Linh vũ thiên hà
Chapter
0256
Trong trang có một mật quyển từng nói tới Thanh Lôi Huyền Đằng này.
Đồn rằng Thanh Lôi Huyền Đằng này chỉ sinh ra ở nơi có năng lượng nồng đậm.
Đặc biệt là Thanh Lôi Huyền Đằng sau khi có linh trí muốn thu được nó không thể dùng được biện pháp bình thường.
Nhất định phải tìm được chỗ Thanh Lôi Huyền Đằng sinh ra, đem linh căn của nó luyện hóa mới được.
Nếu không thì vĩnh viễn không có khả năng đạt được Thanh Lôi Huyền Đằng này.
Gia Cát Tây Phong thu quạt xếp lại, ánh mắt nhìn về phía trước, lúc này lại có một mảng lớn Thanh Lôi Huyền Đằng bị chấn nát.
Phụ thân, vậy thì linh căn của nó ở chỗ nào?Gia Cát Tử Vân sốt ruột hỏi.
Ta cũng không biết.
Thế nhưng có lẽ ở gần nơi này.
Thanh Lôi Huyền Đằng này đã có linh trí đương nhiên sẽ thủ hộ linh căn của bản thân mình.
Gia Cát Tây Phong nói, vốn ban đầu hắn mang nhiều người tới đây là muốn tạo ra cơ hội cho chính mình tìm kiếm linh căn của Thanh Lôi Huyền Đằng, chỉ có đạt được linh căn của Thanh Lôi Huyền Đằng mới chính thức đạt được Thanh Lôi Huyền Đằng này, nếu không tất cả chỉ là phí công.
Ah.
Lần nữa có hai tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Hai cường giả tán tu đều là Tôn cấp nhất trọng dưới sự vây công của vô số Thanh Lôi Huyền Đằng lập tức bị đánh chết.
Hộ thân cương khí không ngăn cản được những đạo Thanh Lôi Huyền Đằng này.
Phá.
Trong Vạn Thú Tông, một Tôn giả dùng kiếm đánh ra một đạo kiếm quang tràn ngập hỏa diễm đem một mảng lớn Thanh Lôi Huyền Đằng đốt cháy, chỉ là lập tức lại có Thanh Lôi Huyền Đằng phô thiên cái địa cuốn tới, khiến cho hắn khó có thể thoát thân.
Trong đám người lúc này chỉ có Phong Vũ Tôn giả là thoạt nhìn thoải mái nhất.
Thanh Lôi Huyền Đằng khủng bố này khiến cho trong mắt hắn hiện lên sự tham lam.
Đây chính là trọng bảo.
Cùng một lúc, Phong Vũ Tôn giả không có một chút do dự nào, toàn thân câu dẫn năng lượng thiên địa, thân ảnh lóe lên rồi xé rách gợn sóng trong không gian, chân khí thuộc tính hỏa nóng bỏng từ trong cơ thể tuôn ra.
Nhanh chóng ngưng tụ thành một không gian mênh mông trên bầu trời.
Uy áp từ trong năng lượng thuộc tính hỏa lan tràn ra.
Phá.
Một tiếng quát nhẹ vang lên, một đạo chưởng ấn khổng lồ của Phong Vũ Tôn giả nện xuống, dưới khí tức nóng bỏng ngập trời, không gian chung quanh chưởng ấn trực tiếp rạn nứt, từng đạo gợn sóng bị nhuộm thành màu đỏ thẫm.
Vô số Thanh Lôi Huyền Đằng dưới nhiệt độ kinh khủng lập tức héo rũ.
Phanh.
Chưởng ấn khổng lồ đánh xuống, một mảng lớn Thanh Lôi Huyền Đằng bị phá hủy, diện tích phá hủy hơn một ngàn mét.
Sưu.
Trong nháy mắt này dường như Thanh Lôi Huyền Đằng cũng chịu ảnh hưởng.
Thanh Lôi Huyền Đằng ngập trời đang kéo tới thoáng đình trệ.
Trong vách đá tối tăm mơ hồ có tia chớp lóe lên, Lục Tâm Đồng chậm rãi tiến về phía trước, áp chế uy áp khiến cho tim mình đập nhanh.
Thân hình xinh đẹp trong lúc bất tri bất giác đi tới cái khe dưới mặt đất.
Trong cái khe dưới mặt đất có một cỗ khí tức khiến cho linh hồn Lục Tâm Đồng run rẩy.
Lục Tâm Đồng chậm rãi đi vào trong khe hở.
Cái khe thoạt nhìn vô cùng nhỏ này thế nhưng càng đi vào trong lại càng to lớn, càng vào bên trong không gian cũng càng lớn.
Năng lượng chấn động thật mạnh.
Lục Tâm Đồng rung động, năng lượng chấn động ở trong hạp cốc này đã tới tình trạng khủng bố.
Sưu Sưu.
Trong không gian bao la, theo một kích của Phong Vũ Ton giả, dường như Thanh Lôi Huyền Đằng đã gặp phải đả kích, vô số Thanh Lôi Huyền Đằng nhỏ cuồn cuộn, dưới ánh mắt của mọi người những đạo Thanh Lôi Huyền Đằng này lập tức dung hợp lại một chỗ.
Sưu Sưu.
Vô số Thanh Lôi Huyền Đằng cuồn cuộn giống như vạn tên cùng bắn mang theo tiếng xé gió cùng với lôi quang lập lòe.
Dưới ánh mắt rung động của tất cả mọi người vô số đạo Thanh Lôi Huyền Đằng dung hợp thành một dây mây màu xanh đường kính chừng hơn trăm mét.
Mà chiều dài của nó thì không có ai nhìn ra, không ai có thể nhìn thấy tận cùng của nó.
Chỉ là ước chừng dây mây này cũng dài trên ngàn mét, giống như một con rồng màu xanh đang ngẩng đầu mà đứng, toàn thân tràn ngập điện mang màu xanh, cực kỳ chói mắt.
Quang mang bắn ra bốn phía, bao phủ thiên địa, uy áp tràn ngập không gian.
Oanh.
Thanh Lôi Huyền Đằng hội tụ, cả không gian đột nhiên run rẩy.
Dây mây cực lớn này xuất hiện, một cỗ khí tức viễn cổ trên dây mây lặng lẽ lan tràn ra chung quanh.
Dưới cỗ khí tức này linh hồn của tất cả mọi người run rẩy, hồn anh cảm thấy kiêng kỵ thật sâu.
Chung quanh dây mây khổng lồ màu xanh, năng lượng bàng bạc chấn vỡ không gian, vết nứt đen kịt trong không gian xuất hiện dọc theo dây mây.
Dưới dây mây màu xanh khổng lồ này mọi người cảm giác được một cỗ khí tức khiến cho mọi người không có cách nào kháng cự, loại khí tức này cực kỳ cường đại, đặc biệt là đối với linh hồn khiến cho linh hồn mọi người trực tiếp run rẩy.
Dưới cỗ khí tức này tất cả mọi người trong lúc vô hình đều bị áp chết.
Người duy nhất không bị áp chế ở đây sợ rằng chỉ có một mình Lục Thiếu Du.
Bởi vì Lục Thiếu Du có kim đao màu vàng đang bắn ra kim quang thủ hộ không gian trong đầu.
Đây là chủ đằng của Thanh Lôi Huyền Đằng sao? Thật khổng lồ.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn lên phía trước, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Dây mây khổng lồ như vậy so với bản thể của Thanh Long Hoàng tộc còn lớn hơn nhiều.
Hắn thật không ngờ trên đời này còn có tồn tại vật như vậy.
Cũng không biết nó tồn tại như thế nào, đặc biệt là cỗ uy năng là quá mức đáng sợ, cũng không biết thứ này tồn tại bao nhiêu năm rồi.
Đây là chủ đằng của Thanh Lôi Huyền Đằng sao?Gia Cát Tây Phong lúc này nhìn về phía trước, ánh mắt tràn ngập sự khiếp sợ, khiếp sợ tới cực điểm.
Thanh Lôi Huyền Đằng có linh trí giá trị tương đương với thần khí a.
Chủ đằng Thanh Lôi Huyền Đằng, chính là nó.
Phong Vũ Tôn giả cũng rung động, dùng tu vi của hắn hiện tại cũng bị áp chế về linh hồn.
Trong khe nứt, thân ảnh xinh đẹp của Lục Tâm Đồng chậm rãi tiến lên, cũng không biết đã đi bao xa, nàng có cảm giác Thiên Linh hồn châm của mình ở phía trước.
Nhìn không gian này trong lòng Lục Tâm Đồng trong lúc vô hình càng cảm thấy tim mình đập nhanh hơn vài phần, giống như ở trong nơi này có một đầu hung thú ngập trời.
Một cỗ uy áp bao phủ chung quanh khiến cho linh hồn nàng run rẩy.
Mỗi một bước tiến lên đều cần dùng ngàn quân.
Uy áp thật mạnh.
Lục Tâm Đồng rung động, uy áp bực này đây là lần thứ hai nàng nhìn thấy.
Lần đầu tiên chính là uy áp linh hồn bàng bạc trên người ca ca.
Mà lần thứ hai chính là ở đây.
Nếu như không phải có Hồn linh khí phòng ngự linh hồn do Độc Cô gia luyện chế sợ rằng bản thân nàng khó có thể vào được nơi này.
Sợ rằng ngay cả Hồn linh khí phòng ngự linh hồn bình thường cũng tuyệt đối không thể có hiệu quả như vậy.
Lục Tâm Đồng nghi hoặc, không biết trong cái khe dưới đất này rốt cuộc có vật khủng bố gì mà lại có uy năng mạnh như vậy.
Sưu Sưu.
Lúc này trong không gian, trên mặt đất, thạch bích bắt đầu có vô số đạo lưu quang bắn ra, trong nháy mắt bao phủ Lục Tâm Đồng vào bên trong.
Toàn bộ lưu quang màu xanh này đều là Thanh Lôi Huyền Đằng chằng chịt.
Đây là thứ quái quỷ gì?Sắc mặt Lục Tâm Đồng nghi hoặc, có thể nàng không biết đây là vật gì, thế nhưng điện mang màu xanh này lại phóng thích ra uy áp linh hồn bàng bạc, trong lúc vô hình khiến cho trong lòng Lục Tâm Đồng cảm thấy ngưng trọng.
Sưu Sưu.
Một đạo Thanh Lôi Huyền Đằng xuyên thủng không gian bắn về phía Lục Tâm Đồng.
Sưu.
Tay Lục Tâm Đồng đánh ra từng đạo linh hỏa rít gào, phá hủy những đạo Thanh Lôi Huyền Đằng tới gần.
Chỉ là càng ngày càng có nhiều Thanh Lôi Huyền Đằng cuồng bạo kéo tới, giống như là điên cuồng, nhanh như thiểm điện công kích tới.
Bên trong có uy áp linh hồn cực lớn trực tiếp làm cho Lục Tâm Đồng có cảm giác khó mà chống lại, mặc dù nàng đã có Hồn linh khí phòng ngự linh hồn của Độc Cô gia tộc.
Điện mang chằng chịt, rậm rạp từ bốn phương tám hướng công kích tới.
Lục Tâm Đồng lập tức bố trí Tử Linh Hồn Năng giáp, thế nhưng càng thấy càng thấy vô lực.
Trong không gian to lớn như vậy giờ phút này tràn ngập điện mang màu xanh, giống như là vạn đầu độc xà màu xanh cùng phóng tới, điên cuồng công kích.
Tiếng xé gió hội tụ lại với nhau, vô cùng rung động, chấn động nhân tâm.
Đại la kiếm trận.
Lục Tâm Đồng khẽ kêu một tiếng, khói độc trên bộ giáp quanh quẩn, thủ ấn biến hóa, trong mi tâm bắn ra một vật.
Ông.
Một tiếng kiếm minh vnag lên, một thanh trường kiếm màu bạc xuất hiện.
Kiếm khí sắc bén, đúng là Đại la kiếm trận.
Đại la kiếm trận vừa mới xuất hiện, đột nhiên hóa thành vô số bóng kiếm trước người Lục Tâm Đồng.
Vô số bóng kiếm phân hóa, diễn sinh, cực kỳ huyền ảo quay chung quanh.
Giữa không trung, khí tức bàng bạc mà sắc bén lan tràn, từng đạo bóng kiếm cắt vỡ không gian.
Trước mũi kiếm, mơ hồ hiện lên quang mang đen kịt.
Lập tức căn cản vô số dây mây màu xanh quỷ dị kia ở bên ngoài.
Sưu Sưu.
Ngàn vạn lưu quang màu xanh gặp Đại la kiếm trận lập tức bị cứt đứt.
Thế nhưng về sau lại càng thêm điên cuồng, giống như không đánh chết Lục Tâm Đồng thì không bỏ qua vậy.
Khí tức mạnh mẽ bực này khiến cho cả không gian run lên.
Sắc mặt Lục Tâm Đồng ngưng trọng, đối mặt với lưu quang màu xanh điên cuồng công kích, chống lại uy áp linh hồn kinh khủng kia, nàng nghiến răng.
Đại la kiếm trận hóa thành hơn vạn đạo kiếm quang.
Kiếm quang xoay tròn, vô cùng huyền ảo.
Cả không gian giống như bị kiếm quang che khuất.
Trong lúc nhất thời ngàn vạn đạo lưu quang màu xanh kia khó mà công kích tới được.
Trên vực sâu, mọi người vẫn còn đang khiếp sợ.
Dây mây màu xanh khổng lồ như vậy so với cự long còn khổng lồ hơn.
Tuy rằng nhìn như chỉ là một dây mây mà thôi, thế nhưng dưới lưu quang màu xanh này, uy thế khiến cho không gian vặn vẹo, vô cùng khủng bố, chấn động nhân tâm.
Linh hồn mọi người bị uy áp, có cảm giác như khí thế ngút trời, tràn ngập thiên địa.
Chủ đằng, đây là chủ đằng của Thanh Lôi Huyền Đằng.
Tử Yên truyền âm, kích động nói với Lục Thiếu Du.
Sợ rằng khó đối phó.
Lục Thiếu Du sờ mũi, uy năng khủng bố này đang lan tràn.
Chủ đằng Thanh Lôi Huyền Đằng này tuyệt đối không dễ đối phó.
Sưu.
Dây mây màu xanh cực lớn giống như một đầu điện long màu xanh đang ngẩng đầu đứng đó.
Không biết vì sao Thanh Lôi Huyền Đằng vừa rồi còn điên cuồng đối phó với mọi người lúc này lại đứng đó, giống như cảnh giác nhìn mọi người, cũng không có ý tứ công kích.
Thân hình cuồn cuộn, thậm chí còn khiến cho mọi người có cảm giác nó đang muốn thối lui.
Lúc này dưới uy năng khủng bố kia lại khiến cho mọi người cũng không dám chủ động ra tay trêu chọc nó.
Dưới chủ đằng Thanh Lôi Huyền Dằng khủng bố, ánh mắt Gia Cát Tây Phong nhìn bốn phía, dường như đang tìm kiếm gì đó.
Lục Thiếu Du nhìn chủ đằng Thanh Lôi Huyền Đằng, lại nhìn qua đám người Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang, Vạn Thú Tông, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười tà.
Một đạo chưởng ấn nóng bỏng bắn về phía trước.
Chưởng ấn xuyên thủng không gian, hung hăng đánh về phía Thanh LÔi Huyền Đằng.
Thanh Lôi Huyền Đằng khổng lồ có đường kính hơn trăm mét muốn né tránh đạo chưởng ấn này tuyệt đối là điều khó có thể làm được.
Chưởng ấn trong nháy mắt va chạm vào Thanh Lôi Huyền Đằng.
Chưởng ấn xuyên thủng không gian, vô cùng nóng bỏng đột nhiên đánh vào trên người Thanh Lôi Huyền Đằng.
Sưu.
Dưới không ít ánh mắt kinh ngạc nhìn vào, chỉ thấy đạo chưởng ấn này trực tiếp đánh vào phía trên Thanh Lôi Huyền Đằng, thế nhưng chỉ khiến cho lưu quang màu xanh lắc lư một chút, cũng không thể nào làm rung chuyển tới Thanh Lôi Huyền Đằng.
Sưu.
Cùng một lúc, Thanh Lôi Huyền Đằng mang theo uy năng khủng bố giống như sấm sét hung hăng bắn về phía Lục Thiếu Du.
Tốc độ quá nhanh, Thanh Lôi Huyền Đằng khổng lồ trực tiếp đánh về phía trước tựa như một khối thiên thạch màu xanh cực lớn.
Mau lui lại.
Lục Thiếu Du quát khẽ một tiếng, lôi kéo Tử Yên nhanh lui lại.
Mặc dù hắn chỉ đánh ra một kích thăm dò, thế nhưng cũng thật không ngờ lại không có cách nào rung chuyển Thanh Lôi Huyền Đằng kia.
Phanh Phanh.
Cơ hồ là ngay lập tức Thanh Lôi Huyền Đằng khổng lồ đánh vào chỗ Lục Thiếu Du vừa mới đứng.
Dưới tiếng nổ mạnh, cả đạo Thanh Lôi Huyền Đằng khổng lồ giống như một thiên thạch màu xanh cực lớn từ phía trên rơi xuống.
Cả ngọn núi khổng lồ trực tiếp run rẩy.
Trên mặt đất xuất hiện vô số khe nứt.
Trong đó có một cái khe lớn tới trăm mét, giống như đột nhiên bổ ra một khe nứt hơn trăm mét trên đỉnh núi vậy.
Đá vụn bắn tứ tung, cả ngọn núi lay động.
Sưu.
Công kích khủng bố như vậy Lục Thiếu Du kéo tay Tử Yên xuất hiện ở phía xa.
Trực tiếp xuất hiện ở bên cạnh đội hình Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Vạn Thú Tông.
Nhìn thấy cái khe lớn kia, Lục Thiếu Du cũng không khỏi đổ mồ hôi lạnh.
Chủ đằng Thanh Lôi Huyền Đằng này không ngờ lại có uy lực mạnh như vậy.
Lực lượng kinh khủng kia, Lục Thiếu Du phỏng đoán nếu như mình chịu một kích của nó, sợ rằng cũng không khả quan.
Sưu.
Một kích không trung, Thanh Lôi Huyền Đằng giống như là có đôi mắt vô hình, lần nữa đánh về phía Lục Thiếu Du.
Dường như đã bị Lục Thiếu Du làm cho tức giận.
Thể tích cực lớn lần nữa phóng về phía Lục Thiếu Du.
Hỗn trướng.
Thanh Lôi Huyền Đằng khổng lồ đánh xuống lại khiến cho đám người Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Vạn Thú Tông mắng to.
Thanh Lôi Huyền Đằng to như vậy đánh tới đương nhiên bọn họ cũng bị liên lụy, không thoát khỏi.
Nhanh tránh đi.
Chân khí, linh lực trên người các cường giả tuôn ra, thân hình nhanh chóng lui lại.
Phanh.
Thanh Lôi Huyền Đằng cực lớn đánh xuống, giống như nộ long rít gào.
Dường như Lục Thiếu Du đã sớm có sự chuẩn bị, lôi kéo Tử Yên lần nữa trốn thoát.
Chỉ là người của Lan Lăng sơn trang, Vạn Thú Tông lại không có may mắn như vậy.
Cường giả có thể trốn, cũng không thiếu người thiếu thực lực, thực lực yếu kém căn bản không thể trốn thoát.
Đành phải bố trí thủ đoạn phòng ngự.
Phanh.
Ngọn núi lay động, đá nứt vỡ, khe nứt lan tràn ra bốn phía.
Kình khì kinh khủng này khiến cho những người nằm trong tầm ảnh hưởng lập tức kêu lên thảm thiết.
Sưu.
Thân hình Lục Thiếu Du Tử Yên tiếp tục xuất hiện ở trong đội hình ba sơn môn.
Thanh Lôi Huyền Đằng kia dường như mang thù, hai lần không có cách nào đánh trúng Lục Thiếu Du cho nên lần nữa đánh tới.
Chủ đằng mang theo uy năng khủng bố lần lượt phóng tới.
Phanh Phanh.
Dưới va chạm mạnh mẽ như vậy không gian bị phá hủy, ngọn núi run rẩy.
Vết nứt đen kịt xuất hiện trong không gian.
Sưu.
Sưu.
Đám ngươi Lan Lăng sơn trang đều nằm trong tầm ảnh hưởng của Thanh LÔi Huyền Đằng.
Mấy cường giả Tôn cấp bất đắc dĩ chống lại, chân khí, linh lực tuôn ra.
Phanh Phanh.
Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ như vậy, Gia Cát Tây Phong cùng với hai người có tu vi Tôn cấp khác chống lại, chân khí, linh lực va chạm với Thanh Lôi Huyền Đằng.
Âm thanh trầm đục vang lên, công kích như thái sơn áp đảo của Thanh Lôi Huyền Đằng trong nháy mắt trút xuống.
Công kích bực này thêm linh hồn áp chế khiến cho ba người Gia Cát Tây Phong biến sắc.
Phốc Phốc.
Cơ hồ là cùng lúc, dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ như vậy, đặc biệt còn có áp chế linh hồn đập vào thân hình ba người.
Trong nháy mắt Gia Cát Tây Phong và hai cường giả Tôn cấp hoàn toàn không có cách nào chống lại.
Khải giáp trên người rạn nứt, miệng phun ra máu tươi.
Phanh PhanhKình khí khủng bố như vậy khiến không gian rốt cuộc không thể thừa nhận năng lượng khủng bố như thế.
Trên không gian bắt đầu vang vọng tiếng ầm ầm, thân hình ba người tựa như chim gãy cánh bắn ngược về phía sau.
Ah.
Mấy tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Mất đi người bảo vệ, đám người Lan Lăng sơn trang, mấy trưởng lão Vương cấp thực lực kém một chút đều bị lan tới, hồn anh không thể trốn thoát, trực tiếp bị đánh chết.
Còn lại mấy người cũng hoảng hốt nhao hao trốn đi.
Thế nhưng cả đám bị ảnh hưởng của kình phong cho nên cũng phun ra máu tươi.
Sưu.
Cùng một thời gian thân hình hai người Tử Yên và Lục Thiếu Du đã xuất hiện sau lưng Vạn Thú Tông.
Thanh Lôi Huyền Đằng khổng lồ kia như hình với bòng, lần nữa như sấm sét đánh tới.
Hỗn trướng, đồ vô sỉ.
Doãn Ngạc trực tiếp tức giận mắng.
Không còn nghi ngờ gì nữa, thanh niên áo xanh này đang dựa vào công kích của Thanh Lôi Huyền Đằng mà đối phó với Vạn Thú Tông hắn.
Nhìn Thanh Lôi Huyền Đằng đánh tới, mấy cường giả Tôn cấp cũng chỉ có thể miễn cưỡng trốn.
Thế nhưng trong đội hình Vạn Thú Tông cũng không thiếu người có tu vi Vương Cấp.
Doãn Ngạc bất đắc dĩ vung tay áo lên, cũng chỉ có thể cùng với hai trưởng lão Tôn cấp dùng kiếm ngăn cản Thanh Lôi Huyền Đằng.
Phanh Phanh Phanh.
Thanh Lôi Huyền Đằng đánh xuống, cùng với chưởng ấn, kiếm quang của đám người Doãn Ngạc va chạm.
Không gian nổ tung, năng lượng khổng lồ đột nhiên khuếch tán, cả không gian tan thành từng mảnh nhỏ.
Phốc phốc.
Kết cục của Vạn Thú Tông cũng không kém Lan Lăng sơn trang bao nhiêu.
Doãn Ngạc cùng với hai Tôn giả dùng kiếm cũng không có cách nào chống lại.
Miệng phun ra máu tươi, thân hình bị đánh bay.
Đệ tử trong môn hoảng hốt trốn, mấy trưởng lão Vương cấp chết.
Mấy tán tu chung quanh vô cùng kinh ngạc.
Phong Vũ Tôn giả của Hóa Vũ tông cũng run rẩy và kinh ngạc.
Hắn thật không ngờ Thanh Lôi Huyền Đằng kia lại cường hãn tới tình trạng như vậy.
Sưu.
Trong không gian dưới khe hở ở lòng đất, khí tức khủng bố vô hình khuếch tán tới.
Kiếm quang sắc bén, điện mang màu xanh bắn về phía trước mang theo không gian rung động, vặn vẹo.
Gợn sóng trong không gian bắt đầu bị nghiền nát.
Quay mắt nhìn về phía dây mây chằng chịt, vô tận, tăng thêm linh hồn áp chế khiến cho Lục Tâm Đồng có cảm giác bản thân mình càng ngày càng khó có thể chống đỡ.
Tuy rằng lúc này nàng có thể chống đỡ, thế nhưng nếu cứ như vậy sớm muộn gì cũng bị mệt chết.
Không thể cứ như vậy được.
Sắc mặt Lục Tâm Đồng ngưng trọng, nghiến răng, bàn tay trắng như ngọc chỉ về phía ngàn vạn đạo kiếm quang che khuất bầu trời.
Sưu Sưu.
Không gian rung rung, hơn vạn đạo kiếm quang mang theo quang mang chói mắt bắn ra.
Kiếm quang xuyên thủng không gian, phá hủy một mảng lớn Thanh Lôi Huyền Đằng, rốt cuộc cũng tạo ra một kẽ hở trong ngàn vạn Thanh Lôi Huyền Đằng.
Sưu.
Cơ hội không thể bỏ qua, thân ảnh xinh đẹp của Lục Tâm Đồng lập tức bắn ra, xuyên qua Thanh Lôi Huyền Đằng màu xanh chằng chịt.
Uy áp kinh người trên Đại la kiếm trận lan tràn.
Kiếm quang phá không khuếch tán, trong lúc mơ hồ có chút huyền ảo, thân hình cấp tốc tiến về phía trước.
Cũng không biết đi bao xa, dưới Thanh Lôi Huyền Đằng chằng chịt Lục Tâm Đồng đã sớm mất đi cảm giác phương hướng.
Tăng thêm lúc này có một cỗ uy áp linh hồn cường hãn, Lục Tâm Đồng thậm chí còn có chút hỗn loạn.
Hồn linh khí phòng ngự của Độc Cô gia tộc lúc này dường như cũng không có cách nào tiếp tục chống đỡ.
Trong vô số Thanh Lôi Huyền Đằng rậm rạp, chằng chịt.
Lục Tâm Đồng đều phá tan, không biết phía trước là chỗ nào.
Lục Tâm Đồng nhìn thấy một thạch động, thế nhưng có chút quỷ dị là bên cạnh thạch động này lại không có một dây mây nào.
Chưa kịp suy nghĩ, Lục Tâm Đồng trực tiếp tiến vào bên trong, nàng không thể để đám dây mây quỷ dị này vây ở trong này được.
Thân ảnh xinh đẹp tiến vào sơn động, áp lực trên người Lục Tâm Đồng lập tức giảm nhiều.
Thế nhưng cảm giác áp bách trong đầu lại càng thêm kịch liệt.
Cảm giác uy áp khiến cho linh hồn nàng bắt đầu cảm thấy đau đớn.
Trời.
Nhìn trong sơn động, Lục Tâm Đồng nghẹn họng nhìn trâm trối, da đầu run lên.
Chỉ thấy trong sơn động này chính là một thế giới màu xanh.
Sơn động này giống như lớn hơn vạn mét, trong sơn động có từng đạo điện mang màu xanh rũ xuống giống như thác nước.
Tất cả chúng đều lớn bằng cánh tay, giống như đứa trẻ cũng có.
Tất cả đều giống như cự long màu xanh đang ầm ầm rít gào.
Ầm ầm.
Âm thanh trong sơn động vang dội không thôi.
Điện mang màu xanh chớp giật bốn phía sơn động.
Khí thế cuồng bạo ngút trời khiến cho da đầu Lục Tâm Đồng trực tiếp run lên.
Mà trong sơn động này, bốn phía đều là lôi điện màu xanh chằng chịt, quay chung quanh một hồ năng lượng lớn chừng trăm mét.
Trong cái hồ năng lượng này có một cái dây mây màu xanh lớn bằng cánh tay trẻ con lan tràn ra.
Trực tiếp uốn lượn xoanh quanh một đạo lôi đình màu xanh lớn bằng cánh tay trẻ con.
Dây mây màu xanh này toàn thân là màu xanh lục, óng ánh mê người.
Trên dây có lá xanh, cực kỳ mê người.
Trên vực sâu, vô số kình khí cuồng bạo khuếch tán.
Vừa rồi đám người Vạn Thú Tông cùng với Lan Lăng sơn trang bị ảnh hưởng tới cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi.
Trong nháy mắt này Lục Thiếu Du đã lần nữa chạy tới sau lưng đám người Hóa Vũ tông.
Luận tốc độ, Lục Thiếu Du cũng có một ít tự ngạo.
Tiểu tử, cút ngay cho bản tôn.
Chỉ là Phong Vũ Tôn giả này cũng không phải là đám người Doãn Ngạc, Gia Cát Tây Phong.
Rõ ràng hắn đã nhìn thấy động cơ của Lục Thiếu Du.
Thanh niên mặc áo xanh này rõ ràng cố ý dẫn dắt Thanh Lôi Huyền Đằng tới ba sơn môn bọn họ.
Phong Vũ Tôn giả vừa dứt lời, ánh mắt lạnh lẽo.
Tiếp đó chân khí thuộc tính thổ quanh thân tuôn ra.
Quang mang dưới bàn chân lóe lên, thân ảnh phá không bắn ra.
Trường bào trong tay mạnh mẽ vung lên.
Một đạo chưởng ấn màu vàng mang theo âm thanh sắc bén hung hăng đánh về phía Lục Thiếu Du đang trốn tránh.
Trước chưởng ấn, không gian nứt vỡ, nhanh như thiểm điện phóng về phía Lục Thiếu Du.
Uy thế kinh người tràn ngập thiên địa.
Phong Vũ Tôn giả này là vũ giả tam hệ, sau khi đột phá Vũ Tôn cửu trọng, thực lực so với lúc trước càng thêm đáng sợ.
Lúc này ra tay cũng không lưu tình với Lục Thiếu Du.
Không ngờ Phong Vũ Tôn giả đã sớm có sự chuẩn bị, ánh mắt của Lục Thiếu Du trong nháy mắt này ngưng trọng.
Một cỗ khí tức quỷ dị quanh thân lan tràn ra, trực tiếp đồng hóa gợn sóng trong không gian.
Đồng thời ánh mắt lạnh lẽo, trực tiếp đánh ra một đạo chưởng ấn nghênh tiếp.
Trong sát na hai đạo chưởng ấn hung hăng va chạm vào một chỗ.
Oanh.
Hai đạo chưởng ấn khủng bố va chạm.
Trong sát na hai đạo chưởng ấn va chạm, không gian phía dưới trực tiếp bị nghiền nát, lộ ra vết nứt đen kịt trong không gian.
Cả không trung hung hăng run rẩy, một cỗ kình khí kinh khủng hóa thành một cơn lốc hình tròn, đột nhiên khuếch tán.
Dưới cỗ kình khí khủng bố này tất cả mọi người chung quanh đều bị đẩy lui, cực kỳ chật vật.
Khục khục.
Cùng một lúc thân ảnh Lục Thiếu Du trực tiếp lui lại, bàn chân lưu lại hai dấu chân sâu trên mặt đất, đá vụn bắn ra.
Trong sơn động dưới lòng đất, Lục Tâm Đồng chăm chú nhìn vào dây mây màu xanh ở trong hồ nước bằng năng lượng.
Sưu.
Đột nhiên, dây mây màu xanh lại giống như độc xà, nhanh như thiểm điện mang theo điện mang bàng bạc trong nháy mắt xuyên thủng không gian, như sấm sét phóng về phía Lục Tâm Đồng.
Lục Tâm Đồng biến sắc, trong tay xuất hiện một đạo khói độc phá không trực tiếp va chạm với dây mây màu xanh này.
Sưu.
Đạo linh lực màu đen của Lục Tâm Đồng căn bản không thể nào ngăn cản dây mây màu xnah, thậm chí còn suy yếu, giống như trong lúc vô hình đã bị áp chế.
Không xong.
Trong lòng Lục Tâm Đồng hoảng hốt, lực lượng thời gian được thi triển, khí tức quỷ dị đồng hóa gợn sóng trong không gian.
Thân ảnh xinh đẹp nhanh chóng lui lại.
Thế nhưng dây mây màu xanh kia lại giống như hình với bóng, tốc độ vượt quá sự tưởng tượng của Lục Tâm Đồng.
Sưu Sưu.
Ngay trong nháy mắt này dây mây màu xanh quỷ dị này quấn quanh thân hình mềm mại của Lục Tâm Đồng.
Vô số dây mây rậm rạp, chằng chịt trong nháy mắt quấn quanh toàn bộ thân hình Lục Tâm Đồng.
Không tốt.
Lục Tâm Đồng kinh hãi, thúc dục Tử Linh Hồn Năng giáp, khói độc phô thiên cái địa tràn ra.
Thế nhưng cũng không thể thoát khỏi đám dây mây màu xanh này.
Linh hồn trong đầu cũng bị áp chế khó có thể phản kháng.
Dây mây này tựa như độc xà, mà mũi nhọn của nó lóe lên điện mang màu xanh.
Điện mang màu xanh lóe lên, trong nháy mắt bắn tới mi tâm của Lục Tâm Đồng.
Nhìn từ xa, Lục Tâm Đồng giống như đang bị một đầu quái vật giống như dây mây thôn phệ.
Phiền phức lớn.
Lục Tâm Đồng kinh hãi, dây mây màu xanh quỷ dị này phóng vào trong đầu nàng.
Dây mây quỷ dị xâm nhập, một đạo lục quang phóng vào trong óc Lục Tâm Đồng hóa thành một đạo thú ảnh cực lớn.
Thú ảnh này giống như rồng mà không phải là rồng, toàn thân màu xanh lục, điện mang quanh quẩn.
Thú ảnh này xuất hiện trong đầu Lục Tâm Đồng, lập tức nàng cảm nhận được uy áp tuyệt đối.
Ngao.
Thú ảnh rít gào, sau đó lao thẳng về phía hồn anh của Lục Tâm Đồng, trong mắt hiện lên vẻ tham lam.
Cái miệng dữ tợn mở ra, mục tiêu chính là hồn anh của Lục Tâm Đồng.
Ầm ầm.
Trong khong gian trong đầu, Lục Tâm Đồng lập tức thúc dụng hồn linh khí hình cung điện tử thủ hồn anh.
Phanh Phanh.
Đầu thú ảnh màu xanh hung hăng va chạm, cái đuôi lớn co lại, hồn linh khí phòng ngự trực tiếp bị đánh bay.
Phốc phốc.
Lục Tâm Đồng lập tức phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt đồng thời trở nên trắng bệch.
Đánh bay hồn linh khí, thú ảnh giống rồng này lập tức phóng tới hồn anh của Lục Tâm Đồng.
Một cỗ uy áp linh hồn bàng bạc buông xuống, mất đi hồn linh khí phòng ngự, Lục Tâm Đồng khó có thể chống lại linh hồn áp bách cực lớn này.
Hồn anh không thể nhúc nhích.
Ngao.
Thú ảnh giống rồng này rít gào một tiếng, mở cái miệng dữ tợn ra.
Lập tức đem hồn anh đang không cách nào nhúc nhích của Lục Tâm Đồng thôn phệ vào trong miệng.
Sưu.
Trong chớp mắt, trong mắt Lục Tâm Đồng hiện lên vẻ uể oải, tuyệt vọng.
Hồn anh bị cắn nuốt, hai con mắt vô lực nhắm lại.
Trên vực sâu, Lục Thiếu Du bị Phong Vũ Tôn giả đẩy lui, cánh tay run lên.
Huyết khí trong cơ thể cuồn cuộn không ngớt, cố gắng nuốt xuống ngụm máu tươi trực trào ra.
Trong lòng cũng kinh ngạc, Phong Vũ Tôn giả này đúng thật là không dễ chọc.
Ồ?Một chưởng đẩy lui Lục Thiếu Du, thế nhưng trong lòng Phong Vũ Tôn giả so với Lục Thiếu Du còn khiếp sợ hơn nhiều.
Vừa rồi hắn cũng không coi tên tán tu này vào trong mắt.
Tối đa tên này chỉ có tốc độ nhanh một chút mà thôi, dường như cũng không phải là vũ giả đơn hệ.
Vốn hắn muốn một chiêu giải quyết người này.
Nhưng thật không ngờ thanh niên mặc áo xanh này lại chống lại một chưởng của hắn.
Mà nhìn qua còn không có vấn đề quá lớn.
Đây chính là điều khiến cho Phong Vũ Tôn giả kinh ngạc.
Tuy rằng vừa rồi hắn cũng không toàn lực ra tay.
Thế nhưng dưới một chưởng kia, Vũ Tôn bát trọng cũng không có bao nhiêu người có thể chống lại.
Sưu.
Trên vực sâu, dây mây khổng lồ vừa rồi còn như tức giận ngập trời lúc này không biết đã xảy ra chuyện gì mà không tiếp tục công kích Lục Thiếu Du.
Chỉ giống như cự long ngẩng đầu, cảnh giác, không nhúc nhích.
Khí tức bàng bạc lặng lẽ tràn ngập vào thân hình mọi người.
Người này rất mạnh.
Mắt nhìn thanh niên áo xanh chống lại một cường giả khủng bố như Phong Vũ Tôn giả, mà lại không bị thương.
Đám người Nhật Sát các, còn có mấy tan tu cùng với người của Lan Lăng sơn trang, Vạn Thú Tông trong lòng không khỏi trầm xuống.
Thực lực của Phong Vũ Tôn giả sợ rằng không ai không biết, thế nhưng cũng không ai ngờ tới thực lực của thanh niên áo xanh kia lại mạnh như vậy.
Khó trách dám ra tay với Hóa Vũ tông.
Phong Vũ trưởng lão, chính là người này đánh chết hai vị trưởng lão Hỏa Chân, Địa Chân.
Còn xuất thủ với Công Tôn Xuân Thu.
Mắt nhìn Lục Thiếu Du, âm thanh của Công Tôn Hóa Nhai vang lên.
Ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Lúc này có Phong Vũ Tôn giả, thù này đương nhiên phải báo, cũng không thể cứ như vậy mà bỏ qua được.
Nghe vậy ánh mắt Phong Vũ Tôn giả biến đổi, hàn ý từ trong ai mắt bắn ra, nhìn về phía Lục Thiếu Du, lạnh nhạt nói: Tiểu tử, thì ra là ngươi.
Dám động vào người của Hóa Vũ tông ta, ngươi chết chắc rồi.
Âm thanh giận dữ như sấm rền vang vọng trong không gian.
Phong Vũ Tôn giả triệt để giận dữ, sát ý không chút che dấu trực tiếp tập trung lên người Lục Thiếu Du.
Thù này đương nhiên không thể không báo.
Ánh mắt Lục Thiếu Du lạnh nhạt, đánh chết mấy người của Hóa Vũ tông hắn đã nghĩ tới Phong Vũ Tôn giả này rồi.
Một Phong Vũ Tôn giả, Lục Thiếu Du biết rõ người này không dễ chọc.
Thế nhưng cũng không phải là không thể trêu vào.
Liếc mắt nhìn Phong Vũ Tôn giả, âm thanh khàn khàn vang lên: Người của Hóa Vũ tông trêu vào ta, đó mới là đáng chết.
Ha ha.
Phong Vũ Tôn giả giận quá hóa cời, hàn ý ngập trời, tiếng cười đột nhiên chấm dứt, miệng quát: Vậy bây giờ ngươi trêu vào người Hóa Vũ tông ta, cũng phải chết.
Lúc này ngay cả Thanh Lôi Huyền Đằng Phong Vũ Tôn giả cũng lười quản.
Dù sao thực lực của đám người ở đây hắn cũng không đặt vào trong mắt.
Đánh chết kẻ này rồi đi đoạt Thanh Lôi Huyền Đằng cũng không muộn.
Tiếng quát vừa dứt, sát ý trong hai mắt Phong Vũ Tôn giả lan tràn ra.
Bàn chân điểm mặt đất, lăng không lao về phía Lục Thiếu Du mang theo một cỗ năng lượng đáng sợ, hủy thiên diệt địa.
Phóng thẳng về phía Lục Thiếu Du.
Sưu.
Thân hình Phong Vũ Tôn giả lập tức đi tới trước người Lục Thiếu Du, tốc độ nhanh tới mức tận cùng.
Đối mặt với Phong Vũ Tôn giả, tự nhiên Lục Thiếu Du không thể khinh thường.
Phong Vũ Tôn giả này tuy rằng mới đột phá Vũ Tôn cửu trọng không lâu.
Còn không lâu bằng lão đại Lệ Quỷ trong Cực Lạc Tam Quỷ, thế nhưng thực lực so với Lệ Quỷ tuyệt đối mạnh hơn không ít.
Khí tức bàng bạc trên người Phong Vũ Tôn giả lan tràn ra, Lục Thiếu Du bước ra một bước.
Nhưng gợn sóng trong không gian nhộn nhạo, làm thân hình nhanh chóng lui lại.
Muốn trốn sao? Không thoát đâu.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du lui lại, Phong Vũ Tôn giả cho rằng Lục Thiếu Du muốn chạy trốn, âm thanh tràn ngập sự hung bạo quát.
Giờ phút này hận ý của hắn đối với thanh niên áo xanh trước mắt cơ hồ đã tới mức ngập trời.
Nào chịu để cho Lục Thiếu Du thối lui.
Trong chớp mắt ngắn ngủi, một đạo quyền ấn trong tay Phong Vũ Tôn giả phá không bắn ra.
Lực lượng mạnh mẽ trực tiếp xé rách không gian, quang mang đại thịnh, hung hăng nện xuống Lục Thiếu Du.
Mắt thấy Phong Vũ Tôn giả mạnh mẽ ra tay, sắc mặt Lục Thiếu Du cũng không biến hóa chút nào.
Quang mang lóe lên, gợn sóng trước người trong lúc vô hình bị đồng hóa.
Thân hình hắn run lên, đột nhiên biến mất không thấy gì nữa.
Vô cùng quỷ dị.
Phanh.
Đạo quyền ấn này của Phong Vũ Tôn giả hung hăng nện xuống nơi Lục Thiếu Du vừa mới đặ chân.
Một quyền nện xuống cả ngọn núi khổng lồ giờ phút này chấn động kịch liệt.
Nơi quyền ấn đánh xuống xuất hiện một khe nứt cực lớn, vết nứt lan tràn ra chung quanh, kéo dài tới vực sâu.
Đá vụn bắn tứ tung, tiếng ầm ầm vang vọng không ngừng.
Thật mạnh.
Thực lực như vậy khiến cho vô số ánh mắt kinh hãi, đám người Hóa Vũ tông thì nhìn Lục Thiếu Du rồi cười lạnh.
Phong Vũ trưởng lão đã ra tay thì thanh niên áo xanh kia nhất định sẽ chết.
Hừ.
Phong Vũ Tôn giả tràn ngập tin tưởng với một quyền của mình, thế nhưng không ngờ một kích lại thất bại.
Hắn nhíu mày, sắc mặt khó coi.
Tâm thần dò xét, ánh mắt lạnh lẽo, đột nhiên lao thẳng sang bên cạnh.
Sưu.
Thân ảnh Lục Thiếu Du vừa mới hiện lên, Phong Vũ Tôn giả đã lần nữa lao tới.
Trong tay lại đánh ra một đạo quyền ấn hung hăng đập tới.
Dưới quyền ấn, không gian nứt vỡ từng khúc, không gian chugn quanh lập tức vặn vẹo.
Hừ.
Lục Thiếu Du lạnh lùng hừ một tiếng, khóe miệng nở nu cười lạnh.
Trên nhẫn trữ vật đột nhiên có bốn đạo lưu quang đỏ thẫm xuất hiện.
Bốn đạo lưu quang xuất hiện hóa thành bốn đạo thân ảnh đỏ thẫm, chính là bốn đầu hung khôi của Lục Thiếu Du.
Bốn đầu hung khôi này toàn thân đều là màu đỏ, bí văn quanh thân quanh quẩn.
Dáng người tục tằn, cao ngất.
Bốn đầu khôi lỗi này xuất hiện, hai mắt trống rỗng mở ra, toàn thân trong nháy mắt này tràn ngập một cỗ sát khí ngập trời.
Sưu.
Một đầu hung khôi trong đó đột nhiên nhảy ra, hai tay huy động, quang mang quanh thân đại thịnh, dẫn tới năng lượng bàng bạc.
Một đạo trảo ấn xé rách không gian đem theo vết nứt đen kịt trong không gia đột nhiên đánh về phía đạo quyền ấn của Phong Vũ Tôn giả.
Phanh.
Một trảo một quyền va chạm, âm thanh trầm thấp vang vọng.
Nơi hai đạo năng lượng va chạm, không gian xuất hiện quang mang đen kịt, trong nháy mắt kình khí cường hãn khuếch tán ra toàn bộ không trung.
Sưu.
Dưới một quyền này một đầu khôi lỗi trực tiếp bị đẩy lùi.
Ầm ầm.
Cùng một lúc, ba đầu hung khôi còn lại lập tức tiến lên, sát khí ngập trời.
Lúc này hóa thành ba đạo khí tức vô hình, trong nháy mắt bắn ra.
Khí tức ba đầu hung khôi này vô cùng sắc bén, hung hãn khiến cho cả không trung không có ánh sáng lúc này cũng phải lờ mờ đi.
Ba đầu hung khôi hóa trảo thành quyền.
Ba đạo quyền ấn lập tức đánh về phía Phong Vũ Tôn giả.
Uy thế kinh người kia trực tiếp đánh vỡ không gian trước mặt.
Khôi lỗi bát giai hậu kỳ.
Sau khi giao thủ Phong Vũ Tôn giả mới biến sắc.
Công kích của ba đầu khôi lỗi bắn tới, thân hình hắn lui lại, thủ ấn biến hóa.
Một đạo quyền ấn được ngưng tụ, nhanh như thiểm điện hóa thành ba đạo quyền ấn nghênh đón công kích.
Ầm ầm ầm.
Sáu đạo quyền ấn va chạm, âm thanh kinh thiên vang vọng trên không trung.
Từng vòng kình phong đáng sợ lấy nơi quyền ấn va chạm làm trung tâm giống như một cơn lốc khuếch tán về bốn phía.
Khiến cho đám người chung quanh lần nữa bị đẩy lui, vô cùng chật vật.
Trong cơn lốc kình khí cuồng bạo, ba đầu hung khôi cũng bị đẩy lui.
Khục.
Cùng lúc đó sắc mặt Phong Vũ Tôn giả ngưng trọng, thân hình lảo đảo lui lại một bước mới đứng vững thân hình.
Khí tức toàn thân hỗn loạn một chút.
Ngạnh kháng cùng với mấy đầu khôi lỗi kia khiến cho cánh tay hắn cảm thấy tê dại, sắc mặt trở nên khó coi hơn rất nhiều.
Đám khôi lỗi này không ngờ lại cường hãn như vậy.
Sưu Sưu.
Tâm thần khẽ động, khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lên nở nụ cười nhạt.
Bốn đầu hung khôi chỉnh tề đứng trước người hắn, khí tức sát phạt tràn ra, khí thế khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Bốn đầu khôi lỗi bát giai hậu kỳ a.
Cơ hồ tất cả mọi người nhìn vào, ánh mắt kinh ngạc.
Có thể nghạnh kháng cùng với Phong Vũ Tôn giả đương nhiên chỉ có khôi lỗi bát cấp hậu kỳ.
Nhìn khí tức trên bốn đầu khôi lỗi này, dường như còn không phải là khôi lỗi bình thường.
Trên người tiểu tử này còn có vật khủng bố như vậy sao?Trong mắt đám người Vạn Thú Tông, Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang phúc tạp.
Bên trong ánh mắt phức tạp là vẻ tham lam.
Khôi lỗi này không phải là vật bình thường, lại nói luyện chế ra một đầu khôi lỗi có đẳng cấp như vậy so với bồi dưỡng một cường giả ngang cấp tuy rằng không tốn nhiều thời gian như vậy.
Thế nhưng độ khó cùng với tâm huyền đều như nhau.
Đối với Lục Thiếu Du, người ba sơn môn đều thống hận không thôi.
Thế nhưng thống hận thì thống hận, cũng không dám làm thế nào.
Sắc mặt Phong Vũ Tôn giả vô cùng khó coi, bốn đầu khôi lỗi này khó đối phó, cơ mặt hắn co rúm lại.
Trong lòng giận dữ như nổ tung, hắn thật không ngờ trên người thanh niên áo xanh này lại có bốn đầu khôi lỗi bát cấp hậu kỳ đáng sợ như vậy.
Rốt cuộc người này có địa vị gì? Còn có loại bảo vật như khôi lỗi bát cấp hậu kỳ?Cường giả Nhật Sát các nhìn nhau, âm thâm suy đoán.
Dùng thực lực của thanh niên áo xanh này cũng không sợ Hóa Vũ tông chút nào cho nên tuyệt đối không phải là người bình thường.
Thế nhưng bọn họ cũng không biết người này tới từ thế lực phương nào.
Sao lại không động thủ? Tiếp tục đi.
Mắt thấy sắc mặt Phong Vũ Tôn giả vô cùng khó coi, Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng.
Bốn đầu hung khôi cũng đủ để làm cho Phong Vũ Tôn giả luống cuống tay chân.
Toàn bộ thực lực của hắn hiện tại còn chưa phải lúc bày ra.
Mộ t khi bày ra chính là lúc hắn giết chết.
Mà bây giờ còn có Thanh Lôi Huyền Đằng kia ở một bên tùy thời hành động cho nên Lục Thiếu Du không thể không đề phòng.
Thậm chí Lục Thiếu Du còn cảm thấy Thanh Lôi Huyền Đằng này so với Phong Vũ Tôn giả dường như còn khó đối phó hơn một chút.
Tiểu tử, chẳng lẽ ngươi cho rằng có bốn đầu khôi lỗi này thì ngươi có thể đào thoát sao?Sắc mặt Phong Vũ Tôn giả khói coi, ngoài miệng nói vậy thế nhưng trong lòng tuyệt đối ngưng trọng.
Vậy cứ thử xem.
Ta không vội, bất quá ta cam đoan trước khi ta chết Hóa Vũ tông cũng không còn một kẻ nào sống sót.
Về phần cuối cùng ta có thể chết hay không đến lúc đó ngươi sẽ biết rõ.
Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, ánh mắt đảo qua Công Tôn Hóa Nhai còn có hơn chục người có tu vi Vương cấp kia.
Giờ phút này Lục Thiếu Du không cần kiêng kỵ Phong Vũ Tôn giả này nữa.
Đương nhiên nếu nói trong lòng Lục Thiếu Du chính thức không quan tâm tới Phong Vũ Tôn giả này là nói điêu.
Nếu ép Phong Vũ Tôn giả này quá, hậu quả tuyệt đối không dễ chịu.
Chỉ nói tới hồn anh tự bạo, nếu như ép Phong Vũ Tôn giả này quá, một khi hồn anh tự bạo, hậu quả ngay cả Lục Thiếu Du cũng không muốn đụng vào.
Ngươi cho rằng ngươi có thể uy hiếp ta sao?Sắc mặt Phong Vũ Tôn giả khó coi.
Đối phương đã trần trụi uy hiếp hắn.
Đối phương có bốn đầu khôi lỗi ngăn cản hắn, sau đó lại ra tay với những người còn lại của Hóa Vũ tông thì quả thực chính là tàn sát.
Nói không sợ uy hiếp là giả, giờ phút này Phong Vũ Tôn giả tuyệt đối sợ cái uy hiếp này.
Không tin thì ngươi cứ thử xem.
Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, nhìn chủ đằng Thanh Lôi Huyền Đằng trên không trung, nói: Ta cảm thấy trước tiên nên đối phó với Thanh Lôi Huyền Đằng trước a.
Hừ.
Sắc mặt Phong Vũ Tôn giả âm trầm, có bốn đầu khôi lỗi chấn nhiếp lúc này hắn mới nghĩ tới trước mắt còn có Thanh Lôi Huyền Đằng kinh khủng kia.
Trước tiên đạt được Thanh Lôi Huyền Đằng này mới là quan trọng.
Hắn hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Thanh Lôi Huyền Đằng.
Cơ hồ tất cả mọi người đều nhìn vào Lục Thiếu Du và Phong Vũ Tôn giả, có lẽ bởi vì Lục Thiếu Du nhắc nhở cho nên lúc này bọn họ mới nhớ tới, thứ bọn họ nên chú ý là Thanh Lôi Huyền Đằng mới đúng.
Tử Yên cô nương, phải làm thế nào mới thu được Thanh Lôi Huyền Đằng?Lục Thiếu Du truyền âm nói với Tử Yên.
Thanh Lôi Huyền Đằng ở trước người, thế nhưng hắn lại không biết cách thu nó vào trong túi.
Tử Yên chậm rãi nói: Ghi chép về Thanh Lôi Huyền Đằng ta cũng không gặp nhiều, cơ hồ đều có hạn, nhưng mà.
Nhưng mà cái gì?Lục Thiếu Du hỏi.
Tử Yên suy nghĩ những gì mà mình biết mà không nói.
Bởi vì bảo vật như Thanh Lôi Huyền Đằng quá mức trân quý, Thiên Địa các cũng quan tâm.
Do dự một chút, trong mắt hiện lên thần thái khác thường, nàng truyền âm nói: Cũng được, nói cho ngươi biết vậy.
Đồn rằng muốn đạt được Thanh Lôi Huyền Đằng, đặc biệt là Thanh Lôi Huyền Đằng có linh trí cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Chỉ có luyện hóa linh căn của Thanh Lôi Huyền Đằng thì mới chính thức thu được Thanh Lôi Huyền Đằng.
Cái gì là linh căn của Thanh Lôi Huyền Đằng?Lục Thiếu Du nói.
Sau khi Thanh Lôi Huyền Đằng có linh trí thì rễ của nó sẽ trở thành linh căn.
Tương đương với hồn anh của linh giả.
Chỉ có luyện hóa linh căn của nó thì mới chính thức thu được Thanh Lôi Huyền Đằng.
Thanh Lôi Huyền Đằng này đã có linh trí, sợ rằng cũng biết thủ hộ linh căn của mình.
Thế nhưng linh căn cũng không rời khỏi chủ đằng.
Ta đoán có lẽ ở phía dưới chủ đằng này chính là linh căn của nó.
Tử Yên truyền âm nói, dù sao đã nói ra cho nên nàng không dấu diếm.
Không biết vì sao trong lòng nàng ở trước mặt nam tử này lại không thể dấu giếm được cái gì.
Trong lúc mơ hồ khiến cho trong lòng nàng cảm thấy bất an.
Luyện hóa linh căn mới có tác dụng sao?Lục Thiếu Du thì thào nói.
Bảo vật như Thanh Lôi Huyền Đằng quả thật không thể bỏ qua.
Trong động sâu dưới lòng đất, Lục Tâm Đồng khoanh chân ngồi im, khí tức suy yếu gần tới tử vong.
Tử Linh Hồn Năng giáp ảm đạm, dây mây xanh biếc toàn thân vẫn cuốn quanh trên người Lục Tâm Đồng.
Mũi nhọn sắc bén liên tiếp cắm vào trong mi tâm của nàng.
Trong đầu, hồn anh của Lục Tâm Đồng trực tiếp bị thú ảnh như rồng thôn phệ vào trong miệng.
Lục Tâm Đồng chỉ cảm thấy bản thân mình đang ở trong một không gian hư vô màu xanh.
Trong không gian màu xanh này khắp nơi đều là hư vô, khắp nơi đều là dây mây quỷ dị mà chằng chịt, dây mây nhỏ giống như sợi tóc, đang cuốn quanh hồn anh của nàng.
Một cỗ lực lượng ngập trời đang cắn nuốt hồn anh của nàng.
Dưới linh hồn uy áp Lục Tâm Đồng căn bản không có cách nào ngăn cản.
Những dây mây này dường như muốn cắn nuốt sạch sẽ hồn anh của nàng, coi hồn anh của nàng là thuốc bổ.
Hừ.
Ta sẽ khiến cho đầu quái vật nhà ngươi không sống khá giả gì.
Trong ý thức cuối cùng của hồn anh, trong lòng Lục Tâm Đồng trầm xuống, độc khí phô thiên cái địa khuếch tán.
Hồn anh nàng đã sớm tu luyện thành Thiên độc hồn anh, cho nên hồn độc khủng bố lập tức lan tràn ra.
Sưu Sưu.
Không biết vì sao dây mây này dường như không thích hồn độc, lập tức có chút bài xích.
Ngao.
Trong đầu Lục Tâm Đồng, thú ảnh giống rồng mà không phải là rồng kia rít gào.
Hư ảnh màu xanh bắt đầu xuất hiện khói đen nhàn nhạt.
Dây mây này không thích hồn độc, trong nháy mắt này Lục Tâm Đồng cũng thanh tỉnh hơn một chút.
Hồn độc phô thiên cái địa càng khuếch tán ra.
Đây chính là đường sống của nàng, bất cứ một cơ hội nào Lục Tâm Đồng cũng không bỏ qua.
Ầm ầm.
Trên vực sâu, Thanh Lôi Huyền Đằng khổng lồ kia không biết tại sao lại run lên mang theo điện mang màu xanh bốn phía đánh văng mây mù.
Cẩn thận.
Thanh Lôi Huyền Đằng run lên dọa cho không ít người sợ hãi.
Tử Yên cô nương.
Nàng cẩn thận một chút.
Ta đi tìm linh căn của nó.
Ánh mắt Lục Thiếu Du quét qua không trung, cướp đoạt Thanh Lôi Huyền Đằng này hiện tại cũng chỉ có một mình Phong Vũ Tôn giả là có uy hiếp với hắn.
Cho nên cũng không cần cố kỵ quá nhiều.
Sưu.
Dứt lời quang mang màu trắng dưới chân Lục Thiếu Du lóe lên, thân hình hóa thành một đạo lưu quang, thân hình lao thẳng xuống vực sâu.
Thanh Lôi Huyền Đằng này từ trong Thâm Uyên kéo dài ra, sợ rằng linh căn cũng ở dưới vực sâu.
Cảm nhận Lục Thiếu Du tiếp cận, Thanh Lôi Huyền Đằng khổng lồ nhanh như thiểm điện đánh về phía Lục Thiếu Du.
Sưu Sưu.
Lúc này thân ảnh bốn đầu hung khôi đột nhiên xuất hiện mang theo một cỗ kình phong nóng bỏng.
Bốn đạo trảo ấn ngưng tụ, trực tiếp đánh về phía Thanh Lôi Huyền Đằng.
Hừ, muốn đoạt Thanh Lôi Huyền Đằng sao? Nằm mơ.
Phong Vũ Tôn giả cho rằng Lục Thiếu Du muốn cưỡng ép thu lấy Thanh Lôi Huyền Đằng cho nên đâu chịu để cho Thanh Lôi Huyền Đằng vào trong tay người khác.
Hắn biến sắc, bàn chân đạp mạnh mặt đất, thân hình lập tức lao về phía trước.
Ken két.
Bốn đầu hung khôi va chạm với Thanh Lôi Huyền Đằng.
Bốn đạo trảo ấn đỏ thẫm xé rách không gian mang trực tiếp xé rách một mảng lớn điện mang màu xanh.
Chỉ là cũng không tạo thành ảnh hưởng quá lớn với Thanh Lôi Huyền Đằng.
Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ kia hung khôi còn bị đẩy lui.
Sưu Sưu.
Đẩy lui bốn đầu hung khôi, Thanh Lôi Huyền Đằng khổng lồ lập tức bắn về phía Phong Vũ Tôn giả.
Phá.
Một tiếng quát nhẹ vang lên.
Chân khí phô thiên cái địa trong cơ thể Phong Vũ Tôn giả phô thiên cái địa tuôn ra.
Một đạo quyền ấn cực lớn được ngưng tụ, kình phong sắc bén khiến cho không gian xuất hiện vô số vết nứt đen kịt.
Phanh.
Một quyền hung hăng nện vào phía trên Thanh Lôi Huyền Đằng, cùng với Thanh Lôi Huyền Đằng trùng trùng điệp điệp va chạm vào một chỗ.
Lực lượng va chạm không gian chung quanh trong nháy mắt xuất hiện vô số khe nứt, lập tức bị nghiền nát thành vô số mảnh vỡ.
Đi.
Cùng mọt lúc một đạo quyền ấn trong tay Lục Thiếu Du trong nháy mắt đánh ra.
Lục Thiếu Du không ngại cùng với Phong Vũ Tôn giả đối phó với Thanh Lôi Huyền Đằng.
Một người đối phó với Thanh Lôi Huyền Đằng này quả thực khó có thể chịu nổi.
Tiêu hao Thanh Lôi Huyền Đằng càng nhiều đến lúc đó luyện hóa linh căn của nó cũng dễ hơn một chút.
Phanh.
Lục Thiếu Du đánh ra một quyền, quang mang trút xuống, không gian run rẩy.
Phanh.
Hai người đồng thời đánh ra một kích, lực lượng ngập trời trút xuống, Thanh Lôi Huyền Đằng khổng lồ này cũng trực tiếp bị đẩy lui, đánh văng một đám sương mù.
Hung hăng đập vào một lục địa đang lơ lửng trên không trung.
Ầm ầm.
Dưới cỗ lực lượng cực lớn, Thanh Lôi Huyền Đằng bị đẩy lui về phía sau.
Khối lục địa lo lửng kia trong sát na chia năm xẻ bảy, lung lay rồi hóa thành mảnh vỡ.
Âm thanh bạo liệt giống như tiếng sấm vang vọng trên không trung.
Vô số ánh mắt nghẹn khuất, chiến đấu như vậy bọn họ cũng không dám tiến tới quá gần.
Xi Xi.
Thanh Lôi Huyền Đằng khổng lồ bị đẩy lui, thân hình cực lớn bị đẩy lui, dường như dần dần phai nhạt.
Điện mang trên thể tích lớn đại thịnh.
Cả vực sâu trong nháy mắt gió nổi mây phun.
Lôi vân đại thịnh, cả ngọn núi khổng lồ cùng với mây mù xa xa đều xuất hiện điện mang màu xanh.
Mây mù bao phủ, trong nháy mắt Thanh Lôi Huyền Đằng biến mất không thấy gì nữa, giống như đột nhiên biến mất.
Ngay cả một chút dấu vết cũng bị mây mù che đậy.
Chỉ có điện mang kinh khủng chấn động nhân tâm là còn ở trên không trung mà thôi.
Ngao.
Thanh Lôi Huyền Đằng khổng lồ vừa mới bị mây mù bao phủ thì trong mây mù truyền đến một tiếng gầm gừ cực lớn, giống như rồng ngâm, hổ gầm.
Âm thanh rít gào xuyên thấu không gian, tất cả mọi người ở đây ngoại trừ Lục Thiếu Du ra sợ rằng dưới âm thanh này cũng bị uy áp linh hồn.
Người thực lực thấp một chút lập tức khóe miệng tràn ra máu tươi.
Khi tiếng gầm vừa mới dứt trong mây mù đột nhiên có một đầu dị thú khổng lồ lao ra.
Hư ảnh dị thú này giống rồng mà không phải là rồng, toàn thân màu xanh lục, vừa giống thật thể lại giống như hư ảnh.
Thể tích chừng vạn mét, so với Thanh Long Hoàng tộc bát giai còn khổng lồ hơn nhiều.
Toàn thân có điện mang màu xanh quanh quẩn.
Dị thú này xuất hiện, tất cả mọi người lập tức cả không gian này vô cùng áp lực.
Không gian chung quanh đầu dị thú giống rồng mà không phải là rồng kia sụp đổ.
Lộ ra vết nứt đen kịt mấy chục thước trong không gian.
Quang mang màu đen từ bên trong lan tràn ra khiến cho trong lòng mọi người lạnh lẽo.
Trời.
Nhìn thân ảnh dị thú khổng lồ này tất cả mọi người biến sắc, quả thực khiến cho mọi người vô cùng kinh sợ.
Uy áp thật mạnh.
Lục Thiếu Du khiếp sợ, uy áp trên người dị thú này tuy rằng Lục Thiếu Du có kim đao màu vàng, thế nhưng cũng có thể cảm nhận được cỗ uy áp khủng bố này.
Các ngươi đều phải chết.
Trong miệng hư ảnh dị thú vang lên tiếng nhân loại khô khốc.
Thân hình khổng lồ vặn vẹo, bầu trời thâm uyên lúc này chấn động.
Thân hình khổng lồ lập tức phóng về phía Lục Thiếu Du và Phong Vũ Tôn giả giống như một đạo lưu quang màu xanh chói mắt bắn về phía trước mang theo khí thế thái sơn áp đỉnh, phá hủy không gian.
Thanh Lôi Huyền Đằng thật khủng khiếp, lần này vận khí không tệ.
Phong Vũ Tôn giả mỉm cười, giống như Thanh Lôi Huyền Đằng này đã là vật trong túi hắn vậy.
Trong khoảnh khắc một đạo quyền ấn lập tức hội tụ, quyền ấn hóa thành một đạo quang mang đỏ thẫm mà mơ hồ ẩn chứa năng lượng đáng sợ cuồng bạo như tia chớp bắn ra.
Một quyền này được đánh ra, năng lượng thuộc tính hỏa bàng bàng giống như thiêu đốt cả không gian, cả không gian run rẩy.
Đi.
Lục Thiếu Du cũng có ý định như vậy, ánh mắt run lên, chân khí phô thiên cái địa tuôn ra.
Cũng trực tiếp đánh ra một đạo quyền ấn.
Cùng một lúc bốn đầu hung khôi cũng không nhàn rỗi, ầm ầm xé rách không gian đánh tới.
Công kích như vậy dẫn theo năng lượng bàng bạc trong thiên địa.
Trong gợn sóng vang vọng tiếng xé gió, lực lượng mạnh mẽ ầm ầm đập vào thân hình dị thú kia.
Ầm ầm.
Lực lượng khủng bố như vậy khiến cho cả thiên địa run rẩy kịch liệt.
Kình khí khủng bố chấn động, trực tiếp xé rách không gian tạo ra từng vết nứt trong không gian, quang mang màu đen hiện lên.
Khục khục.
Kình phong đáng sợ hóa thành một cơn lốc khuếch tán, Lục Thiếu Du và bốn đầu hung khôi lập tức bị đẩy lui.
Mà Phong Vũ Tôn giả dường như cũng không chịu nổi, thân hình rút lui.
Trên phương diện thực lực bình thường thì Phong Vũ Tôn giả mạnh hơn Lục Thiếu Du.
Chỉ là hiện tại Lục Thiếu Du không bị uy áp linh hồn làm ảnh hưởng, hắn thì trong lúc vô hình lại bị áp chế, cho nên lúc này kết cục không quá tốt.
Ngao.
Dị thú khổng lồ gào thét, Lục Thiếu Du, Phong Vũ Tôn giả cùng với bốn đầu hung khôi liên thủ đánh ra một kích dường như nó cũng không chịu nổi, thân hình có chút suy yếu.
Thân hình khổng lồ trực tiếp bị đẩy lui.
Cái đuôi lớn cuồn cuộn.
Ở phía xa, một tòa lục địa lơ lửng trong mây mù giống như tiên cảnh lại bị phá hủy.
Sưu.
Dưới vực sâu, Thiên độc hồn anh của Lục Tâm Đồng không ngừng tản ra hồn độc phô thiên cái địa.
Trong lúc nhất thời cũng khó có thể ăn mòn đám dây mây chằng chịt này.
Trong giây lát những dây mây này run lên, giống như bị chấn động cực lớn.
Nhờ cơ hội này, hồn độc của Lục Tâm Đồng cũng phô thiên cái địa tràn ra.
Thực lực thật mạnh.
Lục Thiếu Du sợ hãi than.
Thực lực của hư ảnh dị thú này so với Linh Tôn cửu trọng bình thường còn mạnh hơn.
Thanh Lôi Huyền Đằng quỷ dị như vậy quả thực đây là lần đầu tiên Lục Thiếu Du gặp phải.
Uy năng khủng bố, trực tiếp có thể so sánh với thần khí.
Phong Vũ Tôn giả, chúng ta hợp tác, liên thủ đối phó với Thanh Lôi Huyền Đằng này trước.
Về phần ai đạt được Thanh Lôi Huyền Đằng này thì phải dựa vào bổn sự của chính mình, ngươi cảm thấy ra sao?Lục Thiếu Du nhìn Phong Vũ Tôn giả cách đó không xa nói.
Lục Thiếu Du cũng không muốn một mình đối phó với Thanh Lôi Huyền Đằng này.
Phong Vũ Tôn giả nhìn hư ảnh dị thú cực lớn.
Thực lực của Thanh Lôi Huyền Đằng này hắn đã thử qua, đương nhiên không muốn một mình đối phó với Thanh Lôi Huyền Đằng, đến lúc đó để tiểu tử này làm ngư ông đắc lợi.
Ánh mắt hắn trầm xuống, nói: Thành giao, thú ảnh này hẳn là do Thanh Lôi Huyền Đằng biến thành.
Nếu không giải quyết thứ này, ai cũng đừng mong có được Thanh Lôi Huyền Đằng.
Phong Vũ Tôn giả, vậy thì ngươi cũng đừng giữ lại nữa a.
Ngay cả khôi lỗi ta cũng lấy ra rồi.
Lục Thiếu Du cười nhạt nói.
Ngao.
Thú ảnh khổng lồ lần nữa lao thẳng tới, uy thế kinh người tràn ngập khiến cho mọi người ở phía xa bị áp bách, chân khí, linh lực trên người bị đình trệ.
Gia Cát Tây Phong vốn còn định tìm kiếm linh căn, thế nhưng hiện tại miệng đầy máu tươi.
Dưới uy áp khủng bố kia thân hình hắn cơ hồ khó có thể nhúc nhích, đâu còn có thể đi tìm kiếm linh căn.
Ánh mắt hắn tràn ngập vẻ ngưng trọng, đau lòng không thôi.
Nhìn hư ảnh dị thú giống rồng mà không phải là rồng lần nữa lao tới, Phong Vũ Tôn giả nhìn Lục Thiếu Du, dường như Lục Thiếu Du không động thủ thì hắn cũng không muốn động thủ.
Kháo.
Lục Thiếu Du thầm mắng một tiếng, cũng không thèm để ý nữa.
Tâm thần khẽ động, bốn đầu hung khôi lần nữa đánh ra.
Bốn đạo quyền ấn giống như gợn sóng đánh về phía trước.
Nhìn Lục Thiếu Du thúc dục bốn đầu khôi lỗi, thân hình Phong Vũ Tôn giả trong nháy mắt tiến lên, khi thân ảnh hắn xuất hiện lần nữa đã tới trước hư ảnh dị thú.
Thủ ấn biến hóa, từng đạo thủ ấn biến hóa, thủ ấn biến hóa, trước người hắn đột nhiên xuất hiện một khe nứt đen kịt.
Phanh Phanh.
Dưới một kích của bốn đầu hung khôi, không gian xuất hiện từng vết nứt đen kịt.
Một mảng lớn mây mù bị đánh nát.
Vô số dây mây chằng chịt, nhỏ trong không gian lần nữa run lên.
Trên Thiên độc hồn anh của Lục Tâm Đồng lần nữa tràn ra không ít hồn độc.
Ngao.
Dị thú rít gào, sau khi đánh bay bốn đầu hung khôi, thân hình cũng theo đó dừng lại.
Dưới công kích của bốn đầu hung khôi, rõ ràng nó cũng bị ảnh hưởng không nhỏ, thân hình ảm đạm hơn một chút.
Phần không ấn.
Phong Vũ Tôn giả hét lớn một tiếng, cùng lúc ở trong khe nứt không gian trước mặt Phong Vũ Tôn giả có một đạo thủ ấn bằng hỏa diễm cực lớn hung hăng đánh về phía trước.
Thủ ấn khổng lồ bằng hỏa diễm xuất hiện giống như mang theo uy lực hủy thiên diệt địa.
Cả không gian lập tức đỏ thẫm, biển mây trên không trung thâm uyên cũng bị nhuộm đỏ.
Thủ ấn bằng hỏa diễm khổng lồ mang theo khí tức nóng bỏng, trong nháy mắt đánh vào trên người dị thú giống rồng mà không phải là rồng kia.
Phanh Phanh.
Tiếp đó không gian chung quanh thủ ấn bằng hỏa diễm lập tức bạo liệt, không gian bạo liệt, thân ảnh dị thú cũng bị đẩy lui.
Khục khục.
Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ như vậy, thân ảnh Phong Vũ Tôn giả lập tức bị đẩy lui về phía sau, ánh mắt mang theo sự kinh ngạc.
Đầu dị thú giống rồng mà không phải là rồng này vô cùng khủng ố, hoàn toàn không thua kém.
Uy lực thật khủng khiếp.
Công kích khủng bố như vậy khiến cho tất cả mọi người sợ hãi, thán phục không thôi.
Phong Vũ Tôn giả không hổ là Vũ Tôn cửu trọng, thực lực cũng quá kinh khủng.
Trong không gian chằng chịt dây mây màu xanh lần nữa lại run lên, hồn độc của Lục Tâm Đồng trút xuống lần nữa.
Thời điểm này thân hình Lục Tâm Đồng bị khống chế thế nhưng trong hồn anh cuối cùng cũng khôi phục được một ít thanh tỉnh.
Biết rõ mình cũng không có cơ hội chạy trốn nào, tuy rằng không biết tại sao nàng lại ở trong không gian quỷ dị này, thế nhưng sức chống cự của vật quỷ dị này càng ngày càng yếu bớt, đây cũng chính là cơ hội tốt nhất cho nàng.
Thời Không Lao Ngục.
Trên vực sâu, Phong Vũ Tôn giả bị đẩy lui, Lục Thiếu Du lập tức ra tay, thân ảnh lao thẳng tới đầu dị thú giống rồng mà không phải là rồng kia.
Thời Không Lao Ngục thuộc tính thổ đồng thời lan tràn ra.
Trong Thời Không Lao Ngục thuộc tính thổ xuất hiện lực trói buộc cực lớn ngăn cản thân hình dị thú khổng lồ kia.
Ô Ô.
Cùng lúc bốn đầu hung khôi dưới sự chỉ huy của Lục Thiếu Du nhanh chóng đánh ra bốn đạo trảo ấn xé rách không gian, giống như gợn sóng xuyên thấu Thời Không Lao Ngục, ầm ầm đánh vào người dị thú.
Thiên độc hồn anh, phá cho ta.
Trong không gian chằng chịt dây mây màu xanh, hồn anh của Lục Tâm Đồng quát nhẹ một tiếng, hồn độc phô thiên cái địa trút xuống muốn đánh tan vật quỷ dị này.
Sau khi Lục Tâm Đồng khôi phục thanh tỉnh thì mới phát hiện ra vật quỷ dị này không ngờ có linh hồn lực.
Không gian quỷ dị này dường như cũng chính là không gian trong linh hồn của vật này.
Hồn độc phô thiên cái địa trút xuống, Lục Tâm Đồng định toàn lực liều mạng.
Hồn độc trút ra, ăn mòn không ít dây mây phô thiên cái địa.
Trên dây mây màu xanh biếc đã bị nhiễm khói độc màu đen, thế nhưng lần nữa lại bị ngăn cản.
Không gian quỷ dị này cũng không dễ phá vỡ như vậy.
Linh hồn uy áp vô hình kia khiến cho Lục Tâm Đồng cũng bị ảnh hưởng.
Trong lúc bị ngăn cản, quanh thân hồn anh của Lục Tâm Đồng đột nhiên có một đạo quang mang trắng đen lan tràn ra.
Quang mang trắng đen lan tràn, một cỗ khí tức bàng bạc không ngừng khuếch tán trong không gian quỷ dị này.
Quang mang trắng đen đại thịnh, khí tức mênh mông bao phủ không gian quỷ dị này.
Dưới khí tức mênh mông này, dây mây quỷ dị trong không gian run lên, giống như bị áp chế.
Đế giả chi nguyên.
Trong lòng Lục Tâm Đồng mừng thầm, dưới tình huống dùng toàn lực đế giả chi nguyên trong hồn anh trong lúc vô hình bị kích thích.
Những linh hồn lực trong không gian quỷ dị này tuy rằng có thể áp chế linh hồn nàng, thế nhưng đế giả chi nguyên của sư tổ xuất hiện thì bọn chúng lập tức bị áp chế.
Dưới cỗ khí tức này không gian run rẩy, dây mây chằng chịt lập tức cảm giác được trên người Lục Tâm Đồng có một cỗ khí kỳ lạ, cả đám dây mây run rẩy, trong nháy mắt đã bị một cỗ hồn độc phủ lên.
Trên vực sâu, Thời Không Lao Ngục thuộc tính thổ của Lục Thiếu Du bao phủ, bốn đạo trảo ấn của bốn đầu hung khôi đánh xuống.
Trng nháy mắt không biết tại sao đầu dị thú kia lại ngốc trệ một lát.
Ken két.
Bốn đạo trảo ấn xé rách thân hình, thân hình khổng lồ của dị thú lập tức bị trọng thương.
Bốn đạo trảo ấn của bốn đầu hung khôi mang theo hai mươi vết nứt đen kịt trong không gian, trực tiếp xé rách thân hình dị thú.
Trong không gian quỷ dị, khí tức lần nữa suy yếu.
Dưới sự phụ trợ của dế giả chi nguyên, hồn độc không ngừng lan tràn, đem không gian quỷ dị này nhuộm thành màu đen.
Ngao.
Trong đầu Lục Tâm Đồng, hư ảnh dị thú giống rồng mà không phải là rồng kia lập tức bị khói đen lan tràn tới, hai mắt khép lại, bắt đầu uể oải, suy yếu.
Trên vực sâu bao la, hư ảnh cự thú biến mất không thấy gì nữa.
Chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du kinh ngạc.
Đơn thuần hắn chỉ tăng gấp khôi uy năng của Thời Không Lao Ngục thuộc tính thổ, tăng thêm bốn đầu hung khôi kia cũng khó có thể làm gì được Thanh Lôi Huyền Đằng.
Thế nhưng sự thật lại ở ngay trước mắt, chẳng lẽ hắn mạnh hơn Thanh Lôi Huyền Đằng kia sao?Phong Vũ Tôn giả cũng kinh ngạc, dường như có chút ngoài ý muốn.
Còn tưởng rằng Lục Thiếu Du ẩn dấu thực lực, ít nhất vừa rồi cũng không giống như công kích mạnh nhất của Lục Thiếu Du.
Xoẹt.
Lúc này trong thâm uyên có vô số hư ảnh Thanh Lôi Huyền Đằng lóe lên, lớn nhỏ không đồng đều, rậm rạp giống như vạn tiễn tề phát trực tiếp tiến vào vực sâu không thấy.
Oanh.
Trong thâm uyên một tiếng trầm đục vang lên.
Cả ngọn núi khổng lồ rung động.
Ầm ầmĐiện mang màu xanh ngập tràn trong mây mù cũng run rẩy, giống như là có năng lượng nào đó sắp bộc phát, trên không trung, gió nổi mây phun.
Không gian run rẩy bất định khiến cho mọi người run rẩy, bất an.
Giống như có chút không thích hợp.
Giống như không ổn.
Tất cả mọi người nhìn nhau, đều cảm giác được một cỗ dự cảm không tốt.
Không tốt, Tử Yên, chạy mau.
Sắc mặt Lục Thiếu Du khó coi, ngọn núi này đang run rẩy, bắt đầu rạn nứt.
Điện mang trong biễn mây mù kia bắt đầu bành trướng, tất cả đã chứng minh không gian này sắp nổ tung.
Truyền âm nói xong Lục Thiếu Du không có chút do dự nào thu hồi bốn đầu hung khôi, thân hình nhanh chóng xông lên không trung.
Đệ tử Hóa Vũ tông, chạy mau.
Phong Vũ Tôn giả đang định đi tìm Thanh Lôi Huyền Đằng, thế nhưng cảm nhận được khí tức khủng bố chung quanh, hắn hét lớn một tiếng, sắc mặt đại biến.
Nhưng mà ngay khi tất cả mọi người nhanh chóng chạy trốn, ngọn núi lớn gần thâm uyên khổng lồ trực tiếp run rẩy.
Trong biển mây mù, lôi điện màu xanh bành trướng, cả thiên địa này bỗng nhiên có một cỗ lực lượng cuồng bạo xuất hiện khiến cho tất cả mọi người hãi hùng, khiếp vía.
Trong thiên địa, một loại lực lượng hủy diệt, đáng sợ lặng lẽ lan tràn trong không gian.
Dưới cỗ khí tức hủy diệt này trong lòng mọi người đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh, trong lúc vô hình có dự cảm không tốt.
Tất cả mọi người cấp tốc trốn, toàn lực bố trí thủ đoạn phòng ngự, giống như chạy trối chết phóng lên trời.
Phanh.
Không gian to lớn trên thâm uyên rốt cuộc cũng bạo tạc, nổ tung.
Tiếng nổ ầm ầm vang vọng, cả thiên địa trong giây phút này vì bạo tạc mà run rẩy.
Ầm ầm.
Trong thâm uyên âm thanh bạo tạc cực lớn vang vọng, không gian bao la chung quanh bắt đầu có vô số ngọn núi cực lớn bắt đầu nổ thành phấn vụn.
Cả thâm uyên rồi tiếp đến là những lục địa nhỏ trôi nổi rồi cơ hồ tất cả lục địa đều vang lên tiếng nổ tung, trong khoảnh khắc bị nổ tung thành bụi phấn.
Ầm ầm.
Trong sát na cả không gian tràn ngập bụi bặm, đá bắn tứ tung.
Điện mang màu xanh đại thịnh, sương mù tràn ngập thiên địa.
Trong không gian, tất cả vật chất hữu hình trong nháy mắt hóa thành hư ảo.
Trong ánh mắt của mọi người tất cả biến mất không thấy gì nữa.
Cả phiến không gian vỡ nát.
Một vòng quang mang đen kịt khuếch tán ra chugn quanh.
Cả phiến không gian mất đi.
Dưới kình khí khủng bố như vậy, người chậm một chút trên không trung ngay cả tiếng kêu thê thảm cũng không kịp thốt lên thì dã trực tiếp hóa thành mảnh vỡ biến mất không thấy.
Nhật Sát các, Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang, Vạn Thú Tông đều có cường giả Vương cấp bị lan tới, trong nháy mắt cả đám hóa thành mảnh vỡ.
Sưu.
Trên không trung xa xa, tay áo Lục Thiếu Du vung lên đánh ra một cỗ kình phong đánh nát những kình phong lan tới trước mặt.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên không trung, ánh mắt lập tức nghẹn lại, nhìn trân trối.
Không gian bao la trên thâm uyên giống như tiên cảnh lúc này đã hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa.
Hoàn toàn bị hóa thành tro tàn.
Xảy ra chuyện gì?Tử Yên quay đầu lại, trên trán toát ra mồ hôi lạnh.
Nhìn thấy tất cả mọi chuyện sau lưng, nàng hít sâu một hơi.
Bộ ngực cao ngất run rẩy kịch liệt.
Cỗ khí tức kinh khủng vừa rồi nếu như nàng bị lan tới gần sợ rằng tuyệt đối cũng chín chết một sống.
Không biết đã xảy ra chuyện gì.
Lục Thiếu Du cũng nghi hoặc, nhìn chăm chú về phía xa.
Năng lượng nồng đậm trong không gian này đột nhiên đã biến mất không thấy gì nữa.
Còn khí tức của Thanh Lôi Huyền Đằng kia giờ phút này cũng tiêu thất, giống như triệt để biến mất trong thiên địa.
Đáng chết.
Trong tất cả sơn môn lớn đều có người lớn tiếng mắng.
Trong mỗi một sơn môn vừa rồi đều có không ít trưởng lão Vương cấp không thoát khỏi, bị chết và tổn thương không ít.
Đặc biệt là Vạn Thú Tông và Lan Lăng sơn trang, vốn có mười mấy người lúc này chỉ còn lại bốn năm người.
Xem như tổn thất lớn nhất.
Hai người Doãn Ngạc, Gia Cát Tây Phong cơ hồ đau lòng, khóc không ra nước mắt.
Mấy cường giả tán tu cũng đều có tu vi Tôn cấp, mấy người vừa rồi trên người bị thương lúc này bị lan tới cũng đã biến mất trong không gian.
Lúc này mọi người không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, dưới cỗ lực lượng kinh khủng giống như hủy thiên diệt địa khiến cho lúc này mọi người có cảm giác như trọng sinh ở kiếp sau.
Xem như nhặt lại được một mạng.
Lực lượng hủy diệt kinh khủng kia chỉ sợ ngay cả cường giả Tôn cấp bát trọng một khi chạy không kịp cũng sẽ bị xé thành từng mảnh nhỏ.
Trong không gian vốn có các ngọn núi cực lớn thế nhưng lúc này đều biến mất không thấy.
Ngay cả cặn bã cũng không còn.
Thâm Uyên bao la cũng không tồn tại.
Tất cả biến mất không thấy gì nữa.
Thanh Lôi Huyền Đằng đâu? Thanh Lôi Huyền Đằng đâu rồi?Mọi người hồi phục tinh thần lại mới phát hiện ra Thanh Lôi Huyền Đằng kia cũng biến mất không thấy gì nữa.
Trong không gian chung quanh không còn khí tức của Thanh Lôi Huyền Đằng kia.
Sưu.
Thân ảnh Phong Vũ Tôn giả nhanh như thiểm điện bắn về phía trước, phí nhiều công phu như vậy, chết rất nhiều người nhất định phải thu được Thanh Lôi Huyền Đằng.
Bằng không lần này không đạt được gà mà còn mất nắm gạo.
Chúng ta cũng đi tìm.
Lục Thiếu Du cũng chưa từ bỏ ý định.
thân ảnh quay đầu lại tìm kiếm.
Mọi người nhìn thấy Phong Vũ Tôn giả và lão giả áo xanh tìm kiếm lần nữa cho nên cũng cắn răng đi thử thời vận.
Chỉ là khiến cho mọi người thất vọng chính là thâm uyên cực lớn kia đã biến mất không thấy gì nữa.
Lục địa chung quanh hóa thành hư vô, đâu còn tìm được Thanh Lôi Huyền Đằng.
Cũng không biết Thanh Lôi Huyền Đằng có bị nổ nát rồi hay không.
Trong không gian tan vỡ, bên trong đống đá vụn tán loạn, mọi người tìm kiếm thật lâu thế nhưng đều thấy bất đắc dĩ, không còn dấu vết của Thanh Lôi Huyền Đằng.
Tại sao có thể như vậy?Toàn thân Gia Cát Tây Phong run lên, thân hình như nhũn ra, nhìn qua bên người lúc này cũng chỉ còn lại có năm người.
Trên người ai cũng có thương thế.
Hơn mười Vương cấp bị vẫn lạc.
Đều là cường giả Vương cấp cao giai a, đau lòng như thế nào không cần phải nói.
Không những không có được Thanh Lôi Huyền Đằng mà còn hao binh tổn tướng khiến cho hắn vô cùng hối hận.
Đều tay không mà về.
Lạc Kiến HỒng nhìn không trung khẽ thở dài.
Tuy rằng không có Thanh Loi Huyền Đằng kia thế nhưng so với đám người Hóa Vũ tông thì Nhật Sát các xem như tổn thất ít nhất, ít nhiều cũng có chút an ủi.
Lại uổng phí.
Lục Thiếu Du tức giận dậm chân một cái.
Huyết Linh mẫu đơn không thu được thì không nói, ngay cả Thanh Lôi HUyền Đằng cũng không có được, tất cả đều uổng phí.
Người không sao là được rồi, đừng nghĩ nhiều.
Tử Yên an ủi Lục Thiếu Du nói.
Ài, vận khí dường như không được tốt lắm nha.
Lục Thiếu Du thở dài, bất đắc dĩ cười nói.
Dứt lời Lục Thiếu Du độ nhiên cảm giác được sau lưng lạnh lẽo, hắn lập tức quay đầu lại nhìn.
Lúc này có mấy ánh mắt mang theo hàn ý đang nhìn mình, chính là đám người Hóa Vũ tông.
Thanh Lôi Huyền Đằng không thấy, sao nào? Các ngươi muốn động tay động chân sao? Lão tử đang bực mình, có bản lĩnh cứ lên hết đi.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, trường bào tung bay lạnh lùng nhìn đám người Hóa Vũ tông.
Trong lòng vốn cũng đang khó chịu, hiện tại động thủ Lục Thiếu Du cũng không sợ, vừa lúc có thể xả giận một phen.
Ánh mắt đám người Hóa Vũ tông run rẩy, Phong Vũ Tôn giả thì âm trầm, sắc mặt tái nhợt, hung hăng nhìn Lục Thiếu Du.
Không phải là hắn e ngại thanh niên áo xanh này, mà lúc này bên cạnh có người cho nên hắn cố kỵ, tuyệt đố cố kỵ.
Tiểu tử, núi xanh còn đó, Hóa Vũ tông ta nhớ kỹ.
Phong Vũ Tôn giả hừ lạnh một tiếng, quay đầu nói với mọi người sau lưng: Chúng ta đi.
Sắc mặt đám người Hóa Vũ tông vô cùng khó coi, thế nhưng Phong Vũ Tôn giả đã nói như vậy bọn họ cũng không có biện pháp.
Bọn họ cũng không dám động thủ cho nên cũng chỉ có thể oán hận rời đi.
Nếu không có Phong Vũ Tôn giả ở đây chỉ sợ bọn họ đã sớm trốn đi xa.
Người của Vạn Thú Tông, Lan Lăng sơn trang cũng lạnh lùng nhìn Lục Thiếu Du.
Lúc trước cũng bởi vì thanh niên áo xanh này mà cường giả trong môn tổn thất thảm trọng.
Thế nhưng vì cố kỵ thực lực đối phương mà bọn họ có tức giận cũng chỉ có thể cố chịu đựng.
Lục Thiếu Du nhìn đám người Hóa Vũ tông rời đi, cũng không có ý tứ ngăn cản.
Ánh mắt quét qua đám người Lan Lăng sơn trang, đặc biệt là người quen như Lan Lăng sơn trang, ánh mắt lóe lên, có sát ý thế nhưng lại cố gắng nhịn xuống.
Chỉ cần đám người này vẫn còn ở trong Tử Vong Thâm Uyên thì hắn vẫn còn có cơ hội ra tay.
Giết một ít chấn nhiếp một ít.
Lúc này động thủ thì hiệu quả cũng không lướn, dù sao mấy người kia đã là cá nằm trên thớt.
Tử Yên, chúng ta cũng đi thôi.
Lục Thiếu Du truyền âm nói.
Thanh Lôi Huyền Đằng biến mất, ở lại đây cũng không có tác dụng gì.
Nhìn Tử Yên, hai người lập tức biến mất.
Rốt cuộc là ai?Trong Vạn Thú Tông, Lam Linh nhìn qua thân ảnh kia lẩm bẩm nói: Chẳng lẽ là hắn sao.
Không phải hắn thì còn có ai có thể có được phách lực cùng với thực lực như vậy.
Người rất quen.
Trong mắt Lạc Kiến Hồng lúc này cũng có chút nghi hoặc, chung quy hắn có cảm giác người thanh niên áo xanh này có chút quen thuộc, có cảm giác giống như từng quen biết.
Thế nhưng hắn lại không có cách nào nhớ ra được.
Chỉ là rõ ràng hắn không biết người này khiến cho trong lòng hắn vô cùng nghi hoặc.
Lúc này ở sâu trong lòng đất không có một ai biết được, trong sơn động to lớn đang xảy ra một màn kỳ dị.
Trong sơn động, Lục Tâm Đồng khoanh chân ngồi.
Trong mi tâm nàng đang bị mấy dây mây kia cắm vào.
Dây mây óng ánh xanh biếc lúc này đã chuyển thành màu đen.
Dây mây xanh biếc này vẫn còn đang nối với dây mây trong hồ nước bằng năng lượng kia, giống như Lục Tâm Đồng xuyên qua dây mây đang hấp thu năng lượng bên trong hồ nước kia vậy.
Một lát sau quanh thân Lục Tâm Đồng được một cỗ quang mang trắng đen bao phủ.
Quang mang xuất hiện, khí tức trên người Lục Tâm Đồng cơ hồ một đường kéo lên.
Thông qua dây mây thôn phệ năng lượng trong ao khiến cho khí tức trên người Lục Tâm Đồng lúc này tăng vọt giống nhưu hỏa tiễn.
Sợ rằng dùng tốc độ khủng bố này thì không bao lâu nữa Lục Tâm Đồng lại có thể đột phá.
Sưu Sưu.
Quanh thân Lục Tâm Đồng không biết từ khi nào có một dây mây màu xanh nhỏ giống như một con nhộng liên tục bao phủ Lục Tâm Đồng vào bên trong.
Dây mây óng ánh này cũng dần dần chuyển thành màu đen, một cỗ khí tức bàng bạc đang không ngừng kéo lên.
Tất cả chuyện này không có ai nhìn thấy.
Sợ rằng nếu nhìn thấy sẽ tuyệt đối rung động.
Lúc này thậm chí ngay cả bản thân Lục Tâm Đồng cũng không biết dưới cơ duyên xảo hợp mình đã đạt được một kiện trọng bảo.
Thanh Lôi Huyền Đằng mà tất cả mọi người mơ tưởng, lại còn là Thanh Lôi Huyền Đằng có linh trí.
Thanh Lôi Huyền Đằng đã có linh trí nhất định phải luyện hóa linh căn.
Tất cả mọi người trên vực sâu đấu đá ngươi chết ta sống, thế nhưng không ai biết rõ bởi vì Thiên Linh hồn châm cho nên Lục Tâm Đồng đã trực tiếp phóng tới hang ổ của Thanh Lôi Huyền Đằng.
Vốn dựa theo lẽ thường mà nói coi như Lục Tâm Đồng tới địa phương có linh căn này chỉ sợ cũng có đi mà không có về.
Thực lực của Thanh Lôi Huyền Đằng đã đạt tới mức đáng sợ, đã phát triển ở nơi năng lượng hội tụ từ thượng cổ tới nay, bằng vào thực lực của Lục Tâm Đồng căn bản không thể đối phó.
Thế nhưng lại vừa vặn Thanh Lôi Huyền Đằng còn phải đối phó với đám người Lục Thiếu Du và Phong Vũ Tôn giả cho nên mới để cho Lục Tâm Đồng thừa dịp tiến vào.
Trùng hợp là vốn hồn anh của Lục Tâm Đồng sẽ bị Thanh Lôi Huyền Đằng thôn phệ thành dinh dưỡng, thế nhưng không ngờ Lục Tâm Đồng lại tu luyện thành Thiên độc hồn anh.
Thế gian này thường nói vỏ quýt dày có móng tay nhọn, độc công tuy rằng không nhất định làm gì được Thanh Lôi Huyền Đằng, thế nhưng lại làm cho Thanh Lôi Huyền Đằng kiêng kỵ.
Hơn nữa bên trên Lục Thiếu Du và Phong Vũ Tôn giả lại ra tay với Thanh Lôi Huyền Đằng, Thanh Lôi Huyền Đằng bị trọng thương, phối hợp với hồn anh của Lục Tâm Đồng và đế giả chi nguyên của sư tổ Thiên Độc tiên tử cho nên mới chế ngự được Thanh Lôi Huyền Đằng.
Mà bây giờ Lục Tâm Đồng đang luyện hóa linh căn của Thanh Lôi Huyền Đằng, lần nữa thu được một ít chỗ tốt.
Nếu như đám người Phong Vũ Tôn giả biết được chuyện này, bọn họ liều chết liều sống, hao binh tổn tướng, tổn thất thảm trọng mà không thu hoạch được gì.
Tất cả chỗ tốt đều bị Lục Tâm Đồng thu được mà nói, sợ rằng sẽ tức tới mức phun máu.
Có lẽ trong đám người ở trên vực sâu nếu biết được chuyện này chỉ có một mình Lục Thiếu Du bật cười.
Lại nói tất cả đều là trùng hợp cùng với cơ duyên.
Tuy rằng nói không có Lục Thiếu Du và Phong Vũ Tôn giả ở phía trên làm ảnh hưởng tới Thanh Lôi Huyền Đằng thì Lục Tâm Đồng cũng không có cách nào thu được linh căn.
Thế nhưng nếu như không có Lục Tâm Đồng ở dưới mặt đất đối phó với linh căn của Thanh Lôi Huyền Đằng, bằng vào thực lực của Thanh Lôi Huyền Đằng cũng không chỉ có như Lục Thiếu Du và Phong Vũ Tôn giả chứng kiến.
Bởi vì hành động cùng với ảnh hưởng trong lúc vô tình cho nên mới có thể xuất hiện loại tình huống như vậy.
Cũng có thể nói nếu không phải thời khắc cuối cùng Lục Tâm Đồng vừa vặn có thể ngăn chặn linh căn của Thanh Lôi Huyền Đằng thì có lẽ Lục Thiếu Du cùng với Phong Vũ Tôn giả có dùng toàn lực cũng không nhất định có thể ngăn cản được Thanh Lôi Huyền Đằng.
(Nhảy
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License