Linh vũ thiên hà
Chapter
0299
Thái độ này đối với lão phu còn không sai biệt lắm.
Bách Biến Tôn giả hít sâu một hơi, nói: Nói vậy là bởi vì tất cả chủng tộc có linh trí trên mặt đất chỉ có thể nói là vật địa sinh, là bẩm sinh có, ví dụ như nhân tộc, thú tộc, dực tộc, côn tộc.
Ngươi nên biết trong thiên địa này cũng không chỉ có mình nhân loại.
Cơ hồ tất cả mọi vật bẩm sinh đều có linh trí, chúng ta gọi đó là vật địa sinh.
Lục Thiếu Du khẽ gật đầu, trên đại lục này có vô số chủng tộc, so với kiếm trước không biết nhiều hơn bao nhiêu.
Bách Biến Tôn giả tiếp tục nói: Mà linh vật trơi sinh thì lúc trước cũng không tồn tại trên mặt đất này mà trải qua vô số tuế nghiệt cùng với cơ duyên ngẫu nhiên mới sinh ra linh vật trời sinh có linh trí.
Loại linh vật này chúng ta gọi là thực vật trời sinh, độc nhất vô nhị, không có tồn tại nào giống nó.
Linh vật trời sinh, trên đời này có tồn tại nào như vậy sao?Lục Thiếu Du suy tư.
Đương nhiên là có.
Bách Biến Tôn giả nói: Ngươi có quan hệ không tệ với Bắc Cung gia tộc, ta nghe nói trong Bắc Cung gia tộc có một cây Thiên Mộc Thần Thụ, là linh vật trời sinh.
Đồn rằng ở thời xa xưa ở trên đại lục chúng ta còn có không ít linh vật trời sinh.
Về sau không biết thế nào, cũng không thấy nữa.
Ý ngươi nói là Tam Thần Thiên Biến Quyết tu luyện tới Thiên linh biến, mà ngay cả Thiên Mộc Thần Thụ cũng có thể biến thành sao?Lục Thiếu Du kinh ngạc hỏi, thầm nghĩ lần trước hắn đoạt được Nghịch Mệnh Hồn Quả có lẽ cũng coi như là linh vật trời sinh, bên trong đã có một ít linh trí.
Đó là đương nhiên, chỉ cần tu luyện tới Thiên Linh biến, tự nhiên có thể biến hóa thành những linh vật trời sinh như Thiên Mộc Thần Thụ.
Có tác dụng vô cùng lớn, mỗi một linh vật trời sinh đều cực kỳ cường hãn, tỷ như Thiên Mộc Thần Thụ của Bắc Cung gia tộc.
Đồn rằng Thiên Mộc Thần Thụ có quan hệ cực lớn với thuộc tính mộc.
Lúc trước Bắc Cung lão tổ lính ngộ thuộc tính mộc dưới gốc Thiên Mộc Thần Thụ, sau đó đạt tới đại thành thì mới một lần thành Đế.
Đưa Bắc Cung gia tộc đặt chân vào hàng ngũ Nhân Hoàng tộc.
Bách Biến Tôn giả ngừng một lát rồi tiếp tục nói: Tác dụng lớn nhất của Thiên Linh biến chờ ngươi biến hóa thành Thiên Mộc Thần Thụ có thể đạt được lĩnh ngộ đối với thuộc tính mộc của Thiên Mộc Thần Thụ.
Quá biến thái, Tam Thần Thiên Biến Quyết quá cường hãn.
Lục Thiếu Du sợ hãn than, nếu như chiếu theo lời Bách Biến Tôn giả này nói, Tam Thần Thiên Biến Quyết này quả thực quá nghịch thiên.
Tu luyện khó khăn nhất chính là lĩnh ngộ, mà Tam Thần Thiên Biến Quyết này ở cấp độ Thiên Linh biến có thể đem lĩnh ngộ của người khác biến thành của mình.
Tăng thêm đủ loại tác dụng khủng bố khác, Tam Thần Thiên Biến Quyết này quả thực là vô địch.
Lục Thiếu Du có cảm giác, thậm chí ở một mức độ nào đó Tam Thần Thiên Biến Quyết so với Âm Dương Linh Vũ Quyết mà hắn tu luyện còn mạnh hơn.
Thế nào? Ngươi động tâm rồi sao?Bách Biến Tôn giả nhìn Lục Thiếu Du, nhìn thấy khuôn mặt kinh ngạc của lập tức cười nhạt một tiếng nói.
Nhìn qua Lục Thiếu Du, Bách Biến Tôn giả tiếp tục nói: Đáng tiếc ngươi căn bản không có cách nào tu luyện Tam Thần Thiên Biến Quyết, tu luyện Tam Thần Thiên Biến Quyết điều kiện đầu tiên là xương cốt phải mềm dẻo, như vậy mới có thể tu luyện cho thân thể mềm dẻo, mới có thể biến hóa vô cùng.
Đồng thời linh hồn lực còn phải gấp năm người có tu vi đồng cấp.
Coi như điều thứ nhất ngươi đã không đủ điều kiện.
Thật sao?Lục Thiếu Du suy tư, Tam Thần Thiên Biến Quyết khủng bố như vậy Lục Thiếu Du không muốn tu luyện mới là lạ.
Mặc dù hắn tu luyện Âm Dương Linh Vũ Quyết, thế nhưng hoàn toàn có thể coi như công pháp phụ trợ tu luyện.
Về phần điều kiện tu luyện, linh hồn lực so với người có tu vi đồng cấp cường hãn gấp năm lần, trên điểm này Lục Thiếu Du không có chút lo lắng nào.
Lục Thiếu Du tự biết linh hồn lực của bản thân hắn so với người có tu vi đồng cấp không chỉ mạnh hơn có năm lần, hoặc nói là ít nhất cũng hơn năm lần.
Mà trời sinh xương cốt mềm, Lục Thiếu Du biết rõ bản thân mình không đạt điều kiện này, phải là trời sinh xương cốt mềm mới có thể tu luyện được Thần thể bất tử, làm cho thân thể có thể biến hóa thành vạn vật.
Tuy rằng hắn không phải là người trời sinh xương cốt mềm, thế nhưng thân thể hắn có Bất diệt huyền thế, coi như đem thân thể băm thành mảnh vỡ cũng có thể khôi phục, ngược lại cũng có thể thử một chút, nói không chừng lại thành công.
Nghĩ vậy khóe miệng Lục Thiếu Du không khỏi nở nụ cười vui vẻ, bất kể như thế nào hắn cũng muốn thử một chút, vạn nhất có thể thành công.
Lục Thiếu Du ngẫm lại nếu như có thể tu luyện thành công Tam Thần Thiên Biến Quyết kia thì chính là phát tài.
Bách Biến Tôn giả, chúng ta làm một giao dịch được không?Lục Thiếu Du ngẩng đầu, sắc mặt không chút biến đổi, nhìn Bách Biến Tôn giả rồi hỏi.
Trong lòng hắn đã hạ quyết tâm, bất kể như thế nào hắn cũng phải đạt được Tam Thần Thiên Biến Quyết rồi thử một lần.
Nói đi.
Ánh mắt Bách Biến Tôn giả khẽ đảo, nhìn Lục Thiếu Du nói.
Đưa cho ta Tam Thần Thiên Biến Quyết, ta tha mạng cho ngươi.
Lục Thiếu Du đi thẳng vào vấn đề.
Ngươi giết ta cũng được, hành hạ ta chết cũng được.
Ngươi cứ tự nhiên, muốn Tam Thần Thiên Biến Quyết là chuyện không có khả năng.
Bách Biến Tôn giả nhìn Lục Thiếu Du nói tiếp: Hiện tại lão phu rơi vào trong tay ngươi, cũng không cần nói điêu với ngươi làm gì.
Lão phu có được tu vi như ngày hôm nay chuyện khổ cực gì cũng đã nếm thử qua.
Tra tấn gì cũng đã thử qua, cho dù ngươi ra chiêu nào cũng không có tác dụng.
Nếu như không tin thì ngươi có thể thử xem.
Nếu như lão phu nhíu mày một cái thì lão phu không phải là Bách Biến Tôn giả nữa.
Lục Thiếu Du nhìn Bách Biến Tôn giả, bốn mắt nhìn nhau, không ai chịu lui bước.
Bách Biến Tôn giả lúc này cũng vô cùng nghiêm túc, nhớ tới quá trình tu luyện Tam Thần Thiên Biến Quyết lúc trước, ngay cả bước kia hắn cũng có thể chống lại, còn có tra tấn nào mà hắn không thể chống lại được nữa cơ chứ.
Ngừng một lát, nhìn qua ánh mắt Lục Thiếu Du, ánh mắt Bách Biến Tôn giả lóe lên, mỉm cười nói: Ngươi có thể thi triển Linh Hồn Sưu Tác với ta, bất quá ta đoán Linh Hồn Sưu Tác của ngươi sẽ có một chút tai hại nào đó bằng không người tuyệt đối sẽ không để cho ta sống tới bây giờ.
Ta nói có lẽ không sai chứ?Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ biến, từ trong mắt Bách Biến Tôn giả dường như hắn cũng cảm giác được thứ gì đó.
Trong lòng trầm xuống, lui một bước, nhìn Bách Biến Tôn giả nói: Nói đi, ngươi muốn điều kiện gì? Ngươi tuyệt đối không thật lòng muốn chết như vậy.
Ha ha, có ý tứ, thật là có ý tứ.
Bách Biến Tôn giả cười ha hả rồi nói với Lục Thiếu Du: Ngươi nói cho ta biết trước Phi Hạc môn của ta thế nào rồi? Ta không quá rõ, thế nhưng hiện tại tất cả cường giả của các sơn môn lớn trong Đế Đạo minh đã đi vào trong Đông Hải càn quét một lượt.
Phi Hạc môn của ngươi ở trong Đông Hải, ta suy đoán hơn phân nửa sắp bị diệt môn.
Lục Thiếu Du không có dấu diếm.
Đáng chết.
Bách Biến Tôn giả nghe vậy lập tức nổi giận, Phi Hạc môn chính là tâm huyết hơn một nghìn năm của hắn.
Hao phí không ít tâm tư của hắn mới có thể tiến vào hàng ngũ thế lực nhất lưu hiện tại, hắn không đau lòng mới là lạ.
Phi Hạc môn các ngươi chọn sai bên, đây là chuyện sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra mà thôi.
Lục Thiếu Du nhìn Bách Biến Tôn giả, nói tới kết cục của mười hai Chuẩn Đế nửa đường chặn giết hắn ngoài thành Cự Giang.
Còn có chuyện Đế Đạo minh tiến vào Đông Hải nói qua một lần.
Lục Thiếu Du, ngươi nói thật sao?Bách Biến Tôn giả kinh hãi, mười hai Chuẩn Đế của Thiên Địa minh bị chết mười một người, còn có Tứ đại Thú Hoàng tộc tới trợ trận, chuyện này khiến cho Bách Biến Tôn giả ngạc nhiên.
Ta không cần phải lừa ngươi.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói một câu.
Ánh mắt Bách Biến Tôn giả chớp động, dường như do dự cái gì đó, một lát sau hắn mới ngẩng đầu lên nhìn Lục Thiếu Du nói: Ngươi muốn Tam Thần Thiên Biến Quyết làm gì? Ngươi căn bản không có cách nào tu luyện, ngươi có lấy cũng vô dụng.
Đây là chuyện của ta, ngươi không cần quản.
Lục Thiếu Du nói, sau khi có Tam Thần Thiên Biến Quyết, hắn thử một lần sẽ biết rõ.
Về phần có thành công hay không cũng không sao.
nếu như thật sự không được thì sau này tìm một người đệ tử có thể tu luyện cũng tốt.
Ánh mắt Bách Biến Tôn giả liên tục biến ảo, dường như đang quyết định gì đó, lát sau hắn cắn răng nói: Tam Thần động ta có tổ huấn, muốn Tam Thần Thiên Biến Quyết thì phải gia nhập Tam Thần động.
Ngươi muốn Tam Thần Thiên Biến Quyết vậy thì trước tiên phải gia nhập Tam Thần động của ta.
Nếu không coi như ta chết thì ta cũng không đem Tam Thần Thiên Biến Quyết giao cho ngươi.
Tam Thần động hiện tại cũng chỉ có duy nhất một truyền nhân là ngươi.
Không phải ngươi định bảo ta bái ngươi làm sư phụ đó chứ?Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, nếu là như vậy thì khó mà làm được.
Cũng không phải ai cũng có thể làm sư phụ hắn.
Ta biết rõ ta không có tư cách này, cũng không đánh chủ ý tới Phi Linh môn của ngươi.
Bách Biến Tôn giả trầm giọng nói: Thế nhưng ngươi có thể gia nhập Tam Thần động, hiện tại ta chính là Động chủ của Tam Thần dộng, có thể đại biểu vị sư phụ đã tạo hóa thu ngươi làm đồ đệ.
Về sau ngươi gọi ta một tiếng sư huynh là được.
Như vậy ta có thể dạy ngươi Tam Thần Thiên Biến Quyết.
Đại biểu sư phụ ngươi thu ta làm đồ đệ sao?Lục Thiếu Du sừng sỡ, chuyện này không ngờ Bách Biến Tôn giả cũng nghĩ ra được.
Tự ngươi cân nhắc cho kỹ.
Bách Biến Tôn giả nói: Gia nhập Tam Thần động ngươi vẫn tự do, thế nhưng Tam Thần động cũng có tổ huấn.
Sau khi gia nhập Tam Thần động phải tôn sư trọng đạo.
Có cơ hội phải phát dương quang đại Tam Thần động, đây cũng là chuyện có phần của ngươi.
Ánh mắt Lục Thiếu Du biến đổi, suy tư một lát rồi ngâng đầu lên nói: Tốt, ta đồng ý gia nhập Tam Thần động.
Ha ha, quả nhiên là người thông minh.
Bách Biến Tôn giả cười ha hả, thủ ấn trong tay biến hóa, ở trong nhẫn trữ vật đột nhiên có một khối lệnh bài màu trắng, bên trên có không ít bí văn cùng với khí tức cổ xưa lan tràn ra bên ngoài, dường như đây là vật từ viễn cổ.
Lục Thiếu Du, đây chính là Ấn phù của động chủ Tam Thần động, sư phụ đã tạo hóa, ấn phù này là sư phụ truyền cho ta.
Ngươi làm lễ bái sư với ấn phù này đi, lúc đó coi như đã chân chính gia nhập Tam Thần động.
Bách Biến Tôn giả nới với Lục Thiếu Du, ánh mắt lén lút biến hóa.
Ta có chuyện phải nói trước, ngươi bây giờ là Động chủ Tam Thần động, gia nhập Tam Thần động của ngươi thì có thể, một ít tổ huấn không quá phận và quy củ ta có thể tuân thủ, thế nhưng ngươi muốn dùng chức vị Động chủ mang ra dọa ta thì không có cửa đâu.
Lục Thiếu Du nhìn ấn phù trước mắt, ánh mắt biến ảo, muốn dùng Tam Thần động dọa Lục Thiếu Du hắn sẽ không đáp ứng, cho nên không thể không nói rõ trước một hai.
Ha ha.
Bách Biến Tôn giả lần nữa cười ha hả.
Ngươi cười cái gì?Lục Thiếu Du có chút ngoài ý muốn, không biết Bách Biến Tôn giả này lại cười vì cái gì.
Lục Thiếu Du, người ở trên đại lục này nói ngươi gian trá vô cùng, giảo hoạt vô sỉ.
Theo ta thấy so với nhiều người ngươi còn mạnh hơn.
Bách Biến Tôn giả mỉm cười nói.
Ngươi có thể nói kỹ được không?Lục Thiếu Du nói.
Bách Biến Tôn giả nói: Lục Thiếu Du, nếu như ngươi cứ đáp ứng như vậy ta sẽ không yên tâm về ngươi.
Chuyển cho ngươi Tam Thần Thiên Biến Quyết cũng là không đầy đủ.
Nếu như vậy cũng chứng minh người là người không từ thủ đoạn, lời nói hay thề thốt hơn phân nửa đều là vô dụng.
Mà ngươi vừa rồi lại nói như vậy, cẩn thận từng tí một, cũng có thể chứng minh ít nhất ngươi là người tôn sư trọng đạo, là người có điểm mấu chốt của mình, lời nói hơn phân nửa có thể yên tâm, tin tưởng được.
Nếu như ngươi nói khoa trương thì ta cũng không can tâm tình nguyện tiếp nhận.
Lục Thiếu Du nói, không ngờ Bách Biến Tôn giả này lại có chủ ý như vậy, không hổ là lão hồ ly sống ba ngàn năm.
Được rồi, hành lễ đi.
Quy củ của Tam Thần động không có nhiều.
Về sau ta sẽ nói với ngươi.
Về phần Động chủ như ta sau này cũng không cần ngươi phải làm gì, ngươi chỉ cần kêu ta một tiếng sư huynh là được, ngươi cũng không thiệt thòi.
Bách Biến Tôn giả nói với Lục Thiếu Du, ấn phù trong tay lơ lửng trên không trung.
Lục Thiếu Du do dự một chút rồi cung kính hành đại lễ ba quỳ chín bái, nghĩ tới việc đạt được Tam Thần Thiên Biến Quyết, đã gia nhập Tam Thần động thì hành đại lễ với ấn phù này cũng không tính là chịu thiệt.
Được rồi, về sau ngươi cũng là một phần tử của Tam Thần Thiên Biến Quyết.
Ha ha.
Bách Biến Tôn giả dường như quên bản thân bị trọng thương, lập tức cười ha hả.
Lòng vòng lâu như vậy đơn giản chỉ muốn ta sơ ý rồi âm thầm ra tay mà thôi, sư huynh, tiểu đệ có nói đúng không?Lục Thiếu Du nhìn Bách Biến Tôn giả khẽ mỉm cười nói.
Bách Biến Tôn giả nghe vậy sững sờ nhìn Lục Thiếu Du, dường như hắn cũng không ngờ Lục Thiếu Du có thể nhìn thấu suy nghĩ trong lòng hắn.
Đúng vậy, hắn quanh co lòng vòng lâu như vậy là muốn giữ lại cái mạng của mình mà thôi.
Hắn cũng không muốn chết, đồng thời Phi hạc môn của hắn đã bị diệt, tâm huyết hơn ngàn năm cũng bị hủy hoại trong chốc lát, có thể đem Lục Thiếu Du danh tiếng đại thịnh trên đại lục kéo vào Tam Thần động, bản thân trở thành sư huynh của Lục Thiếu Du, thu hoạch trong lúc vô hình kia so với Phi Hạc môn của hắn còn mạnh hơn.
Đúng vậy, không ngờ lạ bị Lục sư đệ nhìn ra một chút tâm tư của sư huynh ta.
Có một ít chuyện không thể không phòng a.
Bách Biến Tôn giả cười cười, bản thân hắn cũng không có chút ngại ngùng nào, nói: Ta vốn có tên là Khiên Bách Biến, về sau ngươi cứ gọi ta là Khiên sư huynh, mà đây cũng là hình dáng chính thức của ta.
Dứt lời, ngũ quan Bách Biến Tôn giả vặn vẹo lập tức hóa thành một lão giả lục tuần, dường như cả ánh mắt cũng có thể biến đổi, hoàn toàn không nhìn ra dấu vết, chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du sợ hãi than.
Đây mới là tướng mạo vốn có của ta.
Bách Biến Tôn giả nhìn Lục Thiếu Du nói: Lục sư đệ, đệ thực sự không có cách nào tu luyện Tam Thần Thiên Biến Quyết, chẳng lẽ đệ muốn lấy nó vì người khác sao? Thế nhưng Tam Thần đông cũng có quy củ, tu luyện giả muốn tu luyện Tam Thần Thiên Biến Quyết thì phải gia nhập Tam Thần động mới được.
Đệ muốn thử tu luyện một chút xem có thể tu luyện được hay không.
Lục Thiếu Du nói.
Thật sự là đệ muốn tu luyện sao?Bách Biến Tôn giả sững sờ, thở dài một chút rồi đem ấn phù trong tay giao cho Lục Thiếu Du nói: Tự mình xem có thể tu luyện hay không đi.
Bằng không đệ còn tưởng rằng ta lừa đệ.
Ta đã đem cấm chế trên ấn ký cởi bỏ, đem máu tươi của đệ nhỏ vào trong ấn ký này là có thể có được phương pháp tu luyện của Tam Thần Thiên Biến Quyết.
Lục Thiếu Du tiếp nhận ấn phù, sau khi gật đầu, thủ ấn lập tức biến hóa, tay nhỏ ra một giọt máu vào trong ấn phù.
Hai mắt khép hờ, một giây sau, phía trên ấn phù phong cách cổ xưa này có một quang mang chói mắt rót vào trong mi tâm Lục Thiếu Du, lập tức hóa thành một cỗ tin tức tiến vào trong đầu Lục Thiếu Du.
Trong quang mang, mơ hồ có bí văn huyền ảo lan tràn, bên trong cũng có một cỗ khí tức cổ xưa cực kỳ mênh mông, thần dị không thôi.
Một lát sau quang mang mới thu liễm.
Lục Thiếu Du mở hai mắt ra, trong mắt lúc này tràn ngập vẻ kinh ngạc.
Tin tức phía trên ấn phù này truyền tới chính là phương pháp tu luyện Tam Thần Thiên Biến Quyết, giống như lời Bách Biến Tôn giả nói, trên điểm này Bách Biến Tôn giả hoàn toàn không có gạt hắn.
Tam Thần Thiên Biến Quyết này tu luyện tới mức cuối cùng quả thực có tác dụng quỷ dị mà vô cùng kia.
Mà Bách Biến Tôn giả không có nói phương pháp tu luyện với Lục Thiếu Du, lúc này Lục Thiếu Du càng thêm kinh ngạc.
Từ trong tin tức tu luyện Lục Thiếu Du mới biết được muốn tu luyện tầng thứ nhất Nhân Linh biến của Tam Thần Thiên Biến Quyết nhất định phải đem thân thể đông cứng ở trong hàn băng vạn năm, sau đó lại đánh nát, lại dùng dược vật đặc thù khôi phục, sau đó lại đông cứng hắn rồi đánh nát.
Nhiều lần như vậy tổng cộng bảy bảy bốn mươi chín lần mới có thể miễn cưỡng thành công.
Đến lúc đó thân thể cũng đã mềm mại vô cùng, phối hợp với tâm pháp tu luyện của Tam Thần Thiên Biến Quyết là có thể tu luyện thành công.
Trên phương diện linh hồn, tu luyện Thiên biến chi hồn càng thêm kinh khủng.
Chỉ tu luyện Nhân hồn biến tầng thứ nhất nhất định phải ở trong núi lửa vạn năm, dùng Địa tâm chi hỏa phối hợp với đan dược đốt cháy bảy bảy bốn mươi chín ngày, đem linh hồn cải tạo.
Ta không có lừa đệ đúng không?Bách Biến Tôn giả nói với Lục Thiếu Du.
Tu luyện cũng quá khó khăn, khó trách vì nguyên nhân này mà Tam Thần động lại lưu truyền tới hôm nay, chưa từng phồn vinh qua.
Lục Thiếu Du cười khổ, phương pháp tu luyện bực này không chỉ khó hơn tìm người tu luyện.
Coi như tìm được người phù hợp thì liệu có bao nhiêu người mới có thể tu luyện thành công.
Hàn băng vạn năm toái thể bốn mươi chín lần.
Núi lửa vạn năm thiêu đốt linh hồn bốn mươi chín ngày.
Loại đau khổ này có mấy người có thể đối phó được.
Lục Thiếu Du rốt cuộc cũng bắt đầu hiểu rõ lời của Bách Biến Tôn giả nói.
Hắn không sợ bất luận tra tấn gì, có thể trải qua cửa thứ nhất khi tu luyện Tam Thần Thiên Biến Quyết quả thực không có tra tấn gì có thể làm khó được hắn.
Lúc trước sư phụ vận khí tốt tìm được mười ba đệ tử, mà ta là người duy nhất thành công, đây đã là chuyện không dễ dàng rồi.
Bách Biến Tôn giả lúc này nhớ lại dường như trong lòng còn sợ hãi, nói: Lúc trước cửu tử nhất sinh, nhiều lần ở Quỷ Môn quan quay trở về.
Tỉ lệ đúng là quá thấp.
Lục Thiếu Du kinh hãi, mười ba người thành công có một là chuyện không dễ dàng, đủ thấy độ khó khăn khi tu luyện ra sao.
Đó là đương nhiên, nếu như đệ muốn tu luyện cần phải cân nhắc cho rõ.
Bách Biến Tôn giả nói, hắn thật sư không rõ tại sao Lục Thiếu Du rõ ràng không phù hợp điều kiện tu luyện lại còn nếm thử việc tu luyện.
Tiểu đệ đã biết.
Ánh mắt Lục Thiếu Du lập tức lóe lên, nhìn qua Bách Biến Tôn giả nói: Ở trong ấn phù này chỉ có Nhân linh biến và Địa linh biến, còn Thiên linh biến đâu? Chẳng lẽ sư huynh còn đề phòng tiểu đệ? Đệ đừng nhìn ta, hiện tại ta cũng không đề phòng đệ.
Tam Thần Thiên Biến Quyết vốn chỉ có Nhân linh biến và Địa linh biến mà thôi.
Nghe nói ở thời điểm viễn cổ không có Thiên linh biến, cụ thể là nguyên nhân gì tạo ra cũng không có ai biết.
Ánh mắt Bách Biến Tôn giả lóe lên, dùng vẻ mặt vô tội nói với Lục Thiếu Du.
Ánh mắt Lục Thiếu Du chớp động, dường như có chút không tin tưởng, trong lòng vẫn còn hoài nghi.
Lục sư đệ, lời ta nói là thật.
Bách Biến Tôn giả bất đắc dĩ, sở dĩ hắn không nói cho Lục Thiếu Du phương pháp tu luyện của Tam Thần Thiên Biến Quyết không trọn vẹn là do cửu tử nhất sinh.
Cũng bởi vì sợ Lục Thiếu Du, hắn đi một vòng qua quỷ môn quan đơn giản chỉ muốn sống sót mà thôi.
Dù sao ai cũng không muốn chết, đương nhiên hắn cũng không muốn.
Làm sao có thể tin tưởng được ngươi? Bây giờ ngươi tu luyện tới cấp độ gì rồi?Lục Thiếu Du nói, trong lòng cũng không xác định được Bách Biến Tôn giả này thật hay giả.
Lục sư đệ, quả thực ta không có Thiên linh biến, theo ta được biết.
Tam Thần Thiên Biến Quyết cũng chỉ có ở thời xa xưa, có tiền bối tu luyện tới cấp độ Tam Thần Thiên Biến Quyết, từ thượng cổ tới nay ta biết rõ chưa từng có ai tu luyện tới cấp độ Địa linh biến.
Cho tới bây giờ ta cũng chỉ dừng lại ở Nhân linh biến mà thôi.
Vẻ mặt Bách Biến Tôn giả cầu xin, chính bởi vì là như thế cho nên hắn mới tìm một công pháp khác tu luyện.
Lúc này mới có tu vi như ngày hôm nay.
Tam Thần Thiên Biến Quyết này rất khó tu luyện, về phần quyết thứ ba, Thiên linh biến quả thực hắn không biết.
Lục Thiếu Du nhìn qua ánh mắt Bách Biến Tôn giả, cũng không giống như đang lừa gạt hắn.
Hoặc là Bách Biến Tôn giả này thực sự cũng không biết Thiên linh biết, đến thời điểm này cũng không nên đề phòng hắn mới đúng.
Lục sư đệ, lời nói có chút đả kích như ta vẫn phải nói, không nói sư đệ có thể tu luyện được hay không.
Coi như có thể tu luyện, nếu như tu luyện thành công được Nhân linh biến cũng coi như không tệ rồi.
Về phần Thiên linh biến đệ cứ nghĩ là tốt rồi, cho dù là Địa linh biến có lẽ đệ cũng đã phương pháp tu luyện hẳn cũng biết được độ khó của nó.
Bách Biến Tôn giả do dự một chút rồi nhìn về phía Lục Thiếu Du nói.
Lục Thiếu Du sững sờ, hắn cũng biết phương pháp tu luyện của Địa linh biến, đầu tiên thần thể bất tử phải đạt tới Địa linh thể, nhất định phải dùng thiên lôi rèn thể, phối hợp với tâm pháp tu luyện mới có thể đạt tới trình độ Địa linh thể.
Về phần tu luyện thiên biến chi hồn cần phải dùng thiên hỏa rèn linh hồn, phối hợp với đan dược tu luyện mới có thể thành công.
Thiên hỏa là vật gì, dựa theo lời nói của Bách Biến Tôn giả nói thiên hỏa chính là hỏa diễm có linh trí, là một loại trong chúng sinh.
Giống như Thiên Mộc Thần Thụ vậy, là thứ do có cơ hội ngẫu nhiên cùng với cơ duyên khiến cho nó đột nhiên có linh trí, đó chính là thiên hỏa.
Thiên hỏa rèn linh hồn, vô cùng đáng sợ.
Thiên lôi, thiên hỏa.
Nghĩ lại hai vật này Lục Thiếu Du cũng không khỏi lắc đầu, không nói trước có thể qua được hay khong.
Quan trọng nhất là hai vật này, hắn chưa từng nghe nói qua trên đời này có, cho dù nghĩ cũng không nghĩ tới.
Cái này trả lại cho ngươi.
Lục Thiếu Du rơi vào đường cùng giao trả ấn phù cho Bách Biến Tôn giả.
Không cần đưa cho ta, về sau đệ chính là Động chủ của Tam Thần động.
Tam Thần động giao cho đệ.
Tam Thần động ở trong đông hải có núi lửa và hàn băng vạn năm, đó chính là căn cơ do các tiền bối lưu lại.
Về sau nếu như đệ muốn tu luyện Tam Thần Thiên Biến Quyết thì cũng có thể tới đó xem một chút.
Bách Biến Tôn giả rất hào phóng đem ấn phù động chủ giao cho Lục Thiếu Du.
Khiền sư huynh, sư huynh nên khôi phục thực lực đi.
Chờ sau khi huynh khôi phục thực lực ta sẽ mang huynh ra ngoài.
Bằng không bên ngoài quá mức nguy hiểm, nếu như huynh sớm khôi phục có lẽ còn có thu hoạch không biết chừng.
Lục Thiếu Du sững sờ, đem ấn phù cất kỹ.
Sau khi nói xong với Bách Biến Tôn giả lập tức đưa mấy khỏa đan dược bất phàm giao cho Bách Biến Tôn giả.
Nguy hiểm?Bách Biến Tôn giả sững sờ, lập tức nói: Bên ngoài là nơi nào? Hư Không Bí Cảnh.
Lục Thiếu Du nhàn nhạt nói, Bách Biến Tôn giả nghe vậy lập tức biến sắc.
Lục Thiếu Du rời khỏi Tử Lôi huyền đỉnh, lúc này vẫn ở dưới vực sâu, hắn không nên ở nhiều trong Tử Lôi Huyền đỉnh.
Khắp không trung gió nổi mây phun, sát khí ngập trời, sát khí quanh thân đại hồn anh cùng với hấp lực giống như một cơn lốc, vẫn còn đang tiếp tục cắn nuốt tàn hồn Thiên Thứu điêu thượng cổ.
Lục Thiếu Du nhìn một hồi rồi khoanh chân mà ngồi, bắt đầu luyện hóa linh lực thôn phệ từ năm Linh Tôn của Huyễn Hồn môn.
Chỉ có Linh Tôn bát trọng đỉnh phong kia là có linh hồn lực và hồn anh không kém mà thôi.
Đại hồn anh ở bên ngoài cơ thể cho nên năm hồn anh kia tiện nghi cho kim đao màu vàng.
Mười thời thần sau, một tia tàn hồn cuối cùng của Thiên Thứu điêu thượng cổ bị Đại hồn anh thôn phệ hút vào trong cơ thể, Đại hồn anh trên không trung lúc này mới mỉm cười lộ vẻ thỏa mãn.
Cả không gian cũng an tĩnh lại, cảnh tượng cát bay đá chạy, gió nổi mây phun trong thâm uyên cũng biến mất không thấy, không gian trở nên sáng hơn một chút.
Dường như mạnh hơn một chút a.
Lục Thiếu Du đứng dậy, suốt thời gian mấy ngày, tàn hồn Thiên Thứu điêu thượng cổ mới bị Đại hồn anh thôn phệ hết, đủ để thấy được tàn hồn này kinh khủng bực nào.
Lúc này Lục Thiếu Du cũng có thể cảm nhận rõ ràng khí tức trên người Đại hồn anh tăng cường không ít, mà nó còn chưa luyện hóa năng lượng hấp thu vào trogn cơ thể.
Lục Thiếu Du có thể cảm giác được nếu như Đại hồn anh luyện hóa hoàn toàn tàn hồn Thiên Thứu điêu thượng cổ, thực lực nhất định sẽ có nhảy vọt về chất.
Trong lòng mừng rỡ, tâm thần Lục Thiếu Du khẽ động, Đại hồn anh hóa thành một đạo lưu quang màu tím trở lại trong đầu.
Đại hồn anh lập tức khoanh chân ngồi trong đầu, giống như là tu luyện nhưng lại luyện hóa tàn hồn bàng bạc vừa mới thôn phệ hoàn tất.
Thứ này làm sao bây giờ?Lục Thiếu Du nhìn qua thân thể khổng lồ của Thiên Thứu điêu thượng cổ, thân thể Yêu Đế cũng là trọng bảo, nếu như có thể luyện chế thành thú khôi thì uy lực cũng không yếu.
Thân thể khồng lồ này Lục Thiếu Du hoàn toàn không có cách nào thu vào trong nhẫn trữ vật, nhẫn trữ vật cũng không lớn như vậy.
Ồ, không ngờ lại quên mất.
Lục Thiếu Du mỉm cười, nhẫn trữ vật khong thể thu thân thể Thiêu Thứu điêu thượng cổ thế nhưng còn có Tử Lôi Huyền Đỉnh.
Không gian trong Tử Lôi Huyền Đỉnh lớn không giống bình thường.
Một đạo lưu quang màu tím xoay quanh lòng bàn tay, Lục Thiếu Du gọi ra Tử Lôi Huyền Đỉnh, lập tức đem thân thể Thiên Thứu điêu thượng cổ thu vào trong Tử Lôi Huyền Đỉnh, lúc này mới thu hồi cấm chế trong thâm uyên.
Sưu.
Thân ảnh lóe lên, Lục Thiếu Du cũng biến mất trong thâm uyên.
Trên vực sâu, khắp nơi đều là một mảnh mờ mịt không ánh sáng, Lục Thiếu Du móc ra địa đồ, nhìn kỹ một hồi rồi hóa thành một đạo lưu quang biến mất tại chỗ.
Trong một sơn mạch lớn, cả sơn mạch xanh biếc nồng đậm, đại thụ che trời cao hơn mười trượng, thậm chí còn cao hơn, che khuất bầu trời, giống như bao phủ cả sơn mạch.
Mà bên trong vùng sơn mạch này khí tức linh dược nồng đậm.
Khắp nơi cơ hồ đều là linh dược bất phàm.
Bất luận một cây linh dược nào nếu đem ra bên ngoài đều giá trị liên thành, ít nhất cũng là cấp độ vô cùng trân quý.
Thật nhiều linh dược a.
Phát tài rồi.
Ngoài sơn mạch có không ít thân ảnh nghẹn họng nhìn trân trối.
Nhìn qua đám linh dược trong sơn mạch mà kinh ngạc tới ngây người.
Số lượng linh dược quá khủng bố, bất kể là Vũ giả hay Linh giả mà nói, đây là hấp dẫn cực lớn không có cách nào chống cự.
Đã có người chảy nước miếng.
Sưu Sưu.
Lập tức từng đạo thân ảnh xông vào trong sơn mạch, bắt đầu thu linh dược.
Sơn mạch lớn này giống như ở bên ngoài, từng dãy núi liên miên không ngớt, sương mù bao phủ, giống như tiên cảnh.
Một ngọn núi khổng lồ ở giữa giống như một con rồng ngẩng đầu, khí thế nguy nga tới cực điểm.
Một cỗ khí tức mênh mông mà bàng bạc thậm chí khiến cho người có tu vi Tôn cấp không dám tiếp xúc quá gần.
Từng đạo thân ảnh lúc này đáp xuống ngọn núi, nhìn thoáng qua ngọn núi khổng lồ này sắc mặt hiện lên sự chờ mong, ánh mắt nóng bỏng.
Tử Yên, Lam Thập Tam, ở trong ngọn núi này chính là thứ mà tiền bối Thiên Địa các chúng ta lưu lại.
Trong đó có tài nguyên tốt nhất có thể chống đỡ các ngươi tu luyện.
Đây chỉ là nơi đầu tiên tiền bối lưu lại.
Nếu như đạt được mọi thứ tiền bối lưu lại, sau này Thiên Địa các muốn hưng thịnh cũng không thành vấn đế.
Tử Đồng trưởng lão nghiêm túc nói với Lam Thập Tam và Tử Yên.
Sư phụ, chúng ta đi.
Tử Yên nói với Tử Đồng trưởng lão xong, dứt lời, thân ảnh xinh đẹp lóe lên hóa thành một đạo lưu quang màu tím tiến vào trong ngọn núi.
Tiền bối ở lại, Lam Thập Tam ta đi.
Lam Thập Tam khẽ quát một tiếng, trường bào màu lam run lên, đạp không mà lên, thân thể cũng hóa thành một đạo lưu quang màu lam lướt vào trong ngọn núi.
Tử Đồng trưởng lão, Thánh tử và Thánh nữ có thể nhận được thứ tiền bối trong các lưu lại sao?Phục Yêu Tôn giả nhìn thân ảnh Tử Yên và Lam Thập Tam tiến vào trong ngọn núi, ánh mắt vẫn tràn ngập sự chờ mong.
Thiên phú của bọn họ không tồi, hy vọng có thể đạt được thứ tiền bối lưu lại.
Lúc đầu ta cùng một thánh tử tiến vào trong đó, thế nhưng vẫn kém một bước.
Lúc này đại lục phong vân biến sắc, yêu nghiệt xuất hiện lớp lớp, các tiền bối sợ rằng cũng tính toán được cục diện ngày hôm nay, lưu lại cũng hơn phân nửa sẽ để cho Thánh tử và Thánh nữ thế hệ này.
Tử Đồng trưởng lão nói.
Nếu như có thể đạt được thứ tiền bối lưu lại vậy thì Thiên Địa các ta sẽ hưng thịnh.
Hỏa Vân Tôn giả nói.
Nếu như có thể đạt được thứ do tiền bối trong các lưu lại, Thiên Địa các ta muốn hưng thịnh cũng vô cùng dễ.
Cho dù là hiện tại, Thiên Địa các ta muốn xuất đầu cũng không ai có thể ngăn được.
Chỉ tiếc trong các có tổ huấn, Thiên Địa các vĩnh viễn không được nhúng tay vào thị phi trên đại lục.
Không biết tiền bối trong các tại sao lại lưu lại tổ huấn như vậy.
Diệu Linh Tôn giả thở dài, trong mắt cực kỳ nghi hoặc.
Khí tức linh dược thật nồng đậm.
Thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện ở trước một sơn mạch, cảm giác khí tức nồng đậm ở trong sơn mạch cũng không khỏi sợ hãi than.
Từ xa hắn đã có thể cảm nhận được khí tức linh dược bàng bạc.
Thân ảnh lóe lên, Lục Thiếu Du lập tức tiến vào trong sơn mạch.
Ở trong sơn mạch bao la này dường như là một rừng rậm viễn cổ.
Khí tức linh dược quanh quẩn, trên không trung có mây mù nhàn nhạt bao phủ, cực kỳ tĩnh lặng giống như thế ngạo đào nguyên.
Có không ít người đi tới a.
Nửa canh giờ sau Lục Thiếu Du thuận tay thu hoạch nhiều linh dược bất phàm.
Trong tâm thần dò xét của hắn phát hiện ra bên trong đã có không ít người tiến vào.
Khẽ nhíu mày, quang mang dưới chân lóe lên, Lục Thiếu Du lần nữa biến mất tại chỗ.
Trong một sơn cốc cực lớn, giờ phút này có một vách núi dựng đứng, bên trên có một dây mây màu trắng.
Dây mây màu trắng này lớn bằng bắp đùi người trưởng thành.
Chung quanh có vô số lá cây màu trắng chằng chịt, bám theo vách núi dựng đứng, cũng không biết là diễn sinh từ nơi nào ra.
Phía trên dây mây màu trắng có năng lượng bàng bạc lan tràn.
Phía trên dây mây màu trắng có một khỏa linh quả màu trắng.
Bên trên linh quả này không có bao nhiêu khí tức chấn động.
Thế nhưng lúc này có hơn chục người đều nhìn vào trên linh quả màu trắng kia.
Hơn mười người này phân thành ba đội hình.
Một đội là tán tu các phương, một đội là năm người Thiên Vân đảo gồm Mộ Dung Lan Lan, Kính Hoa, Thủy Nguyệt, còn có một lão giẳ năm mươi tuổi cùng một lão giả bảy chục tuổi, đều là Vũ Tôn.
Lục Linh Tôn giả, Diễn Linh Thánh Quả này là thứ Thiên Vân đảo chúng ta thấy trước.
Địa Linh tông các ngươi muốn cưỡng đoạt sao?Mộ Dung Lan Lan nhìn sáu đạo thân ảnh phía trước nói.
Mộ Dung Lan Lan có lẽ không đẹp bằng Bắc Cung Vô Song và chúng nữ Độc Cô Cảnh Văn, thế nhưng khí chất thành thục vũ mị thì chúng nữ Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn lại không bằng nàng.
Trên người mặc mộ bộ y phục màu đỏ, da thịt trắng nhưu tuyết, mái tóc đen búi lên cao, nhìn qua đoan trang, khí chất phi phàm.
Nực cười, Diễn Linh thánh quả không phải là của Thiên Vân đảo các ngươi.
Huống chi Thiên Vân đảo các ngươi cùng với Thiên Địa minh không chết không ngớt.
Không ngờ lại để cho ta gặp được, đều chết đi.
Một lão giả áo đen âm trầm cười cười, năm người Thiên Vân đảo xuất hiện ở nơi này hắn không cần phải khách khí nữa.
Giết.
Lão giả áo đen vừa mới lên tiếng, năm người sau lưng hóa thành lưu quang lập tức công kích năm người Thiên Vân đảo.
Thực lực chỉnh thể lúc này Địa Linh tông so với Thiên Vân đảo mạnh hơn không ít.
Sưu.
Một Vũ Tôn tứ trọng lao thẳng về phía Mộ Dung Lan Lan, tay đánh ra một đạo chưởng ấn bàng bạc.
Linh hoàng khải giáp.
Mộ Dung Lan Lan khẽ kêu một tiếng, thủ ấn quỷ dị kết xuất.
Trong chốc lát trên thân thể mềm mại có một mảnh khí tức nóng bỏng lập tức lan tràn ra.
Thân thể có vô số đạo lưu quang lan tràn ra, không ngờ lại hóa thành một đầu phượng hoàng bảy màu bay lượn trên không trung.
Quanh thân bị hỏa diễm cuồn cuộn bao phủ, một cỗ khí tức cường hãn phô thiên cái địa lan tràn ra.
Phanh.
Cùng lúc một đạo chưởng ấn trong tay Mộ Dung Lan Lan nghạnh kháng cùng với chưởng ấn của Vũ Tôn tứ trọng kia.
Thanh âm trầm thấp bạo liệt vang vọng, mấy cây đại thụ che trời ở chung quanh bị bật gốc.
Thân thể mềm mại của Mộ Dung Lan Lan cũng lập tức bị đẩy lui.
Nàng chỉ là Linh Tôn tam trọng, không có cách nào có thể đối phó với Vũ Tôn tứ trọng.
May mà trên người nàng còn có Linh hoàng khải giáp.
Sưu.
Vũ Tôn tứ trọng kia đắc thế, thân ảnh như thiểm điện lao thẳng về phía Mộ Dung Lan Lan.
Mộ Dung Lan Lan thân là Linh Tôn, hắn cũng không muốn kéo giãn khoảng cách, như vậy đối với Linh Tôn vô cùng có lợi, đối với Vũ Tôn như hắn mà nói, bị ảnh hưởng cực lớn.
Mộ Dung Lan Lan bố trí Linh hoàng khải giáp, lông phượng kéo dài, toàn thân được lông vũ bảy màu diễm lệ bao phủ.
Bên ngoài là một tầng hỏa diễm nóng bỏng, một cỗ uy áo cực lớn lan tràn khiến cho lòng người run sợ.
Nhìn Vũ Tôn tứ trọng kia lần nữa đnáh tới, thân ảnh nhanh chóng lui lại.
Có Linh hoàng khải giáp tốc độ của nàng cũng nhanh hơn không ít.
Phanh Phanh.
Thanh âm trầm thấp bạo liệt vang vọng, đám người Kính Hoa, THủy Nghiệt giao thủ với người của Địa Linh tông.
Kình khí khuếch tán.
Mấy tán tu ở phía xa lui lại về phía sau một chút.
Tuy rằng bọn họ muốn Diễn Linh thánh quả này, thế nhưng lúc này Thiên Vân đảo và Địa Linh tông đều có mặt.
Dường như bọn họ không nên gây phiền phức, thầm nghĩ tạm thời đứng nhìn mà thôi.
Kỳ thật chủ yếu vẫn là tu vi và thực lực.
Thực lực của mấy người tán tu này cũng chỉ là Tôn cấp đê trọng mà thôi, nếu như là một người Tôn cấp cao trọng mà nói đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy.
Hiện tại Đế Đạo minh và Thiên Địa minh đại chiến, ốc còn không mang nổi mình ốc.
COi như là đụng phải đám người đại môn đại phái này, chỉ cần có đủ thực lực thì cũng không cần lo lắng bị trả thù.
Lão giả áo đen của Địa Linh Tông lúc này thân ảnh nhanh chóng lao về phía vách núi đá dựng đứng, thò tay đem Diễn Linh thiên quả thu vào trong tay.
Diễn Linh thiên quả đối với người có tu vi Tôn cấp mà nói cũng có tác dụng cực lớn.
Mộ Dung Lan Lan này giao cho ta.
Đảo chủ đời trước của Thiên Vân đảo, giết ngươi cũng coi như báo thù cho cường giả Địa Linh tôn ta.
Lão giả áo đen thu hồi Diễn Linh thiên quả, nhìn Linh hoàng khải giáp trên người Mộ Dung Lan Lan, trong mắt hiện lên vẻ tham lam.
Thân ảnh lóe lên, lập tức xuất hiện trước mặt Mộ Dung Lan Lan.
Đi chết đi.
Lão giả áo đen lập tức xuất hiện trước người Mộ Dung Lan Lan, khí tức Linh Tôn lục trọng lan tràn ra.
Cả không trung run rẩy, một đạo trảo ấn xé rách không gian mang theo linh hỏa nóng bỏng khiến cho không gian bị nhuộm đỏ.
Trảo ấn ầm ầm đánh về phía Mộ Dung Lan Lan.
Mộ Dung Lan Lan toàn lực lưu lại, lúc này không gian dưới đạo trảo ấn kia cứng lại khiến cho nàng toàn lực dãy dụa cũng không thể làm được, không có cách nào giãy giụa.
Linh Tôn lục trọng so với nàng hiện tại mạnh hơn quá nhiều, nàng bất lực.
Sư muội.
Đám người Kính Hoa, Thủ Nguyệt hét lớn, thế nhưng lúc này bọn họ ốc cũng không mang nổi mình ốc.
Căn bản không có cách nào tương trợ, cũng không có thực lực cứu.
Linh Tôn lục trọng kia đã có sát ý, đạo trảo ấn kia dường như các nàng có thể nhìn thấy thân thể Mộ Dung Lan Lan hóa thành mảnh vỡ.
Lão giả áo đen âm trầm cười lạnh, dưới một trảo này dường như hắn đã nhìn thấy Mộ Dung Lan Lan chết không có chỗ chôn.
Một mình đụng phải mấy người của Thiên Vân đảo đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua.
Hiện tại ở trong Hư Không Bí Cảnh cũng đã âm thầm trở thành chiến trường của Thiên Địa minh và Đế Đạo minh.
Nếu như một mình gặp phải đối thủ, vậy thì không cần phải khách khí.
Sưu.
Trong sát na một đạo thân ảnh màu xanh lập tức xuất hiện trước người Mộ Dung Lan Lan, bàn tay rơi vào trên bờ vai tràn ngập lông vũ của Mộ Dung Lan Lan, dễ dàng lôi nàng ra khỏi phạm vi của trảo ấn.
Phanh.
Trảo ấn của lão giả áo đen đánh xuống, không gian bị đánh nát, hiện ra một vết nứt đen kịt lóe lên rồi biến mất, chỉ là thân ảnh của Mộ Dung Lan Lan cũng biến mất trong đó.
Là ngươi?Ánh mắt Mộ Dung Lan Lan nhìn chăm chú lên thân ảnh mặc áo xanh này, toàn thân run lên, người trong nháy mắt xuất hiện này không ngờ lại là hắn.
Là Lục minh chủ tới.
Đám người Kính Hoa, Thủy Nguyệt đang chiến đấu vốn tưởng rằng Mộ Dung Lan Lan dữ nhiều lành ít, trong giây lát nhìn thấy thân ảnh Lục Thiếu Du, cả đám kích động không thôi.
Trong lòng tuôn ra cảm giác sợ hãi cùng vui mừng.
Linh lực chân khí phô thiên cái địa tuôn ra, hung hăng va chạm với công kích của đối thủ.
Là Lục Thiếu Du, chạy mau.
Lão giả áo đen nhìn thấy có người cứu đi Mộ Dung Lan Lan đang muốn gầm lên thì đột nhiên nhìn thấy thân ảnh màu xanh kia chính là Lục Thiếu Du, khuôn mặt già nua lập tức trắng bệch, miệng hét lớn một tiếng, thân ảnh nhanh chóng chạy trốn.
Lục Thiếu Du đến, chạy mau.
Nghe thấy ba chữ Lục Thiếu Du, người của Địa Linh tông đâu còn dám động thủ, cả đám giống như chuột thấy mèo lập tức chạy trốn.
Đi chết đi.
Khóe miệng Lục Thiếu Du nở nụ cười lạnh lẽo, dứt lời, một cỗ quang mang phô thiên cái địa tuôn ra.
Cả không gian đột nhiên cứng lại, sáu đạo thân ảnh người Địa Linh tôn lập tức giống như bị cấm chế trong không gian.
Ầm ầm ầm.
Sáu đạo thanh âm trầm thấp bạo liệt vang vọng, sáu đạo thân ảnh này hóa thành huyết vụ rơi xuống mặt đất, không có một chút lực kháng cực nào, hồn anh cũng không thể chạy thoát.
Là Lục Thiếu Du đến, đi mau, đừng có ở lại tìm phiền phức.
Mấy tán tu xa xa nhìn thấy cảnh này, sáu người có tu vi Tôn cấp chỉ một cái giơ tay đã bị đánh chết, đâu còn dám lưu lại xem náo nhiệt, tránh chọc phải Lục Thiếu Du kia thì không hay.
Cả đám lập tức rời khỏi.
Sưu.
Giữa không trung, sáu cái nhẫn trữ vật xuất hiện trong tay Lục Thiếu Du.
Lúc này Lục Thiếu Du mới quay đầu lại nhìn Mộ Dung Lan Lan sau lưng nói: Mộ Dung đảo chủ, ngươi không sao chứ.
Không có việc gì.
Mộ Dung Lan Lan đã thu hồi Linh hoàng khải giáp, nhìn thân ảnh màu xanh trước mắt, trong lòng lúc này giống như có sóng to gió lớn.
Đối với đạo thân ảnh trước mắt này cảm giác trong lòng nàng đã biến hóa rất nhiều so với khi trước.
Đa tạ Lục minh chủ cứu giúp.
Hai người Kính Hoa, Thủy Nguyệt còn có hai người còn lại của Thiên Vân đảo kích động tiến đến.
Đối với Lục Thiếu Du ôm quyền nói lời cảm kích không thôi.
Tiện tay mà thôi, không cần phải cảm ơn ta.
Lục Thiếu Du nói xong, đem Diễn Linh thánh quả trong một cái nhẫn trữ vật ra đưa cho Mộ Dung Lan Lan, nói: Cái này chính là do Thiên Vân đảo nhìn thấy trước, vật quy nguyên chủ.
Đám người kia là do ngươi giết, tự nhiên là của ngươi.
Ánh mắt Mộ Dung Lan Lan biến ảo, ánh mắt long lanh, trong lòng có cảm giác khó mà diễn tả bằng lời.
Cầm đi.
Lục Thiếu Du nhét Diễn Linh thiên quả vào trong tay Mộ Dung Lan Lan, nhìn đôi mắt Mộ Dung Lan Lan, lúc này Lục Thiếu Du có cảm giác trong lòng chấn động, cảm giác này cũng khiến cho Lục Thiếu Du cực kỳ nghi hoặc.
Vậy thì đa tạ.
Mộ Dung Lan Lan cũng không cự tuyệt nữa.
Thiên Vân đảo các ngươi có lẽ không chỉ có mấy người đi vào thế này thôi đó chứ?Lục Thiếu Du nhìn qua năm người.
Dựa vào thực lực của Thiên Vân đảo, lần này Hư Không Bí Cảnh mở ra, một ít cường giả ẩn mình trong Thiên Vân đảo sợ rằng cũng xuất thế không ít.
Có lẽ không chỉ có mấy người như vậy mới đúng.
Những cường giả khác trong đảo có lẽ ở phía trước không xa, chúng ta vừa mới tìm kiếm vùng núi này cho nên mới ở đây.
Kính Hoa nói.
Lục Thiếu Du nghe vậy nói với mọi người: Chư vị, mật cảnh này rất nguy hiểm, các ngươi nhanh chóng đi tụ hợp cùng với cường giả khác trong Thiên Vân đảo đi.
Như vậy cũng an toàn hơn một chút.
Lục minh chủ nói đúng.
Chúng ta cũng định đi về phía trước tụ họp với cường giả trong đảo.
Thủy Nguyệt nói, thân ảnh mềm mại giống như thiếu nữ, đường cong thướt tha động lòng người.
Kính Vân hiện tại như thế nào?Mộ Dung Lan Lan nhìn Lục Thiếu Du, đột nhiên hỏi Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du sững sờ, cảm thấy ngoài ý muốn, nói: Mộ Dung đảo chủ cũng biết Kính Vân sao?Mộ Dung Lan Lan lúc này mới hồi phục tinh thần lại, vừa rồi chính bản thân nàng ta cũng không biết tại sao mình lại hỏi ra chuyện này.
Lục minh chủ, tiểu tử Kinh Vân kia chúng ta đều biết, gần đây đã lâu không gặp qua tiểu tử này a.
Kính Hoa, Thủy Nguyệt đi tới bên cạnh Mộ Dung Lan Lan, mặt không đổi sắc nói với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du cũng không suy nghĩ nhiều, không ít người của Thiên Vân đảo cũng đã gặp mặt Lục Kinh Vân, có lẽ Mộ Dung Lan Lan cũng đã gặp a.
Tiểu tử kia quả thực khiến cho người gặp người thương, hắn mỉm cười trả lời: Kinh Vân ở trong Phi Linh môn cũng không tệ lắm, tu luyện cực kỳ khắc khổ.
Đứa nhỏ này quả thực khiến cho người ta yêu thương, hôm nào ta sẽ tới Phi Linh môn thăm nó.
Thủ Nguyệt nói, sau đó lại kéo tay Mộ Dung Lan Lan nói: Sư muội, chúng ta đi thôi.
Được.
Mộ Dung Lan Lan nhìn qua Lục Thiếu Du, mí mắt cụp xuống, trong mắt hiện lên một tia tinh mang khó thấy, che giấu sự bất đắc dĩ trong lòng.
Hai lão giả Thiên Vân đảo lần nữa nói lời cảm tạ với Lục Thiếu Du, lúc này năm người mới thả người rời đi.
Nhìn đám người Thiên Vân đảo biến mất tại chỗ, ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn bóng lưng Mộ Dung Lan Lan, ánh mắt không ngừng biến ảo, lúc này hắn mới quay đầu lại.
Thân ảnh lóe lên, đi tới vách núi dựng đứng trước mặt.
Vừa rồi Linh Tôn của Địa Linh tông kia hái Diễn Linh thiên quả ở nơi này.
Dây mây màu trắng đã bắt đầu héo rũ.
Dọc theo vách núi đá dẫn tới bên trong vách núi, giống như dây mây này từ bên trong lòng ngọn núi kéo dài ra bên ngoài vậy.
Vô số hang lớn nhỏ, gập gềnh, mỏm đá, người ta không có cách nào thuận lợi tiến vào bên trong.
Lục Thiếu Du do dự một chút, tâm thần lan tràn ra dò xét bốn phía một hồi.
Xác định bốn phía không cso người, hắn lập tức gọi ra Tử Lôi Huyền đỉnh, thân ảnh tiếp vào tong Tử Lôi Huyền Đỉnh, Tử Lôi Huyền đỉnh thu nhỏ bằng nắm tay, tiến vào trong hang động.
Khi Lục Thiếu Du ở trong Tử Lôi Huyền Đỉnh đi ra thì hắn đã ở trong một sơn động rộng lớn trong lòng núi.
Thế nhưng thứ bên trong sơn động lại khiến cho Lục Thiếu Du hóa đá.
Quả thực đúng là như vậy.
Lục Thiếu Du hít sâu một ngụm khí lạnh, nhìn thạch bích bốn phía trong sơn động.
Lúc này có một dây mây màu trắng đường kính chừng một thước ở trong sơn động, chung quanh nó là vô số dây mây nhỏ giống như mạng nhện bao phủ trên bề mặt thạch bích.
Mà trên những dây mây này có vô số linh quả nhỏ bằng nắm tay trẻ con, không màu không vị, không có bất kỳ khí tức năng lượng chấn động nào.
Đây chính là Diễn Linh thánh quả, liếc nhìn toàn bộ, ở trên dây mây có không kém ba bốn trăm khỏa.
Khóe miệng Lục Thiếu Du nở nụ cười vui vẻ.
Từ kinh nghiệm khi thu được Diễn Linh thiên quả dưới Thiên đảo Lục Thiếu Du đã biết được Diễn Linh thiên quả này cũng không sinh trưởng một mình mà có một bầy.
Cho nên Lục Thiếu Du mới đi theo dây mây đi vào, quả thực đã tìm được nơi này.
Trong lòng rung động, Lục Thiếu Du nhìn qua sơn động rộng rãi trước mắt.
Số lượng Diễn Linh thiên quả ước cừng ba bốn trăm.
Một khỏa Diễn Linh thiên quả cũng đã đủ để làm cho Vũ Vương và Vũ Tôn điên cuồng.
Diễn Linh thiên quả nhiều như vậy có thể bồi dưỡng được vô số cường giả.
Cười nhạt một tiếng, thân ảnh Lục Thiếu Du như thiểm điện thu mấy trăm khỏa Diễn Linh thiên quả này vào trong nhẫn trữ vật.
Dây mây màu trắng theo đó cũng héo rũ.
Ầm ầm.
Lục Thiếu Du đang muốn tìm chỗ năng lượng nuôi dưỡng Diễn Linh thiên quả, loại thiên tài địa bảo như vậy nhất định là có nơi phát ra năng lượng thì mới có thể chèo chống được thiên tài địa bảo.
Lần trước ở dưới Thiên đảo hắn đã đạt được một đống chỗ tốt.
Thế nhưng ngay khi Lục Thiếu Du định tiếp tục tìm kiếm thì cả sơn động bắt đầu lay động giống như sắp sụp đổ.
Ánh mắt Lục Thiếu Du lập tức trầm xuống, khi hắn đang định rời đi thì lập tức phát hiện ra trên thạch bích phía trước mặt không ngờ lại có một cánh cửa đá khác.
Ở trong thạch bích trước mặt không ngờ lại có động thiên.
Không có một chút do dự nào, coi như là ngọn núi này ở dưới mặt đất Lục Thiếu Du cũng không lo lắng việc mình không thoát ra được.
Thân ảnh Lục Thiếu Du lóe lên, lập tức nhảy vào trong cánh cửa đá.
Ầm ầm.
Lục Thiếu Du vừa mới tiến vào trong cánh cửa đá thì sơn động rộng lớn bên ngoài đã triệt để sụp đổ.
Mà ở trong thạch thất này dường như có một loại cấm chế và lực lượng nào đó khiến cho nó không bị rung chuyển, không có bất kỳ một động tĩnh gì.
Tiến vào trong thạch thất, tâm thần của Lục Thiếu Du lập tức lan tràn ra.
Đề phòng có nguy hiểm bất ngờ xuất hiện.
Ánh mắt hắn đảo qua thạch thất, lúc này ở bên trong thạch thất có một thân ảnh đang khoanh chân ngồi, một cỗ khí tức cường hãn lan tràn ra.
Thân thể Đế giả?Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, ở trong thạch thất này chính làm một cỗ thi thể, từ khí tức bên trên cùng với trình độ mênh mông bàng bạc tuyệt đối là thân thể Đế giả.
Lúc này nhìn về phía thân thể Đế giả, Lục Thiếu Du không còn rung động như trước nữa.
Dù sao thân thể Đế giả hắn đã thấy không ít.
Tăng thêm tu vi của hắn hiện tại, cho nên sự rung động này cũng giảm bớt đi không ít.
Chẳng lẽ là Đế giả thượng cổ?Ánh mắt Lục Thiếu Du sáng ngời, đòn rằng ở trong Hư Không Bí Cảnh có truyền thừa của Đế giả thượng cổ, lúc trước ở thời điểm đại chiến có không ít cường giả thượng cổ vẫn lạc ở bên trong.
Trong đó có không ít Đế giả.
Không biết có truyền thừa gì hay không?Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, truyền thừa của Đế giả, có thể nói đều là một loại lĩnh ngộ truyền thừa.
Chuyện này khiến cho trong lòng Lục Thiếu Du có chút chờ mong, nhưng cũng khiến cho Lục Thiếu Du có chút do dự.
Từ thân thể Đế giả này xem ra đây chính là một Vũ Đế thượng cổ.
Trên phương diện Vũ đạo hắn đã bước một chân ra khỏi Tôn cấp, nếu như tiếp tục đột phá rất có thể sẽ đột phá thành Đế.
Phương diện Linh giả còn chưa thể đổi kịp.
Do dự một hồi lâu Lục Thiếu Du vẫn quyết định thu thân thể Đế giả này trước, về sau có thời gian rồi nghiên cứu, hiện tại cũng không phải lúc.
Trong lòng khẽ động, gọi ra Tử Lôi Huyền Đỉnh, Lục Thiếu Du đem thân thể Đế giả này thu vào trong Tử Lôi Huyền Đỉnh.
Ầm ầm.
Thân thể Đế giả này bị nhấc lên, cả thạch thất lập tức ầm ầm vang vọng, địa phương nơi thân thể Đế giả vừa mới khoanh chân ngồi bắt đầu rạn nứt.
Một khe hở lớn xuất hiện trên mặt đất, uốn lượn xoay quanh bệ đá, cũng không biết là đi thông tới đâu.
Sưu.
Thạch thất muốn sụp đổ, Lục Thiếu Du không có lựa chọn thứ hai, thân thể nhảy vào trong khe hở dưới mặt đất.
Phanh Phanh.
Lục Thiếu Du vừa mới tiến vào trong khe hở dưới mặt đất thì thạch thất bắt đầu sụp đổ, một khối đá lớn rơi vào trong khe hở dưới mặt đất, vừa vặn bị khe hở bên trên chặn lại, không có cách nào rơi xuống.
Thân ảnh Lục Thiếu Du nhanh chóng dọc theo khe hở di chuyển, trong lòng núi ầm ầm vang vọng không ngừng, cả ngọn núi giống như sắp sụp đỏ, Lục Thiếu Du không dám dừng lại một chút nào.
Sưu.
Khi Lục Thiếu Du lách mình rời khỏi khe nứt trong vách núi thì cả ngọn núi khổng lồ sau lưng hắn đã sụp đổ, cả sơn mạch ầm ầm vang vọng.
Cuối cùng cũng đi ra.
Thân ảnh Lục Thiếu Du phóng lên không trung, nhìn động tĩnh kinh người sau lưng, ánh mắt hiện lên sự vui vẻ.
Lần này hắn có thu hoạch không ít, khó trách Hư Không Bí Cảnh này lại được tất cả mọi người nhớ thương, quả thực khắp nơi đều là bảo vật.
Nhìn bốn phía, Lục Thiếu Du phát giác ra chung quanh là một sơn cốc, cũng không biết bản thân đang ở nơi nào.
Lục Thiếu Du móc ra địa đồ nghiên cứu cả buổi, thế nhưng cũng chỉ có thể biết được phương hướng đại khái.
Trầm tư một hồi, Lục Thiếu Du cũng không biết mình nên đi nơi nào, bỗng nhiên hắn nhíu mày, thân ảnh lập tức biến mất tại chỗ không thấy.
Nửa canh giờ sau, bên ngoài một sơn mạch có sương trắng nồng đậm, một thân ảnh xinh đẹp màu tím có chút chật vật xuất hiện ở trong sơn mạch.
Trên tay có một thanh trường kiếm không ngừng lan tràn ra ma khí, người này chính là Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm môn.
Sưu.
Một đạo thân ảnh như quỷ mị xuất hiện cách Nguyên Nhược Lan không xa, thân ảnh lăng không xuất hiện, thậm chí còn không mang theo bất kỳ khí tức chấn động nào.
Chỉ là chấn động nhỏ nhoi này khoảng cách không xa cho nên cũng không thoát khỏi tâm thần dò xét của Nguyên Nhược Lan, đôi mắt xinh đẹp mang theo sự cảnh giác ngẩng đầu lên nhìn về phía trước.
Nhìn thân ảnh màu xanh trước mắt, trong mắt nàng hiện lên sự sợ hãi cùng với vui mừng.
Lục.
Nguyên Nhược Lan mở miệng định nói cái gì đó, thế nhưng đôi mắt xinh đẹp lại trầm xuống, lời nói tới cửa miệng lại bị nuốt lại.
Nguyên minh chủ, chúng ta lại gặp mặt.
Lục Thiếu Du nhìn Nguyên Nhược Lan, suy nghĩ vừa rồi hẳn nữ nhân này gặp phiền phức gì, bằng vào thực lực của nàng ta không ngờ cũng chật vật như vậy, sợ rằng gặp phải nguy hiểm không nhỏ.
Chúng ta lại gặp mặt, cũng không phải là chuyện tốt gì.
Nguyên Nhược Lan bình tĩnh nói, khí tức chật vật biến mất, hai con mắt trong suốt khôi phục vẻ bình tĩnh, giống như nhìn vào cũng khiến cho tim đập nhanh, khí chất trên người khiến cho người ta có cảm giác cao ngạo và tịch mịch.
Lại nói quan hệ của Thiên Địa minh và Đế Đạo minh bây giờ chúng ta gặp mặt cũng không phải là chuyện tốt gì.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói, trong mắt còn có sát ý nhàn nhạt.
Thiên Địa minh dám làm vậy với hắn trước, vậy thì hắn cần gì phải nhân từ.
Nguyên Nhược Lan dường như cũng nhận ra sát ý trong mắt Lục Thiếu Du, khẽ cười nhạt một tiếng rồi nhìn Lục Thiếu Du hỏi: Ngươi muốn giết ta sao? Thiên Địa minh vẫn luôn muốn ta chết, ta muốn giết ngươi cũng là chuyện bình thường.
Lục Thiếu Du nói.
Nghe vậy Nguyên Nhược Lan không nói gì, ánh mắt biến ảo, nhìn mây mù trên không trung nói: Trước khi chúng ta giao thủ, ta có thể hỏi ngươi một câu được hay không? Ngươi hỏi đi.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt trả lời, Lục Thiếu Du biết rõ hiện tại mình nên làm cái gì.
Nguyên Nhược Lan tuy rằng là nữ nhân, thế nhưng tuyệt đối không phải là nữ nhân bình thường.
Nếu như không có ân oán giữa Thiên Đạo minh và Đế Đạo minh, chúng ta có thể trở thành bằng hữu hay không?Nguyên Nhược Lan nhìn Lục Thiếu Du, có chút sợ hãi trước khi biết đáp án, đồng thời lại có chút chờ mong.
Lục Thiếu Du không biết Nguyên Nhược Lan có ý gì, thế nhưng lại lạnh nhạt trả lời: Nếu như không có Thiên Địa minh và Đế Đạo minh, chúng ta muốn trở thành bằng hữu cũng không phải là không thể.
Chỉ tiếc hiện tại có ân oán giữa Thiên Địa minh và Đế Đạo minh, chúng ta gặp nhau cũng không phải là một chuyện tốt.
Ta có chút hâm mộ Lam Linh.
Nguyên Nhược Lan mỉm cười, nụ cười có vẻ đắng chát.
Dừng một lát, Nguyên Nhược Lan nhìn Lục Thiếu Du nói: Ta biết rõ dùng thực lực của ngươi hiện tại ta đã không phải là đối thủ của ngươi.
Bất quá ta sẽ cố hết sức, sớm biết lúc trước ngươi đã sắp xếp tất cả như vậy, mà ngay cả Thiểm Điện Thái sư thúc cũng vẫn lạc, ta không nên nhắc nhở ngươi.
Mà là nên nhắc nhở người Thiên Địa minh rời khỏi đó.
Ở trong thành Cự Giang chính là ngươi truyền tin tức cho ta?Lục Thiếu Du nghe vậy trong lòng thoáng run rẩy, ở trong thành Cự Giang có người truyền tin tức nói hắn rời khỏi, chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du nghĩ mãi mà không rõ.
Lúc này nghe ý tứ trong lời nói của Lục Thiếu Du, sợ rằng người đó hơn phân nửa chính là nàng.
Ta chỉ vẽ vời cho thêm chuyện mà thôi, không ngờ ngươi đã sớm có sắp xếp.
Ma Kiếm màu tím trong tay Nguyên Nhược Lan run lên, ma khí lan tràn, chân khí khởi động, lần nữa khôi phục khí chất lạnh lùng, nói nhỏ: Ngươi động thủ đi.
Ngươi đi đi, ta đổi ý rồi.
Lúc này ta sẽ không động thủ, lần sau sẽ không như thế nữa.
Lục Thiếu Du nói, thân ảnh lóe lên, dường như muốn rời khỏi nơi này.
Lục Thiếu Du, tại sao ngươi lại không giết ta? Giết ta đối với Thiên Địa minh là đả kích cực lớn, đối với Thiên Kiếm môn thì đả kích càng lớn hơn.
Nguyên Nhược Lan nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt có chút nghi hoặc, không lâu trước Đế Đạo minh xuất động tám Chuẩn Đế nửa đường chặn giết đám người các nàng.
Nàng nguy hiểm mới thoát thân được ra, mục tiêu của tám Chuẩn Đế chính là nàng.
Lần sau ta sẽ không lưu tình.
Lục Thiếu Du nói.
Phụt.
Nguyên Nhược Lan còn muốn nói tiếp gì đó, miệng đột nhiên lại phun ra một ngụm máu tươi, khuôn mặt vốn đã tái nhợt lúc này càng thêm tái nhợt.
ư Ngươi làm sao vậy?Lục Thiếu Du vốn muốn rời đi, nhìn thấy vẻ mặt Nguyên Nhược Lan lúc này dường như bị trọng thương.
Sợ rằng ở trong Hư Không Bí Cảnh này gặp cường giả Đế Đạo minh nhất định sẽ mất mạng.
Lục Thiếu Du do dự một chút, thân ảnh lóe lên đi tới bên người Nguyên Nhược Lan.
KHông ngờ ngươi lại quan tâm tới sự sống chết của ta.
Ta không có chuyện gì quá lớn, chỉ gặp phải một trận pháp thượng cổ mà thôi, bên trong gặp phải công kích, môn nhân phần đông đã bị phân tán.
Nguyên Nhược Lan dùng ống tay áo màu tím lau sạch vết máu nơi khóe miệng, khẽ cười khổ nhìn Lục Thiếu Du.
Dường như nàng cũng không muốn để cho Lục Thiếu Du nhìn thấy bộ dáng của mình lúc này.
Tiếp đó nàng nhanh chóng nhét mấy khỏa đan dược vào cái miệng nhỏ nhắn của mình.
Không có việc gì là tốt rồi.
Trước tiên ngươi cứ chữa thương đi, ta giúp ngươi hộ pháp một đoạn thời gian ngắn.
Lục Thiếu Du cũng không muốn nhận ân huệ của người khác, đặc biệt là ân huệ của Nguyên Nhược Lan của Thiên Địa minh.
Đế Đạo minh và Thiên Địa minh sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày đại chiến.
Ở trong thành Cự Giang là Nguyên Nhược Lan mật báo, bất kể như thế nào hắn cũng đã thiếu nợ ân tình của nàng.
Cảm ơn.
Nguyên Nhược Lan không cự tuyệt, nàng biết rõ tình huống bây giờ của mình.
Nếu không chữa thương thì một lúc nữa tình huống sẽ cực kỳ không ổn.
Nàng lập tức tìm một đỉnh núi bằng phẳng khoang chân mà ngồi.
Bắt đầu từ từ điều tức, quanh thân được bao phủ bởi một vòng quang mang.
Lục Thiếu Du nhìn Nguyên Nhược Lan, suy nghĩ một hồi rồi bố trí một đạo cấm chế trên đỉnh núi rồi cũng khoanh chân ngồi.
Bắt đầu luyện hóa linh lực của mấy Linh Tôn thôn phệ vài ngày trước.
Một lát sau thủ ấn được kết, Lục Thiếu Du chậm rãi tu luyện, luyện hóa linh lực được thôn phệ vào trong cơ thể.
Vốn linh lực thôn phệ vào bên trong cơ thể vốn đã là lin lực, Lục Thiếu Du chỉ cần luyện hóa một chút, bỏ đi tạp chất là có thể sử dụng được.
Bốn Linh Tôn thấp trọng, cùng một Linh Tôn bát trọng, tuy rằng không phải quá khổng lồ, thế nhưng cũng không tính là ít.
Những linh lực này chỉ cần luyện hóa một chút là có thể chuyển thành linh lực tràn vào trong đầu Lục Thiếu Du.
Một lát sau Lục Thiếu Du tiến vào trong trạng thái luyện hóa, quanh thân được bao phủ bởi một vòng quang mang nhàn nhạt mà vô hình.
Khí tức trên người trong lúc vô hình từ từ tăng lên.
Đương nhiên lúc này tu vi của Lục Thiếu Du đã là Linh Tôn cửu trọng, khí tức tăng lên so với lúc trước tăng chậm không ít, thế nhưng so với bình thường mà nói cũng đã đủ để hù chết người.
Trong đầu, bên cạnh tiểu hồn anh, kim đao màu vàng giống như tên thổ phỉ trong đầu Lục Thiếu Du theo tiểu hồn anh xoay tròn, một đám năng lượng linh hồn lập tức bị thôn phệ vào trong thân đao, giống như là một cái động không đáy.
Đại hồn anh ở trong đầu lúc này vẫn đang tiếp tục luyện hóa tàn hồn của Thiên Thứu điêu thượng cổ, một đạo tàn hồn của Yêu Đế, đối với Đại hồn anh mà nói tuyệt đối là vật đại bổ.
Loại luyện hóa này cũng khiến cho Lục Thiếu Du cảm giác được hiện tại Đại hồn anh đang cực kỳ khoan khoái, dễ chịu.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Hư Không Bí Cảnh đã mở ra được một đoạn thời gian ngắn.
Cơ hồ tất cả tán tu Tôn cấp trên đại lục đều tiến vào bên trong.
Người có tu vi Tôn cấp trong các sơn môn trên đại lục cũng tiến vào bên trong không ít.
Chuyện Hư Không Bí Cảnh mở ra tạm thời khiến cho đại lục phong vân bởi vì Thiên Địa minh và Đế Đạo minh tạm thời lắng xuống.
Tất cả cường giả trong các sơn môn lớn đều tiến vào trong Hư Không Bí Cảnh.
Thiên địa minh và Đế Đạo minh ở trong Đông Hải giằng co, nhất thời cũng không tạo thành động tĩnh quá lớn, thế nhưng chiến đấu nhỏ thì xảy ra không ngừng.
Dưới công kích của Đế Đạo minh, hai minh chiến đấu nhỏ không ít, Thiên Địa minh thua nhiều thắng ít, cũng tổn thất không ít.
Ở trong Hư Không Bí Cảnh, vô số người có tu vi Tôn cấp tiến vào bên trong, tất cả đều muốn tìm kiếm cơ duyên.
Tranh đoạt lớn nhỏ cũng xảy ra không ít.
Tăng thêm Thiên Địa minh và Đế Đạo minh không vừa mắt nhau, còn có nguy hiểm trong Hư Không Bí Cảnh, người vẫn lạc ở bên trong không ít.
Sương mù trắng bao phủ tầng trời thấp, bên trong sơn mạch xanh ngắt, đại thụ che trời nồng đậm, hiện ra một màu xanh ngắt.
Sưu Sưu.
Mười mấy đạo thân ảnh phá không xuất hiện ở tầng trời thấp, từng cỗ khí tức bàng bạc lan tràn.
Từng đạo thân ảnh hiện lên, ánh mắt sắc bén quét qua sơn mạch, khí tức mạnh mẽ từ trong cơ thể lan tràn ra, cả đám đều có thực lực không tồi.
Khí tức trong này rất không bình thường, có lẽ ở gần nơi này.
Một lão giả nhìn bốn phía, thân thể khiến cho người ta có cảm giác cực kỳ âm trầm.
Cẩn thận tìm kiếm, nói không chừng có cơ duyên lớn.
Tiếp đó cả đám cẩn thận tìm kiếm trong sơn mạch.
Thời gian từ từ trôi qua, đảo mắt đã trôi qua ba ngày.
Phù.
Nguyên Nhược Lan hút ma khí quanh thân vào thân thể, khuôn mặt tái nhợt khôi phục vẻ hồng nhuận, dường như cũng không còn gì đáng ngại.
Miệng thở ra một ngụm trọc khí, hai mắt mở ra, ánh mắt cực kỳ động lòng người, đồng thời cũng hiện lên vẻ cao ngạo và tịch mịch.
Khiến cho người khác khó có thể tới gần.
Nhìn nam tử áo xanh đang khoanh chân ngồi cách đó không xa, trong ánh mắt cao ngạo mà tịch mịch kia của Nguyên Nhược Lan hiện lên vẻ rung động.
Lẳng lặng nhìn chăm chú vào khuôn mặt tuấn tú tới nhập thần, đồng thời cũng cực kỳ kinh ngạc.
Nàng có thể cảm nhận rõ ràng được khí tức của Lục Thiếu Du đang dùng một loại tốc độ như bay mà tiến bộ.
Tại sao lại nhanh như vậy?Nguyên Nhược Lan nghi hoặc, tốc độ tu luyện như vậy quả thực đáng sợ, quả thực giống như là thẳng tắp bay lên vậy.
Sưu.
Một lát sau Lục Thiếu Du dừng tu luyện, thu hồi thủ ấn, linh lực thu vào trong cơ thể.
Thời gian ba ngày, số linh lực được thôn phệ vào trong cơ thể trước đó đã bị Lục Thiếu Du luyện hóa gần hết, tuy rằng có tu vi Linh Tôn cửu trọng thế nhưng cũng không luyện hóa được gần hết.
Tốc độ tu luyện của ngươi quá kinh khủng.
Nguyên Nhược Lan đi tới bên người Lục Thiếu Du rồi nói.
Lục Thiếu Du không có trả lời mà nhìn Nguyên Nhược Lan, trong mắt cũng có chút kinh ngạc.
Đoán chừng Nguyên Nhược Lan này cũng có chút bí pháp hoặc là thủ đoạn khác, bằng không tốc độ khôi phục sợ rằng sẽ không nhanh như vậy.
Ngươi đã khôi phục không kém rồi, ở thành Cự Giang ta thiếu nợ ngươi, coi như ta đã trả lại cho ngươi.
Ngươi có thể đi.
Lục Thiếu Du nói xong lập tức thu hồi cấm chế trên đỉnh núi.
Lần sau chúng ta gặp mặt sẽ như thế nào?Nguyên Nhược Lan nghe vậy, đôi mắt như nước nhìn Lục Thiếu Du hỏi một câu.
Ta sẽ không khách khí nữa.
Lục Thiếu Du nói.
Đã như vậy chúng ta tạm thời không nên tách ra thì hơn.
Tránh cho lần sau vừa thấy mặt ngươi lại động thủ với ta.
Mà ta còn chưa nắm chắc đối phó với ngươi.
Ở cùng ngươi một chỗ, ta cũng cảm giác an toàn hơn một chút.
Nếu như ngươi không đuổi ta thì ta sẽ đi theo ngươi một đoạn thời gian ngắn, được không?Nguyên Nhược Lan gật đầu, giống như là suy nghĩ gì đó, bỗng nhiên ngẩng đầu nhẹ nhàng cười nói với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du sững sờ, hành động này của Nguyên Nhược Lan khiến cho Lục Thiếu Du có chút ngạc nhiên, nhìn Nguyên Nhược Lan, Lục Thiếu Du không biết trong lòng nữ nhân này nghĩ cái gì, hắn nói: Tùy ngươi, nếu như ngươi đuổi theo được thì đi.
Dứt lời, thanh âm Lục Thiếu Du biến mất tại chỗ.
Chính miệng ngươi nói đó nha.
Nguyên Nhược Lan dịu dàng cười, bộ váy màu tím nhẹ nhàng phiêu động, thân ảnh như thiểm điện đi theo sau lưng Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du nhíu mày, hắn không ngờ Nguyên Nhược Lan này lại đi theo thật.
Hắn cũng không có toàn lực tăng tốc, dù sao còn phải tìm kiếm bảo vật trong sơn mạch này.
Nguyên Nhược Lan vẫn theo đuôi Lục Thiếu Du, ánh mắt nhìn vào bóng lưng Lục Thiếu Du, cũng không có lên tiếng.
Rốt cuộc ngươi muốn đi tới khi nào? Nếu như bị người của Thiên Địa minh nhìn thấy minh chủ như ngươi đi theo ta cùng một chỗ, sợ rằng Thiên Kiếm môn các ngươi sẽ gặp phiền phức.
Một giờ sau, Lục Thiếu Du nhíu mày, có một người Thiên Địa minh đi theo phía sau quả thực có chút không tiện.
Nguyên Nhược Lan mỉm cười nói: Không sao, nhìn thấy thì ta sẽ giải thích.
Kỳ thật nếu không phải Thiên Địa minh có tư tâm thì Đế Đạo minh các ngươi cũng không có cách nào ngăn chặn được Thiên Địa minh.
0 Đáng tiếc Thiên Địa minh các ngươi vì tư tâm của mình cho nên mới kết minh.
Lục Thiếu Du nói.
Chẳng lẽ Đế Đạo minh ngươi liên kết lại, trong tất cả các sơn môn lớn không có tư tâm sao? Không có tư tâm thì làm sao có thể kết minh được.
Nguyên Nhược Lan cười nhạt một tiếng.
Lục Thiếu Du nghe vậy thân thể thoáng dừng lại.
Nguyên Nhược Lan nói đúng, trong lúc mơ hồ Lục Thiếu Du có thể cảm giác được tất cả các sơn môn lớn kết minh với Phi Linh môn dường như cũng có mưu đồ, thậm chí là toan tính, thế nhưng Lục Thiếu Du cũng không biết.
Ta nói đúng không?Nguyên Nhược Lan tiến lên đứng song song với Lục Thiếu Du, khẽ than nói: Chỉ là Đế Đạo minh và Thiên Địa minh có chỗ khác nhau.
Cũng bởi vì ngươi cho nên cả Đế Đạo minh trong tay ngươi sẽ không có người khác nói cái gì.
Mà mặc dù ta là minh chủ Thiên Địa minh, thế nhưng ta chỉ là bình phong mà thôi.
Người chính thức quyết đoán chưa tới phiên ta làm chủ.
Nếu như Thiên Địa minh nằm trong tay ta, tình huống hiện tại của Thiên Địa minh ít nhất không phải khắp nơi bị quản chế như bây giờ.
Đáng tiếc Thiên Địa minh lại không rơi vào trong tay ngươi.
Lục Thiếu Du nhíu mày rồi nói.
Lúc này hắn lại nhìn Nguyên Nhược Lan bằng con mắt khác, nữ nhân này cũng cực kỳ đáng sợ.
Ta biết rõ.
Nguyên Nhược Lan cười khổ nói: Chúng ta không nói chuyện Thiên Địa minh và Đế Đạo minh nữa.
Lần sau gặp mặt hơn phân nữa ngươi sẽ giết ta.
Có lẽ ta sẽ không sống bao lâu nữa, cho nên ngươi nói chuyện khác đi.
Có lẽ ngươi cũng có thể giết được ta cũng không biết chừng.
Lục Thiếu Du nhìn Nguyên Nhược Lan bên cạnh, lại nhìn bốn phía, tâm thần dò xét chung quanh.
Mười hai Chuẩn Đế không giết được ngươi, ta tự biết thân biết phận.
Nguyên Nhược Lan cười nói.
Ồ?Thân ảnh Lục Thiếu Du đột nhiên dừng lại trên không trung, trong tâm thần dò xét của hắn dường như có phát hiện gì đó.
Khí tức bên này dường như có chút không giống.
Dưới tâm thần dò xét của Nguyên Nhược Lan, lúc này nàng cũng phát hiện ra khí tức ở nơi này có chút không đúng.
Tìm được rồi.
Dưới tâm thần dò xét của Lục Thiếu Du, thân ảnh có chút nghi hoặc cùng với vui mừng, lập tức phóng về phía bên trái.
Nguyên Nhược Lan sững sờ một lát rồi cũng theo sau lưng Lục Thiếu Du.
Sưu Sưu.
Trong sơn mạch yên tĩnh, thanh âm xé gió vang vọng không ngừng, thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện dưới một ngọn núi, ngẩng đầu nhìn qua ngọn núi khổng lồ, lúc này Lục Thiếu Du có thể cảm gasic được một cỗ khí tức mênh mông, bàng bạc đang từ bên trong ngọn núi khổng lồ này lan tràn ra.
Bên trong ngọn núi này có một cỗ khí tức chấn động kinh người, cực kỳ bất phàm.
Thân ảnh Nguyên Nhược Lan đáp xuống bên người Lục Thiếu Du, cỗ khí tức bàng bạc trong ngọn núi này cũng không thể tránh khỏi sự dò xét của nàng.
Đi xem.
Thân ảnh Lục Thiếu Du lóe lên, lập tức đánh về phía ngọn núi.
Coi chừng, dường như có chút cổ quái.
Nguyên Nhược Lan nhắc nhở Lục Thiếu Du, thế nhưng lúc này đã không kịp, bởi vì Lục Thiếu Du đã xông vào bên trong.
Ầm ầm.
Một tiếng vang lớn truyền tới, ngay khi Lục Thiếu Du đặt chân lên không trung phía trước, thân ảnh lóe lên, gợn sóng trong không gian lắc lư, ở trong mặt đất đột nhiên có một đầu thổ long cực lớn lao ra.
Thân thể khồng lồ chừng hơn nghìn thước, giống như là vật còn sống, đánh về phía Lục Thiếu Du.
Thứ gì vậy?Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, quang mang chớp động, Thanh Linh Khải Giáp được bố trí quanh thân, ngay lúc đó một đạo quyền ấn khiến cho không gian vặn vẹo lập tức đập về phía thổ long.
Phanh.
Thanh âm trầm thấp bạo liệt vang lên, thổ long khổng lồ lập tức nứt vỡ từng khúc, hóa thành bụi đất ngập trời, tạo thành một tòa núi nhỏ dưới mặt đất.
Thực lực thật mạnh.
Lục Thiếu Du dùng một quyền đánh nát thổ long, thế nhưng trong lòng cũng cực kỳ kinh ngạc.
Công kích của một đầu thổ long này đủ chống lại Vũ Tôn cửu trọng, rất khủng bố.
Ngao Ngao.
Cùng lúc, trên mặt đất lần nữa ầm ầm chấn động giống như là địa chấn.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Lục Thiếu Du và Nguyên Nhược Lan, mặt đất rạn nứt, sơn mạch chung quanh đất rung núi chuyển, ở trong khe nứt dưới mặt đất có chín đầu thổ long lần nữa rít gào chui lên.
Chín đầu thổ long từ dưới mặt đất chui lên, tựa như vật còn sống, hai mắt nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du và Nguyên Nhược Lan, bao phủ hai người vào bên trong.
Chín đầu thổ long thân thể hơn nghìn thước, trên người còn có lân phiến bằng bùn đất, toàn thân được quang mang màu vàng đất bao phủ, vô số bụi đất cùng đá vụn ngưng tụ ở bên ngoài thân thể, còn có một loại bí văn huyền ảo quanh quẩn.
Ta nghĩ chúng ta gặp phiền phức rồi.
Thân ảnh xinh đẹp của Nguyên Nhược Lan lóe lên, cười khổ đi tới bên người Lục Thiếu Du.
Không ngờ thực lực những đầu thổ long này lại không tệ, thế nhưng còn chưa làm khó được ta.
Lục Thiếu Du nói, khí tức tập trung lên người chín đầu thổ long.
Chín đầu thổ long này sợ rằng tương đương với chín Vũ Tôn cửu trọng, thế nhưng đối với thực lực của hắn bây giờ mà nói, đã không tạo được uy hiếp gì quá lớn.
Chín đầu thổ long này hẳn là do năng lượng thuộc tính thổ ngưng tụ thành, vấn đề không phải nằm ở trên người chín đầu thổ long này mà là hiện tại chúng ta đã bị nhốt trong đại trận.
Không ngờ ta vừa mới may mắn thoát khỏi một đại trận thượng cổ thì lại cùng ngươi xông vào một đại trận khác.
Nguyên Nhược Lan cười khổ nói.
Ngao Ngao.
Chín đầu thổ long rít gào, đồng thời đánh về phía Lục Thiếu Du và Nguyên Nhược Lan, trong lúc mơ hồ mang theo một cỗ long uy, khí tức bàng bạc phủ xuống khiến cho cả không trung gió nổi mây phun.
Hư ảnh chín đầu thổ long tựa như sao băng lao ra, những nơi nó đi qua không gian bạo liệt, không gian ven đường bị phá hủy mang theo vết nứt không gian đen kịt.
Tốc độ nhanh như thiểm điện lao về phía Lục Thiếu Du và Nguyên Nhược Lan.
Năng lượng thuộc tính thổ ngưng tụ thành sao? Vậy thì thử Thời Không Lao Ngục đi.
Trong đôi mắt đen kịt của Lục Thiếu Du bỗng nhiên có tinh quang tuôn ra, Thời Không Lao Ngục thuộc tính mộc lấy thân thể làm trung tâm lan tràn ra.
Lực lượng ngũ hành tương khắc bao phủ lên người chín đầu thổ long.
Ngao Ngao.
Nguyên Nhược Lan đang định ra tay thì đột nhiên nhìn thấy chín đầu thổ long bị giam cầm, không có cách nào nhúc nhích, toàn thân giống như bị giam cầm, quang mang trên người bắt đầu ảm đạp.
Có bụi đất ngập trời giống như mưa phùn từ trên thân thể khổng lồ rơi xuống.
Chín đầu thổ long bị nhốt, thân thể khổng lồ giãy dụa, thế nhưng lại không thể tiến thêm nửa tấc.
Thậm chí tân thể khổng lồ còn đang chậm rãi phai nhạt, căn bản không có cách nào giãy dụa.
Phá.
Lục Thiếu Du khẽ quát một tiếng, trong Thời Không Lao Ngục thuộc tính mọc, chín chiếc cọc gỗ cực lớn lăng không ngưng tụ ra, hung hăng đánh vào trên đầu chín đầu thổ long.
Ầm ầm Ầm.
Thanh âm trầm thấp bạo liệt vang vọng, ở trong không gian lập tức xuất hiện một vòng xoáy cực lớn.
Chín đầu thổ long hóa thành mảnh vỡ tiêu tán.
Rơi xuống phía dưới, tạo thành chín đỉnh núi.
Thật mjanh.
Nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt Nguyên Nhược Lan rung động.
Công kích của chín đầu thổ long này nàng đã nhìn ra, thực lực tuyệt đối có thể so được với Vũ Tôn cửu trọng.
Thế nhưng không ngờ trong vòng một chiêu lại bị Lục Thiếu Du phá hủy.
Chỉ một cái giơ tay mà thôi, thực lực như vậy nàng hiện tại không thể làm được.
Đến lúc này nàng mới hiểu ra tại sao bên ngoài thành Cự Giang Lục Thiếu Du có thể đánh chết mấy Chuẩn Đế, lúc trước nàng nhận được tin tức này đã vô cùng khiếp sợ tới mức không thể tin được.
Sưu.
Lục Thiếu Du đánh nát chín đầu thổ long, trong giây lát gợn sóng trong không gian lóe lên, cảnh tượng trước mắt hai người lập tức biến đổi.
Không gian sơn mạch bao la lập tức biến thành một không giang hoang vu, không gian sơn mạch đã biến mất không thấy gì nữa.
Ở trong không gian hoang vu cũng bao la vô cùng, khắp nơi đều là những ngọn núi trọc không có lấy một ngọn cỏ.
Gió nhè nhẹ thổi qua không gian, có một loại cảm giác u ám, cũng không biết những cơn gió này là từ đâu thổi tới.
Chúng ta đã hoàn toàn bị vây trong trận này rồi.
Nguyên Nhược Lan nhìn bốn phía, vẻ mặt ngưng trọng hẳn lên.
Hối hận rồi sao? Đáng lẽ ngươi không nên đi theo ta.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt nhìn bốn phía, dù sao cũng đã đi tới, suốt ruột cũng không có tác dụng gì, chỉ có thể chậm rãi tìm kiếm đường ra mà thôi.
Sau khi Nguyên Nhược Lan nhìn bốn phía, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du, bở môi khẽ mở, nói: Ta không hối hận, coi như là vĩnh viễn không ra khỏi nơi này ta cũng không hối hận.
Ít nhất giữa ta và ngươi sẽ không xảy ra trận chiến sinh tử.
Lục Thiếu Du nhìn Nguyên NHược Lan không nói gì, đột nhiên ánh mắt biến đổi.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License