Linh vũ thiên hà
Chapter
0297
Không ngờ chuyện ngươi biết cũng không phải là ít.
Huyền Hạo nói.
Bá phụ, chẳng lẽ Hư Không Bí Cảnh có động tĩnh gì sao? Lục Thiếu Du biết rõ hư không bít cảnh chính là một trong ba mật địa mạnh nhất, lúc trước sư phụ Linh Ngọc sàng của sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn và Tử Lôi Huyền Đỉnh của Huyền Thiên Yêu Tôn đều là từ trong Hư Không Bí Cảnh mà ra.
Có thể xuất hiện thần khí đủ để thấy được sự khủng bố của bí cảnh này ra sao.
Huyền Hạo gật đầu, nói với Lục Thiếu Du: Ngay mấy ngày hôm trước, phong ấn trên Hư Không Bí Cảnh do Lục đại Nhân Hoàng tộc và Tứ đại Thú Hoàng tộc bắt đầu rạn nứt, đoán chừng sắp mở ra.
Hư Không Bí Cảnh được mở ra, ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, trong lúc vô ý dò xét trong nhẫn trữ vật của mình, bên trong giới chỉ của hắn còn có một tấm bản đồ của Hư Không Bí Cảnh.
Nghe nói bản đồ này vốn là nguyên vẹn, thế nhưng tổng cộng chia thành mười ba phần.
Lục đại Nhân Hoàng tộc và Tứ đại Thú Hoàng tộc mỗi tộc có một phần, còn có ba phần không rõ nơi hạ lạc.
Thiếu Du, Hư Không Bí Cảnh mở ra, bất kể là Đế Đạo minh và Thiên Địa minh sợ rằng thời điểm này sẽ phải ngưng chiến, Hư Không Bí Cảnh quá mức quan trọng, cho nên ngươi có trở về cũng vô dụng.
Ta đoán người trong Thiên Địa minh và Đế Đạo minh hiện tại đã nhận tin tức, cường giả nhất định đang đi về phía Hư Không Bí Cảnh.
Bắc Cung Vô Song nói.
Ánh mắt Lục Thiếu Du biến đổi, chuyện Hư Không Bí Cảnh, những đại môn đại phái kia tuyệt đối biết rõ.
Huyền Hạo nhìn Lục Thiếu Du nói: Thiếu Du, chẳng lẽ ngươi không định đi tới Hư Không Bí Cảnh sao? Đương nhiên con muốn đi, con cũng muốn biết một chút.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu, Hư Không Bí Cảnh được mở ra, Thiên Địa minh cùng Đế Đạo minh ngưng chiến, vậy thì hắn cũng không phải nhanh chóng rời khỏi nơi này, đi tới Hư Không Bí Cảnh cũng như vậy.
Sợ rằng Nam thúc sẽ đích thân đi tới, sư phụ Hàn Băng Tôn giả của sư huynh Sát Phá Quân nghe nói bị nhốt ở trong hưu không bí cảnh này.
Nên như vậy.
Huyền Hạo nhìn Lục Thiếu Du nói: Ở trong Hư Không Bí Cảnh, tất cả cường giả đỉnh cấp ở thời kỳ thượng cổ trên đại lục đều bị vẫn lạc trong đó, cho nên ở trong Hư Không Bí Cảnh này có hung hiểm vô tận và kỳ ngộ vô tận.
Chỗ hung hiểm này ngay cả người có tu vi Chuẩn Đế bị nhốt vào bên trong tuyệt đối không thể ra được, thậm chí còn bị đánh chết ở bên trong vô cùng dễ dàng.
Ngừng một cái, Huyền Hạo nhìn Lục Thiếu Du, tiếp tục nói: Có hung hiểm lớn, tự nhiên cũng có kỳ ngộ lớn.
Thần khí xuất hiện bên trong cũng không phải là chuyện quá kỳ lạ gì.
Vũ kỹ, linh kỹ Thiên cấp cũng từng xuất hiện qua không ít.
Nghe đồn thậm chí còn có đan dược Đế phẩm ở trong đó, phục dụng đan dược Đế phẩm nhiều khả năng sẽ đột phá được thành Đế.
Họa phúc song hành a, thần khí, vũ kỹ, linh kỹ Thiên cấp, đan dược Đế phẩm.
Lục Thiếu Du sợ hãi than, có những bảo vật này ở bên trong, sợ rằng cũng đủ để cho tất cả mọi người không sợ chết xông vào tầm bảo bên trong.
Huyền Hạo nhìn Lục Thiếu Du đang kinh ngạc, khẽ thở dài nói: Mà quan trọng nhất còn có những chuyện khác nữa.
Bá phụ, chẳng lẽ còn có tồn tại quan trọng hơn thần khí, vũ kỹ, linh kỹ Thiên cấp, đan dược Đế phẩm sao? Lục Thiếu Du càng nói càng nghi ngờ, thần khí, vũ kỹ, linh kỹ Thiên cấp, đan dược Đế phẩm, hẳn là bảo vật cao cấp nhất trên đại lục này.
Trên đại lục này còn có rất nhiều điều che giấu, xem ra ngươi còn chưa biết.
Độc Cô Cảnh Văn cười yếu ớt nói: Ở trong Hư Không Bí Cảnh đặc biệt đối với nhân loại mà nói còn có lực hấp dẫn vô cùng lớn, chỉ là người bình thường cũng không có biết mà thôi.
Chẳng lẽ là bởi vì phá toái hư không? Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, âm thầm suy nghĩ.
Vật so với thần khí, vũ kỹ, linh kỹ Thiên cấp và đan dược Đế phẩm còn có lực hấp dẫn hơn, Lục Thiếu Du nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có ba bản địa đồ mà Tứ đại Thú Hoàng tộc cùng Lục đại Hoàng tộc đang không ngừng tìm kiếm trong lời nghĩa phụ Nam thúc.
Truyền rằng sau khi tụ tập đủ mười ba miếng địa đồ có thể tìm được bí mật trọng đại có liên quan tới phá toái hư không.
Những năm gần đây Lục đại Nhân Hoàng tộc và Tứ đại Thú Hoàng tộc một khi đi ra bên ngoài đều không buông tha việc tìm kiếm ba mảnh địa đồ còn lại.
Lại còn chín bảo Vô Tự Thiên Thư cũng có không ít quan hệ với phá toái hư không, trong lúc mơ hồ Lục Thiếu Du có cảm giác Vô Tự Thiên Thư cũng có quan hệ trong đó.
Mà tất cả bí mật bên trong hiện tại hắn cũng chưa biết được.
Thiếu Du, chàng không cần suy nghĩ nhiều, chuyện ở trong Hư Không Bí Cảnh vô cùng mờ mịt.
Bắc Cung Vô Song nhìn Lục Thiếu Du trầm tư, nói: Trận đại chiến thượng cổ kia có không ít cường giả thượng cổ vẫn lạc bên trong.
Cho nên ở trong cũng có truyền thừa của Đế giả thượng cổ, nếu như đạt được truyền thừa của Đế giả thượng cổ, so với truyền thừa của Đế giả bình thường còn mạnh hơn nhiều.
Truyền thừa của Đế giả thượng cổ? Ánh mắt Lục Thiếu Du rung động, sư phụ Chí Thánh Đại Đế của hắn cũng là Đế giả thượng cổ, sư phụ Bất Bại Kiếm đế của đại ca Dương Quá cũng có thể coi là cường giả thượng cổ.
Đương nhiên, ở trong Hư Không Bí Cảnh nghe nói cũng có quan hệ với phá toái hư không.
Chỉ tiếc là mỗi một lần tiến vào trong Hư Không Bí Cảnh không có ai phát hiện ra bí mật này hay không.
Chuyện này thật giả ra sao không ai được biết, thế nhưng truyền thừa của Đế giả thượng cổ là có thật.
Lúc trước Huyền Thiên Yêu Tôn ở trong Hư Không Bí Cảnh này đạt được truyền thừa của Đế giả thượng cổ.
Mà Tử Lôi Huyền Đỉnh cũng là thần khí thượng cổ.
So với thần khí bình thường còn cường hãn hơn nhiều.
Thần khí hiện tại so với thần khí thượng cổ mà nói, còn kém hơn không ít.
Huyền Hạo lần nữa nói với Lục Thiếu Du.
Xem ra, ở trong Hư Không Bí Cảnh chính là một nơi quỷ dị.
Lục Thiếu Du mỉm cười, bí cảnh như vậy dù thế nào hắn cũng muốn đi một chuyến, nếu như có thể nhận được cơ duyên gì đó thì tốt.
Ánh mắt khẽ đổi, Lục Thiếu Du lại hỏi: Ở trong Hư Không Bí Cảnh này Đế giả có thể tiến vào bên trong hay không? Không thể, cơ hồ tất cả mật địa Đế giả không thể tiến vào bên trong.
Thế nhưng Chuẩn Đế lại có thể đi vào.
Trong tất cả mật địa cũng chỉ có Hư Không Bí Cảnh này thì Lục đại Nhân Hoàng tộc và Tứ đại Thú Hoàng tộc mới có thể tiến vào.
Huyền Hạo nói.
Như vậy sao? Khóe miệng Lục Thiếu Du nở nụ cười, trong lòng hắn đã có dự tính.
Hư Không Bí Cảnh này THiên Địa minh nhất định sẽ có cường giả Tôn cấp đi vào bên trong.
Coi như là không chiếm được cơ duyên gì trong Hư Không Bí Cảnh này vậy thì cũng có thể đại khai sát giới với Thiên Địa minh.
Nếu Thiên Địa minh còn có Chuẩn Đế tiến đến thì hắn cũng không cần cố kỵ mà ra tay.
Lão đại, huynh không cần phải trở về nữa, chỉ cần đi cùng đệ tiến về Hư Không Bí Cảnh là được.
Ở trong Hư Không Bí Cảnh vô biên vô hạn, còn không ai có thể đi tới cuối cùng, quan trọng nhất chính là ở trong đó khắp nơi đều là hư không.
Tiến vào trong đó giống như bản thân tiến vào trong một mê cung cực lướn.
Không có địa đồ căn bản không dám xâm nhập vào.
Huynh đi theo đệ có lẽ nguy hiểm sẽ nhỏ hơn một chút.
Chúng ta ở cùng một chỗ cũng không sợ nguy hiểm gì.
Tiểu Long nói với Lục Thiếu Du, chuyện gì Tiểu Long cũng không gạt lão đại, mà trên người Lục Thiếu Du còn có một phần địa đồ Tiểu Long cũng còn chưa biết.
Cũng tốt.
Lục Thiếu Du gật đầu, chuyện địa đồ Lục Thiếu Du cũng đã biết.
Ở trong Hư Không Bí Cảnh đối với người Thiên Địa minh Lục Thiếu Du không đặt vào trong mắt, bất quá đối với sự nguy hiểm của bản thân trong Hư Không Bí Cảnh Lục Thiếu Du không thể không để ý.
Từ trước tới nay Lục Thiếu Du cũng không phải là người tự đại.
Hai nha đầu các ngươi cũng có thể cùng nhau đi tới, ta đoán Bắc Cung gia tộc và Độc Cô gia tộc các ngươi cũng đã xuất phát.
Đến Hư Không Bí Cảnh tự nhiên sẽ gặp được.
Huyền Hạo nói với Độc Cô Cảnh Văn và Bắc Cung Vô Song, thân phận nhị nữ hắn cũng đã sớm biết được.
Thời gian không còn sớm nữa.
Các ngươi có thể xuất phát, đoán chừng Hư Không Bí Cảnh sắp mở ra.
Ở trong đó họa phúc tương phùng, tất cả mọi chuyện phải cẩn thận.
Huyền Hạo dặn dò mọi người.
Phụ thân, người nhanh dùng Tụ Yêu Đế linh đan đi, chờ sau khi con từ Hư Không Bí Cảnh trở về nói không chừng người đã khôi phục.
Tiểu Long nói với Huyền Hạo.
Được.
Huyền Hạo khẽ gật đầu.
Từ trong miệng Tiểu Long Lục Thiếu Du cũng biết được đại ca Dương Quá đã thuận lợi tiến vào trong thánh địa của Chu Tước Hoàng tộc, hắn cũng thở phào một hơi.
Chỉ tiếc là lần này đại ca Dương Quá và Lục Tâm Đồng không có cơ duyên tiến vào Hư Không Bí Cảnh, Lục Thiếu Du có chút tiếc nuối.
Trong lòng Lục Thiếu Du lúc này cũng chỉ hy vọng đại ca Dương Quá có thể thuận lợi khôi phục, dựa theo lời nói của nghĩa phụ Nam thúc, nếu như có thể thuận lợi khôi phục trong thánh địa Niết bàn dục hỏa thì cũng là một loại cơ duyên, có thể nhận được không ít chỗ tốt.
Nghe nói Lục Tâm Đồng cũng tiến vào trong đó, hy vọng hai người đều có thể nhận được một ít cơ duyên.
Cuối cùng Lục Thiếu Du để Tiểu Long phái tộc nhân Thanh Long Hoàng tộc đưa tin về Phi Linh môn nói hắn đã đi về phía Hư Không Bí Cảnh.
Đế Đạo minh và Thiên Địa minh đại chiến.
Trước tiên không nên hành động thiếu suy nghĩ, vạn nhất có việc thì Đế Đạo minh sẽ giao cho hai vị Phó minh chủ.
Hai thời thần sau, đoàn người của Thanh Long Hoàng tộc bắt đầu rời khỏi Thanh Long Hoàng tộc đi về phía Hư Không Bí Cảnh.
Lúc này người đi về phía Hư Không Bí Cảnh của Thanh Long Hoàng tộc cũng không ít.
Đại trưởng lão Long Nguyệt cùng với các trưởng lão đều có mặt.
Nghe nói thời điểm thượng cổ cũng có không ít tiền bối của Thanh Long Hoàng tộc vẫn lạc ở bên trong.
Nếu như có thể đạt được truyền thừa của các tiền bối thượng cổ, tuyệt đối là cơ duyên lớn với mọi người.
Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Bạch Linh cũng đi theo cùng một chỗ.
Tăng thêm Lục Thiếu Du và Tiểu Long, chuyến đi này có không dưới ba mươi người đi tới Hư Không Bí Cảnh.
Tộc nhân Thanh Long Hoàng tộc có tu vi ngoài bát giai mới có cơ hội.
người tới bát giai đi vào chỉ có thể chết không thể nghi ngờ, cho nên cũng không đi theo.
Ở trong Thanh Long Hoàng tộc có đường hầm không gian đi thẳng tới Hư Không Bí Cảnh, ngược lại cũng giảm bớt không ít phiền toái, mọi người tiến vào đường hầm không gian đi về phía trước.
Từ trong miệng Độc Cô Cảnh Văn và Bắc Cung Vô Song Lục Thiếu Du cũng đã biết được ở trong thập đại Hoàng tộc đều có đường hầm không gian đi tới Hư Không Bí Cảnh.
Trong hải vực vô biên, cả hải vực vô biên bao la tối tăm giống như một mảnh hỗn độn, giống như đây là nơi cuối cùng trong thiên địa.
Trong hải vực này vốn yên tính, mấy ngày trước lại đột nhiên xuất hiện một động sâu cực lớn trong không gian giống như lỗ đen.
Cửa động ở trong gợn sóng xoay tròn giống như một cái vòi rồng, giống như muốn thôn phệ không gian này.
Một cỗ khí tức cổ xưa, trường tồn với thời gian lan tràn ra, khí tức bàng bạc lan tràn, người có tu vi dưới Tôn cấp căn bản không có cách nào tới gần.
Sưu.
Hải vực bao la lúc này giống như biển gầm cuồn cuộn mấy ngày, cột sóng cao hơn trăm thước từng đợt cuồn cuộn.
Yêu thú trong nước ở chung quanh hải vực kinh hãi, ẩn nấp chung quanh, căn bản không dám tới gần khu vực này.
Trên một hải đảo xanh biếc xa xa có không ít thân ảnh đáp xuống vàng tảng đá cao nhất trên hải đảo.
Đám người Tử Yên, Lam Thập Tam, Tử Đồng trưởng lão ở trong đó, đám người này chính là cường giả Thiên Địa các.
Nhìn động tĩnh kinh người trong không gian phía xa, giống như một đầu hung thú thượng cổ đang thức tỉnh, muốn thôn phệ không gian này.
Hư Không Bí Cảnh còn năm mươi năm nữa mới được mở ra, tại sao Lục đại Nhân Hoàng tộc và Tứ đại Thú Hoàng tộc lại mở ra sớm như vậy? Kình Linh Vương đã đạt tới Tôn cấp hiện tại hẳn nên gọi là Kình Linh Tôn giả ánh mắt tràn ngập kinh ngạc.
Khí tức từ trong động sâu phía trước lan tràn ra khiến cho tim hắn đập nhanh hơn.
Lúc này Hư Không Bí Cảnh tự động mở ra, cũng không phải là do Tứ đại Thú Hoàng tộc và Lục đại Nhân Hoàng tộc gây ra.
Đôi mắt lung linh như bảo thạch của Tử Yên nhìn về phía trước, trong mắt hiện lên sự nghi hoặc.
Bất kể như thế nào thì chúng ta cũng phải xông vào trong Hư Không Bí Cảnh.
Trong mắt Lam Thập Tam hiện lên vẻ chờ mong.
Tử Yên, Lam Thập Tam, hai người các ngươi là thánh tử và thánh nữ, lần thứ nhất trước đó chúng ta đã thất bại.
Hy vọng lần này hai người có thể thành công.
Sự tồn tại của thánh tử và thánh nữ trong Thiên Địa các cũng là vì Hư Không Bí Cảnh.
Nếu như lần này các ngươi thất bại thì một nửa kia các ngươi cũng không có cách nào hoàn thành.
Trong các sẽ một lần nữa tìm kiếm thánh tử, thánh nữ mới.
Chờ đợi lần mở ra tiếp theo của Hư Không Bí Cảnh.
Tử Đồng trưởng lão nhìn Tử Yên và Lam Thập Tam nghiêm túc nói.
Vâng.
Tử Yên và Lam Thập Tam không dám khinh thường, lập tức nghiêm túc gật đầu.
Đương nhiên bọn họ hiểu rõ, sự tồn tại của thánh tử và thánh nữ cũng là vì vật mà tiền bối Thiên Địa các lưu lại trong Hư Không Bí Cảnh.
Chỉ có đến Tôn cấp mới có thể tiến vào trong Hư Không Bí Cảnh.
Mà bọn họ cũng may mắn không làm nhục mệnh, đã sớm tới Tôn cấp chính là vì chờ đợi tiến vào trong Hư Không Bí Cảnh.
Sau khi các ngươi tiến vào bên trong không cần tìm kiếm thêm cơ duyen, chỉ cần đi thẳng tới vị trí trong các lưu lại.
Đạt được cơ duyên của tiền bối trong các lưu lại so với tất cả cơ duyên khác còn mạnh hơn nhiều.
Nếu như các ngươi có thể thuận lợi đạt được những thứ do tiền bối trong các lưu lại thì về sau Nguyên Nhược Lan kia ở trước mặt các ngươi cũng không là cái gì.
Ánh mắt Tử Đồng trưởng lão biến đổi, thứ tiền bối trong các lưu lại tuyệt đối là cơ duyên lớn nhất.
Nàng cùng với thánh tử năm đó tiến vào trong đó thế nhưng cũng không có thành công, thất bại trong gang tấc.
Hiện tại nàng cũng chỉ có thể đem hy vọng ký thác vào trên người hai người Lam Thập Tam và Tử Yên.
Nếu như có thể đạt được thứ tiền bối trong các lưu lại, không biết so với Lục Thiếu Du sẽ thế nào? Trong mắt Lam Thập Tam hiện lên chiến ý, bị đả kích bởi Lục Thiếu Du, Nguyên Nhược Lan, Dương Quá, Lục Tâm Đồng, Lăng Thanh Tuyền, hắn cũng không bị mất chiến ý và sự tin tưởng vào bản thân mình mà tiếp tục khổ luyện.
Trình độ kiên nghị của hắn người bình thường còn xa mới có thể đuổi kịp.
Sợ rằng người bình thường đã sớm buông bỏ, thế nhưng hắn lại không buông bỏ.
Đây cũng là nguyên nhân mà hắn có thể trở thành thánh tử của Thiên Địa các.
Tử Yên trưởng lào nhìn Lam Thập Tam khẽ nói: Dựa theo đạo lý mà nói, nếu như các ngươi có thể lấy được thứ tiền bối trong các lưu lại, trên đại lục này ngày sau các ngươi sẽ không có địch thủ.
Thế nhưng Lục Thiếu Du lại là một dị số trong đó.
Lục Thiếu Du, ta hy vọng có cơ hội có thể chiến một trận với ngươi.
Trường bào trên người Lam Thập Tam run lên, trong mắt tràn ngập chiến ý.
.
Trong hải vực, sóng biển bên dưới động sâu trong không gian cuồn cuộn, vô số hải đảo bị bao phủ vào bên trong.
Hải đảo cách đó vạn dặm cũng bị chìm ngập.
Trên một hải đảo xanh ngắt, từng cơn sóng lớn vỗ vào hải đảo, giống như muốn phá hủy hải đảo, tiếng ầm ầm vang vọng không ngừng.
Hư Không Bí Cảnh sắp mở ra.
Trên hải đảo có không ít thân ảnh đứng đó, đi đầu là mấy đạo thân ảnh, trong đó có Lăng Thanh Tuyền, Lăng Thanh Tuyệt.
Muội muội, ở trong Hư Không Bí Cảnh cơ duyên vô hạn, nếu như chúng ta có thể nhận được cơ duyên nói không chừng có thể lần nữa ngăn chặn được Lục Thiếu Du.
Trong ánh mắt của Lăng Thanh Tuyệt hiện lên sự chờ mong.
Ở trong Hư Không Bí Cảnh cũng có nguy hiểm cực lớn, cũng khá lớn.
Lăng Thanh Tuyền nói.
.
Sưu Sưu.
Ở trong không gian gió nổi mây phun, đột nhiên giữa không trung có hai mươi đạo thân ảnh mang theo một cỗ uy áp bàng bạc xuất hiện.
Đi đầu là một người mặc bộ váy dài màu lam nhạt, trên mặt thêu đồ án hồ điệp bằng tơ vàng.
Ánh mắt nhàn nhạt quét qua chung quanh, khuôn mặt không trang điểm vẫn không thể giảm bớt sự tuyệt sắc của nàng.
Nử tử này xuất hiện trên không trung, đạp không mà đứng, hai mắt như nước.
Lại mang theo ánh mắt lạnh lẽo như băng, ánh mắt nhìn về phía động sâu cực lớn trong không gian.
Tuổi chừng mười sáu, làn da trắng nõn nà, mái tóc màu xanh tung bay sau lưng tản ra mùi thơm ngát, cực kỳ động lòng người, đẹp đẽ mà uy nghiêm.
Thần nữ, hình như là người Thác Bạc gia cũng tới.
Bên người nữ tử mặc váy dài màu lam có một lão phụ nhân khuôn mặt già nua, hai mắt sáng ngời, ánh mắt nhìn về phía không gian xa xa.
Gợn sóng yên tĩnh trong không gian đột nhiên lắc lư, từ phía chân trời đột nhiên có hai mươi đạo thân ảnh xuất hiện mang theo khí tức kinh người chấn động, trong đó mơ hồ có uy áp lan tràn.
Hai mươi đạo thân ảnh này xuất hiện, ánh mắt chăm chú nhìn về phía bên này.
Hai người đi đầu có một thanh niên ước chừng hai mươi chín tuổi, thân thể cao ngất, ngũ quan tuấn lãng, trên người mặc một bộ hoàng bào, bên trên thêu hoa văn mãng xà.
Trong mắt thanh niên mặc hoàng bào này mang theo sự ngạo nghễ.
Khi người này xuất hiện, không gian đang lắc lư chung quanh lập tức yên tĩnh, không thể rung chuyển không gian quanh thân hắn.
Bên người thanh niên này còn có một lão giả già nua mặc hoàng y, hai mắt sáng sủa, giống như khiến cho người ta liếc vào trong lúc vô hình tim sẽ đập nhanh hơn.
Hóa ra Thái Công gia tộc đã tới.
Lão giả mặc hoàng y nhìn nữ tử mặc váy dài màu lam cùng với lão phụ nhân áo trắng.
Thác Bạt Đỉnh, Thác Bạt gia tộc các ngươi đến cũng không chậm ah.
Lão phụ nhân áo trắng không mặn không nhạn nói.
Người này chính là Đại trưởng lão của Thái Công Hoàng tộc gọi là Thái Công Tố.
Nữ tử tuyệt mỹ mặc váy dài màu lan bên người chính là Thần Nữ Thái Công Tĩnh Nhiễm.
Về phần lão giả mặc hoàng y cùng với thanh niên tràn ngập ngạo khí kia chính là Thần tử Thác Bạt Thanh Vũ cùng với Thác Bạc Đỉnh.
Thác Bạt gia này lúc trước còn bị Lục Tâm Đồng và Dương Quá chà đạp qua, cuối cùng còn bị Lục Tâm Đồng hung hăng vơ vét một lần.
Thác Bạt gia thấy có lợi sẽ chui vào, đương nhiên sẽ tới sớm một chút.
Trước không trung, gợn sóng trong không gian lóa lên, thanh âm xuyên thấu không gian truyền ra.
Gợn sóng trong không gian lóe lên một cái, thanh âm vừa dứt, hai mươi mấy người này vừa mới xuất hiện lập tức lơ lửng trên không trung, khí tức lập tức kéo lên giống như có hỏa diễm thiêu đốt.
Gợn sóng trong không gian dần dần biến thành màu hồng nhạt.
Công Tôn Kiền Nhũng, có bản lĩnh thì ngươi đừng đến.
Hư Không Bí Cảnh tự động mở ra, không phải Công Tôn gia tộc các ngươi cũng tới hay sao? Thác Bạt Đình nhìn người vừa mới tới nói.
Ánh mắt già nua trầm xuống, dường như giữa hai tộc có một chút khúc mắt.
Ta cũng chưa từng nói Công Tôn gia tộc ta không tới.
Có một chút tiện nghi đương nhiên không thể để cho Thác Bạt gia các ngươi vơ vét hết.
Người nói chuyện chính là lão giả áo hồng của Công Tôn gia tộc.
Lão giả áo đỏ này tuổi từng thất tuần, thân thể tục tằn, hai mắt long lanh như sao.
Nếp nhăn trên trán mang theo màu đỏ, mắt nhìn Thác Bạt Đỉnh mìm cười, cũng không có chút khách khí với Thác Bạt Đỉnh.
Hắn gọi là Công Tôn Kiền Nhũng là Đại trưởng lão của Công Tôn Hoàng tộc.
Đương nhiên cũng có tư cách không cần khách khí với Thác Bạt Đỉnh.
Bên người lão giả áo đỏ này có một người trẻ tuổi đứng đó.
Trên người mặc hoàng bào màu đỏ, bên trên thêu một đầu dị thú dữ tợn phun ra lửa.
Thân thể rắn chắc cường tráng, ánh mắt như sao, trong lúc vô hình hiện lên một cỗ ngạo khí, khí chất bất phàm.
Ánh mắt thanh niên này lạnh nhạt nhìn về phía thanh niên cao ngất kia.
Thác Bạt Đỉnh, Công Tôn Kiền Nhũng, hai lão gia hỏa các ngươi đấu miệng lưỡi làm gì? Bằng không đấu một trận, để cho ta nhìn xem thực lực các ngươi những năm này rốt cuộc đã tới bước nào.
Ha ha.
Một tiếng cười to vang vọng trong không gian.
Thanh âm vừa dứt, gợn sóng trong không gian lóe lên, lần nữa có hai mươi đạo thân ảnh xuất hiện mang theo một cỗ chấn động thuộc tính phong.
Lão giả nói chuyện này có khuôn mặt hồng hào, tóc trắng đầy đầu.
Hiên Viên Tùng, ngươi đừng có châm ngòi thổi gió, muốn đánh cũng phải đợi sau khi rời khỏi Hư Không Bí Cảnh.
Nếu như chúng ta bị thương không phải là tiện nghi cho ngươi sao.
Tuy rằng tính khí của Công Tôn Kiền Nhũng táo bạo, thế nhưng cũng không ngốc như vậy, sẽ không để cho người khác chiếm tiện nghi.
Thật sao? Không đánh cũng được.
Vậy thì ta đợi sau khi rời khỏi Hư Không Bí Cảnh quan khán trận chiến của các ngươi.
Hiên Viên Tùng mỉm cười.
Hiên Viên Tùng, hy vọng ngươi còn có thể thuận lợi đi ra.
Đừng để đến lúc đó thân bị vây trong hiểm cảnh không ra được.
Thác Bạc Đỉnh trừng mắt nhìn Hiên Viên Tùng.
Yên tâm đi, nếu ta không ra được nhất định cũng phải lôi kéo ngươi.
Tránh cho một người tịch mịch, ngươi nói có đúng không?Hiên Viên Tùng dường như cũng không tức giận, mỉm cười nói.
Bên người Hiên Viên Tùng là một thanh niên tuấn lãng bất phàm, nhìn cho ngươi ta có cảm giác thong dong, khí chất bất phàm.
Trên mặt lúc nào cũng mang theo nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt đang nhìn về phía Thái Công Tĩnh Nhiễm, Công Tông Tông Nguyên, Thác Bạt Thanh Vũ, thanh niên này khẽ gật đầu, thái độ cực kỳ thân mật.
Đám người Thái Công Tĩnh Nhiễm, Công Tôn Tông Nguyên, Thác Bạt Thanh Vũ cũng khẽ gật đầu.
Chư vị cũng đến sớm a.
Lúc này trên không trung, gợn sóng không gian lắc lư, lại có hai đội ngũ nữa xuất hiện, mỗi đội ngũ có hai mươi đạo thân ảnh.
Bên trái chính là người của Bắc Cung gia tộc, đầu lĩnh chính là Đại trưởng lão Bắc Cung Chi.
Sau khi cùng Lục Thiếu Du đánh một trận, dường như Bắc Cung Chi có không ít thu hoạch, ánh mắt ngày càng thâm thúy.
Đám cường giả trẻ tuổi như Bắc Cung Ngọc, Bắc Cung Hạo Nam đều có mặt ở bên trong.
Bên phải là người của Độc Cô gia tộc cũng là hai mươi đạo thân ảnh, khí tức như ẩn như hiện, khí thế trong lúc vô hình lại cực kỳ mạnh mẽ.
Trong đám người dẫn đầu có một lão giả mặc áo trắng tuổi chừng lục tuần.
Nếu như Lục Thiếu Du có mặt lúc này tự nhiên có thể nhận ra, chính là Đại trưởng lão Độc Cô gia tộc Độc Cô Phàm Vân, bên người còn có Tam trưởng lão Độc Cô Lâm Khoa của Độc Cô gia tộc.
Bên cạnh hai vị trưởng lão này còn có ba huynh đệ Độc Cô Trường Không, Độc Cô Trường Phàm, Độc Cô Trường Linh.
Những người khác đều là trưởng lão Độc Cô gia tộc.
Các ngươi cũng không muộn a.
Đám người Thái Công gia, Công Tôn gia, Thác Bạt gia, Hiên Viên gia, Tứ đại Nhân Hoàng tộc nhìn thấy thần nữ của Độc Cô gia cùng với Bắc Cung gia còn chưa tới, ánh mắt cả đám có chút nghi hoặc.
Loại trường hợp này người trẻ tuổi thường có cơ hội đạt được cơ duyên lớn.
Thần nữ nhị tộc không đến khiến cho bọn họ có chút ngoài ý muốn.
Sau khi hàn huyên một phen, Lục đại Nhân Hoàng tộc mới nhìn về phía động sâu đang khiến cho không gian gió nổi mây phun kia.
Động sâu khổng lồ này đang không ngừng xoay tròn, diện tích đang mở rộng, khí tức cổ xưa trường tồn với thời gian kia ngày càng nồng đậm.
Càng ngày càng khiến cho trong lòng mọi người run sợ.
Khí tức này khiến cho Lục đại Nhân Hoàng tộc như bọn họ cũng chịu ảnh hưởng.
Hư Không Bí Cảnh lần này dường như có chút khác thương.
Dựa theo thời gian còn phải năm mươi năm nữa mới có thể mở ra.
Thế nhưng không ngờ lúc này lại tự động phá hủy phong ấn của Lục đại Nhân Hoàng tộc và Tứ đại Thú Hoàng tộc chúng ta.
Không biết trong Hư Không Bí Cảnh có biến cố gì khác không.
Trong mắt Độc Cô Phàm Vân có chút lo lắng.
Lần này Hư Không Bí Cảnh có chút khác thường, chúng ta phải chú ý nhiều một chút.
Phải liên thủ mới có thể đối kháng được với Tứ đại Thú Hoàng tộc, không để cho tứ đại Thú Hoàng tộc kia chiếm tiện nghi.
Thác Bạt Đỉnh nói.
Đúng vậy, ở trong Hư Không Bí Cảnh ta tin rằng tất cả mọi người đều biết nên làm thế nào.
Hiên Viên Tùng nói.
Chư vị, Thú Hoàng tộc cũng đã tới.
Hiên Viên Tùng vừa mới dứt lời, ánh mắt già nua của Độc Cô Phàm Vân nhảy lên, lập tức nhìn về phía trước.
Tộc nhân các tộc cũng nhìn theo.
Đối với Tứ đại Thú Hoàng tộc, người của Lục đại Nhân Hoàng tộc đều cực kỳ kiêng kỵ, Thanh Long Bạch Hổ, Chu Tước Huyền Vũ.
Thiên phú của Tứ đại Thú Hoàng tộc này so với nhân loại còn mạnh hơn một chút.
Đồn rằng ở thời xa xưa chỉ có Lục đại Nhân Hoàng tộc liên thủ mới có thể miễn cưỡng ngăn chặn Tứ đại Thú Hoàng tộc, chỉ là áp chế mà thôi, cũng không phải là chiến thắng, bởi vậy có thể thấy được thực lực của Tứ đại Thú Hoàng tộc ra sao.
Sưu Sưu.
Cách đó không xa, gợn sóng trong không gian xuất hiện ba động.
Từng đạo thân ảnh lập tức xuất hiện.
Hai mươi đạo thân ảnh bên trái chính là Đại trưởng lão Huyền Vũ Hoàng tộc Huyền Phạt, hoàng tử Huyền Kình, Huyền Doanh.
Bên cạnh Huyền Vũ Hoàng tộc chính là Bạch Hổ Hoàng tộc, dẫn đầu là một lão giả hai mắt như sao, mái tóc màu trắng.
Toàn thân lão giả này trong lúc vô hình mang theo một cỗ khí tức vương giả, bên người còn có một thanh niên áo trắng chừng hai mươi ba tuổi, dáng người tụn tằn, Hổ Y cũng có mặt trong đó.
Mà hai mươi thân ảnh nóng bỏng, những thân ảnh này giống như hỏa diễm trong không trung, khí tức cực kỳ nóng bỏng, đầu lĩnh là một nữ tử tuyệt sắc mặc váy đỏ, cũng chính là Nhị công chúa của Chu Tước Hoàng Tộc Chu Thần Nhu.
Lúc này Chu Thần Hi vô cùng ngoan ngoãn đứng bên cạnh tỷ tỷ, trong đôi mắt to đen nhánh hiện lên sự giảo hoạt, dung nhan tuyệt mỹ mang theo vẻ trẻ trung, thế nhưng lại có thân thể mềm mại, đường cong lung linh.
Thân ảnh vừa mới xuất hiện lập tức nhìn vào trong động sâu cực lớn trong không gian.
Đại trưởng lão Huyền Phạt của Huyền Vũ tộc, Đại trưởng lão Hổ Lỗ của Bạch Hổ tộc, Nhị công chúa Chu Tước Hoàng tộc Chu Thần Nhu đều tới.
Lục đại Nhân Hoàng tộc nhìn về phía Tam đại Thú Hoàng tộc.
Nghe nói mấy mấy người trẻ tuổi trong Thú Hoàng tộc cũng không tầm thường.
Bắc Cung Chi nói.
Bất phàm thì thế nào? Lục đại Nhân Hoàng tộc chúng ta đã mở ra thần điện, lục đại thần tử cùng thần nữ đều đạt được truyền thừa cao nhất, sợ rằng Tứ đại Thú Hoàng tộc cũng khó có thể chống lại.
Ánh mắt Độc Cô Phàm Vân khẽ biến ảo.
Cái này cũng không biết được, Tứ đại Thú Hoàng tộc cũng không thể khinh thường.
Nghe nói tộc trưởng Long Ngộ của Thanh Long Hoàng tộc đã thoái vị, phá lệ đem chức vị tộc trưởng giao cho ngoại tôn.
Về phần là ai thì chúng ta cũng không biết rõ.
Thái Công Tố nói.
Thanh Long Hoàng tộc dường như còn chưa tới a.
Công Tôn Kiền Nhũng nói.
Lại có người tới, có lẽ chính là Thanh Long Hoàng tộc.
Độc Cô Phàm Vân nói.
Sưu Sưu.
Phía trên không gian lần nữa chấn động, từng đạo thân ảnh chậm rãi xuất hiện trên không trung.
Từng đạo thân ảnh xuất hiện, ánh mắt lập tức bị động sâu cực lớn trong không gian hấp dẫn.
Năng lượng thật mạnh mẽ, đây chính là cửa vào của Hư Không Bí Cảnh sao?Lục Thiếu Du nhìn động sâu khổng lồ trong không gian, một cỗ khí tức cổ xưa, trường tồn với thời gian lan tràn ra, trong lúc vô hình khiến cho tim hắn đập nhanh hơn.
Khí tức này có chút quỷ dị a.
Trường bào màu vàng trên người Tiểu Long tung bay, ánh mắt nhìn động sâu cực lớn trong không gian cực kỳ nghi hoặc, khí tức này cũng khiến cho hắn bị ảnh hưởng.
Thiếu Du, Tiểu Long, đây chính là cửa vào của Hư Không Bí Cảnh.
Hiện tại không gian gần cửa vào còn chưa ổn định.
Người có tu vi Tôn cấp bình thường nếu dám đi vào nhất định sẽ bị xé nát thành mảnh vỡ.
Người có tu vi Tôn cấp cao trọng đi vào cũng hung hiểm vô cùng.
Cửa vào không gian này vốn bị Lục đại Nhân Hoàng tộc và Tứ đại Thú Hoàng tộc phong ấn, thế nhưng lúc này Hư Không Bí Cảnh lại tự động phá vỡ phong ấn, chuyện này quá mức không bình thường.
Đến lúc đó các con đi vào tất cả phải cẩn thận một chút.
Đại trưởng lão Long Nguyệt nói.
Vâng, bà ngoại.
Lục Thiếu Du cùng Tiểu Long gật đầu, dưới cỗ khí tức này Lục Thiếu Du đương nhiên không thể chủ quan.
Tâm thần lan tràn ra dò xét, hắn cũng phát hiện ra chung quanh có không ít thân ảnh.
Ánh mắt quét qua, đây đều là người các đại Hoàng tộc, tuyệt đại bộ phận đều là người quen.
Chỉ có ở trong đám người Hổ Y, ngoại trừ Hổ Y ra Lục Thiếu Du cũng không nhận ra ai.
Lão đại, đó là tộc nhân Bạch Hổ tộc, bên người Hổ Y chính là ca ca của nàng Hổ Tu.
Lão gia hỏa kia chính là Đại trưởng lão Bạch Hổ tộc Hổ Lỗ.
Thế nhưng thực lực đều bình thường.
Nhìn thấy Tiểu Long đang đánh giá người của Bạch Hổ Hoàng tộc, Tiểu Long truyền âm nói với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du khẽ cười khổ, hiện tại Tiểu Long không đặt mấy người có tu vi bình thường vào trong mắt, đương nhiên hiện tại Tiểu Long tuyệt đối có được thực lực này.
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn về phía Nhị công chúa Chu Thần Nhu khẽ gật đầu chào hỏi, đại ca Dương Quá và Lục Tâm Đồng còn đang ở trong thánh địa của Chu Tước Hoàng tộc, hắn cũng không nên thất lễ.
Chu Thần Nhu nhìn về phía Lục Thiếu Du, nhìn thấy Lục Thiếu Du gật đầu với mình nàng cũng gật đầu lại.
Tiểu Long.
Thân ảnh xinh đẹp của Thần Hi lóe lên lập tức đi tới trong đội hình của Thanh Long Hoàng tộc.
Đôi chân thon dài hiện lên dưới bộ y phục màu đỏ, tạo thành đường cong mềm mại, cao vút, có thể nói nóng bỏng tới cực điểm.
Hừ.
Trong Bạch Hổ Hoàng tộc, Hổ Tu kia nhìn thấy Thần Hi đi tới bên cạnh Tiểu Long, trong mắt hiện lên sự không vui.
Tiểu Long.
Nhìn thấy Thần Hi đi tới bên người Tiểu Long, Hổ Y cũng không chịu thua kém, thân ảnh mềm mại lóe lên, gợn sóng quanh thân chấn động, tốc độ dường như cũng không thua kém Thần Hi một chút nào.
Lập tức đáp xuống bên cạnh Thần Hi và Tiểu Long.
Nhị nữ cơ hồ đồng thời đáp xuống bên người Tiểu Long.
Ồ?Người của Thanh Long Hoàng tộc đáp xuống, từng đạo ánh mắt trong Lục đại Nhân Hoàng tộc lập tức kinh ngạc.
Cơ hồ tất cả ánh mắt đều nhìn về phía Lục Thiếu Du và Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, mấy đạo thân ảnh này đều cực kỳ chú ý.
Nhìn thấy mấy người Lục Thiếu Du, Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn không ngờ lại ở trong Thanh Long Hoàng tộc, đây chính là điều mà khiến cho người của Lục đại Nhân Hoàng tộc kinh ngạc.
Thiếu Du, chúng ta qua đó đi.
Bắc Cung Vô Song cùng Độc Cô Cảnh Văn nhìn Lục Thiếu Du nói.
Người của Bắc Cung gia và Độc Cô gia tới, các nàng đương nhiên không thể ở lại trong Thanh Long Hoàng tộc được nữa.
Tuy rằng nhân tộc và thú tộc đã sớm ngưng chiến, thế nhưng quan hệ giữa thú tộc và nhân tộc không quá hòa hợp, điểm này nhị nữ biết rõ cho nên cũng không muốn người khác suy đoán linh tinh.
Được.
Lục Thiếu Du khẽ gật đầu.
Bắc Cung Vô Song cùng Độc Cô Cảnh Văn gật đầu với Đại trưởng lão Long Nguyệt, thân ảnh nhảy lên, lập tức nhảy vào trong đội hình của gia tộc mình.
Tiểu thư, sao người lại đi cùng người của Thanh Long Hoàng tộc?Trong Độc Cô gia tộc, Độc Cô Phàm Vân, Độc Cô Lâm Khoa lập tức nghi hoặc truyền âm nói với Độc Cô Cảnh Văn.
Việc này cũng không có gì, chỉ là đi Thanh Long Hoàng tộc tìm hiểu một phen mà thôi.
Độc Cô Cảnh Văn cũng không nói thêm gì, thu hồi ánh mắt mang theo một cỗ hàn ý nhàn nhạt cho nên Độc Cô Phàm Vân cũng không hỏi tiếp.
Địa vị trong tộc sau khi Thần điện mở ra, thân phận Đại trưởng lão của hắn hiện tại còn dưới Độc Cô Cảnh Văn.
Lúc này ba huynh đệ nhìn Độc Cô Trường An, Độc Cô Trường Phàm cùng Độc Cô Trường Linh nhìn Lục Thiếu Du trong Thanh Long Hoàng tộc, trong mắt có chút nghi hoặc.
Ở trong ánh mắt của Độc Cô Trường An có một cỗ oán hận thật sâu.
Ngày đó chịu nhục ở trong Độc Cô gia tộc hắn làm sao có thể quên.
Những năm gần đây ở trong tộc chuyện này khiến cho hắn trong lúc vô hình khó mà ngẩng đầu lên được.
Trong Bắc Cung gia tộc, dường như Bắc Cung Chi và mấy vị trưởng lão cũng đang hỏi Bắc Cung Vô Song thứ gì đó.
Trong đám người, đôi mắt xinh đẹp của Thái Công Tĩnh Nhiễm biến ảo, nhìn về phía Lục Thiếu Du xa xa cùng với Bạch Linh một hồi lâu.
Lục Thiếu Du này dường như ở bất kỳ nơi nào cũng có mỹ nữ bồi tiếp.
Ánh mắt Hiên Viên Triệt lóe lên, lập tức mỉm cười mang theo không gian chấn động nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi gật đầu.
Lục Thiếu Du cảm giác không gian chấn động, ánh mắt nhìn về phía trước, nhìn thấy Hiên Viên Triệt gật đầu, hắn cũng gật đầu lại.
Trong lúc mơ hồ Lục Thiếu Du cảm giác được Hiên Viên Triệt này cũng có chút cao thâm mạt trắc.
Người trẻ tuổi trong các đại hoàng tộc thì Hiên Viên Triệt này là nhân vật có tâm trí khủng bố nhất, sợ rằng Độc Cô Cảnh Văn còn ở phía sau hắn.
Cũng vào lúc này Lục Thiếu Du đột nhiên cảm giác được có không ít ánh mắt không quá thiện chí nhìn vào trên người mình.
Cảm nhận khí tức, Lục Thiếu Du nhìn lại, đúng là mấy người của Thác Bạc gia, trong đó còn có thần tử Thác Bạt Vũ.
Trong đầu Lục Thiếu Du suy nghĩ, sợ rằng là vì lúc trước đại ca Dương Quá và Lục Tâm Đồng chà đạp Thác Bạt gia này khiến cho Thác Bạt Hoàng tộc này trong lòng có chút bất mãn.
Huống chi Lục Tâm Đồng còn xảo trá vơ vét Thác Bạt Hoàng tộc một phen.
Nhìn qua động sâu trong không gian đang tiếp tục biến hóa tạo ra động tĩnh khủng bố, ánh mắt khẽ biến đổi.
Trong lòng Lục Thiếu Du có chút ý.
Thác Bạt Hoàng tộc này đối với hắn cũng không có thiện ý, rất có thể đám người này ở trong Hư Không Bí Cảnh sẽ có ý đồ xấu với hắn.
Thác Bạt gia dường như có chỗ bất mãn a.
Chẳng lẽ bản thân ta có chỗ đắc tội với Thác Bạt gia các vị sao? Nếu như có, ta thành thật xin lỗi.
Thân ảnh Lục Thiếu Du lóe lên, thả người nhảy lên không trung, bước qua không gian, thân ảnh đi tới trước người đám người Thác Bạt gia tộc, khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt.
Thời gian này ánh mắt Lục Thiếu Du đã dò xét tu vi của tất cả người Thác Bạt gia tới đây vào trong mắt, tất cả đều là Tôn cấp.
Thác Bạt Thanh Vũ đã là Vũ Tôn cửu trọng, Đại trưởng lão Thác Bạt Đỉnh có khí tức cực kỳ tương tự với đại trưởng lão Bắc Cung gia Bắc Cung Chi khi trước, hẳn đã một chân bước ra khỏi cấp độ Tôn cấp.
Đương nhiên loại thực lực này Lục Thiếu Du cũng không quá để ý.
Hình như Lục Thiếu Du chủ động muốn tìm Thác Bạt gia gây phiền phức.
Thác Bạt gia này dường như cũng không có thiện ý với Lục Thiếu Du.
Hẳn là lần trước ở trong Độc Cô gia tộc, Thác Bạt gia tộc đã bị thiệt thòi trong tay Dương Quá và Lục Tâm Đồng, nghe nói còn bị vơ vét một phen.
Lục Thiếu Du vừa mới dứt lời, từng đạo ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du và tộc nhân Thác Bạt gia tộc.
Nhìn hành động này mọi người có thể lờ mờ đoán ra được một ít.
Lục Thiếu Du không ngờ lại chủ động tới gây phiền phức cho Thác Bạt gia tộc khiến cho đám người chung quanh có chút nghi hoặc.
Không ít người thầm nghĩ, Lục Thiếu Du này tuy rằng cường hãn, thế nhưng chủ động tìm Thác Bạt Hoàng tộc gây phiền phức là một hành động không sáng suốt và tự đại.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du đi tới trước mặt đám người Thác Bạt gia, tuy rằng trên môi nở nụ cười, Bạch Linh nheo mắt, nàng cực kỳ hiểu tính cách của Lục Thiếu Du.
Vừa rồi ở trong Thác Bạt gia dường như có không ít ánh mắt không mấy thiện ý quét tới.
Bạch Linh cùng Tiểu Long nhìn nhau, thân ảnh hai người lóe lên, cũng đi tới sau lưng Lục Thiếu Du.
Sưu Sưu.
Từng đạo ánh mắt trong Tứ đại Thú Hoàng tộc cũng nhìn về phía Lục Thiếu Du và Thác Bạt gia tộc, yên lặng xem náo nhiệt.
Lục Thiếu Du, ngươi nên yên tĩnh thì tốt hơn.
Nể mặt Bắc Cung gia tộc và Độc Cô gia tộc ta có thể coi như chuyện này chưa từng xảy ra.
Thác Bạt Đỉnh biết rõ Lục Thiếu Du bất phàm, vừa rồi ánh mắt của thần tử cùng với mấy thanh niên tài tuấn trong tộc mang theo hàn ý nhìn về phía Lục Thiếu Du hắn cũng đã nhìn thấy.
Chỉ là lúc này Hư Không Bí Cảnh sắp mở ra, hắn cũng không muốn động thủ với Lục Thiếu Du này.
Nể mặt Độc Cô gia cùng với Bắc Cung gia ta cũng coi như chuyện này chưa từng xảy ra, nếu như sau này có kẻ dám có ý đồ sau lưng ta, đừng trách bản Tôn không khách khí.
Có bản lĩnh thì đứng ra.
Ánh mắt Lục Thiếu Du lạnh lùng nhìn về phía mấy thanh niên tài tuấn cùng với thần tử Thác Bạt Thanh Vũ.
Trong ánh mắt nhàn nhạt của Lục Thiếu Du xen lẫn hàn ý, cũng không có chút khách khí nào, ở chung với mấy đại Hoàng tộc này lâu Lục Thiếu Du cũng hiểu ra một đạo lý.
Biện pháp duy nhất để cho bọn họ thành thật là phải có thực lực tuyệt đối.
Chỉ có thực lực tuyệt đối mới khiến cho bọn họ thành thực.
Lão đại, người ta làm sao dám tiến lên, người ta cũng biết sợ chết a.
Tiểu Long châm biếm nói, hắn cũng nghe nói sự lợi hại của Lục đại Nhân Hoàng tộc này, thế nhưng lúc này hắn là tộc trưởng của Thanh Long Hoàng tộc, tự nhiên sẽ không để Lục đại Nhân Hoàng tộc trong lòng.
Nghe Tiểu Long nói vậy, ánh mắt của đám người Thác Bạt gia lập tức khó coi.
Thế nhưng bọn họ đã chứng kiến thực lực của Lục Thiếu Du cho nên đều nhịn ở trong lòng, không dám nói thêm gì.
Trước mặt người khác bọn họ có ngạo khí của Thác Bạt Hoàng tộc, chỉ là hiện tại đối mặt với Lục Thiếu Du, ngạo khí của bọn họ đã sớm bị đánh nát.
Lục Thiếu Du, ngươi nên đi tới Thú tộc đi, hiện tại ở đây cũng không có ai chào đón ngươi.
Cơ mặt Thác Bạt Thanh Vũ co rúm một thoáng, thân là Thần tử Thác Bạt gia, lúc này bị người ta uy hiếp tới tình trạng này khiến cho trong lòng hắn cực kỳ tức giận.
Một cỗ hàn ý trong mắt hắn lan tràn ra, lúc trước thua ở trong tay Dương Quá là một chuyện ngoài ý muốn.
Hiện tại hắn đã thu được truyền thừa cao nhất của lão tổ Thác Bạt gia trong thần điện.
Cần gì phải e ngại Lục Thiếu Du này nữa.
Thác Bạt Thanh Vũ, thu hồi lời nói vừa rồi cho ta, nếu không ngươi sẽ rất thê thảm.
Ánh mắt Lục Thiếu Du đột nhiên trầm xuống, khóe miệng nở nụ cười mang theo hàn ý.
Ý tứ trong lời nói của Thác Bạt Thanh Vũ chính là mắng chửi hắn, quanh co một vòng chửi hắn là thú tộc.
Trong giây lát bị ánh mắt tràn ngập hàn ý của Lục Thiếu Du nhìn vào, trong lòng Thác Bạt Thanh Vũ run lên, có cảm giác toàn thân rét run, chuyện này khiến cho trong lòng hắn rất giật mình.
Lục Thiếu Du, ngươi muốn làm cái gì? Đừng trách ta không nể mặt Độc Cô gia và Bắc Cung gia.
Ánh mắt Thác Bạt Đỉnh trầm xuống, một cỗ hàn ý tập trung lên người Lục Thiếu Du.
Thổ Hoàng khí lập tức khuếch tán, cả không trung lập tức run lên, ánh sáng đều ảm đạm vài phần, uy áp bàng bạc bao phủ lên trên người Lục Thiếu Du.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, bỏ qua uy áp của Thổ Hoàng khí, lạnh nhạt nói: Thác Bạt đỉnh, có bản lĩnh thì ngươi cứ động thủ thử xem.
Đừng trách ta không cảnh cáo ngươi, đến lúc đó đừng hối hận.
Thác Bạt đỉnh nghe vậy ánh mắt run rẩy, hắn chưa từng bị coi rẻ như vậy, trong lòng tràn ngập tức giận.
Ài, Thác Bạt Đỉnh này đầu vô nước sao? Chọc ai không chọc lại chọc vào Lục Thiếu Du kia.
Ở trong Huyền Vũ Hoàng tộc, đại trưởng lão Huyền Phạt cười nhạt một tiếng, nói lời chế giễu.
Trong lòng hắn là người rõ ràng nhất, nếu như Thác Bạt Đỉnh này không động thủ còn tốt, một khi động thủ cũng coi như lão gia hỏa kia không may.
Trong Bắc Cung gia, Đại trưởng lão Bắc Cung Chi cũng mỉm cười, dường như cũng đang xem náo nhiệt, thực lực của Lục Thiếu Du hắn đã tự mình lĩnh giáo qua.
Ngược lại đám người Hiên Viên Triệt, Hiên Viên Tùng, Công Tôn Kiền Nhũng, Thái Công Tố, Độc Cô Phàm Vân, Chu Thần Nhu, Hổ Lỗ, Đại trưởng lão Long Nguyệt chỉ lẳng lặng nhìn qua.
Tiểu tử, hôm nay coi như có Bắc Cung gia tộc và Độc Cô gia tộc ở đây ta cũng phải giáo huấn ngươi một chút.
Thác Bạt Đỉnh rốt cuộc không nhịn được, hắn đã sớm muốn dạy dỗ Lục Thiếu Du này một trận.
Ban đầu ở trong Độc Cô gia vì ngại thân phận cho nên không xuất thủ.
Dứt lời, Thác Bạt Đỉnh cũng không nhịn được nữa, chân khí thuộc tính thổ phô thiên cái địa tuôn ra.
Cả không gian tựa như cứng lại.
Bàn chân đạp mạnh hư không khiến cho hư không rạn nứt từng khúc.
Hải vực phía dưới bị kình khí vô hình trùng kích tạo thành một vòng xoáy cực lớn.
Sưu.
Cơ hồ là cùng lúc thân ảnh Thác Bạt Đỉnh giống như lưu tinh lao ra, một đạo quyền ấn được ngưng tụ trong tay.
Dưới quyền ấn, không gian nứt vỡ, vét nứt đen kịt trong không gian chung quanh lan tràn.
Quyền ấn dùng xu thế như sấm sét giống như thiên thạch đánh về phía Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, trong đôi mắt đen kịt bỗng nhiên tuôn ra hàn ý.
Đây là ngươi tự mình tìm lấy.
Nhìn đạo quyền ấn khủng bố đang đánh tới trước mắt, Lục Thiếu Du hét lớn một tiếng.
Dứt lời Thời Không Lao Ngục thuộc tính mộc quanh thân Lục Thiếu Du lan tràn ra.
Ở trong Thời Không Lao Ngục thuộc tính mộc, các loại công kích như thời gian, không gian, linh hồn, thuộc tính, ngũ hành tương sinh tương khác hội tụ, bao phủ trên người Thác Bạt Đỉnh.
Thời Không Lao Ngục bình thường, dùng thực lực một chân bước ra Tôn cấp của bản thể Lục Thiếu Du, thực lực bình thường đã sớm có thể so sánh được với Chuẩn Đế.
Lúc này thi triển Thời Không Lao Ngục thuộc tính mộc, Thác Bạt Đỉnh này cũng chỉ một chân bước ra khỏi Tôn cấp mà thôi.
Tăng thêm Mộc khắc Thổ, thuộc tính mộc lấn áp thuộc tính thổ khiến cho Thác Bạt Đỉnh không có cách nào nhúc nhích.
Thác Bạt Đỉnh biến sắc, quyền ấn phá hủy không gian đụng vào trong không gian màu xanh kia không thể tiến thêm nửa phần.
Thậm chí còn đang phai nhạt, chân khí trong cơ thể hắn nhanh chóng tiêu hao khiến cho hắn không có cách nào dãy dụa.
Sưu.
Thân ảnh Lục Thiếu Du dưới vô số ánh mắt nhìn vào của mọi người giống như quỷ dị đột nhiêu tiêu thất rồi hiện lên trước mặt Thác Bạt Đỉnh.
Đôi mắt đen kịt lạnh lùng nhìn Thác Bạt Đỉnh, hàn ý trong mắt tuôn ra, lạnh lùng khẽ quát một tiếng: Ta đã sớm nói rồi, Hoàng tộc ở trước mặt ta không có một chút tác dụng nào.
Đừng có làm trò trước mặt bản Tôn, cút xuống dưới cho ta.
Lục Thiếu Du lạnh lùng quát một tiếng, trường bào màu xanh trên người bỗng nhiên chấn động.
Một đạo quang trụ màu xanh bắn ra mang theo một cỗ linh hồn công kích bàng bạc, nhanh như thiểm điện đánh vào trên lồng ngực của Thác Bạt Đỉnh.
Giờ phút này rõ ràng Thác Bạt Đỉnh có thể nhìn thấy công kích đang đánh tới thế nhưng thân thể ở trong không gian quỷ dị này lại không thể dãy dụa.
Không gian này giống như một cái lao ngục cực lớn không cho phép hắn đào thoát.
Đến thời điểm này hắn mới biết được tu vi thực lực của Lục Thiếu Du rốt cuộc đã đạt tới tình trạng khủng bố mà ngay cả bản thân hắn cũng không có cách nào rung chuyển.
Một cỗ khí tức khiến tim đập nhanh lan tràn trong lòng hắn.
Phanh.
Thanh âm trầm thấp bạo liệt vang vọng, dưới vô số ánh mắt, một đạo quyền ấn của Lục Thiếu Du đánh vào trên ngực của Thác Bạt Đỉnh.
Phụt.
Thác Bạt đỉnh không có một chút sức chống cự nào, miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Thân thể cùng lúc từ trên không trung bắn ngược xuống phía dưới, hung hăng rơi vào trong hải vực mênh mông cuồn cuộn kia.
Ầm ầm.
Kình khí bàng bạc khuếch tán, hải vực cuồn cuộn giống như nổ tung, một cơn sóng cực lớn bắn lên trên không trung.
Thật mạnh.
Cùng một lúc cơ hồ tất cả mọi người đều rung động.
Đại trưởng lão Thác Bạt Đỉnh của Thác Bạt gia tộc, một cường giả một chân bước ra khỏi Tôn cấp, Chuẩn Đế bên ngoài cho dù gặp phải hắn cũng không thể chiếm được một chút tiện nghi nào.
Không ngờ chỉ một chiêu đã bị Lục Thiếu Du thu thập, không có một chút sức hoàn thủ nào, loại rung động này khiến cho mọi người đồng thời hít vào một ngụm khí lạnh.
Đám người Độc Cô Phàm Vân, Thái Công Tố, Công Tôn Kiền Nhũng nghẹn họng nhìn trân trối, ánh mắt không thể tin nổi.
Thực lực của bọn họ tuyệt đối không kém Thác Bạt Đỉnh bao nhiêu, cao thấp cũng chỉ rất nhỏ, Thác Bạt Đỉnh ngay cả một chiêu cũng không chống lại được, bọn họ thì không cần phải nói.
Lục Thiếu Du thu chân khí lại, Thời Không Lao Ngục thuộc tính mộc tiêu tán, thân hình đạp không mà đứng, bộ dáng phong khinh vân đạm.
Mọi người nhìn qua Lục Thiếu Du, ánh mắt không khỏi rung động và kinh hãi, thực lực như vậy đã khiến cho nhận thức của mọi người đối với Lục Thiếu Du lên một tầm cao mới.
Quả thật danh bất hư truyền.
Trong Chu Tước Hoàng tộc, ánh mắt Nhị công chúa Chu Thần Nhu khẽ đổi, trong mắt hiện lên sự rung động.
Nàng tự nhiên rất rõ Thác Bạt Đỉnh kia khó dây vào bao nhiêu, thế nhưng ở trong tay Lục Thiếu Du chỉ một chiêu đã bị trọng thương, quả thực khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng nổi.
Không ngờ tiến bộ nhanh như vậy, chẳng lẽ lúc trước tiểu tử này cố ý nhường sao?Bắc Cung Chi đang xem náo nhiệt cũng rung động, không lâu trước đó hắn và Lục Thiếu Du có chiến một trận, giao thủ mấy chiêu.
Lục Thiếu Du tuyệt đối không bằng hiện tại, lúc này mới có bao lâu a.
Cho dù Lục Thiếu Du có là thiên tài cũng khó có thể tiến bộ khủng bố như vậy, trừ phi lúc trước vì để cho hắn thua đẹp mắt một chút cho nên mới cố ý ẩn dấu thực lực.
Quả thực là biến thái.
Đại hộ pháp Long Nguyệt của Thanh Long Hoàng tộc cũng cực kỳ rung động.
Từng đạo ánh mát kinh ngạc nhìn về phía Lục Thiếu Du, cũng có không ít người không cảm thấy ngạc nhiên như Độc Cô Cảnh Văn, Huyền Phạt, Huyền Kình, Huyền Doanh, Tiểu Long, Bạch Linh, mọi người đã sớm biết rõ kết quả.
Sưu.
Trong hải vực cuồn cuộn, thân ảnh Thác Bạt Đỉnh chật vật, ướt sũng phóng lên trời, khi thân ảnh tới giữa không trung, chân khí lóe lên, y phục trên người lập tức khô ráo.
Thế nhưng sắc mặt lại tái nhợt, khóe miệng còn có vết máu tràn ra, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du có chút uể oải.
Một quyền của Lục Thiếu Du không những đánh bại hắn mà quan trọng hơn là phá hủy ngạo khí Hoàng tộc của hắn.
Đại trưởng lão.
Cơ hồ tất cả người của Thác Bạt gia tộc lúc này mới phục hồi tinh thần lại, lập tức đi tới bên người Thác Bạt đỉnh.
Thác Bạt Thanh Vũ nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt vốn đang định liều mạng lúc này cũng trở nên ảm đạm.
Hừ, không biết tự lượng sức mình, cái gì mà Lục đại Nhân Hoàng tộc.
Đây cũng là Lục đại Nhân Hoàng tộc sao?Tiểu Long lạnh nhạt nhìn Thác Bạt Đỉnh, hoàn toàn không đặt vào trong mắt.
Thanh âm của Tiểu Long truyền ra khiến cho ánh mắt của tất cả Lục đại Nhân Hoàng tộc biến đổi, lời này của Tiểu Long hoàn toàn không đặt Lục đại Nhân Hoàng tộc vào trong mắt.
Nghiệt súc, còn chưa tới phiên ngươi nói này nói kia.
Dường như Thác Bạt Thanh Vũ muốn tìm lại một chút mặt mũi cho Thác Bạt gia tộc.
Hắn không dám lớn tiếng với Lục Thiếu Du, nhìn thấy Tiểu Long lên tiếng, hắn lập tức chĩa mũi giáo về phía Tiểu Long.
Hắn không biết Tiểu Long là ai, thế nhưng hắn cũng nhìn ra được hẳn là tộc nhân Thanh Long Hoàng tộc.
Từ vẻ bề ngoài có vẻ thực lực không cao.
Tiểu tử, hôm nay ngươi ở trước mặt ta dập đầu ba cái, Tiểu Long gia gia sẽ tha mạng cho ngươi.
Bằng không ngươi sẽ gặp phiền toái lớn.
Tiểu Long nghe vậy trong mắt tràn ngập hàn ý, hắn mặc kệ Thác Bạt Thanh Vũ này là người nào, dù sao hắn cũng không đặt kẻ này vào trong mắt.
Nghiệt súc, lớn mật.
Thác Bạt Thanh Vũ giận dữ nói, Lục Thiếu Du hắn không dám tùy tiện đối phó, thế nhưng không ngờ tộc nhân Thanh Long Hoàng tộc này cũng dám ở trước mặt hắn hô to gọi nhỏ.
Khẩu khí so với Lục Thiếu Du còn cuồng ngạo hơn.
Sắc mặt hắn trầm xuống, bàn chân đạp mạnh hư không, gợn sóng trong không gian bị nghiền nát.
Chân khí thuộc tính thổ cường hãn tuôn ra.
Không gian chung quanh trong nháy mắt vặn vẹo, một cỗ Thổ Hoàng khi lan tràn, miệng quát: Coi Thác Bạt gia ta dễ bắt nạt sao? Sai, không phải là dễ bắt nạt, mà ta căn bản không đặt ngươi vào trong mắt.
Tiểu Long cười nhạt một tiếng.
Hỗn trướng.
Thác Bạt Thanh Vũ không nhịn được nữa, khí tức Vũ Tôn cửu trọng phóng thích ra.
Chân khí thuộc tính thổ phô thiên cái địa mang theo Thổ Hoàng khí lan tràn.
Một cỗ năng lượng thuộc tính thổ lặng lẽ hội tụ trên không trung, cả không gian lập tức phong vân biến sắc.
Không gian chung quanh đột nhiên cứng lại.
Sưu.
Trong chớp mắt ngắn ngủi, trong không gian cứng lại này, thân ảnh Thác Bạt Thanh Vũ kéo theo một đám tàn ảnh, thân ảnh nhanh như thiểm điện trùng kích về phía Tiểu Long, năm ngón tay nắm lại, hóa chưởng thành quyền, cả không gian run lên.
Năng lượng thuộc tính thổ bàng bạc đột nhiên hóa thành một đạo quyền ấn lướt đi.
Oanh.
Quyền ấn đánh nát gợn sóng trong không gian, giống như một quả pháo đột nhiên nổ tung trong không gian, tiếp đó đánh tới ngực Tiểu Long.
Một quyền đập tới, ánh mắt Tiểu Long lạnh nhạt, không trốn tránh, hoàn toàn không để vào trong mắt.
Phanh.
Thác Bạt Thanh Vũ nhìn thấy Tiểu Long không trốn tránh, trong mắt hiện lên chút kinh ngạc.
Trong sát na, quyền này đã hung hăng nện xuống ngực Tiểu Long.
Khục.
Một quyền đánh xuống, quang mang quanh thân Tiểu Long lóe lên, trường bào màu vàng trên người tung bay.
Thân hình chỉ hơi chút rung động.
Mà Thác Bạt Thanh Vũ lập tức cảm thấy một quyền của mình giống như đánh vào trên tấm kinh loại cứng rắn nhất.
Nói không đặt ngươi vào trong mắt, ngươi cút xuống dưới cho ta.
Cùng lúc, hai mắt của Tiểu Long bắn ra hàn ý mạnh mẽ, nắm tay như ngọc lập tức đánh ra một quyền.
Trước quyền ấn có vết nứt đen kịt lan tràn.
Hỏa diễm màu vàng lóe lên rồi biến mất.
Khí tức nóng bỏng bàng bạc lan tràn ra.
Quyền ấn phá vỡ không gian, đánh vào trên người Thác Bạt Thanh Vũ.
Phanh.
Thác Bạt Thanh Vũ căn bản không có khả năng né tránh, thanh âm trầm thấp bạo liệt vang lên, lực lượng mạnh mẽ ngập trời trút xuống người Thác Bạt Thanh Vũ.
Phụt.
Thác Bạt Thanh Vũ bay ngược về phía sau, miệng phun ra một ngụm máu tươi cực lớn.
Thân thể bắn xuống hải vực, nặng nề rơi xuống, cả phiến hải vực lập tức sóng gió ngập trời.
Lại là một chiêu.
Nhìn thấy cảnh này cơ hồ tất cả mọi người lần nữa kinh hãi.
Ánh mắt nhìn về phía Tiểu Long không khỏi nuốt một ngụm nước bọt Người này là người nào trong Thanh Long Hoàng tộc?Từng đạo ánh mắt trong Lục đại Nhân Hoàng tộc mang theo sự kinh ngạc nhìn về phía Tiểu Long.
Chỉ có Tứ đại Thú Hoàng tộc có không ít người nở nụ cười mỉa mai.
Mà đám người Thác Bạt gia há hốc mồm.
Đại trưởng lão Thác Bạt Đỉnh một chiêu bị Lục Thiếu Du đánh cho trọng thương.
Thần tử Thác Bạt Thanh Vũ bị linh thú của Thanh Long Hoàng tộc dùng một chiêu đánh trọng thương.
Ngày hôm nay đối với Thác Bạt gia bọn họ chẳng lẽ là ngày xuất môn bất lợi hay sao? Làm càn, không ngờ lại dám đụng tới tộc trưởng Thanh Long Hoàng tộc ta.
Thác Bạt gia tộc các ngươi thật lớn mật.
Thanh âm lạnh lẽo như băng từ trong miệng Đại trưởng lão Long Nguyệt truyền ra.
Khi thanh âm vừa dứt, thân ảnh Đại trưởng lão Long Nguyệt đã xuất hiện trước người Thác Bạt gia, Linh Hoàng khí lan tràn, khí tức so với đám người Thác Bạt đỉnh tuyệt đối còn mạnh hơn nhiều.
Chuẩn Đế.
Cảm giác khí tức của Đại trưởng lão Long Nguyệt, tộc nhân Lục đại Nhân Hoàng tộc lúc này mới biết được tu vi của Đại trưởng lão Long Nguyệt đã đạt tới Chuẩn Đế.
Dám đụng vào tộc trưởng Thanh Long Hoàng tộc ta, Thác Bạt Hoàng tộc muốn tìm chết sao?Sau lưng Đại trưởng lão Long Nguyệt, mấy chục cường giả Thanh Long Hoàng tộc tu vi bát giai hét lớn.
Từng đạo Linh Hoàng khí lan tràn, linh nguyên run run, tất cả đều nhảy ra không trung.
Tộc trưởng Thanh Long Hoàng tộc? Thanh niên mặc hoàng bào kia chẳng lẽ chính là tộc trưởng hiện tại của Thanh Long Hoàng tộc sao?Công Tôn gia tộc, Hiên Viên gia tộc, Thái Công gia tộc, Độc Cô gia tộc lúc này mới biết được bọn họ vừa rồi còn đang nói tới tộc trưởng mới của Thanh Long Hoàng tộc, không ngờ lại là thanh niên có thực lực kinh khủng trước mắt.
Mọi người kinh hãi, khó trách lão tộc trưởng của Thanh Long Hoàng tộc lại thoái vị, hóa ra người nối nghiệp lại mạnh mẽ, hung hãn như v vậy.
Sưu.
Thác Bạt Thanh Vũ từ trong hải vực chui ra, toàn thân tràn ngập máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Nghiệt súc, ta liều mạng với ngươi.
Thác Bạt Thanh Vũ phẫn nộ quát một tiếng, khi lao ra khỏi hải vực, thân ảnh phóng về phía Tiểu Long.
Nhục nhã như vậy nếu không tìm lại mặt mũi, về sau hắn làm sao có thể gặp mặt người khác.
Vốn tưởng rằng đạt được truyền thừa cao nhất của lão tổ, tu vi lần nữa đại tăng là hắn có thể hãnh diện.
Lần sau gặp Dương Quá kia cũng có thể trả lại mối nhục lúc trước.
Không ngờ lúc này đi ra lại gặp phải đả kích như vậy.
Hừ, minh chủ Tứ đại Thú Hoàng tộc há là người mà ngươi muốn động là động? Ngươi dám động, nhất định sẽ chết.
Tiếng quát lạnh lẽo vừa dứt, thân ảnh Đại trưởng lão Huyền Phạt lập tức nhảy lên trước mặt Tiểu Long, trường bào màu nâu tung bay.
Yêu Hoàng khí phô thiên cái địa cùng với yêu nguyên thuộc tính thủy cuồn cuộn, dẫn động hải vực phía dưới khiến cho hải vực sóng gió ngập trời.
Lúc này ở trên hải vực, không thể nghi ngờ uy năng của hắn sẽ phát huy tới trình độ cao nhất.
Lại là Chuẩn Yêu Đế.
Huyền Phạt cũng tới Chuẩn Yêu Đế.
Khí tức của Đại trưởng lão Huyền Phạt phóng thích, cả không trung gió nổi mây phun.
Chúng cường giả Lục đại Nhân Hoàng tộc biến sắc.
Đại trưởng lão Huyền Phạt đột phá tu vi đạt tới Chuẩn Yêu Đế, đây chính là điều mà bọn họ không ngờ.
Thác Bạt Thanh Vũ đang đánh tới đột nhiên vì khí thế của Đại trưởng lão Huyền Phạt mà dừng lại.
Trong vô thức hiện lên sự kinh hãi.
Trước mặt mọi người hắn có ngạo khí, thế nhưng trước mặt Tứ đại Thú Hoàng tộc, hắn rất rõ ràng, Tứ đại Hoàng Tộc không quan tâm hắn là ai, huống chi đối phương lại là Chuẩn Yêu Đế.
Thác Bạt Hoàng tộc thật lớn mật, minh chủ của Tứ đại Thú Hoàng tộc ta cũng dám động vào.
Chu Thần Nhu trầm giọng nói, thân ảnh đi tới phía trước, linh nguyên nóng bỏng lan tràn khiến cho một mảnh không gian chung quanh nàng đỏ rực.
Xem ra Thác Bạt Hoàng tộc muốn khơi mào cuộc chiến giữa Nhân tộc và Thú tộc.
Ta muốn nhìn một chút những năm này thực lực Nhân tộc rốt cuộc đã tới bước nào.
Đại trưởng lão Hổ Lỗ của Bạch Hổ Hoàng tộc hét lớn một tiếng như hổ gầm, thân ảnh mạnh mẽ lao về phía trước.
Ánh mắt nhìn chằm chằm vào người tộc nhân Thác Bạt Hoàng tộc.
Ai dám động tới minh chủ của Tứ đại Thú Hoàng tộc ta?Huyền Vũ Hoàng tộc, Chu Tước Hoàng tộc, Bạch Hổ Hoàng tộc, ba tộc theo Đại trưởng lão nhảy về phía trước, cả đám hét lớn, yêu nguyên phô thiên cái địa lan tràn ra, bao phủ phiến không gian chung quanh.
Không trung vốn đã gió nổi mây phun lúc này lập tức có cảm giác giống như lung lay sắp đổ.
Không xong.
Từng cỗ khí tức cường hãn bao phủ lên người tộc nhân Thác Bạt Hoàng tộc.
Tất cả tộc nhân Thác Bạt Hoàng tộc lúc này bị dọa cho trợn mắt há hốc mồm.
Từ đạo khí tức mang theo uy áp bao phủ xuống khiến cho trong lòng bọn họ xuất hiện hàn ý.
Minh chủ Tứ đại Thú Hoàng tộc?Các đại Nhân Hoàng tộc còn lại dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn vào trên người Tiểu Long, thân phận của người này không ngờ lại lớn như vậy.
Thác Bạt Đỉnh cùng với Thác Bạt Thanh Vũ cũng khiếp sợ.
Bọn họ thật không ngờ lại tạo thành động tĩnh lớn như vậy.
Dưới khí tức của Tứ đại Thú Hoàng tộc bao phủ, bọn họ nào có ngạo khí nữa.
Mỗi một Thú Hoàng tộc so với Thác Bạt gia tộc bọn họ còn mạnh hơn một ít, huống chi lúc này lại là Tứ đại Thú Hoàng tộc.
Tứ đại Thú Hoàng tộc chẳng lẽ định khiến cho Nhân tộc và Thú tộc đại chiến sao?Ánh mắt Độc Cô Phàm Vân khẽ đổi, Thác Bạt Hoàng tộc bị uy hiếp, thân là Nhân Hoàng tộc, lúc này bọn họ không thể không ra mặt.
Độc Cô Phàm Vân, ngươi già rồi mắt mờ hay sao? Chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy là ai xuất thủ tước? Nếu như ngươi thích nhúng tay vào mà nói, ta không ngại cho ngươi nếm thử quyền của ta.
Đại trưởng lão Bạch Hổ Hoàng tộc, Hổ Lỗ khẽ quát một tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Độc Cô Phàm Vân, không đặt Độc Cô Phàm Vân vào trong mắt.
Độc Cô Phàm Vân nhíu mày, vừa rồi quả thực Thác Bạt Thanh Vũ xuất thủ trước, hắn lập tức quát lên một tiếng nói: Hổ Lỗ, ngươi còn chưa đủ tư cách.
Tiếng quát vừa dứt, Linh Hoàng khí của Độc Cô Phàm Vân lan tràn ra, khí tức Chuẩn Đế cũng lan tràn, không ngờ lại che dấu tu vi Chuẩn Đế của mình khiến cho đám người Thác Bạt Đỉnh, Công Tôn Kiền Nhũng, Bắc Cung Chi cảm thấy ngạc nhiên.
Chuẩn Đế mà thôi, Độc Cô Phàm Vân, có muốn lão thân tới bồi tiếp ngươi hay không?Đại trưởng lão Long Nguyệt nói.
Đều là Chuẩn Đế, thân là Đại trưởng lão Thanh Long Hoàng tộc, ưu thế lại càng mạnh.
Đại trưởng lão Long Nguyệt đương nhiên không đặt Độc Cô Phàm Vân vào trong mắt.
Giữa không trung, khí tức giao phong, chỉ trong sát na gió nổi mây phun, không trung lung lay giống như sắp đổ, không khí vô cùng căng thẳng.
Chư vị, Hư Không Bí Cảnh sắp mở ra.
Chúng ta nên dĩ hòa vi quý a.
Nhân tộc Thú tộc đã ngưng chiến vô số năm.
Chẳng lẽ chư vị muốn một lần nữa đại chiến, sinh linh đồ thán hay sao? Huống chi có lẽ chư vị cũng rõ tổ huấn.
Thân ảnh Hiên Viên Triệt chậm rãi tiến lên giữa mọi người, nhìn Tứ đại Thú Hoàng tộc, thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Chúng cường giả nhíu mày, lời nói của Hiên Viên Triệt mọi người cũng đã nghe rõ.
Hiên Viên Triệt khẽ gật đầu với Lục Thiếu Du và Tiểu Long, lại nhìn mọi người tiếp tục nói: Ta thấy tất cả chỉ là hiểu lầm, mọi người nên dĩ hòa vi quý a.
Hiên Viên Triệt tiến lên, ánh mắt đám người Công Tôn gia, Hiên Viên gia khẽ đổi cũng tiến lên phía trước.
Cho dù trong các Nhân Hoàng tộc có khúc mắc với nhau, thế nhưng đối mặt với Tứ đại Thú Hoàng tộc lại vô cùng đồng lòng.
Bắc Cung gia tộc cùng với Độc Cô gia tộc muốn tiến lên lại bị Bắc Cung Vô Song và Độc Cô Cảnh Văn phất tay ý ngăn chặn.
Tổ huấn đối với chúng ta không là cái gì cả.
Ai chọc vào lão đại ta, ai chọc vào ta, ta sẽ không khách khí với kẻ đó.
Tiểu Long cũng không quan tâm tới uy hiếp, không mặn không nhạt nhìn Hiên Viên Triệt, lúc này mới quay đầu lại nhìn Lục Thiếu Du nói: Lão đại, có muốn diệt người của Thác Bạt gia hay không?Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đảo, Thác Bạt Hoàng tộc không phải bình thường, ra tay chấn nhiếp thì có thể, nếu như thực sự đụng thủ thì không được.
Độc Cô Phàm Vân, ta nể mặt hai ngoại tôn của ta, hôm nay tha cho Thác Bạt nhất tộc.
Lần sau nếu như còn không dám không biết trời cao đất rộng thì đừng trách ta không khách khí.
Đại trưởng lão Long Nguyệt lên tiếng, ánh mắt lạnh lẽo đảo qua trên người đám người Thác Bạt gia tộc.
Ngoại tôn?Lục đại Nhân Hoàng tộc dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Long Nguyệt, không rõ vì sao nàng lại nói vậy.
Đa tạ bà ngoại.
Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, trong lúc mọi người đang nghi hoặc hắn thi lễ với Đại trưởng lão Long Nguyệt.
Lục Thiếu Du này rốt cuộc có quan hệ như thế nào với Thanh Long Hoàng tộc?Mọi người nghi hoặc, có chút kinh ngạc.
Lục Thiếu Du này không ngờ lại có quan hệ với Thanh Long Hoàng tộc như vậy, chỉ là bọn họ nghĩ tới nghĩ lui cũng không rõ.
Ầm ầm.
Lúc này phía trước đột nhiên vang vọng tiếng ầm ầm, cả không trung rung rung không ngớt.
Hải vực phía dưới lần nữa cuồn cuộn, sóng to gió lớn.
Dưới ánh mắt của mọi người, ở trong động sâu không gian kia có một cỗ khí tức bàng bạc lao ra.
Đem động sâu trong không gian chấn vỡ thành từng khúc.
Vết nứt đen kịt trong không gian xuất hiện giống như là sơn băng địa liệt, hoặc giả giống như ngày tận thế.
Khí tức hung hãn mạnh mẽ như vậy khiến cho chúng cường giả không tự chủ được mà lui về phía sau một ít.
Dưới cỗ khí tức khủng bố này, cường giả Lục đại Nhân Hoàng tộc, Tứ đại Thú Hoàng tộc cũng bị ảnh hưởng.
Không gian hỗn loạn lúc này dần dần khôi phục, cả hải vực sóng to gió lớn cũng dần dần trở lại bình thường.
Cả hải vực bao la trở nên yên tĩnh như trước, chỉ có một chút gợn sóng chấn động trên mặt nước mà thôi.
Ngay ở phía xa đột nhiên xuất hiện một mảnh hư không bao la.
Hư không này đột nhiên hiện lên trước mảnh hải vực vô biên, phía xa xa có sơn mạch, lục địa, mây mù lượn lờ giống như tiên cảnh.
Mở ra rồi, Hư Không Bí Cảnh đã mở ra.
Hư Không Bí Cảnh không ngờ lại mở ra nhanh như vậy.
Từng thanh âm mang theo sự kinh ngạc truyền ra.
Từng đạo ánh mắt nóng bỏng nhìn vào trong Hư Không Bí Cảnh.
Ở trong Hư Không Bí Cảnh này ẩn chứa bảo vật kinh người, bảo vật mà cơ hồ tất cả Vũ giả, Linh giả, Yêu thú, Linh thú đều tha thiết ước mơ.
Truyền thừa của Đế giả thượng cổ, thần khí thượng cổ, đan dược Đế phẩm.
Khóe miệng Lục Thiếu Du nở nụ cười, không biết lần này bản thân hắn có thể gặp được những cơ duyên như vậy hay không.
Nếu như không thu hoạch được gì quả thực phải xin lỗi bản thân.
Thiếu Du, con muốn đi cùng chúng ta hay là một mình hành động? Nếu như chúng ta ở cùng với nhau, có lẽ sẽ an toàn hơn một chút.
Trong tay Thanh Long Hoàng tộc của ta có một phần địa đồ, ít nhất cũng không xuất hiện việc ngoài ý muốn quá lớn trong Hư Không Bí Cảnh.
Đại trưởng lão Long Nguyệt hỏi Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du do dự, bà ngoại Thanh Long Hoàng tộc có thể nói chuyện địa đồ với hắn đủ để thấy được đối với bản thân hắn không tệ.
Đi theo bên người Thanh Long Hoàng tộc quả thực cũng an toàn hơn một chút.
Chỉ tiếc là Lục Thiếu Du cũng có ý định của mình.
Bà ngoại, con nên đi một mình, tuy rằng nguy hiểm một chút, thế nhưng cơ hội cũng lớn hơn một chút, con cũng đang muốn biết về Hư Không Bí Cảnh này.
Lục Thiếu Du tự biết nếu như bản thân ở cạnh Thanh Long Hoàng tộc một chỗ thì an toàn hơn một chút.
Thế nhưng đồng thời với sự an toàn đó là vạn nhất gặp phải bảo vật hắn tranh đoạt với Thanh Long Hoàng tộc cũng không tốt, cho nên một mình hành động thì tốt hơn.
Đại trưởng lão Long Nguyệt nhìn Lục Thiếu Du, có chút vui vẻ, dường như nàng cũng biết suy nghĩ của Lục Thiếu Du, nàng nói: Vậy thì ta cũng không miễn cưỡng con, dùng tu vi của con hiện tại, dưới tình huống bình thường hẳn không có nguy hiểm quá lớn.
Đoán chừng ngay cả tộc nhân Lục đại Nhân Hoàng tộc cũng không dám trêu vào con.
Con chỉ cần chú ý nguy hiểm ở trong Hư Không Bí Cảnh là được.
Bên trong này còn có một ít trận pháp thượng cổ.
Còn có trận pháp thượng cổ sao?Lục Thiếu Du nhíu mày, phương diện trận pháp này có chút khó khăn.
Ở thời kỳ thượng cổ, Lục đại Nhân Hoàng tộc và Tứ đại Thú Hoàng tộc liên thủ đối phó với cường địch, có cường giả bố trí bên trong không ít trận pháp.
Tuy rằng thời gian đã lâu, thế nhưng có một ít trận pháp bên trong vẫn y nguyên còn hoạt động.
Tóm lại con nên chú ý nhiều một chút.
Đại trưởng lão Long Nguyệt dặn dò Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du gật đầu, chuyện Lục đại Nhân Hoàng tộc và Tứ đại Thú Hoàng tộc đã từng liên thủ ở thời thượng cổ hắn đã nghe nói, rốt cuộc là chống lại đối thủ như thế nào, có bao nhiêu chuyện che giấu ở bên trong thì Lục Thiếu Du lại không biết.
Chuyện này khiến cho trong lòng Lục Thiếu Du có chút hiếu kỳ.
Lão đại, vậy thì đệ đi cùng với huynh.
Tiểu Long nói.
Tiểu Long, đệ vẫn nên đi cùng với người của Thanh Long Hoàng tộc thì tốt hơn.
Đến lúc đó chúng ta tụ hợp ở bên trong.
Lục Thiếu Du nói, dù sao hiện tại Tiểu Long cũng là tộc trưởng của Thanh Long Hoàng tộc.
Thiếu Du, vậy thì ta đi cùng với ngươi.
Lục Thiếu Du gật đầu, Bạch Linh không phải tộc nhân Thanh Long Hoàng tộc, đi cùng với hắn còn thuận tiện hơn một chút.
Lão đại, vậy thì huynh nên cẩn thận một chút, chúng ta thi xem ai có thu hoạch nhiều hơn.
Tiểu Long nói, hắn cũng không nhiều lời mà lập tức cùng người Thanh Long Hoàng tộc thả người rời khỏi.
Chúng ta đi chỗ nào?Nhìn Tiểu Long và người của Thanh Long Hoàng tộc rời khỏi, Bạch Linh đi tới bên người Lục Thiếu Du rồi nói.
Bên nào cũng như nhau.
Lục Thiếu Du dò xét một chút, dù sao hắn cũng không quen nơi này, trước tiên cứ vào rồi nói sau.
Sưu Sưu.
Thân ảnh hai người hóa thành hai đạo lưu quang trắng xanh biến mất giữa không trung.
Mà sau khi hai người biến mất không lâu, trên một ngọn núi cách đó không xa, đám người Tử Yên, Lam Thập Tam, Tử Đồng của Thiên Địa các lập tức đáp xuống.
Chúng ta đã chậm trễ không ít thời gian, có thể đạt được cơ duyên do tiền bối lưu lại hay không thì phải xem cơ duyên của hai ngươi.
Hy vọng các ngươi có thể thu được.
Tử Đồng trưởng lão nói với Tử Yên và Lam Thập Tam.
Đoàn người này cũng không có dừng lại mà lập tức biến mất tại chỗ.
Hy vọng có thể đạt được cơ duyên ở trong Hư Không Bí Cảnh, nơi này thật không đơn giản.
Trong một sườn núi bị mây mù bao phủ, Lăng Thanh Tuyệt nhìn bốn phía rồi nói: Phụ thân có nói trong này có không ít truyền thừa của Đế giả thượng cổ, đồng thời cũng có bảo vật, so với bên ngoài còn tốt hơn nhiều.
Chỗ tốt bên trong này cực lớn.
Cái này phải xem cơ duyên, tất cả mọi chuyện phải cẩn thận.
Lăng Thanh Tuyền khẽ nói, mắt nhìn theo một đạo thân ảnh biến mất trên không trung, ánh mắt lén biến đổi.
Sưu Sưu.
Ngay sau đó từng đạo thân ảnh tiến vào trong Hư Không Bí Cảnh.
Không bao lâu sau bên ngoài Hư Không Bí Cảnh lại có từng đạo lưu quang bắn tới.
Nhìn Hư Không Bí Cảnh cực lớn trên không trung, từng đạo thân ảnh này chỉ đình trệ một lát rồi lập tức hóa thành lưu quang tiến vào trong Hư Không Bí Cảnh, cũng không có dừng lại.
Thời gian từ từ trôi qua, ngoài Hư Không Bí Cảnh, bắt đầu không ngừng có người lục tục tiến vào trong đó.
Phanh.
Ngay khi một đạo thân ảnh đang định tiến vào trong Hư Không Bí Cảnh, thân thể vừa mới đặt chân vào thì lập tức hóa thành huyết vụ rơi xuống phía dưới, mà ngay cả hồn anh cũng không kịp chạy trốn.
Người có tu vi thấp hơn Tôn cấp đừng vọng tưởng đi vào.
Bên ngoài có cấm chế, người tu vi dưới Tôn cấp đi vào nhất định sẽ chết.
ha ha.
Một tiếng cười mỉa lớn truyền ra, một đạo thân ảnh lập tức tiến vào trong Hư Không Bí Cảnh.
Nhìn thấy người có tu vi Vương cấp vẫn lạc, lúc này có không ít người có tu vi Vương cấp tụ tập ở bên ngoài, vốn đang định tiến vào bên trong thế nhưng sau khi bị chấp nhiếp ngược lại trở nên thành thật hơn không ít.
Chỉ là những ánh mắt đỏ rực này đau lòng không thôi.
Hối hận vì sao tu vi của mình không phải là Tôn cấp, cơ duyên tốt như vậy lại bị bỏ qua.
Sưu.
Hai đạo thân ảnh đáp xuống bên ngoài Hư Không Bí Cảnh, mắt nhìn Hư Không Bí Cảnh bao la trước mắt, một lão giả có ánh mắt thâm thúy thì thào nói: Hàn Băng, lão gia hỏa ngươi cố gắng chống đỡ, ta tới cứu ngươi đây.
Sư thúc, sư phụ nhốt ở bên trong Hư Không Bí Cảnh sao?Sát Phá Quân nhìn Hư Không Bí Cảnh, những năm này khổ tu tăng thêm có nội tình Phi Linh môn chèo chống, tu vi của hắn đã tới Vũ Tôn lục trọng.
Đương nhiên còn vì bản thân hắn có thiên phú tuyệt đối, nhớ ngày đó trên Bình Nham đảo hắn dùng một địch chín, trở thành người đứng đầu Thập đại cường giả, đã đủ chứng minh thiên phú của hắn.
Đúng.
Sư phụ của ngươi bị nhốt ở một nơi quỷ dị, sợ rằng hiện tại có muốn tìm tới nơi đó cũng mất một đoạn thời gian.
Chúng ta vào thôi.
Dứt lời, thân ảnh Nam thúc lóe lên, khi xuất hiện lần nữa đã cách đó trăm thước.
Trên một ngọn núi, Lục Thiếu Du dùng tâm thần dò xét bên trong, phụ chân không có bất kỳ sự tồn tại nào của Hoàng khí, ánh mắt hắn nhảy lên, tâm thần khẽ động, tiếp đó trong tay hắn xuất hiện một tấm địa đồ.
Khí tức cổ xưa từ địa đồ lan tràn ra.
Cũng không biết thứ này đã tồn tại bao nhiêu năm, cũng không biết là do tài liệu nào tạo thành.
Lục Thiếu Du cũng không nhìn thấu, thế nhưng trong lúc mơ hồ hắn có cảm giác dường như đây là da một loại yêu thú cao giai nào đó.
Đây là cái gì?Bạch Linh nhìn địa đồ cổ trong tay Lục Thiếu Du, khí tức trên địa đồ cổ này dường như cực kỳ tương tự với khí tức trong Hư Không Bí Cảnh.
Đây là địa đồ bên trong.
Lục Thiếu Du nói, lúc trước ở trong nhẫn trữ vật ở trong Tử Lôi Huyền Đỉnh, trừ một bản Vô Tự Thiên Thư ra, mặt khác còn có một địa đồ cổ.
Sưu.
Địa đồ cổ xuất hiện, dường như bị không gian này dẫn dắt, lập tức có lưu quang lan tràn ra, một đường vân hẹp hiển hiện, khí tức cổ xưa càng thêm nồng đậm.
Ồ, hình như có phản ứng.
Lục Thiếu Du lập tức nghi hoặc, địa đồ cổ này dường như bị cái gì đó dẫn dắt, giống như muốn mang hắn tới một loại địa phương nào đó.
Bạch Linh, chúng ta đi.
Lục Thiếu Du do dự một chút rồi nói, cầm địa đồ cổ trong tay, quyết định đi theo sự chỉ dẫn của khí tức bên trên địa đồ.
Địa đồ cổ này có quan hệ với Hư Không Bí Cảnh, có lẽ đến lúc đó sẽ có thu hoạch gì đó cũng không nhất định.
Hai người một đường phi hành trên hư không, tâm thần Lục Thiếu Du dò xét trên địa đồ, dựa theo sự chỉ dẫn vô hình trên địa đồ, một đường đi về phía trước.
Cũng không biết xuyên qua bao nhiêu sơn mạch và lục địa, đoán chừng hai ngày sau, thân ảnh Lục Thiếu Du đáp xuống một ngọn núi khổng lồ, sườn núi một mảnh xanh biếc, đến đỉnh núi lại là vách núi đá.
Ngọn núi nguy nga, sừng sững.
Chính là chỗ này.
Lục Thiếu Du nói, địa đồ tới đây không có một chút khí tức nào, lưu quang cũng không có lan tràn ra.
Lục Thiếu Du mở địa đồ ra cẩn thận nhìn, lại đối chiếu với ngọn núi chung quanh, rốt cuộc cũng phát hiện ra đây chính là cửa vào trên địa đồ.
Dựa theo hình vẽ trên địa đồ xem ra đây chính là khu vực mà hắn vừa mới đặt chân xuống.
Khí tức ở nơi này cực kỳ nồng đậm, trong lúc mơ hồ còn có khí tức nguy hiểm, cẩn thận một chút.
Lục Thiếu Du nhìn bốn phía, hai người tiếp tục xâm nhập vào bên trong sơn mạch này.
Tất cả mọi người cẩn thận một chút, trong này cũng không phải vùng đất hiền lành gì.
Trong một sơn cốc bị sương mù dày đặc bao phủ, Nguyên Nhược Lan mặc một bộ váy tím, dùng ánh mắt cảnh giác nhìn bốn phía.
Tâm thần càng thêm cẩn trọng dò xét bốn phía trong không gian.
Thực lực của Đế Đạo minh hiện tại quá mạnh mẽ, chúng ta nhất định phải tìm kiếm được cơ duyên ở nơi này.
Bằng không Thiên Kiếm môn nội tình vài vạn năm của chúng ta sẽ tràn ngập nguy cơ.
Lưng Cổ Kiếm Phong đeo một thanh trường kiếm rộng màu vàng, ánh mắt âm hàn, nhớ tới chuyện tìm được đường sống trong chỗ chết hơn mười ngày trước mà trong lòng hắn còn sợ hãi.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License