con-mat-ao-thi

Bắc Cung Vô Song cười khẽ, khuôn mặt già nua nhưng khi cười vẫn động lòng người: Nếu ngươi không ra được, bỏ lại ta ở bên ngoài thì ta thà đi cùng ngươi vào trong này.

Lòng Lục Thiếu Du ấm áp, ôm chặt Vô Song vào ngực.

Lục Thiếu Du đăm chiêu ngước nhìn Thiên Mộc Thần Thụ bừng bừng sức sống.

Bắc Cung Vô Song tựa vào trong lòng Lục Thiếu Du, trên khuôn mặt trắng nõn già nua có chút u buồn.

Thiên Mộc Thần Thụ bừng bừng sinh cơ, không gian này cũng bừng bừng sinh cơ, tại sao không phải như vậy?Lục Thiếu Du nghi hoặc, ở trong không gian này tràn gnajap sinh cơ, thế nhưng duy chỉ có sinh cơ trên người hắn và Vô Song đang từ từ trôi đi.

Thiếu Du, có phải chàng phát hiện ra điều gì hay không?Bắc Cung Vô Song từ trong ngực Lục Thiếu Du ngẩng đầu lên, nhìn Lục Thiếu Du hỏi.

Lục Thiếu Du do dự một chút rồi nói: Vô Song, nàng thử lĩnh ngộ thuộc tính mộc xem.

Được.

Bắc Cung Vô Song gật đầu, Lục Thiếu Du cũng khoanh chân ngồi xuống dưới Thiên Mộc Thần Thụ bắt đầu lĩnh ngộ thuộc tính mộc.

Trong lúc mơ hồ Lục Thiếu Du cảm giác được chuyện này dường như có quan hệ với thuộc tính mộc cực lớn.

Một lát sau từng đạo lục mang quanh quẩn quanh thân Lục Thiếu Du, trong lúc vô hình tương liên với không gian này.

Năng lượng thuộc tính một nồng đậm trong không gian khiến cho tốc độ lĩnh ngộ thuộc tính mộc cực kỳ kinh người.

Dưới tốc độ lĩnh ngộ như vậy, Lục Thiếu Du có cảm giác như đang lĩnh ngộ bốn loại thuộc tính trong Vô Tự Thiên Thư.

Tốc độ lĩnh ngộ này quả thực có thể dùng từ bay để hình dung.

Thực sự có tác dụng.

Lục Thiếu Du mở hai mắt ra, sau khi lĩnh ngộ thuộc tính mộc, Lục Thiếu Du cảm giác được sinh cơ trên người đang quay lại.

Theo lĩnh ngộ trong lúc vô hình hắn tương liên với thế giới này, sinh cơ tràn ngập trong cơ thể, tình huống sinh cơ bị trôi qua trong cơ thể biến mất không thấy gì nữa.

Thân thể già nua bắt đầu dùng tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được từ từ khôi phục.

Thiếu Du, thiếp hiểu rồi.

Chỉ cần chúng ta lĩnh ngộ thuộc tính mộc tới tình trạng nhất định có lẽ có thể lập tức ra khỏi thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ.

Lúc này Bắc Cung Vô Song cũng mở hai mắt ra, ánh mắt mang theo sự kinh hỉ nhìn Lục Thiếu Du.

Làn da nhăn nheo đang dần dần khôi phục, mái tóc trắng trên đầu bắt đầu chuyển thành màu đen.

Đúng vậy, là lĩnh ngộ.

Lục Thiếu Du gật đầu với Bắc Cung Vô Song, bất kể như thế nào từ tình huống trước mắt xem ra có lẽ cũng chỉ có thể như vậy mới có thể rời khỏi thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ này.

Bắc Cung Vô Song gật đầu, lần nữa nhắm hai mắt lại, ngưng thần tĩnh khí quanh thân bắt đầu có lục mang quanh quẩn.

Lục Thiếu Du nhắm hai mắt lại, tiếp tục lĩnh ngộ thuộc tính mộc.

Chậm rãi cảm nhận thuộc tính mộc trong cơ thể, lẳng lặng cảm ngộ không gian này.

Trong năm loại thuộc tính, sau khi phát hiện trong Vô Tự Thiên Thư chỉ có bốn loại thuộc tính thổ, thủy, hỏa, phong, lĩnh ngộ thuộc tính mộc của Lục Thiếu Du so với bốn loại thuộc tính khác kém hơn không ít.

Mà sau khi lĩnh ngộ thuộc tính kim, trên phương diện lĩnh ngộ thuộc tính lại cảm ngộ ra sự tương sinh tương khắc của năm loại thuộc tính.

Trong lòng Lục Thiếu Du lại nghĩ tới hoàn thiện thuộc tính kim trong năm loại thuộc tính cho nên lĩnh ngộ thuộc tính mộc lại kém hơn không ít.

Cho nên trong sáu loại thuộc tính, thuộc tính mộc chính là thuộc tính mà Lục Thiếu Du lĩnh ngộ yếu nhất.

Mạnh nhất có thể nói là chủ thuộc tính của Lục Thiếu Du hiện tại, cũng chính là thuộc tính kim.

Đối với việc lĩnh ngộ thuộc tính kim Lục Thiếu Du cũng lĩnh ngộ cực kỳ nhanh.

Tốc độ lĩnh ngộ so với bốn loại thuộc tính thổ, thủy, hỏa, phong cũng nhanh hơn không ít.

Nguyên nhân Lục Thiếu Du cũng không biết, chỉ là hắn có cảm giác giống như bản thân là đứa con cưng của thuộc tính kim vậy, trên phương diện lĩnh ngộ thuộc tính kim có thiên phú đặc biệt.

Chỉ một lát sau Lục Thiếu Du tiến vào trong trạng thái lĩnh ngộ.

Thời gian chậm rãi trôi qua, lĩnh ngộ thuộc tính mộc, Lục Thiếu Du không biết từ lúc nào xuất hiện cảm giác sinh cơ dào dạt, cảm giác này khiến cho hắn thoải mái không nói nên lời.

Tốc độ như vậy nếu như bị cường giả khác nhìn thấy Lục Thiếu Du lĩnh ngộ như vậy sợ rằng sẽ cực kỳ giật mình, thậm chí là rung động.

Lúc này Bắc Cung Vô Song cũng như vậy, lục mang quanh thân quanh quẩn, tốc độ lĩnh ngộ bắt đầu tăng lên, so với Lục Thiếu Du chỉ nhanh hơn chứ không chậm.

Trong lúc hai người lĩnh ngộ, ở trong thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ này dường như có một cảm giác không thể diễn tả bằng lời khiến cho việc lĩnh ngộ của hai người thuận buồm xuôi gió, tốc độ giống nhưu đang bay.

Vốn trên phương diện lĩnh ngộ thuộc tính mộc của hai người gặp không ít bình cảnh lúc này phá tan không chút trở ngại.

Đương nhiên lúc này hai người còn chưa biết được nguyên nhân, Thiên Mộc Thần Thụ chính là tồn tại kỳ lạ trong thiên địa.

Sủng nhi của thuộc tính mộc, thiên địa đối với vạn vật đều công bình.

Càng là vật thưa thớt ở phương diện khác càng có thiên phú nổi bật.

Giống như Thiên Mộc Thần Thụ này tuyệt đối thưa thớt tới cực điểm.

Đồn rằng trên đời này chỉ có một cây duy nhất trong Bắc Cung gia tộc mà thôi.

Mà Thiên Mộc Thần Thụ trời sinh đã có thiên phú thuộc tính mộc.

Lúc trước lão tổ Bắc Cung gia tộc cũng dựa vào Thiên Mộc Thần Thụ mà lĩnh ngộ thuộc tính mộc.

Cuối cùng khi thuộc tính mộc đại thành khiến cho Thiên Mộc Thần Thụ cũng nhận được không ít chỗ tốt, cả hai hỗ trợ lẫn nhau.

CHẳng qua khi trước lão tổ Bắc Cung gia tộc cũng không có đi tới thế giới bên trong Thiên Mộc Thần Thụ.

Mà bây giờ Lục Thiếu Du và Bắc Cung Vô Song lĩnh ngộ trong Thiên Mộc Thần Thụ.

Thế giới trong Thiên Mộc Thần Thụ tương đương với bổn nguyên của Thiên Mộc Thần Thụ.

Hai người Lục Thiếu Du cùng Bắc Cung Vô Song lĩnh ngộ trong thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ chính là chuyển hóa lĩnh ngộ thuộc tính mộc của nó thành của mình.

Tốc độ lĩnh ngộ không cần phải nói cũng biết.

Đây cũng giống như Lục Thiếu Du thôn phệ linh lực và chân khí của người khác.

Dưới tác dụng của Âm Dương Linh Vũ Quyết hóa thành chân khí, linh lực cho mình sử dụng.

Lúc này Lục Thiếu Du và Bắc Cung Vô Song cũng đang lĩnh ngộ như vậy.

Thế giới trong Thiên Mộc Thần Thụ chính là bổn nguyên của Thiên Mộc Thần Thụ.

Hai người lĩnh ngộ bên trong cơ hồ chính là đạt được lĩnh ngộ của Thiên Mộc Thần Thụ.

Chỉ cần lĩnh ngộ một chút là lập tức có tiến bộ cực nhanh.

Chỉ là tất cả chuyện này hai người trong cuộc là Lục Thiếu Du và Bắc Cung Vô Song còn không hiểu rõ.

Hai người chỉ muốn sớm một chút đi ra khỏi thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ mà thôi.

Thời gian trôi qua, trong không gian này rốt cuộc cũng bắt đầu yên tĩnh.

Mà lúc này Lục Thiếu Du cùng với Bắc Cung Vô Song không biết từ khi nào đã khôi phục bộ dáng bình thường, khuôn mặt già nua biến mất nhường chỗ cho bộ dáng trẻ tuổi.

Trong không gian yên tĩnh chỉ có hai người tồn tại, tất cả đều yên tĩnh, mà tốc độ lĩnh ngộ của hai người lúc này chỉ có dùng từng bay để hình dung.

Thời gian trôi qua, thân thể Lục Thiếu Du thoáng chấn động, không biết có phải là do lĩnh ngộ thuộc tính mộc hay không mà chân khí cùng với linh lực biến mất trong cơ thể đang từ từ khôi phục.

Mà khiếp cho Lục Thiếu Du khiếp sợ là trong lúc lĩnh ngộ thuộc tính mộc, tu vi thậm chí còn từ từ tăng lên.

Chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du cực kỳ kinh hỉ, càng ngưng thần tĩnh khí chăm chú lĩnh ngộ.

Trong cơ thể Bắc Cung Vô Song, chân khí dường như đã sớm khôi phục, tốc độ lĩnh ngộ so với Lục Thiếu Du còn nhanh hơn, khí tức kéo lên mạnh hơn.

Sợ rằng cứ chiếu theo tốc độ này nàng muốn lần nữa đột phá cũng có khả năng.

Đầu hạ dần dần trôi qua, thời tiết dần nóng bỏng lên, từng dãy núi uốn lượn phập phồng, phía xa là rừng cây mênh mông bạt ngàn một màu xanh ngắt, trên mặt đất còn có không ít hoa dại không biết tên.

Lúc này tuy rằng là sáng sớm thế nhưng trong không khí lại có chút nóng bỏng.

Trong một quần sơn có một ngọn núi cao vút giống như rồng ngẩng đầu, khí thế phi phàm, mây mù lượn lờ.

Ngoài một đình viện tinh xảo, trên một khối đá có một nữ tử mặc y phục màu tím khoanh chân ngồi, khí tức quanh quẩn hội tụ tạo thành một thanh trường kiếm hư ảo đem thân thể bao phủ vào bên trong.

Sưu.

Một nữ tử hơn hai chục tuổi trên người đeo một thanh trường kiếm màu trắng, chân khí lan tràn, chỉ mấy cái lách mình, thân thể mềm mại uyển chuyển đã xuất hiện trước đình viện, khi đáp xuống đất không tạo ra bất cứ một chút tro bụi nào, giống như lặng lẽ không tạo thành chút tiếng động nào.

Sư muội sáng sớm như vậy đã tới đây có phải đám người Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông lại tới đây có phải hay không?Nữ tử này lặng lẽ không chút tiếng động đáp xuống thế nhưng không tránh khỏi sự dò xét của nữ tử mặc y phục màu tím này.

Cặp đôi đỏ mọng khẽ mở, âm thanh nhàn nhạt vang lên.

Sư tỷ, lần này tỷ đoán gần đúung.

Trừ người của Lan Lăng sơn trang và Hóa Vũ tông phái ra còn có người của Khôn Dương đảo cùng Nguyệt Long các.

Nữ tử kia nhìn nữ tử mặc y phục màu tím được hư ảnh kiếm quang bao phủ mà kinh ngạc, đôi mắt xinh đẹp cực kỳ rung động, nghe vậy lập tức cung kính nói.

Phù.

Nữ tử này thu thủ ấn lại, hư ảnh kiếm quang được thu vào cơ thể, sau khi hít sâu một hơi, đôi mắt xinh đẹp mở ra mang theo vẻ lạnh lùng, ngũ quan xinh xắn giống như điêu khắc, mắt ngọc mày ngài.

Nữ tử này chậm rãi đứng dậy, mái tóc đen như mực, bộ váy dài màu tím bao phủ thân thể mềm mại, đường cong lung linh.

Xem ra tất cả mọi người đã không đợi được a.

Đôi mắt sáng của Nguyên Nhược Lan khẽ nhúc nhích, ánh mắt có chút nghi hoặc.

Sư tỷ, muội nghe nói lần này Khôn Dương đảo cùng với Lan Lăng sơn trang ở trong tay Lục Thiếu Du ăn thiệt thòi lớn, Tật Phong Tôn giả của Khôn Dương đảo, cường giả Vũ Tôn cửu trọng đỉnh phong sau khi Tử Vong thâm uyên khép lại lập tức tới tính sổ với Lục Thiếu Du để báo thù cho đám người Hỏa Thổ Tôn giả, ai ngờ nửa đường Linh Vũ Đại Đế của Phi Linh môn xuất hiện, Tật Phong Tôn giả bị bắt, hiện tại sống chết không rõ cho nên Khôn Dương đảo hy vọng Thiên Kiếm môn chúng ta là minh chủ ra mặt, tiến về Phi Linh môn để cho bọn họ thả Tật Phong Tôn giả ra.

Khôn Dương đảo này tính toán thật tốt, không dám tùy tiện đi trêu vào Phi Linh môn cho nên mới kéo theo Thiên Kiếm môn chúng ta.

Nguyên Nhược Lan khẽ nỏi, trong mắt hiện lên sự ngưng trọng nhàn nhạt.

Thế nhưng sư phụ cùng với cường giả trong môn dường như đã đáp ứng, nghe nói ý tứ của tất cả các sơn môn lớn đều là như vậy.

Nguyên Nhược Lan khẽ thở dài, nhìn thiếu nữ này rồi hỏi: Vậy thì Lan Lăng sơn trang lại chịu thiệt gì?Thiếu nữ này lập tức có chút hứng thú: Nghe nói Lan Lăng sơn trang càng thiệt hơn, nghe nói cường giả chuẩn đế duy nhất của bọn họ gọi là Lan Linh Tôn giả cũng nửa đừng muốn giết Lục Thiếu Du vì báo thù cho đám người Lộc Linh Tôn giả ở trong Tử Vong thâm uyên, kết quả cũng bị Lục Thiếu Du đánh cho trọng thương, hồn anh phải đào tẩu.

Thiếu nữ này hưng phấn nói xong, ánh mắt khẽ đảo, nói: Sư tỷ, Lan Lăng sơn trang này đúng thật là không may, cường giả chết trong tay Lục Thiếu Du kia quả thực đúng là không ít.

SỢ rằng thực lực chỉnh thể của Lan Lăng sơn trang đã giảm nhiều, khó trách Lan Lăng sơn trang lại vội vã muốn đối phó với Phi Linh môn vậy.

Ài.

Nguyên Nhược Lan khẽ thở dài, nhìn dãy núi xa xa nói: Có lẽ Thiên Kiếm môn đã chọn sai, chỉ tiếc hiện tại muốn quay đầu cũng khó.

Trong Bắc Cung gia, ngoài một đình viện phong cách cổ xưa Đại hộ pháp Bắc Cung Nhất vội vàng tiến vào trong đình viện.

Đại hộ pháp, có tin tức gì không?Bắt Cung Kình Thương tay cầm một cuốn cổ thư xa xưa bằng da, nhìn thấy Đại hộ pháp Bắc Cung Nhất đi vào lập tức khép lại cổ thư, ánh mắt có chút lo lắng.

Thiên Mộc Thần Thụ có không ít chấn động, cũng không biết là tại sao.

Bắc Cung Nhất chợt nói: Thần nữ và Lục Thiếu Du vẫn không có tin tức, Thần Mộc Thần Thụ tự phong tỏa kết giới, hiện tại cho dù là ai cũng không có cách nào đi vào.

Đã suốt một tháng tại sao lại không có tin tức cơ chứ.

Tộc trưởng, Thiên Mộc Thần Thụ bất kể như thế nào cũng không đả thương tộc nhân Bắc Cung gia chúng ta mới đúng, tại sao hiện tại lại không có tin tức, chẳng lẽ thực sự có nguy hiểm gì sao?Bắc Cung Nhất do dự một lát rồi mới hỏi Bắc Cung Kình Thương.

Hiện tại ai cũng không biết, nếu lúc trước Thiên Mộc Thần Thụ đương nhiên không làm tổn hại tộc nhân Bắc Cung gia tộc chúng ta.

Thế nhưng hiện tại Thiên Mộc Thần Thụ đã không giốn như trước, cho nên kết quả như thế nào cho dù là ai cũng không rõ.

Bắc Cung Kình Thương nói.

Tộc trưởng, vậy bây giờ chúng ta phải làm gì bây giờ?Bắc Cung Nhất nói.

Tiếp tục phái người trông coi, một khi có động tĩnh gì lập tức báo cho ta biết.

Bắc Cung Kình Thương nói.

Ầm ầm.

Ở trong không gian của Thiên Mộc Thần Thụ, phía trên bình nguyên bao la ầm ầm vang vọng, Thiên Mộc Thần Thụ che khuất bầu trời có quang mang quanh quẩn, thân cây khổng lồ ầm ầm lay động.

Loại lay động này dường như không bình thường, bên trong quang mang quanh quẩn có thể nhìn ra đã ảm đạm không ít.

Lúc sáng lúc tốc, quang mang lập lòe bất dịnh.

Trong không gian bao la của Thiên Mộc Thần Thụ cũng không có bao lâu, quanh thân Lục Thiếu Du tràn ngập lục mang tới tận cùng.

Quang mang màu xanh tương liên với không gian này, giống như có thể hòa thành một thể với không gian, toàn thân có cảm giác sinh cơ bừng bừng.

Phù.

Thu lục mang quanh thân vào cơ thể, Lục Thiếu Du lập tức mở hai mắt ra.

Trong lúc lĩnh ngộ vừa rồi Lục Thiếu Du có cảm giác đình trê, đột nhiên dường như không có cách nào lĩnh ngộ.

Thân thể còn có một loại cảm giác khó hiểu, giống như trong lòng cực kỳ lo lắng.

Thế nhưng lĩnh ngộ trong thời gian ngắn này ngược lại Lục Thiếu Du nhận được lợi ích không nhỏ.

Trên phương diện lĩnh ngộ thuộc tính mộc, tuy rằng Lục Thiếu Du lĩnh ngộ thời gian ngắn, thế nhưng dường như lĩnh ngộ thuộc tính mộc còn ở trên các thuộc tính khác.

Đây là thứ khiến cho Lục Thiếu Du cực kỳ kinh ngạc.

Lĩnh ngộ thuộc tính khác tới đâu trong lòng Lục Thiếu Du cực kỳ rõ ràng.

Phần lớn thời gian hắn đều dùng trong việc lĩnh ngộ.

Không nói là thời gian bên ngoài, lúc ở trong Huyền Vũ Hoàng tộc, khi còn ở trong Thiên Trụ giới vài chục năm hắn đều dùng đại bộ phận thời gian để lĩnh ngộ.

Mà thuộc tính mộc lại không có quá nhiều tiến bộ.

Mà chỉ lĩnh ngộ trong thời gian ngắn, giống như vô thanh vô tức, lĩnh ngộ thuộc tính mộc dường như còn mạnh hơn các thuộc tính khác.

Lúc này Lục Thiếu Du không khiếp sợ mới là lạ.

Dường như có chút không bình thường.

Trong lúc Lục Thiếu Du kinh ngạc vì tiến bộ của thuộc tính mộc, đồng thời trong mắt hiện lên sự nghi hoặc.

Vừa rồi trong lúc lĩnh ngộ thuộc tính mộc hắn có một loại dự cảm không tốt, lĩnh ngộ thuộc tính mộc rõ ràng đang trì trệ.

Đồng thời trong lòng có dự cảm không tốt khiến cho Lục Thiếu Du bừng tỉnh lại.

Loại dự cảm bất an này khiến cho tâm tình của hắn cực kỳ dao động.

Trên phương diện tâm cảnh Lục Thiếu Du tự biết mình không yếu.

Chỉ là tu vi trên tâm cảnh của hắn đã tới cấp bậc cực cao.

Diễn linh thánh quả, cùng với không gian dưới Thiên đảo thu được chỗ tốt cực lớn, đều tăng cường tâm cảnh.

Trên Thanh Long đỉnh của Thanh Long Hoàng tộc, tâm cảnh lần nữa được đề cao.

Quan trọng nhất là trong thạch thất ở cung điện trên đỉnh núi ở Tử Vong thâm uyên, vật xanh trắng kia có chỗ tốt cực lớn với tâm cảnh.

Cho nên chỉ tính riêng tu vi tâm cảnh, Lục Thiếu Du có cảm giác tâm cảnh của mình hiện tại có lẽ đã đạt tới tâm cảnh Đế giả mà mọi người đồn đãi, cho dù không phải thì tuyệt đối cũng không kém bao nhiêu.

Mà vừa rồi trong lòng có một cỗ dự cảm bất an làm dao động tâm tình của hắn.

Lục Thiếu Du trầm tư, cảm giác cỗ khí tức bất an này dường như không tới từ chính mình, dường như không có liên quan tới mình.

Nghi hoặc, Lục Thiếu Du nhìn về phía Vô Song, lúc này quanh thân Vô Song vẫn được lục mang bao phủ, không gian chung quanh quanh quẩn thuộc tính mộc nồng đậm.

Chỉ là tất cả chuyện này khiến cho sắc mặt Lục Thiếu Du đại biến.

Vô Song có chút không ổn.

Trong mắt Lục Thiếu Du đột nhiên có chút ngưng trọng, lúc này khí tức quanh quẩn quanh người Vô Song cực kỳ bất ổn, dường như lâm vào một loại trạng thái nào đó.

Ầm ầm.

Không gian run run, cả Thiên Mộc Thần Thụ lay động, quang mang lập lòe, lúc sáng lúc tối.

Khí tức trên người Bắc Cung Vô Song theo đó chấn động, lúc mạnh lúc yếu, giống như tương liên cùng với không gian này.

Có liên quan tới Thiên Mộc Thần Thụ.

Lục Thiếu Du không khó cảm giác ra biến hóa bực này có quan hệ cực lớn với Thiên Mộc Thần Thụ.

Hắn và Vô Song hiện tại đang ở trong thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ, sợ rằng bất kể như thế nào đều không thể tỉnh tháo lại.

Nếu như cưỡng ép để nàng tỉnh lại sợ rằng cũng có hậu quả không nhẹ, biện pháp duy nhất chính là để cho nàng tự động tỉnh táo lại.

Thế nhưng nguyên nhân hiện tại dường như là đến từ Thiên Mộc Thần Thụ.

Trừ phi Thiên Mộc Thần Thụ khôi phục bình thường, bằng không sợ rằng Vô Song rất khó tỉnh lại.

Trong thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ lĩnh ngộ thuộc tính mộc, không khác gì đem bản thân mình cùng với Thiên Mộc Thần Thụ hòa thành một thể.

Thiên Mộc Thần Thụ này làm sao vậy?Lục Thiếu Du cảm giác thế giới bên trong Thiên Mộc Thần Thụ này có chút bấn an, khí tức bất an ngày càng kịch liệt, giống như có hai cỗ lực lượng đang tranh đoạt cái gì đó.

Khí tức cực kỳ tán loạn.

Lục Thiếu Du nhớ rõ Bắc Cung Kình Thương đã từng nói qua, Thiên Mộc Thần Thụ này hơn ngàn năm qua rất có khả năng đã vượt qua bình cảnh, dựa theo tình huống hiện tại xem ra, khí tức của Thiên Mộc Thần Thụ bạo động, hỗn loạn, có đôi khi lại chấn động kịch liệt.

CÒn có hai cỗ khí tức dường như đang tranh đoạt cái gì đó, khí tức này khiến cho người ta e dè, rõ ràng đây là cảm giác tẩu hỏa nhập ma.

Dường như Thiên Mộc Thần Thụ này tẩu hỏa nhập ma.

Sắc mặt Lục Thiếu Du run run, tình huống này cực kỳ giống với nhân loại khi tu luyện bị tẩu hỏa nhập hoa, mà Vô Song lâm vào bên trong cũng chẳng khác nào nàng cũng bị tẩu hỏa nhập ma.

Phiền phức lớn rồi.

Trong lòng Lục Thiếu Du run lên, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.

Nếu như Thiên Mộc Thần Thụ bị tẩu hỏa nhập ma mà nói, vậy thì Vô Song lúc này đang ở trong thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ, lĩnh ngộ thuộc tính mộc, hòa tan thành một thể với Thiên Mộc Thần Thụ.

Thiên Mộc Thần Thụ bị tẩu hỏa nhập ma không khác gì nàng cũng bị tẩu hỏa nhập ma.

Nếu không sớm thoát thân ra, hậu quả sợ rằng vô cùng nghiêm trọng.

Lục Thiếu Du suy nghĩ, trong lúc nhất thời cũng không nghĩ ra biện pháp gì.

Hắn có thể thoát thân ra là do hắn có tâm cảnh cực cao.

Tâm cảnh của Vô Song còn chưa đạt tới cảnh giới có thể tự mình thoát thân ra.

Không có cách nào, Lục Thiếu Du do dự, khí tức bất an trong không gian này càng kịch liệt, khí tức chấn động ngày càng nhiều.

Thế giới trong Thiên Mộc Thần Thụ dần dần ảm đạm, dường như Thiên Mộc Thần Thụ tẩu hỏa nhập ma ngày càng nghiêm tọng.

Sắc mặt Lục Thiếu Du biến hóa, thật sự không có cách nào, hắn cũng chỉ có thể cưỡng ép để Vô Song tỉnh lại, chỉ là hậu quả khi làm như vậy cũng cực kỳ nghiêm trọng.

Ầm ầm.

Không gian lay động, bên trong thế giới chấn động không ngớt.

Thiên Mộc Thần Thụ vốn sáng chói, vô số lá cây rậm rạp, chằng chịt lúc này ngày càng ảm đạm.

Mỗi một lần lay động khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác giống như trong lòng bị một cái chùy lớn gõ một cái.

Phụt.

Trong miệng Bắc Cung Vô Song đột nhiên phụt ra một ngụm máu tươi, khí tức trên người bắt đầu ảm đạm.

Không được, chỉ có thể cưỡng ép thanh tỉnh.

Lục Thiếu Du cắn răng, lúc này trên người Bắc Cung Vô Song vừa mới phun ra máu tươi đột nhiên có một đạo quang trụ màu xanh đậm phóng lên trời.

Ông bạn già, sao ngươi lại biến thành như vậy.

Cơ hồ cùng lúc trên người Bắc Cung Vô Song có một âm thanh ung dung truyền ra.

Tiếp đó chỉ thấy ở bên trong mi tâm của Bắc Cung Vô Song có một đạo lưu quang màu xanh lập tức bắn lên trên không trung.

Quang mang đại thịnh, ở trong đạo lưu quang màu xanh kia trong giây lát có một thân ảnh hư ảo màu xanh xuất hiện, thân ảnh này bộ dáng chừng bốn chục tuổi, thân thể to lớn, khí vũ hiên ngang, có mấy phần tương tự với Bắc Cung Kình Thương.

Trong lúc vô hình có một cỗ khí thế bễ nghễ thiên hạ.

Thân ảnh hư ảo này xuất hiện lập tức có một cỗ khí tức khiến cho lòng người rung động lan tràn ra.

Ầm ầm.

Thân ảnh hư ảo này xuất hiện, Thiên Mộc Thần Thụ ở trong không này lập tức đung đưa.

Ông bạn già, ta tới giúp ngươi một tay.

Thân ảnh màu xanh xuất hiện, mắt nhìn Thiên Mộc Thần Thụ đung đưa, trong tay có một đạo quang trụ màu xanh lướt đi.

Dưới đạo quang trụ màu xanh này không gian ầm ầm run lên.

Cả không gian lập tức có cảm giác tràn ngập sinh cơ.

Đạo quang trụ màu xanh này lập tức đánh vào trong Thiên Mộc Thần Thụ.

Dưới khí tức của đạo quang trụ màu xanh này Lục Thiếu Du run rẩy mà phủ phục, giống như gặp phải uy năng mạnh mẽ nhất của thiên địa.

Giống như đạo quang trụ màu xanh này đại biểu cho thiên địa, căn bản không có cách nào loại trừ uy áp này.

Dưới uy áp không có cách nào loại bỏ này, vũ đan lục sắc đan điền trong cơ thể Lục Thiếu Du xoay tròn, quanh thân Lục Thiếu Du lập tức bộc phát ra sáu loại quang mang thuộc tính dùng thuộc tính kim làm chủ, đang từ từ quanh quẩn.

Trên Thiên Mộc Thần Thụ, đạo quang trụ màu xanh kia đánh vào bên trong, khí tức của nó bắt đầu run lên, khí tức vốn đang tán loạn bắt đầu trở nên bình tĩnh hơn không ít, giống như đang từ từ khôi phục.

Ồ, tâm cảnh Đế giả, thuộc tính mới.

Lúc này, đôi mắt thâm thúy giống như lỗ đen trong không gian của thân ảnh màu xanh kia nhìn về phía Lục Thiếu Du.

Ánh mắt này giống như chỉ cần liếc nhìn cũng có thể nhìn thấu Lục Thiếu Du, con mắt nhìn vào trên người Lục Thiếu Du, trong mắt có chút chấn động.

Tiểu tử, ngươi không phải là tộc nhân của Bắc Cung gia chúng ta.

Ngươi có quan hệ như thế nào với Bắc Cung gia.

Tại sao lại ở trong thế giới của Thiên Mộc Thần thụ?Nhìn sáu loại thuộc tính quanh người Lục Thiếu Du, thân ảnh hư ảo màu xanh hỏi.

Âm thanh ung dung vang vọng vào trong tai Lục Thiếu Du.

Vãn bối Lục Thiếu Du là hôn phu của Vô Song, đến Bắc Cung gia chỉ muốn xin một đạo Mộc Hoàng khí chữa thương cho gia sư, cũng không biết tại sao lại tới nơi này.

Thân ảnh kia hỏi, trong lòng Lục Thiếu Du run lên, giống như căn bản không có cách cào cự tuyệt trả lời câu hỏi của thân ảnh màu xanh này.

Thì ra là thế, khó trách các ngươi xuất hiện trong thế giới của ông bạn già ta.

Ông bạn già ta tẩu hỏa nhập ma, không có cách nào tự mình điều khiển, sợ rằng vì không muốn làm tổn thương các ngươi cho nên mới đem các ngươi dẫn vào bên trong thế giới của mình.

Điều này cũng làm cho các ngươi cơ duyên xảo hợp, lĩnh ngộ thuộc tính mộc cực nhanh, chỉ là lại họa phúc tương liên.

Ông bạn già ta tẩu hỏa nhập ma, nếu không giữ được thì hai người các ngươi cũng thảm.

Vô Song bị hãm sâu vào, tiểu tử ngươi không ngờ lại có tâm cảnh Đế giả cho nên mới có thể tỉnh táo lại.

Thế nhưng nếu ông bạn già của ta không giữ được, ngươi có tâm cảnh Đế giả cũng khó mà trốn thoát khỏi không gian này.

Thân ảnh màu xanh này nhìn Lục Thiếu Du, giống như nhìn thấu Lục Thiếu Du.

Xin hỏi tiền bối là người phương nào?Lục Thiếu Du ngẩng đầu, nhìn thân ảnh bễ nghễ thiên hạ, to lớn mang theo khí thế bá tuyệt này mà gian nan hỏi, trong lúc vô hình có một cỗ uy áp áp chế trên người hắn.

Ta gọi là Bắc Cung Ngạo Thế, hiện tại chỉ là một đạo tàn hồn yếu ớt dung hợp với Vô Song mà thôi.

Có thu hoạch trong thế giới của ông bạn già, nó cũng không cần ta nữa.

Thân ảnh màu xanh nhìn Lục Thiếu Du, dường như trong mắt có chút chấn động, có chút thâm ý nói: Bốn loại thuộc tính thiên địa Thổ, Thủy, Hỏa, Phong.

Lúc trước ta đã suy diễn ra thuộc tính thứ năm là thuộc tính Mộc, khi đó trên đời này mới vận dụng được thuộc tính Mộc.

Không ngươi lại lần nữa suy diễn ra thuộc tính mới.

Hy vọng trên đời này ngày sau sẽ lại có nhiều hơn một loại thuộc tính.

Người là Bắc Cung lão tổ?Nghe vậy trong lòng Lục Thiếu Du lập tức rung động, lĩnh ngộ ra thuộc tính Mộc, người này tuyệt đối là Bắc Cung lão tổ có một không hai của Bắc Cung gia, phong hoa tuyệt đại trong lời đồn của mọi người.

Vãn bối bái kiến lão tổ.

Lục Thiếu Du run lên, lập tức cung kính hành lễ, nhân vật như vậy không ngờ hắn lại có may mắn nhìn thấy, quả thực rất may.

Ngươi là hôn phu của Vô Song, cho nên cũng coi như là nửa tộc nhân Bắc Cung gia.

Ông bạn già của ta tẩu hỏa nhập ma, bằng vào lực lượng của một đạo tàn hồn của ta cũng khó có thể tương trợ ông bạn già đang đột phá, không ngờ ngươi lại có tâm cảnh đế giả.

Đoán chừng cơ duyên vô cùng sâu, tương trợ cho ông bạn già của ta đi, nếu như giúp đỡ hắn thành công, ông bạn già ta dựa thế đột phá chỗ tốt đối với ngươi tuyệt không ít.

Thân ảnh màu xanh này khẽ mỉm cười nói với Lục Thiếu Du.

Vãn bối cũng muốn xuất thủ trợ giúp, chỉ là không biết trợ giúp như thế nào.

Lục Thiếu Du gật đầu nói.

Ngươi đồng ý là được, bây giờ ngươi đang ở trong thế giới của ông bạn già ta.

Chỉ cần chìm đắm vào trong thế giới của ông bạn già ta là ông bạn già có thể mượn tâm cảnh Đế giả của ngươi.

Bắc Cung lão tổ Bắc Cung Ngạo Thế nói.

Vãn bối tuân mệnh.

Lục Thiếu Du gật đầu, không nói trước có thể đạt được chỗ tốt hay không, nếu như Thiên Mộc Thần Thụ không có cách nào khôi phục thì hắn và Vô Song cũng bị liên lụy, đương nhiên chuyện này Lục Thiếu Du không phản đối.

Một đạo tàn hồn yếu ớt của ta Vô Song cũng không dùng đến, ngươi cũng coi như đệ tử của Bắc Cung gia chúng ta.

Lại lĩnh ngộ thuộc tính mới, coi như thành toàn cho ngươi.

Hy vọng có thể trợ giúp thuộc tính mộc cùng với thuộc tính mới của ngươi.

Hiện tại không cần làm gì, bắt đầu lĩnh ngộ đi.

Bắc Cung Ngạo thế nói, tàn hồn lập tức hóa thành một đạo quang trụ màu xanh tiến vào trong mi tâm Lục Thiếu Du.

Sưu.

Đạo quang trụ màu xanh này tiến vào trong mi tâm Lục Thiếu Du, trong sát na toàn thân Lục Thiếu Du run lên, phảng phất như có một cỗ sinh cơ cực lớn đang lan tràn trong thân thể mình.

Lục quang trước mắt lóe lên, Lục Thiếu Du lập tức có cảm giác choáng váng, hai mắt nhắm lại.

Lục Thiếu Du nhắm mắt, trên khuôn mặt đồng thời có một cỗ quang mang màu trắng vô hình không biết từ khi nào không ngừng lan tràn ra, vô cùng kỳ dị, tương liên với không gian này.

Sưu Sưu.

Cả không gian lắc lư, chuyện vô cùng quỷ dị xảy ra.

Chỉ thấy trong không gian lắc lư này vô số rễ cây màu xanh của Thiên Mộc Thần Thụ tương liên với quang tráo vô hình quanh thân Lục Thiếu Du, quang mang màu xanh quanh quẩn, trong lúc vô hình tạo thành một thể với quang mang màu trắng kia.

Cùng một lúc, có không ít rễ cây của Thiên Mộc Thần Thụ kéo tới quanh thân Bắc Cung Vô Song, giống như tương liên với quang mang quanh thân xung quanh nàng.

Quang mang quanh quẩn, nhìn qua cực kỳ hư ảo.

Khi Lục Thiếu Du nhắm hai mắt lại, ý thức giống như tiến vào một đạo quang mang xanh biế,c không có chút do dự nào Lục Thiếu Du tiến vào bên trong.

Quang mang lắc lư, sát na này giống như xuyên việt vô số năm, gợn sóng nhanh chóng lắc lư trước mặt Lục Thiếu Du, có cảm giác giống như thời không thác loạn khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy giống như ý tức của mình đang xuyên việt.

Biến hóa bực này giống như qua vô số năm, hoặc là chỉ trong nháy mắt, khi không gian biến hóa phía trước trở nên yên tĩnh thì Lục Thiếu Du có chút kinh ngạc.

Đây không phải ngoại giới sao?Lục Thiếu Du thì thào nói, lúc này trong tầm mắt của hắn chính là một mảnh sơn mạch vô tận, từng dãy núi không ngớt, núi sông hội tụ.

Trời xanh mây trắng, trên ngọn núi là mây mù lượn lờ, khắp nơi xanh biếc kinh người, tràn ngập kỳ hoa dị thảo, sinh cơ kinh người, tựa như tiên cảnh.

Đây chính là nơi mà ban đầu hắn cùng với Vô Song đi tới Thiên Mộc Thần Thụ của Bắc Cung gia tộc.

Không gian phía trước có bình nguyên bao la vô cùng, kỳ hoa dị thảo mọc khắp nơi trên mặt đất.

Khí tức năng lượng thuộc tính mộc tràn ngập trong không gian này.

Phía xa xa chính là Thiên Mộc Thần THụ cực lớn, cực lớn giống như một ngọn núi, toàn thân xannh biếc giống như chống trời, che phủ cả phiến không gian phía trước.

Thiên Mộc Thần Thụ này giống như luôn ở trên bình nguyên này, chung quanh yên ắng, lưu quang màu xanh lập lòe, khí tức bàng bạc lan tràn ra.

Mà trong lúc Lục Thiếu Du đang kinh ngạc, lúc này Lục Thiếu Du nhìn thấy dưới Thiên Mộc Thần Thụ có một thân ảnh to lớn đang khoanh chân ngồi dưới Thiên Mộc Thần Thụ.

Quanh thân quanh quẩn năm loại quang mang.

Bắc Cung lão tổ cũng là vũ giả ngũ hệ.

Tâm thần Lục Thiếu Du run lên, đạo thân ảnh này chính là lão tổ của Bắc Cung gia, Bắc Cung Ngạo thế.

Mà quanh người lão tổ Bắc Cung gia lúc này có năm loại quang mang thuộc tính lấy quang mang thuộc tính thổ làm chủ, không thể nghi ngờ lão tổ Bắc Cung gia cũng là vũ giả ngũ hệ.

Trong lòng Lục Thiếu Du rung động, chỉ thấy lão tổ Bắc Cung gia thuận tay kết thủ ấn khiến cho năng lượng thiên địa chấn động, câu dẫn năng lượng thuộc tính trong thiên địa hội tụ.

Dùng nhãn lực của Lục Thiếu Du hiện tại không khó nhận ra lúc này Bắc Cung lão tổ đang lĩnh ngộ thuộc tính mộc.

Đây là trong ký ức của Bắc Cung lão tổ.

Lục Thiếu Du nhìn thấy cảnh này rốt cuộc cũng hiểu ra lúc này không ngờ hắn lại tới trong ký ức của Bắc Cung lão tổ.

Bắc Cung lão tổ đang lĩnh ngộ thuộc tính mộc, một màn như vậy đối với Lục Thiếu Du mà nói đương nhiên hắn hiểu rõ đại biểu cho việc gì.

Trong giây lát hắn kích động, có thể tận mắt nhìn Bắc Cung lão tổ lĩnh ngộ đối với hắn mà nói, tuyệt đối là có chỗ tốt kinh người.

Nếu như có thể tìm hiểu thì ngày sau có thể giúp hắn bớt đi nhiều chỗ quanh co, trắc trở trên phương diện lĩnh ngộ.

Lĩnh ngộ.

Lục Thiếu Du ngưng thần, cẩn thận nhìn Bắc Cung lão tổ lĩnh ngộ.

Mỗi một biến hóa của thủ ấn khiến cho Lục Thiếu Du dần lún sâu vào.

Trong thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ, khí tức của Thiên Mộc Thần Thụ chấn động, quang mang màu trắng quanh thân Lục Thiếu Du rốt cuộc cũng triệt để tương liên, hòa thành một thể với Thiên Mộc Thần Thụ.

Lúc này ở trong thế giới của Thiên Mộc Thần THụ, khí tức đang dần dần khôi phục lại bình thường, thời gian cũng từ từ trôi qua.

Trong Bắc Cung gia tộc, tại kết giới của Bắc Cung gia chẳng biết từ khi nào bắt đầu có năng lượng thiên địa nhàn nhạt lặng lẽ hội tụ tới.

Chạng vạng tối, mặt trời ngả về phía tây, quang mang đỏ như máu.

Ánh trời chiều phủ lên trên sơn mạch giống như phủ thêm một tầng huyết quang.

Rống.

Ngao.

Bên trong sơn mạch rộng lớn ngẫu nhiên có âm thanh yêu thú vang vọng.

Tại một chỗ trong sơn mạch xanh biếc có không ít kiến trúc.

Trong một đình viện, lúc này trong phòng có một đại hán mặc trường bào màu vàng, dáng người tụn tằn, mái tóc dài màu đen, tuổi chừng không tới năm mươi, đây chính là tông chủ tiền nhiệm của Vạn Thú Tông, hiện tại là Vạn Thú Tôn giả, Doãn Ngạc.

Linh nhi, người Hóa Vũ tông tới rồi.

Doãn Ngạc nhìn Lam Linh trước mắt, ánh mắt khẽ biến đổi, khẽ than thở nói.

Sư phụ, Hóa Vũ tông này còn tới làm gì.

Y phục khiến cho người ta sôi trào trên người Lam Linh đã đổi thành một bộ váy dài màu lam nhạt khẽ quét xuống đất, đai lưng màu vàng nhạt buộc quanh vòng eo nhỏ nhắn, đem thân thể linh lung hoàn mỹ phát huy vô cùng tinh thế.

Y phục như vậy khiến cho Lam Linh lúc này lại có chút bướng bỉnh, nhiều thêm mấy phần xuất trần, bớt đi một chút dã tính, lại có thêm một chút vũ mị.

Chỉ là lúc ánh mắt nhìn về phía trước có chút chán nản.

Doãn Ngạc nhìn Lam Linh nói: Người của Hóa Vũ tông tới nói tới chuyện của Công Tôn Xuân Thu, nói là Công Tôn Xuân Thu cho dù chết, thế nhưng hôn sự cũng đã định, hy vọng con có thể sớm nhập môn.

Sư phụ, Công Tôn Xuân Thu đã chết, con gả cho ai đây?Lam Linh nhìn thẳng Doãn Ngạc nói.

Ánh mắt Doãn Ngạc khẽ đổi: Ý tứ của Hóa Vũ tông chính là con gả cho tên Công Tôn Xuân Thu đã trở thành cát bụi kia, trở thành góa phụ của Công Tôn Xuân Thu, Hóa Vũ tông cũng sẽ không bạc đãi con.

Lam Linh nghe vậy nhìn Doãn Ngạc, ánh mắt biến đổi, nói: Sư phụ, đây cũng là quyết định trong tông sao?Doãn Ngạc nhíu mày, nhẹ giọng nói: Lam Linh, thân là tông chủ Vạn Thú Tông, con nên biết tất cả phải nghĩ cho sơn môn.

Tất cả mọi người không thể chỉ biết nghĩ cho bản thân mình.

Trong tông gần đây tổn thất rất nặng, nếu như con không gả đi, điều kiện mà Hóa Vũ tông đáp ứng với Vạn Thú Tông ta đương nhiên sẽ không còn.

Dùng trí thông minh của con có lẽ cũng hiểu rõ.

Hiểu, đương nhiên đệ tử hiểu.

Lam Linh khẽ mỉm cười, trong nụ cười không chút che dấu sự bất đắc dĩ cùng với vô lực, nàng nói: Đệ tử sẽ nghe theo sự sắp xếp trong tông.

Linh nhi, ta biết chuyện này quả thực là làm khó cho con.

Thế nhưng tất cả đã không thể quay đầu lại.

Con hiểu là tốt rồi.

Doãn Ngạc nói.

Trong Phi Linh sơn mạch, vào đêm, từng ngôi sao le lói trên bầu trời, ánh trăng bao phủ mặt đất.

Không biết Thiếu Du thế nào rồi, có thể thuận lợi đạt được Mộc Hoàng khí hay không.

Trên một ngọn núi, thân thể hư ảo của Thánh Thủ Linh Tôn nhìn vầng trăng sáng, trong mắt có chút lo lắng.

Có lẽ không có vấn đề quá lớn, có nha đầu kia ở đó, Bắc Cung gia tộc cũng không làm khó tiểu tử kia quá mức.

Thế nhưng Thiên Mộc THần THỤ chính là trọng bảo của Bắc Cung gia, vô cùng khổng lồ, muốn lấy một đạo Mộc Hoàng khi cũng không dễ.

Nam thúc nói.

Đã lâu như vậy rồi cũng khiến ta có chút lo lắng a.

Không được xảy ra chuyện gì.

Thánh Thủ Linh Tôn chắp tay đứng, thân ảnh ư ảo này dường như so với trước kia còn hư ảo hơn không ít.

Đoan Mộc huynh, linh hồn thể của huynh ngày càng yếu.

Nếu như yếu hơn một chút nữa, sợ rằng có nghịch mệnh hồn quả thì hiệu quả cũng sẽ giảm bớt.

Nam thúc nói.

Tất cả đều là số mạng, nếu không thể khôi phục thì ta cũng đành chịu.

Thánh Thủ Linh Tôn nói.

Trên một ngọn núi to lớn, ngọn núi này vô cùng khổng lồ, giống như đột ngột từ dưới mặt đất mọc lên, xông thẳng lên trời, giống như một con rồng ngẩng đầu, khí thế phi phàm.

Sáng sớm, sơn mạch chung quanh ngọn núi lờ mờ, xanh tươi mà ướt át.

Đỉnh núi như ẩn như hiện trong mây mù, dãy núi phập phồng, dưới ánh sáng mặt trời phản xạ lại quang mang nhìn qua cực kỳ tráng lệ.

Trên ngọn núi kia lúc này có một đạo thân ảnh xinh đẹp đang khoanh chân mà ngồi, tuy rằng khoanh chân thế nhưng cũng không thể che dấu thân thể hoàn mỹ.

Lúc này quanh thân thân ảnh xinh đẹp này có một đạo quang trụ màu trắng bao phủ.

Một cỗ khí tức mênh mông từ trong cơ thể nàng tràn ra, bao phủ không gian chung quanh, khí tức mênh mông bao phủ trọn vẹn ngọn núi khồng lồ này.

Bên trong khí tức mênh mông có một cỗ uy áp cực lớn lan tràn, khiến cho từng đạo khí tức trong sơn mạch phủ phục.

Thân ảnh mềm mại lung linh ở trong quang tráo, vô số năng lượng không ngừng quanh quẩn rót vào trong cơ thể.

KHí tức đang gần gần kéo lên, thậm chí là năng lượng còn khiến cho gợn sóng trong không gian lắc lư chấn động.

Theo thời gian trôi qua, quang mang chung quanh thân thể mềm mại này đã ngày càng chói mắt.

Đến thời điểm này, cả không gian chung quanh đột nhiên hung hăng run rẩy, quang mang chung quanh thân thể xinh đẹp kia run run, quang mang càng chói mắt.

Gợn sóng trong không trung lúc này nhanh chóng nhộn nhạo.

Sưu Sưu.

Bỗng nhiên phía trên thân ảnh xinh đẹp này có vô số tia sáng trắng phóng lên trời tạo thành từng đợt chấn động.

Một cỗ khí tức khổng lồ lập tức phóng lên cao.

Cả ngọn núi dưới cỗ khí tức cường hãn này run rẩy không thôi.

Ngao.

Tiếp đó một tiết rít gào giống như sói tru vang lên, quang mang quanh thân thể xinh đẹp lóe lên mang theo một cỗ uy thế tuyệt đối hóa thành bản thể Cửu Vĩ Yêu Hồ.

Đầu Cửu Vĩ Yêu Hồ này toàn thân trắng toát giống như tuyết, tinh tế mà tỉm mỉ.

Sau lưng có tám cái đuôi lớn dài mấy trăm thước đang bắn ra kình phong xuyên thấu không gian.

Gợn sóng trong không gian không ngừng lan tràn ra chung quanh.

Một cỗ khí tức chấn động nhân tâm lan tràn.

Ngao.

Đầu Cữu Vĩ Yêu Hồ tám đuôi này xuyên thủng không gian, rít gào liên tục.

Đột nhiên một cái đuôi lớn nữa được diễn sinh ra.

Mà khí tức trên đầu Cửu Vĩ Yêu Hồ khổng lồ này cũng nhảy lên một cấp độ mới.

Ầm ầm.

Trong nháy mắt, trên phía chân trời vừa rồi còn đang yên bình kia đột nhiên gió nổi mây phun.

Cả phiến không gian có cảm giác giống như thiên hôn địa ám, uy thế che khuất bầu trời.

Sưu.

Trên ngọn núi xa xa, một đạo thân ảnh màu tím lập tức phá không xuất hiện, thân ảnh gầy gò, cao ngất, mặc trường bào màu tím.

Bên trên trường bào còn thêu hoa văn tinh xảo, mái tóc dài màu đen sau lưng phiêu động, khí tức ổn định thế nhưng lại tạo cho người khác cảm giác bất an.

Ngao Ngao.

Giờ phút này dưới uy áp kinh người kia cả phiến không gian lập tức vang lên vô số tiếng gầm gừ phủ phục, âm thanh vang vọng khiến cho không trung rung động.

Sưu.

Chỉ là đằng sau đuôi đầu Cửu Vĩ Yêu Hồ này, cái đuôi thứ chín đang diễn sinh ra lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Cả không trung đang gió nổi mây phun trong nháy mắt khôi phục lại như cũ.

Còn kém một bước a.

Nhìn biến hóa bực này, thân ảnh màu tím gầy gò mà cao ngất phía xa thì thào nói.

Sưu.

Khí tức trên đầu Cửu Vĩ Yêu Hồ khổng lồ ổn định lại, quang mang màu trắng quanh thân chớp động rồi hóa thành một đạo thân ảnh lung linh, y phục trắng như tuyết, khuôn mặt hoàn mỹ, lan tràn ra khí tức yêu mị như có như không.

Yêu mị phong tình vạn chủng, đủ để quyến rũ tất cả chúng sinh.

Thân ảnh xinh đẹp màu trắng này khẽ điểm nhẹ hư không, gợn sóng trong không gian lăc lư.

Thân ảnh xinh đẹp tuyệt mỹ giống như một con bướm nhẹ nhàng rơi vào trên ngọn nói.

Nữ tử như vậy trong thiên địa này cũng chỉ có Bạch Linh ra.

Coi như là có nữ tử khác tuyệt mỹ như vậy thế nhưng cũng không có khí chất lạnh như băng, lạnh lùng và uy nghiêm hội tụ trên người tạo thành khí chất của nàng.

Phù.

Bạch Linh đáp xuống ngọn núi, khí tức thu liễm, một ngụm trọc khí từ đôi môi đỏ mọng được thở ra.

Y phục màu trắng bao phủ thân thể mềm mại, đường cong linh lung khiến cho người khác nhìn vào tim đập thình thịch.

Một đạo thân ảnh màu tím gầy gò cao ngất vô thanh vô tức xuất hiện bên người Bạch Linh.

Đây chính là một lão giả có khuôn mặt hồng hào, tuổi chừng sáu mươi, khuôn mặt trắng nõn, ngũ quan tinh xảo, rõ ràng tuổi chừng sáu mươi, thế nhưng thoạt nhìn lại thấy vô cùng trẻ tuổi, đặc biệt quỷ dị.

Bái kiến Tử Hiên lão tổ.

Bạch Linh dịu dàng bước lên phía trước hành lễ.

Không tồi, sớm như vậy mà đã có thể đột phá tới bát giai hậu kỳ đỉnh phong.

Chỉ thiếu chút nữa là có thể đột phá thành Đế.

Ánh mắt Tử Hiên lão tổ biến đổi, trong mắt hiện lên sự thỏa mãn.

Chỉ tiếc một bước cuối cùng này là một cái hào rộng, khó như lên trời.

Bạch Linh mím môi nói, đôi môi cũng vô cùng yêu mị, phảng phất như cả thiên địa cũng phải vì nó mà động lòng.

Không nên nhụt chí, con đã đạt được truyền thừa của cường giả trong tộc.

Muốn vượt qua bước này cũng không phải không được.

Tăng thêm thiên phú bản thân của con sớm muộn cũng có thể vượt qua được bước này.

Bây giờ con chỉ còn lĩnh ngộ kém một chút mà thôi.

Tử Hiên lão tổ nói tiếp: Kỳ thật ta cũng muốn con đột phá muộn một chút, đột phá quá sớm, họa phúc song hành a.

Sao lại nói như vậy?Bạch Linh nghi hoặc hỏi, ở giữa hai hàng lông mày lại có thêm một phần uy nghiêm mà cao quý, lạnh lùng, yêu mị và uy nghiêm cùng tồn tại, đẹp tới mức khiến cho người ta khó thở.

Nữ tử xinh đẹp như vậy trên đời này cũng không thể tìm ra được người thứ hai.

Hiện tại còn chưa phải lúc nói cho con biết.

Đến lúc đó con sẽ biết được.

Lão giả mặc trường bào màu tím nói.

Vâng.

Bạch Linh khẽ gật đầu, trong đầu không khỏi nhớ tới nam tử mặc áo bào xanh kia, đôi mắt xinh đẹp khẽ đảo, nói: Lão tổ, con nghĩ đoạn thời gian này con sẽ rời khỏi bổn tộc một chuyến.

Cũng tốt, ra ngoài đi dạo đối với việc lĩnh ngộ của con cũng có trợ giúp.

Dùng thực lực của con hiện tại người có thể động tới con cũng không có mấy người.

Tử Hiên lão tổ nói.

Trong Bắc Cung gia, năng lượng hội tụ trên sơn cốc ngày càng nồng nặc, trong lúc mơ hồ cả không gian run rẩy.

Trong Bắc Cung gia, từng đạo thân ảnh xuất hiện ngoài sơn cốc, không ít cường giả đã đợi ở chỗ này.

Ánh mắt cả đám đều cực kỳ kinh ngạc, trong kết giới phía trước cho dù là ai cũng không vào được cho nên năng lượng khủng bố bực này hội tụ khiến cho mọi người ngạc nhiên.

Tộc trưởng, khí tức chấn động trong Thiên Mộc Thần Thụ ngày càng mạnh.

Trên một ngọn núi, Bắc Cung Nhất nhìn năng lượng thiên địa chấn động rồi nói với Bắc Cung Kình Thương.

Năng lượng chấn động như vậy, Thiên Mộc Thần Thụ đang đột phá sao?Ánh mắt Bắc Cung Kình Thương chớp động, không ngừng suy đoán.

Bắc Cung Nhất nói: Tộc trưởng, Lục Thiếu Du và Thần nữ còn chưa có động tĩnh gì, liệu có thể gặp nguy hiểm hay không? Bây giờ chúng ta cũng không có cách nào, trước mắt kết giới cũng không thể đi vào được, hiện tại cũng chỉ có thể xem vào tạo hóa của hai người.

Bắc Cung Kình Thương nói.

Trong không gian của Thiên Mộc Thần Thụ, quang mang màu trắng quanh thân Lục Thiếu Du cùng với Thiên Mộc Thần Thụ tương liên với nhau, lưu quang quanh quẩn, cả không gian run rẩy.

Một cỗ khí tức bừng bừng sinh cơ ngày càng cường hãn.

Mà trên khuôn mặt Lục Thiếu Du có một cỗ quang mang màu xanh chấn động không ngớt, giống như không ngừng nhảy lên.

Toàn thân có một cỗ năng lượng thuộc tính mộc lan tràn.

Nếu như có cường giả Bắc Cung gia nhìn thấy lúc này tuyệt đối sẽ kinh ngạc, nghẹn họng nhìn trân trối.

Bởi vì lúc này Lục Thiếu Du lĩnh ngộ thuộc tính mộc còn trên tất cả tộc nhân của Bắc Cung gia.

Sợ rằng người trong Bắc CUng gia có thể so sánh với hắn cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Mà nếu như có cường giả Bắc Cung gia biết rõ Lục Thiếu Du chỉ lĩnh ngộ trong khoảng thời gian ngắn mà đạt tới độ cao như vậy nhất định sẽ sụp đổKhí tức quanh thân Bắc Cung Vô Song cùng với không gian tương liên, quang mang màu xanh quanh thân đại thịnh.

Khí tức bắt đầu kéo lên.

Thời gian trôi qua, Bắc Cung Vô Song có cảm giác trong đan điền mình bắt đầu có cảm giác no đủ.

Trong vô số rễ cây chằng chịt, năng lượng thiên địa bàng bạc rót vào khiến cho khí tức của nàng trong lúc mơ hồ giống như muốn lần nữa đột phá.

Ầm ầm.

Bên ngoài sơn cốc, mặt đất run rẩy, trên kết giới vô hình kia, năng lượng trên không trung hội tụ khiến cho gợn sóng trong không gian không ngừng chấn động, một cỗ khí tức bàng bạc theo đó mà lan tràn ra.

Khí tức chấn động ngày càng mạnh.

Khí tức này thật mạnh, kết giới của Thiên Mộc Thần Thụ dường như đang biến mất a.

Chung quanh sơn cốc lúc này đã có không ít cường giả Bắc Cung gia tộc.

Cũng có không ít cường giả đang chạy tới.

Từng đạo ánh mắt cực kỳ nghi hoặc và kinh ngạc.

Khí tức trên kết giới ngày càng mạnh, cơ hồ tất cả trưởng lão đều bị uy áp cực lớn.

Ầm ầm.

Trong lúc mọi người đang kinh ngạc, trên không trung của sơn cốc có một tiếng sấm vang vọng, kết giới rốt cuộc cũng rạn nứt.

Kết giới rạn nứt, gợn sóng trong không gian phía trên kết giới cũng biến mất không thấy gì nữa.

Năng lượng thiên địa bàn bạc giống như hồng thủy trút xuống.

Tiếp đó trong sơn cốc xuất hiện một rặng núi cực lớn, trong sơn mạch chính là một bình nguyên rộng lớn.

Một cây đại thụ che trời xuất hiện.

Tuy rằng khoảng cách khá xa, thế nhưng vẫn xuất hiện trong ánh mắt của vô số người.

Trong không trung, năng lượng trong thiên địa giống như cơn hồng thủy hóa thành một cơn lốc rót vào trong cái cây cực lớn kia.

Là Thiên Mộc Thần Thụ.

Cơ hồ tất cả trưởng lão Bắc Cung gia thốt lên.

Trong một ngàn năm qua vô số cường giả cũng đã từng gặp qua Thiên Mộc Thần Thụ trong Bắc Cung gia cho nên nhìn thấy cây đại thụ che khuất bầu trời này lập tức nhận ra được.

Ầm ầm.

Trên phía chân trời yên tĩnh lúc này đột nhiên phong vân biến sắc.

Trong nháy mắt có vô số mây đen dày đặc kéo tới.

Cả không gian của Bắc Cung gia tộc run rẩy, mặt đất cũng run rẩy không thôi.

Trong Bắc Cung gia tộc bỗng nhiên phong vân biến sắc, mây đen dày đặc bao phủ.

Cả không gian đột nhiên lờ mờ, mặt đất lắc lư.

Con sông trong sơn mạch lập tức cuồn cuộn.

Điện mang không ngừng lóe lên khiến cho lòng người rung động.

Tại sao lại như vậy? Xảy ra chuyện gì?Lúc này cả Bắc Cung gia tộc đã rối loạn, tuyệt đối rối loạn.

Một cỗ khí tức mịt mờ lập tức xuất hiện trong sơn cốc.

Dị tượng thiên địa.

Đây là dị tượng thiên địa.

Dị tượng thiên địa.

Nhất định là Thiên Mộc Thần Thụ đột phá tạo thành dị tượng thiên địa.

Đây là Thiên Mộc Thần Thụ đột phá.

Dưới điện mang, chúng cường giả Bắc Cung gia tộc không nhịn được mà kêu lên một tiếng rung động.

Cơ hồ tất cả cường giả đều biết, tương truyền chỉ có Đế giả xuất hế, đan dược đế phẩm xuất thế, thần khí xuất thế thì mới có thể dẫn tới dị tượng thiên địa.

Mà tình huống lúc này không có người luyện chế thần khí cùng đan dược.

Vậy cũng chỉ có loại thứ nhất, Đế giả xuất thế sẽ khiến cho thiên địa biến sắc.

Thiên Mộc Thần Thụ đột phá tạo thành dị tượng thiên địa, rốt cuộc đã tới một bước kia rồi sao? Thiên Mộc Thần Thụ sắp đột phá xưng đế sao?Chúng cường giả trong Bắc Cung gia tộc run sợ, nghẹn họng nhìn trân trối, trong mắt tràn ngập sự rung động.

Thiên Mộc Thần Thụ đột phá, là vận hạnh của Bắc Cung gia tộc ta.

Nhìn đại thụ che khuất bầu trời phía trên sơn mạch, đại thụ che trời tại thành dị tượng thiên địa, Bắc Cung Kình Thương rốt cuộc cũng không bình tĩnh được nữa, toàn thân kích động mà run rẩy.

Hắn biết, thực lực của Thiên Mộc Thần Thụ tuy rằng cường hãn, thế nhưng bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù mà không có cách nào đột phá thành Đế.

Thế nhưng thực lực cũng không kém Đế giả là bao.

Mà lúc này nếu như Thiên Mộc Thần Thụ đang đột phá xưng đế, thực lực không cần phải nói.

Thời điểm này Bắc Cung gia tộc lại có thêm một cường giả như vậy bảo sao Bắc Cung Kình Thương hắn không hưng phấn.

Huống chi sau khi Thiên Mộc Thần Thụ đột phá, chỗ tốt mang lại cho Bắc Cung gia tộc chỉ sợ không chỉ có vậy.

Trong thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ, lúc này dường như Lục Thiếu Du đang ở trong một trạng thái huyền ảo nào đó.

Tất cả sự vật bên ngoài hắn không có một chút cảm giác nào, mà khí tức trong cơ thể lúc này đang nhanh chóng tăng lên, chỉ là hắn cũng không có cảm giác.

Trên quang mang màu rắng, rễ cây rập rạp, chằng chịt màu xanh giống như xúc tu liên kết với nhau.

Từng cỗ năng lượng vốn từ trên rễ cây màu xanh này rót vào trong Thiên Mộc Thần Thụ thì lúc này lại tiến vào trên người Lục Thiếu Du.

Năng lượng bàng bạc trút xuống, Âm Dương Linh Vũ Quyết trong cơ thể Lục Thiếu Du tự động vận chuyển, thôn phệ lực lượng đang tiến vào cơ thể.

Chỉ cần luyện hóa một chút là có thể chuyển thành chân khí tinh thuần.

Năng lượng cực kỳ bàng bạc không ngừng rót vào, khí tức trên người Lục Thiếu Du nhanh chóng kéo lên.

Cách Lục Thiếu Du không xa, quanh thân Bắc Cung Vô Song cũng có vô số rễ cây chằng chịt, năng lượng bàng bạc màu xanh không ngừng rót vào bên trong.

Mọt cỗ năng lượng thuộc tính mộc nồng đậm ở quanh thân Bắc Cung Vô Song tuôn ra.

Sau đó giống như một sợi tóc lượn lờ quanh thân thể nàng, xen lẫn một cỗ năng lượng thiên địa hội tụ tới.

Cuối cùng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể mềm mại kia, cứ thế tuần hoàn không ngớt.

Khí tức trên người Bắc Cung Vô Song đã sớm dừng lại ở Vũ Tôn bát trọng đỉnh phong.

Lúc này khí tức trên người Bắc Cung Vô Song kéo tới trình độ không thể nào áp chế nổi.

Một đạo khí tức phóng lên trời, trong lúc mơ hồ khí thế này dùng thế như trẻ che, đem bình cảnh vô hình đánh tan.

Phanh.

Rốt cuộc khí tức không thể nào áp chế được nữa, quang mang màu xanh đại thịnh.

Trong đan điền của Bắc Cung Vô Song vang lên một tiếng trầm đục, một cỗ khí tức cường hãn bắt đầu lan tràn ra khiến cho không gian chung quanh chấn động.

CÙng lúc ở trong rễ cây màu xanh có một cỗ năng lượng giống như hồng thủy trút xuống.

Khí tức quanh thân Bắc Cung Vô Song càng ngày càng mạnh, trong nháy mắt từ Vũ Tôn bát trọng đỉnh phong đột phá lên Vũ Tôn cửu trọng.

Khí tức ổn định dừng lại trên Vũ Tôn cửu trọng.

Trong không gian ý thức của Lục Thiếu Du, không biết đã xảy ra chuyện gì mà Lục Thiếu Du từ trong lĩnh ngộ bừng tỉnh.

Bắc Cung lão tổ đang làm cái gì?Lục Thiếu Du nghi hoặc, lúc này dưới Thiên Mộc Thần Thụ, Bắc Cung lão tổ đã đứng dậy, trường bào màu xanh trên người tung bay.

Từng đạo thủ ấn phức tạp chậm rãi kết xuất.

Thủ ấn này dường như cực kỳ tương tự với thái cực kiếp trước.

Lúc nhanh lúc chậm trong lúc mơ hồ hòa tan thành một thể với thiên địa.

Bắc Cung lão tổ đánh ra thủ ấn, quang mang màu xanh lập tức quanh quẩn, một cỗ năng lượng bắt đầu hội tụ.

Tiểu tử, đây là vũ kỹ thuộc tính mộc mà ta lĩnh ngộ gọi là Sinh Sinh Bất Tức, chính là dùng năng lượng thuộc tính mộc tạo thành không gian.

Ở trong không gian của Sinh Sinh Bất Tức có thể làm cho bản thân khôi phục rất nhanh đồng thời còn có được năng lượng cuồn cuộn không dứt, khiến cho sinh cơ của đối thủ trôi qua.

Tu luyện tới tình trạng nhất định, đối phó một ít người thực lực thấp còn có thể áp chế khiến hắn trở thành phế nhân.

Còn có không ít tác dụng khác, ngươi tự mình lĩnh ngộ đi.

Một âm thanh vang lên trong đầu Lục Thiếu Du rồi lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Đây là phương pháp tu luyện Sinh Sinh Bất Tức, chẳng lẽ là vũ kỹ Thiên cấp.

Nghe thấy đạo âm thanh này tâm thần Lục Thiếu Du có chút vui mừng, vội vàng tập trung ý thức vào trên người Bắc Cung lão tổ, ghi nhớ phương pháp tu luyện của vũ kỹ.

Dưới Thiên Mộc Thần Thụ, sau khi thủ ấn trong tay Bắc Cung lão tổ được kết.

quang mang màu xanh quanh thân đại thịnh, hai trên hai mắt Bắc Cung lão tổ có một đạo quang mang màu xanh quan quẩn.

Đột nhiên hóa thành một vòng quang mang xanh đậm lấy bản thân làm trung tâm hóa thành một vòng quang mang cực lớn bao phủ không gian to lớn.

Sưu.

Không gian to lớn này bị quang mang xanh đậm bao phủ, chỉ trong nháy mắt có một cỗ năng lượng đáng sợ lan tràn.

Chung quanh quang mang, từng vết nứt đen kịt trong không gian xuất hiện.

Mà dưới màn quang mang màu xanh cực lớn này, khí tức sinh cơ trên người Bắc Cung lão tổ đột nhiên tăng lên nhiều, không ngừng thôn phệ sinh cơ của vạn vật, khí tức nhanh như thiểm điện lan tràn ra chung quanh.

Không gian thôn phệ sinh cơ vạn vật nhanh chóng lan tràn ra, gợn sóng trong không gian nứt vỡ từng khúc.

Cả không gian bị hủy diệt thành tro tàn lộ ra hư không.

Ngay cả không gian cũng mất đi sinh cơ, chỉ có một mình Bắc Cung lão tổ là có sinh cơ dào dạt trong không gian này.

Nhìn qua không gian bị hủy diệt sinh cơ kia, khí tức hủy diệt này khiến cho tâm thần Lục Thiếu Du run lên, cảm thấy phủ phục.

Vũ kỹ khủng bố này nếu thi triển ra so với Không gian Tử Vực của Đại hộ pháp Bắc Cung Nhất thi triển ra còn mạnh mẽ hơn nhiều.

Tất cả chỉ trong nháy mắt, Lục Thiếu Du ý thức được không gian hắn đang đứng bắt đầu thu nhỏ lại.

Thiên Mộc Thần Thụ và Bắc Cung lão tổ bắt đầu vặn vẹo rồi tiêu tán, cuối cùng biến mất không còn tung tích.

Khi ý tức Lục Thiếu Du tỉnh táo lại thì hai mắt lập tức mở ra, trong hai mắt đen kịt có tinh quang giống như thực chất bắn ra.

Tinh quang tràn ngập, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

Năng lượng thật mạnh.

Lục Thiếu Du kinh ngạc, lúc này trong cơ thể hắn có một cỗ năng lượng cực lớn hội tụ tới.

Dưới sự luyện hỏa của Âm Dương Linh Vũ Quyết hóa thành chân khí tinh thuần tiến vào trong đan điền.

Năng lượng này không chứa bất kỳ tạp chất gì, chỉ cần luyện hóa một chút là có thể chuyển hóa thành chân khí.

Trong đan điền, chân khí đang mạnh mẽ tăng lên, khí tức cũng vậy.

Chỉ là hiện tại đan điền của hắn vô cùng khổng lồ mênh mông, nếu như muốn lấp đầy chỉ sợ cũng không phải chuyện dễ dàng.

Tâm thần tràn ra, Lục Thiếu Du cũng phát hiện ra khí tức trên nguời Bắc Cung Vô Song cách đó không ra đang chậm rãi tăng lên.

Thế nhưng bởi vì Âm Dương Linh Vũ Quyết cho nên tốc độ tăng trưởng khí tức của hắn nhanh hơn không ít.

Ầm ầm.

Trong Bắc Cung gia giống như gió nổi mây phun, đột nhiên ở trong năng lượng bàng bạc giống như cơn lốc kia bắn ra quang mang chói mắt mang theo điện mang khiến cho tim người khác đập nhanh lan tràn ra chung quanh.

Phía xa một đạo quang trụ khổng lồ từ trên trời trút xuống Thiên Mộc Thần Thụ khổng lồ.

Ầm ầm.

Thiên Mộc Thần Thụ run lên, giống như thiên địa rung chuyển, trên thân thể che khuất bầu trời có một cỗ quang mang màu xanh bộc phát ra, giống như một mặt trời màu xanh cực lớn khiến cho hai mắt người ta không dám nhìn thẳng.

Quang mang màu xanh đậm phóng lên trời, chiếu rọi cả không gian.

Một cỗ khí tức kinh khủng trong nháy mắt khiến cho tim tất cả tộc nhân Bắc Cung gia đập nhanh hơn.

Mộc hoàng khí trong cơ thể cùng với chân khí thuộc tính mộc bị áp chế tuyệt đối.

Quang mang màu xanh cực lớn này thu lại, không gian run run, một đạo thân ảnh hùng vĩ, lăng không mà đứng xuất hiện.

Quanh thân được quang mang màu xanh nồng đậm bao phủ.

Ầm ầm.

Cả không gian thiên địa giờ phút này giống như có thứ gì tỉnh lại, không gian chung quanh bỗng nhiên vỡ nát tạo thành một cái khe lớn, một cỗ uy áp cực lớn từ trên chín tầng trời phủ xuống.

Dưới uy áp này phong vân kích động, thiên địa run rẩy, cơ hồ tất cả tộc nhân Bắc Cung gia tộc quỳ xuống mặt đất.

Mà ngay cả Bắc Cung Kình Thương cũng không nhịn được uy áp bực này mà quỳ một chân xuống đất.

Cơ hồ ánh mắt của tất cả mọi người đều mang theo sự nóng bỏng nhìn về phía thân ảnh màu xanh kia.

Đế giả, đây là đế giả chi khí.

Thiên Mộc Thần Thụ đột phá thành Đế.

Cả đám cường giả Bắc Cung gia dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn lên không trung, không thể che dấu được sự kích động trong lòng.

Trên không trung, thân ảnh màu xanh kia trên người được quang mang màu xanh bao phủ, sau lưng là điện mang dường như đang được thiên địa tẩy lễ, dưới uy áp này mọi người phủ phục giống như thần tích.

Đồng thời, thiên địa trên đại lục phong vân biến sắc, phong vân ngập trời, tiếng sấm rền vang vọng, yếu thú, linh thú rít gào.

Sóng biển cuồn cuộn, biển gầm vang vọng, cuồng phong rít gào.

Vạn Mộc lâm có biến, toàn lực tìm hiểu tin tức trong Bắc Cung gia tộc.

Dị tượng thiên địa, đến từ Vạn Mộc lâm, đến từ Bắc Cung gia.

Trong thiên địa lúc này có không ít cường giả xuất hiện trên không trung, đều là hư ảnh đặt chân lên không trung.

Tâm thần dò xét bốn phía, ánh mắt rung động nhìn về phía Vạn Mộc lâm.

Trong thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ, trong nháy mắt này Lục Thiếu Du nương theo vô số năng lượng từ trong rễ cây trút xuống, lúc này bỗng nhiên có một cỗ lực lượng cực lớn trút xuống, bên trong cỗ năng lượng này còn có cảm giác đặc biệt, giống như là năng lượng tâm cảnh bàng bạc trong nháy mắt phóng tới.

Năng lượng như vậy Lục Thiếu Du khó có thể chống đỡ, trong đầu run lên, bất tỉnh.

Sưu.

Thân thể mềm mại của Bắc Cung Vô Song đang khoanh chân ngồi đồng thời hôn mê mà ngã xuống cùng lúc với Lục Thiếu Du.

Động tĩnh cực lớn trong Bắc Cung gia cũng không có kéo dài quá lâu, tất cả yên tĩnh trở lại.

Phía xa xa, đạo lưu quang màu xanh kia thu liễm, một thân ảnh màu xanh xuất hiện rõ ràng trước mặt mọi người.

Người này mặc một bộ trường bào màu xanh, tuổi chừng hơn bốn mươi, năm mươi tuổi.

Hai mắt nhắm chặt, làn da trắng nõn mang theo màu xnah, ngũ quan thanh tú mang theo một loại cảm giác không thể nói rõ.

Khí chất trên người khó mà nói hết được, đủ loại cảm giác hội tụ lại một chỗ.

Thân ảnh màu xanh này gầy gò, thế nhưng lại tạo thành cảm giác to lớn.

Trên đầu là một mái tóc xanh kỳ lạ, mái tóc này khiến cho người khác líu lưỡi, toàn thân mặc trường bào màu xanh, cũng là do vô số lá cây tạo thành, trên người tàn ra cảm giác sinh cơ bừng bừng.

Cỗ khí tức này giống như có thể khiến cho vạn vật trong thiên địa sống lại vậy.

Nhìn thân ảnh màu xanh lơ lửng trên phía chân trời xa xa, cường giả Bắc Cung gia không nói nên lời, đều lẳng lặng đứng đợi, ánh mắt kích động.

Sưu.

Mãi một lúc lâu sau thân ảnh màu xanh này mới mở hai mắt ra.

Đôi mắt thâm thúy mà đen nhanh, hiện lên màu mê người cùng với quang mang màu xanh vô cùng thanh tịnh giống như giọt sương mai.

Tràn ngập cao quý và ưu nhã, giống như vầng trăng trên bầu trời đêm vậy.

Đại hán mặc áo bào xanh này mở hai mắt ra, ánh mắt quét nhìn không gian một lần, sau đó lại đảo qua chúng cường giả Bắc Cung gia.

Toàn thân chúng cường giả Bắc Cung gia run lên, giống như bị người khác nhìn vào là có thể bị nhìn thấu tâm linh vậy.

Tộc trưởng đương nhiệm Bắc Cung Kình Thương của Bắc Cung gia bái kiến Thiên Mộc Tiền bối.

Trên ngọn núi, Bắc Cung Kình Thương thả người nhảy lên không trung, quỳ một gối trên hư không cung kính hành lễ với đại hán này.

Bái kiến Thiên Mộc tiền bối.

Chúng cường giả Bắc Cung gia cũng thả người nhảy tới sau lưng Bắc Cung Kình Thương, cung kính quỳ một chân hành lễ.

Trong mắt tuyệt đối cung kính.

Dùng thân phận của Thiên Mộc Thần Thụ, hiện tại chính là người có bối phận cao nhất trong Bắc Cung gia, tất cả mọi người cũng chỉ xem như vãn bối.

Tất cả xuống đi.

Đại hán áo xanh nhìn chúng cường giả Bắc Cung gia, thân ảnh lóe lên, bàn tay khẽ phất, một đạo lưu quang màu xanh tuôn ra.

Sưu.

Cùng một lúc không gian ở đây lập tức biến mất tại chỗ.

Mọi người trong Bắc Cung gia xuất hiện bên ngoài sơn cốc nhìn thấy thân ảnh đại hán mặc áo xanh kia biến mất mới chậm rãi đứng dậy.

Cũng không biết bao lâu sau Lục Thiếu Du tỉnh lại, trong đầu mờ mịt, đồng thời còn có cảm giác thoải mái không nói nên lời.

Đạo quang mang màu trắng bao phủ thân thể và rễ cây màu xanh bao bọc chung quanh hắn đã biến mất không thấy gì nữa.

Ưm.

Một tiếng kêu khẽ vang lên, Bắc Cung Vô Song cũng tỉnh lại, đôi mắt xinh đẹp mở ra, ánh mắt quét nhìn bốn phía, trước tiên nhìn Lục Thiếu Du bên cạnh không xa, vẻ mặt lúc này mới nhẹ nhõm đi một chút.

Vô Song, nàng thế nào rồi?Lục Thiếu Du cũng thở dài một hơi, Vô Song bình yên vô sự là tốt rồi.

Thiếp không sao, còn nhận được chỗ tốt cực lớn.

Bắc Cung Vô Song kết thủ ấn, cảm nhận biến hóa trong cơ thể, lúc này nàng đã từ Vũ Tôn bát trọng đột phá lên Vũ Tôn cửu trọng.

Không những thế còn đạt tới Vũ Tôn cửu trọng trung kỳ.

Mà trên phương diện lĩnh ngộ thuộc tính mộc cũng đã đạt tới trình độ cực cao, truyền thừa thu được từ lão tổ trong Thần Điện cũng đã dung hợp không sai biệt lắm.

Tuy rằng hiện tại nàng còn chưa thể sử dụng được, thế nhưng nếu tiếp tục đột phá, sợ rằng sớm muộn cũng là nước chảy thành sông.

Mà còn có một chuyện khiến cho Bắc Cung Vô Song cực kỳ khiếp sợ, trong lúc mơ hồ bản thân àng hồn mê dường như đã trải qua chuyện gì đó, giống như đột phá bình chướng, khiến cho phương diện tâm cảnh của nàng hiện tại cực cao.

Giờ phút này Bắc Cung Vô Song có một cảm giác giống như bao quát tất cả, đây là một loại bao quát tuyệt đối cùng với áp chế trên phương diện tâm cảnh, loại chỗ tốt này đương nhiên Bắc Cung Vô Song hiểu rõ cho nên mới cực kỳ khiếp sợ.

Vũ Tôn cửu trọng hậu kỳ đỉnh phong.

Lúc này Lục Thiếu Du cũng đang cảm nhận biến hóa trong cơ thể.

Trên phương diện tu vi hiện tại không ngờ hắn đã đạt tới Vũ Tôn cửu trọng đỉnh phong.

Từ Vũ Tôn bát trọng đột phá tới Vũ Tôn cửu trọng đỉnh phong, Lục Thiếu Du tự biết năng lượng bàng bạc cần thiết đáng sợ tới bực nào.

Mà tử Vũ Tôn cửu trọng muốn đạt tới Vũ Tôn cửu trọng hậu kỳ đỉnh phong, tuy rằng còn chưa đột phá tới Vũ Tôn cửu trọng đỉnh phong, thế nhưng năng lượng cần thiết tuyệt đối so với số năng lượng cần khi đột phá từ Vũ Tôn bát trọng tới cửu trọng còn khổng lồ gấp mấy lần.

Mà ở trong thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ không ngờ hắn lại đột phá tới Vũ Tôn cửu trọng đỉnh phong.

Chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du cực kỳ kinh ngạc, lúc trước từ Vũ Tôn bát trọng đột phá tới Vũ Tôn cửu trọng đỉnh phong, hắn đã thôn phệ sáu Vũ Tôn cửu trọng, còn có Mộc Hoàng linh dịch tương trợ.

Thế nhưng bây giờ lại dễ dàng đột phá tới Vũ Tôn cửu trọng hậu kỳ đỉnh phong như vậy khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác không thể tin nổi.

Thế nhưng trong lòng cũng lập tức vui mừng.

Trừ việc tu vi tăng lên, trên phương diện lĩnh ngộ thuộc tính mộc Lục Thiếu Du cũng có thể cảm nhận rõ ràng được mình có tiến bộ cực lớn.

Trên phương diện lĩnh ngộ thuộc tính mộc còn vượt quá khỏi năm loại thuộc tính kim, thủy, hỏa, thổ, phong, không những thế còn vượt xa không ít.

Loại tiến bộ này khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác, sợ rằng bây giờ hắn thúc dục vũ kỹ thuộc tính mộc cũng giống như hạ bút thành văn.

Có thể làm cho mình vận dụng năng lượng thuộc tính mộc tới mức độ lớn nhất, giống như bản thân hắn có thể sinh ra sự cộng minh mạnh mẽ với năng lượng thuộc tính mộc.

Trên tâm cảnh cũng có sự tiến bộ cực lớn a.

Trong lúc vô hình tâm cảnh cũng có sự tiến bộ, lúc này Lục Thiếu Du kinh ngạc.

Dường như dưới cỗ năng lượng cực lớn trước khi hắn hôn mê kia đã khiến cho tâm cảnh của hắn nhận được chỗ tốt cực lớn.

Cỗ năng lượng kia tác dụng lên phương diện tâm cảnh.

Thiếu Du, dường như chàng tiến bộ không ít.

Bắc Cung Vô Song đứng dậy, thân thể mềm mại bay bổng, hai mắt sáng ngờ lộ ra sinh cơ nồng đậm, nhìn qua cũng khiến cho tâm thần mọi người nhộn nhạo.

Lục Thiếu Du đứng dậy nhìn Bắc Cung Vô Song, từ trên khí tức mà xem rõ ràng lĩnh ngộ thuộc tính mộc của Bắc Cung Vô Song đã tới một tầng thứ cực cao.

Tuyệt đối không thua kém hắn, trong lúc mơ hồ Lục Thiếu Du thậm chí còn cảm giác khí tức trên người Bắc Cung Vô Song lúc này đã đạt tới một tình trạng khủng bố, giống như lúc trước hắn đối mặt với sư bá Thánh Linh lão tổ vậy.

Cảm nhận khí tức biến hóa, Lục Thiếu Du cũng có chút nghi hoặc.

Chàng đang làm gì vậy?Bắc Cung Vô Song nhìn Lục Thiếu Du, đôi mắt xinh đẹp nhíu lại.

Ta đang nhìn xem bộ dáng của nàng hiện tại xinh đẹp hơn hay là bộ dáng già nua lúc trước xinh đẹp hơn.

Lục Thiếu Du mỉm cười.

Bắc Cung Vô Song dịu dàng nhìn Lục Thiếu Du hỏi: Vậy chàng thấy thế nào? Ta cảm thấy đều đẹp như nhau.

Lục Thiếu Du nói.

Lại miệng lưỡi trơn tru, tốt nhất nên nghĩ biện pháp ra ngoài đi.

Bắc Cung Vô Song trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, những lời này của Lục Thiếu Du khiến cho trong lòng nàng vui vẻ, khóe miệng nở nụ cười dịu dàng, khuynh thành.

Coi như là không ra được, ở với nàng trong này cũng không quá tịch mịch.

Lục Thiếu Du nói, ánh mắt đánh giá chung quanh, trong lòng đã sớm suy nghĩ xem làm sao có thể ra ngoài.

Vậy thì Cảnh Văn, Hồng Lăng, Tiểu Linh thì làm sao bây giờ?Bắc Cung Vô Song nói.

Hai tiểu oa nhi, đừng nói những lời buồn nôn đó nữa, ta nghe mà cũng cảm thấy nổi da gà.

Ngay khi Bắc Cung Vô Song vừa mới nói xong, một âm thanh ung dung vang lên.

Gợn sóng trong không gian lóe lên, hai người lập tức cảm thấy hoa mắt, tiếp đó trong nháy mắt xuất hiện ở trong một không gian khác.

Đây là.

Ở trong không gian này có vô số kỳ hoa dị thảo, Lục Thiếu Du đánh giá bốn phía, đây rõ ràng là bình nguyên cực lớn trên Thiên Mộc Thần Thụ, Thiên Mộc Thần Thụ cực lớn kia vẫn đang sừng sững đứng trong không gian.

Toàn thân Thiên Mộc Thần Thụ màu xanh ngắt, bao phủ cả không gian, lá cây rậm rạp chằng chịt phóng ra sinh cơ bàng bạc khiến cho lòng người rung động.

Quay mắt về phía sinh cơ nồng đậm, Lục Thiếu Du không còn cảm thấy uy áp nữa, ngược lại còn có cảm giác cực kỳ thân cận.

Dường như khí tức của Thiên Mộc Thần Thụ trong lúc vô hình tương liên với hắn.

Thiếu Du, chúng ta đi ra rồi.

Bắc Cung Vô Song xuất hiện, ánh mắt đánh giá bốn phía, rốt cuộc cũng ra khỏi thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ, trên khuôn mặt xuất hiện sự sợ hãi cùng với vui mừng.

Chúng ta đi ra rồi.

Trên mặt Lục Thiếu Du hiện lên sự kinh hỉ, ít nhất hai người bọn hắn cũng không bị nhốt trong thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ.

Đi ra rồi cao hứng như vậy sao? Đừng quên ở bên trong các ngươi nhận được chỗ tốt cực lớn.

Âm thanh vang lên, gợn sóng sau lưng Lục Thiếu Du và Bắc Cung Vô Song lóe lên, một đạo thân ảnh vô thanh vô tức xuất hiện bên cạnh hai người.

Người này mặc trường bào màu xanh, ước chừng hơn bốn mươi tuổi.

Tối đa cũng chỉ năm mươi tuổi, thân hình gầy gò, thế nhưng lại tạo thành cảm giác to lớn cho người khác.

Lục Thiếu Du cùng với Bắc Cung Vô Song quay đầu lại, nhìn thân ảnh màu xanh này.

Người này có một mái tóc dài màu xanh cực kỳ kỳ lạ, trường bào màu xanh giống như đường vân trên lá cây, tản mát ra sinh cơ bừng bừng.

Người này xuất hiện, ở trong không gian này giống như cõ một cỗ khí tức khiến cho người dân sống lại.

Đây là.

Trong lòng Lục Thiếu Du run lên, khí chất trên thân người này rất là phức tạp, hỗn loạn.

Trong lúc vô hình có một cỗ uy áp lan tràn ra khiến cho người khác không dám nhìn thẳng.

Ánh mắt Lục Thiếu Du rung động, lập tức quỳ một gối trên mặt đất hành lễ: Vãn bối bái kiến Thiên Mộc tiền bối.

Thần nữ Bắc Cung Vô Song Bắc Cung gia tộc bái kiến Thiên Mộc tiền bối.

Bắc Cung Vô Song sững sờ, nhìn thấy Lục Thiếu Du hành lễ cũng lập tức phục hồi tinh thần lại rồi cung kính hành lễ.

Tất cả đứng lên đi.

Đại hán trung niên mỉm cười, đôi mắt đen nhánh mà thâm thúy có chút mê người.

Lúc này Lục Thiếu Du cùng với Bắc Cung Vô Song mới đứng dậy, nhìn thân ảnh mặc trường bào màu xanh, bên trong ánh mắt thâm thúy mang theo lục mang nhàn nhạt giống như sương sớm.

Hai người thầm nghĩ đây là hình dáng nhân loại của Thiên Thụ Thần Mộc hay sao? Ở trong thế giới của Thiên Thụ Thần Mộc, Lục Thiếu Du đã từng nghe Bắc Cung lão tổ nói qua, Thiên Mộc Thần Thụ đang đột phá thì tẩu hỏa nhập ma, lúc này có lẽ Thiên Mộc Thần Thụ đã hoàn toàn khôi phục lại đột phá.

Hắn và Vô Song đột phá sợ rằng không thoát khỏi liên quan với Thiên Mộc Thần Thụ.

Người chính là Thiên Mộc tiền bối sao?Bắc Cung Vô Song kích động, nhìn đại hán mặc trường bào màu xanh này toàn thân có chút run rẩy.

Ngươi là nha đầu kia sau? Đạt được truyền thừa của chủ nhân cũng coi như là cơ duyên không ít.

Trong thế giới của ta tu vi lại tiến thêm một bước, cũng coi như là cơ duyên của ngươi.

Dùng thiên phú của chủ nhân năm đó, thời điểm còn bằng tuổi ngươi cũng không có tu vi cùng với lĩnh ngộ bực này.

Về sau nên cố gắng tu luyện.

Đại hán mặc trường bào màu xanh nhìn Bắc Cung Vô Song mỉm cười, hắn đúng là hình dáng nhân loại của Thiên Thụ Thần Mộc.

Thiên Thụ Thần Mộc nói xong, ánh mắt nhìn lên người Lục Thiếu Du.

Trong đôi mắt giống như sương mai kia có chút cao quý và ưu nhã, giống như vầng trăng trong bầu trời đêm, hắn nói: Tiểu tử ngươi càng không tệ, so với chủ nhân năm đó còn mạnh hơn.

Lĩnh ngộ thuộc tính mới, vũ giả toàn hệ, lại là Linh Vũ song tu.

Rõ ràng chỉ có tu vi Tôn cấp thế nhưng trên phương diện tâm cảnh đã tới cấp độ Đế giả.

Thậm chí tâm cảnh so với Đế giả bình thường còn mạnh hơn.

Cũng bởi vì tâm cảnh Đế giả của ngươi ta mới có thể khôi phục và đột phá.

Coi như là ta thiếu nợ ngươi một phần ân tình.

Nếu như không có ngươi hỗ trợ tâm cảnh, coi như có một đạo tàn hồn của chủ nhân giúp ta nhiều nhất cũng chỉ có thể để cho ta khôi phục.

Không có cách nào giúp ta tiếp tục đột phá.

vậy chúc mừng Thiên Mộc tiền bối đột phá, không biết Thiên Mộc tiền bối sau khi đột phá đã là cấp độ gì rồi?Trong lòng Lục Thiếu Du rung động, Thiên Mộc Thần Thụ đột phá, không biết có phải là cấp độ Đế giả hay không.

Vật thông linh đột phá tới tình trạng này dường như cũng không có tư liệu nào nói tới, cho nên Lục Thiếu Du cũng không biết được rốt cuộc đột phá tới tình trạng gì, cấp độ gì.

Thiên Mộc Thần Thụ nhìn Lục Thiếu Du nói: Dựa theo cách nói của các ngươi có thể gọi là Đế giả.

Đế giả?Lục Thiếu Du cùng Bắc Cung Vô Song đều run lên, quả thực chính là Đế giả.

Thiên Mộc Thần Thụ nhìn hai người, ánh mắt như sương mai kia vui vẻ nói: Ta đột phá tới Đế cấp, các ngươi dưới cơ duyên xảo hợp lại ở trong thế giới của ta, cũng đạt được chỗ tốt cực lớn.

Nha đầu nhà ngươi tuy rằng hiện tại đã là Vũ Tôn cửu trọng, thế nhưng tâm cảnh đã tới Đế giả.

Sợ rằng sau khi phóng xuất ra khí tức Đế giả cũng đủ hù dọa không ít người.

Tăng thêm đạt được truyền thừa của chủ nhân, đợi một thời gian nữa muốn đột phá tới Đế giả cũng không có bao nhiêu độ khó.

Ít nhất trên phương diện tâm cảnh đã suôn sẻ không có trở ngại.

Bắc Cung Vô Song khẽ gật đầu, chỗ tốt cực lớn này đương nhiên nàng cũng biết rõ.

Chuyện lớn như đột phá Đế cấp cho dù không chuẩn bị thỏa đáng, thế nhưng ở trong thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ, Thiên Mộc Thần Thụ đột phá giống như bản thân nàng trải qua một lần đột phá Đế giả vậy.

Sau này đột phá tự nhiên sẽ là chuyện nước chảy thành sông.

Coi như là có phiền phức cùng với khó khăn thì cũng sẽ trở nên nhỏ đi.

Thậm chí trên người có tâm cảnh Đế giả, phóng thích ra hù dọa một ít Tôn cấp cũng không thành vấn đề.

Có thể dưới tình huống bất ngờ chấn nhiếp đối thủ.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License