con-mat-ao-thi

Nếu nó là vật sống, như vậy hàn khí âm trầm bắn ra đủ đánh chết Đế giả bình thường, như vậy thực lực của chính nó lại cường hãn tới tình trạng nào, điều này làm trong lòng Lục Thiếu Du lo lắng lẫn ngưng trọng.

Hai cỗ long quyển phong bạo giống như đang cắn nuốt đối phương, trong đó có một cỗ rõ ràng chiếm cứ thượng phong, đã đem cỗ thứ hai cắn nuốt bao trùm.

Cỗ thứ hai tận lực giãy dụa nhưng không cách nào giãy thoát sự cắn nuốt của cỗ thứ nhất.

Mà long quyển phong bạo thứ nhất càng lúc càng lớn, không gian xung quanh vặn vẹo kịch liệt, phát ra tiếng vang gào thét, tiếng vang khuếch tán khiến linh hồn dao động cùng sát khí nơi này càng lúc càng nồng nặc.

Chân khí của linh hồn dao động mang theo uy áp Đế giả thật lớn, uy áp mạnh tới mức khiến Lục Thiếu Du cũng bị ảnh hưởng.

Mà lúc này đại hồn anh càng thêm hưng phấn, nếu không phải Lục Thiếu Du mạnh mẽ áp chế, chỉ sợ đã xông ra ngoài, nhưng mặc dù là vậy đại hồn anh cũng không ngừng xao động.

Chẳng lẽ đều là tàn hồn cùng sát khí, nhưng đây rõ ràng là linh hồn dao động, không giống như tàn hồn, chẳng lẽ… Ngẩng đầu nhìn lên hai cỗ long quyển phong bạo, Lục Thiếu Du đột nhiên nghĩ tới một việc, đại hồn anh theo bản năng cảm giác được hưng phấn, như vậy hai cỗ long quyển phong bạo đều do năng lượng tàn hồn cùng sát khí ngưng tụ hình thành.

Bên trong Thiên Trủng hẳn có vô số Đế giả vẫn lạc, có tàn hồn cùng sát khí ngưng tụ thành vật có sinh mạng thật quỷ dị cũng là chuyện thật bình thường, nhưng chân khí trong long quyển phong bạo rõ ràng là linh hồn dao động mà không phải tàn hồn.

Điều này làm trong lòng Lục Thiếu Du run lên, có lẽ tàn hồn cùng sát khí ngưng tụ thành năng lượng đạt tới cấp độ Đế giả, cho nên mới cảm nhận được là linh hồn dao động mà không phải năng lượng tàn hồn.

Nếu hai cỗ long quyển phong bạo này ngưng tụ tới cấp độ Đế giả, chẳng khác gì thay da đổi thịt, tàn hồn thành linh hồn, giống như có lại được linh trí, hai luồng năng lượng linh hồn có linh trí, cũng chính là vật sống, hai cỗ năng lượng tranh chấp có thể đem Đế giả đánh chết, như vậy thực lực thế nào cũng hiểu được.

Không tốt, nên rời khỏi mới được, vạn nhất… Thần sắc Lục Thiếu Du ngưng trọng, nếu hai vật linh hồn dao động kia có linh trí, hắn hiện thân ở nơi đây tuyệt đối sẽ có nguy hiểm thật lớn, nên rời khỏi tốt hơn.

Xuy! Đúng ngay lúc này, cỗ long quyển phong bạo thứ hai rốt cục giãy thoát khỏi cỗ thứ nhất cắn nuốt, mang theo tiếng rít như cuồng phong trực tiếp bỏ chạy, vừa vặn chạy về hướng Lục Thiếu Du, chỉ nháy mắt đã đi tới trước người hắn, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng.

Kiệt kiệt, Âm Minh, ngươi trốn không thoát! Bên trong long quyển phong bạo thứ nhất truyền ra âm thanh âm trầm, tốc độ còn nhanh hơn cỗ thứ hai, nháy mắt xuyên qua không gian ngăn cản trước mặt cỗ thứ hai.

Hai cỗ long quyển phong bạo mang theo linh hồn dao động không ngừng giằng co, hàn khí âm trầm cuồn cuộn bao trùm bừa bãi, đem cả Lục Thiếu Du kéo xả vào bên trong.

Không nghĩ tới lại có một nhân loại đi vào, kiệt kiệt, vận khí của ta không tệ! Trong cỗ thứ nhất lại truyền ra âm thanh sắc bén âm trầm cười to.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu, ánh mắt biến thành ngưng trọng.

Trong cỗ thứ nhất giống như có đôi mắt âm trầm sắc bén xuyên thấu qua phong bạo nhìn hắn như nhìn một con mồi, khí tức âm trầm cuồn cuộn đủ chứng minh thực lực cỗ thứ nhất cường hãn tới cực hạn, cũng chứng minh thứ này đã có linh trí của mình.

Nhân loại, ngươi mau tới đây, Âm Đàm muốn cắn nuốt linh hồn của ngươi, chiếm cứ nhục thể của ngươi! Cỗ thứ hai thể tích nhỏ hơn một chút truyền ra một giọng nữ âm trầm, chân khí rơi lên người Lục Thiếu Du.

Trong lòng Lục Thiếu Du run lên, nhìn hai cỗ phong bạo trong lòng cười khổ, nhưng cũng không lập tức tiến tới chỗ cỗ thứ hai, dù sao hắn cũng phải cẩn thận một ít.

Nhân loại, ngươi muốn chết sao, còn không mau qua đây, thực lực Âm Đàm ngay cả ta cũng khó đối kháng, hai chúng ta liên thủ mới có thể đối kháng hắn! Giọng nữ âm khí nặng trĩu lại hô to.

Kiệt kiệt, Âm Minh, ngươi thật sự làm ta thay đổi cách nhìn, ta xem nhân loại này tối đa chỉ tới Vũ Đế nhị trọng mà thôi, chẳng lẽ ngươi nghĩ nhân loại này có thể cứu ngươi hay sao, ta tùy tiện động thủ cũng có thể làm cho hắn tan thành mây khói, huống chi ngươi cũng không có hảo tâm, nhưng hôm nay hai ngươi đều là của ta! Lời nói kiệt ngạo vừa rơi xuống, trong cỗ thứ nhất gào thét mấp máy, một vật dữ tợn khủng bố như râu bạch tuộc mở ra miệng rộng dữ tợn phá vỡ không gian đánh về phía Lục Thiếu Du.

Long Ảnh Tí! Sắc mặt Lục Thiếu Du đại biến, hoàng mang chợt lóe, phất tay đánh ra.

Ngao! Một âm thanh long ngâm vang lên, một hư ảnh hình rồng bay ra, trực tiếp va chạm vào vật dữ tợn kia.

Xuy! Vật dữ tợn khủng bố như lệ quỷ, nháy mắt bành trướng đem hư ảnh hoàng long cắn nuốt mất dạng.

Vật dữ tợn càng bành trướng thật lớn, hư ảnh long hình chỉ thoáng ngăn cản nó mà thôi, lại tiếp tục bạo lướt về hướng Lục Thiếu Du.

Vật dữ tợn kia dùng tốc độ khủng khiếp đem Lục Thiếu Du cắn nuốt vào trong bụng.

Kiệt kiệt, nhân loại không tự lượng sức mình, thực lực quá kém, lưu trữ cũng vô dụng, tìm thực lực mạnh hơn mới tốt, Âm Minh, tới lượt ngươi! Trong cỗ thứ nhất truyền ra âm thanh kiệt ngạo, cũng không đem Lục Thiếu Du xem vào trong mắt.

Tựa hồ không nghĩ tới nhân loại kia không chịu nổi một kích, cỗ thứ hai trầm mặc một thoáng, trầm giọng nói: Âm Đàm, hiện tại hình như lại có nhân loại đi vào, chúng ta liên thủ không phải vừa lúc sao, nếu ngươi nhất định muốn đối phó ta, ta sẽ liều mạng với ngươi, cho ngươi cũng không chiếm được chỗ tốt gì! Âm Minh, ngươi quá đề cao mình rồi, hiện tại ngươi có tư cách gì bàn điều kiện với ta, ngươi không còn là đối thủ của ta nữa! Âm thanh kiệt ngạo nói.

Âm Đàm, là ngươi vô sỉ đánh lén ta, bằng không ta làm sao e ngại ngươi! Âm Minh oán hận nói.

Xuy xuy… Đúng lúc này, chỉ thấy từ trong vật dữ tợn lóe ra tử kim điện mang, sau đó vật dữ tợn khổng lồ run rẩy tiêu tán, nháy mắt biến mất không còn nhìn thấy.

Ông ông… Vật dữ tợn biến mất, thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện, Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực phát ra tiếng sấm, Thanh Linh khải giáp tràn ngập tử kim điện mang.

Lôi điện lực, trên người nhân loại này sao có lôi điện lực! Âm thanh kiệt ngạo nhất thời run rẩy lên, tựa hồ cực kỳ kiêng kỵ lôi điện lực, vật dữ tợn bị phá hủy làm cho hắn bị ảnh hưởng không ít.

Nhân loại, ngươi mau ra tay đối phó Âm Đàm, hắn vốn là linh hồn thể, sợ nhất là lôi điện lực, chúng ta liên thủ trừ hắn mới thoát khỏi nguy cơ hôm nay, nếu không dù cho ngươi bỏ chạy, hắn cũng sẽ vô cùng vô tận đuổi giết ngươi trong này! Âm Minh vô cùng ngạc nhiên, không ngờ Lục Thiếu Du có lôi điện lực, nhưng sau thoáng kinh ngạc lại vui mừng hô to.

Nhân loại, ngươi đừng nghe tiện tỳ Âm Minh này, nàng chỉ muốn lợi dụng ngươi đối phó ta mà thôi, hơn nữa ta kiêng kỵ lôi điện lực của ngươi nhưng cũng không quá xem trọng trong mắt, chỉ bằng ngươi muốn đối phó ta còn sớm vô cùng đâu, hiện tại ta cho ngươi cơ hội rời đi, ta chỉ muốn đối phó tiện tỳ Âm Minh này là được rồi! Âm thanh kiệt ngạo truyền ra, đã ôn hòa hơn không ít.

Lục Thiếu Du đạp không mà đứng, cũng không lập tức ra tay, ánh mắt ngưng trọng cảnh giác nhìn hai cỗ long quyển phong bạo, không biết bên trong che giấu vật gì, nhưng hắn rất rõ ràng, chúng nó đều là linh hồn thể, cho nên sợ hãi Tử Kim Huyền Lôi, giống như Thanh Lôi Huyền Đằng của Lục Tâm Đồng, đều là khắc tinh của linh hồn thể.

Lục Thiếu Du xoay chuyển ánh mắt, thoáng do dự, vật bên trong hai cỗ long quyển phong bạo khẳng định cực độ khủng bố, mình nên sớm rời đi tốt hơn.

Được, ta rời khỏi đây, các ngươi tiếp tục đi! Lục Thiếu Du chỉ thoáng do dự lập tức làm ra lựa chọn, mình cũng không cần trộn lẫn vào chuyện này, sớm rời đi mới tốt, vừa dứt lời định vỗ cánh rời khỏi.

Không sai, ngươi đi đi, ta có thể tha cho ngươi một lần! Nhìn thấy Lục Thiếu Du đồng ý rời khỏi, âm thanh kiệt ngạo mơ hồ mang theo tia cao hứng.

Nhân loại, ngươi đi không được, đã tới nơi này Âm Đàm tùy thời đều sẽ tìm được ngươi, nếu Âm Đàm cắn nuốt ta, thực lực lại tăng cường, tới lúc đó dù ngươi có lôi điện lực cũng khó thể chân chính áp chế được hắn, ngươi cũng chết chắc rồi! Thấy Lục Thiếu Du muốn đi, Âm Minh sốt ruột lớn tiếng hô.

Hiện tại ta chỉ cần an toàn là tốt rồi! Lục Thiếu Du cũng không nắm chắc đối phó được cỗ long quyển phong bạo thứ nhất, giọng nữ kia rõ ràng e ngại, nếu mình liên thủ với nó càng thêm mạo hiểm, cho nên Lục Thiếu Du không có ý định lưu lại.

Ông! Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực chấn động, Lục Thiếu Du vỗ cánh rời đi.

Nhân loại, các ngươi đi vào nơi này có phải muốn tìm đại cơ duyên, nếu không sẽ không ai có thể rời khỏi đây, chúng ta liên thủ đối phó Âm Đàm, ta dẫn ngươi đi tìm đại cơ duyên, ta biết ở nơi nào, bằng không các ngươi không cách nào tìm thấy, sau khi đối phó ta Âm Đàm cũng sẽ không bỏ qua ngươi! Nhìn thấy Lục Thiếu Du thật muốn đi, Âm Minh lại lớn tiếng hô.

Đại cơ duyên! Nghe được lời này, Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực chợt rung lên, Lục Thiếu Du lập tức dừng lại, ánh mắt nhìn qua Âm Minh, đây tuyệt đối là điều kiện thật hấp dẫn đối với hắn.

Nếu là điều kiện khác, Lục Thiếu Du sẽ không đặt trong mắt, sẽ không chút do dự rời đi, nhưng quan hệ tới đại cơ duyên, Lục Thiếu du không thể không để ý, mọi người đã bị Đế giả triệu hoán gọi vào Thiên Trủng, hẳn có quan hệ tới đại cơ duyên kia.

Ta dựa vào cái gì tin tưởng ngươi, huống chi dù chúng ta liên thủ cũng chưa chắc sẽ thắng lợi! Lục Thiếu Du hỏi, Tử Kim Huyền Lôi quanh quẩn, chân khí bắt đầu khởi động, chuẩn bị đề phòng bất trắc.

Nhân loại, ngươi không liên thủ với ta, tới lúc đó Âm Đàm cũng không bỏ qua ngươi, nếu để cho hắn cắn nuốt ta, thực lực của hắn lại tăng nhiều, chênh lệch với ngươi càng lớn, hắn sẽ không còn sợ hãi lôi điện lực của ngươi, ngươi hẳn phải chết không cần nghi ngờ! Âm Minh nói tiếp: Mà bây giờ chúng ta liên thủ, còn có cơ hội, nếu không phải hắn đánh lén ta, khiến ta bị thương, ta cũng không sợ hắn, lúc này có thêm ngươi, chỉ cần ngươi dùng lôi điện lực phụ trợ ta, ta nghĩ ta còn có cơ hội đối phó hăn, tới lúc đó thực lực của ta gia tăng, có thể cùng ngươi đi tới chỗ hung hiểm tìm đại cơ duyên! Tiện tỳ, lại muốn tính kế ta, trước giải quyết ngươi nói sau! Long quyển phong bạo khổng lồ đột nhiên run rẩy, hóa thành hư ảnh người khổng lồ lớn hơn ngàn thước sừng sững như một ngọn núi.

Hưu! Hư ảnh khổng lồ phất tay đánh ra một đạo linh hồn dao động mang theo khí tức âm trầm, xen lẫn sát khí nháy mắt thổi quét về phía trước.

Hừ! Trong cỗ long quyển phong bạo thứ hai vang lên tiếng hừ lạnh, sau một trận run rẩy hóa thành hư ảnh người khổng lồ, trong mơ hồ lại có được đường cong nảy nở, vừa phất tay lại đánh ra linh hồn dao động cuồn cuộn thổi quét tới.

Oanh! Hai cỗ năng lượng va chạm, cả không gian đều run rẩy, Lục Thiếu Du có thể cảm giác được một cỗ sát khí cùng linh hồn dao động cường hãn giống như đang phun trào, dư ba đủ làm ảnh hưởng tới linh hồn.

Nhân loại, mau giúp ta, bằng không chúng ta đều phải chết, ngươi cũng không chiếm được đại cơ duyên! Giọng nữ rõ ràng bị đẩy lui rơi xuống hạ phong, giọng nói vô cùng ngưng trọng.

Lục Thiếu Du rơi vào khó khăn, nhìn hai hư ảnh cực lớn va chạm lẫn nhau, đột nhiên cắn răng, Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực phá không bay ra, nháy mắt vung tay đánh ra đạo tử kim lôi đình thẳng về hướng hư ảnh người khổng lồ đầu tiên.

Oanh long! Nhân loại đáng chết, ta sẽ không tha cho ngươi! Hư ảnh người khổng lồ cảm giác được lôi điện lực bạo lướt tới, nó cực kỳ kiêng kỵ, thậm chí không tiếp tục công kích hư ảnh thứ hai, chỉ phất tay bố trí một tầng quầng sáng quỷ dị quanh người.

Oanh! Tử Kim Huyền Lôi hung hăng va chạm lên quầng sáng quỷ dị, bởi vì trời sinh có thể khắc chế năng lượng kia, nháy mắt oanh kích thành nứt nẻ, ầm ầm phá nát, nhưng quầng sáng quỷ dị cũng ngăn cản được Tử Kim Huyền Lôi.

Đặng đặng… Tử Lôi Huyền Đỉnh cùng hư ảnh đều bị đẩy lui một bước, có vẻ chật vật.

Nhân loại đáng chết, thật cho rằng ta không làm gì được ngươi sao! Hư ảnh khổng lồ nổi giận, thân thể xuyên qua không gian đánh tới.

Lục Thiếu Du lại vung tay, một đạo Tử Kim Huyền Lôi tiếp tục bay ra.

Có lôi điện lực, nhưng thực lực ngươi dù sao quá thấp, Vũ Đế nhị trọng mà thôi, không biết tự lượng sức mình! Hư ảnh khổng lồ nổi giận, một cỗ sát khí trào ra, giống như dải lụa khổng lồ oanh kích thẳng vào Tử Kim Huyền Lôi.

Oanh long! Tiếng nổ tung vang rền, cự lực thổi quét, Tử Kim Huyền Lôi cùng dải lụa đồng thời bị chấn vỡ, mang theo điện mang chói mắt văng tung tóe như pháo hoa, một cỗ năng lượng sát khí mạnh mẽ tràn tới trước người Lục Thiếu Du.

Ông! Lục Thiếu Du cả kinh, Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực nhanh chóng bao phủ trước người, đem thân hình bao trùm bên trong.

Oanh! Lục Thiếu Du lập tức bị oanh rơi xuống đất, nện thẳng vào trong lòng đất.

Cự lực đập vào, lúc này Lục Thiếu Du mới cảm giác được vật khủng bố do tàn hồn sát khí ngưng tụ mà thành.

Thực lực như vậy chắc đã đạt tới cấp độ Đế giả ngũ trọng, thậm chí là lục trọng, cự lực như muốn xé nát phá hủy lục phủ ngũ tạng của Lục Thiếu Du, âm hàn khí thẩm thấu còn mang theo linh hồn công kích cực mạnh bên trong.

Mặt đất nứt nẻ, sơn băng địa liệt, khe nứt tràn ngập, mà thân hình Lục Thiếu Du cũng bị nện chui vào hố sâu.

Hư ảnh nữ nhân có vẻ cực kỳ khó xem, nhân loại kia không tạo nổi chút tác dụng nào, kế tiếp tới phiên nó phiền toái.

Kiệt kiệt, đã nói không biết tự lượng sức mình, có lôi điện lực mà thực lực quá yếu, không chịu nổi một kích! Hư ảnh khổng lồ kiệt ngạo quát.

Thật không chịu nổi một kích sao, nhưng ngươi tựa hồ còn không làm được gì ta mà! Hư ảnh vừa dứt lời, một đạo thanh quang nhảy ra, nháy mắt đạp không bay lên, Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực vỗ mạnh, chính là Lục Thiếu Du.

Sắc mặt hắn có chút tái nhợt, nhìn chằm chằm hư ảnh khổng lồ.

Di! Hai hư ảnh khổng lồ lộ vẻ kinh dị, mà Âm Minh liền lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

Hừ, ta xem ngươi còn có bản lĩnh gì! Hư ảnh khổng lồ nổi giận, linh hồn lực thổi quét, sát khí cùng linh hồn dao động trực tiếp ảnh hưởng linh hồn, trực tiếp lao thẳng tới.

Ô ô… Từ trong luồng năng lượng lại phát ra tiếng ô ô quái khiếu.

Trong nháy mắt từng vật dữ tợn mà Lục Thiếu Du từng gặp qua liên tục chui ra, chen chúc bao phủ về phía hắn.

Tử Lôi Huyền Đỉnh! Lục Thiếu Du nhíu mày, huyền đỉnh bay lên không trung, lập tức trướng lớn, lật úp giữa không trung, lôi quang bí văn lan tràn, chỉ một thoáng trên không gian trào ra một mảnh tử sắc lôi vân thật dày.

Điện quang lưu chuyển, phong vân biến sắc, lôi vân dày đặc, từng tiếng sấm sét khiến nhịp tim đập nhanh lan tràn, làm cả phiến không gian đều run rẩy.

Đây là… Hai hư ảnh ngây người nhìn thấy lôi vân mênh mông cuồn cuộn bao phủ, tử sắc lôi điện rậm rạp như thác nước treo lơ lửng trên bầu trời.

Cả hai hư ảnh theo bản năng đều run sợ, lôi điện lực cường hãn như thế, trời sinh chính là thứ mà linh hồn thể sợ hãi nhất.

Ô ô… Vô số vật khủng bố bạo lướt đi ra, nhưng khoảnh khắc nhận lấy ảnh hưởng thật lớn, nhất thời liền e sợ, toàn thân không ngừng run rẩy.

Mà lúc này lôi điện rậm rạp trên không mang theo năng lượng đáng sợ tràn ra ngoài, điện mang tuôn xuống khiến không gian nổ tung từng khúc.

Oanh long long! Tử sắc lôi điện tuôn xuống, đem cả không gian vây kín mít, tiếng sấm vang ầm ĩ không ngừng.

Từng đạo lôi đình đi qua, không gian ầm ầm nổ tung, với thực lực bản thể Lục Thiếu Du hiện tại nương bằng đan điền khí hải biến thái, đủ đối kháng với Vũ Đế tứ trọng đỉnh phong, thậm chí là Vũ Đế ngũ trọng bình thường cũng có lực đối kháng.

Oanh oanh! Từng đạo lôi đình giáng xuống, từng vật dữ tợn phá nát, chỉ chịu đựng chừng hai đạo lôi đình lập tức tiêu tán giữa không trung.

Ô ô… Vật dữ tợn thất kinh bỏ chạy, nhưng trong không gian lôi điện giống như có cỗ năng lượng vô hình khống chế không cách nào thoát thân, chỉ một lát toàn bộ vật dữ tợn đã bị phá hủy sạch sẽ.

Mỗi một vật dữ tợn bị phá hủy, hư ảnh khổng lồ lại bị ảnh hưởng, càng lúc càng lớn.

Lôi điện lực thật mạnh, nhân loại, mau oanh kích Âm Đàm, hắn sợ lôi điện lực! Âm Minh kinh hãi, nháy mắt lộ vẻ vui mừng kêu lên.

Oanh long long! Lục Thiếu Du thúc giục Tử Kim Huyền Lôi oanh thẳng về hướng Âm Đàm, từng đạo lôi đình không ngừng bắn xuống.

Đáng chết! Âm Đàm quát một tiếng, cánh tay khổng lồ run lên, một quầng sáng ngăn cản trước người, sát khí cùng linh hồn năng lượng tràn ngập sôi trào.

Oanh long long! Không gian run rẩy chấn động, tử sắc lôi đình rơi lên quầng sáng, lôi đình lực đánh xuống, quầng sáng nứt nẻ, phá nát thành năng lượng tiêu tán giữa không trung.

Oanh long long! Một đạo tử sắc lôi đình thật lớn như cự long rít gào mang theo ánh sáng chói mắt ầm ầm đánh thẳng tới Âm Đàm.

Trong tích tắc Âm Đàm cũng không kịp đào thoát, lôi đình oanh kích thẳng lên thân hình hắn, tử sắc thiểm điện lan tràn, không gian nứt vụn từng khúc.

Lôi đình hóa thành vô số tử sắc điện xà nho nhỏ rậm rạp tràn vào trong thân thể hư ảnh, phá hủy thân thể cao lớn của hắn.

Xuy! Hư ảnh giống như bị thương nặng, thân hình lập tức uể oải không ít.

Oanh long long! Lục Thiếu Du không bỏ qua cơ hội này, từng đạo lôi đình lực nháy mắt oanh tới, hư ảnh giống như biến thành bia ngắm, không cách nào tránh né.

Nháy mắt hư ảnh đón nhận hơn mười đạo lôi đình lực, thân hình run rẩy, càng lúc càng hư nhược, mơ hồ có dấu vết bị tiêu tán, Tử Kim Huyền Lôi làm cho hắn bị thương nghiêm trọng.

Âm Đàm chưa từng nghĩ tới lại gặp phải lôi điện lực cường đại như vậy, thật sự không ngờ.

Xuy! Hư ảnh cảm giác được nguy cơ thật lớn, lập tức bỏ chạy, tuy lôi đình khắc chế hắn, nhưng còn chưa tới mức khắc tinh như Thanh Lôi Huyền Đằng.

Bởi vậy hư ảnh chịu đựng trọng thương, rốt cục giãy thoát ra ngoài, thoát khỏi tử kim lôi đình bao vây.

Âm Đàm, ngươi trốn không thoát đâu! Hư ảnh Âm Minh xuyên qua không gian xuất hiện trước mặt Âm Đàm.

Hô… Sát khí cùng linh hồn năng lượng thao thiên tràn ra, tựa như long quyển phong bạo phóng thích, trực tiếp đem Âm Đàm thổi quét bên trong.

Không gian nứt vụn, hiển lộ ra khe không gian tối đen, như thác nước tuôn tràn xuống.

Nhân loại, ngươi lưu thủ, giao Âm Đàm cho ta đối phó, chờ ta đối phó hắn xong ta sẽ mang ngươi đi tìm đại cơ duyên! Âm Minh kêu lên.

Âm Minh, tiện tỳ vô sỉ, mau dừng tay! Âm thanh Âm Đàm kinh hãi hô.

Âm Đàm, chúng ta đấu mấy vạn năm, tới hôm nay ngươi đã thua trong tay của ta! Âm Minh phóng thích linh hồn dao động cùng sát khí ngày càng mạnh.

Lục Thiếu Du do dự thu hồi Tử Lôi Huyền Đỉnh, lúc này đại hồn anh không ngừng xôn xao, muốn lao ra cắn nuốt linh hồn năng lượng cùng sát khí tràn ngập trước mắt kia.

Nhưng Lục Thiếu Du không dám, bởi vì so sánh với Âm Đàm cùng Âm Minh, đại hồn anh còn kém hơn nhiều, cho nên Lục Thiếu Du không dám xen vào, chỉ có thể khống chế đại hồn anh kìm nén.

Nhân loại, ngươi không nên tin tưởng Âm Minh, tiện tỳ này âm hiểm nhất, sau khi nàng cắn nuốt ta, cũng sẽ không bỏ qua ngươi, nàng sẽ không cho ngươi đại cơ duyên kia, nếu ngươi giúp ta oanh giết nàng, ta cam đoan cũng mang ngươi đi tìm đại cơ duyên! Âm thanh Âm Đàm truyền ra, đã uể oải hơn không ít.

Nhân loại, ngươi đừng tin Âm Đàm, hắn chỉ vùng vẫy giãy chết, sau khi giải quyết hắn, ta lập tức mang ngươi đi tìm đại cơ duyên, nếu một mình ngươi đi, nguy hiểm trùng điệp, chỉ sợ không cách nào đi tới! Âm Minh lại hô lên.

Lục Thiếu Du chuyển động ánh mắt, nói: Hi vọng ngươi nói lời giữ lời! Đương nhiên, ta nhất định giữ lời! Trong giọng nói của Âm Minh mơ hồ lộ vẻ cao hứng.

Nhân loại ngu xuẩn, ngươi sẽ chết vô cùng thảm! Âm Đàm nghe vậy bất đắc dĩ hét lớn.

Âm Đàm, ngươi đừng vọng tưởng châm ngòi ly gián, chúng ta đối địch mấy vạn năm, hôm nay tới thời gian giải quyết! Âm Minh quát to.

Tiện tỳ, nhân loại đáng chết, ngươi thật quá ngu xuẩn, a… Âm thanh Âm Đàm ngày càng nhỏ, mà lúc này ánh mắt Lục Thiếu Du cũng có chút ngưng trọng.

Không bao lâu, cỗ long quyển phong bạo tạm dừng, thể tích bắt đầu co rút lại.

Cuối cùng một thân hình uyển chuyển hiện ra.

Mà thân ảnh kia toàn thân đều hoàn toàn trần trụi.

Thân thể mềm mại, da thịt trắng nõn, cân xứng, bộ ngực sữa cao ngất, đôi môi ướt át … mỗi một chỗ trên người đều tràn ngập hấp dẫn, vưu vật trời sinh, hồn nhiên thiên thành.

Mà thân thể mềm mại uyển chuyển này lại có một khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp.

Nhưng toàn thân lại tỏa ra sát khí nhàn nhạt, khiến cho người ta nhìn vào không khỏi run sợ, giống như ma nữ tới từ cửu u vậy.

Nhân loại, đa tạ ngươi ra tay tương trợ.

Nữ tử này nhìn qua Lục Thiếu Du, đôi mắt trên khuôn mặt tuyệt mỹ có khí tức âm hàn lan tràn, khiến cho người có thực lực thấp nhìn vào sẽ cảm thấy linh hồn sợ sệt.

Chúc mừng ngươi đem đối thủ thôn phệ hoàn toàn.

Lục Thiếu Du nhìn nữ tử trước mắt, tất cả cảnh tượng trước mắt vừa rồi khiến cho Lục Thiếu Du không khó nhìn ra nữ tử trước mắt đã thôn phệ linh hồn thể Âm Đàm kia.

Chuyện này phải đa tạ ngươi ra tay tương trợ, ta với Âm Đàm có thực lực ngang nhau, nếu như không có lôi điện lực của ngươi làm ảnh hưởng tới Âm Đàm, dưới tình huống ta bị thương, căn bản không có cách nào làm gì hắn.

Nữ tử âm lãnh nói vói Lục Thiếu Du, khóe miệng nở nụ cười vui vẻ cảm tạ.

Khuôn mặt tuyệt mỹ này mỉm cười, vẫn khiến cho người ta cảm thấy lạnh lẽo, giống như trời sinh đã là như vậy, không có cách nào cải biến khí chất đó được.

Hy vọng ngươi nói có thể giữ lời.

Thân thể tuyệt mỹ ở ngay trước mắt thế nhưng lại không khiến cho lòng Lục Thiếu Du dao động một chút nào.

Một chúc định lực ấy Lục Thiếu Du vẫn có đủ.

Cho dù ánh mắt của Lục Thiếu Du cũng không khách khí đánh giá thân thể tuyệt mỹ kia.

Nữ tử nhìn qua Lục Thiếu Du, gật đầu nói: Đương nhiên, ta nói chuyện vô cùng giữ lời.

Bất quá ngươi phải chờ ta một ít thời gian, ta cần có thời gian khôi phục và giải quyết một ít ảnh hưởng.

Cần bao lâu? Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ biến, có một ít chuyện Lục Thiếu Du không thể không đề phòng.

Thực lực của linh hồn thể này tương đương với Âm Đàm kia.

Thực lực kỳ thực có thể so sánh với Đế giả lục trọng.

Nếu như để cho nàng ta khôi phục tới thời kỳ toàn thịnh, tăng thêm vừa thôn phệ Âm Đàm kia, sợ rằng thực lực sẽ càng thêm kinh khủng.

Lục Thiếu Du lo lắng Âm Minh này đến lúc đó sẽ trở mặt thì liệu hắn có thể bảo vệ được bản thân hay không.

Chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi suy nghĩ một ít.

Tuy rằng là đại cơ duyên thế nhưng hiện tại Lục Thiếu Du không có lựa chọn nào khác, chuyện này liên quan cực lớn.

Có lẽ không bao lâu nữa, chờ ta một chút là được.

Ngươi có thể yên tâm.

Chuyện ta đáp ứng ngươi nhất định ta sẽ làm được.

Nữ tử nhìn qua Lục Thiếu Du nói: Đúng rồi, sau này ngươi có thể gọi ta là Âm Minh.

Âm Minh dứt lời, thân thể uyển chuyển mang theo sự hấp dẫn tự nhiên ngồi xuống trước mặt Lục Thiếu Du không xa.

Thủ ấn kết xuất, quang mang quanh thân xuất hiện.

Khí tức âm hàn lan tràn, đã bắt đầu điều tức.

Cũng không bố trí cấm chế phòng ngự gì, dường như rất tin tưởng Lục Thiếu Du vậy.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, thân thể mềm mại, uyển chuyển kia ngồi đó cũng vô cùng mê người.

Sau khi nhìn một lúc, Lục Thiếu Du cũng khoanh chân ngồi ở phía xa, trong đầu suy nghĩ miên man.

Trong hố sâu dưới lòng đất này có linh hồn thể như Âm Đàm và Âm Minh, đây là điều vượt quá sự tưởng tượng của Lục Thiếu Du.

Khó trách lúc trước nhiều Đế giả như vậy chỉ có tiến vào mà không có ra.

Thực lực của Âm Đàm và Âm Minh cũng đã chứng minh sự nguy hiểm trong Thiên Trủng không phải tầm thường.

Vừa rồi Lục Thiếu Du tương trợ Âm Minh là bởi vì cũng không có lựa chọn nào khác.

Hắn không biết một chút gì về Thiên Trủng, cho nên Lục Thiếu Du muốn thông qua Âm Minh biết được nhiều hơn về Thiên Trủng lạ lẫm này một ít.

Quan trọng là Âm Minh nói tới đại cơ duyên, Thiên Đế đại nhân cao cao tại thượng cũng được nàng ta đề cập tới.

Đại cơ duyên kia liên quan tới Thiên Trủng và an nguy của tất cả mọi người.

Lục Thiếu Du cũng không có lựa chọn nào khác.

Âm Đàm và Âm Minh hắn phải lựa chọn tương trợ một người.

Vừa rồi, hắn thấy Âm Minh so với Âm Đàm phù hợp hơn.

Lúc này Lục Thiếu Du cũng không biết Tiểu Long, đại ca Dương Quá, Bạch Linh, Vô Song, Cảnh Văn, Tâm Đồng, đám người sư phụ Thánh Thủ Linh Đế thế nào rồi.

Trong lòng Lục Thiếu Du lo lắng cho mọi người.

Sau khi nhìn thấy Âm Đàm và Âm Minh, trong lòng Lục Thiếu Du càng thêm lo lắng cho đám người Bạch Linh, Vô Song, Tâm Đồng.

Bằng vào thực lực của các nàng một khi gặp phải tồn tại như Âm Đàm, hậu quả không cần phải nói.

Suy tư một lát, trong lúc đợi Âm Minh, Lục Thiếu Du cũng bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.

Trong Thiên Trủng không có trăng sao, thế nhưng không gian lại có chỗ sáng ngời, có nơi lờ mờ.

Thời gian cũng chỉ có thể suy đoán đại khái.

Nếu thân là cường giả, tính toán thời gian đại khái cũng không phải là chuyện lớn gì.

Cho dù là bế quan thì trong lòng cũng biết rõ.

Mà sự tồn tại của Thiên Trủng không có ai biết.

Thiên Trủng rốt cuộc là nơi như thế nào, tại sao lại tồn tại trên đại lục này.

Trong một sơn cốc cực lớn có vẻ âm trầm.

Một đạo thân ảnh hùng vĩ, mặt đeo mặt nạ màu vàng đứng trên ngọn núi.

Bên người còn có một thân ảnh mặc trường bào huyết sắc, lưng đeo trường kiếm màu đỏ.

Đây chính là hai người Huyết Kiếm Đại Đế và Linh Vũ giới chủ.

Giới chủ, chúng ta đi tìm kiếm đại cơ duyên kia như thế nào đây? Huyết Kiếm Đại Đế cung kính hỏi giới chủ Linh Vũ giới.

Đồng thời ánh mắt mang theo sự cảnh giác không ngừng dò xét chung quanh Thiên Trung.

Sẽ tìm được.

Nhưng mà những Hoàng tộc kia cũng sẽ tìm thấy.

Chúng ta không vội, trong này rất nguy hiểm.

Hiện tại còn cần thời cơ.

Không phải tới trước là có được tất cả.

Dưới mặt nạ màu vàng, hàn ý từ trong mắt giới chủ Linh Vũ giới bắn ra.

Giới chủ, chúng ta phải chờ tới khi nào? Huyết Kiếm Đại Đế hỏi.

Ngươi cho rằng đại cơ duyên dễ dàng đạt được như vậy sao? Nếu như dễ dàng đạt được như vậy, bao nhiêu năm qua có nhiều Đế giả tiến vào trong Thiên Trủng, đã sớm có người thành công rồi.

Điều chúng ta cần làm hiện tại là chờ đợi, chỉ cần chờ đợi là tốt rồi.

Giới chủ Linh Vũ giới nhìn qua Huyết Kiếm Đại Đế nói: Yên tâm đi, ngươi có Vô Tự Thiên Thư trong tay, một khi ta tìm được đại cơ duyên nhất định sẽ để cho ngươi trùng kiến Thiên Kiếm môn.

Để cho Thiên Kiếm môn lần nữa đứng sừng sững trên đại lục, trở thành sơn môn mạnh nhất.

Ta còn muốn báo thù, huyết hải thâm thù của Thiên Kiếm môn phải báo.

Nhất định phải để cho Lục Thiếu Du trả lại cả vốn lẫn lời.

Sát ý trong mắt Huyết Kiếm Đại Đế bắn ra.

Vì báo thù, vì trọng kiến Thiên Kiếm môn, hắn lựa chọn Linh Vũ giới.

Tất cả mọi chuyện đều do một tay Lục Thiếu Du tạo thành.

Sau khi đạt được đại cơ duyên, ngươi muốn làm gì cũng được.

Giới chủ Linh Vũ giới ngẩng đầu nhìn về phía trước nói: Nhân thủ chúng ta còn chưa đủ.

Hoàng tộc và những sơn môn khác tới khá nhiều người.

Tuy rằng thực lực của bọn họ không được tốt lắm.

Thế nhưng hiện tại chúng ta cũng cần một ít nhân thủ.

Trước tiên ngươi đi tìm hai người Sinh Tử Diêm La đi.

Để xem có thể lôi kéo một ít tán tu hay không.

Đến lúc đó cơ hội của chúng ta càng lớn.

Mưu kế của giới chủ rất hay, lôi kéo một ít tán tu sẽ khiến cho thực lực của chúng ta càng mạnh hơn nữa.

Huyết Kiếm Đại Đế nói, đối với vị giới chủ thần bí này hiện tại hắn hoàn toàn không biết gì cả.

Vị giới chủ này lúc nào cũng mang mặt nạ màu vàng, hắn chỉ biết rõ thực lực của giới chủ vô cùng khủng bố.

Lần trước ngay cả hai siêu cấp cường giả của Bắc Cung Hoàng tộc và Độc Cô Hoàng tộc cũng không ngăn được giới chủ.

Sưu Sưu.

Quang mang màu trắng dưới chân hai đạo thân ảnh lóe lên, thân thể hóa thành một đạo lưu quang xẹt qua trời cao, biến mất trong sơn cốc.

Trong không gian to lớn ở dưới hố sâu, Lục Thiếu Du chờ đợi.

Vượt quá tưởng tượng của Lục Thiếu Du chính là chỉ cần mấy chục thời thần là Âm Minh xinh đẹp, hấp dẫn động lòng người kia đã đình chỉ điều tức.

Hai mắt Lục Thiếu Du mở ra, nhìn Âm Minh ở phía xa.

Hít.

Âm Minh hít sâu một hơi, trong miệng thở ra một ngụm trọc khí.

Không gian trước mặt dường như có hàn khí lạnh lẽo thấu xương tràn qua.

Sau đó thân thể mềm mại uyển chuyển kia từ từ đứng lên.

Cánh tay ngọc duỗi ra, đồng thời cũng duỗi lưng, thân thể mềm mại uyển chuyển hiển lộ tất cả tư thái mê người trước mặt Lục Thiếu Du.

Hít.

Lục Thiếu Du nhìn về phía trước, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.

Đôi chân cao ngất nhìn qua càng thêm ngạo nghễ, đôi chân thon dài cũng với bờ mông cao ngất tạo thành đường cong linh lung.

Thân thể này quá hấp dẫn, trong lòng Lục Thiếu Du có chút nóng lên, thế nhưng lại bị Lục Thiếu Du nhanh chóng cưỡng ép đè xuống.

Trong lòng Lục Thiếu Du hiểu rõ, hiện tại tính mạng của mình còn quan trọng hơn nhiều.

Tất cả nên cẩn thận, nói không chừng sẽ lật thuyền trong mương, đến lúc đó hắn có hối hận cũng không kịp.

Chúng ta có thể xuất phát tìm đại cơ duyên kia.

Ánh mắt của Âm Minh nhìn vào trên người Lục Thiếu Du, lúc này thoạt nhìn tinh thần của nàng vô cùng tốt.

Chứng minh thực lực của nàng khôi phục không tệ.

Về phần đến mức nào, Lục Thiếu Du cũng khó có thể dò xét ra.

Không phải ngươi định cứ như vậy ra ngoài đó chứ? Lục Thiếu Du nhìn thân thể động lòng người của Âm Minh, ánh mắt cũng không cố gắng rời khỏi.

Có vấn đề gì sao? Âm Minh nhìn Lục Thiếu Du, sau khi cảm nhận được ánh mắt của Lục Thiếu Du, dường như lúc này nàng mới kịp phản ứng, nàng mỉm cười nói: Ta rất ít khi hóa thành hình người, nhìn thấy ngươi là nhân loại cho nên ta mới ngưng tụ thành bộ dáng của nhân loại.

Từ trong trí nhớ cua ta, ngươi dường như không phải là chính nhân quân tử gì đó.

Sau khi Âm Minh dứt lời, trong tay không ngờ lại xuất hiện một ít nhẫn trữ vật.

Nàng khẽ phất tay một cái, trong nhẫn trữ vật có một bộ váy nâu xuất hiện.

Bộ váy dài bao phủ thân thể linh lung, đôi chân thon dài, bờ mông no đủ ngạo nghễ.

Ánh mắt Lục Thiếu Du không có tránh né, lời nói của Âm Minh cũng không làm cho Lục Thiếu Du có cảm giác gì.

Ánh mắt vẫn nhìn vào thân thể linh lung của Âm Minh.

Nhìn Âm Minh mặc bộ váy dài màu nâu, cùng với khí chất âm trầm bẩm sinh, còn có thực lực khủng bố càng khiến cho linh hồn của mọi người bất an.

Ngươi là nhân loại, vậy thì ta sẽ đưa cho ngươi một ít thứ gì đó.

Có lẽ mấy thứ này sẽ có tác dụng với ngươi.

Âm Minh nói, tay đánh ra mấy đạo lưu quang lăng không phóng về phía Lục Thiếu Du.

Đây là mấy chiếc nhẫn trữ vật.

Lục Thiếu Du cũng không lập tức cầm nhẫn trữ vật, tâm thần hắn nhanh chóng rót vào bên trong.

Lúc này hắn mới phát hiện trong những chiếc nhẫn trữ vật này không có nhiều thứ.

Thế nhưng đều là thần khí, đan dược cao phẩm, cùng với thân thể Đế giả.

Những thân thể Đế giả trong nhẫn trữ vật này cũng không thấp hơn hai mươi cỗ, thần khí và thần khí thượng cổ cộng lại cũng hơn hai mươi kiện.

Có thể khẳng định, những Đế giả này đã bị Đế giả triệu hoán tiến vào nơi này, cuối cùng vẫn lạc trong Thiên Trủng.

Cầm đi, ngươi cứu ta, còn giúp ta đối phó với Âm Đàm, ta sẽ không hại ngươi.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du cẩn thận, ánh mắt Âm Minh khẽ đổi, dưới khí chất âm trầm không nhìn ra quá nhiều biến hóa.

Lúc này Lục Thiếu Du mới thu nhẫn trữ vật vào trong tay, trong lòng ngược lại còn cảm thấy bất ngờ với Âm Minh.

Chúng ta có thể xuất phát, từ đây tới chỗ kia không xa.

Trên đường đi cũng rất nguy hiểm.

Ngươi nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng.

Âm Minh nhắc nhở Lục Thiếu Du, dường như nàng cũng không có tính toán gì hết mà mang Lục Thiếu Du đi tìm kiếm đại cơ duyên kia.

Chẳng lẽ đối vói ngươi mà nói, trong này cũng nguy hiểm với ngươi hay sao? Lục Thiếu Du nhíu mày.

Đương nhiên là có nguy hiểm, chẳng lẽ ngươi không biết một chút gì về nơi này sao? Lúc này tới phiên Âm Minh kinh ngạc, dường như đối với việc Lục Thiếu Du hoàn toàn không biết mọi thứ bên trong đã vượt quá dự đoán của nàng.

Lục Thiếu Du lắc đầu nhìn Âm Minh nói: Có lẽ ngươi nên nói cho ta trước.

Trong Thiên Trủng này rốt cuộc có hung hiểm gì.

Được rồi, nể mặt ngươi cứu ta ta có thể nói cho ngươi nghe một chút.

Âm Minh không cự tuyệt, so với trong tưởng tượng củ Lục Thiếu Du dường như nàng vô cùng dễ nói chuyện, nàng nói nhỏ: Trong này dường như nhân loại các ngươi gọi là Thiên Trủng, bên trong hung hiểm vô cùng.

Khắp nơi đều tràn ngập nguy hiểm tự nhiên.

Mà ngay cả ta ở bên trong nhiều năm như vậy có nhiều chỗ bản thân ta cũng tuyệt đối không dám đi vào.

Âm Minh đang nói đột nhiên ngừng lại, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du nói: Ví dụ như chỗ của đại cơ duyên kia ngay cả ta và Âm Đàm cũng không dám đi vào.

Chỗ kia quá mức nguy hiểm.

Đại cơ duyên là thứ gì? Hai mứt Lục Thiếu Du sáng lên.

Âm Minh lắc đầu nói: Ta cũng không biết, ta chỉ biết trong này có đại cơ duyên, cũng vô cùng hung hiểm.

So với rất nhiều chỗ hung hiểm trong này còn đáng sợ hơn nhiều.

Lục Thiếu Du suy nghĩ, hắn không biết lời nói của Âm Minh là thật hay giả, thế nhưng có lẽ Âm Min này thực sự không biết đại cơ duyên kia là cái gì.

Bằng không nói không chừng nàng đã nhận được đại cơ duyên kia rồi.

Lần trước ta đi thực lực cũng không mạnh như hiện tại.

Có lẽ lần này chúng ta đi qua không chừng lại có cơ hội.

Âm Minh nhìn Lục Thiếu Du, còn tưởng rằng Lục Thiếu Du lo lắng tới nguy hiểm.

Hy vọng là như vậy đi.

Lục Thiếu Du gật đầu, đại cơ duyên này là cái gì hắn nghĩ mãi không ra.

Nhân loại, thể chất của ngươi rất mạnh.

Ngay cả bị Âm Đàm đánh trúng, ngươi cũng có thể chống lại.

Đây là điều mà Vũ Đế nhị trọng bình thường trong nhân loại các ngươi tuyệt đối không làm được.

Âm Minh dường như có chút hiếu kỳ với Lục Thiếu Du, ánh mắt không thèm che giấu mà đánh giá Lục Thiếu Du.

Ngươi là ai? Tại sao lại ở trong Thiên Trủng? Trong Thiên Trủng này còn có ai khác hay không? Lục Thiếu Du không có trả lời Âm Minh, mà vô cùng hiếu kỳ hỏi thân phận của Âm Minh.

Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra thân phận của ta sao? Xem ra nhân loại nhà ngươi không biết một chút gì.

Âm Minh vô cùng ngạc nhiên vì Lục Thiếu Du hoàn toàn không biết thứ gì, nàng nói: Trong vô số trí nhớ của ta, ta nhớ nhân loại các ngươi gọi nơi này là Thiên Trủng.

Mà ta và Âm Đàm đều là tàn hồn thể.

Trong vô số tuế nguyệt ngoài ý muốn mà chúng ta tồn tại, thôn phệ lẫn nhau trong này.

Rốt cuộc có một ngày năng lượng của chúng ta dường như biến hóa, cũng có được linh trí của bản thân mình.

Dừng một lát, Âm Minh tiếp tục nói: Không gian này vốn không chỉ có một mình ta và Âm Đàm là tàn hồn thể.

Chỉ là cho tới ngày hôm nay hai người chúng ta cùng nhau thôn phệ cũng chỉ nguyên do là còn lại mỗi ta và Âm Đàm.

Ngay khi ta và Âm Đàm thôn phệ lẫn nhau thì ngươi lại xuất hiện ở nơi này.

Trên người ngươi lại có lực lượng lôi điện là vật mà Âm Đàm và ta kiêng kỵ nhất.

Cho nên ngươi mới có thể đánh trọng thương Âm Đàm, cuối cùng ta cũng diệt được Âm Đàm.

Lục Thiếu Du không có cảm thấy ngạc nhiên.

Tất vốn không khác suy đoán của Lục Thiếu Du bao nhiêu.

Trong Thiên Trủng có vô số Đế giả vẫn lạc.

Tàn hồn sát khí trải qua vô số năm khiến cho chúng nó thôn phệ lẫn nhau, cuối cùng cũng có linh trí của riêng minh.

Trong đó hai người Âm Đàm và Âm Minh là hai người mạnh nhất.

Sau khi ngươi thôn phệ Âm Đàm dường như có chỗ tốt cực lớn, không biết thực lực của ngươi hiện tại tới cấp nào rồi? Lục Thiếu Du hỏi Âm Minh.

Đối với tu vi của Âm Minh Lục Thiếu Du hiện tại cũng không có cách nào dò xét ra.

Chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du tò mò, đồng thời cũng muốn biết rõ.

Dựa theo cách nói của nhân loại các ngươi, tu vi của ta hiện tại có lẽ hẳn là Đế giả trung kỳ hậu giai.

Thế nhưng thân là linh vật nửa trời sinh, ta muốn giết Vũ Đế lục trọng nhân loại các ngươi cũng có thể làm được.

Trong mắt Âm Minh hiện lên sự vui vẻ, dường như sau khi thôn phệ Âm Đàm khiến cho tu vi của nàng được không ít chỗ tốt, cho nên tâm tình lúc này không tồi.

Linh vật nửa trời sinh? Lúc này Lục Thiếu Du lại hiếu kỳ tới mấy chứ linh vật nửa trời sinh, ánh mắt Lục Thiếu Du lập tức nghi hoặc nhìn về phía Âm Minh, hy vọng có thể biết được câu trả lời từ Âm Minh.

Chẳng lẽ ngay cả linh vật trời sinh, địa sinh mà ngươi cũng không biết hay sao? Thật không biết tại sao ngươi lại tu luyện được tới Đế giả.

Âm Minh nhìn Lục Thiếu Du, hai hàng lông mi đen nhíu lại, bất đắc dĩ nhìn Lục Thiếu Du nói: Như vậy đi, linh vật trong thiên địa bẩm sinh đã có linh trí được gọi là linh vật địa sinh.

Giống như nhân loại các ngươi, còn có thú tộc cũng là như vậy.

Về phần linh vật trời sinh, so với nhân loại các ngươi và thú tộc còn cường hãn hơn nhiều.

Linh vật trời sinh chính là do thiên địa sinh ra, trải qua vô số tuế nguyệt, tăng thêm đạt được cơ duyên kỳ diệu trở nên có linh trí của riêng mình, là tồn tại độc nhất vô nhị.

Lục Thiếu Du gật đầu, Bách Biến Tôn giả Khiên Bách Biến đã từng nói qua, căn cứ vào ghi chép của Tam Thần động, đồn rằng thời kỳ xa xưa trên đại lục có không ít linh vật trời sinh, về sau mới dần dần biến mất không thấy gì nữa.

Thiên Mộc Thần Thụ của Bắc Cung gia tộc cùng với Mẫu Đơn và linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm của hắn đều là linh vật trời sinh.

Những thứ này ta cũng biết một chút.

Lục Thiếu Du nhìn Âm Minh, ngón tay vuốt mũi nói.

Đối với linh vật trời sinh, có thể nói trên đại lục này hắn là người tiếp xúc nhiều nhất với linh vật trời sinh.

Nếu như Tam Thần quyết tu luyện tới Thiên linh biến, sau này ngay cả linh vật trời sinh hắn cũng có thể biến hóa thành.

Còn có thể chuyển lĩnh ngộ thành của hắn.

Chỉ tiếc phương pháp tu luyện Thiên linh biến không biết Tam Thần động đã bị thất truyền, hay vốn bản thân đã không có.

Âm Minh nhìn Lục Thiếu Du nói: Ngươi đã biết như vậy cũng đỡ cho ta một phen giải thích.

Như ngươi đã biết ta là tàn hồn thể, sau khi mở ra linh trí có thể coi như linh vật nửa trời sinh.

So với nhân loại các ngươi mạnh hơn nhiều.

Bất quá thân thể linh hồn chúng ta tự nhiên không có cách nào so sánh với linh vật trời sinh.

Linh vật nửa trời sinh.

Trong lòng Lục Thiếu Du khẽ biến đổi, mấy chữ linh vật nửa trời sinh mà Âm Minh nói ra thật êm tai.

Nếu như vậy đại hồn anh của hắn có thể coi như là linh vật nửa trời sinh, chỉ là thực lực của Âm Minh này vô cùng cường hãn, không cần hoài nghi.

Được rồi, chúng ta có thể lên đường.

Từ chỗ chúng ta đi tới nơi có đại cơ duyên cũng không gần.

Âm Minh nói.

Đi thôi.

Lục Thiếu Du gật đầu, sự cảnh giác trong lòng cũng không giảm bớt đi bao nhiêu.

Lập tức hai người rời khỏi không gian dưới lòng đất này, thân thể xuất hiện trên không trung.

Dưới sự dẫn đường của Âm Minh, hai người biến mất trên không trung.

Cái không gian này so với trong tưởng tượng của Lục Thiếu Du còn bao la hơn nhiều.

Trên đường đi có Âm Minh giới thiệu cho nên Lục Thiếu Du cũng hiểu không ít về không gian này.

Trong Thiên Trủng này hung hiểm trùng trùng điệp điệp, khắp nơi đều có hiểm cảnh tự nhiên và đại trận tự nhiên.

Nếu như bị nhốt vào bên trong muốn thoát thân cũng khó.

Trên đường đi có Âm Minh cho nên Lục Thiếu Du tránh khỏi khá nhiều nguy hiểm.

Thế nhưng Âm Minh cũng không phải vạn năng, có một ít hiểm cảnh mà ngay cả Âm Minh cũng không biết.

Mấy ngày sau đó hai người đã bị vây trong một trận pháp thượng cổ.

Cuối cùng may mà Lục Thiếu Du đối với trận pháp có một ít nghiêm cứu, đồng thời đại trận thượng cổ này đã bị tàn phá cho nên mới chật vật phá trận mà ra.

Âm Minh có chút bất đắc dĩ, hiểm cảnh trong này cũng không phải nàng biết toàn bộ, thậm chí địa phương mà nàng không biết cũng vô cùng nhiều.

Đương nhiên Lục Thiếu Du cũng không nói thêm gì, có Âm Minh bên người đã giảm bớt không ít nguy hiểm.

Hai người tiếp tục xuất phát, hướng về phía đại cơ duyên trong lời Âm Minh.

Trong sắc trời lờ mờ, cả không trung gió nổi mây phun, có cảm giác mây đen ngập trời.

Sưu Sưu.

Trong không gian cuồng phong rít gào không ngừng.

Từng đạo phong nhận từ bốn phương tám hướng phá không lao ra.

Mỗi một đạo phương nhận đều xuyên thủng không gian tạo thành từng vết nứt không gian đen kịt, phóng về phía một đạo thân ảnh xinh đẹp cách đó không xa.

Trong không gian cuồng phong che khuất bầu trời có một đạo thân ảnh xinh đẹp mềm mại đang bảy nhảy giống như một con hồ điệp đang bay múa.

Cổ tay trắng ngần biến ảo, từng đạo năng lượng nhanh chóng phóng ra ngăn cản từng đạo phong nhận.

Trên người thân ảnh xinh đẹp kia lúc này còn có một kiện khải giáp cổ xưa.

Kiện khải giáp này màu xanh trắng, điện mang khiến cho tim đập nhanh không ngừng lóe lên, mang theo khí tức mênh mông vô cùng khuếch tán.

Khí tức ngập trời chấn động nhân tâm, bên trong còn có khí tức khiến cho linh hồn người ta run run.

Sưu.

Vô số phong nhận nhanh chóng bắn ra, phong nhận rậm rạp, chằng chịt xuyên thủng không gina, trong đó có một đạo phong nhận rơi vào thân ảnh mềm mại kia, bổ vào khải giáp hộ thân màu xanh trắng của nàng.

Phụt.

Thân thể xinh đẹp uyển chuyển này dừng lại, xuyên thủng không gian mang theo vết nứt không gian đen kịt.

Tuy rằng quang nhận không đánh nát kiện khải giáp thần dị này, thế nhưng lực lượng chấn động cường hãn cũng khiến cho thân thể xinh đẹp này sau khi dừng lại, trong đôi môi đỏ thắm lập tức phun ra máu tươi.

Dung nhan tuyệt mỹ bắt đầu tái nhợt.

Phá.

Thân ảnh tuyệt mỹ dùng lại, không có một chút do dự nào, trong đôi mắt giống như bảo thạch có tinh mang bắn ra.

Cố tay trắng ngần uốn lượn, trong đôi tay thon tổng cộng có chín đạo lưu quang giống như lưu tinh bắn ra, lập tức rơi vào chín phương vị trong không trung.

Ầm Ầm.

Chín đạo lưu quang này bắn ra, cả không gian rung chuyển giống như trời rung núi chuyển.

Phong nhận che khuất bầu trời cắt nứt không gian đến nữ tử tuyệt mỹ này không ngờ lại vô cùng kỳ dị biến mất.

Không gian dừng run run, tất cả biến mất không thấy gì nữa.

Không gian lờ mờ cũng sáng lên.

Lúc này mới có thể nhìn thấy rõ, không gian này chính là một hạp cốc cực lớn.

Trong hạp cốc có một cái đàn cổ bảy màu đang xoay quanh giữa không trung.

Đàn cổ toa sáng rực rỡ, linh hồn mênh mông chấn động tràn ngập, không thể nghi ngờ đây ít nhất cũng là một kiện Hồn linh khí Thiên cấp thượng cổ.

Từ khí tức nhìn lại, thậm chí khí tức so với hồn linh khí Thiên cấp thượng cổ còn cường hãn hơn nhiều.

Đạo thân ảnh xinh đẹp này cũng xuất hiện rõ ràng trên hạp cốc, trên người mặc khải giáp màu trắng xanh phong cách cổ xưa, thân thể thướt tha, đủ để khiến cho tất cả nam nhân mơ màng.

Trong khải giáp cổ xưa này chỉ lộ ra một khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt giống như bảo thạch mà đen, ánh mắt của nữ tử này đang kinh ngạc nhìn chiếc đàn cổ bảy màu đang lơ lửng trên không truung.

Nữ tử tuyệt mỹ này đúng là Thánh nữ Tử Yên của Thiên Địa các.

Nếu như hai người Dương Quá và Lục Tâm Đồng có mặt ở đây nhất định sẽ kinh ngạc.

Bởi vì khải giáp trên người Tử Yên cùng với khải giáp mà hai người đạt được trong Thiên Địa tháp lại giống nhau như đúc.

Thiên Hồng Nhiếp Hồn Cầm, thần khí đứng đầu Thiên Địa các.

Đây là vật mà tiền bối Thiên Địa các đời thứ nhất ở viễn cổ mang vào Thiên Trủng.

Tại sao lại xuất hiện trong hạp cốc này? Đôi mắt xinh đẹp của Tử Yên nhìn lên đàn cổ bảy màu trên không trung, lập tức nhận ra lai lịch của chiếc đàn cổ này.

Từ ghi chép trong các, thứ này chính là thần khí mạnh nhất đứng đầu Thiên Địa các, đồn rằng thậm chí còn vượt quá cấp độ Thiên cấp.

Là ai? Đột nhiên Tử Yên bỗng nhiên quay đầu lại, từ xa xa sau lưng nàng không biết từ khi nào đã xuất hiện một lão giả gày còm, người này tuổi chừng sáu mươi, khuôn mặt xấu xí, người mặc một bộ trường bào rộng thùng thình, giống như đạo bào.

Từ khí tức trên người lão giả này có thể mơ hồ thấy được linh hồn chấn động lan tràn, chứng minh người này là Linh Đế.

Thực lực cấp độ còn không thấp, lúc này lão giả kia đang dùng đôi mắt tham lam nhìn vào cây đàn cổ bảy màu trên không trung Nghe thấy lời nói của Tử Yên, lúc này lão giả mới nhìn về phía Tử Yên, nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ giống như lưu ly, khí chất giống như tiên tử, lão giả này lập tức có cảm giác giống như thất hồn lạc phách.

Thần khí bất phàm, Hồn linh khải giáp bất phải, xem ra vận khí của ta ngày hôm nay không tệ.

Trong đôi mắt nhỏ của lão giả kia hiện lên sự dâm tà không thèm che dấu, ánh mắt liên tục quét lên xuống thân thể Tử Yên, rất rõ ràng, khi nhìn Hồn linh khải giáp trên người Tử Yên hắn cũng nhìn thân thể linh lung, mềm mại của nàng.

Ngươi là Linh Ma thượng nhân? Tử Yên nhìn lão giả này, bị ánh mắt dâm tà kia nhìn vào, toàn thân Tử Yên lập tức cảm thấy không thoải mái.

Dò xét khí tức trên người lão giả này, trên khuôn mặt tinh xảo của nàng lập tức có chút ngưng trọng.

Hắc hắc, không ngờ Thánh nữ Thiên Địa các ngươi lại có vài phần ánh mắt.

Vẫn có thể nhận ra bổn thượng nhân.

Lão giả này cười cười, khuôn mặt gầy gò vì tham lam cho nên nhìn qua vô cùng khủng bố: Như vậy đi, nể mặt ngươi là người Thiên Địa các, chỉ cần ngươi hầu hạ ta một lần, ta sẽ tạm thời tha mạng cho ngươi.

Thần khí đàn cổ kia cũng giao cho ngươi, thế nào? Linh Ma thượng nhân, trước khi cưỡng bức ta ngươi nên nhớ rõ ngươi là trưởng lão ngoại các, đồng thời còn là trưởng lão Thiên cấp, ngươi dám bất kính với ta.

Thiên Địa các tuyệt đối sẽ không buông tha cho ngươi.

Tinh mang trong mắt Tử Yên bắn ra, thánh khiết uy nghiêm khiến cho người ta không có cách nào xâm phạm.

Thánh nữ Thiên Địa các a, thật đúng là thánh khiết, khiến cho người ta không dám xâm phạm.

Nhìn Tử Yên, ánh mắt lão giả áo gai kia sững sờ, lập tức nở nụ cười dâm uế, nói: Ngươi cho rằng đây vẫn còn ở bên ngoài sao? Nếu như ở bên ngoài ta quả thực không dám động tới ngươi, chỉ tiếc đây là Thiên Trủng, cơ hồ tất cả Đế giả cho tới bây giờ tiến vào còn chưa tiến ra.

Đây là kiếp nạn của Đế giả, đến lúc này cho dù là ai ta cũng không sợ.

Thiên Địa các cũng không ngoại lệ, hiện tại ta chỉ muốn hưởng thụ tư vị của Thánh nữ Thiên Địa các một chút, cho dù sau đó chết cũng không phải hối hận nữa.

Linh Ma thượng nhân dùng ánh mắt tham lam quét qua người Tử Yên, Đế giả triệu hoán, chỉ có vào mà không tiến ra.

Đế giả không chạy thoát khỏi chuyện này.

Từ thời viễn cổ tới nay đều là như vậy.

Đến thời điểm này Linh Ma thượng nhân cũng không cố kỵ Thiên Địa các nữa, nếu như có thể hưởng thụ tư vị Thánh nữ Thiên Địa các quả thực có chết cũng đáng.

Tử Yên nhìn ánh mắt dâm uế của Linh Ma thượng nhân, thân hình theo bản năng lui về phía sau mấy bước.

Loại tán tu khủng bố như Linh Ma thượng nhân, nàng thân là Thánh nữ Thiên Địa các đương nhiên biết rõ vô cùng.

Từ trong tư liệu của Thiên Địa các có thể nhận ra, người này đã trên vạn năm chưa từng xuất hiện trên đại lục, thậm chí còn có người nói hắn đã vẫn lạc.

Về phần có âm thầm xuất hiện qua hay không thì không có ai biết rõ.

Người này dâm ô thành tính, háo sắc thành ma, bởi vì hắn dâm ô không ít nữ đệ tử các sơn môn cho nên trước kia đã bị rất nhiều cường giả các sơn môn truy quét qua.

Chỉ vì thực lực của Linh Ma thượng nhân quá mạnh mẽ, muốn đánh chết không phải dễ.

Nên mặc dù có nhiều cường giả các sơn môn liên thủ, cũng chỉ có thể đánh hắn trọng thương mà thôi.

Vì kể từ lúc đó hắn đột nhiên biến mất, các sơn môn lớn cũng không truy đuổi nữa.

Nếu như ở bên ngoài Tử Yên có thể tự tin Linh Ma thượng nhân này tuyệt đối không dám động tới nàng, nhưng giờ ở trong Thiên Trủng này Tử Yên lại biết rõ, không ít Đế giả sẽ không cố kỵ nữa, dù sao bọn họ cũng không ra ngoài được.

Vào trong Thiên Trủng, những tán tu bình thường cố kỵ các Hoàng tộc, các sơn môn lớn kia chỉ có cần đầy đủ thực lực tuyệt đối sẽ không lảng tránh nữa.

Bởi vì dù sao chỉ có vào mà không có ra, còn không biết bản thân mình cuối cùng như thế nào.

Cho nên dưới tình huống như vậy không ai còn cố ngại chuyện gì nữa.

Tất cả mọi người đều thầm nghĩ, sống được ngày nào thì hay ngày đó.

Ngươi sợ ta sao? Đừng sợ, ta sẽ yêu thương ngươi thật tốt.

Nhìn thấy Tử Yên lui về phía sau mấy bước, Linh Ma thượng nhân càng cười tà, chậm rãi tới gần Tử Yên.

Ánh mắt nhìn về phía nữ tử thánh khiết uy nghiêm giống như có thể nhìn xuyên Hồn linh khải giáp.

Làn da trên thân thể bay bổng này trắng nõn, mịn màng như ngọc.

Linh Ma thượng nhân, ngươi cho rằng mình có thể chiếm tiện nghi trong tay ta sao? Tử Yên lui về phía sau mấy bước, nhìn thấy Linh Ma thượng nhân tiến tới, không ngờ nàng lại dừng lại, khí tức quanh thân phóng ra, ánh mắt tràn ngập hàn ý, ngày càng lạnh lẽo, thánh khiết.

Thánh nữ Thiên Địa các tự nhiên bất phàm, hình như hiện tại ngươi đang bị thương, lại nói thực lực của ngươi còn quá thấp, ngươi tuyệt đối không chống lại ta.

Ánh mắt Linh Ma thượng nhân nhìn vào khuôn mặt tái nhợt và khóe miệng còn vết máu tươi của Tử Yên, dường như hắn đã tính trước, đồng thời cũng không có quá đặt Tử Yên vào trong mắt.

Nhìn bộ dáng nữ tử băng thanh ngọc khiết trước mắt, trong lòng hắn lập tức cảm thấy nóng bỏng.

Hắn đã nếm thử qua vô số nữ tử, trong đó còn có không ít nữ tử xinh đẹp, thế nhưng hắn còn chưa từng chạm vào người một nữ tử băng thanh ngọc khiết như thế này.

Nữ tử trước mắt này so với thần khí còn hấp dẫn hắn hơn nhiều.

Làm càn.

Ánh mắt dâm uế của Linh Ma thượng nhân khiến cho khuôn mặt Tử Yên đỏ ửng.

Trong lòng vô cùng tức giận, đôi mắt như bảo thạch trên dung nhan tuyệt mỹ tràn ngập hàn ý.

Linh lực quanh thân đột nhiên khởi động, dẫn động năng lượng thiên địa, chỉ một thoáng có khí tức mênh mông phóng lên trời.

Cùng lúc một cơn lốc bằng năng lượng bàng bạc lấy thân thể Tử Yên làm trung tâm khuếch tán ra chung quanh.

Bàn tay ngọc chém ra, một chiếc sáo ngọc xuất hiện trong tay nàng, lưu quang quanh quẩn, có từng hình ảnh yêu thú, linh thú khắc trên đó.

Ô.

Tử Yên thổi sáo, trong sáo ngọc có từng âm thanh giống như xuyên thung tảng đá chui ra, tiếng sáo du dương, lại giống như buồn bã tâm tình, như oán như khóc, thê lương từ xa xưa, tiếng sáo liên miên không dứt.

Tiếng sáo quanh quẩn, mang theo từng đợt linh hồn công kích khủng bố, chỉ một thoáng tuôn về phía Linh Ma thượng nhân khiến cho gợn sóng kịch liệt cuồn cuộn, đồng thời còn tuôn ra bốn phương tám hướng.

Dưới linh hồn lực bàng bạc, áp lực không gian nặng nề, linh hồn công kích này bao phủ Linh Ma thượng nhân, từng công kích liên miên giống như gợn sóng bắn tới.

Công kích linh hồn thật mạnh, đáng tiếc ta thân là Linh giả, tu vi lại mạnh hơn ngươi quá nhiều, công kích linh hồn của ngươi còn chưa đạt tới tình trạng làm gì được ta.

Đối mặt với công kích linh hồn của Tử Yên, khí tức quanh người Linh Ma thượng nhân phóng ra, tu vi Linh Đế tam trọng đỉnh phong hiển hiện.

Cánh tay phất một cái, lập tức bố trí màn sáng phòng ngự trước người.

Công kích linh hồn mênh mông này tuy rằng cường hãn, thế nhưng lúc này lại không có cách nào động tới được Linh Ma thượng nhân.

Thân ảnh gầy gò ở trong cơn lốc linh hồn không bị rung chuyển mảy may.

Đôi mắt xinh đẹp của Tử Yên lần nữa ngưng trọng, đôi mắt trầm xuống, linh hồn lực bàng bạc từ trong cơ thể nàng tuôn ra, tiếng sáo đột nhiên biến đổi.

Trên sáo ngọc có một đạo quang mang bắn ra, mang theo khí tức linh hồn bàng bạc biến ảo thành hư ảnh một đầu khổng tước màu tím khổng lồ trên không trung.

Sưu.

Tiếp đó, đầu khổng tước màu tím này xòe đuôi, cái đuôi lớn bao phủ không gian, giống như vật còn sống.

Hai cánh chấn động mang theo tiếng xé gió, giống như lưu tinh hung hăng phóng về phía Linh Ma thượng nhân.

Không hổ là Thánh nữ Thiên Địa các, thật đúng là có chút bổn sự, chỉ tiếc còn chưa đủ.

Ánh mắt Linh Ma thượng nhân trầm xuống, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh đại đao quái dị, bí văn quanh quẩn.

Hắn liền bổ một đao vào trên hư ảnh khổng tước màu tím kia.

Hư ảnh khổng tước màu tím khổng lồ cũng không giằng co được bao lâu mà lập tức tán loạn.

Thân thể cực lớn bỗng nhiên hóa thành mảnh vỡ.

Hư ảnh khổng tước màu tím háo thành mảnh vỡ, sắc mặt Tử Yên lần nữa tái nhợt, thân thể mềm mại lảo đảo lui lại một bước.

Sưu.

Ngay sau đó trường bào trên người Linh Ma thượng nhân run lên, thân ảnh giống như sấm sét xuất hiện trước người Tử Yên.

Miệng nở nụ cười dâm tà, khẽ phất tay một cái đánh ra một đạo chưởng ấn vào người Tử Yên.

Phanh.

Lúc này Tử Yên muốn tránh đi cũng đã không kịp nữa, đạo chưởng ấn này lập tức rơi vào trên vai nàng.

Lực lượng mạnh mẽ trút xuống, thế nhưng trong đôi mắt xinh đẹp của Tử Yên lúc này lại hiện lên sự quỷ dị.

Một chưởng của Linh Ma thượng nhân đánh vào trên vai Tử Yên, lại cũng không xuất hiện cảnh tượng giống như Linh Ma thượng nhân suy nghĩ.

Tử Yên sẽ lập tức bị đánh bay rồi trọng thương, mà ngược lại còn giống như không bị tổn hại một cọng tóc nào vậy.

Một chưởng đánh vào trên khải giáp hộ thân của nàng khiến cho Linh Ma thượng nhân có cảm giác giống như bị điện giật.

lực lượng mạnh mẽ phản ngược lại, giống như muốn đem thân thể hắn phá hủy vậy.

Hồn linh khải giáp thật mạnh.

Linh Ma thượng nhân biến sắc, thân thể gầy gò đột nhiên được một kiện khải giáp hộ thân bao trùm, thân hình nhanh chóng lui lại.

Sưu.

Mà cùng lúc, Tử Yên khẽ phất tay, trong mi tâm có một đạo lưu qunag lướt đi, trong nháy mắt phóng về phía Linh Ma thượng nhân.

Linh Ma thượng nhân không kịp trở tay, toàn lực né tránh, thế nhưng đạo lưu quang kia đã hung hăng đánh vào trên hồn linh khải giáp hộ thân của hắn.

Phanh.

Âm thanh trầm thấp bạo liệt vang vọng, hồn linh khải giáp trên thân thể Linh Ma không chống đỡ được bao lâu mà lập tức rạn nứt một mảng lớn.

Bên trên xuất hiện vô số vết nứt rậm rạp.

Khiến cho hồn linh khải giáp sau khi chống đỡ được một đạo công kích của Tử Yên lập tức bị nghiền nát.

Phụt.

Thân hình Linh Ma thượng nhân lảo đảo lui lại, miệng đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt lập tức trắng bệch.

Tử Yên vung tay lên, trong tay xuất hiện một đoạn vải màu tím.

Bên trên tràn ngập bí văn quanh quẩn, dẫn động tới năng lượng thiên địa.

Từ khí tức phóng ra có thể thấy được đoạn vải màu tím này tuyệt đối đã đạt tới thần khí.

Chính là thứ vừa rồi đánh trọng thương Linh Ma thượng nhân.

Hừ, dám làm tổn thương ta, đáng tiếc ngươi còn quá non.

Cùng một thời gian, sau lưng Tử Yên có một âm thanh tức giận vang lên.

Linh hồn phân thân của Linh Ma thượng nhân xuất hiện, linh hồn lực bàng bạc tuôn ra, bao phủ Tử Yên vào bên trong.

Linh Ma thượng nhân thân là Linh Đế tam trọng đỉnh phong, thực lực của bản thân cũng khủng bố vô cùng.

Thân là tán tu mà có thể tu luyện tới Linh Đế tam trọng cũng đủ thấy được thiên phú hắn tuyệt đỉnh ra sao.

Mà lúc này khí thế của đạo linh hồn công kích kia cũng khủng bố vô cùng.

Không gian chung quanh nứt vỡ từng khúc, bị phá hủy thành hư không.

Tử Linh Đoạn Hồn Lăng.

Tử Yên phất tay, không ngừng vung vẩy đoạn vải màu tím trong tay, đem thân thể mềm mại bao phủ vào bên trong, chống lại công kích linh hồn của Linh Ma thượng nhân.

Tử Linh Đoạn Hồn Lăng này không phải là linh khí bình thường.

Đây chính là thứ mà tiền bối Thiên Địa các đạt được trong Hư không bí cảnh.

Uy năng cực kỳ mạnh mẽ, là tồn tại đỉnh cấp trong đám thần khí thượng cổ.

Linh Đế tam trọng cũng không phải là yếu.

Nhưng vào lúc này có một đạo âm thanh du dương quanh quẩn trên không trung, khi âm thanh vừa dứt, đột nhiên có một đạo thân ảnh màu xanh xuất hiện trong công kích linh hồn.

Thân ảnh mặc áo bào xanh xuất hiện trong công kích linh hồn, đối mặt với công kích linh hồn khủng bố này lại không có biểu hiện gì.

Thân ảnh chớp động mấy cái đã xẹt qua không gian xuất hiện trước mặt linh hồn phân thân của Linh Ma thượng nhân, quanh thân có gợn sóng quỷ dị lan tràn, đồng hóa gợn sóng không gian.

Trong lúc linh hồn phân thân của Linh Ma thượng nhân còn chưa kịp có phản ứng thì trong lòng bàn tay của thân ảnh mặc áo bào xanh này có hấp thực cực lớn tuôn ra.

Lập tức đem linh hồn phân thân của Linh Ma thượng nhân bao phủ, trong nháy mắt thôn phệ linh hồn phân thân của Linh Ma thượng nhân vào trong lòng bàn tay rồi biến mất không thấy.

Cơn lốc linh hồn khủng bố vô cùng trong giây lát biến mất, không gian trở nên yên tĩnh.

Một đạo thân ảnh xinh đẹp màu nâu không biết từ xuất hiện trên không trung từ bao giờ, nhìn một màn vừa rồi, trong đôi mắt hiện lên sự nghi hoặc không thôi.

Phụt.

Mà trong giây lát này, trong miệng bản thể Linh Ma thượng nhân bỗng nhiên phun ra máu tươi.

Linh hồn phân thân bị diệt, trong nháy mắt ngay cả cặn bã cũng không còn.

Chuyện này cũng giống như hắn bị một kích nặng nề vậy.

Là ngươi.

Tử Yên thu hồi Tử Linh Đoạn Hồn Lăng, đôi mắt xinh đẹp sững sờ, lập tức khóe miệng nở nụ cười vui vẻ.

Nhìn đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện tước mắt, vẻ ngưng trọng trong mắt vừa rồi biến mất sạch sẽ.

Lục Thiếu Du, Ngũ Hành Đại Đế Lục Thiếu Du.

Linh Ma thượng nhân bị trọng thương sắc mặt trắng bệch, khi ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du càng thêm trắng bệch.

Hắn không có một chút do dự nào xoay người rời đi.

Có hung danh của Ngũ Hành Đại Đế Lục Thiếu Du ở bên ngoài, hắn nào dám chống lại.

Linh hồn phân thân vừa rồi bị hủy diệt cũng đã chứng minh thực lực khủng bố của Lục Thiếu Du.

Còn muốn đi? Ngươi không cảm thấy đã muộn rồi sao? Lục Thiếu Du đạp không đứng lơ lửng, khóe miệng nở nụ cười lạnh nhạt.

Hắn không ngờ sau hơn mười ngày di chuyển trong này lại gặp người quen đầu tiên.

Lại có một Linh Đế tam trọng đỉnh phong đưa tới cửa.

Lúc này đúng là lúc mà Lục Thiếu Du thiếu năng lượng đột phá, cho nên Lục Thiếu Du sẽ không bỏ qua người này.

Dứt lời, Lục Thiếu Du thúc dục lượng lượng thời gian, thân ảnh dùng tốc độ không biết nhanh hơn Linh Ma thượng nhân bao nhiêu lần, đồng thời phối hợp với lực lượng không gian, thân ảnh xẹt qua không gian xuất hiện trước người Linh Ma thượng nhân.

Lục Thiếu Du, chúng ta không cừu không oán, sao ngươi lại làm khó dễ cho ta? Ngươi đừng khinh người quá đáng, bằng không sẽ cá chết lưới rách.

Linh Ma thượng nhân nhìn Lục Thiếu Du lập tức xuất hiện trước người, ánh mắt càng thêm kinh hãi.

Đến lúc này hắn mới biết được, đồn đãi bên ngoài không phải là giả.

Ngũ Hành Đại Đế Lục Thiếu Du này thậm chí so với truyền thuyết còn khủng bố hơn.

Hắn có tu vi Linh Đế tam trọng đỉnh phong thế nhưng còn chưa kịp ra tay đã bị áp chế.

Chỉ bằng vào thực lực của ngươi mà đã muốn cá chết lưới rách với ta sao? Ngươi quá coi trọng bản thân mình rồi.

Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, không để Linh Ma thượng nhân này vào trong mắt, thân ảnh lần nữa quỷ dị xuất hiện trước người Linh Ma thượng nhân.

Lực lượng không gian áp chế khiến cho không gian quanh thân Linh Ma thượng nhân vặn vẹo, linh lực toàn thân bắt đầu đình trệ.

Dùng tu vi của Lục Thiếu Du hiện tại, coi như là Linh Ma thượng nhân ở thời kỳ toàn thịnh cũng không phải là đối thủ của Lục Thiếu Du.

Huống chi lúc này Linh Ma thượng nhân đã bị trọng thương, bị Lục Thiếu Du dùng lực lượng thời gian và không gian áp chế, căn bản không có sức phản kháng.

Muốn tự bạo hồn anh cũng không làm được.

Tới đây.

Lục Thiếu Du phất tay, năm ngón tay cong lại thành trảo, vận chuyển Âm Dương Linh Vũ Quyết, trong lòng bàn tay có một vòng xoáy năng lượng hiện lên, lực cắn nuốt lan tràn, đặt tay lên đỉnh đầu của Linh Ma thượng nhân.

Trảo ấn rơi xuống, hai mắt Linh Ma thượng nhân trống rỗng, kinh hãi không hiểu, tự dưng tim hắn đập nhanh hơn vài phần.

Ah.

Trong giây lát ngắn ngủi, trong miệng Linh Ma thượng nhân vang lên một tiếng kêu thảm thiết.

Linh lực trong cơ thể đang giống như hồng thủy bị Lục Thiếu Du thôn phệ vào trong tay, thân thể hắn cũng dần dần khô héo.

Nhìn thấy cảnh này, Âm Minh và Tử Yên đều kinh ngạc, ánh mắt rung động, đồng thời dường như đã hiểu ra thứ gì đó.

Bây giờ Lục Thiếu Du cũng không còn quan tâm tới việc Âm Dương Linh Vũ Quyết lộ ra ngoài ánh sáng, khi còn ở trong Linh Vũ giới, nghĩa phụ Nam thúc cũng đã bạo lộ Âm Dương Linh Vũ Quyết.

Có thực lực như hiện tại, hắn lộ ra Âm Dương Linh Vũ Quyết không chỉ làm cho người ta kinh hãi, mà cũng khiến cho bọn họ không nảy sinh lòng tham.

Huống chi ở trong Thiên Trủng, Lục Thiếu Du cũng lười che dấu thứ gì.

Trọn vẹn mấy thời thần sau, Linh Ma thượng nhân kia mới hoàn toàn hóa thành thây khô.

Thi triển Sưu linh thuật Lục Thiếu Du mới biết được một ít chuyện từ trong linh hồn hắn.

Người này chính là một cường giả tán tu, thực lực quả thực cường hãn.

Thế nhưng sau khi vào Thiên Trủng cũng gặp không ít nguy hiểm.

Sau khi gặp Tử Yên thì mới nổi lên sắc tâm.

Phù.

Linh hỏa xuất hiện trong tay Lục Thiếu Du, thiêu đốt thi thể Linh Ma thượng nhân thành tro bụi.

Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, sắc mặt hồng nhuận, thôn phệ linh lực của một Linh Đế tam trọng đỉnh phong, linh lực trong đầu hắn đã no đủ tới tình trạng bành trướng.

Nàng không sao chứ? Ánh mắt Lục Thiếu Du quét qua chung quanh, sau đó thân ảnh lập tức đi tới trước người Tử Yên.

Lúc này trải qua mấy thời thần điều tức, phục dụng một đám đan dược cho nên Tử Yên đã khôi phục không ít.

Trên mặt cũng bắt đầu hồng nhuận.

Ta không sao.

Tử Yên lắc đầu, đôi mắt xinh đẹp nhìn qua Lục Thiếu Du, nói: Xem ra ngươi lại cứu ta một lần.

Có đôi khi đẹp cũng là một loại phiền phức, ai bảo nàng đẹp như vậy a.

Lục Thiếu Du trêu ghẹo Tử Yên.

Nhìn nữ tử tuyệt mỹ giống như trích tiên trước mặt hắn không khỏi cảm khái.

Linh Ma thượng nhân kia cũng bởi vì mỹ mạo của Tử Yên cho nên trong lòng mới sinh ra tà niệm.

Kiều thê của ngươi đều là nữ tử khuynh quốc khuynh thành a.

Tử Yên dịu dàng cười, nhìn Lục Thiếu Du, trong lòng nàng vô cùng nghi hoặc.

Thủ đoạn quỷ dị vừa rồi của Lục Thiếu Du có thể thôn phệ Linh Ma thượng nhân sạch sẽ.

Thế nhưng lúc này nàng cũng không hỏi nhiều, dù sao hỏi bí mật của người khác cũng không tốt lắm.

Chúng ta xuất phát thôi.

Âm Minh đi tới bên người Lục Thiếu Du, âm khí trên người không ngừng lan tràn ra chung quanh.

Tử Yên đã sớm dò xét qua Âm Minh, thế nhưng nàng lại không suy đoán ra được thân phận của Âm Minh.

Đặc biệt là khí tức trên người Âm Minh khiến cho trong lòng nàng bất an.

Nhìn thấy quan hệ của Lục Thiếu Du và Âm Minh dường như không tệ cho nên nàng tò mò nhìn qua Lục Thiếu Du, thầm suy đoán quan hệ giữa hai người này.

Đợi ta một chút, ta cần điều tức một lát, sau đó lại lên đường.

Lục Thiếu Du nhìn Âm Minh nói.

Được rồi, ta chờ ngươi.

Âm Minh nhíu mày, không phản đối.

Vậy thì đa tạ nàng.

Ánh mắt Lục Thiếu Du thoáng biến hóa, lập tức nói với Tử Yên: Có lẽ nàng cũng cần khôi phục một chút a.

Đương nhiên.

Tử Yên gật đầu, cảm nhận khí tức trên người Âm Minh, nàng cũng không muốn ở cùng một chỗ với Âm Minh.

Cỗ khí tức kia khiến cho nàng trong lúc mơ hồ cảm thấy bất an.

Nàng cũng cần có thời gian luyện hóa Thiên Hồn Nhiếp Hồn cầm vừa mới thu được, có thủ đoạn mạnh hơn nữa thì nàng mới có thể ứng phó với nguy hiểm trong Thiên Trủng này.

Đi theo ta.

Lục Thiếu Du gật đầu, mang theo thân ảnh Tử Yên đi về phía trước.

Sau khi tìm được một sơn động, bố trí một đạo cấm chế, Lục Thiếu Du mở ra Tử Lôi Huyền đỉnh, cùng với hai người Tử Yên tiến vào trong Tử Lôi huyền đỉnh.

Âm Minh thân là Linh hồn thể, cũng kiêng kỵ Tử Kim Huyền Lôi.

Cho nên nàng ở trong Tử Lôi Huyền đỉnh thì Lục Thiếu Du mới có thể yên tâm.

Người nọ là ai? Dường như ngươi cũng không tin nàng lắm.

Trong Tử Lôi huyền đỉnh, Tử Yên hỏi Lục Thiếu Du, nhìn thấy Lục Thiếu Du cảnh giác, nàng cũng không khó suy đoán ra nữ tử âm khí nặng nề kia dường như không được Lục Thiếu Du tín nhiệm quá.

Lục Thiếu Du không có dấu diếm mà nói ra lai lịch đại khái của Âm Minh.

Không ngờ trong Thiên Trủng còn có tồn tại bực này.

Sau khi biết được thân phận cùng lai lịch của Âm Minh, trong mắt Tử Yên tràn ngập vẻ rung động.

Rốt cuộc nàng cũng biết vì sao khí tức trên người nữ tử tuyệt mỹ kia khiến cho nàng cảm thấy bất an.

Thì ra là tàn hồn và sát khí ngưng tụ thành thân thể linh vật nửa trời sinh.

Ta cần bế quan một hồi, nàng cũng cần có thời gian khôi phục hoàn toàn, trước tiên cứ điều tức đi.

Lục Thiếu Du nói với Tử Yên.

Trong Thiên Trủng này mà ngươi còn bế quan? Có phải có chuyện gì không ổn hay không? Tử Yên nghi ngờ nhìn Lục Thiếu Du nói.

Không sao, nàng cứ đi theo ta là được.

Lục Thiếu Du cười cười, gọi ra Thiên Trụ giới, tiếp đó dưới hai mắt khiếp sợ của Tử Yên mà đi tới Thiên Trụ giới.

Để cho Tử Yên yên tâm điều tức trong tầng thứ nhất Thiên Trụ giới, sau đó thân ảnh của hắn nhanh chóng biến mất.

Thân ảnh Lục Thiếu Du lập tức xuất hiện trong tầng thứ tư, khoanh chân ngồi xuống, kết xuất thủ ấn, chậm rãi tu luyện.

Linh lực thôn phệ của Linh Ma thượng nhân Linh Đế tam trọng đỉnh phong khiến cho linh lực trong đầu hắn bành trướng, số linh lực này cũng đang đợi luyện hóa.

Nếu không phải bởi vì thôn phệ linh lực cực kỳ khổng lồ thì Lục Thiếu Du cũng không lựa chọn lập tức luyện hóa.

Linh lực của Linh Đế tam trọng đỉnh phong như Linh Ma thượng nhân kia có chút vượt quá khả năng chịu đựng của hắn lúc này.

Linh lực bàng bạc được thôn phệ trong cơ thể, dưới sự vận chuyển của Âm Dương Linh Vũ Quyết, lập tức có thể trở thành linh lực của bản thân Lục Thiếu Du.

Một lát sau Lục Thiếu Du tiến vào trong trạng thái tu luyện, quanh thân được một vòng quang mang nhàn nhạt, trong suốt bao phủ.

Khí tức chậm rãi tăng lên.

Trên phương diện linh giả, sau khi thôn phệ một ít Linh Đế của Thiên Địa minh, Lục Thiếu Du đã dừng lại ở tu vi Linh Đế nhất trọng hậu kỳ.

Từ lúc đó hắn cũng không thôn phệ linh lực và năng lượng khác, cho nên tu vi linh giả mấy năm này không có một chút tiến bộ nào.

Nếu tăng thêm thời gian trong Thiên Trụ giới có thể nói là mấy chục năm chưa có đột phá.

Giờ phút này Lục Thiếu Du luyện hóa linh lực thôn phệ trong cơ thể, khí tức lập tức từ từ tăng lên.

Trong đầu Lục Thiếu Du, kim đao màu vàng quay xung quanh tiểu hồn anh, theo Lục Thiếu Du luyện hóa, năng lượng linh hồn bàng bạc tiến vào không gian trong đầu, kim đao màu vàng cũng bắt đầu cắn nuốt một ít năng lượng thu vào trong thân đoa.

Trên kim đao màu vàng bắt đầu lan tràn ra quang mang màu vàng, bắt đầu thôn phệ năng lượng linh hồn giống như một cái động không đáy.

Đối với kim đao màu vàng, Lục Thiếu Du cũng rất bất đắc dĩ.

Vốn hắn cho rằng sau khi mình tới Đế giả, dù gì cũng có thể rung động kim đao màu vàng một chút.

Thế nhưng sau khi Lục Thiếu Du tới Đế giả, hy vọng càng nhiều thất vọng càng lớn.

Kim đao màu vàng này ở trong không gian linh hồn của hắn giống như bàn thạch không thể rung chuyển.

Đến cấp độ Đế giả hắn cũng không thể làm rung chuyển được nó.

Kim đao màu vàng quỷ dị này từ khi tiến vào trong đầu hắn luôn cắn nuốt linh hồn lực của hắn.

Cho tới ngày hôm nay vẫn còn tiếp tục, dường như không đủ, vô cùng thần bí, chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du nghĩ mãi mà không thông.

Lục Thiếu Du chỉ biết, tốc độ thôn phệ linh hồn lực của kim đao màu vàng này với hắn cực kỳ chậm, cũng không động tới linh hồn của hắn, cũng không khiến cho linh hồn hắn giảm bớt và làm tổn thương linh hồn hắn.

Trái lại, bởi vì kim đao màu vàng thôn phệ linh hồn lực mà khiến cho linh hồn lực của hắn càng lâu dài càng khiến cho linh hồn hắn thu được chỗ tốt cực lớn.

Cho nên hiện tại Lục Thiếu Du mặc kệ kim đao màu vàng, dù sao kim đao màu vàng này trước mắt đối với hắn mà nói trăm lợi mà không có hại.

Đặc biệt là phương diện công kích linh hồn, cho dù công kích linh hồn cường hãn như thế nào thì hắn cũng có thể ở thế bất bại.

Tốc độ luyện hóa linh lực của Lục Thiếu Du rất nhanh, tu vi tăng vọt cực kỳ nhanh chóng.

Loại tốc độ này nhanh tới tình trạng không thể tưởng tượng nổi.

Chủ yếu là linh lực mà hắn thôn phệ vào trong cơ thể chỉ cần luyện hóa một chút là có thể trở thành linh lực của chính Lục Thiếu Du.

Tốc độ này quả thực có chút dọa người.

Linh lực của Linh Đế tam trọng đỉnh phong đối với Lục Thiếu Du mà nói tuyệt đối là vật đại bổ, cũng làm cho Lục Thiếu Du có cảm giác khoan khoái dễ chịu.

Đương nhiên, tốc độ tiến bộ tu vi của Lục Thiếu Du cũng có một chút chậm chạp.

Dù sao cũng đã tới Linh Đế, tốc độ đột phá tu vi không có cảm giác tăng vọt như trước.

Thế nhưng nếu như lúc này có cường giả bên người Lục Thiếu Du, nhất định sẽ nghẹn họng nhìn trân trối.

Dùng tốc độ tăng trưởng tu vi củ Lục Thiếu Du hiện tại quả thực giống như đang bay vậy.

Ầm ầm.

Trong sơn mạch liên miên, âm thanh bạo liệt ầm ầm vang vọng, từng ngọn núi bị phá hủy, sụp đổ.

Bốn đạo thân ảnh xuất hiện ngoài một ngọn núi.

Trên người có Thổ Hoàng khí lan tràn ra, đúng là người của Thác Bạt gia tộc.

Vốn Thác Bạt gia tộc đi vào trong này có năm người, thế nhưng lúc này chỉ còn có bốn người.

Thác Bạc Triêu cùng với một lão giả đơn bạc đều ở bên trong.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License