đứng đó, trong không trung, kình khí cuồng bạo đang chậm rãi biến mất.
Lúc này thân ảnh hai người đứng đó, vô hình trung, áp lực trong Diễn võ trường tăng lên, khí tức khuếch tán khiến cho không ít khán giả phía dưới cảm thấy bị áp chế.
Lục Thiếu Du, không nghĩ tới ngươi lại có thể khiến ta xuất ra binh khí, quả thực ngươi khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn.
Nhìn Lục Thiếu Du, Nguyên Nhược Lan nói.
Ngươi cũng cho ta ngoài ý muốn nha.
Ta liều mạng, ngươi cũng còn chưa xuất toàn lực.
Lục Thiếu Du cười khổ nói.
Ong.
Trong tay Nguyên Nhược Lan xuất hiện một thanh trường kiếm nói: Đệ tử Thiên Kiếm môn ta thực lực đều được gắn liền với kiếm.
Ngươi cẩn thận.
Tay cầm trường kiếm, khí thế trên người Nguyên Nhược Lan cũng bắt đầu biến đổi.
Lúc này y phục không gió tự bay, mang theo một cỗ khí tức sắc bén bá đạo, toàn thân không có một chút khí tức yếu mềm nào.
Ta sẽ liều mạng dùng hết toàn lực.
Muốn thắng ta, vậy thì phải xem thực lực của ngươi.
Lục Thiếu Du lãnh đạm nói.
Xung quanh thân hắn, chân khí bùng lên, quang mang trên Thanh Linh Khải Giáp lúc này đại thịnh, chân khí tiết ra ngoài khiến cho không gian gợn sóng.
Lúc này Nguyên Nhược Lan liếc mắt nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt này có chút kinh dị.
Từ khí tức của Lục Thiếu Du lúc này khiến cho nàng có cảm giác, Lục Thiếu Du trước mắt này không ngờ lại mang đến cho nàng cảm giác áp lực.
Sắp kết thúc! Lục Thiếu Du có thể kéo dài được như vậy đã là tốt lắm rồi.
Thế nhưng chỉ bằng như vậy không thể thắng được Nguyên Nhược Lan.
Chưởng môn Huyền Sơn Môn Chu Hoành Viễn nói.
Trong lòng đối với Lục Thiếu Du cũng vô cùng tán thưởng.
Bằng vào ánh mắt của bọn họ đương nhiên có thể nhìn ra được thiên phú của Lục Thiếu Du.
Nếu so về tuổi tác, Lục Thiếu Du quả thực nhỏ hơn Nguyên Nhược Lan không ít.
Vân Khiếu Thiên khẽ cười, lẩm bẩm nói: Còn một con bài cuối cùng, nên thi triển ra thôi.
Khi trước trên chủ phong của Vân Dương Tông, Vân Hồng Lăng và Lục Thiếu Du giao thủ, hắn từng thi triển một loại vũ kỹ quỷ dị.
Vân Khiếu Thiên vẫn còn nhớ rõ.
Lục Thiếu Du từ đầu còn chưa thi triển ra.
Điều này làm cho ở sâu trong nội tâm Vân Khiếu Thiên cũng có chút chờ mong.
Có thể đầu nghịch long này sẽ tạo ra kỳ tích.
Lúc này chung quanh, trăm vạn ánh mắt nhìn vào.
Khí thế quanh người hai người vô hình trung đều được kéo lên.
Trên khán đài, chúng cường giả cũng có chút kinh ngạc nhìn về phía hai người.
Khí thế quanh thân hai người lúc này khiến cho không gian gợn sóng.
Khí thế vô cùng báo đạo, chỉ có những cường giả và những khán giả ở gần mới có thể cảm nhận được.
Loại cảm giác áp bác này đại bộ phận đến từ Nguyên Nhược Lan.
Bởi vậy lúc này cũng không có bao nhiêu người cảm thấy kinh ngạc với Lục Thiếu Du.
Trong Diễn võ trường hiện tại vô cùng yên tĩnh, mọi người đều ngừng thở, chờ đợi lần giao thủ cuối cùng của hai người.
Khi khí thế hai người đều được kéo lên tới một mức độ nhất định thì khí thế trên người Nguyên Nhược Lan cũng được tăng lên tới mức độ vỗ cùng kinh khủng.
Y phục bay phất phới.
Cảm nhận được cỗ khí tức này, Lục Thiếu Du mặt ngoài có vẻ bình thản, thế nhưng trong lòng vô cùng ngưng trọng.
Kế tiếp Nguyên Nhược Lan sẽ thi triển toàn lực.
Có chống lại được hay không bản thân hắn cũng không biết.
Chân khí không ngừng vận chuyển trong kinh mạch, giống như vạn con ngựa không ngừng chạy đua.
Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, hắn cũng sắp sửa bộc lộ một con bài chưa lật nữa.
̃ng là tứ hệ.
(2) Thiên Thủ Liệt Cương Ấn.
Năng lượng thổ hệ nhanh chóng hội tụ, một đạo chưởng ấn mang theo một đám tàn ảnh bắn ra về phía Nguyên Nhược Lan.
Khí thế này cực kỳ cường hãn khiến cho người ta kinh ngạc.
Thế nhưng chúng cường giả lúc này cũng không khó nhìn ra, khí tức trên người Lục Thiếu Du nếu so với Nguyên Nhược Lan thì kém hơn không ít.
Lúc này Lục Thiếu Du có thể chủ động xuất kích khiến cho mọi người cảm thán về dũng khí và chiến ý của hắn.
Hai người đứng cách nhau ba mươi thước.
Cự ly ba mươi thước đầu như trong chớp mắt là có thể tiến tới.
Trên đài, hai người trong nháy mắt tiếp cận với nhau.
Bốn mắt đối diện.
Trong mắt Lục Thiếu Du đột nhiên bắn ra tinh quang, chiến ý dưới áp lực này rốt cuộc đã triệt để bạo phát.
Cho tới nay hắn lúc nào cũng ẩn dấu thực lực của bản thân.
Lúc này rốt cuộc không cần ẩn dấu nữa.
Thân chưa động, thế nhưng khí lưu chung quanh đã ba động, Nguyên Nhược Lan cũng đã động.
Không gian lắc lư, trường kiếm trong tay nàng giương lên, thân thể mềm mại lấy một tốc độ nhanh như thiểm điện biến mất tại chỗ.
Lưu Quang Kiếm Quyết.
Ngay khi thân ảnh Nguyên Nhược Lan xuất hiện lần thứ hai thì đã tới trước chưởng ấn của Lục Thiếu Du.
Trên trường kiếm có một đạo kiếm quang vô thanh vô tức xuất hiện.
Sưu.
Chưởng ấn và kiếm quang nhanh chóng va chạm với nhau bắn ra từng tia lửa.
Không gian nơi kiếm quang và chưởng ấn va chạm lúc này có một mảnh quang mang chói mắt giống như pháo hoa xuất hiện.
Trong lúc đó, bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được.
Chưởng ấn do Lục Thiếu Du ngưng tụ ra trong nháy mắt đã bị kiếm quang xé thành tường mảnh nhỏ.
Kình khí cuồng bạo mang theo tiếng gió rít gào khuếch tán ra bên ngoài.
Lực lượng cuồng bạo đủ sức cắt vỡ gợn sóng trong không trung.
Một đám kiếm quang khuếch tán, kiếm quang trong nháy mắt bao phủ bầu trời, nhanh chóng tiến về phía Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du thất bại rồi.
Nhìn thấy một màn này, chúng cường giả cũng than không ngớt.
Lục Thiếu Du bằng vào tu vi Vũ Tướng nhất trọng lại có thực lực cường hãn như vậy, lúc bình thường chỉ có hắn đã có thực lực trực tiếp đối đầu với Vũ Tướng ngũ trọng.
Đáng tiếc đối thủ của hắn lại là Nguyên Nhược Lan, Vũ giả tứ hệ.
Không đúng, Lục Thiếu Du dường như còn có con bài chưa lật.
Trong nháy mắt này, không ít cường giả hầu như cùng một lúc nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Trong nháy mắt này, Lục Thiếu Du ở trong sự bao phủ của kiếm quang không ngờ lại nhắm mắt lại, thủ ấn trong tay biến đổi, quanh người có một cỗ khí tức nhanh chóng bành trước.
Lúc này Lục Thiếu Du đang tiến vào trong một trạng thái kỳ lạ.
Đạo thủ ấn trong tay vừa kết thúc thì chân khí trong kinh mạch tràn ra, lập tức hội tụ vào lòng bàn tay, lỗ chân lông trên người mở ra, chân khí tràn theo, cuối cùng bị một cỗ lực lượng vô hình ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn.
Quang mang quanh người đại thịnh.
Quanh thân Lục Thiếu Du lúc này khí tức đột nhiên kéo lên.
Khí tức này xuất hiện khiến cho mọi người trên khán đài không khỏi biến sắc.
Chân khí trong người tràn ra ngoài đều bị chưởng ấn trong tay hút lại, lục sắc quang mang trên chưởng ấn đại thịnh, uy thế không ngừng kéo lên.
Lúc này quang mang trên tay hắn giống như một khối nhọc phỉ thúy trong suốt vậy.
Đây là Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng của Vân Dương Tông chúng ta.
Sắc mặt Vân Khiếu Thiên đột nhiên đại biến, hắn không biết Lục Thiếu Du đã tu luyện Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng từ lúc nào.
Mộc hệ, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
Mọi người sợ hãi than.
Không phải là vì Lục Thiếu Du thi triển vũ kỹ Huyền cấp sơ giai mà là bởi vì lúc này Lục Thiếu Du đang ngưng tụ năng lượng mộc hệ.
Tất cả mọi người đều biết Lục Thiếu Du là võ giả tam hệ, Phong, Hỏa, Thổ.
Thế nhưng lúc này hắn lại ngưng tụ năng lượng mộc hệ, chỉ có một lý do Lục Thiếu Du cũng là vũ giả tứ hệ.
Lục Thiếu Du và vũ giả tứ hệ sao?Người của Vân Dương Tông lúc này trong nháy mắt hóa đá.
Trong chớp mắt này, không gian bên trên chưởng ấn mà Lục Thiếu Du ngưng tụ đột nhiên rung động, từng gợn sóng xuất hiện, khí tức uy áp tràn ngập chung quanh.
Mà lúc này kiếm quang của Nguyên Nhược Lan đã tới trước người Lục Thiếu Du, tất cả chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi.
Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng.
Lục Thiếu Du mở mắt, tinh quang trong mắt bắn ra, không có một chút do dự nào, tay hắn đẩy ra.
Chưởng ấn trong suốt như ngọc phỉ thủy kia lập tức bành trướng lao về phía kiếm quang trong không trung của Nguyên Nhược Lan.
Chưởng ấn được đẩy đi, lực lượng cuồng bạo khiến cho không gian gợn sóng.
Toàn bộ không gian lúc này không ngừng rít gào.
Cuối cùng tiếng ầm ầm vang lên, kiếm quang và chưởng ấn đã va chạm với nhau.
Hai cỗ lực lượng ầm ầm va chạm khiến cho không gian chấn động, tiếng nổ kinh thiên vang lên.
Phanh Phanh.
Âm thanh bạo liệt vang lên giữa không trung, một cỗ năng lượng kinh khủng trong nháy mắt nổ tung.
Bằng vào mắt thường lúc này có thể thấy được.
Trên võ đài lúc này có một đám kình phong đang bắn tứ tung, mỗi một đạo kình phong đều không ngừng chồng chất lên nhau, giống như thiên la địa võng, bao phủ trên kiếm quang trong bầu trời.
Đạo kình phong hình cánh cung kia lập tức đánh xuống, không mang theo uy thế cuồng bạo, giống như là vô thanh vô tức hạ xuống, thế nhưng chính bởi vì khí thế nhẹ nhàng chậm rãi như vậy khiến cho những cường giả trên khán đài đều khiếp sợ.
Lúc kình khì hình cung này bao phủ kiếm quang là lúc toàn bộ không gian chung quanh kình khí gấp khúc, một cỗ khí tức vô hình khuếch tán khiến cho không gian rung động.
Lúc này kiếm quang bị kình phong bao phủ ở bên trong không ngừng run rẩy, giãy dụa.
Cuối cùng kiếm quang dưới vô số đạo kình phong hình cung bay phủ bắt đầu tiêu tán, năng lượng tản mát xuống mắt đất khiến cho mặt đất cứng rắn lúc này lại giống như thủy tinh tan vỡ, vô số vết nứt hiện ra lan tràn trên bề mặt.
Khục khục.
Trong đám kình khí tiêu tán này, một thân ảnh xinh đẹp bị đánh văng ra đồng thời lảo đảo lui về phía sau, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt.
Công kích thật quỷ dị.
Trường kiếm trong tay Nguyên Nhược Lan cắm vào trên mặt đất tạo thành một cái rãnh dài mấy thước mới khiến cho thân thể mềm mại của nàng đứng vững.
Lúc này vẻ mặt nàng kinh ngạc nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Chỉ có mình nàng biết một đạo công kích này của Lục Thiếu Du khiến cho kiếm quang của nàng ngưng tụ ra trong nháy mắt tiêu tán.
Mà bản thân nàng lại bị bao phủ trong đó, có cảm giác chân khí của nàng hoàn toàn biến mất.
Đạo công kích này không ngờ dưới tình huống nàng không phòng bị khiến cho nàng tiêu hao một phần ba.
Đạo công kích này quả thực quá quỷ dị.
Mà đồng thời Nguyên Nhược Lan cũng biết, Lục Thiếu Du trước mắt nàng hiện tại cũng là vũ giả tứ hệ.
Thân thể Lục Thiếu Du lùi về phía sau mấy bước, sắc mặt càng thêm tái nhợt.
Coi như là sau khi đột phá tới Vũ Tướng thì mức độ tiêu hao khi thi triển Ảm Nhiên Tiêu Linh Chưởng cũng vô cùng kinh người.
Vũ giả tứ hệ, lại xuất hiện một vũ giả tứ hệ.
̣c lộ con bài ẩn giấu.
Trong Diễn võ trường mọi người bắt đầu sôi trào.
Hôm qua xuất hiện một vũ giả tứ hệ, một vũ giả tứ hệ trong hàng tỷ vũ giả đều khó có được, hôm nay không ngờ lại xuất hiện thêm một người.
Vũ giả tứ hệ nha, tiểu tử này ẩn dấu quá sâu.
Vân Khiếu Thiên, Dương trưởng lão, Tống trưởng lão, Tạ trưởng lão nhìn nhau, trên khuôn mặt bọn họ hiện giờ vô cùng khiếp sợ.
Lúc này trong lòng mấy vị trưởng lão đều xuất hiện một ý nghĩ: Vân Dương Tông rốt cuộc cũng có một vũ giả tứ hệ.
Hay cho một Vân Khiếu Thiên, vũ giả tứ hệ trong tông môn ngươi không ngờ cũng giấu sâu như vậy.
Tông chủ Vạn Thú Tông Duẫn Ngạc trừng mắt nhìn Vân Khiếu Thiên.
Vân Tông chủ, ngươi quá không thật thà rồi.
Những chưởng môn còn lại đều liếc mắt nhìn Vân Khiếu Thiên.
Bọn họ cũng thật không ngờ, vốn Lục Thiếu Du sắp thất bại, tới thời khắc cuối cùng chống lại Nguyên Nhược Lan đồng thời hiện ra thân phận vũ giả tứ hệ.
Vân Khiếu Thiên bày ra vẻ mặt vô tội, vũ giả tứ hệ, hắn cũng vừa mới được biết như mọi người a.
Vũ giả tứ hệ.
Hảo tiểu tử, ngay cả sư phụ ngươi cũng giấu, lát nữa xem ta thu thập ngươi thế nào.
Vũ Ngọc Tiền lúc này kích động tới mức run người, ngoài miệng trách cứ thế nhưng trong mắt lại hiện lên vẻ kích động.
Tiểu tặc này không ngờ lại là vũ giả tứ hệ.
Vân Hồng Lăng há hốc mồm, vẻ mặt vô cùng kinh hãi, ngay cả Lục Vô Song lúc này cũng có chút kinh ngạc.
Ngươi cũng là vũ giả tứ hệ?Nguyên Nhược Lan nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Cho tới nay nàng đều cho rằng chỉ có mình nàng là vũ giả tứ hệ.
Lúc này lại có một vũ giả tứ hệ khác đứng trước mặt nàng, đương nhiên nàng không khỏi kinh ngạc một phen.
Đúng thì sao?Lục Thiếu Du nói.
Mạnh mẽ áp chế chân khí trong cơ thể.
Vừa rồi thi triển Ảm Nhiên Tiêu Linh Chưởng cũng không tạo thành thương tổn quá lớn cho đối phương, nhiều nhất chỉ khiến cho đối phương tiêu hao một chút mà thôi.
Ngươi rất mạnh.
Thế nhưng tu vi vẫn kém một chút.
Vừa rồi tuy rằng ta không bảo lưu thực lực.
Thế nhưng kế tiếp ta sẽ thi triển ra con bài ẩn của mình, ngươi còn có thể chống lại được sao? Ta cũng không biết.
Thế nhưng ta có thể nói cho ngươi biết ta cũng chưa thi triển con bài chưa lật của ta.
Hoặc là nói, ta có thể chống lại được cũng không biết chừng.
Lục Thiếu Du nói.
Trên khuôn mặt tái nhợt lúc này xuất hiện tiếu ý.
Nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du, Nguyên Nhược Lan bắt đầu có động tác.
Không gian quanh người nàng lúc này gợn sóng, kiếm trong tay Nguyên Nhược Lan không ngừng đánh ra từng đạo kiếm quang trong không trung.
Kiếm quang nhanh chóng khuếch tán, một cỗ lực lượng kinh khủng khiến cho không gian ba động kịch liệt, khí tức tràn ra khiến cho mọi người ngừng thở.
Cổ chưởng môn, vũ kỹ Nguyên Nhược Lan thi triển hẳn là tuyệt kỹ Lưu Vân Kiếm Vũ thành danh của Thiên Kiếm môn các ngươi đúng không?Nhìn chăm chú vào võ đài, Âu Dương Huyền Anh hỏi Cổ Kiếm Phong.
Không sai, không nghĩ tới thực lực của Lục Thiếu Du lại có thể bức Nhược Lan đến nông nỗi này.
Cổ Kiếm Phong khẽ thở dài, lập tức nghiêng người nói với Vân Khiếu Thiên: Vân tông chủ, vốn ta tưởng rằng mình đã ẩn giấu rất sâu không nghĩ tới người ẩn giấu sâu nhất lại là ngươi.
Bội phục.
Vân Khiếu Thiên cười khổ.
Hắn cũng không có giải thích.
Nếu như hiện tại hắn nói rằng mình cũng vừa mới biết Lục Thiếu Du là vũ giả tứ giai, chỉ sợ cũng không có ai tin.
Không nghĩ tới, Lục Thiếu Du bằng thực lực Vũ Tướng nhất trọng lại khiến cho Nguyên Nhược Lan phải thi triển tuyệt kỹ của Thiên Kiếm Môn Lưu Vân Kiếm Vũ.
Kiếm quyết này tuy rằng chỉ có cấp bậc Huyền cấp sơ giai thế nhưng cực kỳ quỷ dị, uy lực không tầm thường.
Duẫn Ngạc nói.
Lục Thiếu Du còn có thể chống lại được không.
Lúc này hầu như tất cả các cường giả đều nghĩ tới vấn đề này.
Trên đài, Lục Thiếu Du cũng đã bắt đầu động, vẻ mặt ngưng trọng, thủ ấn trong tay tạo thành những đường vòng cung huyền ảo.
Quang mang thần dị xuất hiện trước người, khí tức toàn thân lúc này phát sinh một loại biến hóa quỷ dị.
Từng đạo quang mang thần dị lúc này xuất hiện rồi lập tức ngưng tụ ra.
Trên quang mang tản mát ra một cỗ năng lượng kinh khủng.
Khí tức của cỗ năng lượng kinh khủng này khiến cho không gian gấp khúc, tỏa ra khí tức làm cho tim đám người phía dưới đập nhanh.
Cỗ lực lượng kinh khủng này xuất hiện, chân khí trong cơ thể Lục Thiếu Du giống như thủy triều xuống không ngừng từ trong kinh mạch chạy ra, hội tụ với quang mang kinh khủng này.
Mà lúc này trước người Nguyên Nhược Lan kiếm quang tràn ngập, kiếm quang trực tiếp xuyên thủng gợn sóng không gian, khí thế phô thiên cái địa bạo phát ra.
Trên kiếm quang kinh khủng này mang theo năng lượng phong thuộc tính nồng nặc, kiếm quang xé rách không gian, kình khí cuồng bạo tràn ngập không trung.
Lúc này trên thân thể linh lung của Nguyên Nhược Lan khí tức đã tăng vọt tới cực hạn.
Y phục màu tím bay phất phới, mái tóc dài xõa ra, lúc này mỗi một sợi tóc của nàng đều ẩn chứa kình khí cường hãn.
Mà khí tức kinh khủng khiến tim người ta đập nhanh trước người Lục Thiếu Du lúc này cũng phóng lên cao.
Cùng với quang mang thần dị dung hợp.
Khí tức kinh khủng càng thịnh, khí tức cuồng bạo lan tràn.
Lục Thiếu Du cũng có thể cảm giác được.
Chỉ bằng thực lực Vũ Tướng nhất trọng, hơn nữa lại có chân khí bên trong đan điền khổng lồ khiến cho uy lực của Chu Tước Quyết này dường như so với trong tưởng tượng của hắn còn cuồng bạo hơn một chút.
Quang mang bảy màu hội tụ, từng đạo linh lực trong người Lục Thiếu Du âm thầm dung hợp vào bên trong quang mang.
Một cỗ quang mang chói mắt nhanh chóng thành hình, trong không gian tràn ngập khí tức kinh khủng, không gian chung quanh liên tục bị gấp khúc.
Khí tức kinh khủng này trong chớp mắt lập tức ở trước người Lục Thiếu Du an tĩnh lại.
Lúc này dưới trăm vạn ánh mắt kinh ngạc của mọi người, quang mang trước người hắn phóng lên bầu trời ngưng tụ thành một đầu phượng hoàng bằng đỏ rực bằng năng lượng dài chừng trăm thước.
Đầu phượng hoàng bằng năng lượng này cả người màu đỏ, quanh thân dường như có hỏa diễm, hai cánh mở ra có hỏa diễm tràn ngập, không gian chung quanh lắc lư.
Đây là vũ kỹ gì? Dường như còn có linh lực ba động.
Trên khán đài, những cường giả đều kinh ngạc đứng lên.
Cảm nhận được khí tức của vũ kỹ Lục Thiếu Du thi triển ra khiến cho bọn họ vô cùng kinh ngạc.
Trong lúc kinh ngạc này cũng không có nhiều người chú ý tới linh lực ba động bên trong, dù sao linh lực ba động quá nhỏ bé khiến cho mọi người còn tưởng rằng mình nhìn lầm.
Trong nháy mắt này, kiếm quang do Nguyên Nhược Lan ngưng tụ ra đã xé rách không gian đánh tới.
Sưu.
Một mảnh kiếm quang tràn ngập phá không mà tới, giống như cơn mưa xối xả, vô số kiếm quang hiện lên trong không gian, hướng về phía Lục Thiếu Du mà bao phủ.
Mỗi một đạo kiếm quang dường như đều có lực xuyên thấu không gian, hội tụ cùng một chỗ, uy thế vô cùng kinh khủng.
Năng lượng phong thuộc tính cuồng bạo tràn ngập không gian khiến cho không gian gợn sóng, vô số gợn sóng giống như một cơn lốc không ngừng khuếch tán ra chung quanh.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License