con-mat-ao-thi

Nghe vậy sắc mặt Dư trưởng lão khẽ biến, nói: Lục minh chủ, ta nghe nói Hoàng Bác Nhiên dụ bắt nữ đệ tử Vân Dương tông, còn làm ra chuyện xấu xa, ngày hôm qua còn cướp đi cháu dâu của ta, sáng sớm phải tới quấy rầy Lục minh chủ, nhưng chỉ vì mang cháu dâu trở về, đành phải quấy nhiễu Lục chưởng môn, mặt khác cũng hi vọng Lục minh chủ cấp cho Vân Dương tông lời công đạo! Dư trưởng lão nói xong, nhìn Vân Tiếu Thiên: Tông chủ, Lục minh chủ cũng nên cho Vân Dương tông lời công đạo đi, ngài là nhạc phụ của Lục minh chủ, mà quan hệ giữa Lục minh chủ cùng Vân Dương tông không tệ, ta tin tưởng Lục minh chủ sẽ không làm mất mặt mũi Vân Dương tông, không để ý tới tông quy Vân Dương tông! Lão hồ ly, trong lời nói có chuyện a! Lục Thiếu Du nhủ thầm.

Việc này… Vân Tiếu Thiên bị bức bách, chỉ có thể cười khổ, chuyện này có thể lớn có thể nhỏ, hắn không muốn nhúng tay, bởi vì lần này thật làm lớn.

Nguyên lai Dư trưởng lão nói là việc này sao? Vân Tiếu Thiên khó xử, nhưng Lục Thiếu Du lại ngắt lời, mang theo vẻ tức giận: Nguyên bản ta luôn đi vắng trong Phi Linh môn, việc này tới hôm qua ta mới biết, không nghĩ tới Hoàng Bác Nhiên dám làm ra chuyện như vậy, thật không đem ta để trong mắt, tức chết ta! Mọi người đều ngoài ý muốn, ngay cả Hùng gia cũng vậy, thái độ của Lục Thiếu Du tựa hồ khác hẳn khi trước.

Vậy sao, vậy mời Lục chưởng môn đem Hoàng Bác Nhiên cùng nha đầu Giai Giai kêu ra đây, vừa lúc mọi người đều có mặt, cũng dễ giải quyết việc này! Dư trưởng lão nói.

Dư trưởng lão đã chậm một bước rồi! Lục Thiếu Du lộ vẻ khó khăn, lắc đầu thở dài.

Lục minh chủ làm sao vậy? Dư trưởng lão nhíu mày hỏi.

Lục Thiếu Du mang theo vẻ tức giận nói: Tên hỗn trướng Hoàng Bác Nhiên làm ra loại chuyện này, ta làm sao có thể buông tha cho hắn, đêm qua đã cho người dẫn hắn trở về giao cho Hình đường xử trí, nếu không xử trí tên hỗn trướng kia, khó tiêu mối hận trong lòng ta, mệt cho ta xem trọng hắn như vậy! Mọi người nghe vậy sắc mặt biến hóa, Dư trưởng lão còn chưa mở miệng, lão giả năm mươi tuổi đứng cạnh Dư Nan An vội vàng hỏi: Vậy Giai Giai đâu? Ngươi là người phương nào, chúng ta đang nói chuyện có cho phép ngươi nói leo sao! Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, một cỗ chân khí vô hình lan tràn ập tới trên người lão giả.

Lão giả nhất thời run lên, linh lực đông cứng lại, sắc mặt cũng tái nhợt.

Thiếu Du, đây là Dư hộ pháp, là phụ thân của Dư Nan An! Vân Tiếu Thiên nói.

Nguyên lai là Dư hộ pháp, thứ lỗi, tính tình của ta ngày càng kém, cũng do bị tên khốn Hoàng Bác Nhiên làm tức giận! Lục Thiếu Du ôm quyền nói, trong lòng trầm xuống, hắn làm sao không biết lão giả là ai, vừa rồi hắn cố ý làm vậy, muốn nhắc nhở một số người, hắn ngồi đây nói chuyện với họ cũng đã nể tình, đừng cho mặt không biết xấu hổ, nếu hắn lật mặt thì càng khó xem.

Lục chưởng môn nghiêm trọng! Nhìn thấy Lục Thiếu Du ôm quyền, tuy sắc mặt Dư hộ pháp khó xem nhưng vẫn không dám làm gì, vừa rồi hắn bị sợ hãi không ít.

Đúng rồi Dư hộ pháp, vừa rồi ngươi hỏi cái gì? Lục Thiếu Du mỉm cười hỏi.

Xin hỏi Giai Giai đi đâu vậy? Dư hộ pháp hỏi lại.

Ngươi nói Hùng sư muội sao? Lục Thiếu Du than thở: Hiện tại Hùng sư muội mang thai, việc này chư vị cũng đều biết? Mọi người nghe vậy sắc mặt biến hóa, mà sắc mặt người Dư gia càng thay đổi bất định, việc này là vũ nhục của Dư gia, làm cho mặt mũi họ mất hết.

Giai Giai đúng là đang mang thai! Hùng Lan Lan nói.

Nói thế nào Hùng sư muội cũng là sư muội đồng môn của ta, hiện tại mang thai, ta làm sư huynh nhất định phải che chở mới được, tục ngữ nói nhi đồng là vô tội, ta xử phạt nặng Hoàng Bác Nhiên, nhưng lại không thể xử phạt đứa nhỏ kia, vừa rồi Dư trưởng lão cũng nói Hùng sư muội bị lừa gạt, ta cũng không thể tùy tiện xử trí Hùng sư muội, tin tưởng Vân Dương tông cũng không làm khó Hùng sư muội, nàng chỉ bị lừa gạt mà thôi.

Lục Thiếu Du nói tới đó, ngẩng đầu nhìn Vân Tiếu Thiên: Nhạc phụ, Vân Dương tông sẽ không xử trí Hùng sư muội chứ? Đương nhiên là không, Dư trưởng lão đã nói nha đầu Giai Giai bị lừa gạt, tự nhiên không thể xử phạt.

Vân Tiếu Thiên trả lời, mơ hồ cảm thấy không ổn, lời của Lục Thiếu Du thật không giống tính cách bình thường của hắn.

Vân Tiếu Thiên có cảm giác, Lục Thiếu Du đang đào cái hố to, một cái hố khiến mọi người đều rơi đi vào.

Dư trưởng lão, Hùng trưởng lão, hài nhi là vô tội phải không? Lục Thiếu Du hỏi.

Đây là đương nhiên! Hùng trưởng lão cũng có chút mờ mịt, tối qua Hùng Lan Lan về chuyển lời, còn mang theo lễ trọng, hoàn toàn khác hẳn thái độ hiện giờ của Lục Thiếu Du, nếu không phải hắn nhận được viên đan dược bát phẩm sơ giai, hắn thậm chí hoài nghi cháu gái đã nói dối.

Dư trưởng lão bất đắc dĩ gật đầu, mọi người đều nghi hoặc với lời nói của Lục Thiếu Du.

Nếu đã như vậy Hùng sư muội đã mang thai, nhi đồng là vô tội, cho nên ta cảm thấy nên đem hài tử vô tội kia sinh ra, vì vậy ta đã cho người mang Hùng sư muội đi Phi Linh môn, mà Phi Linh môn non xanh nước biếc, là nơi tốt để dưỡng thai, hơn nữa vì tiểu tử Hoàng Bác Nhiên gây ra sự tình kia, cho nên Phi Linh môn cũng nên có trách nhiệm, vì vậy chúng ta mới gánh vác việc này.

Lục Thiếu Du nhìn mọi người nói.

Cái gì, đều đã đi Phi Linh môn! Sắc mặt nhóm người Dư trưởng lão cùng Hùng trưởng lão đều biến hóa, Vân Tiếu Thiên khẽ cười, tựa hồ cũng không ngoài ý muốn, giống như đã sớm biết Hùng Giai Giai đã rời khỏi Vân Dương tông.

Dư trưởng lão, Hùng trưởng lão không cần lo lắng! Lục Thiếu Du nghiêm túc nói: Việc này ta đương nhiên sẽ cho hai vị lời công đạo, Hùng sư muội là cháu dâu của Dư trưởng lão, chờ sau khi Hùng sư muội sinh nở xong, Phi Linh môn nhất định nguyên vẹn đưa Hùng sư muội về Dư gia hoặc là Hùng gia, tuyệt đối không chút tổn thất nào, đồng thời Phi Linh môn sẽ hướng thiên hạ tuyên bố, Hoàng Bác Nhiên dám dụ bắt nữ đệ tử Vân Dương tông, còn làm ra chuyện xấu xa, làm cho cháu dâu chưa xuất giá của Dư trưởng lão mang thai, Hùng sư muội hoàn toàn vô tội, ta sẽ cam đoan với thiên hạ, chờ sau khi Hùng sư muội sinh nở, nhất định sẽ nguyên vẹn trả lại cháu dâu cho Dư trưởng lão, Hoàng Bác Nhiên phải bị xử nặng theo môn quy Phi Linh môn, đồng thời xin tạ lỗi với Vân Dương tông, Dư trưởng lão cùng Hùng trưởng lão, chư vị cảm thấy thế nào? Lục Thiếu Du nói xong, nghiêm túc nhìn mọi người hỏi, bộ dáng tuyệt đối nghiêm trang.

Nghe được lời nói của Lục Thiếu Du, Bắc Cung Vô Song cùng cường giả Bắc Cung gia tộc cố nén ý cười, thiếu chút nữa cười to.

Đây làm sao là tạ lỗi a, người biết chuyện đều nghe ra ý tứ trong lời nói của Lục Thiếu Du, dù sao người đã đưa về Phi Linh môn, các ngươi có bản lĩnh thì tới cướp người, Vân Dương tông, Dư trưởng lão, Hùng trưởng lão nếu khăng khăng không bỏ qua, hắn sẽ báo với người trong thiên hạ, nữ đệ tử Vân Dương tông, cháu dâu tương lai chưa xuất giá của Dư gia, cháu gái của Hùng gia bị đệ tử Phi Linh môn làm lớn bụng, chờ sau khi sinh sẽ trả lại người cho họ, nhi đồng là vô tội đó thôi!Vân Tiếu Thiên cùng hai trưởng lão đều trợn tròn mắt, lời của Lục Thiếu Du khiến cho họ không biết nói gì, gặp qua vô lại, nhưng chưa từng thấy qua kẻ vô lại tới như vậy, ý tứ của hắn là đôi chối việc này hoàn toàn, đồng thời còn uy hiếp ngược lại Vân Dương tông, uy hiếp cả Dư gia lẫn Hùng gia.

Mà bọn họ đều là người có uy tín danh dự, nếu việc này thật sự bị truyền ra, chỉ sợ dọa người tuyệt đối không phải Phi Linh môn, mà là Vân Dương tông, là Hùng gia, mà xấu hổ nhất lại là Dư gia, nếu bị Phi Linh môn tuyên cáo thiên hạ, tới lúc đó còn đòi trả người cho Dư gia, xem như mất mặt tới mười tám đời tổ tông Dư gia.

Tiểu tử này quả nhiên đang đào hố a! Vân Tiếu Thiên bất đắc dĩ, lúc này hắn mới hiểu được Lục Thiếu Du nói quanh co một trận nguyên lai là vì đào ra cái hố lớn cho mọi người nhảy vào, không ai nhảy ra được, gặp phải kẻ vô lại như Lục Thiếu Du lại có thể làm gì được hắn.

Sắc mặt Dư trưởng lão tái mét, thậm chí là xanh trắng, rõ ràng tức giận lại không thể nói ra, vốn đang muốn tìm Lục Thiếu Du đòi công đạo, nhưng lượn một vòng lớn lại rơi vào trong hố to của Lục Thiếu Du, nói là sẽ có công đạo khiến cho hắn cũng không thể phản bác, nhưng công đạo kiểu như vậy đánh chết hắn cũng không dám nhận, nếu hắn nhận, mười tám đời tổ tông Dư gia đều sẽ tức giận nhảy ra khỏi phần mộ tới tìm hắn tính sổ.

Chư vị cảm thấy thế nào, tiểu tử Hoàng Bác Nhiên cả gan làm loạn, ca ca ta cũng đã phạt, mà việc an bài cho Hùng Giai Giai, ca ca cũng đã sắp xếp xong xuôi, sau khi sinh nhi đồng giao cho Phi Linh môn nuôi dưỡng, tuyệt đối không đòi hỏi nửa đồng tiền phí nuôi dưỡng của Phi Linh môn, các ngươi yên tâm đi, tới lúc đó Phi Linh môn nhất định khua chiêng gõ trống thông tri toàn bộ người trong thiên hạ biết chúng ta sẽ đưa người trả về cho chư vị! Lục Tâm Đồng vẫn đứng sau lưng Bắc Cung Vô Song, nhìn sắc mặt biến hóa của mọi người, mím môi làm vẻ mặt nghiêm túc nói.

Việc này… Dư trưởng lão uất nghẹn nói không nên lời, Hùng trưởng lão cũng không biết nên nói gì, cả hai đành nhìn qua Vân Tiếu Thiên, mà người Vân Dương tông đều trợn mắt há hốc mồm, không ai dự đoán được đường đường minh chủ Đế Đạo minh, chưởng môn Phi Linh môn lại có thể vô lại tới như thế.

Khụ… Vân Tiếu Thiên cũng mắc nghẹn, nhìn Lục Thiếu Du ho khan một tiếng, nghiêm túc nói: Thiếu Du a, việc này chỉ là chút chuyện nhỏ, chúng ta không nên kinh động người khác, cũng không cần gây ra động tĩnh gì, tùy tiện giải quyết là tốt rồi! Dứt lời hắn nhìn qua hai vị trưởng lão, hỏi: Dư trưởng lão, Hùng trưởng lão, ý của các ngươi thì sao? Phải phải, đều là chuyện nhỏ, tự chúng ta giải quyết là tốt rồi, không cần gây ra động tĩnh quá lớn! Hai người vội vàng gật đầu, đặc biệt Dư trưởng lão, rõ ràng biết Lục Thiếu Du giở trò vô lại, nhưng hắn đã bị nhiễu rơi vào hố to như thế, làm sao nói được lời phản bác, hơn nữa thế lực cùng địa vị thực lực của Lục Thiếu Du bây giờ, lại còn có thần nữ hoàng tộc ngồi bên cạnh, hắn chỉ đành nuốt hận vào lòng.

Sao nói vậy được chứ, các vị đem Lục Thiếu Du này xem là người nào, chẳng lẽ ta sẽ che chở cho tên khốn Hoàng Bác Nhiên sao, ta tuyệt đối không che chở đệ tử bổn môn, việc này ta nhất định phải làm cho toàn thiên hạ biết ta không che chở đệ tử làm xằng làm bậy, cũng muốn toàn bộ thiên hạ đều biết Phi Linh môn vô cùng xin lỗi Vân Dương tông cùng hai vị trưởng lão, chư vị không cần lo lắng, đây là việc ta nên làm! Lục Thiếu Du nói, lòng đầy căm phẫn, vẻ mặt hạo nhiên chính khí.

Trong lòng Lục Thiếu Du thầm cười lạnh, ý tứ ai cũng nghe hiểu được, muốn làm khó Phi Linh môn đương nhiên là không có cửa, nghĩ mình là ai, chẳng lẽ Phi Linh môn dễ trêu chọc như thế, muốn mình buông tha, không dễ dàng như thế.

Lời của Lục Thiếu Du làm sắc mặt nhóm người Dư trưởng lão vô cùng khó xem, ý tứ của hắn thế nào, họ đều là lão thành tinh sao có thể không biết, hiện tại là chính Lục Thiếu Du không chịu bỏ qua.

Dư trưởng lão cùng Hùng trưởng lão không nói gì, ánh mắt lại nhìn qua Vân Tiếu Thiên cầu cứu.

Vân Tiếu Thiên thật sự bất đắc dĩ, nói: Thiếu Du, việc này kỳ thật không thể trách Hoàng Bác Nhiên, nam nữ hoan ái là chuyện tình cảm riêng tư, đây là chuyện vốn rất khó nói, Dư trưởng lão, Hùng trưởng lão, hai ngươi thấy sao? Ánh mắt Vân Tiếu Thiên lại nhìn qua hai người.

Không sai, không sai, chuyện này cũng không thể trách một mình Hoàng Bác Nhiên! Hai trưởng lão gật đầu phụ họa.

Theo ta xem, việc này không bằng chuyện lớn hóa nhỏ thế nào? Vân Tiếu Thiên nói.

Đó là đương nhiên, Phi Linh môn cùng Vân Dương tông kỳ thật đều là một nhà, việc này chuyện lớn hóa nhỏ là được rồi! Dư trưởng lão vội vàng gật đầu.

Hết thảy đều nghe tông chủ an bài! Hùng trưởng lão nói.

Lục Thiếu Du chợt nói: Nếu như vậy xem như tiện nghi cho tiểu tử Hoàng Bách Nhiên, Dư trưởng lão, việc này hết thảy nghe theo lời ngươi nói đi, nhưng ngươi đừng dễ dàng buông tha cho tiểu tử kia, nếu dễ dàng bỏ qua cho đồ hỗn trướng kia, ta không đồng ý, tới lúc đó nhất định phải cấp cho Vân Dương tông, cấp cho chư vị một lời công đạo trước thiên hạ! Trong lời nói của Lục Thiếu Du cũng có vấn đề, ý tứ rất rõ ràng, nếu Dư trưởng lão còn dám gây khó xử, vậy hắn sẽ dựa theo lời nói trước đó mà làm.

Ánh mắt Dư trưởng lão chợt lóe, nói: Ta cũng đã xem rõ việc này, người trẻ tuổi nam nữ hoan ái là chuyện thật bình thường, hơn nữa Nan An cùng nha đầu Giai Giai còn chưa kết hôn, chỉ mới định ra hôn ước mà thôi, hai người họ nếu vô tình thì bỏ qua hôn ước này tốt lắm! Dư trưởng lão nói xong, nhìn qua Hùng trưởng lão: Hùng trưởng lão, ý tứ của ngươi như thế nào? Dư trưởng lão, là Hùng mỗ xin lỗi, việc này đã xảy ra, Dư gia giải trừ hôn ước là chuyện bình thường, hôm nào ta qua nhà tạ tội! Hùng trưởng lão nói, vô cùng bất đắc dĩ.

Không… Sắc mặt Dư Nan An đỏ lên, rõ ràng là không đồng ý, nhưng lại bị Hắc Hùng trừng mắt khiến cho hắn không dám nói tiếp.

Không được, không thể từ hôn! Lục Thiếu Du nói: Nếu Dư trưởng lão từ hôn, vậy Hoàng Bác Nhiên chính là tội nhân, sau này nếu Hùng sư muội trở về, nếu không thể đi ra ngoài thì làm sao được? Lục Thiếu Du liếc mắt nhìn mọi người, vẻ mặt lo lắng nói.

Lục minh chủ, ta cảm thấy được nếu Hoàng Bác Nhiên cùng nha đầu Giai Giai đã có tình, không bằng cho họ thành hôn đi! Ánh mắt Dư trưởng lão biến đổi, nhìn Lục Thiếu Du nói, hắn làm sao còn dám khó xử Phi Linh môn, nếu Hùng Giai Giai bị đưa tới Dư gia, vậy thật sự quá mất mặt.

Như vậy cũng là biện pháp tốt, không biết ý tứ Hùng trưởng lão thế nào? Lục Thiếu Du nhìn qua Hùng trưởng lão.

Ta cũng cảm thấy ý kiến Dư trưởng lão thỏa đáng!Hùng trưởng lão còn dám có ý kiến gì, gạo đã nấu thành cơm, huống chi Hoàng Bác Nhiên cũng không kém, luận thực lực còn mạnh hơn Dư Nan An, luận tiền đồ, hắn là đắc lực của Lục Thiếu Du, là trưởng lão Phi Linh môn, đây là điều mà Dư Nan An tuyệt đối khó thể làm được.

Nếu cả hai vị trưởng lão đều không có ý kiến, không biết nhạc phụ thấy thế nào? Lục Thiếu Du tượng trưng hỏi Vân Tiếu Thiên, chỉ sợ việc này chính Vân Tiếu Thiên chỉ hận không thể sớm chấm dứt mới tốt.

Dư trưởng lão cùng Hùng trưởng lão nếu đã không có ý kiến gì, ta tự nhiên là ủng hộ, cứ định như vậy đi! Vân Tiếu Thiên làm sao không đồng ý.

Nếu nói như vậy là tiện nghi cho tiểu tử Hoàng Bác Nhiên kia! Lục Thiếu Du lại nói: Hùng trưởng lão, ta sẽ truyền tin tức trở về, để tiểu tử kia đi Hoàng gia cầu hôn, ngươi cảm thấy thế nào? Hết thảy nghe theo Lục minh chủ! Hùng trưởng lão gật đầu, đã tới thời điểm này hắn làm sao lại không muốn, ý tứ của hắn cũng muốn yêu cầu việc này với Lục Thiếu Du.

Lục minh chủ, ta còn có một số việc, ta cáo lui! Dư trưởng lão không muốn ở thêm giây phút nào, cáo từ nói.

Mời Dư trưởng lão! Lục Thiếu Du cũng không giữ lại.

Nhóm người Dư trưởng lão từ biệt Vân Tiếu Thiên, hơn mười người rời khỏi sảnh, cả đám người vô cùng bất đắc dĩ, mà Dư Nan An càng uất ức nói không ra lời.

Gia gia, chẳng lẽ chúng ta bỏ qua như vậy hay sao, Lục Thiếu Du rõ ràng là chơi xấu, chẳng lẽ gia gia không nhìn được sao! Bên ngoài đình viện, yêu thú phi hành đang xoay quanh chờ đợi, Dư Nan An rốt cục không nhẫn nhịn được nữa, liền nói.

Ba! Dư trưởng lão không còn nhẫn nhịn được cơn giận trong lòng, vốn đang uất ức, vừa nghe lời của Dư Nan An, càng thêm giận dữ, hung hăng tát vào mặt hắn.

Dư Nan An bị một cái tát vỗ té xuống đất, trên mặt xuất hiện dấu tay đỏ đậm, bị đánh tới choáng váng, tựa hồ không hiểu vì sao gia gia lại đánh mình, ngẩn người nhìn chằm chằm Dư trưởng lão: Gia gia, tại sao lại đánh cháu! Nhìn bộ dáng của hắn, Dư trưởng lão càng thêm tức giận, lại hung hăng đá mạnh vào người hắn, nổi giận mắng: Tại sao Dư Thiên Thành lại có đứa cháu vô dụng như ngươi, uất ức ngu xuẩn, thật sự là tức chết ta! Mặt mũi Dư gia bị ngươi làm mất hết, khó trách Hùng Giai Giai chướng mắt ngươi! Dư trưởng lão nói xong định nhảy lên yêu thú phi hành rời đi, trong đình viện xa xa xuất hiện một thân ảnh, hồng mang chợt lóe mang theo cỗ khí tức hung sát bay tới.

Dư trưởng lão, mời chậm chân một chút! Thanh âm yêu kiều vang lên, một thân ảnh xinh đẹp đã đi tới trước người Dư trưởng lão, dáng người lả lướt uyển chuyển, mái tóc dài đỏ như máu mang theo khí chất yêu mị, chính là Huyết Mị.

Cảm giác được khí tức của Huyết Mị, trong lòng Dư trưởng lão run lên, khí tức này cao hơn hắn rất nhiều, hắn không khả năng đối kháng, trong lòng thầm rung động.

Dư trưởng lão, vật này là chưởng môn muốn ta giao cho ngươi, chưởng môn muốn ta chuyển lời với Dư trưởng lão, thật sự có lỗi, có một số việc chỉ là bất đắc dĩ, hi vọng Dư trưởng lão bỏ qua cho! Huyết Mị nói xong giao hai hộp ngọc cho Dư trưởng lão.

Đan dược bát phẩm sơ giai, Thiên Niên Huyết Ngọc! Mở ra hai hộp ngọc, Dư trưởng lão kinh ngạc thất sắc, hai vật này đều bất phàm, không dễ dàng có được.

Dư trưởng lão, ta đã chuyển lời của chưởng môn, cáo từ! Ánh mắt Huyết Mị không chút biến hóa, dáng người lả lướt chợt lóe định rời đi.

Vị tiểu thư này, mời nói tiếng đa tạ với Lục minh chủ, chuyện người trẻ tuổi ta tuyệt đối sẽ không để trong lòng, mặt khác thay ta đa tạ lễ trọng của Lục minh chủ! Dư trưởng lão nói, hắn rất rõ ràng vị trí của mình, Lục Thiếu Du đã đưa lên lễ trọng, nếu mình còn không thuận bậc thang đi xuống, kẻ có hại tuyệt đối là chính mình, mà lễ vật này cũng rất nặng, lần này Dư gia mất không ít mặt mũi trong Vân Dương tông, nhưng có phần lễ trọng này đủ bồi đắp trở về, hòa hảo với Lục Thiếu Du vẫn tốt hơn đắc tội hắn, với thực lực cùng địa vị hôm nay của Lục Thiếu Du, muốn đối phó hắn quả thật rất dễ dàng.

Ta nhất định sẽ chuyển lời! Huyết Mị nói xong đã biến mất tại chỗ.

Lúc này Dư Nan An vẫn còn chưa kịp bò lên, ánh mắt mê đắm nhìn chằm chằm Huyết Mị muốn chảy cả máu mũi.

Đồ hỗn trướng, còn không đi! Dư trưởng lão bất đắc dĩ trừng mắt nhìn Dư Nan An, cũng đã có chút nguôi giận.

Bên trong đình viện, Lục Thiếu Du khách sáo vài câu với Hùng trưởng lão, truyền âm tỏ vẻ xin lỗi, Hùng trưởng lão được sủng ái mà lo sợ, đã sớm đoán được lời vừa rồi của Lục Thiếu Du chỉ vì đối phó Dư gia mà thôi.

Sau khi hàn huyên vài câu, Hùng trưởng lão biết điều rời đi, Vân Tiếu Thiên vẫn ở lại.

Thiếu Du, ngươi dự tính khi nào mới đi Cự Giang thành? Vân Tiếu Thiên hỏi, đã giải quyết xong việc của Hùng Giai Giai là tốt rồi, miễn cho hắn phải khó xử, hiện tại hắn chỉ lo lắng chuyện của Cự Giang thành, tới lúc đó không biết Thiên Địa minh lại giở trò gì.

Ngày tám tháng sáu, hiện tại mới ngày hai mươi tháng năm, còn mười tám ngày nữa, chúng ta khởi hành trước một ngày là được, tới lúc đó chúng ta cùng cưỡi Tuyết Sư là tốt rồi! Lục Thiếu Du cân nhắc, nói.

Vậy cũng được, ngươi có Tuyết Sư, từ Vân Dương tông tới Cự Giang thành cũng đủ thời gian! Vân Tiếu Thiên gật đầu.

Nhạc phụ, trong đoạn thời gian này ta muốn bế quan, tới lúc đó cùng đi Cự Giang thành là được, phiền toái nhạc phụ giúp truyền tin tức, làm cho Hoàng Bác Nhiên đi Hùng gia cầu hôn là được.

Lục Thiếu Du nói.

Yên tâm đi, ta sẽ phân phó, trong thời gian này sẽ không ai quấy rầy ngươi bế quan.

Vân Tiếu Thiên gật đầu, thầm nghĩ tiểu tử này vẫn say mê tu luyện như ngày trước, khó trách thực lực ngày càng biến thái.

Sau khi Vân Tiếu Thiên rời khỏi, Lục Thiếu Du báo cho mọi người cần bế quan nửa tháng, Lục Tâm Đồng, Bắc Cung Vô Song cũng bế quan, Kim Huyền lại không cần, chỉ nói sẽ hộ pháp cho mọi người.

Sau một lát Lục Thiếu Du cùng Bắc Cung Vô Song đi bái phỏng sư phụ sư nương, giữa trưa trở lại đình viện thì nhìn thấy Lăng Phong cùng Khuất Đao Tuyệt đã tới.

Ba người hàn huyên, Lục Thiếu Du mới biết Long Tam bế quan mấy tháng, hôm qua khi Hoàng Bác Nhiên mang đi Hùng Giai Giai, đều nhờ Khuất Đao Tuyệt cùng Lăng Phong hỗ trợ, nhưng hai người không dám cho người khác biết.

Xế chiều Lăng Phong, Khuất Đao Tuyệt rời đi, nhóm người Lục Thiếu Du đều vào trong Thiên Trụ giới, bên ngoài có Kim Huyền cùng hộ pháp Bắc Cung gia tộc canh gác, mọi người cũng yên tâm.

An bài xong hết thảy, Lục Thiếu Du đi lên tầng thứ ba Thiên Trụ giới, thủ ấn kết xuất bắt đầu lĩnh ngộ kim hệ, sau một lát quanh thân tràn ngập một mảnh kim sắc quang mang, một cỗ khí tức tiêu sát sắc bén lan tràn.

Nửa tháng thời gian, bên trong Thiên Trụ giới là hơn một năm, hắn muốn gia tăng trình tự lĩnh ngộ kim hệ, tới kim hệ đại thành là điều mà hắn xem trọng nhất.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Trên một ngọn núi, Lam Linh đứng thẳng, chiếc áo màu lam nhạt ôm sát dáng người hoàn mỹ lả lướt, đôi mắt nhìn viễn không xa xa, lẩm bẩm: Ta cùng hắn chung quy chỉ là bình thủy tương phùng mà thôi, có thể có một đoạn thời gian ở chung với hắn đã ngoài ý muốn, sau này cần phải chịu phận bất hạnh, vì gia tộc, vì trong tông, đã lựa chọn thì không thể quay đầu lại.

Không biết ngươi thế nào, có từng ngẫu nhiên nhớ tới ta!Lam Linh thì thào, lời nói bay theo gió, không người hay biết.

Núi non liên miên, mặt trời ngã về tây, vạn núi một mảnh đỏ hồng.

Bên ngoài một sơn động, Duẫn Ngạc xuất hiện, thân ảnh chợt lóe đã đi vào bên trong.

Sự tình an bài thế nào?Thao Ưng lão tổ hỏi.

Theo tin tức của chúng ta, Đế Đạo minh đã nhận được tin, Phi Linh môn Lục Thiếu Du tựa hồ muốn đi Cự Giang thành.

Duẫn Ngạc cung kính nói.

Đi thì tốt rồi, chỉ cần tới đây sẽ dễ làm!Trong mắt Thao Ưng hiện lên tia lãnh ý.

Không nghĩ tới Lục Thiếu Du dám đi, ta cảm thấy kỳ quái, với tâm trí của hắn, tuyệt đối sẽ có đề phòng, ta vốn cho rằng hắn sợ hãi sẽ không dám đi, ai biết hắn dám làm như vậy!Duẫn Ngạc có chút ngoài ý muốn.

Nơi đàm phán nằm trong Cự Giang thành, mặc dù Đế Đạo minh sẽ hoài nghi nhưng xác định chúng ta sẽ không ra tay trong Cự Giang thành, cho nên sẽ thả lỏng một ít cảnh giác, nhưng trọng yếu chính là Lục Thiếu Du, có thể làm cho hắn phải đi mới là quan trọng nhất, hắn là đối thủ chủ yếu cần đối phó!Thao Ưng lão tổ nói.

Lần này Lục Thiếu Du có đi, tuyệt đối là chắp cánh cũng không thoát, không thể quay về Phi Linh môn!Ánh mắt Duẫn Ngạc trầm xuống, tựa hồ đã nắm chắc có thể giết chết Lục Thiếu Du.

Lần này Lục Thiếu Du đi qua, chỉ sợ ít nhiều có liên quan tới Lam Linh!Thao Ưng lão tổ nhìn Duẫn Ngạc: Có một số việc không nên nói với Lam Linh tốt hơn.

Ta hiểu được.

Duẫn Ngạc gật đầu.

…Mười sáu ngày thời gian trôi qua thật nhanh, đối với người đang bế quan, chỉ chớp mắt đã trôi qua rồi.

Hô!Quanh thân Dương Quá trôi nổi hoàng mang, thu lại thủ ấn, hoàng mang lập tức biến mất không còn nhìn thấy.

Xuy!Vừa mở mắt, tinh quang bắn ra, thân ảnh Dương Quá xuất hiện giữa không trung, thủ ấn biến hóa, hoàng mang không gian vặn vẹo, không trung run rẩy như sắp đổ, chỉ nháy mắt một cỗ thời gian ba văn quỷ dị lan tràn, càng thêm chấn động kịch liệt.

Thành công!Dương Quá mừng rỡ, ánh mắt có chút kích động.

Chúc mừng đại ca đã đem thời gian lĩnh ngộ dung hợp vào không gian thổ hệ!Lục Thiếu Du xuất hiện, trong lòng kinh ngạc, không nghĩ tới chỉ trong thời gian ngắn đại ca đã thành công, thiên phú thật không tầm thường.

Nhị đệ!Dương Quá thu hồi thủ ấn, nói: Nhờ Thời Không Lao Ngục của ngươi dẫn dắt, cho nên ta mới thành công! Đại ca, vậy ngươi đã đặt tên chưa?Lục Thiếu Du mỉm cười hỏi.

Không gian của ngươi tên là Thời Không Lao Ngục, ta gọi là Đại Địa Lao Ngục, ngươi cảm thấy thế nào?Dương Quá cân nhắc hỏi.

Không sai, chúc mừng đại ca lĩnh ngộ thành công!Lục Tâm Đồng cũng đã rơi xuống bên cạnh hai người.

Muội cần phải nhanh chóng tu luyện hơn mới được, bằng không sẽ không đuổi kịp đại ca!Lục Thiếu Du điểm nhẹ vào trán Tâm Đồng, cười nói.

Ta còn kém hơn không ít, còn không biết tới khi nào mới đột phá Vũ tôn cửu trọng, nhị đệ cũng đã là Vũ tôn cửu trọng đỉnh phong rồi!Dương Quá nói.

Đại ca, không thể đột phá, lĩnh ngộ nhiều hơn cũng vậy, chỉ cần lĩnh ngộ đầy đủ, muốn đột phá chỉ là chuyện nước chảy thành sông, nhưng lĩnh ngộ không đủ, đột phá sẽ khó khăn!Lục Thiếu Du nói.

Vậy cũng phải, ta cũng không gấp!Dương Quá gật đầu.

Thời gian đã tới, chúng ta nên đi ra ngoài rồi!Lục Thiếu Du nói.

Mọi người ra khỏi Thiên Trụ giới, Vân Tiếu Thiên cũng đã chuẩn bị xuất phát, lần này đi Cự Giang thành, hắn không mang theo nhiều người, đương nhiên có Thiên Dương tôn giả, Thiên Phong tôn giả, Hùng trưởng lão, Thiên Thủy tôn giả, mặt khác còn có Dương trưởng lão, Tống trưởng lão, hơn mười cường giả vương cấp, giới trẻ tuổi còn có Khuất Đao Tuyệt, Lăng Phong bọn họ, một ít người là vương cấp, đa số là soái cấp, làm cho Lục Thiếu Du ngoài ý muốn chính là Hùng Lan Lan cùng Dương Diệu cũng đi theo.

Nhóm người Vân Dương tông cũng có năm mươi người, mặc dù không nhiều lắm nhưng xem ra cũng không kém, bên Phi Linh môn, ngoại trừ Bắc Cung Vô Song, cộng thêm Tuyết Sư cũng chỉ bảy người, nhưng thực lực tuyệt đối mạnh hơn Vân Dương tông.

Lục Thiếu Du cũng không lo lắng, Kim Huyền đã là chuẩn yêu đế, Lục Tâm Đồng cùng Dương Quá là siêu cấp cường giả, thực lực Huyết Mị, Hắc Hùng cùng Tuyết Sư cực kỳ cường hãn, đặc biệt Huyết Mị, một mình nàng đủ đối phó một quân đoàn, nếu nàng thúc giục Thị Huyết Linh Phong, một mình đủ đối địch trăm vạn đệ tử, đây là thiên phú trời sinh của nàng.

Cộng thêm thực lực bản thân, đi tới Cự Giang thành Lục Thiếu Du cũng không chút lo sợ, cho dù gặp chuẩn đế cũng không làm gì được hắn, huống chi hắn còn đế khôi, mà đế giả không được phép ra tay, như vậy không còn ai uy hiếp được hắn, hắn có Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực, nếu hắn muốn chạy trốn tuyệt đối là đủ khả năng.

Bởi vì tốc độ cực nhanh của Thiên Sí Tuyết Sư, toàn bộ đệ tử Vân Dương tông đều tạm thời dùng Tuyết Sư di chuyển.

Bên trong Cự Giang thành cũng không có biến hóa gì quá lớn, nhưng vì hai kiện đại sự trên đại lục đều được tổ chức tại đây, làm cả Cự Giang thành đều rơi vào sự chú ý trên toàn đại lục.

Chuyện thứ nhất chính là tông chủ Vạn Thú tông Lam Linh cần thành hôn, tin tức này thật sự khiến người chú ý, mà đổi lại một việc khác chẳng khác gì quả bom nặng cân trong lòng mọi người.

Có tin tức truyền ra Thiên Địa minh cần đàm phán cùng Đế Đạo minh trong Cự Giang thành, nhất thời truyền ra sóng to gió lớn, khiến mọi người đều chờ mong.

Chính vì thế tình huống trong Cự Giang thành vô cùng náo nhiệt.

Mỗi ngày đều có chừng mười vạn ngời rậm rạp tràn vào Cự Giang thành, bởi vì từng hành động của Đế Đạo minh cùng Thiên Địa minh đều quan hệ tới an ổn cùng bình tĩnh trên toàn đại lục, ai cũng biết một khi hai bên động thủ, sẽ máu chảy thành sông, thây ngang khắp đồng, thời đại huyết tinh rung chuyển đại lục sẽ tới.

Bên trong Cự Giang thành mặc dù hỗn loạn, nhưng không ai nháo sự, bởi vì Thiên Địa các đã phát ra cảnh cáo, trong khoảng thời gian này không ai được gây chuyện ở nơi đây.

Vạn Thú tông cùng Hóa Vũ tông đã sớm vào thành, ngày tám tháng sáu là ngày thành hôn của Lam Linh cùng Công Tôn Xuân Thu, bởi vậy họ cần tới sớm để bố trí.

Khu vực quảng trường cùng không ít đình viện xung quanh, khách điếm tửu lâu đều đã được Vạn Thú tông cùng Hóa Vũ tông thuê xuống, bố trí đèn đuốc rực rỡ, nơi nơi một mảnh đỏ tươi, vô cùng vui vẻ.

Toàn bộ khách điếm khu vực xung quanh đều được thuê bao dùng ổn định khách nhân, ở trong thành nhốn nha nhốn nháo, chỉ có khu vực này có chút yên tĩnh.

Không ngờ tông chủ Vạn Thú tông lại thành hôn với di vật của Công Tôn Xuân Thu Hóa Vũ tông, thật sự là có chút quá đáng! Ta nhận được tin tức tin cậy, Công Tôn Xuân Thu đã bị Linh Vũ chiến tôn Lục Thiếu Du đánh chết bên trong Tử Vong thâm uyên! Khó trách, bất quá Lam Linh dù sao cũng là tông chủ Vạn Thú tông, theo đạo lý mà nói Công Tôn Xuân Thu đã chết, Vạn Thú tông tuyệt đối có thể từ hôn, vì sao còn muốn thành hôn với người đã chết? Ta xem nếu không phải vì cảm tình giữa Lam Linh cùng Công Tôn Xuân Thu đã tới cực hạn, nguyện ý vì hắn làm quả phụ cả đời, thì là trong chuyện này còn có bí ẩn khác, chúng ta không biết mà thôi! Chúng ta không xen vào, nhưng lại có náo nhiệt xem, Lam Linh thành hôn với Công Tôn Xuân Thu, toàn bộ thế lực của Đế Đạo minh cùng Thiên Địa minh lại tới đây đàm phán, đây chính là náo nhiệt.

Toàn bộ danh môn đại phái trên đại lục hội tụ, đừng nói là Cự Giang thành, cho dù là toàn bộ đại lục cũng không có vài lần nhiệt náo tới như thế!Bên trong một không gian, núi non trùng điệp, dãy núi tương liên, không gian mở mang, từng ngọn núi dựng đứng tận trời, uy vũ khí thế như khí nuốt sơn hà, khí tức cuồn cuộn lan tràn làm lòng người run rẩy.

Lúc này là chạng vạng, cả dãy núi bao phủ trong ánh nắng chiều, đã bắt đầu mờ tối.

Vào lúc này một tiếng địch thanh thúy du dương truyền ra, hấp dẫn chim chóc xoay quanh tìm đến, tiếng địch xuyên vân phá không, quanh quẩn trong thiên địa, du dương liên miên như mê hoặc hồn người.

Tử Yên đứng trên núi, khoác cẩm bào màu tím, tử bào theo gió bay múa buộc sát thân hình uyển chuyển của nàng, gợi lên đường cong hoàn mỹ hấp dẫn.

Thật lâu sau tiếng địch như si như oán mới yên tĩnh trở lại, nhưng loài chim xoay quanh còn chưa rời đi, vẫn như đang say mê trong tiếng địch của nàng.

Ánh mắt Tử Yên khẽ động, nhẹ nhàng vuốt ve con chim nhỏ trên vai, cười nói: Các ngươi còn chưa đi sao? Tử Yên, tiếng địch của ngươi ngày càng êm tai, có thể chúng nó luyến tiếc đi!Một lam ảnh bay tới, thân hình cao ngất khí vũ hiên ngang, khuôn mặt tuấn lãng mỉm cười, có thể xuất hiện trên Thánh Sơn chính là Lam Thập Tam cũng không phải ai khác.

Chúc mừng ngươi lại đột phá!Tử Yên nhìn qua Lam Thập Tam nói.

Nhưng vẫn không bằng ngươi, càng không bằng Lục Thiếu Du, Dương Quá còn có Lục Tâm Đồng, thật không biết bọn họ tu luyện như thế nào!Lam Thập Tam thở dài, mấy năm nay hắn luôn liều mạng tu luyện, nhưng theo tin tức mà xem vẫn kém hơn thực lực của Lục Thiếu Du, Dương Quá, Lục Tâm Đồng còn có Nguyên Nhược Lan, Lăng Thanh Tuyền, điều này đả kích hắn không nhỏ.

Lần này Thiên Địa minh đàm phán với Đế Đạo minh trong Cự Giang thành, ngươi có ý kiến gì không?Tử Yên ngẩng đầu hỏi.

Lam Thập Tam mỉm cười nói: Loại chuyện này suy nghĩ chỉ hao tổn tinh thần, chỉ sợ Thiên Địa minh tuyệt đối không có lòng tốt gì với Đế Đạo minh, nhưng ta kỳ quái tại sao bọn hắn lại lựa chọn Cự Giang thành, hẳn bọn hắn còn chưa có lá gan động thủ nháo sự ở đây đi! Việc này cũng làm cho ta thật đau đầu, nói thế nào Thiên Địa minh cũng không dám khiêu khích quy củ của Thiên Địa các chúng ta, nhưng bọn hắn lựa chọn Cự Giang thành chỉ sợ mục đích thật đơn giản, chính là vì sợ người Đế Đạo minh không tới, nhưng cố tình buộc họ phải tới, nếu nói không có mưu đồ ta thật có chút khó hiểu, chẳng lẽ bọn hắn thật sự chỉ muốn đàm phán hòa bình giải quyết việc này hay sao?Tử Yên nghi hoặc nói.

Trong các không có tin tức gì sao?Lam Thập Tam hỏi.

Không có, lần này trong các cũng không nhận được tin tức gì.

Tử Yên nhìn ra viễn không, nói: Chính vì vậy ta càng thêm lo lắng, Thiên Địa minh không lộ chút tin tức nào, đủ chứng minh bọn hắn nhất định có mưu đồ, hoặc là mưu đồ cực lớn! Suy nghĩ nhiều đau đầu, việc này dù sao không quan hệ với Thiên Địa các, không cần nghĩ nhiều.

Lam Thập Tam xoay chuyển ánh mắt, lập tức hỏi: Tử Yên, ngươi không phải đang lo lắng cho Lục Thiếu Du đi, nếu Thiên Địa minh có mưu đồ, ta dám cam đoan bọn hắn muốn đối phó nhất chính là Lục Thiếu Du, chẳng lẽ ngươi… Ngươi đừng nghĩ lung tung, Hóa Vũ tông cùng Vạn Thú tông đều mời Thiên Địa các tới xem lễ, mà ngày chín tháng sáu lại là ngày đàm phán, hi vọng Thiên Địa các tới làm công chứng!Tử Yên thu liễm ánh mắt nói.

Chúng ta đi xem hôn lễ thì còn được, hai bên đàm phán chúng ta không nên vào đúc kết thì tốt hơn.

Thần sắc Lam Thập Tam thoáng suy tư, nói: Trong các an bài như thế nào? Trong các cho chúng ta làm chủ là tốt rồi!Tử Yên nói.

Vậy ngươi làm chủ thì được rồi, ta cũng không muốn nghĩ nhiều!Lam Thập Tam nói.

Ngày bảy tháng sáu, dòng người tràn vào Cự Giang thành chật như nêm cối, vẫn còn thật nhiều người đang đi tới.

Toàn bộ khách điếm, tửu quán đều kín người hết chỗ, nhân số tập trung nhiều chưa từng có.

Vào đêm, Cự Giang thành vẫn là một tòa bất dạ thành, ở một nơi không có ánh sáng.

Bên trong một đình viện yên tĩnh, một thân ảnh đứng nơi lan can, ánh trăng bao phủ, thân thể lả lướt uyển chuyển.

Sưu!Một thân ảnh chợt lóe, nháy mắt xuất hiện trước mặt thân ảnh xinh đẹp kia, là một thanh niên khí chất bất phàm, ánh mắt thâm thúy, khí tức cực kỳ cường hãn.

Ca!Lăng Thanh Tuyền ngẩng đầu hô.

Muội muội, vừa nhận được tin tức của cha, chuyện trong Cự Giang thành chúng ta không cần nhúng tay, xem náo nhiệt là tốt rồi, lần này Lục Thiếu Du có chắp cánh cũng khó thoát khỏi, tuyệt đối là chết chắc!Lăng Thanh Tuyệt nói.

…Bên trong một đình viện yên tĩnh, đại sảnh đèn đuốc sáng trưng, thật nhiều người đang ngồi trong sảnh.

Vân Phi Hồng, tại sao ngươi lại tới đây? Mang Linh tôn giả, tựa hồ tu vị lại có tiến bộ đi? Thanh Oản tôn giả, ngươi cũng tới sao!…Trong đại sảnh mọi người hàn huyên thăm hỏi, vô cùng náo nhiệt, Lục Thiếu Du đi vào đại sảnh cũng bị mời rượu không ngừng, đều là cường giả đại sơn môn, tuyệt đại bộ phận đã gặp nhau bên trong Tử Vong thâm uyên.

Lần này người của Linh Thiên môn ngoại trừ nhạc phụ Lữ Chính Cường, còn có Mang Linh lão tổ, Thiên Vân đảo ngoại trừ Đạm Thai Tuyết Vi, còn có Thanh Oản tôn giả.

Nhìn thấy Thanh Oản tôn giả, Lục Thiếu Du lại nhớ tới Đông Cung Huyên, chỉ tiếc không có cơ hội gặp mặt.

Lục Thiếu Du cố ý tìm kiếm thân ảnh Mộ Dung Lan Lan, nhưng không nhìn thấy, chẳng biết tại sao lại làm trong lòng hắn có chút mất mát.

Nhưng Lục Thiếu Du lại nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc, chính là Âm Dương vương Dạ Vị Ương.

Vừa nhìn thấy nàng, trong lòng hắn chợt nhớ mình vẫn còn thiếu nàng một nhân tình chưa có dịp hồi đáp.

Lục minh chủ!Dạ Vị Ương vừa nhìn thấy Lục Thiếu Du liền mỉm cười đi tới, thần sắc cũng không có phản ứng nào khác.

Đã lâu không gặp!Lục Thiếu Du nói.

Không nghĩ tới Dạ cốc chủ mặc nữ trang thật sự làm người kinh diễm động dung a! Thật sự làm cho ta mở rộng tầm mắt!Thiên Ưng công tử, Tiêu Diêu vương đều xông tới, ánh mắt nhìn Dạ Vị Ương vô cùng kinh diễm.

Mọi người hàn huyên, Lục Thiếu Du ngồi trên chủ vị, với thanh danh cùng thực lực bây giờ của hắn, ngồi ở chủ vị tuyệt đối không ai dị nghị.

Luận thực lực cường giả các đại sơn môn cũng không ai dám nói có thể chiến thắng Lục Thiếu Du.

Ánh mắt Lục Thiếu Du đảo qua mọi người, người của Kiền Hiên đảo có đảo chủ Kỷ Diệu Tông cùng Kiền Chính tôn giả, Tinh Ngục các vẫn là Ô Chấn Vũ cùng Thất Tinh tôn giả, Nhật Sát các là Lạc Kiến Hồng cùng Thiết Kiếm tôn giả, những người này Lục Thiếu Du đều từng gặp qua.

Mọi người cùng thương nghị chuyện của Đế Đạo minh cùng Thiên Địa minh, sau khi các đại sơn môn nhận được tin tức, trước tiên cũng chạy tới hỏi Phi Linh môn, cũng nghe được tin tức nên cùng nhau chạy tới Cự Giang thành.

Khoảng cách giữa Linh Thiên môn tới Cự Giang thành là gần nhất, vì vậy là môn phái đầu tiên đi qua, đã sắp xếp xong nơi đặt chân cho các đại môn phái, sau khi mọi người vừa tới trong thành đã được đưa tới nơi nghỉ ngơi ở chỗ này.

Lục minh chủ, lần này Thiên Địa minh muốn chúng ta tới Cự Giang thành đàm phán, chỉ sợ sau lưng nhất định có mưu đồ, hai ngày này chúng ta nên chú ý cẩn thận thì tốt hơn.

Thất Tinh tôn giả nói.

Hai ngày này mọi người cẩn thận một chút, nếu Thiên Địa minh có động tĩnh gì, chúng ta cũng không cần khách khí!Lục Thiếu Du trầm giọng nói, nếu đã tới đây cũng không cần lo ngại, còn nói là đàm phán, Lục Thiếu Du có trí nhớ kiếp trước, đương nhiên sẽ không tin tưởng, những kẻ bề ngoài thơn thớt nói cười, nhưng bên trong nham hiểm giết người không thấy máu mới là nguy hiểm, lần này chẳng khác gì là Hồng Môn Yến! Lục minh chủ, Tật Phong tôn giả Khôn Dương đảo đã rơi vào trong tay Lục minh chủ, lần này đàm phán Thiên Địa minh luôn khăng khăng yêu cầu chúng ta giao ra Tật Phong tôn giả, không biết hắn còn ở trong tay minh chủ hay không?Thiết Kiếm tôn giả hỏi, việc này bọn họ cũng chỉ nghe nói qua, về tin tức cụ thể thì không dám xác định.

Lục Thiếu Du nhìn mọi người, nói: Thật không dám giấu diếm, Tật Phong tôn giả đúng là rơi vào trong tay ta, chẳng qua vì hắn nửa đường tập kích nên đã sớm bị ta đánh chết!Không ít người vừa nghe, ánh mắt chợt biến hóa, lần này cũng không cần nhắc tới chuyện đàm phán.

Khôn Dương đảo nửa đường chặn giết ta, lúc này còn tìm ta đòi giao người, ta xem đầu óc bọn hắn bị cửa kẹp qua!Lục Thiếu Du thản nhiên cười lạnh.

Tóm lại lần này chúng ta phải cẩn thận một chút, theo ta được biết lần này cường giả Thiên Địa minh thật không ít!Lữ Chính Cường nói, khi hắn vừa tới Cự Giang thành lập tức thu thập tin tức Thiên Địa minh, vì vậy mới biết cường giả không ít.

Lữ chưởng môn, bọn hắn tới bao nhiêu người?Lạc Kiến Hồng hỏi.

Lúc này mới nghe Lữ Chính Cường thuật lại, ngoại trừ Thiên Kiếm môn Vô Ảnh kiếm tôn, Thần Kim các Cương Khôi tôn giả, Vạn Thú tông Thao Ưng lão tổ từng chạy thoát, toàn bộ siêu cấp cường giả đã bị đánh chết trong Tử Vong thâm uyên, vì vậy hoàn toàn dao động căn cơ các sơn môn trong Thiên Địa minh.

Mà lần này Lữ Chính Cường nhận được tin tức, ở bên Đông Hải, Nguyệt Long các phái ra Nguyệt Vũ tôn giả, Khôn Dương đảo có Tật Mộc tôn giả, Lan Lan sơn trang có Phong Đao tôn giả, Gia Cát Tây Phong, Hắc Sát giáo Hắc Linh tôn giả cùng giáo chủ Đồng Quy Tinh, Hóa Vũ tông Liệt Thổ tôn giả, Huyền Sơn môn Trấn Huyền tôn giả, Quy Nguyên môn Quy Hợp tôn giả, Địa Linh tông Hỏa Mộc tôn giả, Huyễn Hồn môn Tru Linh tôn giả là những người dẫn đầu.

Thiên Địa minh ngoại trừ những người có mặt, còn có mười mấy thế lực nhất lưu đi theo, lần trước cơ hồ bị đánh chết hầu như không còn, lần này cũng có không ít tôn cấp đều tới, trong đó Vũ tôn cùng linh tôn cao cấp không thiếu, nổi bật có Bách Biến tôn giả, Kim Sắc tôn giả, Ngũ Độc lão tổ.

Nguyên lai là họ!Trong mắt Thanh Oản lộ tia ngưng trọng.

Những người này thật khó đối phó!Thất Tinh tôn giả vốn có tính tình nóng nảy nhất, nghe được tên người, sắc mặt chợt ngưng trọng lên.

Lục Thiếu Du nhìn thần sắc của mọi người, ánh mắt thoáng biến hóa, như vậy lần này người của Thiên Địa minh thật không tầm thường, có thể làm cho mọi người có sắc mặt ngưng trọng như vậy, tuyệt đối là lợi hại, ít nhất làm mọi người cảm thấy có áp lực.

Chư vị tiền bối, Nguyệt Vũ, Tật Mộc, Phong Đao, tu vi không biết tới trình tự gì?Lục Thiếu Du hỏi.

Lục minh chủ, Nguyệt Vũ là sư thúc của Thiên Nguyệt, mười năm trước thực lực Vũ tôn cửu trọng đỉnh thủy hệ, mà Tật Mộc là sư đệ Tật Phong, Vũ tôn mộc hệ, tu vi hẳn tương đương Tật Phong, mà Lục minh chủ hẳn đã biết thực lực Tật Phong rồi.

Thiết Kiếm nói, thần sắc nghiêm túc.

Mang Linh lão tổ nói: Ta nhận thức Phong Đao, lúc trước hắn có chút giao tình với gia sư, tính ra cao hơn ta một bối phận, thực lực Vũ tôn cửu trọng đỉnh, có ưu thế tốc độ, Hắc Linh cũng là một lão nhân Hắc Sát giáo, không nghĩ tới còn sống trên đời, thực lực thế nào thì tạm thời chưa biết.

Mang Linh thoáng dừng lại, sau đó nói: Nhưng mười lăm năm trước ta từng gặp qua Liệt Thổ, người này đồng thế hệ với ta, nhưng tu luyện sớm hơn ta trăm năm, thực lực hẳn là Vũ tôn cửu trọng trung kỳ, cũng không quá cường hãn.

Ta có biết tu vi của Trấn Huyền, Vũ tôn cửu trọng trung kỳ thổ hệ, chín năm trước trong mật cảnh ta đã giao thủ với hắn, đại chiến một trận, cuối cùng bất phân thắng bại.

Thất Tinh nói.

Quy Hợp hẳn cũng là linh tôn cửu trọng trung kỳ, là sư huynh Hãn Thiên!Kiền Chính nói.

Thực lực Trấn Huyền cùng Quy Hợp mặc dù mạnh mẽ, nhưng chúng ta hẳn ứng phó được, nhưng thực lực Hỏa Mộc rất mạnh, năm đó đã là cường giả danh chấn đại lục, võ giả song hệ, nghe đồn đã là Vũ tôn cửu trọng hậu kỳ gần tới đỉnh phong, chỉ sợ có thể so với Vũ tôn cửu trọng đỉnh!Thiên Dương ngưng trọng nói: Tru Linh càng mạnh hơn, là sư phụ Diệt Hồn, ít nhất đã một chân bước ra tôn cấp, thậm chí ta hoài nghi hắn đã tới chuẩn đế!Dạ Vị Ương có chút do dự, nói: Chư vị tiền bối, Bách Biến, Kim Xà, Ngũ Độc đều có thực lực mạnh mẽ, cần phải đề phòng.

Đối với Thánh Linh cốc, người Đế Đạo minh cũng không dám xem thường, Thánh Linh lão tổ còn sống, hơn nữa tin tức đã đạt tới đế giả cũng đã truyền ra, có đế giả trấn thủ Thánh Linh cốc, mặc dù đội ngũ không lớn nhưng tuyệt đối không ai dám xem thường.

Ta biết Bách Biến, một lão quỷ, là người thành lập Phi Hạc môn, nghe đồn hắn giỏi thuật dịch dung, rất khó nhìn thấy chân thân của hắn, cho dù là đệ tử Phi Hạc môn cũng rất ít nhìn thấy chân thân hắn!Thanh Oản nói.

Kim Xà là người sáng lập Kim Xà môn, tu vi hẳn như ta, hiện tại là linh tôn cửu trọng, cũng có không ít thủ đoạn, nghe đồn hắn có thú hồn Kim Xà bát giai, còn có không ít yêu thú xà loại liên thủ, vì vậy bình thường cũng ít người đi trêu chọc hắn.

Mang Linh nói.

Ngũ Độc càng khó trêu chọc, hắn là người sáng lập Ngũ Độc môn, toàn thân là độc, nguyên bản có không ít ân oán với Thánh Linh cốc, ta nhận được tin tức hắn muốn đối phó Thánh Linh cốc, nhưng sau khi biết Thánh Linh lão tổ còn tại thế, hoảng sợ chạy về, cũng không dám tiếp tục xuất hiện.

Dạ Vị Ương nói.

Lần này cường giả Thiên Địa minh thật sự không ít, chư vị nhìn xem chúng ta có nên cầu viện sơn môn của mình hay không?Thanh Oản nói, theo tin tức của Linh Thiên môn mà xem, thực lực Thiên Địa minh mạnh hơn Đế Đạo minh rất nhiều, nếu động thủ tuyệt đối có hại.

Lần này dù sao là tới đàm phán, hiện tại cầu việc chỉ sợ là không ổn thỏa, nhưng thực lực cùng nhân số của chúng ta yếu nhược hơn Thiên Địa minh, vạn nhất động thủ đúng là có hại!Thiên Dương nói.

Ở trong Cự Giang thành, cho dù Thiên Địa minh muốn động thủ cũng phải băn khoăn, bọn hắn nhất định phải cho Thiên Địa các mặt mũi, chúng ta cũng vậy!Mang Linh nói.

Mọi người thương nghị, Lục Thiếu Du chỉ lắng nghe, tuy thực lực Thiên Địa minh mạnh mẽ, nhưng muốn uy hiếp hắn còn chưa đủ khả năng.

Hiện tại hắn chỉ lo lắng hôn lễ ngày mai của Lam Linh, rốt cục hắn nên làm gì bây giờ.

Thiếu Du, ngươi có ý kiến gì không?Vân Tiếu Thiên nhìn thấy thần sắc thản nhiên của Lục Thiếu Du, tựa hồ cũng không để trong lòng, làm cho hắn có chút kinh ngạc.

Lục Thiếu Du nói: Chư vị, chúng ta chỉ tới đàm phán mà không phải tới động thủ! Lục chưởng môn, nên có lòng phòng bị người, vạn nhất Thiên Địa minh động thủ, chúng ta nên làm thế nào?Đạm Thai Tuyết Vi nói.

Vậy ta sẽ cho bọn hắn biết trên đời này không có bán thuốc hối hận!Lục Thiếu Du dứt lời, sát ý tràn ra.

Ngay sau đó mọi người tiếp tục thương nghị hôn sự giữa Lam Linh cùng Công Tôn Xuân Thu, lúc này Lục Thiếu Du mới biết Lam Linh sẽ thành hôn với di vật của Công Tôn Xuân Thu, việc hoang đường như vậy làm Lục Thiếu Du không biết nói gì, mà cường giả Đế Đạo minh tựa hồ cũng không cảm thấy kỳ quái.

Nghe mọi người nói chuyện, trong mơ hồ Lục Thiếu Du hiểu được Vạn Thú tông nguyện ý cho Lam Linh thành hôn với di vật của Công Tôn Xuân Thu là vì có điều kiện.

Sau hành trình Tử Vong thâm uyên, Thiên Địa minh cùng Đế Đạo minh hoàn toàn vạch mặt, tuy còn chưa chính thức khai chiến nhưng người trong hai minh đều biết sẽ không tránh được trận đại chiến sinh tử, mà lần này họ mời cả Đế Đạo minh tới xem lễ xem như là có chút hào phóng.

Sau khi mọi người tán đi, Lục Thiếu Du vẫn thản nhiên không đem chuyện đàm phán đặt trong lòng, mọi người lại thở ra một hơi nhẹ nhõm, tựa hồ toàn bộ cường giả Đế Đạo minh đều hoàn toàn tin tưởng Lục Thiếu Du.

Quay về đình viện, Lục Thiếu Du nhìn thấy nhóm người Bắc Cung Vô Song đang ngồi trong tiểu sảnh.

Lục Thiếu Du kể lại cho mọi người tình huống mình vừa nghe được, ánh mắt Lục Tâm Đồng thoáng ngưng trọng nói: Ca ca, như vậy chúng ta phải cẩn thận một chút mới được, thực lực Thiên Địa minh không yếu, muội sợ bọn hắn có mưu đồ khác! Tới lúc đó lại nhìn xem đi, ta thật sự muốn biết bọn hắn muốn làm gì!Lục Thiếu Du thản nhiên nói.

Thiếu Du, dựa theo lời ngươi nói, nếu người của Thiên Địa minh cũng chỉ có bấy nhiêu, cũng không có gì phải lo lắng!Kim Huyền thản nhiên lên tiếng.

Nội tình tam tông tứ môn, tứ các tứ đảo thật không yếu, mặc dù không thể đánh đồng với sáu đại nhân hoàng tộc cùng bốn đại thú hoàng tộc, nhưng ở lúc bình thường sáu đại nhân hoàng tộc cũng cho bọn hắn một ít mặt mũi, theo ta xem, nếu Thiên Địa minh thật sự muốn hạ thủ với cô gia, sẽ không ra tay trong Cự Giang thành, bởi vì nơi này còn có Thiên Địa các, lai lịch của Thiên Địa các còn lâu hơn tam tông tứ môn, tứ các tứ đảo, cho dù là sáu đại nhân hoàng tộc cùng bốn đại thú hoàng tộc cũng không dám xem thường họ, cho nên Thiên Địa minh tuyệt đối sẽ không ra tay trong Cự Giang thành!Một hộ pháp Bắc Cung gia tộc nói.

Nói chuyện thêm một lát, Lục Thiếu Du mang theo tâm tình bất ổn về phòng, ngày mai là ngày Lam Linh thành hôn với di vật của Công Tôn Xuân Thu, hôn lễ chẳng khác gì náo kịch kia thật sự làm hắn có chút bất đắc dĩ lẫn đau lòng, chỉ sợ giờ phút này Lam Linh phải thừa nhận không ít áp lực.

Thiếu Du, đang nghĩ tới Lam Linh cô nương sao?Bắc Cung Vô Song chậm rãi đi tới, phủi nhẹ tro bụi trên vai hắn, nói: Có muốn muội đi cùng huynh nghênh đón Lam Linh cô nương hay không, muội tin tưởng người của Vạn Thú tông không ai đủ sức ngăn cản hai chúng ta! Ngày mai động thủ cũng được!Ánh mắt Lục Thiếu Du lộ vẻ khẩn trương.

Vậy huynh đừng lo lắng, nói thế nào còn có muội ở cạnh huynh đâu.

Bắc Cung Vô Song nói.

Vô Song, cảm ơn muội!Lục Thiếu Du ôm chặt nàng trong tay, thầm nghĩ: Lam Linh, ngày mai nàng có đi với ta không…Bên trong đình viện, một mảnh vui sướng tràn ngập khắp nơi, nơi nơi đều giăng đèn kết hoa.

Lam Linh ngồi trên ghế đỏ, bên cạnh có một nữ tử mặc áo màu đỏ nhạt, khí chất bất phàm, trên vai còn có một đầu yêu thú thuần trắng, cực kỳ đáng yêu.

Sư tỷ, ngày mai là đại hôn của ngươi, lẽ ra muội nên chúc mừng, nhưng bây giờ…Nữ tử nhìn Lam Linh than nhẹ.

Hồng Vân sư muội, hiện tại ngươi chính là tông chủ Vạn Thú tông, sư tỷ có thể nhờ ngươi một việc hay không?Lam Linh ngẩng đầu cười hỏi.

Sư tỷ, xin phân phó, Hồng Vân có thể làm nhất định sẽ không chối từ.

Hồng Vân gật đầu.

Lam Linh nói: Nếu có một ngày Lam gia gặp phải phiền toái, sư muội có thể hỗ trợ thì giúp đỡ một ít.

Sư tỷ yên tâm đi, có Vạn Thú tông, ai dám động tới Lam gia.

Hồng Vân nói.

Khóe môi Lam Linh hiện tia cười khổ, nói: Sư muội, giúp sư tỷ thay quần áo đi, ngày mai sư tỷ muốn mình thật xinh đẹp trước mặt người trong thiên hạ.

Sư tỷ vốn tuyệt mỹ, chỉ tiếc…Hồng Vân thoáng dừng lại, ngẩng đầu nói: Sư tỷ, ta nghe nói chưởng môn Phi Linh môn Lục Thiếu Du đã tới Cự Giang thành.

Vậy sao, hẳn là tới đàm phán với Thiên Địa minh chúng ta đi.

Lam Linh bình tĩnh nói.

Hồng Vân nhìn nàng: Sư tỷ, ngươi cũng không cần giấu diếm ta, năm đó ở Vạn Thú tông ta cũng đã nhìn ra, quan hệ giữa sư tỷ cùng Lục Thiếu Du tuyệt đối không tầm thường, chỉ sợ quan hệ giữa hai người không đơn giản, Công Tôn Xuân Thu đã chết, nhưng sư tỷ vẫn thành hôn với di vật của hắn, ta chỉ cảm thấy ủy khuất cho sư tỷ! Hồng Vân, muội cũng đã biết, muội là tông chủ Vạn Thú tông, có một số việc muội hẳn là hiểu được.

Lam Linh nói.

Ta chỉ cảm thấy sư tỷ hi sinh quá lớn, nếu…Nàng còn chưa nói xong đã bị Lam Linh ngắt lời: Hồng Vân sư muội, có một số việc thân bất do kỷ, cũng vẫn do mình lựa chọn, ta lựa chọn con đường này cho dù khó đi cũng sẽ cười mà đi, đây là lựa chọn của ta, ta phải thừa nhận, trên đời này không có thuốc hối hận.

Sư tỷ…Hồng Vân bất đắc dĩ, nàng hiểu rõ nàng cũng không thay đổi được gì, cho dù nàng là một tông chủ.

Ta muốn lấy được cũng đã được tới, cũng không có gì tiếc nuối!Lam Linh mỉm cười: Sư muội, giúp ta thay quần áo đi, ngày mai sư tỷ muốn mình thật xinh đẹp, làm cho mọi người đều nhìn thấy một mặt xinh đẹp nhất của ta! Ân!Hồng Vân khẽ gật đầu.

Trong mắt Lam Linh hiện lên vẻ bất đắc dĩ, nàng muốn mình thật xinh đẹp, nhưng không ai biết bởi vì ngày mai hắn cũng tới, ngày đại hôn, mà một màn xinh đẹp nhất của nàng chính vì muốn cho hắn chứng kiến.

…Ngày tám tháng sáu.

Ngày hôm nay trên quảng trường Cự Giang thành một mảnh vui sướng, nơi nơi đều là màu đỏ, có không ít đệ tử Vạn Thú tông cùng Hóa Vũ tông chờ đợi trên quảng trường, người bình thường có thể vây quanh bên ngoài xem lễ, nhưng không ai dám tùy tiện đi vào bên trong, muốn vào phải là cường giả một phương hoặc là người đứng đầu thế lực mới được.

Trong mắt mọi người cuộc hôn nhân này chỉ là danh nghĩa, mục đích thực sự là vì liên hợp hai môn phái cùng nhau, như vậy thực lực của họ sẽ càng thêm cường hãn.

Nhưng người hiểu rõ nguyên nhân sau màn thì không hề nghĩ như thế.

Sáng sớm đã có rậm rạp người vây quanh quảng trường, không ít người nghe được dung mạo của tiền tông chủ Vạn Thú tông Lam Linh rất mỹ lệ nên muốn có cơ hội tận mắt chiêm ngưỡng dung nhan của nàng.

Theo thời gian trôi qua, tất cả các con đường vây chật như nêm cối, thanh âm ồn ào vang vọng trời cao, phi thường náo nhiệt.

Mau nhìn xem, cường giả Lan Lăng sơn trang đã tới! Cường giả Hắc Sát giáo cũng tới, còn có cường giả Khôn Dương đảo! Đó là cường giả các đại sơn môn Thiên Địa minh, thực lực thật sự không kém! Nghe nói lần này có không ít cường giả tôn cấp đâu, đều có lực lượng dời non lấp bể! Nếu có một ngày chúng ta có được thực lực như vậy thật quá tốt, tới lúc đó có thể tung hoành đại lục!Trong đám người lúc này có không ít đệ tử Vạn Thú tông cùng Hóa Vũ tông đi mở đường, theo sau không ít thân ảnh đi tới, ước chừng có bảy tám trăm người, lập tức gây xôn xao cả quảng trường.

Càng rung động chính là khí tức vô hình lan tràn, làm cả quảng trường nháy mắt hoàn toàn yên tĩnh, từng luồng chân khí vô hình khiến những người đứng gần không tự chủ được phát run, linh lực cùng khí tức bản thân giống như đều nhận lấy áp chế.

Bên trong mấy trăm người có một thân ảnh xinh đẹp đi phía trước, áo tím phấp phới, dung nhan tuyệt mỹ mang theo một cỗ lãnh diễm làm người ta không dám nhìn thẳng.

Trên quảng trường có một đại điện mới được sửa chữa không lâu, bên ngoài đại điện có cường giả Hóa Vũ tông đứng thẳng canh gác, khí tức sắc bén lan tràn, thực lực đều không kém.

Bên trong đại điện có mười mấy thân ảnh đang ngồi, Thao Ưng lão tổ, Duẫn Ngạc đều có mặt, còn có một ít cường giả Vạn Thú tông, một phương khác có không ít cường giả, bốn tu vi tôn cấp, đầu lĩnh mặc hoàng bào, khoảng chừng sáu mươi tuổi, thân hình thô lỗ, khí tức không kém hơn Thao Ưng lão tổ.

Liệt Thổ tôn giả, hôm nay Vạn Thú tông liên hôn cùng Hóa Vũ tông, sau này quan hệ giữa hai tông sẽ tiến thêm một bước.

Thao Ưng lão tổ ôm quyền nói.

Đó là đương nhiên, sau này Hóa Vũ tông cùng Vạn Thú tông tự nhiên cần giúp đỡ nhau nhiều hơn.

Lão giả nói.

Khởi bẩm trưởng lão, khách nhân đã tới.

Có đệ tử Vạn Thú tông đi vào bẩm báo.

Liệt Thổ tôn giả, là người của các đại sơn môn, chúng ta đi gặp họ thôi.

Thao Ưng lão tổ đứng dậy nói.

Nghe nói Nguyệt Vũ tôn giả, Tất Mộc tôn giả, Phong Đao tôn giả bọn họ đã tới, chúng ta đương nhiên phải đi nghênh đón.

Liệt Thổ tôn giả nói, tuy nhìn dáng vẻ thô lỗ mà trong mắt lộ ra vẻ tinh tế.

Ha ha, Liệt Thổ tôn giả, Thao Ưng, hai nhà các ngươi liên hôn, chúc mừng chúc mừng.

Liệt Thổ, chúc mừng…Thao Ưng cùng Liệt Thổ vừa đi ra đại điện, thanh âm chúc mừng liên tục truyền tới, mấy trăm người đang đi qua, nhưng sau khi đi vào đại điện chỉ có ít người ngồi xuống, đại bộ phận đều đứng sau lưng đầu lĩnh của mình.

Lúc này bên ngoài quảng trường tuy vui sướng, thanh âm ồn ào đinh tai nhức óc, mà trong đại điện khăn đỏ tung bay, nơi nơi có vẻ vui mừng, chẳng qua lại cho người ta cảm giác chẳng có gì là vui sướng thật sự.

Những cường giả kia thật mạnh, chỉ mới đi ngang qua người ta khiến chân khí của ta không thể vận chuyển.

Ta cũng như thế, linh lực đều bị áp chế, tuyệt đối là cường giả tôn cấp! Ta nhận thức giáo chủ Hắc Sát giáo Đồng Quy Tinh, vừa rồi hắn cũng có mặt.

…Từ sáng sớm, Lam Linh đã thay bộ quần áo màu đỏ, khuôn mặt được trang điểm nhàn nhạt, nhìn qua vô cùng kiều diễm, trong ngỗ ngược còn mang theo vài phần dễ thương.

Sư tỷ, hôm nay tỷ đẹp quá!Hồng Vân nói.

Ý của muội là bình thường ta không đẹp sao?Lam Linh nhìn khuôn mặt mình trong gương đồng, khẽ nói.

Muội đương nhiên không phải ý tứ này!Hồng Vân vội vàng nói: Trước kia sư tỷ cũng đẹp, chỉ là hôm nay đẹp hơn nhiều! Ta chỉ nói đùa mà thôi, sau này Vạn Thú tông sẽ giao cho muội, sư phụ cũng giao cho muội!Lam Linh xoay người nói.

Sư tỷ, sau khi tỷ thành hôn vẫn là người của Vạn Thú tông!Hồng Vân nói.

Hết thảy đều không giống với lúc trước.

Lam Linh thản nhiên cười, trong nụ cười mang theo vẻ bất đắc dĩ, đại hôn đối với bất kỳ nữ nhân nào mà nói đều là chuyện vô cùng cao hứng, mà hôm nay nàng lại không cách nào vui vẻ.

… Khách quý Đế Đạo minh tới!Trên quảng trường, một tiếng quát truyền vào đại điện, ánh mắt người bên trong liền run lên, khí tức có chút dao động.

Nguyên Nhược Lan ngồi gần chủ vị, ánh mắt đột nhiên thoáng động.

Người Đế Đạo minh đã tới, ta đi ra xem, chư vị cứ ngồi đây.

Liệt Thổ tôn giả âm trầm đứng lên, nghe nói về người của Đế Đạo minh khiến trong lòng hắn không cách nào cao hứng, bởi vì Hóa Vũ tông bị tổn thất thảm trọng trong tay Đế Đạo minh.

Chư vị, hôm nay là ngày vui của hai hậu bối Vạn Thú tông cùng Hóa Vũ tông, chư vị đang ngồi cùng Đế Đạo minh, đặc biệt là tiểu tử Lục Thiếu Du đều có mối thù hận sâu nặng, nhưng mọi người đừng quên ngày mai mới là ngày đàm phán, hôm nay thả lỏng một chút, chuyện nhỏ không nhịn sẽ loạn mưu lớn!Thao Ưng mang theo ánh mắt thâm ý nhìn qua mọi người, trong lời nói mang theo một tầng ý tứ khác, cũng chỉ có một ít người hiểu rõ, vì lần này cần giữ bí mật hành động, vì vậy người biết rõ kết hoạch rất ít, chủ yếu chỉ có đầu lĩnh các đại sơn môn mới biết.

Thao Ưng, ngươi cứ yên tâm đi, cho dù muốn gây chiến với Đế Đạo minh cũng không gấp trong nhất thời, chúng ta cũng không cần nhẫn nhịn thêm bao lâu đâu!Ánh mắt Vô Ảnh kiếm tôn lóe hàn mang, khuôn mặt càng thêm âm trầm.

Cường giả các đại sơn môn nghe vậy đều gật đầu, nhỏ không nhịn sẽ loạn mưu lớn, việc này bọn họ đều biết.

Như vậy cũng tốt!Thao Ưng khẽ gật đầu, cùng Liệt Thổ rời khỏi đại điện.

Quảng trường nhất thời tao động, ở ngay góc quảng trường xuất hiện không ít thân ảnh, phía trước là đệ tử hai tông dẫn đường, phía sau đi theo một đội ngũ chừng vài trăm người.

Khí tức trên thân nhóm người này cũng áp chế người trên quảng trường run rẩy, cả quảng trường nháy mắt liền yên tĩnh trở lại.

Người đi đầu là một thanh niên mặc thanh y, chính là Lục Thiếu Du, sáng sớm đã có người Vạn Thú tông cùng Hóa Vũ tông đi tới đình viện nghênh đón người Đế Đạo minh tới xem lễ, vô luận thân phận hay thực lực của Lục Thiếu Du đều có thể đi trước nhất, không ai dám vượt mặt của hắn.

Bắc Cung Vô Song, Lục Tâm Đồng, Kim Huyền cùng Dương Quá với nhóm người Lữ Chính Cường đều gắt gao đi theo sau hắn.

Hoan nghênh chư vị Đế Đạo minh tới Cự Giang thành xem lễ!Thao Ưng cùng Liệt Thổ từ trong đại điện đi ra, nói thế nào hôm nay cũng là ngày vui, huống chi còn quan hệ tới kế hoạch trọng đại, có cừu hận lớn bao nhiêu đều phải áp chế ở trong lòng.

Liệt Thổ tôn giả!Lục Thiếu Du dừng lại, khoanh tay đứng thẳng, ánh mắt đảo qua Thao Ưng sau đó rơi lên người hoàng bào lão giả, người này thực lực Vũ tôn cửu trọng trung kỳ.

Lúc này người Đế Đạo minh nhìn qua nhóm người Thao Ưng lão tổ, có Lục Thiếu Du nên không ai lên tiếng nói chuyện, bởi vì giờ phút này không người nào dám xem thường hắn.

Lục Thiếu Du chính là minh chủ danh chính ngôn thuận của Đế Đạo minh, lần này tới đây mọi người đều chỉ nghe theo lệnh của hắn.

Các ngươi đã mời chúng ta tới, chút mặt mũi như vậy Đế Đạo minh đương nhiên phải cấp cho các ngươi!Ánh mắt Lục Thiếu Du chỉ lướt qua Liệt Thổ, lại nhìn Thao Ưng trả lời, mối thù giữa hai minh hắn cũng không tính toán giải quyết trong hôm nay, mà hôm nay hắn cũng không tâm tình băn khoăn Thiên Địa minh, từ sáng sớm tới bây giờ trong đầu hắn chỉ có hình bóng của Lam Linh mà thôi.

Còn phải chờ một lát mới tới ngày lành tháng tốt, mời chư vị, địa phương bên trong quá nhỏ, chỉ sợ không thể tiếp đãi toàn bộ mọi người, vậy mời những người khác trong các đại sơn môn lên lễ đài ngồi tạm đi!Thao Ưng lướt mắt nhìn qua mọi người, cuối cùng dừng lại trên người Bắc Cung Vô Song cùng Kim Huyền, ánh mắt chợt lóe lên.

Khi Liệt Thổ nhìn lướt qua Bắc Cung Vô Song cùng Kim Huyền, ánh mắt chợt biến hóa, có chút nghi hoặc với thân phận Kim Huyền, đồng thời cũng thoáng thay đổi khi nhìn thấy người Bắc Cung gia tộc.

Lục Thiếu Du nhìn lên lễ đài, nơi đó có mấy trăm vị trí, hẳn là dùng sử dụng trong việc xem lễ, lại lướt qua đại điện, nói: Chúng ta chỉ là tới xem lễ, không cần vào đại điện!Dứt lời hắn cũng không nhìn Thao Ưng cùng Liệt Thổ, thanh bào run lên, đã đi thẳng tới lễ đài, với thực lực hiện tại của hắn, hắn không cho rằng hai người kia có tư cách nói chuyện với mình, chỉ sợ lần này Thiên Địa minh sẽ giở trò, hai người kia chỉ đi tiền trận mà thôi, lợi hại chân chính đều nằm phía sau, cũng không cần cấp cho hai người mặt mũi.

Nhóm người Lục Tâm Đồng đều đi theo Lục Thiếu Du.

Vẫn là bên này thoải mái!Thiên Dương tôn giả mỉm cười, đi theo sau Lục Thiếu Du, mà cường giả Đế Đạo minh cũng lập tức đi theo.

Hừ!Nhìn thấy Lục Thiếu Du hoàn toàn không đem hắn để vào trong mắt, sắc mặt Liệt Thổ càng thêm âm trầm, nếu không phải cố gắng áp chế chỉ sợ hiện tại hắn đã liều mạng với Lục Thiếu Du.

Chuyện xảy ra trong Tử Vong thâm uyên hắn cũng đã nghe nói qua, cường giả Hóa Vũ tông hơn phân nửa đều chết trong tay Lục Thiếu Du.

Ánh mắt Thao Ưng lại có chút ngưng trọng, hắn từng đối chiến với Lục Thiếu Du trong Tử Vong thâm uyên, khí tức hiện tại của tiểu tử kia khiến cho hắn có cảm giác lại có tiến bộ, còn tiến bộ cực lớn, bằng không hắn sẽ không có cảm giác mạnh như thế.

Hai người liếc nhìn nhau, sau đó xoay người quay vào đại điện.

Trên đài xem lễ, mọi người ngồi xuống, Lục Thiếu Du ngồi cùng dãy ghế với chưởng môn tông chủ cùng siêu cấp cường giả các đại sơn môn.

Nhìn dáng vẻ Thiên Địa minh không có mưu đồ mới là lạ, nhất định phải cẩn thận một chút!Thiên Dương nhìn thấy xung quanh cũng không có người của Hóa Vũ tông cùng Vạn Thú tông, thấp giọng nói, nhưng đủ làm cho cường giả Đế Đạo minh xung quanh nghe được.

Vừa rồi nhìn sắc mặt Thao Ưng cùng Liệt Thổ, Thiên Dương mơ hồ cảm thấy có chút không ổn.

Nhìn xem trong hồ lô của bọn hắn bán thuốc gì cũng tốt!Thiết Kiếm nói.

An tâm đi, sợ cái gì, hôm nay cũng sẽ không ra tay, chỉ nhìn náo nhiệt là tốt rồi.

Thất Tinh nói.

Mọi người thấp giọng nói chuyện nhưng Lục Thiếu Du vẫn thản nhiên như không nghe thấy, ánh mắt nhìn chăm chú vào lễ đài được trang trí đỏ hồng rực rỡ, lúc này trên lễ đài vẫn một mảnh vắng vẻ, nhưng xung quanh phủ kín những đóa hoa màu đỏ, nhìn qua như biển hoa hồng, cực kỳ vui tươi cùng nổi bật.

Nhìn ánh mắt có chút ngơ ngác của Lục Thiếu Du, Bắc Cung Vô Song đưa tay đặt nhẹ lên tay hắn.

Lục Thiếu Du phục hồi lại tinh thần, thoáng quay đầu nắm chặt tay Bắc Cung Vô Song, ánh mắt lộ ý cười.

Bắc Cung Vô Song không nói gì, chỉ mỉm cười với hắn, nụ cười khuynh thành.

Nhìn thấy không, ngồi ở giữa chính là Linh Vũ chiến tôn Lục Thiếu Du, chưởng môn Phi Linh môn, minh chủ Đế Đạo minh! Lục Thiếu Du xuất đạo mới bao lâu, không nghĩ tới đã hỗn tới mức này! Mấy nữ tử bên cạnh Lục Thiếu Du thật tuyệt mỹ a, ta chưa từng gặp qua nữ tử mỹ mạo như vậy, Lục Thiếu Du tựa hồ có diễm phúc không cạn!Bên trong đám người ồn ào xôn xao, có vài thân ảnh đứng trong đó, chỉ cần họ không phóng xuất ra khí tức đặc biệt, dù là ai cũng không cách nào tìm thấy.

Lăng Thanh Tuyệt cũng trộn lẫn bên trong, bên cạnh hắn là một thanh niên thanh y gầy gò, đôi mắt sáng ngời thâm thúy nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du cùng Bắc Cung Vô Song, ánh mắt khẽ động.

Thao Ưng cùng Liệt Thổ quay vào trong đại điện, các cường giả đều đã biết chuyện bên ngoài.

Hừ, Lục Thiếu Du đúng là hung hăng càn quấy!Vô Ảnh âm trầm nói.

Để nhìn xem tiểu tử kia còn càn quấy được bao lâu!Một lão giả mặc áo xám ngồi trong đội ngũ Lan Lăng sơn trang trầm giọng nói.

Chư vị, bên cạnh Lục Thiếu Du còn có người Bắc Cung gia tộc, trong đó còn có một nữ tử mới được Bắc Cung gia tộc tìm về, là đại tiểu thư Bắc Cung gia tên Lục Vô Song!Thao Ưng nói.

Thao Ưng, ngươi xác định?Ánh mắt Vô Ảnh biến hóa, mọi người không khỏi biến sắc, bốn chữ Bắc Cung gia tộc có ý vị thế nào bọn họ đều hiểu rõ.

Bắc Cung gia tộc tới thì đã sao, cả Thiên Địa minh đều ở đây, Bắc Cung gia tộc có năng lực thế nào!Bên trong đội ngũ Nguyệt Long các truyền ra một thanh âm, chính là một lão giả bảy mươi tuổi.

Thân hình lão giả có chút phong phanh, toàn thân mang theo khí chất âm nhu, ánh mắt lạnh lẽo.

Mọi người nghe vậy đều khẽ cười, có Thiên Địa minh, Bắc Cung gia tộc có thể làm được gì.

Chư vị, thời gian đã tới, chúng ta đi ra ngoài xem lễ đi!Thao Ưng nói, tuy lộ ý cười nhưng mặc cho ai cũng nhận ra được giọng nói của hắn cũng không lộ ý mừng.

Trong quảng trường thanh âm ồn ào nhốn nháo, càng ngày càng lớn, khi ánh mặt trời trải khắp đại địa, cả quảng trường chen chúc không chịu nổi, lại có người giẫm đạp lẫn nhau, tiếng khắc khẩu không ngừng vang lên, nhưng không có ai dám động thủ nháo sự.

Thời gian tới gần, vô số tiếng hoan hô hội tụ, sóng âm cuồn cuộn xuyên thẳng tận trời.

Cường giả Thiên Địa minh đi ra quảng trường ngồi trên đài xem lễ đối lập với Đế Đạo minh, quảng trường lúc này càng thêm nhiệt liệt.

Ánh mắt Lục Thiếu Du đã khôi phục lại bình thường, khi người của Thiên Địa minh vừa đi ra, hắn lướt mắt đánh giá, không ít người quen.

Trong lòng Lục Thiếu Du thật không tin tưởng Thiên Địa minh bị đả kích nặng như vậy nhưng vẫn còn nhiều cường giả tới như thế, theo hắn suy tính bọn họ hẳn không còn bao nhiêu lực lượng.

Nguyệt Vũ tôn giả!Có thể làm cho Lục Thiếu Du chú ý ít nhất phải có tu vi tôn cấp cửu trọng hậu kỳ đỉnh phong, khi hắn liếc mắt nhìn qua, liền có cảm giác.

Theo trang phục mà xem, bên trong đội ngũ Nguyệt Long các có một lão giả bảy mươi khí tức âm nhu đang ngồi, theo hắn phán đoán hẳn là Nguyệt Vũ tôn giả, tuy ẩn nấp khí tức nhưng vu vi Vũ tôn cửu trọng hậu kỳ đỉnh thủy hệ vẫn có chút dao động truyền ra.

Két!Ngay lúc Lục Thiếu Du còn đang đánh giá, thanh âm yêu thú tê minh truyền tới, giữa không trung một đầu ngân sắc thú ảnh vỗ cánh bay tới, nháy mắt đã đi ra giữa không trung, đó là một đầu ngân sắc đại điêu, hai mắt bắn ra quang mang sắc nhọn, lông chim như đao mang sắc bén, thân thể cao lớn lan tràn một cỗ thú uy khổng lồ.

Phong Vũ Ngân Điêu!Lục Thiếu Du ngẩng đầu, ánh mắt lập tức tập trung, huyết mạch Phong Vũ Ngân Điêu không kém hơn Thiên Sí Tuyết Sư, nhiều năm qua Lục Thiếu Du cũng chỉ nhìn thấy thánh nữ Tử Yên của Thiên Địa các có được đầu yêu thú thế này.

Trên lưng Phong Vũ Ngân Điêu có một nam một nữ, chính là Lam Thập Tam cùng Tử Yên, mà sau lưng hai người có mười mấy Vũ vương linh vương, mấy lão giả khác ánh mắt như điện, vẫn là người quen cũ, Phục Yêu tôn giả cùng Diệu Linh tôn giả, có cả Hỏa Vân tôn giả bên trong.

Vạn Thú tông liên hôn cùng Võ Hóa tông, Thiên Địa các đặc biệt tới chúc mừng!Tử Yên nhẹ nhàng rơi xuống đài xem lễ nằm giữa hai phe phái.

Sưu sưu!Lam Thập Tam cùng nhóm người Hàn Ngọc tôn giả đồng thời rơi xuống bên cạnh Tử Yên.

Thánh tử thánh nữ Thiên Địa các cũng tới, làm hôn lễ càng thêm rực rỡ, mời chư vị cường giả Thiên Địa các cùng ngồi!Thao Ưng cùng Liệt Thổ cũng không dám sơ sẩy, đều đứng lên phân phó đệ tử nghênh đón cường giả Thiên Địa các.

Thao Ưng lão tổ, Liệt Thổ tôn giả không cần khách khí!Tử Yên gật đầu nói.

Chào Lục chưởng môn, Bắc Cung thần nữ vẫn khỏe!Tử Yên nhìn qua hai người, chợt lên tiếng hỏi.

Lục Thiếu Du cùng Bắc Cung Vô Song cùng gật đầu đáp lễ.

Lục Thiếu Du, Dương Quá, Lục Tâm Đồng, Lục Vô Song, đã lâu không gặp!Lam Thập Tam chào hỏi.

Vũ tôn ngũ trọng, cũng đủ khủng bố!Lục Thiếu Du mỉm cười gật đầu, quan sát chân khí của Lam Thập Tam, mặc dù hắn có thủ đoạn ẩn nấp chân khí nhưng vẫn không tránh thoát ánh mắt Lục Thiếu Du.

Nhóm cường giả Thiên Địa các đi qua đội ngũ của Thiên Địa minh, nói thế nào hôm nay cũng là hôn lễ của hai sơn môn, Thiên Địa các tới chúc mừng cũng không tiện bỏ qua mặt mũi chủ nhân.

Tân nương đến!Chỉ một lát một thanh âm thét to vang khắp quảng trường, cả quảng trường đều yên tĩnh trở lại, từng đôi mắt đều chăm chú nhìn qua, liền thấy ở góc quảng trường có không ít nữ tử vây quanh một nữ tử mặc áo tân nương đội khăn che mặt chậm rãi đi lên lễ đài.

Tuy không nhìn thấy dung mạo tân nương nhưng từ dáng người của nàng cũng có thể làm người mơ màng vô hạn, trong đó có không ít người thầm than, nữ tử như vậy phải gả cho một người chết, từ nay phải thành quả phụ, ngẫm lại thật làm người bất đắc dĩ, trong lòng mọi người thầm mắng, Công Tôn Xuân Thu đúng là hỗn trướng, đã chết còn đi hại người.

Lục Thiếu Du nhìn thấy thân ảnh uyển chuyển, thân thể chợt run lên, Lục Thiếu Du có thể cảm giác được trong lòng Lam Linh vô cùng bất đắc dĩ.

Tân lang đến!Ngay lúc Lam Linh đi lên lễ đài, lại một tiếng quát truyền tới, nơi góc quảng trường có hơn mười thanh niên Hóa Vũ tông đi ra, mà thanh niên đi giữa khí chất tuấn lãng, trong tay cầm một bộ quần áo sạch sẽ, bên trên đặt chiếc mũ thường gặp trên đại lục, chậm rãi đi tới bên cạnh Lam Linh.

Bên dưới quảng trường lập tức ồn ào xôn xao.

Sưu!Thân hình thô lỗ của Duẫn Ngạc giẫm mạnh mặt đất, lập tức rơi xuống quảng trường, nhìn lên Lam Linh cùng y phục của Công Tôn Xuân Thu, ánh mắt thoáng chớp động.

Hôm nay tông chủ Vạn Thú tông Lam Linh, cũng là đồ đệ của ta cùng Hóa Vũ tông Công Tôn Xuân thu hiền chất thành hôn, mặc dù Công Tôn hiền chất bất hạnh chết trong Tử Vong thâm uyên, nhưng hai người sớm có hôn ước, cảm tình thập phần vững chắc, mặc dù âm dương xa cách nhưng hôn lễ vẫn cử hành, mọi người từ xa xôi vạn lý mà đến, cảm tạ chư vị đã tới xem lễ, Duẫn Ngạc này đại biểu Vạn Thú tông tỏ vẻ cảm tạ!Nhìn quanh bốn phía, Duẫn Ngạc cao giọng nói, thanh âm xen lẫn chân khí đủ truyền khắp cả quảng trường.

Lời của hắn vừa dứt, khắp quảng trường vang lên tiếng vỗ tay chúc mừng, có chút người thông minh chỉ khẽ cười.

Lam Linh khẽ run lên, không ai nhìn thấy rõ khuôn mặt của nàng bên dưới khăn voan.

Duẫn Ngạc cười hài lòng, đứng trước mặt Lam Linh cùng thanh niên cầm y phục, nói: Ngày lành tháng tốt đã tới, đại hôn bắt đầu, nhất bái thiên địa!Thanh niên cầm y phục nghe vậy liền ôm quần áo Công Tôn Xuân Thu quỳ xuống đất.

Sư tỷ, bắt đầu hành lễ!Hồng Vân thở dài nói.

Ánh mắt Lam Linh giật nhẹ, không ai thấy được đôi mắt nàng đã ướt át, nhưng nàng cũng hiểu rõ đã tới nông nỗi này cũng không còn cách nào thay đổi, con đường do nàng lựa chọn, dù khó đi cũng phải cao ngạo đi tiếp, bởi vì nàng là Lam Linh, cũng không có thiên phú đặc thù, không được gia tộc chông đỡ, nhưng nàng có thể đi tới hôm nay chỉ nhờ vào sự cố gắng cùng trả giá của bản thân nàng.

Lam Linh quỳ dưới đất, hướng không trung cúi lạy, hai người lập tức đứng dậy.

Duẫn Ngạc cười hài lòng, lập tức nói: Nhị bái sư trưởng!Thanh niên lại theo Lam Linh xoay người hành lễ với Duẫn Ngạc.

Phu thê giao bái!Duẫn Ngạc lại nói.

Thanh niên xoay người nhìn Lam Linh.

Thân hình Lam Linh khẽ run lên, ánh mắt nhấc lên, tựa hồ hi vọng liếc mắt nhìn ai đó, chỉ tiếc khăn voan che tầm mắt căn bản không nhìn thấy bên ngoài.

Lam Linh, phu thê giao bái, chỉ thiếu một bước cuối cùng, sư phụ biết ngươi ủy khuất, nhưng hết thảy đã không thể sửa đổi, bỏ cái ta thành toàn mọi người, ngươi luôn hiểu biết, sau này vi sư chỉ có thể giúp Lam gia của ngươi tốt hơn mà thôi.

Nhìn thấy Lam Linh không có động tĩnh, Duẫn Ngạc truyền âm cho nàng.

Lam Linh chậm rãi xoay người, nước mắt rơi xuống lễ đài.

Thoáng lấy lại bình tĩnh, nàng đã sắp bái xuống, mà thanh niên cũng khom người, lúc này toàn bộ ánh mắt đều tập trung lên lễ đài.

Xuy!Nhưng đúng ngay lúc đó, một đạo quang ảnh nóng cháy xuyên qua không gian, dùng tốc độ ngay cả Duẫn Ngạc cũng không kịp phản ứng nháy mắt rơi lên quần áo của Công Tôn Xuân Thu, quần áo rơi xuống đất, lập tức thiêu cháy hừng hực.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License