con-mat-ao-thi

Ánh mắt Lục Thiếu Du chớp động, khẽ phất tay nói: Trong lòng ta tự biết, con lui xuống trước đi.

Đệ tử cáo lui.

Niếp Phong cung kính cáo từ.

Đại đệ tử của chàng quả thực không tệ.

Thân ảnh Lam Linh nhẹ nhàng bước tới bên người Lục Thiếu Du, nhìn bóng lưng Niếp Phong rồi nói.

Ài, tìm người nối nghiệp quả thực có chút khó khăn.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói.

Là chàng không biết chọn ai tốt hơn.

Hồng Chí và Niếp Phong đều là người nổi bật trong đám người trẻ tuổi, đều có sở trường riêng.

Có bọn họ, coi như chàng đi vào Thiên Trủng ít nhất cũng có thể bảo vệ Phi Linh môn, chỉ là các chàng, lại.

Lam Linh nói xong, ánh mắt lo lắng, Đế giả triệu hoán, cửu tử nhất sinh, nàng vô cùng lo lắng.

Đừng quá lo lắng, cũng không phải hoàn toàn không có đường sống.

Lục Thiếu Du nhẹ nhàng ôm Lam Linh nói: Từ giờ cho tới lúc đại hôn còn một thời gian nữa, ta định bế quan một đoạn thời gian ngắn, cũng nên chuẩn bị một chút.

Được, chàng đã ở cùng chúng ta lâu rồi.

Cũng nên đi chuẩn bị cho lần tiến vào Thiên Trủng này đi.

Lam Linh nói.

Sáng sớm hôm sau, trong mật thất ở hậu sơn Phi Linh môn, Lục Thiếu Du mở ra Thiên Trụ giới, Dương Quá, Thánh Thủ Linh Đế, Lục Tâm Đồng, Bạch Linh, Hàn Băng Đại Đế, Bạch Long Đại Đế, Kim Lang Đại Đế cùng với Thánh Linh lão tổ của Thánh Linh cốc đều tiến vào trong Thiên Trụ giới.

Trừ Dương Quá và Lục Tâm Đồng, Bạch Linh ra, những người khác đều ở trong tầng thứ nhất Thiên Trụ giới.

Dương Quá và Lục tâm Đồng, Bạch Linh ở tầng thứ hai Thiên Trụ giới.

Chỉ có một mình Lục Thiếu Du ở trong tầng thứ tư Thiên Trụ giới.

Thời gian chênh lệch gấp bốn mươi lần, coi như hai người Lục Tâm Đồng và Dương Quá lĩnh ngộ thời gian không tệ thế nhưng cũng khó có thể ở trên nơi này quá dài.

Lúc trước hắn thôn phệ chân khí của Cuồng Sát Đại đế, Lục Thiếu Du đã sớm luyện hóa cho nên lúc này tiến vào trong Thiên Trụ giới bế quan Lục Thiếu Du muốn lĩnh ngộ trên Vô Tự Thiên Thư tiếp.

Trong Thiên Trủng nghe nói có liên quan tới Vô Tự Thiên Thư, chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du nghĩ tới, Vô Tự Thiên Thư có khả năng dẫn hắn vào trong không gian của nó.

Nếu như lĩnh ngộ của hắn tiến bộ thêm lần nữa, có lẽ sẽ có nhiều thêm một phần cơ hội trong Thiên Trủng.

Trong tầng thứ tư Thiên Trụ giới, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, trong tay xuất hiện ba bản Vô Tự Thiên Thư, bản Vô Tự Thiên Thư chữ linh mà Lục Thiếu Du có đã rơi vào trong tay của Huyết Kiếm Đại Đế.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, Huyết Kiếm Đại Đế rơi vào trong tay giới chủ Linh Vũ giới.

Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, sợ rằng Vô Tự Thiên Thư đã ở trên người giới chủ Linh Vũ giới kia.

Theo lời nghĩa phụ Nam thúc nói, trong tay giới chủ Linh Vũ giới kia ít nhất có hai bản Vô Tự Thiên Thư.

Chín bản Vô Tự Thiên Thư hiện tại đã có năm bản xuất hiện.

Bốn bản còn lại hiện tại còn chưa rõ nơi hạ lạc, Lục Thiếu Du cũng không biết nó rơi vào trong tay ai.

Dù sao ai có được Vô Tự Thiên Thư tuyệt đối sẽ không tiết lộ ra bên ngoài.

Cầm ba bản Vô Tự Thiên Thư, Lục Thiếu Du cân nhắc một lát, chân khí rót vào trong một bản Vô Tự Thiên Thư.

Phía trên mặt Vô Tự Thiên Thư lập tức vặn vẹo, xuất hiện vô số bí văn, sau đó có một chữ Liệt xuất hiện.

Khí tức mênh mông từ bên trên nhanh chóng lan tràn ra.

Bản Vô Tự Thiên Thư này Lục Thiếu Du đã đi vào trong không gian của nó, bên trong có hai cỗ năng lượng hội tụ thành một không gian mênh mông bằng năng lượng.

Bên trong không gian này lực lượng thời gian và lực lượng không gian cùng tồn tại.

Mà lần trước lĩnh ngộ Lục Thiếu Du đã lĩnh ngộ ra lực lượng không gian.

Lực lượng không gian, lực lượng thời gian, lực lượng ngũ hành, linh hồn lực đều có tiến bộ khiến cho Lục Thiếu Du có thể cảm nhận được rõ ràng Lao ngục thời không của mình tiến bộ không ít.

Tăng thêm uy lực không gian, về sau có lẽ uy lực đã vượt quá mười sáu lần uy năng.

Tác dụng của lực lượng không gian tuyệt đối không dưới lực lượng thời gian, ban đầu ở ngoài thành Cự Giang, sau khi nhìn thấy Chu Thần Hi thi triển, Lục Thiếu Du cũng đã ý thức được ra.

Còn lần này Lục Thiếu Du cũng không định tăng cường lực lình ngộ không gian.

Chủ yếu là hắn muốn lĩnh ngộ thấu triệt Vô Tự Thiên Thư một chút.

Nhìn bí văn trên Vô Tự Thiên Thư, khi khí tức mênh mông trên đó lóe lên rồi biến mất.

Chữ liệt trên Vô Tự Thiên Thư lóe lên, hai mắt Lục Thiếu Du nhíu lại, trong lúc bất tri bất giác tiến vào trong một loại trạng thái khó hiểu.

Khí tức trên người Lục Thiếu Du cũng bình tĩnh trở lại, khí tức quanh thân đều không có.

Ngay cả một tia chấn động cũng không, lập tức tiến vào trong một loại trạng thái kỳ diệu.

Trong Thiên Trụ giới, Lục Thiếu Du cũng không lo lắng mình sẽ bị ảnh hưởng.

Trong trạng thái này Lục Thiếu Du giống như trẻ con vừa mới sinh ra, giống như là thiên địa sơ khai, trong này không có bất kỳ sinh khí nào, không có vạn vật.

Chỉ có không gian giống như thời không thác loạn.

Lục Thiếu Du tiến vào trong Thiên Trụ giới bế quan, bên ngoài vô cùng yên tĩnh.

Danh hào Ngũ Hành Đại Đế cũng vang vọng trên đại lục.

Về phần ngũ hành là vật gì lại không có mấy người biết rõ.

Cả đại lục đã trở nên yên tĩnh, không có bất kỳ thế lực nào còn dám gây sóng gió.

Cả đại lục hơn phân nửa đều nằm trong sự khống chế của Phi Linh môn.

Nhất thời Phi Linh môn phong quang vô hạn, người muốn gia nhập Phi Linh môn cuồn cuộn không dứt.

Đặc biệt là một ít tiểu gia tộc, thế lực nhỏ mà nói, một khi có đệ tử thích hợp thì lập tức gửi tới Phi Linh môn.

Chỉ cần được Phi Linh môn thu làm môn hạ quả thực đã được dựa vào ngọn núi lớn.

Còn một khi được thu làm đệ tử thân truyền, đó là chuyện mà bọn họ nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.

Tất cả mọi người đều coi việc trở thành đệ tử Phi Linh môn là vẻ vang.

Ở một mức độ nào đó, Phi Linh môn không ngừng có luồng máu mới gia nhập.

Chỉ tính thế hệ trẻ tuổi so với các sơn môn khác còn lớn hơn nhiều.

Thậm chí nếu cứ như vậy, Phi Linh môn sớn muộn gì cũng triệt để áp chế các sơn môn khác.

Điều này cũng khiến cho tất cả các sơn môn khác bất đắc dĩ.

Phi Linh môn hiện tại sợ rằng ngay cả Đế Đạo minh liên thủ cũng không có cách nào đối phó được với Phi Linh môn.

Chỉ cần Lục Thiếu Du không ngã xuống thì Phi Linh môn vĩnh viễn không bị rung chuyển.

Coi như là Lục Thiếu Du ngã xuống thì Phi Linh môn cũng có thực lực áp chế tất cả các sơn môn lớn.

Vũ Tôn cửu trọng trong Phi Linh môn cùng với yêu thú, linh thú bát giai hậu kỳ quả thực nhiều vô số kể.

Huống chi còn có những người trẻ tuổi bất phàm như đám người Đoan Mộc Hồng Chí, Niếp Phong.

Quan trọng nhất Phi Linh môn còn có Lục gia, có lẽ thực lực chỉnh thể của Lục gia hiện tại không có cách nào sánh với Phi Linh môn.

Thế nhưng thân là Hoàng tộc gần đây sớm muộn gì Lục gia cũng sẽ quật khởi, thậm chí là áp chế tất cả các Hoàng tộc khác.

Cũng không biết qua bao lâu, sau khi rời khỏi bản Vô Tự Thiên Thư chữ Liệt, Lục Thiếu Du rót chân khí vào bản Vô Tự Thiên Thư thứ hai.

Trên Vô Tự Thiên Thư lập tức có bí văn quanh quẩn, hiện ra một chữ Thiện.

Lục Thiếu Du tiếp tục tiến vào trong không gian của bản Vô Tự Thiên Thư chữ Thiện.

Trong không gian này có thể làm tăng lên không ít linh hồn lực, khiến cho linh hồn đạt được chỗ tốt cực lớn.

Vũ giả có thể lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính, linh giả thì ở phương diện linh hồn.

Loại lĩnh ngộ linh hồn này cực kỳ huyền diệu, khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác, loại lĩnh ngộ linh hồn huyền diệu như vậy dường như so với năng lượng thuộc tính còn thâm ảo hơn.

Trừ thứ này ra, linh giả cũng có thể lĩnh ngộ lực lượng không gian và thời gian.

Ở trong không gian của Vô Tự Thiên Thư, Lục Thiếu Du lần nữa đắm chìm trong lĩnh ngộ.

Không khác ban đầu bao nhiêu, Lục Thiếu Du lần nữa tiến vào trong không gian của bản Vô Tự Thiên Thư chữ Tề, không gian này có năng lượng bốn loại thuộc tính Thổ, Thủy, Hỏa, Phong vô cùng huyền ảo.

Chỉ tiếc là trong không gian này không có thuộc tính Kim và thuộc tính Mộc, chuyện này khiến cho trong lòng Lục Thiếu Du nhất thời không có cách nào hiểu rõ.

Trong không gian tràn ngập bốn loại năng lượng thuộc tính Thổ, Thủy, Hỏa, Phong, năng lượng bốn loại thuộc tính trong cơ thể Lục Thiếu Du hòa tan vào làm một thể với bốn loại năng lượng thuộc tính.

Lục Thiếu Du có cảm giác chuyện này khiến cho lĩnh ngộ của hắn với bốn loại thuộc tính như hổ thêm cánh vậy.

Trong Thiên Địa các, trong một đình viện tinh xảo, Lam Thập Tam nâng một ly trà lên miệng khẽ nhấp một ngụm trà, nhìn một khuôn mặt tuyệt mỹ trước mặt rồi khẽ nói: Lục Thiếu Du sắp đại hôn, ngươi có đi hay không? Việc quan trọng như vậy chẳng lẽ ngươi không định đi xem náo nhiệt sao? Tử Yên dịu dàng cười nói.

Không đi, thời gian không nhiều.

Ta cũng phải chuẩn bị một chút, nhìn xem có thể đột phá hay không.

Lam Thập Tam nói.

Nhìn vẻ mặt Lam Thập Tam, Tử Yên khẽ cười cười nói: Không ngờ nhi nữ của hắn và Lăng Thanh Tuyền lại lớn như vậy.

Những nữ tử xuất sắc trong thiên địa này, trừ ngươi ra đều có quan hệ với hắn.

Quả thực khiến cho ta vô cùng hâm mộ a.

Trên khuôn mặt tuấn lãng đủ để khiến cho bất kỳ nữ tử nào trong thiên hạ động dung của Lam Thập Tam hiện lên nụ cười khổ.

Đôi mắt như ngọc thạch trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Tử Yên biến ảo, khí chất thánh khiếu khiến cho người ta trầm luân.

Một lát sau, ánh mắt chuyển thành phức tạp.

Trong Thiên Vân đảo lúc này đã là đầu hạ, khắp nơi sinh cơ bừng bừng, xanh biếc không thôi.

Đạm Đài Tuyết Vi nhìn hải vực bao la, đôi mắt xinh đẹp biến ảo, vẻ mặt lại có chút ảm đạp.

Khoảnh cách giữa chúng ta đã càng ngày càng dài, vĩnh viễn khó có thể ở cùng nhau.

Có lẽ thứ ta có thể làm vì ngươi chỉ có như vậy.

Đạm Đài Tuyết Vi nói.

Thời gian càng tới gần, cả thành Hoa Môn cực kỳ náo nhiệt.

Chưởng môn Phi Linh môn, Ngũ Hành Đại Đế, chủ nhân Hoàng tộc mới đại hôn.

Đây là chuyện náo nhiệt nhất trên đại lục hiện tại.

Trong Bắc Cung gia tộc lúc này một mảnh yên lặng, từng tòa kiến trúc cổ xưa giống như trường tồn từ cổ chí kim, sừng sững đứng trong không gian này, mặc kệ có bao nhiêu sóng gió xảy ra.

Văn Hinh, Vô Song sắp thành hôn, chỉ một cái chớp mắt mà đã trôi qua nhiều năm như vậy rồi.

Trong một đình viện màu trắng, Bắc Cung Kình Thương lẳng lặng đứng trước một bức tranh rất sống động.

Trong bức tranh là một nữ tử áo tím, mái tóc đen như mực xõa xuống.

Ngũ quan tuyệt mỹ, dáng người mỹ lệ.

Bức tranh này miêu tả vô cùng sinh động như người thực.

Mà nữ tử bên trong bức tranh này không ngờ lại có chín phần tương tự với Bắc Cung Vô Song.

Đều tuyệt mỹ và cao quý như vậy.

Phụ thân, người ở đây nói chuyện với mẫu thân sao? Một đạo thân ảnh đột nhiên không có một chút dấu hiệu nào xuất hiện bên người Bắc Cung Kình Thương, thanh nhã, cao quý, tuyệt mỹ vô song, người này chính là Bắc Cung Vô Song.

Lúc này Bắc Cung Kình Thương mới nhìn qua Bắc Cung Vô Song, trong mắt hiện lên sự hiền từ, yêu thương, nói: Mấy ngày nữa con sẽ xuất giá.

Nếu như mẫu thân con còn sống nhất định sẽ vô cùng vui mừng.

Bắc Cung Vô Song nhìn mẫu thân trong bức họa, nói: Phụ thân, người không cần quá lo lắng, nữ nhi nhất định sẽ sống tốt.

Ta biết, ánh mắt của con rất tốt.

Thiếu Du sẽ đối tốt với con.

Bắc Cung Kình Thương khẽ nói.

Trong Vân Dương Tông, trong đình viện, Vân Khiếu Thiên nhìn nữ nhi trước mặt, không ngừng đánh giá.

Phụ thân, sao vậy? Người nhìn lâu như vậy chẳng lẽ không nhận ra nữ nhi của người sao? Vân Hồng Lăng nhìn phụ thân mình, khẽ mỉm cười nói.

Nuôi lớn như vậy lại tặng cho tiểu tử kia.

Ta quả thực không nỡ.

Vân Khiếu Thiên cười khổ, nhìn nhi nữ, tâm tình như hắn hiện tại chỉ sợ cũng chỉ có người làm phụ thân mới có thể hiểu được.

Phụ thân, người nói gì vậy? Có phải sau này con sẽ không trở về đâu? Lại nói sau này con và Thiếu Du sẽ hiếu thuận với người.

Vân Hồng Lăng ôm cánh tay phụ thân, làm nũng.

Tiểu tử vô liêm sỉ kia không đặt ta vào trong mắt a.

Vân Khiếu Thiên lập tức trợn mắt, dựng râu nói.

Nhớ tới cả đại lục Linh Vũ có hơn phân nửa trở thành đồ vật trong túi Phi Linh môn là hắn lập tức thở phì phò.

Phụ thân, người còn trách Thiếu Du sao? Vân Hồng Lăng tự nhiên biết rõ suy nghĩ trong lòng phụ thân mình.

Nàng khẽ mỉm cười nói: Người không nên tức giận.

Chỉ cần Phi Linh môn còn, Lục gia còn, Vân Dương Tông chúng ta sẽ luôn tồn tại, sau này cũng còn có nữ nhi nữa mà.

Cũng đúng, đều bị tiểu tử kia chiếm tiện nghi hết.

Vân Khiếu Thiên khẽ thờ dài.

Phù.

Trong Thiên Trụ giới, Lục Thiếu Du đột nhiên mở hai mắt ra, đôi mắt thâm thúy đen nhánh đột nhiên hiện lên màu vàng nhạt.

Kim quang màu vàng nhàn nhạt lan tràn, trong lúc mơ hồ mang theo khí tức sắc bén mà lạnh lẽo.

Khí tức này so với trước khi bế quan hoàn toàn giống như hai người khác nhau.

Sưu.

Trong nháy mắt, thủ ấn Lục Thiếu Du biến hóa, kéo theo từng đường vòng cung huyền ảo, gợn sóng trong không gian lắc lư không ngừng.

Không gian lập tức có cảm giác giống như thời không thác loạn.

Sau đó từng khe nứt den kịt xuất hiện, giống như có thể ngăn cách không gian.

Quanh thân Lục Thiếu Du lập tức có nhiều loại năng lượng thuộc tính quanh quẩn.

Chín bản Vô Tự Thiên Thư hội tụ, ở bên trong còn cất giấu bí mật gì nữa? Thủ ấn Lục Thiếu Du thu lại, nắm ba bản Vô Tự Thiên Thư trong tay, mỗi một bản Vô Tự Thiên Thư đều có thể mang tới chỗ tốt cực lớn cho hắn.

Suy nghĩ một hồi lâu, Lục Thiếu Du lập tức đứng dậy, thì thào nói: Thời gian có lẽ cũng gần tới rồi.

Tính toán thời gian, khóe miệng Lục Thiếu Du nở nụ cười vui mừng.

Ngày đại hôn cũng đã sắp tới, bên ngoài đã trôi qua gần một tháng, hắn ở trong Thiên Trụ giới cũng đã mười sáu mười bảy năm.

Đại ca Dương Quá và Lục Tâm Đồng ở trong Thiên Trụ giới tầng thứ hai cũng đã có tám chín năm.

Trong tâm thần dò xét, Lục Thiếu Du có thể cảm nhận được rõ ràng khí tức trên người Dương Quá và Lục Tâm Đồng cường hãn hơn không ít.

Trong tầng thứ nhất sư phụ Thánh Thủ Linh Đế, Thánh Linh lão tổ và mọi người cũng đã ở trong này mấy năm.

Mọi người đều có chút tiến bộ.

Muốn tiến bộ rõ ràng quả thực không phải chuyện dễ dàng.

Đối với kết quả của việc bế quan lần này, trong lòng Lục Thiếu Du cực kỳ thỏa mãn.

Tuy rằng tu vi cấp độ không tăng lên bao nhiêu.

Thế nhưng lĩnh ngộ lại thu được vô số lợi ích.

Trong lúc vô hình thực lực của hắn đã tăng cường không ít.

Dùng lực lĩnh ngộ của hắn với thời gian, không gian, thuộc tính hiện tại.

Nếu như gặp phải Huyết Kiếm Đại Đế kia Lục Thiếu Du đoán lúc đó hắn có thể ngăn chặn Huyết Kiếm Đại Đế.

Một lát sau, trong mật thất ở hậu sơn Phi Linh môn, từng đạo thân ảnh xuất hiện.

khí tức mênh mông vô hình lan tràn.

Đây chính là đám người Lục Thiếu Du, Dương Quá, Lục Tâm Đồng.

Ồ? Lục Thiếu Du vừa mới ra khỏi mật thất, ánh mắt lập tức nhìn chăm chú vào không gian phía xa.

Lúc này trong không gian phía xa đang xuất hiện chấn động kịch liệt.

Ở nơi đó gợn sóng cuồn cuộn, năng lượng thiên địa vô hình đang bắt đầu hội tụ, cực kỳ mạnh mẽ.

Sưu Sưu.

Từng đạo năng lượng vô hình cấp tốc ngưng tụ.

Tạo thành một vòng xoáy trên không gian, cuối cùng đều rót vào trong một mật thất.

Trong không trung mơ hồ có cảm giác nóng bỏng.

Là Hồng Chí đột phá Tôn cấp.

Thiên phú của tiểu tử này quả nhiên cường hãn a.

Hàn Băng Đại Đế mỉm cười.

Trong Phi Linh môn hiện tại có không ít người trẻ tuổi bất phàm.

Cho dù lúc đó chúng ta tiến vào trong Thiên Trủng thì Phi Linh môn cũng có thể bình yên vô sự.

Đủ để đứng sừng sững trên đại lục này.

Thánh Thủ Linh Đế cười nói, Đoan Mộc Hồng Chí là hậu nhân của hắn, có thiên phú như vậy đương nhiên hăn phải cao hứng.

Trong đám người trẻ tuổi thì Hồng Chí và Niếp Phong mạnh nhất.

Ca ca, lần trước huynh định truyền vị chưởng môn, không biết lần này huynh đã quyết định hay chưa? Lục Tâm Đồng hỏi.

Đến lúc đó rồi nói sau.

Lục Thiếu Du nói, trong lòng hắn đã có quyết định của mình.

Trong Phi Linh môn lúc này dường như rực rỡ hẳn lên.

Trước thác nước ở hậu sơn có một cung điện khổng lồ đứng sừng sững.

Cung điện này gọi là Ngũ Hành điện, nơi này hiện tại giăng đèn kết hoa, phủ kín chữ hỷ màu đỏ.

Ngũ Hành Điện này là do Hoa Mãn Ngọc gần đây cố ý sửa chữa lại cho chưởng môn thành hôn.

Diện tích cực lớn, to lớn tinh xảo.

Hao tổn không ít của cải, dưới thiên địa này, kiến trúc có thể so sánh với Ngũ Hành điện tuyệt đối không có bao nhiêu.

Trong Phi Linh môn ngày hôm nay cũng vui sướng không thôi, khắp nơi giăng đèn kết hoa.

Các đệ tử đều mặc y phục, trang sức mới.

Nghênh đón các thế lực và gia tộc từ khắp nơi tới chúc mừng.

Đương nhiên, Phi Linh môn tuyệt đối không phải là nơi mà ai cũng có thể tiến tới.

Thế lực và gia tộc có thể tiến vào Phi Linh môn ít nhất cũng phải tới cấp độ và địa vị nhất định mới được.

Hôn lễ của chưởng môn đối với tất cả Phi Linh môn mà nói là chuyện quan trọng nhất hiện tại.

Cũng là việc trọng đại của cả đại lục.

Ngoài Phi Linh môn đã sớm có dòng người tấp nập, chen chúc, chật như nêm.

Đông Hải, đại lục Linh Vũ, Cổ Vực, thế lực khắp nơi tới bái phỏng.

Trong lòng tất cả mọi người đều rõ, hiện tại cả đại lục này Phi Linh môn đã làm bá chủ.

Hải Thiên Bang tới chúc mừng đại hôn của Lục chưởng môn.

Chấn Vân Tông chúc mừng đại hôn của Lục chưởng môn.

.

Từng âm thanh chúc mừng quanh quẩn trong Phi Linh môn khiến cho bầu không khí vui mừng càng thêm náo nhiệt.

Trong Ngũ Hành điện vừa mới được sửa chữa lại, trong đình viện tinh xảo.

Lục Thiếu Du mặc một bộ trường bào đỏ thẫm, trong mắt hiện lên sự vui vẻ, toàn thân còn có chút khẩn trương.

Chưởng môn, không ngờ người lại khẩn trương như vậy.

Nhị nữ Diệp Mỹ Hoa Mãn Ngọc giúp Lục Thiếu Du chỉnh đốn đai lưng, dịu dàng cười một tiếng.

Ngày hôm nay nhị nữ cũng vô cùng vui mừng, thân thể mềm mại uyển chuyển cũng vô cùng hấp dẫn ánh mắt người khác.

Trên đại lục này không biết có bao nhiêu thanh niên tài tuấn theo đuổi nhị nữ.

Ta cũng giống như đại cô nương lên kiệu hoa lần đầu a.

Lục Thiếu Du cười hắc hắc, nhìn bản thân mình trong gương đồng, có chút tự kỷ nói: Hóa ra ta cũng không tệ nha.

So với hai gia hỏa Lam Thập Tam, Lăng Phong kia có lẽ không kém là bao.

Phụt.

Nhị nữ Hoa Mãn Ngọc và Diệp Mỹ lập tức bật cười.

Được rồi, ta chỉ tùy tiện nói vậy thôi.

Các ngươi đừng coi là thật.

Chưởng môn các ngươi luôn dựa vào vẻ đẹp bên trong a.

Lục Thiếu Du nhìn nhị nữ bất đắc dĩ nói, xem quan điểm của hắn cũng không nhận được sự tán đồng của nhị nữ.

Chưởng môn, vậy vẻ đẹp bên trong của người lâu như vậy tại sao chúng ta không nhìn thấy a? Hoa Mãn Ngọc mỉm cười, thân thể tràn ngập dã tính khiến cho người ta có cảm giác khó có thể chinh phục.

Ý ngươi là ngươi không cảm nhận được vẻ đẹp con người bên trong ta? Lục Thiếu Du bất đắc dĩ nhìn Hoa Mãn Ngọc.

Ta cũng không có ý như vậy.

Hoa Mãn Ngọc cười nhạo nói.

Đôi mắt Diệp Mỹ sáng lên, nói: Chưởng môn, chỉ cần đám người phu nhân cảm nhận được vẻ đẹp bên trong của người là được rồi, người thấy có đúng không? Đương nhiên.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, nói: Ta nói không biết là tục lệ ở đâu, tới giờ đại hôn rồi ta còn chưa nhìn thấy thê tử của mình a.

Lục Thiếu Du bất đắc dĩ nói, lúc từ trong Thiên Trụ giới đi ra Lục Thiếu Du đã định đi gặp Lam Linh, bởi vì cũng chỉ có bản thân Lam Linh là ở ngay trong Phi Linh môn.

Thế nhưng không ngờ hắn vừa đi ra đã bị mẫu thân La Lan thị nhốt vào trong đại điện này.

Nói là đại hôn sắp tới, dựa theo tập tục, trước đại hôn ba ngày tân lang và tân nương không thể gặp mặt.

Mà ngay cả Bạch Linh cũng bị lôi đi.

Chưởng môn, người vội gì chứ.

Tục lệ vốn là như vậy mà.

Diệp Mỹ cười nói: Chưởng môn có thể cưới nhiều thê tử khuynh quốc khuynh thành như vậy không biết có bao nhiêu nam tử trong thiên địa này đang ghen tị với chưởng môn đó.

Tỉnh nắm quyền thiên hạ, say gối đầu mỹ nhân.

Lục Thiếu Du mỉm cười, lúc trước hắn từ thế giới khác xuyên việt tới đây không phải không có nghĩ tới câu nói này.

Quả thực hiện tại không uổng công hắn xuyên việt tới đây một lần.

Chưởng môn, tất cả các sơn môn lớn có lẽ đều tới.

Chưởng môn thân là chủ nhà cũng nên đi chào hỏi.

Giờ lành tới là chưởng môn có thể nhìn thấy mấy vị phu nhân.

Diệp Mỹ nói.

Được rồi.

Lục Thiếu Du mỉm cười, hôm nay tâm tình của hắn vô cùng tốt.

Chưởng môn, có một ít chuyện ta không biết nên sắp xếp thế nào.

Hoa Mãn Ngọc dường như nhớ tới cái gì đó cho nên lập tức nói với Lục Thiếu Du.

Tất cả đều do ngươi phụ trách, ngươi cứ sắp xếp là được.

Lục Thiếu Du dứt lời, thân ảnh đã biến mất trong phòng.

Chưởng môn, ta không có cách nào sắp xếp a.

Hoa Mãn Ngọc có chút khó xử nói.

Sao vậy? Có chuyện gì mà ngươi cũng không sắp xếp được? Diệp Mỹ nghi hoặc hỏi.

Ngươi nói xem ngày hôm nay chưởng môn và mấy vị phu nhân đại hôn.

Lúc động phòng chưởng môn sẽ tới phòng ai trước vậy? Hoa Mãn Ngọc nhún vai nói với Diệp Mỹ, nàng thật sự không biết sắp xếp chuyện này như thế nào.

Chuyện này.

Diệp Mỹ cũng có chút khó xử, nhiều phu nhân như vậy quả thực không biết sắp xếp thế nào.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trong Phi Linh môn ngày càng náo nhiệt.

Vô số tiếng hô vui mừng hội tụ.

Âm thanh vui mừng vang vọng trên không trung.

Đệ tử Lục gia, đệ tử Thánh Linh giáo đều dùng thân phận chủ nhân tới thẳng Phi Linh môn.

Trên quảng trường cực lớn của Phi Linh môn đã sớm có một hỉ đài cực lớn được dựng lên.

Bên trên có không ít hoa tươi.

Nhật Sát các chúc mừng đại hôn của Lục chưởng môn.

Tinh Ngục các chúc mừng đại hôn của Lục chưởng môn.

Kiền Hiên đảo chúc mừng đại hôn của Lục chưởng môn.

Thiên Vân đảo chúc mừng đại hôn của Lục chưởng môn.

Tiêu Dao Bang chúc mừng Lục chưởng môn.

Ngoài Phi Linh môn gió nổi mây phun, khí tức hùng hồn kéo tới.

Cả đám cường giả của các sơn môn lớn đáp xuống.

Tất cả các sơn môn lớn đều tới chúc mừng.

Trong đó còn có Đế giả đích thân tới.

Chưởng môn Phi Linh môn, Ngũ Hành Đại Đế Lục Thiếu Du thành hôn, Đế giả không tới thì có vẻ không có lễ nghi.

Từng đạo thân ảnh đáp xuống, trong Nhật Sát các có một đạo thân ảnh xinh đẹp đứng đó.

Trên người mặc bộ váy dài màu xanh, lộ ra đường cong động lòng người.

Làn da trắng nõn, sáng loáng như ngọc.

Cũng được coi là nữ tử tuyệt mỹ, người này chính là ái nữ Lạc Dĩnh của Lạc Kiến Hồng.

Trong Thiên Vân đảo lúc này không có thân ảnh của Mộ Dung Lan Lan, chỉ có Đạm Đài Tuyết Vi, Kính Hoa, Thủy Nguyệt cùng với THanh Quán Tôn giả, Đông Cung Huyên mà thôi.

Lục mỗ đa tạ chư vị.

Lát nữa mong chư vị uống thật nhiệt tình a.

Âm thanh Lục Thiếu Du quanh quẩn trên không trung, đủ truyền vào tai của tất cả mọi người.

Thân ảnh hắn lóe lên, lập tức đi tới trước mặt người các sơn môn lớn.

Kia là Ngũ Hành Đại đế Lục Thiếu Du sao? Hóa ra là hắn.

Cả đại lục hiện tại đều nằm trong sự khống chế của hắn.

Thật sự là nhân vật khủng bố, nghe nói hắn mới tu luyện vài chục năm a.

Không ít tiếng nghị luận vang lên, từng đạo ánh mắt tập trung vào người Lục Thiếu Du đang mặc áo đỏ.

Thiên Địa các chúc mừng đại hôn của Lục chưởng môn.

Trên không trung lần nữa có âm thanh chúc mừng vang lên.

Không ít yêu thú khổng lồ lăng không bay tới.

Dẫn đầu là một đầu đại điêu màu bạc cực lớn, hai mắt như đèn lồng bắn ra quang mang sắc bén.

Trên hai cánh, lông vũ tựa như đao mang.

Đây chính là tọa kỵ Phong Vũ Ngân Điêu của Thánh nữ Thiên Địa các Tử Yên.

Trên Phong Vũ Ngân Điêu, thân ảnh mềm mại của Tử Yên đứng đó, thân ảnh xinh đẹp lóe lên, bước chân liên tục di chuyển.

Thân ảnh lăng không xẹt qua không trung đi tới bên người Lục Thiếu Du.

Chúc mừng chưởng môn.

Tử Yên lên tiếng chúc mừng, đồng thời lúc này còn có cường giả Thiên Địa các đem lẽ lên, được đệ tử Phi Linh môn tiếp nhận.

Đa tạ Tử Yên cô nương.

Lục Thiếu Du gật đầu, đối với Thiên Địa các, trong lòng Lục Thiếu Du cho tới hiện tại vẫn không hiểu nhiều lắm.

Từ tình huống bên Vân Dương Tông và Linh Thiên môn xem ra, bọn họ cũng không quá hiểu Thiên Địa các.

Chỉ biết rõ Thiên Địa các tuyệt đối không dễ trêu vào.

So với tất cả các sơn môn lớn trên đại lục này còn có truyền thừa lâu hơn.

Nghe nói chỉ sau Hoàng tộc một chút.

Thời gian dần dần trôi qua, bầu không khí vui mừng trong Phi Linh môn tới đỉnh diểm.

Thiếu Du, giờ lành sắp tới.

Vân Dương Tông, Linh Thiên môn, Độc Cô gia tộc, Bắc Cung gia tộc có lẽ đều sắp tới rồi.

Trong đám người, Lục Đông đi tới bên người Lục Thiếu Du rồi nói.

Có lẽ sắp tới rồi, chúng ta nhanh đi nghênh đón.

Lục Tâm Đồng mỉm cười, ngày hôm nay nàng cũng mặc y phục mới.

Đại hôn của ca ca nàng cũng cao hứng thay cho ca ca.

Dứt lời, thân ảnh mềm mại của Lục Tâm Đồng đã nhảy lên trên không trung.

Thiếu Du, con đừng đi, con thành thật đứng ở đây là được.

Lục Trung mỉm cười, thân teher nhảy lên, cùng với Lục Đông và cường giả Phi Linh môn tiến lên nghênh đón.

Linh Thiên môn tới tống thân.

Vân Dương Tông tới tống thân.

Trong sơn mạch Phi Linh, từng dãy núi liên miên không ngớt, dưới ánh mặt trời phản xạ lại quang mang.

Đột nhiên từ phương hướng Vân Dương Tông và Linh Thiên môn xuất hiện khí tức hùng hồn, chân trời chấn động mạnh mẽ.

Lập tức có một mảng lớn yêu thú kéo tới.

Chúng cường giả Vân Dương Tông, tlm kéo tới.

Đội ngũ mỗi bên ước chừng có mấy trăm người tới tống thân.

Trong Vân Dương Tông có Vũ Ngọc Tiền, Tạ trưởng lão, Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Phi Ưng Lăng Phong, Bá Đao, Dương Diệu.

Tất cả đều có mặt.

Dẫu đầu là khí tức Đế giả.

Khí tức khiến cho không trung chấn động liên tục, khiến cho lòng người rung động.

Bắc Cung gia tộc tới tống thân.

Độc Cô gia tộc tới tống thân.

Cùng một lúc, không gian chấn động, ngoài Phi Linh môn có không ít tiếng xé gió từ phía chân trời vang lên.

Từng đạo lưu quang xuất hiện trên phía chân tời.

Khí thế kinh người nhanh chóng lan tràn.

Không igan chung quanh vặn vẹo.

Mộc Hoàng khí, Thần Hoàng khí kéo tới.

Bắc Cung gia, Độc Cô gia tộc kéo tới, người của hai gia tộc từ trên lưng yêu thú, linh thú nhảy xuống.

Cả không trung gió nỏi mây phun.

khí thế vô hình tràn ngập thiên địa.

Khí tức vô hình chấn động khiến cho trong lòng người lạnh lẽo.

Trước mặt bọn họ là đám người Độc Cô Ngạo Vũ, Bắc Cung Kình Thương đang ngạo nghễ đứng đó.

Thực lực thật mạnh a.

Bắc Cung Hoàng tộc và Độc Cô Hoàng tộc đã tới.

Trong Phi Linh môn, mọi người ngẩng đầu thực lực thấp một chút thì toàn thân run rẩy.

Chân khí linh lực trong cơ thể bị áp chế.

Lục Thiếu Du nhìn chăm chú về phía xa, trong tầm mắt của hắn, đám người trên không chung có bốn đỉnh hoa kiều lăng không lơ lửng.

Hoa kiều được vải hồng bao phủ, có hteer thấy được bốn đạo thân ảnh mềm mại đang ngồi ở trong đó.

Tân nương tới.

Một lát sau, trong Phi Linh môn có âm thanh thanh thúy vang lên.

Trên quảng trường, trong sát na này, cả quảng trường ầm ĩ bắt đầu yên tĩnh trở lại.

Từng đạo ánh mắt nhìn về nơi phát ra âm thanh.

Lúc này sáu đạo thân ảnh xinh đẹp đang mặc hỉ bào, được khăn đỏ che mặt.

Chúng nữ được vô số mỹ nữ như hoa như ngọc của Phi Linh môn vây quanh.

Những nữ tử hộ tống tân nương trong Phi Linh môn như Diệp Mỹ, Diệp Phi, Hoa Mãn Ngọc, Như Hoa, Nhan Kỳ, Tân Thiểu Kỳ đều khiến cho khách nhân cảm thán.

Phi Linh môn quả thực mỹ nữ như vân.

Mà mọi người hiểu rõ, sáu đạo thân ảnh xinh đẹp kia đều là người huynh quốc khuynh thành.

Mà trên đời này chỉ có chưởng môn Lục Thiếu Du mới có tư cách có được.

Nhìn sáu đạo thân ản mềm mại uyển chuyển, trường bào trên người run lên, thân thể tiến lên phía trước, ánh mắt dường như vô tình hay cố ý mà tìm kiếm trên không trung, dường như đang chờ đợi thứ gì đó.

Dưới hỉ bào, sáu đôi mắt dễ thương nhìn chăm chú vào nam tử trước mặt đang bước tới, toàn thân run rẩy.

Đôi mắt xinh đẹp tràn ngập tình cảm.

Trong đám người, Đạm Đài Tuyết Vi, Dạ Vị Ương, Tử Yên, Lạc Dĩnh đứng đó.

Giờ phút này nhìn về phía sau đạo thân ảnh xinh đẹp ở trên hỉ đài, trong mắt bốn người đều hiện lên sự hâm mộ và cảm thán.

Trên đài cao, sau lưng Thánh Thủ Linh Đế, một đạo thân ảnh tuyệt mỹ đứng đó.

Trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên sự vui vẻ nhàn nhạt, người này chính là Đoan Mộc Y Y mới từ Lưu Tô đảo tới.

Hôm nay là đại hôn của Lục sư đệ, cảm tạ chư vị tiền bối, minh hữu, quý bằng hữu tới đây.

Sát Phá Quân ta thay Phi Linh môn, đại biểu Lục sư đệ cảm tạ chư vị.

Trong sân rộng, Sát Phá Quân mặc y phục mới, trường bào vung lên, âm thanh cuồn cuộn quanh quẩn trên không trung.

Chúc mừng Lục chưởng môn và sáu vị phu nhân.

Chúc mừng Lục chưởng môn.

Sát Phá Quân dứt lời, trên quảng trưởng lập tức vang lên tiếng chúc mừng không dứt.

Âm thanh giống như thủy triều vang vọng.

Người có mặt ở đây đều có tu vi cường hãn.

Coi như không dùng chân khí thì người bình thường cũng không thể nào so sánh được.

Cảnh tượng đại hôn của Lục Thiếu Du náo nhiệt vô cùng.

Trên đại lục, có thể làm được náo nhiệt như vậy quả thực chưa từng có ai.

Giờ lành đã tới, bắt đầu hành lễ.

Bách Biến Tôn giả Khiên Bách Biến nhìn không trung, lậ tức lớn tiếng nói.

Thân là sư huynh Ngũ Hành Đại đế, tuyệt đối là sư huynh, ngày hôm nay hắn cũng ăn mặc tươm tất một phen.

Cùng với Sát Phá Quân phụ trách việc điều khiển đại hồn.

Trong Phi Linh môn, người phù hợp với chuyện này quả thực không nhiều lắm.

Khiên Bách Biến và Sát Phá Quân xuất hiện có thể trấn trụ được một chút.

Mọi người nghe vậy, âm thanh chúc mừng giống như thủy triều lần nữa vang vọng lên trên không trung.

Lão đại, Bạch Linh tỷ, Vô Song tỷ, Cảnh Văn tỷ, Hồng Lăng tỷ, Tiểu Linh tỷ, Lam Linh tỷ.

Các người định không nể mặt đệ sao? Đệ còn chưa tới mà mọi người đã định hành lễ rồi.

Mà lúc này trên không trung có một đạo lưu quang màu vàng xẹt qua không trung, lập tức hóa thành một đạo thân ảnh màu vàng trên không trung Phi Linh môn.

Đây là một thanh niên chừng mười sáu mười bảy tuổi, trên người mặc một trường bào màu vàng lộ ra khí chất tôn quý không có cách nào che dấu.

Dưới mái tóc màu vàng là đôi mắt sáng ngời khiến cho người ta liếc nhìn vào lập tức thần phục.

Trong mi tâm, ấn ký màu vàng giống như con mắt thứ ba như ẩn như hiện, vô cùng thần dị mà yêu mị.

Tiểu Long.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu, khẽ mỉm cười.

Người cần tới cuối cùng cũng tới, hôm nay là ngày đại hôn của hắn, làm sao có thể thiếu được Tiểu Long.

Đệ tới vừa lúc, thiếu đệ ta sẽ mất hwunsg.

Bàn chân Lục Thiếu Du đạp mạnh mặt đất, thân thể lập tức phóng lên trên không trung.

Lão đại, Bạch Linh tỷ, Vô Song tỷ, Cảnh Văn tỷ.

Đại hôn của mọi người đệ sao dám không tới.

Cho dù có việc gì cũng phải tới chứ.

Dưới mái tóc quăn của Tiểu Long, trong đôi mắt đen nhánh mà thâm thúy có khí tức mênh mông lan tràn.

Ấn ký trong mi tâm càng tà dị.

Trường bào màu vàng tung bay, Hoàng giả chi khí lan tràn, hắn lớn tiếng nói: Chúc mừng lão đại đại hôn, chúc lão đại và các tẩu tử sớm sinh quý tử.

Thực lực thật mạnh a.

Cảm nhận khí tức yêu dị mà mênh mông trên người Tiểu Long, ánh mắt đám người Hàn Băng Đại Đế, Bắc Cung Kình Thương lập tức biến hóa.

Tiểu gia hỏa, từ khi nào đệ đã học được chiêu miệng lưỡi trơn tru giống lão đại đệ vậy? Lập tức thân ảnh xinh đẹp lóe lên, đạp không đứng thẳng.

Thân ảnh đứng bên người Lục Thiếu Du, mấy đạo thân ảnh xinh đẹp còn lại thấy thế, lập tức phân biệt rơi vào bên cạnh Lục Thiếu Du trên không trung, kình phong vô hình chấn động khiến cho y phục tung bay.

Sưu.

Lúc này trên không trung có một cơn gió vô hình thổi qua, y phục trên người sáu đạo thân ảnh xinh đẹp tung bay, cái khăn che mặt màu đỏ kia bị xốc lên.

Chỉ một lát, sáu khuôn mặt tuyệt mỹ xuất hiện trước ánh mắt của mọi người.

Sáu khuôn mặt tuyệt mỹ, khuynh quốc khuynh thành, tựa như tiên tử giáng trần, xinh đẹp không gì sánh được, khiến cho vô số ánh mắt trong sát na này ngây ngốc.

Gió nhẹ đảo qua, sáu khuôn mặt tuyệt mỹ một lần nữa lại được khăn đỏ bao phủ.

Thế nhưng giờ phút này vô số ánh mắt còn chưa lấy lại tinh thần.

Đặc biệt là có ba khuôn mặt cực kỳ rung động lòng người.

Nữ tử tuyệt mỹ bực này đều bị Lục Thiếu Du thu lấy.

Hưởng hết phúc của nam tử trong thiên hạ, khiến cho mọi người hâm mộ không thôi.

Đồng thời còn ghen ghét.

Mà giờ khắc này, đám người Lục Thiếu Du, Bạch Linh, Độc Cô Cảnh Văn, Bắc Cung Vô Song cùng mấy người khác nhìn về sau lưng Tiểu Long.

Tộc trưởng Thanh Nguyệt của Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc mang theo Cữu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc tới chúc mừng tiền nhiệm tộc trưởng và Lục chưởng môn đại hôn.

Âm thanh truyền tới, khi âm thanh vừa dứt, sau lưng Tiểu Long xuất hiện mười mấy đạo thân ảnh.

Khí tức yêu nguyên hùng hồn lan tràn.

Lập tức hơn chục đạo thân ảnh xuất hiện trên không trung Phi Linh môn.

Nam tuấn lãng, nữ yêu mị mà xinh đẹp.

Đây đều là cường giả của Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc.

Dẫn đầu là một đạo thân ảnh xinh đẹp, tuổi chừng hai mươi tám hai mươi chín, vũ mị mà thành thục, hấp dẫn tới tận xương tủy.

Người mặc một bộ váy dài màu xanh, bao phủ lấy thân thể linh lung, bay bổng.

Đặc biệt là ánh mắt mê hoặc tới cực điểm, đối với cơ hồ tất cả nam nhân ở đây mà nói, có thể tính như một loại khiêu khích dục vòng.

Người này chính là tân nhiệm tộc trưởng Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc do Bạch Linh và các trưởng lão Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc lựa chọn Thanh Nguyệt.

Sau lưng Thanh Nguyệt còn có hơn mười trưởng lão Cữu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc bát giai.

Chừng ba mươi cường giả thất giai, thực lực mạnh mẽ như vậy khiến cho không ít người nhìn vào lập tức cảm thấy khiếp sợ.

Đặc biệt là trước người THanh Nguyệt lúc này còn có một lão giả áo tím, bộ dáng tuấn lãng, chính là Tử Hiên lão tổ tự mình tới đây.

Đó chính là người của Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc a.

Đồn rằng trong Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc, nam thì tuấn lãng, nữ tử thì tuyệt mỹ, yêu mị, quả thực không phải là hư danh.

Ta nghe nói Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc này cũng giống như Hoàng tộc, chưa bao giờ xuất thế.

Không ngờ Ngũ Hành Đại Đế thành hôn bọn họ lại tới.

Ngốc thế, ngươi không nghe thấy sao? Ngũ Hành Đại Đế kết hôn với Bạch Linh kia, người này là tộc trưởng tiền nhiệm của Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc a.

Khó trách lại tuyệt mỹ như vậy, sợ rằng trong thiên địa này cũng chỉ có Ngũ Hành Đại Đế mới được hưởng phúc như vậy.

Bạch Linh bái kiến Tử Hiên lão tổ.

Từng tiếng nghị luận vang lên, Bạch Linh lập tức tiến lên hành lễ.

Tử Hiên lão tổ tự mình tới đây, đây là điều mà nàng không thể tưởng tượng được.

Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc có thể đồng ý cho nàng kết hôn cùng với nhân loại đã là chuyện không dễ rồi.

Lúc này Tử Hiên lão tổ lại cùng với Cữu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc tới đây khiến cho trong lòng Bạch Linh có chút nghi hoặc.

Đại hôn của tiền nhiệm tộc trưởng Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc, Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc ta đương nhiên phải tới.

Tuy rằng không thể tính là đằng gái, thế nhưng cũng không thể để cho ngươi sau này tùy tiện bị bắt nạt.

Mặc kệ là thành thân hay không, ngươi vĩnh viễn đều là người của Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc.

Tử Hiên lão tổ nói với Bạch Linh.

Đa tạ Tử Hiên lão tổ thành toàn.

Lục Thiếu Du tiến lên, đứng song song với Bạch Linh rồi cung kính hành lễ với Tử Hiên lão tổ.

Long Nguyệt, Long Bích Hàm Thanh Long Hoàng tộc tới chúc mừng Kim Hoàng chủ kết hôn với Bạch Linh của Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc.

Hổ Lực, Hổ Y của Bạch Hổ Hoàng tộc chúc mừng Kim Hoàng chủ thành hôn với Bạch Linh của Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc.

Huyền Vũ, Huyền Kình, Huyền Doanh của Huyền Vũ Hoàng tộc tới chúc mừng đại hôn của Kim Hoàng chủ và Bạch Linh.

Không gian bốn phía gió nổi mây phun, ngay sau đó từng cỗ yêu khí, linh khí mang theo uy áp khủng bố kéo tới.

Lập tức đám người Long Bích Hàm, Hổ Y, Chu THần Nhu, Chu Thần Hi, Huyề Doanh, những nữ tử tuyệt mỹ của Tứ đại Thú Hoàng tộc cùng đám người Huyền Hạo, Long Nguyệt cùng các cường giả Tứ đại hoàng tộc xuất hiện trên không trung Phi Linh môn.

Hiên Viên Triệt của Hiên Viên Hoàng tộc đến đây chúc mừng Kim Hoàng chủ thành hôn với Thần nữ Bắc Cung Hoàng tộc và Thần nữ Độc Cô Hoàng tộc.

Công Tôn Tông Nguyên tới đây chúc mừng đại hôn của Kim Hoàng chủ và Thần nữ Độc Cô Hoàng tộc, Bắc Cung Hoàng tộc.

Cơ hồ cùng lúc với Tứ đại Thú Hoàng tộc, lần nữa trên không trung gió nỏi mây phun, gợn sóng yên tĩnh đột nhiên lắc lư.

Trên phía chân trời lập tức có từn gđạo lưu quang nhanh chóng phóng tới rồi lập tức nhảy xuống phía dưới.

Từng đạo thân ảnh mang theo khí tức kinh người chấn động.

uy áp Hoàng khí thuộc tính lan tràn ra chung quanh.

Gần như các Hoàng tộc đều tới a.

Nhân Hoàng tộc, Thú Hoàng tộc đều tới.

Giờ phút này cơ hồ tất cả khách nhân trong lúc vô hình đều bị ảnh hưởng.

Chân khí, linh khí trong cơ thể giống như đình trệ.

Khiến cho mọi người khiếp sợ chính là Ngũ Hành Đại Đế thành hôn, gần như tất cả Nhân Hoàng tộc và Tứ đại Thú Hoàng tộc đều tới, cùng với tất cả các thế lực trên đại lục.

Tăng thêm Nhân Hoàng tộc và Thú Hoàng tộc, cảnh tượng đồ sộ như vậy chưa từng có ai làm được.

Giờ phút này tất cả mọi người mới ý thức được giờ phút này Ngũ Hành Đại Đế Lục Thiếu Du đã đạt tới độ cao nào rồi.

Thánh Thủ Linh Đế mỉm cười, mỉm cười vì địa vị của đệ tử mình lúc này.

Tự hào tự tận đáy lòng, ngày đệ tử hắn đại hôn cơ hồ tất cả các thế lực, gần như tất cả các Hoàng tộc đều tới.

Từ thời viễn cổ tới nay còn chưa từng có ai có thể đạt tới một bước này.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu, Hiên Viên Triệt, Công Tôn Tông Nguyên, Thái Công Tĩnh NHiễm, Huyền Doanh, Chu Thần Nhu.

Tất cả Nhân Hoàng tộc và Thú Hoàng tộc đều phái cườn giả tới, mà tất cả đều là người quen của hắn.

Lục Thiếu Du cảm tạ chư vị không quản ngại đường xa tới đây.

Lục Thiếu Du nhìn cường giả các đại Hoàng tộc khẽ mỉm cười, trong mắt hiện lên chút dị sắc.

Trong lục đại Nhân Hoàng tộc chỉ có Thác Bạt Hoàng tộc kia là không có tới.

Xem ra lần sau hắn gặp lại Thác Bạt Hoàng tộc không thể không đề phòng một chút.

Hoàng tộc, trong mắt chỉ có Hoàng tộc a.

Ánh mắt Vân Khiếu Thiên cùng với cường giả của các thế lực lực lớn trầm xuống.

Tất cả các đại Hoàng tộc đều tới, đều gọi Lục Thiếu Du là Kim Hoàng chủ.

Điều này cũng đồng nghĩa với việc trong mắt của bọn họ chỉ nhìn thấy Kim Hoàng nhất tộc.

Về phần Phi Linh môn sợ rằng bọn họ cũng coi như không nhìn thấy.

Chỉ có Hoàng tộc nắm giữ Hoàng khí thuộc tính mới có thể đánh đồng với bọn họ.

Một lát sau, trên hỉ đào, Đại trưởng lão Long Nguyệt của Thanh Long Hoàng tộc cùng với Đại công chúa Long Bích Hàm, Huyền Hạo, Tử HIên lão tổ đều ngồi ở vị trí cao đường.

Giờ lành đã tới.

Nhất bái thiên địa.

Nhị báo cao đường.

Âm thanh vang vọng, sự náo nhiệt tới đỉnh điểm.

Âm thanh chúc mừng đinh tai nhức óc quanh quẩn trên không trung giống như sấm sét, quanh quẩn mãi không tiêu tán.

Vào đêm, Trong Phi Linh môn vẫn đèn đuốc sáng trưng, sự náo nhiệt này còn kéo dài tới sáng.

Trên một hành lang, Hoa Mãn Ngọc và Diệp Mỹ nhìn về phía Ngũ Hành DIện, Diệp Mỹ nhỏ giọng nói với Hoa Mãn Ngọc: Như vậy được chứ? Ta cảm thấy không ổn cho lắm.

Chưởng môn nói để cho ta sắp xếp thế nhưng ta lại không biết sắp xếp thế nào a.

Chỉ có thể làm như vậy.

Hoa Mãn Ngọc mỉm cười, nhìn qua có chút bướng bỉnh, khóe miệng nhếch lên, ghé sát tai Diệp Mxy nói: Nói không chừng trong lòng chưởng môn còn thích như vậy hơn.

Chỉ là không có một cơ hội nào như vậy, đồng thời cùng động phòng với sáu nữ tử khuynh quốc khuynh thành.

Chậc chậc, đây là chuyện mà bất kỳ nam nhân nào cũng tha thiết ước mơ a.

Từ khi nào ngươi đã xuân tâm nhộn nhạo như vậy? Chưởng môn nhất định sẽ không giống như lời ngươi nói.

Khuôn mặt Diệp Mỹ ửng đỏ, trừng mắt nhìn Hoa Mãn Ngọc.

Chưởng môn không phải là Liễu Hạ Huệ, bằng không tại sao lại có nhiều phu nhân như vậy.

Hoa Mãn Ngọc cười hắc hắc, ánh mắt biến ảo, nhìn Diệp Mỹ nói: Có phải ny tử nhà ngươi ưa thích chưởng môn? Nhiều năm như vậy, trên đại lục có không ít người nguyện quỳ gối dưới váy ngươi, thế nhưng cho tới bây giờ ta còn chưa thấy thanh niên tài tuấn nào lọt vào trong mắt ngươi.

Thế nhưng nói tới chưởng môn xuân tâm của ny tử ngươi lại nhộn nhạo.

Ngươi mới thích chưởng môn, ta thấy chính ngươi mới xuân tâm nhộn nhạo a.

Diệp Mỹ càng thẹn thùng, dường như bị nói trúng tâm can, có cảm giác giống nhưu bị bắt tại trận, khuôn mặt ửng đỏ.

Xuân tâm ta nhộn nhạo cũng chỉ vì chưởng môn mà thôi.

Chỉ tiếc tâm tư của chưởng môn lại không ở trên người ta.

Nếu như hiện tại chưởng môn để cho ta đi vào Ngũ Hành Điện ta sẽ không chút do dự đi vào, đem bản thân mình giao cho chưởng môn.

Đáng tiếc ta không có phúc phận như vậy.

Hoa Mãn Ngọc ưỡn ngực một cái, bướng bỉnh nói.

Toàn thân nhìn qua càng thêm động lòng người.

Bộ ngực sữa như ẩn như hiện, vô cùng sống động.

Ngày hôm sau, sơn mạch Phi Linh được bao phủ bởi một tầng sương mù mỏng.

Lúc này đã là giữa hè, trong không gian có cơn gió nhẹ thổi qua mang theo sự mát lạnh.

Từng cành lá phất phơ trong gió.

Trong Ngũ Hành điện, trong phòng tân hôn, trên một chiếc giường to lớn, Lục Thiếu Du nhìn sáu thân thể hoàn mỹ không chút tỳ vết bên cạnh mình, khóe miệng không khỏi nở nụ cười.

Tới phòng tân hôn, Lục Thiếu Du mới biết được hóa ra sáu vị lão bà đều ở trong phòng.

Lúc động phòng, trong lòng Lục Thiếu Du thầm nghĩ tuyệt đối không thể đối xử người này tốt hơn người kia.

Hắn đều yêu thương sáu người, hoặc là không làm, hoặc là làm cho xong, dù sao lão bà đều là của hắn.

Sau khi mở cái khăn đỏ trên mặt sáu người, dưới ánh mắt kinh ngạc của chúng nữ, Lục Thiếu Du lập tức như sói đói nhào về phía sáu vị kiều thê của mình.

Sáu người thẹn thùng vô hạn, cuối cùng dưới sự công kích mãnh liệt của Lục Thiếu Du cùng với sự trêu đùa, cảm giác thẹn thùng này với dần dần biết mất.

Cuối cùng trong phòng xuân sắc khôn cùng, từng đạo thân thể hoàn mỹ, động lòng người, đều nằm dưới người Lục Thiếu Du.

Sáu nữ tử tuyệt mỹ đều là vưu vật trong nhân gian.

Nhớ tới đêm hôm qua thỏa thích, ánh mắt Lục Thiếu Du lần nữa có chút nóng bỏng.

Lúc này mới chính thức là tỉnh nắm quyền thiên hạ, say gối đầu mỹ nhân a.

Lục Thiếu Du nhìn sáu thân thể mê người của lão bà, đường cong lung linh mê người khiến cho Lục Thiếu Du không nhịn được mà nở nụ cười tà dị.

Hắn khẽ vươn tay ra vuốt ve thân thể của Vân Hồng Lăng, thân thể mềm mại mang theo hương thơm nhàn nhạt, thấm đẫm ruột gan.

Chẳng biết từ khi nào đôi mắt khép hờ của Vân Hồng Lăng đã mở ra, nhìn chăm chú về phía Lục Thiếu Du, cái miệng anh đào khẽ hé, hương thơm ngát lan tràn, nàng nói: Chàng đừng nghịch nữa.

Hắc Hắc.

Lục Thiếu Du cười cười, đôi tay chậm rãi từ trên eo Vân Hồng Lăng trượt xuống, hai tay nắm chặt, xoa nắn bờ mông căng tròn của Vân Hồng Lăng.

Ưm.

Vân Hồng Lăng duyên dáng kêu lên một tiếng, hai hàng lông mi nhíu lại, trên mặt lập tức đỏ hồng.

Đôi mắt xinh đẹp mang theo xuân ý nồng đậm nhìn về phía trước.

Cảm nhận đôi tay của Lục Thiếu Du đang không ngừng vuốt ve trên bờ mông của mình, cảm giác nóng bỏng xuyên thấu da thịt truyền vào trong cơ thể nàng.

Âm thanh của Vân Hồng Lăng cũng làm kinh động tới đám người Bạch Linh, Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn.

đang mệt mỏi một đêm.

Từng đạo ánh mắt xinh đẹp nhìn về phía Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du không để ý tới chúng nữ mà tiếp tục xoa nắn đôi ngọc thỏ của Vân Hồng Lăng.

Chỉ là lần này lại phân ra một tay quay về phía Lữ Tiểu Linh.

Trải qua một đêm, tuy rằng lúc này còn mệt mỏi, thế nhưng toàn thân Lữ Tiểu Linh lại có cảm giác giống như bị thiêu đốt.

Theo bàn tay Lục Thiếu Du di chuyển, cái eo thon vặn vẹo, miệng phát ra âm thanh trong lúc vô thức, càng giãy dụa càng khiêu khích Lục Thiếu Du hơn.

Lục Thiếu Du không có chút cố kỵ nào, tất cả đều lão bà mà hắn bái thiên địa a.

Hắn cúi đầu, hô lên cặp môi đỏ mọng của Bắc Cung Vô Song.

Hương thơm nhàn nhạt trong miệng nàng khiến cho Lục Thiếu Du tham lam hôn đôi môi giống như cánh hoa kia.

Tất cả mọi thứ đều khiến cho Lục Thiếu Du động tâm.

, đầu lưỡi *, vài tia thanh đạm ngọt ngào nước miếng ngọt ngào, từng ly từng tý, thấm vào tim gan.

Một lát sau, Bạch Linh, Độc Cô Cảnh Văn, Lam Linh cũng bị Lục Thiếu Du kéo vào tỏng vòng chiến.

Chúng nữ tề tụ, mọi người đều sống hòa thuận vơi nhau cho nên cũng không có kiêng kỵ gì.

Từng đạo thân ảnh hiện tỏa ra xuân quang, giống như bạch ngọc vô cùng động lòng người.

Thư thái thướt tha, lồi lõm, nóng bỏng.

Sáu nữ nằm ngang dọc, thân thể trắng nõn, ngọc thỏ ngạo nghễ đứng thẳng, trên đỉnh có hạt bồ đào vô cùng kiều diễm, tỏa ra sự mê hoặc tới tận tâm can.

Sáu thân thể mềm mại, da thị trắng nõn đều tỏa ra mùi thơm ngát bất đồng.

Cực kỳ vũ mị mê người, một lát sau, Lục Thiếu Du lần nữa xách thương ra trận, miệng nở nụ cười gian nói: Sáu vị lão bà, ta tới đây.

Ưm.

Thoáng chóc, trong phòng tân hôn, sáu nữ tử tuyệt mỹ cau mày, không nhịn được kêu lên.

Thân thể mềm mại hấp dẫn tuyệt luân vặn vẹo, phát ra âm thanh rung động tâm can.

Sự ôn nhu kiều diễm này tuyệt đối không có người nào nhìn thấy.

Toàn thân sáu nữ nóng bỏng như lửa, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy, hấp dẫn vô hạn.

Đôi chân thon dài kẹp chặt lấy Lục Thiếu Du, xuân quang như ẩn như hiện.

Giữa hai chân có nước chảy ra, bờ mông tròn lẳn, trắng như tuyết khiến cho Lục Thiếu Du điên cuồng.

Buổi sáng, dưới sự thúc dục của Hoa Mãn Ngọc và Diệp Mỹ, khi người của các thế lực lớn đang định rời đi thì Lục Thiếu Du mới từ trong phòng tân hôn đi ra.

Sáu nữ tử tuyệt mỹ sau lưng lúc này khuôn mặt đỏ ửng càng thêm động lòng người.

Bên trong lại có mấy phần thành thục và vũ mị, lộ ra xuân ý nồng đậm, hết sức mê người.

Chuyện này khiến cho Hoa Mãn Ngọc và Diệp Mỹ không khỏi kỳ quái.

Sợ rằng đêm hôm qua chưởng môn của bọn họ tiêu hao không ít.

Trong đại điện, người của các sơn môn và các Hoàng tộc đang định cáo từ rời đi.

Thái Công Tĩnh Nhiễm, Công Tôn Tôn Nguyên cùng với những người khác cáo biệt Lục Thiếu Du, mang theo cường giả trong tộc rời đi.

Tâm Đồng cô nương, hy vọng có cơ hội gặp lại.

Hiên Viên Triệt của Hiên Viên Hoàng tộc sau khi cáo từ Lục Thiếu Du không ngờ lại cố ý cáo từ với Lục Tâm Đồng rồi mới rời đi.

Cường giả của các sơn môn lớn như Nhật Sát các, Tinh Ngục các, Kiền Hiên đảo lập tức cáo từ rời đi, Lục Thiếu Du đưa tiễn từng người.

Cường giả Bạch Hổ Hoàng tộc và Chu Tước Hoàng tộc cũng không ở lại.

Thế nhưng nhị nữ Hổ Y và Chu Thần Hi thì lại ở lại Phi Linh môn cùng với Tiểu Long.

Huyền Vũ của Huyền Vũ Hoàng tộc rời đi.

Huyền Doanh cũng ở lại trong Phi Linh môn.

Từ trong vẻ mặt của đám người Huyền Vũ Hoàng tộc, dường như Huyền Doanh lưu lại đây là có mục đích khác.

Lục chưởng môn, chúng ta có thể nói chuyện một chút được không? Thánh nữ Tử Yên bước tới trước mặt Lục Thiếu Du rồi nói, ánh mắt dịu dàng ôn nhu, thanh thịnh như nước.

Lúc này tu vi của nàng đã là Linh Đế nhất trọng, khiến cho nàng càng thêm thánh khiết.

Lục Thiếu Du nhìn Tử Yên, lúc này khí chất của Tử Yên và Bạch Linh hoàn toàn là hai thái cực khác nhau.

Bạch Linh yêu mị tới tận xương, hấp dẫn thiên thành.

Tử Yên thì thánh khiết không rành thế sự, thần thánh không thể xâm phạm.

Thế nhưng cả hai người đều là vưu vật vô cùng hấp dẫn, nam nhân không có cách nào chống cự.

Trong hậu sơn, hai đạo thân ảnh đáp xuống, hai người này chính là Tử Yên và Lục Thiếu Du.

Tử Yên cô nương, sao đột nhiên cô nương lại có chuyện tìm ta? Lục Thiếu Du hỏi Tử Yên, ánh mắt dường như vô tình hay là cố ý nhìn xuống bộ váy dài kia.

Thân thể dưới bộ váy dài này chỉ sợ tuyệt đối không kém chúng nữ Bạch Linh.

Nhớ tới đêm hôm qua mây mưa với sáu vị kiều thê, cảm giác mềm mại, thoải mái, ngọc thỏ cao vút của càng nàng khiến cho Lục Thiếu Du nhịn không được mà nở nụ cười tà.

Thành quả một đêm của hắn cũng không tệ, không biết nếu như ở cùng Thánh nữ Tử Yên này sẽ có cảm giác mỹ diệu ra sao.

Lục chưởng môn, lần này ta tới đây ngoại trừ chúc mừng Lục chưởng môn thành hôn ra còn có một việc khác nữa.

Có người ủy thác Thiên Địa các chúng ta tặng quà cho ngươi.

Chỉ đích danh ta giao tạn tay Lục chưởng môn.

Chúc mừng Lục chưởng môn thành hôn.

Ngay trong lúc Lục Thiếu Du suy nghĩ miên man, Tử Yên đánh gãy dòng suy nghĩ của Lục Thiếu Du, khiến cho Lục Thiếu Du phục hồi tinh thần lại.

Có người nhờ Thiên Địa các tặng lễ cho ta? Không biết là người phương nào? Lục Thiếu Du lập tức hỏi.

Ta cũng không biết, trong này có sáu hộp gấm.

Nghe nói là đưa cho sáu vị phu nhân, thế nhưng trong đó có một hộp gấm màu trắng chỉ đích danh là của Bạch Linh.

Cũng cần sáu vị phu nhân tự mình mở ra.

Tử Yên nói xong, trong bàn tay xuất hiện sáu hộp gấm lớn nhỏ, lập tức giao cho Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du do dự một lát rồi tiếp nhận hộp gấm.

Chỉ là trong lòng hắn cực kỳ nghi hoặc, không biết là người phương nào đưa tới.

Tâm thần lan tràn, dò xét trong hộp gấm thì lại phát hiện ra, những chiếc hộp gấm này không biết dùng loại tài liệu nào, không ngờ dùng tâm thần của hắn cũng không có cách nào tiến vào.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lập tức trầm xuống.

Nhìn qua ánh mắt Lục Thiếu Du, đôi mắt xinh đẹp của Tử Yên khẽ đổi, nói: Hộp gấm này chính là do Phó các chủ tự mình giao cho ta.

Ta có thể lấy Thiên Địa các cam đoan trong sáu cái hộp gấm này không có nguy hiểm.

Mong Lục chưởng môn tự mình giao cho sáu vị phu nhân a.

Phó các chủ nói, không chừng sáu vị phu nhân đều có thể nhận được một ít chỗ tốt.

Nàng thực sự không biết là người phương nào đưa hay sao? Lục Thiếu Du hỏi Tử Yên, sáu hộp gấm này khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy bất phàm, cho nên không khỏi không đề phòng một chút.

Tử Yên lắc đầu, quả thực nàng không biết gì.

Hộp gấm là do Phó các chủ tự mình giao cho nàng, bảo nàng nhất định phải giao tận tay Lục Thiếu Du.

Đúng rồi, ta muốn ủy thác Thiên Địa các một chuyện.

Lục Thiếu Du không hỏi nhiều nữa.

Nếu như Tử Yên đã cam đoan không gặp nguy hiểm thì có lẽ sẽ không gặp nguy hiểm.

Lục Thiếu Du trầm tư một hồi rồi ngẩng đầu nói với Tử Yên.

Mời Lục chưởng môn cứ nói.

Tử Yên nhìn Lục Thiếu Du cười nói: Nhưng dùng tu vi của Lục Thiếu Du hiện tại mà cũng không làm được, nói không chừng ủy thác cho THiên Địa các cũng phải thất vọng mà thôi.

Ta muốn ủy thác cho Thiên Địa các giúp ta tìm mẫu thân của Kinh VÂn.

Lục Thiếu Du không quanh co lòng vòng, lúc trước Bắc Cung gia tộc có thể tìm được Vô Song, lúc này có lẽ Thiên Địa các cũng có thể tìm được mẫu thân của Kinh Vân.

Tử Yên nghe vậy, đôi mắt xinh đẹp biến đổi, đối với chuyện Lục Kinh Vân, cả đại lục đều biết.

Thiên Địa các đương nhiên còn biết rõ hơn.

So với lời đồn trên đại lục còn rõ ràng hơn nhiều.

Lúc này ngươi có còn coi ta là bằng hữu hay không? Tử Yên không có trả lời Lục Thiếu Du, đôi mắt như bảo thạc nhìn chăm chú vào người Lục Thiếu Du.

Đương nhiên, ta luôn coi nàng là Tử Yên cô nương mà không phải là Thánh nữ cũng đủ chứng minh nàng là bằng hữu của Lục Thiếu Du ta.

Lục Thiếu Du nhìn Tử Yên nói.

Lục chưởng môn, thân là một phần tử của Thiên Địa các, ta vốn không nên nói thêm gì.

Tử Yên nhìn qua Lục Thiếu Du, do dự một lát, hàm răng khẽ cắn cặp môi đỏ mọng, nói tiếp: Thế nhưng thân là bằng hữu, ta có thể nói cho ngươi biết một ít chuyện.

Nếu như ngươi muốn biết mẫu thân Lục Kinh Vân là ai, có lẽ Đạm Đài đảo chủ có thể cho ngươi biết một ít manh mối cũng không nhất định.

Thứ ta có thể cho ngươi biết cũng chỉ như vậy mà thôi.

Đa tạ Tử Yên cô nương.

Lục Thiếu Du gật đầu.

Hơn hai năm nữa chúng ta đều đi vào trong Thiên Trủng.

Người trong Hoàng tộc đều tưởng rằng là đại họa, người bên ngoài đều tưởng rằng là cơ duyên lớn lao.

Kỳ thật đây vừa là đại họa vừa là cơ duyên.

Nếu như có người có thể đạt được cơ duyen cuối cùng này thì có thể chính thức ngao du thiên địa.

Sự tồn tại của Thánh nữ, Thánh tử Thiên Địa các cũng là vì tiến vào trong Thiên Trung.

Chỉ là người khác thì không muốn đi vào, còn Thiên Địa các chúng ta lại ngóng trông nó từng ngày.

Tử Yên chăm chú nhìn Lục Thiếu Du nói: Hy vọng sau hành trình Thiên Trủng, chúng ta còn cơ hội đi ra.

Ánh mắt Lục Thiếu Du biến ảo, dường như Thiên Địa các biết rõ không ít chuyện về Thiên Trủng.

Trong lúc mơ hô Lục Thiếu Du còn có cảm giác, có lẽ Thiên Địa các còn biết rõ về Thiên Trủng hơn các đại Hoàng tộc.

Tử Yên cô nương.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu, ánh mắt lóe lên, lúc này thân ảnh của Tử Yên đã biến mất, chỉ để lại một âm thanh vang vọng trên ngọn núi: Lục chưởng môn, hẹn gặp lại trước Thiên Trủng.

Hy vọng tới lúc đó thực lực của Lục chưởng môn đã có đột phá cực lớn.

Đạm Đài Tuyết Vi biết mẫu thân của Kinh Vân sao? Lục Thiếu Du nhìn bóng lưng Tử Yên, mãi một lúc lâu sau mới mở miệng thì thào nói, thân ảnh lập tức biến mất tại chỗ.

Hoa đường chủ, người Thiên Vân đảo đâu? Lục Thiếu Du trở lại Phi Linh môn, trong tâm thần dò xét của hắn mới phát hiện ra lúc này người Thiên Vân đảo đã không còn ở trong Phi Linh môn.

Vừa rồi hắn cũng không quá chú ý, có lẽ người Thiên Vân đảo đã rời đi.

Chưởng môn, người của Thiên Vân đảo đã cáo từ rời đi rồi.

Hoa Mãn Ngọc trả lời, lập tức trong tay nàng xuất hiện một khối ngọc giản tin tức, nàng nói: Chưởng môn, đây là thứ mà Đạm Đài đảo chủ chỉ đích danh phải giao cho người.

Lục Thiếu Du tiếp nhận ngọc giản tin tức, trong tâm thần của hắn, trên ngọc giản này tổng cộng chỉ có một câu, đúng là âm thanh của Đạm Đài Tuyết Vi: Trên Đông Hải, trong ảo cảnh thật thật giả giả, như mơ như ảo.

Một câu chỉ có mười sáu chữ, Lục Thiếu Du nghe vậy sắc mặt lập tức biến đổi.

Chưởng môn, xảy ra chuyện gì sao? Hoa Mãn Ngọc nhìn vẻ mặt chưởng môn, dường như có chút không bình thường.

Không có việc gì.

Lục Thiếu Du dứt lời, thân ảnh đã biến mất tại chỗ.

Nhất định là có việc gì đó.

Nhìn bóng lưng chưởng môn biến mất, Hoa Mãn Ngọc nhíu mày, dường như nhớ tới cái gì đó cho nên mới lớn tiếng nói: Chưởng môn, Vô Song phu nhân và người Bắc Cung gia cùng Cảnh Văn phu nhân và người Độc Cô gia đều đang tìm người.

Ta biết rồi.

Âm thanh Lục Thiếu Du quanh quẩn bên tai Hoa Mãn Ngọc.

Thiên Vân đảo vốn là một trong tám thế lực lớn trong Đông Hải, hiện tại là một trong những thế lực mạnh nhất của cả Đông Hải.

Trên hải vực bao la có một quần đảo liên miên không ngớt, có không ít kiến trúc tọa lạc.

Một tòa cung điện giống như đột ngột mọc lên từ dưới mặt đất, sừng sững đứng trên hải vực.

Một mảng lớn yêu thú trong nước không dám tới gần phiến hải vực này.

Một ngày sau, trên Đông Hải, trên Thiên Vân đảo, trời bắt đầu tối dần, ánh mặt trời ở phía chân trời như ráng đỏ chiếu sáng một vùng hải vực.

Bỗng nhiên gợn sóng trên không trung chấn động, gió nổi mây phun.

Cả hải vực phía dưới gợn sóng, khí tức mênh mông hàng lâm.

Lập tức có hơn chục đạo thân ảnh xuất hiện trong bầu trời.

Hơn chục đạo thân ảnh hàng lâm, năng lượng trong thiên địa lập tức biến hóa.

Mấy người dẫn đầu chính là Lục Thiếu Du, Bắc Cung Vô Song, Bạch Linh, Độc Cô Cảnh Văn, Tiểu Long, Dương Quá, Lục Tâm Đồng, Hổ Y, Chu Thần NHu, Huyền Doanh, Hàn Băng Đại đế, Khiên Bách Biến, Thánh Thủ Linh Đế, sau lưng còn có Cực Lạc Tam Quỷ, Hỏa Sí Tôn giả và cường giả Phi Linh môn.

Phụ thân, mẫu thân của con thực sự ở trên Thiên Vân đảo hay sao? Đôi mắt đen láy của Lục Kinh Vân nhìn qua Lục Thiếu Du, ánh mắt tràn ngập sự chờ mong.

Ngay trong Thiên Vân đảo.

Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, nhìn chăm chú vào đám kiến trúc liên miên phía dưới khẽ thở dài một hơi.

Đạm Đài Tuyết Vi lưu lại một ngọc giản, tăng thêm Tử Yên lại nhắc nhở, chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du lập tức nhớ tới thời điểm hắn bị Linh Vũ giới bắt, sau đó lại rơi vào trong tay Mộ Dung Lan Lan ngay trên Đông Hải này.

Trên Đông Hải, trong ảo cảnh, thật thật giả giả, như ảo như mơ.

Câu nói này khiến cho Lục Thiếu Du lập tức nhớ tới ảo cảnh kia.

Phụ thân, rốt cuộc mẫu thân của con là ai? Con muốn gặp mẫu thân con.

Lục Kinh Vân nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt tràn ngập chờ mong.

Ta cũng không xác định lắm.

Lục Thiếu Du không gian phía trước, ngày hôm qua vốn hắn đã định tới đây.

Thế nhưng cuối cùng lại trao đổi một ít chuyện Thiên Trủng và Linh Vũ giới cùng với Bắc Cung Kình Thương và Độc Cô Ngạo Vũ, cuối cùng lại nói ra nghi vấn của mình với chúng nữa Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Bạch Linh, cho nên hiện tại mới Thiên Vân đảo.

Lúc này hắn muốn biết rõ ràng mọi chuyện.

Ánh mắt trầm xuống, trường bào màu xanh trên người Lục Thiếu Du tung bay, quanh thân lập tức có khí tức chấn động, tiếng gầm vang vọng: Lục Thiếu Du của Phi Linh môn tới bái phỏng Thiên Vân đảo.

Âm thanh không quá lớn, thế nhưng lại giống như gợn sóng liên miên, tiếp tục quanh quẩn trên không trung hải vực.

Lục minh chủ mới thành hôn xong, không biết tại sao lại tới tệ xá? Cũng không bao lâu sau, trên không trung có một âm thanh dịu dàng vang lên.

Lập tức có từng đạo thân ảnh lăng không phóng tới, mang theo khí tức không kém.

Mấy người dẫn đầu là Đạm Đài Tuyết Vi, Kính Hoa, Thủy Nguyệt, còn có Thiên Huyễn Tôn giả cùng với các cường giả của Thiên Vân đảo.

Mà người dẫn đầu là một vị phụ nhân chừng bốn mươi tuổi, mái tóc đen như mực, làn da trắng như tuyết, ngũ quan tinh xảo, không có chút già nua nào.

Ngược lại nhìn qua còn có chút vũ mị, người này chính là Thanh Quán Tôn giả.

Người của Thiên Vân đảo nhìn Lục Thiếu Du cùng với các cường giả hàng lâm Thiên Vân đảo, sắc mặt cả đám biến hóa không ngừng.

Đồng thời còn vô cùng cảnh giác, tưởng Phi Linh môn muốn ra tay vói Thiên Vân đảo.

Chỉ có Đạm Đài Tuyết Vi trong đám người là ánh mắt biến hóa, nhị nữ KÍnh Hoa, Thủy Nguyệt nhìn nhau, ánh mắt có chút phức tạp.

Thanh Quán tiền bối, ta tới đây là muốn tìm Mộ Dung Lan Lan của quý đảo có một chút việc.

Mong Thanh Quán tiền bối thành toàn.

Lục Thiếu Du ôm quyền thi lễ, nể mặt mũi Đông Cung Huyên và Nam thúc, cộng với quan hệ của Thiên Vân đảo, giờ phút này Lục Thiếu Du mới cung kính như vậy.

Lục minh chủ đến không đúng lúc rồi.

Tiểu đồ Lan Lan đã bế quan nhiều ngày.

Lục minh chủ lần khác tới đây có được không? Thanh Quán Tôn giả dịu dàng nói, thế nhưng vẻ mặt lại âm thầm biến hóa.

Nếu như vãn bối nhất định phải gặp thì sao? Ánh mắt Lục Thiếu Du biến hóa.

Chẳng lẽ Lục minh chủ không giảng đạo lý, nhất định muốn xông vào Thiên Vân đảo ta hay sao? Ánh mắt Thanh Quán Tôn giả biến hóa, dường như cũng có chút kiêng kỵ.

Hừ, hay cho Thiên Vân đảo, không để cho chúng ta gặp thì chúng ta sẽ mạnh mẽ xông vào.

Trong Cực Lạc Tam Quỷ, Lệ Quỷ âm trầm quát, hắn hận không thể tính toán một ít sổ sách với Thiên Vân đảo.

Lệ Quỷ, ngươi còn chưa đủ tư cách.

Thanh Quán Tôn giả nhìn Lệ Quỷ, ánh mắt bắt đầu âm trầm.

Cái gì mà Thiên Vân đảo, coi mình là cái gì chứ? Có tin ngay bây giờ ta sẽ san bằng Thiên Vân đảo chó má này hay không? Một đạo quang mang léo lên, trường bào màu vàng trên người Tiểu Long tung bay, chân đạp mạnh hư không, lập tức đi lên phía trước.

Yêu Hoàng khí, Linh Hoàng khí nhàn nhạt lan tràn.

Dưới cỗ khí tức này, tất cả cường giả Thiên Vân đảo run rẩy, từ sâu trong linh hồn cảm thấy bất an.

Tiểu Long âm trầm nhìn về phía Thanh Quán Tôn giả, trong mắt hiện lên sự khinh thường.

Hắn không đặt Thiên Vân đảo vào trong mắt.

Nghe vậy Thanh Quán Tôn giả không dám nói nhiều, thân phận của Tiểu Long nàng rất rõ ràng.

Nếu như Tiểu Long muốn san bằng Thiên Vân đảo thành bình địa tuyệt đối không phải khoác lác.

Hay cho một Thanh Long Hoàng tộc.

Thanh Long Hoàng tộc đã bị lênh cấm, người Thanh Long Hoàng tộc không thể nhúng tay vào chuyện bên ngoài.

Ta không tin Thanh Long Hoàng tộc các ngươi dám động vào Thiên Vân đảo.

Lúc này, trên không trung có một âm thanh già nua vang lên.

Đồng thời có hai đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt đám người Thiên Vân đảo.

Trong hai người tới có một người thân thể mềm ại, uyển chuyển, người này chính là Đông Cung Huyên.

Mà một người khác dường như là người vừa mới nói chuyện.

Đây cũng là lão phụ nhân xuất hiện lần trước định đối phó với Huyết Kiếm Đại Đế.

Bộ dáng tuổi già sức yếu, tóc trắng xóa, khuôn mặt lại cực kỳ bóng loáng, mượt mà, ánh mắt thâm thúy như sao.

Lão phụ nhân này xuất hiện, ánh mắt đảo qua mọi người, lập tức nhìn về phía Lục Thiếu Du, Lục Kinh Vân, còn có Tiểu Long.

Ánh mắt Lục Thiếu Du hơi trầm xuống, lão phụ nhân này tuy rằng ẩn nấp khí tức, lần trước hắn không có cách nào dò xét ra thực lực rõ ràng.

Thế nhưng hắn biết người này mạnh hơn Đông Cung Huyên kia một ít.

Lúc này dò xét Lục Thiếu Du nhanh chóng nhận ra tu vi của lão phụ nhân này không ngờ đã đạt tới Linh Đế tam tọng.

Xem ra trong Đế Đạo minh thì thực lực của Thiên Vân đảo tuyệt đối nằm trong top đầu.

Chỉ là Linh Đế tam trọng mà thôi, ta muốn nhìn xem ta diệt Thiên Vân đảo các ngươi thì các ngươi làm khó dễ gì được ta? Để xem cái lệnh cấm kia có quản được ta hay không? Ánh mắt Tiểu Long giờ phút này tràn ngập hàn ý nhìn về phía lão phụ nhân kia, linh nguyên mênh mông bắt đầu khởi động khiến cho không trung phía sau lưng Tiểu Long gió nổi mây phun.

Tiểu Long sắp ra tay.

Chư vị bằng hữu Thiên Vân đảo, ta chỉ muốn gặp Mộ Dung Lan Lan mà thôi.

Nếu như chư vị không đồng ý, vậy thì đừng trách ta không khách khí.

Trường bào màu xanh trên người Lục Thiếu Du tung bay, cũng không có ngăn cản Tiểu Long, mà quanh thân cũng có khí tức mênh mông lan tràn.

Kim Hoàng khí phô thiên cái địa tuôn ra.

cả hải vực run rẩy rồi lập tức cuồn cuộn.

Ah.

Dưới Kim Hoàng khí, người Thiên Vân đảo lập tức bị áp chế kêu thảm thiết, sắc mặt trắng bệch.

Thiên Vân đảo đã không thức thời thì đừng trách chúng ta không khách khí.

Cực Lạc Tam Quỷ lạnh lùng quát một tiếng, chân khí phô thiên cái địa lan tràn ra.

Tất cả cường giả Phi Linh môn đều nhảy về phía trước.

Không gian ru rẩy, phong vân biến sắc, trong mắt cường giả Phi Linh môn tràn ngập hàn ý.

Chỉ đợi Lục Thiếu Du ra lệnh một tiếng, chỉ sợ cả đám sẽ không chút do dự ra tay với người Thiên Vân đảo.

Tất cả người của Thiên Vân đảo có mặt lúc này vô cùng kinh hãi.

Sự khủng bố của Lục Thiếu Du bọn họ đã tận mắt nhìn thấy, nhớ tới kết cục của Thiên Kiếm môn, trong lòng bọn họ hiện tại còn đang sợ hãi.

Bọn họ cũng không biết tại sao Lục Thiếu Du lại đột nhiên ra tay với Thiên Vân đảo.

Lục chưởng môn, mong chưởng môn nể tình bằng hữu giữa chúng ta.

Đạm Đài Tuyết Vi biến sắc, nàng không ngờ Lục Thiếu Du lại dùng loại phương thức này tới Thiên Vân đảo.

Lục chưởng môn, việc này nên nói kỹ càng.

Dưới lớp khăn che mặt màu hồng, Đông Cung Huyên ngẩng đầu nhìn qua Lục Thiếu Du, âm thanh già nua vang lên.

Đông Cung tiền bối, ta bất kính với Thiên Vân đảo như vậy sợ rằng nghĩa phụ ta biết sẽ mất hứng.

Thế nhưng ta không thể cho Đông Cung tiền bối mặt mũi.

Ngày hôm nay không gặp được Mộ Dung Lan Lan ta sẽ không khách khí.

Cho dù là san bằng Thiên Vân đảo thành bình địa thì ta cũng không tiếc.

Lục Thiếu Du ngạo nghễ đứng trên không trung, hàn ý ngập trời.

Khi nhìn về phía Đông Cung Huyên thì ánh mắt Lục Thiếu Du mới hòa hoãn một chút.

Đông Cung Huyên này có quan hệ bất phàm với nghĩa phụ, cũng không nên đắc tội quá.

Ánh mắt hắn đảo qua Đạm Đài Tuyết Vi nói: Chỉ là coi như san bằng Thiên Vân đảo, ta cũng không dám đắc tộ Đông Cung tiền bối, cũng không động thủ với Tuyết Vi cô nương.

Về phần những người khác thì đừng trách ta ra tay độc ác.

Lục Thiếu Du, Đế Đạo minh còn chưa giải tán.

Chẳng lẽ ngươi đã muốn ra tay với Thiên Vân đảo? Ngươi trở mặt cũng quá nhanh a.

Lão phụ nhân Linh Đế tam trọng kia lên tiếng, ánh mắt không ngừng biến ảo.

Giờ phút này ngay cả Hàn Băng Đại Đế, Thánh Thủ Linh Đế, Dương Quá, Lục Tâm Đồng và những người khác đều có chút kỳ quái.

Không biết tại sao Lục Thiếu Du lại đột nhiên động thủ với Thiên Vân đảo.

Thế nhưng lúc này mọi người tự nhiên sẽ không hỏi nhiều.

Khí tức trong lúc mơ hồ phóng ra, dẫn động năng lượn g thiên địa biến hóa.

Chỉ cần Lục Thiếu Du nói động thủ, sợ rằng trong nháy mắt bọn họ sẽ tiêu diệt, san bằng Thiên Vân đảo.

Để cho ta gặp Mộ Dung Lan Lan thì tất cả sẽ dễ nói chuyện.

Ta dùng lễ làm đầu, nếu như cố tình làm khó ta, cho dù là Thiên Vương lão tử ta cũng sẽ không khách khí.

Chuyện này không liên quan tới việc của bổn minh.

Hôm nay chỉ là việc tư của Lục Thiếu Du ta.

Nếu Thiên Vân đảo không đồng ý thì có thể rời khỏi Đế Đạo minh.

Lục Thiếu Du nói từng chữ một, ánh mắt nhìn về phía lão phụ nhân kia.

Kim Hoàng khí lan tràn, sắc bén mà lạnh lẽo, khí tức mênh mông không biết vô tình hay cố ý mà mơ hồ áp chế lão phụ nhân này.

Mẫy thân, có phải người ở trên Thiên Vân đảo hay không? Con đang tìm người đây.

Lục Kinh Vân nhảy ra, quanh thân được kim quang màu v àng bao phủ, uy áp Kim Hoàng khí kinh người phô thiên cái địa lan tràn ra.

Âm thanh cuồn cuộn quanh quẩn trên hải vực.

Đám người Thánh Thủ Linh Đế, Dương Quá, Lục Tâm Đồng, Hàn Băng Đại Đế lúc này mới biết được, hóa ra chuyện này có liên quan tới mẫu thân Lục Kinh Vân, có liên quan tới Thiên Vân đảo.

Giờ phút này ánh mắt xinh đẹp của đám người Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Bạch Linh cùng chúng nữ biến đổi, thế nhưng cũng không nói lời nào.

Kính Hoa, Thủy Nguyệt a di.

Phụ thân của con nói mẫu thân con ở Thiên Vân đảo.

Hai người có biết mẫu thân con là ai không? Lục Kinh Vân tiến lên, dùng ánh mắt chờ mong nhìn Kính Hoa, Thủy Nguyệt.

Hắn chỉ quen thuộc với Kính Hoa, THủy Nguyệt mà thôi.

Lúc này trong lòng hắn vô cùng chờ mong.

Sau khi biết được tung tích của mẫu thân.

Sự chờ mong trong lòng hắn so với bất luận kẻ nào còn lớn hơn.

Tâm thần lúc nào cũng không yên.

Kinh Vân.

Dưới uy áp, sắc mặt hai người Kính Hoa, Thủy Nguyệt vô cùng khó coi.

Giờ phút này ánh mắt nhị nữ nhìn về phía Lục Kinh Vân vô cùng bất đắc dĩ, sư phụ không nói, hai nàng làm sao có thể mở miệng.

Có phải hai người biết rõ tung tích của mẫu thân con không? Nhìn ánh mắt của Kính Hoa, Thủy Nguyệt, Lục Kinh Vân nhìn về phía Thanh Quán Tôn giả, Đông Cung Huyên, còn có lão phụ nhân kia lớn tiếng hỏi.

Chư vị tiền bối, mong chư vị để cho ta gặp Mộ Dung Lan Lan, nếu không mong chư vị thứ cho ta vô lễ.

Ánh mắt Lục Thiếu Du âm trầm, nhìn phản ứng của người Thiên Vân đảo hắn càng khẳng định phán đoán trong lòng mình.

KHó trách hắn không nghĩ ra được mẫu thân Kinh Vân rốt cuộc là ai.

Lục Thiếu Du thậm chí còn hòa nghi liệu có phải thiên địa chiếu cố sai người rồi hay koong.

Nói không chừng Lục Kinh Vân không có quan hệ với hắn.

Ài.

Cũng đành vậy, đành vậy.

Nhìn Lục Thiếu Du, cùng với đội hình kinh khủng sau lưng Lục Thiếu Du.

Lão phụ nhân kia thở dài, ánh mắt bất đắc dĩ, thân ảnh lập tức biến mất tại chỗ.

Để cho Lan Lan tự mình giải quyết đi.

Đông Cung Huyên dứt lời, cũng biến mất trên không trung.

Tuyết Vi, mang bọn họ đi đi.

Thanh Quán Tôn giả nhìn hai người Lục Thiếu Du và Lục Kinh Vân, ánh mắt như nước tràn ngập sự bất đắc dĩ.

Thân ảnh lập tức rời đi theo Đông Cung Huyên.

Một lát sau, trên một ngọn núi khổng lồ không ngớt có từng đạo thân ảnh xuất hiện.

Lục chưởng môn, sư phụ bế quan ở nơi này.

Đạm Đài Tuyết Vi nhìn ngọn núi tước mắt, bàn tay ngọc chỉ về phía xa rồi quay đầu nhìn Lục Thiếu Du.

Lúc này nàng mới phát hiện ra thân ảnh Lục Thiếu Du không biết từ khi nào đã biến mất.

Mà một đạo âm thanh đã vang lên trong tai nàng: Đa tạ Tuyết Vi cô nương, Lục Thiếu Du ta thiếu nợ cô nương một nhân tình.

Ánh mắt Đạm Đài Tuyết Vi khẽ đổi, nhìn về phương xa.

Trong một sơn động, trên bệ đá lúc này có một nữ tử mặc cung trang màu hồng đang ngồi.

Da thịt trắng như tuyết, mái tóc đen nhánh búi cao, khí tức toàn thân chấn động, quanh thân được một vòng quang mang vô hình bao phủ.

Thân ảnh Lục Thiếu Du lặng lẽ không một tiếng động xuất hiện trong sơn động, nhìn nữ tử đang ngồi trên bệ đá, ánh mắt rung động.

Giấc mộng lúc trước nửa thật nửa giả, trong ảo cảnh, Độc Cô Cảnh Văn, Bắc Cung Vô Song, Bạch Linh đều xuất hiện.

Thế nhưng không ngờ bên ngoài ảo cảnh lại xảy ra chuyện thật.

Nếu không phải có Đạm Đài Tuyết Vi nhắc nhở, Lục Thiếu Du không có cách nào nghĩ tới Mộ Dung Lan Lan.

Khó trách sau khi hắn tỉnh dậy đã không thấy Mộ Dung Lan Lan đâu.

Nhìn nữ tử đang khoanh chân ngồi, thân thể mềm mại, mê người này, ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi.

Bộ ngực cao ngất, da thịt trắng như tuyết.

Dung nhan không kém bất luận nữ tử nào.

Mà khí tức thành thục vũ mị trên người nàng hiện tại chúng nữ Lữ Tiểu Linh, Vân Hồng Lăng không thể so sánh được.

Ài.

Mộ Dung Lan Lan đang tu luyện dường như cảm nhận được thứ gì đó, hai mắt đột nhiên mở ra.

Lập tức nhìn vào người Lục Thiếu Du.

Khi nhìn thấy rõ thân ảnh màu xanh này, thân thể mềm mại của nàng khẽ run lên, lập tức đứng dậy.

Tại sao ngươi lại phá cấm chế vào đây? Mộ Dung Lan Lan kinh ngạc, ánh mắt vô cùng mê người.

Hàm răng khẽ bắn bờ môi đỏ mọng, trong lòng âm thầm cười khổ.

Dùng tu vi của hắn bây giờ, muốn vô thanh vô tức phá vỡ cấm chế của nàng không phải là việc gì khó.

Khó trách những năm này nàng thường xuyên đi tới Phi Linh môn gặp Kinh Vân.

Lục Thiếu Du nhìn Mộ Dung Lan Lan, những năm gần đây nữ tử trước mặt hắn ngày càng vũ mị, quyến rũ.

Khí tức trên người khiến cho người ta có cảm giác thời gian, giống như rượu ngon, càng để lâu càng thơm ngon.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License