con-mat-ao-thi

Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi đã có hơn ba mươi người tu vị Hậu Thiên chết tại chỗ, hơn mười người bị thương, nhớ lại tình cảnh khủng khiếp kia, rất nhiều người khiếp sợ.

Phong Vân Sơn, khoản nợ này sớm muộn có một ngày ta sẽ tính toán với các ngươi.

Một đạo thân ảnh lướt đi trong không gian, trên mặt tức giận, ánh mắt oán hận, người này chừng năm mươi tuổi, còn già hơn Đỗ Lộc một ít, nhưng khí tức trên người cường hãn hơn nhiều, áo lam không gió mà bay, toàn thân sinh ra khí tức băng hàn, rất rõ ràng thủy thuộc tính áo nghĩa tu luyện giả, đây là Phạm Sàm giao thủ với nữ tử kính trang lúc trước.

Phụ thân, ngươi đã tự mình tới còn để nữ nhân kia đào tẩu, ta muốn đích thân báo thù, giết nữ nhân kia.

Phạm Kiếm Nhân đến bên cạnh phụ thân Phạm Sàm.

Vô liêm sỉ, ngươi biết cái yêu nữ là ai sao, nàng chính là Phong Vân Sơn Ma Linh Yêu Nữ, Phong Vân Sơn không phải chuyện đùa, mặc dù chỉ là căn cứ của đám đạo phỉ thế giới, nhưng mà ba huynh muội Ma Linh Yêu Nữ đều không phải kẻ dễ trêu.

Phạm Sàm trừng con mình, bộ dáng rèn sắt không thành thép.

Sư huynh, Tử Linh Thánh Dịch đã bị chúng lấy đi, chẳng lẽ cứ tính toán như vậy sao? Đỗ Lộc đến bên cạnh Phạm Sàm hỏi, Tử Linh Thánh Dịch tuyệt đối là bảo vật giá trị xa xỉ, có tiền mà không mua được, lúc này rất khó khăn mới chiếm được, không nghĩ tới cứ như vậy bị người ta cướp đi.

Đều là đồ hỗn trướng này.

Phạm Sàm nghĩ đến Tử Linh Thánh Dịch, lập tức oán hận nhìn con mình, quát: Tử Linh Thánh Dịch là bảo vật khó cầu, đều là ngươi vô liêm sỉ, lần này trở về ta sẽ thu thập ngươi.

Phụ thân, ta cũng không biết nữ nhân kia chính là Phong Vân Sơn Ma Linh Yêu Nữ.

Phạm Kiếm Nhân ủy khuất, hắn cũng không nghĩ tới hắn trêu chọc người khủng bố như vậy, hắn chỉ nhìn thấy đùi ngọc của nàng đã quên đi tất cả.

Sư huynh, mặc dù Kiếm Nhân có sai lầm, nhưng mà việc này cũng không thể trách Kiếm Nhân, ta thấy yêu nữ kia nhắm tới Tử Linh Thánh Dịch, bất kể như thế nào, nàng đều ra tay.

Đỗ Lộc nói.

Phong Vân Sơn, sổ sách này ta ghi nhớ.

Phạm Sàm lạnh nhạt nói.

Chưởng môn, ngươi mau nhìn, có người đi ra.

Có một người tu vị Phá Giới Cảnh kinh ngạc lên tiếng, chỉ thấy trong khe hở không gian hỗn loạn có một thân ảnh máu tươi đầm đìa, chật vật không chịu nổi chui ra khỏi vết nứt không gian.

Cuối cùng cũng thoát được một mạng.

Lục Thiếu Du xé rách không gian vài lần mới trốn ra được, nhân phẩm đại bộc phát tăng thêm người mang không gian áo nghĩa, cộng thêm thân thể cường hãn, rốt cục thoát ly khe hở không gian hỗn loạn, cảm giác sau khi thoát khỏi nguy hiểm, Lục Thiếu Du có cảm giác như vừa mới trọng sinh, miệng phun máu tươi.

Người Chiến Thiên Liên Minh? Lục Thiếu Du cũng phát hiện có mấy trăm người trước mặt, bọn họ đang nhìn mình, ban đầu nghe được dường như là người Chiến Thiên Liên Minh, mà bản thân mình cũng đang tìm Chiến Thiên Liên Minh, còn cần gia nhập Chiến Thiên Liên Minh mới được.

Là tiểu tử kia, hừ, ngươi muốn chết.

Thanh niên mặc hoa phục vẻ mặt biệt khuất, nhìn thấy Lục Thiếu Du lập tức lộ ra lãnh ý, hắn tìm được người trút giận.

Người này cũng là Chiến Thiên Liên Minh, lần này phiền toái.

Ánh mắt Lục Thiếu Du ngưng trọng, Phạm Kiếm Nhân vừa nhìn đã biết là nhị thế tổ, chính mình đắc tội hắn, sợ rằng thời gian sau này không tốt.

Tiểu tử, hiện tại rơi vào trong tay của ta, xem như ngươi không may.

Thanh niên mặc hoa phục quát một tiếng, nguyên lực run run, thời điểm quát lên, thân ảnh đã phá không tới trước mặt Lục Thiếu Du, tu vị vượt qua Phá Giới Cảnh tỏa ra chung quanh, uy áp giai vị bộc phát, cho dù Lục Thiếu Du thời kỳ toàn thịnh cũng không đỡ nổi.

Ánh mắt Lục Thiếu Du kinh ngạc, không nghĩ tới thực lực của nhị thế tổ này lại mạnh như vậy, tuyệt đối đã đột phá trên Phá Giới Cảnh.

Các ngươi là người Chiến Thiên Liên Minh, chắc hẳn nhận ra thứ này.

Trong thời gian ngắn, Lục Thiếu Du phất tay một cái, trong tay xuất hiện một khối ngọc bài, chính là Chiến Thiên Liên Minh Thù Tạ Lệnh, tuy chỉ là Thù Tạ Lệnh cấp bậc thấp nhất, nhưng mà tuyệt đối là Thù Tạ Lệnh.

Nhân nhi, dừng tay.

Tiếng hét lớn vang lên, một thân ảnh áo lam xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du, trường bào run lên, trực tiếp ngăn cản Phạm Kiếm Nhân.

Các hạ, có thể giao vật kia cho ta nhìn kỹ? Người tới là Phạm Sàm, ánh mắt của hắn nhìn Thù Tạ Lệnh trong tay Lục Thiếu Du, ánh mắt cũng không thèm dò xét Lục Thiếu Du.

Sắc mặt Lục Thiếu Du nặng nề, cầm Thù Tạ Lệnh trong tay vứt cho Phạm Sàm, còn Phạm Kiếm Nhân bị phụ thân ngăn cản, nhìn phụ thân với thần sắc nghi hoặc.

Phạm Sàm cầm Thù Tạ Lệnh trong tay, sắc mặt khẽ biến, Thù Tạ Lệnh này là thật, hắn rót nguyên lực vào trong Thù Tạ Lệnh, bí vân thần bí hiện ra, trong đó xuất hiện dấu vết cây búa, đây là Thù Tạ Lệnh không thể nghi ngờ.

Phạm Sàm lúc này mới nhìn Lục Thiếu Du, cẩn thận dò xét thì nhận ra tu vị khí tức của Lục Thiếu Du, ánh mắt hơi chấn động, không biết nội tâm đang suy nghĩ cái gì.

Các hạ hiện tại đã là khách quý của Chiến Thiên Liên Minh chúng ta, cũng là khách quý của Thiên Thủy Môn, có chỗ đắc tội, kính xin thông cảm.

Ánh mắt hơi chấn động, Phạm Sàm mỉm cười, cũng ôm quyền với Lục Thiếu Du, thi lễ ngang hàng.

Phụ thân, ngươi như thế nào, tiểu tử này hắn.

Phạm Kiếm Nhân nhìn thấy thái độ của phụ thân tốt với tiểu tử kia, thần sắc vô cùng khó hiểu.

Im miệng, vị tiểu huynh đệ này chính là khách quý của Thiên Thủy Môn, về sau ngươi dám bất kính, lão tử sẽ thu thập ngươi! Phạm Kiếm Nhân muốn nói gì đó, lập tức bị Phạm Sàm quát ngưng lại, mắt tức giận, làm cho Phạm Kiếm Nhân sững sờ, hắn không dám nói nữa.

Tiểu huynh đệ chớ trách móc, tiểu nhi bất tranh khí, chỉ biết sinh sự, ta hôm nào sẽ giáo huấn hắn, ta thấy tiểu huynh đệ nên chữa thương đi, mời vào khôi lỗi tọa giá, chúng ta cũng về trước, chờ thương thế tiểu huynh đệ đỡ một ít, chúng ta bàn lại sau? Phạm Sàm nhìn qua Lục Thiếu Du, ánh mắt mang theo vài phần chân thành.

Làm phiền tiền bối.

Lục Thiếu Du gật đầu, mình bây giờ thật sự cần thời gian chữa thương, đối với Chiến Thiên Liên Minh, mình cho dù không tin, cũng phải tin tưởng sư phụ lão nhân gia, có Thù Tạ Lệnh, có lẽ không đến mức thế nào với mình.

Tiểu huynh đệ không cần khách khí, ta là Phạm Sàm, bất tài chính là chưởng môn Thiên Thủy Môn, Thiên Thủy Môn chính là một thành viên trong Chiến Thiên Liên Minh, trong Chiến Thiên Liên Minh, Thiên Thủy Môn chúng ta có một ghế hộ pháp, tiểu huynh đệ nếu không chê cứ gọi ta một tiếng lão ca.

Phạm Sàm nói chuyện, nhắc tới mình còn một ghế hộ pháp trong Chiến Thiên Liên Minh, trên mặt mang theo kiêu ngạo, có thể có ghế hộ pháp trong Chiến Thiên Liên Minh, Thiên Thủy Môn có ghế này đại biểu cho thực lực của mình.

Thì ra Thiên Thủy Môn bất phàm như vậy, Phạm đại ca, thất kính.

Lục Thiếu Du ôm quyền thi lễ, dựa theo Lão Ảnh đã nói, trong Chiến Thiên Liên Minh, cao nhất là minh chủ Chiến Thiên Liên Minh, dưới minh chủ chính là trưởng thượng.

Những trưởng thượng này đều là chủ nhân thế lực bá chủ trong Chiến Thiên Liên Minh.

Mà dưới trưởng thượng theo thứ tự là trưởng lão, hộ pháp, đường chủ và chấp sự, tại sao là hộ pháp, đó là vì hộ pháp cao hơn chấp sự, nghe nói chấp sự trong Chiến Thiên Liên Minh rất mạnh, chỉ có một chút thế lực lớn hoặc đại môn phái trong Chiến Thiên Liên Minh mới có thể trở thành hộ pháp, hoặc thân là một thế lực trong Chiến Thiên Liên Minh, nhưng thực lực còn chưa thể đạt tới tư cách trưởng thượng hoặc trưởng lão, dù là chủ thế lực nhưng cũng chỉ là hộ pháp mà thôi.

Mà Thiên Thủy Môn có một ghế hộ pháp, bởi vậy cũng có thể nhận ra thực lực hoàn toàn không kém.

Tiểu huynh đệ, ngươi đi nghỉ trước đi.

Phạm Sàm thoả mãn cười cười, lập tức tự mình dẫn Lục Thiếu Du tiến vào tọa giá khôi lỗi, mọi người cung kính theo sau.

Sư thúc, phụ thân ta.

Nhìn thấy phụ thân mình có thái độ tốt với Lục Thiếu Du, Phạm Kiếm Nhân nghi hoặc hỏi Đỗ Lộc, thần sắc rất là khó hiểu.

Phụ thân ngươi hiểu rõ, trong tay tiểu tử kia chính là vật gì? Đỗ Lộc hỏi, hắn ở xa nên không nhìn rõ ràng.

Ta cũng không nhìn quá rõ ràng, không thấy cẩn thận.

Phạm Kiếm Nhân nói, vừa rồi hắn ra tay nên không quan sát kỹ càng.

Đi thôi, đến lúc đó hỏi phụ thân ngươi thì biết.

Đỗ Lộc nói, theo mọi người vào trong tọa giá khôi lỗi.

Lục Thiếu Du theo Phạm Sàm vào trong tọa giá khôi lỗi, Phạm Sàm lập tức phân phó người sau lưng: Phương chấp sự, phiền toái ngươi chiếu cố vị tiểu huynh đệ này, ta đi làm việc một lát.

Phạm đường chủ yên tâm, ta nhất định sẽ an bài thỏa đáng.

Một lão giả hơn năm mươi tuổi đi tới, cung kính đáp lời Phạm Sàm, lập tức chào hỏi Lục Thiếu Du, mang theo Lục Thiếu Du đi vào trong.

Phụ thân, ta cũng đi.

Lúc này nữ tử mặc váy dài bị bắt chung với Phạm Kiếm Nhân chậm rãi đi ra, thì ra cô gái này là con gái của lão nhân.

Trong phi hổ tọa giá, trong đại sảnh có mấy phòng nhỏ, Lục Thiếu Du theo lão giả đi vào một phòng nhỏ.

Vị tiểu huynh đệ này, ngươi nghỉ ngơi ở đây, có chuyện gì cứ tùy thời gọi ta.

Lão giả dẫn Lục Thiếu Du vào trong phòng nhỏ, lại nói với Lục Thiếu Du, thần thái hơi miễn cưỡng, nhưng trên người vẫn có khí độ cường giả.

Xin hỏi, đây là thế giới nào? Lục Thiếu Du ôm quyền thi lễ, đối với lão giả hỏi.

Ngươi lại không biết đây là nơi nào? Nữ tử mặc váy dài nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt mang theo vẻ ngạc nhiên.

Nhìn Lục Thiếu Du và lão giả, thân ảnh nữ tử mặc váy dài biến mất, ánh mắt Phạm Sàm hơi động, lúc này nhìn Đỗ Lộc và Phạm Kiếm Nhân nói: Các ngươi đi theo ta.

Một lát sau, trong gian phòng nhỏ bố trí đơn giản, Phạm Sàm cũng bài ra một cấm chế.

Sư huynh, tiểu tử kia cầm trong tay, có phải là.

Nhìn thấy Phạm Sàm bố trí cấm chế, Đỗ Lộc hỏi Phạm Sàm.

Không sai! Phạm Sàm chen ngang lời Đỗ Lộc, ánh mắt nặng nề, nói: Đúng vậy, chính là Thù Tạ Lệnh, nhất phẩm Thù Tạ Lệnh.

Ah, là nó! Đỗ Lộc lập tức sững sờ một chút, tự nhiên biết Thù Tạ Lệnh đại biểu cho cái gì trong Chiến Thiên Liên Minh, cho dù là nhất phẩm Thù Tạ Lệnh cũng chỉ có đường chủ mới phát, còn phải trải qua hộ pháp đoàn phê chuẩn mới được, trên thực tế phải được tất cả hộ pháp đồng ý.

Nhân nhi, tại sao ngươi biết người nọ, hảo hảo nói cho ta nghe.

Phạm Sàm hỏi Phạm Kiếm Nhân.

Trong phòng, nữ tử váy dài ngạc nhiên, Lục Thiếu Du tùy tiện tìm một lý do lừa dối qua, lập tức từ trong lời nữ tử biết được, hiện tại mọi người đang ở trong khe hở thế giới, mà thế giới này là Vạn Cổ Thế Giới.

Vạn Cổ Thế giới chỉ là một tiểu thế giới, thuộc về Thượng Thanh Đại Thiên Thế Giới, Vô Sắc Trung Thiên Thế Giới, Vô Minh Tiểu Thiên Thế Giới, Vạn Cổ Thế Giới chỉ là một trong một ngàn tiểu thế giới của Vô Minh Tiểu Thiên Thế Giới mà thôi.

Mà Vô Sắc Trung Thiên Thế Giới có tới ba ngàn Vô Minh Tiểu Thiên Thế Giới, Vạn Cổ Thế Giới quá nhỏ, ba ngàn đại thế giới quá bao la.

Nghe nói Vạn Cổ Thế Giới tồn tại đã lâu, lâu bao nhiêu thì không ai biết rõ.

Tử trong lời nữ tử, nữ tử mặc váy dài tên là Phương Thải Y, phụ thân là Phương Chí Thành, chính là cốc chủ Thải Hồng Cốc, đều thuộc về Chiến Thiên Liên Minh, nhưng mà thực lực Thải Hồng Cốc lại kém hơn Thiên Thủy Môn nhiều, cho nên Phương Chí Thành ở trong Chiến Thiên Liên Minh chỉ là chấp sự mà thôi, kém xa Thiên Thủy Môn.

Trong Chiến Thiên Liên Minh, cùng thế hệ với nhau đều dùng sư huynh tỷ đệ phân chia, cũng không chia theo bối phận, chỉ dựa vào cấp độ và thực lực, cho nên ai mạnh thì người đó có địa vị cao.

Cho nên Phương Thải Y gọi Phạm Kiếm Nhân là sư huynh, cũng không phải thật sự cùng một sư phụ, mà là xưng hô trong Chiến Thiên Liên Minh, tất cả sơn môn thế lực trong Chiến Thiên Liên Minh thậm chí là gia tộc cũng phải như thế.

Từ lời Phương Thải Y, Lục Thiếu Du còn biết, Vạn Cổ Thế Giới diện tích cũng không nhỏ, mà trong đó cũng có không ít thế lực, cũng không phải Thải Hồng Cốc hoặc là Chiến Thiên Liên Minh một nhà độc đại, trong ba ngàn đại thế giới mênh mông, không có thế lực nào có thể độc đại.

Địa bàn của Thiên Thủy Môn cũng không nằm trong Vạn Cổ Thế Giới, Thiên Thủy Môn chỉ đi vào Vạn Cổ Thế Giới làm ít việc, chỉ thuận tiện đến Vạn Cổ Thế Giới quan sát, trong đó có quan hệ khá lớn tới Phạm Kiếm Nhân.

Trong lúc nhất thời, Lục Thiếu Du cũng không có hỏi nhiều, lập tức lấy cớ muốn điều tức thương thế, Phương Thải Y và Phương Chí Thành hai người lui ra.

Nói như vậy, ngươi biết rõ cũng chỉ có bao nhiêu đó? Trong phòng bố trí cấm chế, ánh mắt Phạm Sàm chấn động, từ lời Phạm Kiếm Nhân, hắn cũng chỉ biết rõ Lục Thiếu Du bị Ma Linh Yêu Nữ bắt, hoàn toàn không biết lai lịch kẻ này.

Mới Phá Giới Cảnh sơ giai, tiểu tử lấy Thù Tạ Lệnh từ đâu? Đỗ Lộc nghi ngờ nói.

Hoặc là nhặt được, hoặc là sư môn và trưởng bối, hoặc trải qua giết kẻ thù có được.

Ánh mắt Phạm Sàm hơi trầm xuống, nói: Có thể chúng ta không cần quản chuyện này, dựa theo quy củ, chỉ cần có Thù Tạ Lệnh chính là hảo hữu của Chiến Thiên Liên Minh, không được lãnh đạm.

Vận may tiểu tử quá tốt, mới Phá Giới Cảnh sơ giai đã có được Thù Tạ Lệnh, nếu như hắn sử dụng công phu sư tử ngoạm, chúng ta cũng chỉ có thể đủ đáp ứng.

Đỗ Lộc thở dài, người mang Thù Tạ Lệnh, cho dù Thù Tạ Lệnh thấp nhất cũng có tác dụng lớn.

Trong Chiến Thiên Liên Minh sắp có một cơ hội, một cơ hội này lại là cơ hội ngàn năm có một với thế hệ trẻ, thiên phú Kiếm Nhân cùng thế hệ xem như không tệ, nhưng không thể nào vượt qua thế hệ thiên tài, nếu có thể đạt được danh ngạch, tương lai sẽ có cam đoan.

Phạm Sàm trầm giọng nói.

Danh ngạch trực tiếp quá ít, dùng địa vị chúng ta trong Chiến Thiên Liên Minh rất khó đạt được, đây là chuyện không có khả năng, trừ phi thiên phú Kiếm Nhân đạt tới mức đặc biệt nổi bật, bằng không.

Sắc mặt Đỗ Lộc không thể lạc quan, hắn hiểu rõ muốn danh ngạch quá khó.

Nếu chúng ta có Thù Tạ Lệnh, hơn nữa Thiên Thủy Môn cố gắng, có lẽ có thể bảo đảm.

Phạm Sàm trầm giọng nói.

Sư huynh, ngươi ý là.

Gương mặt Đỗ Lộc bỗng nhiên cả kinh, ánh mắt vô cùng kinh ngạc.

Chúng ta không có người ngoài, ta cũng không gạt các ngươi, nếu có khả năng, ta muốn Thù Tạ Lệnh này, dù sao Thù Tạ Lệnh cũng không phải tiểu tử kia có thể có được.

Phạm Sàm nói.

Sư huynh, nhất phẩm Thù Tạ Lệnh tuy là giá trị bất phàm, nhưng còn chưa có tư cách có được danh ngạch trực tiếp, sư huynh làm như vậy có phải quá mạo hiểm hay không, nếu như bị liên minh biết rõ, Thiên Thủy Môn chúng ta sẽ gặp đại họa.

Ánh mắt Đỗ Lộc lộ ra vẻ lo lắng, âm thầm nuốt riêng Thù Tạ Lệnh, đây là chuyện liên minh không cho phép.

Nếu Thù Tạ Lệnh trong tay tiểu tử kia, chúng ta không thể có được danh ngạch Chiến Thiên Liên Minh, nhưng trong tay ta, tăng thêm lực ảnh hưởng của Thiên Thủy Môn chúng ta, vậy thì khác rồi.

Phạm Sàm nói ra.

Chưởng môn, vạn nhất tiểu tử kia lai lịch bất phàm thì sao? Dỗ Lộc vẫn còn có chút lo lắng.

Chỉ có ba người chúng ta biết rõ, tiểu tử kia xuất ra Thù Tạ Lệnh, đã bị ta lấy ngay, cũng không có những người khác biết rõ, tiểu tử này nếu có lai lịch cũng sẽ không bị Ma Linh Yêu Nữ bắt.

Ánh mắt Phạm Sàm nặng nề, lập tức nói: Lúc này không phải chuyện đùa, nhất định không thể nói ra ngoài.

Phụ thân, diệt tiểu tử kia đi, nếu ta có thể có được danh ngạch trực tiếp, ta đi vào trong đó, tu vị chắc chắn sẽ tăng lên rất nhanh.

Phạm Kiếm Nhân nói, hắn chán ghét tiểu tử kia đạt được thứ gì hơn hắn, hắn đương nhiên không ngại giết tiểu tử kia, cho dù không có lợi hắn cũng không ngại.

Ngươi câm miệng, đều là hỗn trướng ngươi, ngươi có biết Tử Linh Thánh Dịch trân quý thế nào không, chúng ta thật vất vả mới đạt được, lúc trước Thiên Thủy Môn chúng ta lập công lao hiển hách cho liên minh, tăng thêm có người hoạt động, lúc này mới có được Tử Linh Thánh Dịch, bằng không với địa vị Thiên Thủy Môn chúng ta cũng không thể chiếm được đâu.

Thấy con mình không thành khí Phạm Sàm đau đầu, nếu không phải hắn cân nhắc tiền đồ cho đứa con duy nhất này, hắn cũng không khó xử như hiện tại, đánh chủ ý Thù Tạ Lệnh, đây không phải chuyện tầm thường.

Lúc này nếu không phải hắn chỉ có một nhi tử, hắn tuyệt đối sẽ suy nghĩ thật kỹ xem mạng của con mình có trân quý bằng Tử Linh Thánh Dịch hay không, Tử Linh Thánh Dịch, nó có tác dụng lớn với hắn.

Nghe phụ thân nhắc tới chuyện này, Phạm Kiếm Nhân lại không dám nói lời nào, hắn cũng biết Tử Linh Thánh Dịch trân quý, đây là vật có tiền không mua được, người bên ngoài muốn đạt được còn khó hơn lên trời.

Đúng rồi, ngươi có ý với nha đầu Thải Hồng Cốc kia, có phải thật sự thích hay không? Bất đắc dĩ nhìn Phạm Kiếm Nhân liếc, thần sắc Phạm Sàm hòa hoãn một ít, Tử Linh Thánh Dịch đã mất, mình có đau lòng cũng không có cách nào, chỉ có thể suy nghĩ biện pháp.

Phụ thân, ta cảm thấy Thải Y sư muội không tệ, hài nhi cũng có tâm kết hôn, nàng so với đám dong chi tục phấn tỏng Thiên Thủy Môn còn tốt hơn nhiều.

Nhắc tới Thải Y, Phạm Kiếm Nhân lập tức sáng mắt, nhớ tới bộ dáng Thải Y sư muội, tuyệt đối không phải những cô gái trong Thiên Thủy Môn có thể so sánh.

Ta đã quan sát Thải Y kia, thật không tệ, trọng yếu nhất là thiên phú, trong Thải Hồng Cốc có thể tăng tu vị lên Ngộ Chân Cảnh, thiên phú còn trên cả ngươi, cũng xứng với ngươi rồi, bộ dáng cũng không kém, duy nhất không được hoàn mỹ chính là Thải Hồng Cốc thế lực quá yếu.

Phạm Sàm nói nhỏ.

Phụ thân, ta muốn Thải Y sư muội, thỉnh phụ thân thành toàn.

Phạm Kiếm Nhân vội vàng nói.

Chưa nói không thể, nhưng nếu sau này ngươi có bổn sự, tái giá tìm người tốt hơn, người này phải trợ giúp Thiên Thủy Môn thì hoàn mỹ.

Ánh mắt Phạm Sàm chớp động, hiện ra một tia dị sắc.

Phụ thân, ta nhất định cố gắng.

Hai mắt Phạm Kiếm Nhân lập tức sáng lên, nhưng nếu mang tâm tư của hắn đặt lên một nữ nhân là không thể, hắn trước kia rất thích chinh phục nữ nhân, sau khi gặp được Phương Thải Y thì tâm của hắn bị mang đi, hắn không còn hứng thú với nhiều nữ nhân khác.

Không biết tiểu tử kia có lai lịch gì, nếu không có, vậy.

Ánh mắt Phạm Sàm lóng lánh, sát ý xuất hiện trong mắt.

.

Trên thuyền, Ma Linh Yêu Nữ đứng trên đầu thuyền, gió thổi mái tóc và quần áo phất phơ, đôi mắt dễ thương ngận nước, bộ dáng siêu phàm thoát tục.

Không đúng, Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư vẫn tồn tại, tiểu tử kia chẳng lẽ không chết, đây là chuyện không có khả năng, tiểu tử kia chết chắc, chẳng lẽ Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư vẫn còn trong người hắn, Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư vốn có ưu thế không gian, chẳng lẽ.

Trên đầu thuyền, Ma Linh Yêu Nữ thì thào nói nhỏ, thần sắc cực kỳ nghi hoặc.

Trong phòng, Lục Thiếu Du khoanh chân điều tức, hắn vốn định thôn phệ tinh thạch thế giới tu luyện, nhưng trên khôi lỗi phi hành này hắn không dám bạo lộ Hỗn Độn Âm Dương Quyết, chỉ có thể đủ dựa vào Hỗn Độn Âm Dương Quyết khôi phục.

Cũng may Hỗn Độn Âm Dương Quyết bảo trì trạng thái khôi phục thần tốc của Âm Dương Linh Vũ Quyết, thậm chí còn mạnh hơn rất nhiều, hắn khôi phục thật nhanh.

Nhưng thương thế của Lục Thiếu Du không tầm thường, toàn thân vết thương chồng chất, trên cơ thể chỉ bị thương ngoài da mà thôi, những vết thương nhẹ này đã khôi phục rồi.

Làm Lục Thiểu Du phiền toái và khổ sở nhất chính là Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, đám Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư ở trong người, nó phiền toái hơn suy nghĩ của hắn nhiều, không chỉ ở trong cánh tay, còn bao phủ khắp toàn thân.

Quỷ dị là những Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư này không có trắng trợn phá hư, mà chỉ hút máu huyết và cốt tủy, ngay cả xương cốt cứng hơn sắt thép cũng bị chúng thẩm thấu.

Lục Thiếu Du vận chuyển Tử Kim Huyền Lôi, muốn trực tiếp huy diệt Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư thành tro tàn, nhưng làm cho Lục Thiếu Du kinh ngạc là, đám Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư này bỏ qua Tử Kim Huyền Lôi, ngay từ đầu chỉ hơi run rẩy một chút mà thôi.

Thế nhưng mà sau đó Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư trực tiếp đã quen với Tử Kim Huyền Lôi, hoàn toàn không sợ nữa, chuyện này làm cho Lục Thiếu Du cảm thấy bất đắc dĩ, những Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư này phải mau chóng giải quyết, nhưng ở trên khôi lỗi phi hành này hắn không dám làm gì.

Lục tiên sinh, chúng ta sắp tới đại lục Vạn Cổ, phía trước không xa chính là Thải Hồng Cốc, khách quý Thiên Thủy Môn cũng sẽ dừng chân tại đây.

Chưa qua một ngày, bên ngoài phòng nhỏ có tiếng Phương Thải Y vang lên, âm thanh nhu hòa thanh thúy, nghe rất thoải mái vui tai.

Lục Thiếu Du mở hai mắt ra, tinh quang trong mắt biến mất, trong lúc mơ hồ khí tức man hoang thương cổ nội liễm, từ khi dung hợp thế giới hỗn độn chi nguyên, khí tức trên người Lục Thiếu Du dường như cải biến trong vô hình.

Điều tức một ngày, thương thế không khỏi hẳn, nhưng với thể chất biến thái của Lục Thiếu Du lại có thể chèo chống, muốn hoàn toàn khôi phục cũng không phải chuyện dễ dàng, áo bào xanh trên người nghiền nát không chịu nổi, có chút chật vật, sau khi thay bộ quần áo mới, Lục Thiếu Du lúc này mới rời phòng, cũng thấy Phương Thải Y đứng ngoài cửa, hắn ngửi được hương thơm nhàn nhạt trên người của nàng, tóc đen như mây, thân thể mềm mại uyển chuyển, váy dày ôm lấy thân thể rất động lòng người.

Lục tiên sinh, chúng ta sắp tới nơi, Phạm đường chủ mời ngài đi qua.

Lúc này bị ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào, Phương Thải Y xấu hổ cúi đầu xuống, đôi má mang theo ba phần ngượng ngùng, bộ dáng xinh đẹp làm Lục Thiếu Du phải nhìn vài lần.

Phương Thải Y cúi đầu thấp hơn nữa, nàng chưa từng thấy ánh mắt to gan như vậy, ánh mắt này không che dấu nhìn lên người nàng, hoàn toàn không giống với những kẻ lén lút quan sát nàng, nhưng trong ánh mắt không có ý dâm loạn, không giống những kẻ lén lút nhìn nàng.

Bởi vậy nàng không cảm thấy không vui dưới ánh mắt như thế, ngược lại nội tâm sinh ra cảm giác ngượng ngùng.

Đang ở trên tọa giá phi hành, Lục Thiếu Du nhìn ngắm chung quanh, cũng không biết khi nào tọa giá phi hành đã rời khỏi khe hở thế giới, trước mặt là dãy núi nguy nga sừng sững, cảnh tượng canh ngát ngút ngàn, hoàn toàn không khác gì đại lục Linh Vũ.

Tiểu huynh đệ, thương thế tốt hơn rồi chứ? Lục Thiếu Du đi tới, Phạm Sàm chào đón thân thiết, ánh mắt mang ý cười, lập tức nhìn Lục Thiếu Du, hắn rất ngạc nhiên, mới một ngày thương thế đã tốt lên rất nhanh.

Đa tạ Phạm đại ca quan tâm, vấn đề thời gian, chỉ tốn chút thời gian là khỏi hẳn.

Lục Thiếu Du nói, ánh mắt nhìn qua Phương Chí Thành cùng Phạm Kiếm Nhân, còn có Đỗ Lộc, những người khác dường như đang làm việc ở nơi khác.

Vậy là tốt rồi, vốn không muốn quấy rầy tiểu huynh đệ chữa thương, nhưng đã tới nơi rồi, cho nên gọi là tiểu huynh đệ đi ra, chúng ta sắp tới Thải Hồng Cốc của Phương chấp sự, phải quấy rầy Phương chấp sự.

Phạm Sàm nói nhỏ.

Phạm đường chủ và tiểu huynh đệ có thể giá lâm Thải Hồng Cốc nho nhỏ là vẻ vang của kẻ hèn này, cầu còn không được.

Phương Chí Thành nói ra, tuy hắn cung kính với Phạm Sàm, nhưng thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh, mang theo vài phần khí độ.

Lục Thiếu Du cũng âm thầm gật đầu, Phương Chí Thành xem như không tệ, khó trách có thể sinh ra con gái Phương Thải Y không tầm thường.

Tiểu huynh đệ, không biết đến từ nơi nào, sư thừa nơi nào đâu? Phạm Sàm nhìn Phương Chí Thành, ánh mắt âm thầm khẽ đảo quanh, lập tức mỉm cười hỏi Lục Thiếu Du.

Ta lưu lạc khắp nơi, nhưng lại nhiều lần hãm hiểm cảnh, chật vật không thôi, không dám nhắc sư môn, sợ làm nhục sư môn.

Lục Thiếu Du dấu diếm, lời nói phong khinh vân đạm chắn tất cả những câu hỏi sau đó, Lục Thiếu Du tự nhiên sẽ không trung thực nói cho người khác biết mình chỉ có một thân một mình, không hề có hậu trường đáng nói, nếu ra bên ngoài hắn sẽ chết sớm, chút đề phòng này hắn vẫn có, Lục Thiếu Du cũng hiểu nên ứng phó thế nào.

Tiểu huynh đệ nói đùa, như tiểu huynh đệ dám ra ngoài lưu lạc, nhất định không phải người thường, có thể thoát khỏi tay Ma Linh Yêu Nữ đã chứng minh ngươi phi phàm, sư phụ tiểu huynh đệ nhất định là người nổi tiếng a? Ánh mắt Phạm Sàm dấu diếm một ít chấn động, hắn tươi cười hỏi tới.

Chỉ là đệ tử không thành khí nhất của gia sư, không dám nhắc tên gia sư, thật sự làm nhục thanh danh lão nhân gia/ Lục Thiếu Du lời này cũng âm âm dương dương, nói hư vô mờ mịt, lại đối đáp trôi chảy, hoàn toàn ngăn cản câu hỏi của Phạm Sàm, trong nội tâm vẫn nghi hoặc, dường như Phạm Sàm cố ý khó xử mình.

Ha ha, xem ra tiểu huynh đệ không phải người thường rồi.

Phạm Sàm cười cười.

Phạm đại ca, Ma Linh Yêu Nữ là người phương nào? Lục Thiếu Du hỏi Phạm Sàm, hắn vẫn rất lạ lẫm với Ma Linh Yêu Nữ, nữ nhân này hại mình như thế, về sau có cơ hội phải báo thù này.

Huống chi trên người mình còn có Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, hoàn toàn không thoát quan hệ với nàng.

Tiểu huynh đệ không nhận ra yêu nữ kia? Ánh mắt Phạm Sàm chấn động, dường như có chút ngoài ý muốn Lục Thiếu Du bị yêu nữ bắt, nhưng không biết đối phương là ai, mà ở mấy giới chung quanh, yêu nữ này có thanh danh hiển hách.

Phạm Sàm cũng nói với Lục Thiếu Du về lai lịch của Ma Linh Yêu Nữ.

Từ lời Phạm Sàm, Lục Thiếu Du mới biết được, Ma Linh Yêu Nữ chính là nhân vật phong vân, nghe nói xuất đạo không bao lâu, nhưng thực lực cường hãn đến cực điểm, một thân độc công làm cho người ta kiêng kị, một đám đạo phỉ thế giới hội tụ tại Phong Vân Sơn, trở thành thế lực không thể khinh thường, chuyên môn cướp đoạt người lui tới, bắt cóc các đệ tử đại gia tộc cùng thế lực đổi lấy tiền chuộc, làm cho người ta nghe mà sợ hãi, không ít gia tộc và thế lực tự nhiên không bỏ qua, mấy lần vây quét Phong Vân Sơn.

Nhưng Phong Vân Sơn dễ thủ khó công, còn có rất nhiều bình chướng tự nhiên và hiểm cảnh, tăng thêm Ma Linh Yêu Nữ một người đã rất khủng bố, nhưng là tam đương gia trong Phong Vân Sơn, bên trên còn có Nhị đương gia cùng Đại đương gia, nghe nói Nhị đương gia chính là kỳ tài, am hiểu chế tác các loại khôi lỗi, còn có các loại trận pháp, các dị vật, rất khó dây vào.

Mà Đại đương gia ngược lại đồn đãi rất ít xuất hiện, nhưng mà nghe nói thực lực cường hãn đáng sợ, hai mươi năm trước có một thế lực không kém, cường giả Đại Đạo Cảnh đi Phong Vân Sơn, kết quả có đi không về, hồn anh và linh hồn phân thân không thể đào thoát.

Cho nên về sau không ai dám thế nào với Phong Vân Sơn, chỉ có thể tận lực tránh người Phong Vân Sơn.

Nghe khẩu khí của Phạm Sàm, Lục Thiếu Du cũng không khó suy đoán Phạm Sàm rất kiêng kỵ Phong Vân Sơn.

Phạm đại ca, thực lực yêu nữ đến mức nào? Lục Thiếu Du hỏi, tu vị thực lực mạnh hơn mình, cũng không biết thực lực đại khái, cho nên Lục Thiếu Du cũng cũng không biết yêu nữ thực lực ra sao, lần này hỏi cũng muốn biết rõ thực lực của Phạm Sàm, Phạm Sàm giao thủ với yêu nữ này cũng không chiếm bao nhiêu thượng phong.

Ánh mắt Phạm Sàm rung động, cười khổ, nói: Thực không dám đấu diếm, yêu nữ tu luyện thời gian không dài, thế nhưng mà thiên phú rất mạnh, tu vị thực lực, đã là đến Đại Đạo Cảnh, đừng nói trong Vô Minh Tiểu Thiên Thế Giới, nàng là cường giả tuyệt đối, cho dù trong Vô Sắc Trung Thiên Thế Giới cũng không phải tầm thường.

Đại Đạo Cảnh.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, thực lực yêu nữ mạnh như thế, đã là Đại Đạo Cảnh, khó tự trách mình hoàn toàn không phải đối thủ, nội tâm Lục Thiếu Du run lên, không hề nghi ngờ, Phạm Sàm trước mặt cũng là cường giả Đại Đạo Cảnh.

Đại Đạo Cảnh và Phá Giới Cảnh hoàn toàn chênh lệch mấy đại cảnh giới, Lục Thiếu Du biết rõ mình bây giờ hoàn toàn không thể chống lại, thực lực mình bây giờ còn cách Đại Đạo Cảnh quá xa.

Phạm đường chủ, tiểu huynh đệ, chúng ta đến rồi.

Nhưng vào lúc này, Phương Chí Thành lại nhắc nhở, Lục Thiếu Du nhìn dãy núi trước mặt, xuất hiện không ít kiến trúc to lớn, những kiến trúc này vô cùng bao la, diện tích kiến trúc còn lớn hơn cả đại thành trên đại lục Linh Vũ.

Kiến trúc liên tục không dứt, núi non trùng điệp, dãy núi có chút kỳ lạ, nhìn từ xa còn nhìn thấy cầu vồng.

Khôi lỗi đáp xuống một hạp cốc.

Trong hạp cốc có động thiên khác, nơi này non xanh nước biếc, hoa tươi túm tụm, chim hót hoa nở giống như tiên cảnh nhân gian, năng lượng hội tụ nồng đậm mới là điểm làm Lục Thiếu Du kinh hãi nhất, năng lượng nơi này còn mạnh hơn đại lục Linh Vũ không ít.

Bái kiến cốc chủ, bái kiến đại tiểu thư.

Nhìn thấy Phương Chí Thành và Phương Thải Y, lập tức trong cốc có mấy cường giả bay vút ra.

Thải Hồng Cốc thật mạnh.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, trong Thải Hồng Cốc lúc này chỉ có người tu vị Phá Giới Cảnh, Lục Thiếu Du gặp được vài người là Phá Giới Cảnh cao giai, cấp độ kém hơn cũng có vài chục người, thực lực cường hãn hơn đại lục Linh Vũ không ít.

Sau một lát, trong kiến trúc trùng điệp kia, Lục Thiếu Du được an tĩnh trong tiểu viện an tĩnh, cũng may có Phương Thải Y dẫn đường, trên đường đi cũng hứng thú với thân phận của Lục Thiếu Du, nhưng Lục Thiếu Du không lộ ra chữ nào.

Phạm Sàm vẫn hỏi hắn cần gì, chuyện này làm cho Lục Thiếu Du cảm thấy kỳ quái, Phạm Sàm quá nhiệt tình với mình, cũng làm cho Lục Thiếu Du trong lúc mơ hồ cảm thấy bất an, nhưng không biết là việc gì.

Hắn không có thời gian nghĩ nhiều, mình bây giờ phải mau chóng khôi phục thương thế mới được, bằng không chẳng có gi bảo đảm cả, không nói trước Phạm Sàm thực lực khủng bố, ngay cả Thải Hồng Cốc cũng có cường giả như mây, Lục Thiếu Du trên đường đi vẫn quan sát cường giả trong Thải Hồng Cốc, bắt đầu nhìn thấy Phá Giới Cảnh chỉ có vài người, nhưng đều là Phá Giới Cảnh cao giai.

Trong Thải Hồng Cốc này, Lục Thiếu Du một đường nhìn trộm, phát hiện nhân khẩu đạt tới mấy chục vạn, tu vị Tôn cấp trên đại lục nhiều như chó.

Trong đình viện, Lục Thiếu Du bố trí một đạo cấm chế, lần nữa nhắm mắt điều tức, trước mắt trọng yếu nhất là khôi phục tu vị toàn thịnh, sau đó mới là chuyện Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư.

Trong đình viện tinh xảo có đệ tử Thải Hồng Cốc bày hoa quả tươi và quỳnh tương ngọc dịch sẵn.

Phạm Sàm bố trí một đạo cấm chế, ánh mắt chớp động sau đó đi vào gian phòng với Đỗ Lộc.

Sư huynh, tiểu tử kia dường như rất ít nói.

Đỗ Lộc nói nhỏ.

Tiểu tử kia rất khôn khéo, nói không ít lời khách sáo, khó nắm bắt được.

Phạm Sàm trầm giọng nói ra, đối phương càng khó nắm bắt càng không dễ xuống tay, lúc này quan hệ quá lớn, quan hệ đến Chiến Thiên Liên Minh, một khi tiết lộ tin tức, không chỉ có hắn, cả Thiên Thủy Môn đều gặp đại họa.

Phụ thân, vậy làm sao bây giờ, danh ngạch trực tiếp không dễ dàng, nhưng chỉ có một ít người trong đại gia tộc mới có, nếu ta có thể có danh ngạch trực tiếp, vậy sau này Thiên Thủy Môn chúng ta sẽ đón thời cơ phát triển lớn hơn.

Phạm Kiếm Nhân nói với Phạm Sàm nói.

Đương nhiên ta biết rõ, bằng không ta cho ngươi đạt danh ngạch trực tiếp làm gì.

Ánh mắt Phạm Sàm nặng nề, nói nhỏ: Lúc này quan hệ cực lớn, ta cần an bài thích đáng, một tia tin tức cũng không thể để lộ, đồng thời, chúng ta phải an bài một cơ hội tốt.

Phụ thân, chuyện giữa ta và Thải Y.

Phạm Kiếm Nhân nhìn qua Phạm Sàm, chỉ cần phụ thân ra mặt, chuyện này chắc chắn sẽ không thành vấn đề, nhớ tới không lâu sau đó, thân thể uyển chuyển kia sẽ hầu hạ dưới háng của mình, giọng nói thanh thúy kia rên rỉ nhè nhẹ, ánh mắt Phạm Kiếm Nhân vui vẻ và chờ mong vô hạn.

Việc này ta tìm cơ hội nói với Phương Chí Thành, nhưng cũng không thể quá gấp, trong Vạn Cổ Thế Giới này, thực lực Thải Hồng Cốc xem như mạnh nhất, Chiến Thiên Liên Minh chúng ta cũng mới nắm bắt Vạn Cổ Thế Giới, về sau còn cần dựa vào Thải Hồng Cốc mới được, cường long không áp rắn rít địa phương, huống chi nếu lúc này chúng ta gây ra nhiễu loạn với Vạn Cổ Thế Giới, về sau sẽ bất lợi cho sự phát triển của Thiên Thủy Môn, cho nên ta phải tự mình đi một chuyến.

Phạm Sàm nói nhỏ.

Sư huynh, Vạn Cổ Thế Giới không lật nổi sóng lớn gì, không có người nào dám đối đầu với Chiến Thiên Liên Minh chúng ta cơ chứ? Đỗ Lộc trầm giọng nói.

Lời nói không thể nói như vậy, Chiến Thiên Liên Minh chúng ta không có người khiêu khích là không sai, nhưng trong ba ngàn đại thế giới cũng không phải Chiến Thiên Liên Minh một nhà độc đại, cũng có không ít thế lực nhỏ lăn lộn bên trong, huống chi còn có Vạn Thiên Thương Minh không thua kém gì Chiến Thiên Liên Minh chúng ta, Phạm Sàm nói nhỏ.

Một Vạn Cổ Thế Giới mà thôi, dù sao không lật được bao nhiêu sóng lớn, huống chi lúc này chúng ta còn tự mình tới đây.

Đỗ Lộc nói.

Cẩn thận đi thuyền vạn năm, tuy Phương Chí Thành thực lực không tốt lắm, nhưng không phải nhân vật bình thường, người này cũng cần cẩn thận ứng phó, bằng không ta cũng không kiêng kỵ tiểu tử kia như vậy.

Phạm Sàm trầm giọng nói.

Thời gian từ từ qua đi, Lục Thiếu Du ở trong đình viện không có ai quấy rầy, Lục Thiếu Du cũng không đi quan tâm chuyện khác, mình bây giờ cần phải khôi phục thời kỳ toàn thịnh.

Đảo mắt ba ngày trôi qua, thương thế trên người Lục Thiếu Du đã tốt hơn không ít, xem chừng cũng đã khôi phục ba bốn thành thương thế, chỉ tiếc ở địa bàn người khác cho nên không dám vận dụng Thiên Trụ giới và Hỗn Độn Âm Dương Quyết, bằng không hắn đã sớm khôi phục từ lâu rồi.

Ở trên địa bàn người khác, còn ở trong khu vực cường giả san sát như rừng, Lục Thiếu Du cũng không dám lộ bảo, vạn nhất bị phát hiện thì phiền toái lớn.

Ba ngày sau đó, Lục Thiếu Du dừng điều tức.

Hô! Hắn phun ra một ngụm trọc khí, Lục Thiếu Du thu hồi thủ ấn, đôi mắt nhắm chặt mở ra, tinh quang lóe sáng, sắc mặt tái nhợt dần dần có một tia huyết sắc.

Lục tiên sinh.

Bên ngoài đình viện có tiếng nói thanh thúy truyền vào, người chưa vào nhưng hương thơm nhàn nhạt đã vào.

Mời Thải Y cô nương vào! Lục Thiếu Du nói nhỏ, hắn từ mùi hương đã biết là ai tới.

Cửa phòng mở ra, một nữ tử chừng hai mươi lăm hai mươi sáu đi vào, dung nhan kiều mị động lòng người, da thịt trắng nõn như bạch ngọc mang theo hương thơm thanh nhã, người đến là Phương Thải Y.

Thương thế Lục tiên sinh tốt hơn không ít.

Nhìn sắc mặt Lục Thiếu Du, cảm giác khí tức trên người Lục Thiếu Du, Phương Thải Y cảm thầy ngoài ý muốn, đôi mắt dễ thương mang theo một ít chấn động.

Đa tạ Thải Y cô nương quan tâm, đã không trở ngại.

Lục Thiếu Du đứng dậy, nhìn nữ tử trước mặt, trong lòng đầy nhu ý, dung nhan xinh đẹp mọng nước mang theo phong vị khác.

Lục tiên sinh, ánh mắt ngươi nhìn nữ tử đều là như vậy sao? Phương Thải Y mắt thấy Lục Thiếu Du nhìn mình như vậy thì cười, tâm hồn thiếu nữ cũng không sinh ra phản cảm, ngược lại còn có cảm giác khác thường, làm cho nàng trong lúc bất tri bất giác nghĩ sang chuyện khác, chính nàng còn không biết đây là gì.

Đương nhiên không phải, ta gặp mỹ nữ mới thế này.

Lục Thiếu Du mỉm cười, Phương Thải Y thật sự là mỹ nữ ít thấy, không phải từ dung mạo mà là khí chất, nàng không có vũ mị của Mộ Dung Lan Lan, không có thanh xuân và tự thành hấp dẫn như Đạm Thai Tuyết Vi, càng không có khí chất thành thục của Mộ Dung Lan Lan, cũng không có nét thanh linh hoạt bát của Đạm Thai Tuyết Vi.

Thì ra ngươi cũng biết cười, còn nói dễ nghe như vậy.

Thân thể Phương Thải Y hơi rung động, nàng tuyệt đối là nữ nhân có phong vị mười phần, nhìn Lục Thiếu Du, nói: Nhưng ngươi không giống với người khác, ngươi nói êm tai, người nghe thật cao hứng.

Thật sao.

Lục Thiếu Du mỉm cười.

Đúng rồi Lục tiên sinh, ngươi có quan hệ thế nào với Phạm đường chủ, hắn khách khí với ngươi như vậy, cho dù là là phụ thân ta cũng không được hắn đối xử như thế, với thực lực của ngươi càng không cần phải làm vậy.

Phương Thải Y nghi hoặc nhìn Lục Thiếu Du, nàng nhận ra thực lực Lục Thiếu Du, chỉ là Phá Giới Cảnh sơ giai mà thôi, loại thực lực này hoàn toàn không lọt vào trong mắt Thiên Thủy Môn, nhưng hành động của Thiên Thủy Môn cũng quá khác thường.

Thải Y cô nương biết Thù Tạ Lệnh không? Lục Thiếu Du hơi do dự, chuyện này cũng không cần gạt Thải Y.

Thù Tạ Lệnh, chẳng lẽ ngươi giao Thù Tạ Lệnh cho Phạm đường chủ? Ánh mắt Phương Thải Y chấn động, Chiến Thiên Liên Minh Thù Tạ Lệnh, nàng tự nhiên biết rõ, đó không phải là thứ người bình thường có thể có được, nghe nói hiện tại Thù Tạ Lệnh không có bao nhiêu, dùng thực lực và địa vị của Chiến Thiên Liên Minh hiện không có bao nhiêu người có thể trợ giúp Chiến Thiên Liên Minh, Chiến Thiên Liên Minh cũng tuyệt đối không cần trợ giúp.

Đúng vậy, trên người ta có Thù Tạ Lệnh, cho nên ta mới tới Thải Hồng Cốc.

Khóe miệng Lục Thiếu Du hơi nhếch lên, lập tức nói với Phương Thải Y: Có một chuyện cần phiền toái Thải Y cô nương, không biết Thải Y cô nương có thời gian hay không? Lục tiên sinh là khách quý của Phạm đường chủ, có Chiến Thiên Liên Minh Thù Tạ Lệnh, cũng tự nhiên là khách quý của Thải Hồng Cốc, mời nói? Phương Thải Y lập tức nói.

Ta chỉ muốn biết một ít chuyện về Vạn Cổ Thế Giới, nếu Thải Y cô nương có thời gian, có thể nói cho ta biết một hai.

Lục Thiếu Du nói nhỏ.

Thực lực như Phương Thải Y còn hơn cả mình, thái độ của Lục Thiếu Du rất lễ độ, trong thế giới cường giả vi tôn, khó có người nào dám bỏ qua cường giả.

Đương nhiên là có, nhưng không biết Lục tiên sinh muốn biết cái gì, đại lục Vạn Cổ tồn tại thời gian không ngắn, nếu nói những việc này quá mất thời gian.

Phương Thải Y cười một tiếng, nhìn qua Lục Thiếu Du, nói: Bằng không như vậy đi, trong Thải Hồng Cốc có Thải Hồng điện, bên trong trừ có một ít công pháp đệ tử Hậu Thiên tu luyện ra, còn có không ít tư liệu, ta sẽ chọn ra những thứ theo yêu cầu của Lục tiên sinh, Lục tiên sinh đi xem nhé? Vậy thì tốt, đa tạ Thải Y cô nương.

Lục Thiếu Du cung kính gật gật đầu, Thải Hồng Cốc Thải Hồng điện có lẽ cũng giống Vân Dương Tông Vạn Võ Lâu trên đại lục Linh Vũ, bên trong có không ít tư liệu, trong Vân Dương Tông Vạn Võ Lâu, bên trong có không ít dã sử tạp chí trên đại lục Linh Vũ, trong Thải Hồng điện có lẽ có không ít tin tức hữu dụng.

Lục Thiếu Du hiện tại bức thiết muốn biết tin tức trong ba ngàn đại thế giới, miễn bản thân mình đi ra ngoài cái gì cũng không biết.

Một lát sau, Phương Thải Y mang theo Lục Thiếu Du đi trong ánh mắ nghi ngờ của đệ tử Thải Hồng Cốc, xuyên qua không ít ngọn núi và kiến trúc, cuối cùng cũng đi tới đại điện bên ngoài sơn cốc.

Đại điện khổng lồ, nhìn thấy Phương Thải Y, lập tức chung quanh có mấy đệ tử cung kính hành lễ, Phương Thải Y vẫy tay cho các đệ tử lui ra, lập tức tự mình dẫn Lục Thiếu Du đi vào trong đại điện.

Trong đại điện cực kỳ khổng lồ, nơi này đặt nhiều tư liệu ngọc giản, muốn tìm đọc chỉ cần cho tâm thần tiến vào trong là được, có thể biết được tin tức bên trong, bên ngoài ngọc giản có ghi rõ chủng loại.

Lục Thiếu Du tiến vào Thải Hồng điện, lập tức bị hấp dẫn, mặc dù trực tiếp xem, tin tức về ba ngàn đại thế giới, Lục Thiếu Du rất muốn biết.

Lập tức có không ít tin tức trong ngọc giản xuất hiện trong đầu Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Du bắt đầu hiểu thêm về ba ngàn đại thế giới.

Nhìn Lục Thiếu Du, đôi mắtPhương Thải Y khinh động, lập tức chờ đợi bên cạnh, ngẫu nhiên giảng giải cho Lục Thiếu Du biết, đôi mắt dễ thương dấu diếm một ít gì đó, thỉnh thoảng quan sát Lục Thiếu Du, dường như càng nhìn càng kỳ quái, nàng hoàn toàn không hiểu về nam nhân áo xanh này.

Đến chạng vạng tối, Lục Thiếu Du không có dấu hiệu muốn rời khỏi Thải Hồng điện, Phương Thải Y trực tiếp kéo Lục Thiếu Du rời đi, bảo hắn ngày mai lại đến, Lục Thiếu Du lúc này mới rời khỏi, một ngày trôi qua hắn biết không ít chuyện về Vạn Cổ Thế Giới, cũng cần trở về tiêu hóa.

Trên đường quay về, Phương Thải Y hiếu kỳ về Lục Thiếu Du, cũng nhìn ra Lục Thiếu Du cũng không phải người Vạn Cổ Thế Giới, bởi vậy quấn quít hỏi Lục Thiếu Du không ít chuyện bên ngoài.

Lục Thiếu Du lúc này mới phát hiện, Phương Thải Y tu vị mạnh hơn mình, nhưng mà tâm tính ngược lại rất đơn thuần, giống như thiếu nữ mới lớn, tùy ý nói một ít chuyện trên đại lục Linh Vũ, đương nhiên nói rất mờ mịt, về phần đại lục Linh Vũ ở đâu thì không lộ ra, Lục Thiếu Du còn không ngốc nói việc này.

Vào đêm, màn đêm mênh mông bao phủ thành Thải Hồng, mặc dù ban đêm, thành Thải Hồng vẫn đèn đuốc sáng trưng như ban ngày, náo nhiệt hơn cả đại lục Linh Vũ rất nhiều.

Trong phòng, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, trong đầu sửa sang lại tin tức đạt được trong Thải Hồng điện hôm nay, hiện tại hắn biết rõ không ít chuyện về Vạn Cổ Thế Giới, nơi đây là một tiểu thế giới thuộc về Vô Minh Tiểu Thiên Thế Giới, mà Vô Minh Tiểu Thiên Thế Giới lại thuộc về Vô Sắc Trung Thiên Thế Giới.

Mà cuối cùng Vô Sắc Trung Thiên Thế Giới lại thuộc về Thượng Thanh Đại Thiên Thế Giới, đơn giản mà nói đại lục Vạn Cổ chỉ là một trong chín mươi mốt phần triệu của Thượng Thanh Đại Thiên Thế Giới, là một phần ba trăm ngàn của Vô Sắc Trung Thiên Thế Giới, là một phần ngàn của Vô Minh Tiểu Thiên Thế Giới mà thôi.

So sánh với Thượng Thanh Đại Thiên Thế Giới, Vạn Cổ Thế Giới chỉ là một cọng lông trâu mà thôi, Thượng Thanh Đại Thiên Thế Giới chỉ là một phần ba ngàn trong ba ngàn đại thế giới, so sánh với ba ngàn đại thế giới mênh mông, Vạn Cổ Thế Giới chỉ là hạt cát trong sa mạc.

Lục Thiếu Du cũng chính thức ý thức được đại lục Linh Vũ nhỏ bé cỡ nào, ngay cả Vạn Cổ Thế Giới mênh mông cũng chỉ là giọt nước trong biển cả, nhưng nơi đây còn lớn gấp một trăm lần đại lục Linh Vũ.

Thật sự biết rõ thiên địa này bao la cỡ nào, nội tâm Lục Thiếu Du rung động có thể nghĩ.

Vạn Cổ Thế Giới chỉ là tiểu thế giới vô danh, cũng là tiểu thế giới trung bình trong các tiểu thế giới, trong Vạn Cổ Thế Giới có người đạt tới Ngộ Chân Cảnh, tiểu thế giới có Ngộ Chân Cảnh chỉ là tiểu thế giới trung bình.

Trong thiên địa to lớn, tất cả đại thế giới, trung thiên thế giới, tiểu thế giới, kỳ thật đều do rất nhiều tiểu thế giới tạo thành, Một tiểu thế giới chính là Vạn Cổ Thế Giới, một ngàn tiểu thế giới như vậy gọi chung là tiểu thiên thế giới.

Đại thế giới, trong ngàn thế giới, tiểu thế giới, lại phân chia thế nào? Phân biệt chúng ra sao? Những vấn đề này vẫn phức tạp Lục Thiếu Du, mà cho tới hôm nay, Lục Thiếu Du từ Thải Hồng điện biết được đáp án, hắn cũng giải được nghi hoặc.

Đồn đãi thiên địa hỗn độn, vũ trụ chưa mở ra, khi đó thiên địa hỗn độn vẫn còn là một khối, thời gian không có, không gian mờ mịt.

Trong thời gian thật lâu, cũng không biết là bao lâu, hỗn độn khai mở, vũ trụ sinh, lúc này mới có nhật nguyệt tinh thần, trên đời cũng có thổ thủy hỏa phong các năng lượng thuộc tính.

Mà hỗn độn sơ khai, vũ trụ tạo ra, thời gian trôi qua rất lâu, thiên địa xuất hiện rất nhiều thế giới, tục truyền vừa mới bắt đầu tổng cộng là ba ngàn thế giới, ba ngàn thế giới đều phụ thuộc vào vũ trụ, những thế giới này đều diễn sinh, cuối cùng ba ngàn thế giới thai nghén ra sinh mệnh, thai nghén ra các chủng tộc.

Theo thời gian dần qua, trong ba ngàn thế giới này xuất hiện một ít sinh linh bất phàm.

Trong ba ngàn đại thế giới này có sinh linh bất phàm nhận được đại cơ duyên, dung hợp thế giới chi nguyên, khống chế ba ngàn thế giới, ba ngàn thế giới này cũng trở thành thánh địa tối cao trong lòng mọi người, là thế giới hỗn độn cao không thể chạm tới.

Sau đó ba ngàn thế giới này lại mở rộng ra một ngàn thế giới, mỗi một thế giới hỗn độn đều mở rộng ra hơn một ngàn thế giới, hơn một ngàn thế giới này đều dùng thế giới hỗn độn làm trung tâm, nhưng chúng lại cực kỳ khổng lồ.

Mỗi một thế giới hỗn độn đều mở rộng ra một ngàn thế giới, ba ngàn thế giới hỗn độn tổng cộng mở rộng ra ba trăm vạn tiểu thế giới, ba trăm vạn tiểu thế giới lại vây quanh thế giới hộn độn sinh ra mình.

Một phương thế giới hỗn độn chẳng khác nhau trung ương đại thế giới, chẳng khác gì hạch tâm, bởi vì tất cả thế giới sinh ra đều vây quanh thế giới hỗn độn, đây là vĩnh hằng bất biến.

Mà thế giới hỗn độn sai khi sinh ra một ngàn thế giới của mình, một ngàn thế giới này lại diễn sinh một ngàn tiểu thế giới, đây là thế giới biến hóa thứ hai, từ một thế giới hỗn độn diễn sinh ra một ngàn thế giới, đây là biến hóa thứ nhất.

Mà một ngàn thế giới được diễn sinh ra một ngàn tiểu thiên thế giới của mình, đây là biến hóa thứ hai.

Tiểu thiên thế giới thứ hai lại diễn sinh ra lần nữa, lần này diễn sinh ra một ngàn tiểu thế giới.

Nghiêm chỉnh mà nói, ba ngàn thế giới hỗn độn là ba ngàn trung tâm, bởi vì tất cả thế giới diễn sinh sau đó đều vây quanh chúng, hoàn toàn là một thể với thế giới hỗn độn.

Mà mỗi một thế giới hỗn độn diễn sinh mà ra một thế giới, tổng cộng ba trăm vạn thế giới.

Mà thân là trung thiên thế giới, từ thế giới hỗn độn trực tiếp diễn sinh ra một ngàn tiểu thế giới của mình, tổng cộng ba trăm vạn tiểu thế giới, ở rất gần thế giới hỗn độn, cho nên năng lượng thiên địa cũng dày đặc hơn, cường giả sinh ra cấp độ cũng cao hơn, nhân số cũng nhiều hơn, tài liệu tu luyện cũng phong phú hơn.

Quy nạp, trong thiên địa mênh mông, trong ba ngàn đại thế giới, năng lượng thiên địa lấy thế giới hỗn độn nồng đậm nhất, thế giới hỗn độn chính là thành địa của tất cả, có thể tiến vào thế giới hỗn độn tu luyện, đây là cơ duyên và là mộng tưởng của tất cả mọi người.

Một phương đại thế giới dùng thế giới hỗn độn làm chủ, thế giới hỗn độn là thánh địa, năng lượng thiên địa tràn đầy nhất, tiếp theo là trung tâm trung thiên thế giới và tiểu thiên thế giới, cuối cùng mới là tiểu thế giới.

Vạn Cổ Thế Giới chính là tiểu thế giới cuối cùng, còn không phải trung tâm tiểu thế giới.

Từ trong ngọc giản Thải Hồng điện biết được nhiều tin tức, Lục Thiếu Du còn ngoài ý muốn biết được, sơn môn Thiên Thủy Môn nằm trong Thượng Thanh Đại Thiên Thế Giới, kỳ thật nếu tính toán ra, trong tất cả đại thế giới cũng chỉ là sơn môn nhị lưu cấp thấp, trong ba ngàn đại thế giới chỉ được xem là thế lực tam lưu.

Nhưng sơn môn như Thiên Thủy Môn còn mạnh hơn đại lục Linh Vũ rất nhiều, chỉ sợ một trăm đại lục Linh Vũ cũng không đủ Thiên Thủy Môn càn quét.

Nghe nói sơn môn Thiên Thủy Môn nằm ở trung tâm Vô Minh Tiểu Thiên Thế Giới, năng lượng thiên địa nơi đó còn nồng đậm hơn tiểu thiên thế giới quá nhiều.

Làm nội tâm Lục Thiếu Du chấn động nhất là, Thượng Thanh Đại Thiên Thế Giới có vài thế lực nhất lưu, mấy thế lực này Lục Thiếu Du lúc trước nhớ rõ nghe Ma Linh Yêu Nữ từng đề cập tới, tổng cộng là tám đại gia tộc và hai đại liên minh, mười thế lực này có thực lực vô cùng cường hãn trong Thượng Thanh Đại Thiên Thế Giới.

Không hề nghi ngờ, đại bản doanh mười cổ thế lực này nghe nói nằm ở trung tâm Thượng Thanh Đại Thiên Thế Giới, ở trong thế giới hỗn độn, cũng là thánh địa trong lòng tất cả tu luyện giả, tất cả tu luyện giả đều hướng tới và lấy làm vẻ vang nếu được tới thế giới hỗn độn.

Có thể tiến vào thế giới hỗn độn, đó là biểu tượng thân phận và địa vị, thế giới hỗn độn đại biểu quyền uy và thực lực, mỗi khi có cường giả thế giới hỗn độn đi ra, sẽ làm các thế giới thấp hơn chấn động.

Tám đại gia tộc này theo thứ tự là Hoàng gia, Phong gia, Đường gia, Lôi gia, Lý gia, Băng gia, Hỏa gia, Mộc gia, mỗi một gia tộc đều nằm trong Thượng Thanh Đại Thiên Thế Giới, có thực lực bất phàm, bàng quan, ngạo thế thiên địa, chính là tồn tại trong truyền thuyết, thế giới bên ngoài căn bản không thể gặp bọn họ, nhưng mỗi người đều biết tám đại gia tộc này rất khủng khiếp.

Mười thế lực này, so với tám đại gia tộc thì nhiều người quen thuộc hơn, chính là hai đại liên minh, hai đại liên minh theo thứ tự là Chiến Thiên Liên Minh và Vạn Thiên Liên Minh.

Nhưng bất đồng là Chiến Thiên Liên Minh dùng mở mang bờ cõi, dũng mãnh hiếu chiến, khống chế thế giới các nơi, hung danh lan xa, cung có thực lực mạnh nhất Thượng Thanh Đại Thiên Thế Giới, mà Vạn Thiên Liên Minh tuy cũng là liên minh, nhưng mà khác với Chiến Thiên Liên Minh, Vạn Thiên Liên Minh chỉ kinh thương, thậm chí là không nhúng tay vào ân oán bên ngoài.

Chiến Thiên Liên Minh do rất nhiều thế lực lớn nhỏ ngưng tụ mà thành, không phục theo Chiến Thiên Liên Minh, không phải bị chinh phục thì bị tiêu diệt, mà Vạn Thiên Liên Minh do vô số thương hội tạo thành, chuyên môn buôn bán linh dược, khôi lỗi tọa giá.

Các loại thương phẩm khác, chỉ cần nơi có người sẽ có người Vạn Thiên Liên Minh.

Có thể sánh vai với Chiến Thiên Liên Minh, cũng đủ thấy Vạn Thiên Liên Minh bất phàm, tuy Vạn Thiên Liên Minh chỉ kinh thương, nhưng không có người nào hoài nghi thực lực của nó, Vạn Thiên Liên Minh đứng vững không ngã, ngay cả Chiến Thiên Liên Minh cũng không dám đụng, sau lưng nó không chỉ có tài phú kinh người chèo chống, không có thực lực tuyệt đối chèo chống sao đứng vững được? Chỉ là đọc tin tức trong Thải Hồng điện đã tiêu hao một ngày, Lục Thiếu Du tốn không ít thời gian, hắn hiểu quá ít về ba ngàn đại thế giới, nhưng cũng không phải không biết gì như lúc trước.

Sau khi suy nghĩ kỹ càng, bất tri bất giác trời đã sáng.

Phương đông đã có ánh bình minh, mặt trời đỏ xuất hiện.

Phương Thải Y vào sáng sớm đã đi tới đình viện, mang cho Lục Thiếu Du mấy hoa quả tươi, ngày hôm qua có hẹn, tiếp tục đi Thải Hồng điện, Lục Thiếu Du còn phải tìm hiểu thêm về thế giới bên ngoài.

Nhìn nữ tử trước mặt mình, nội tâm Lục Thiếu Du sinh ra một ít cảm kích, rời khỏi đại lục Linh Vũ, một đường bị đuổi đuổi giết, đối với người đầu tiên có thiện ý với mình, làm cho Lục Thiếu Du sinh ra tâm tư cảm kích.

Một đường trò chuyện với nhau, hai người lại đến Thải Hồng điện, trên đường đi, Phương Thải Y dường như cảm thấy hứng thú khi trò chuyện với Lục Thiếu Du, nàng nói không ngừng.

Lục Thiếu Du cũng từ miệng Phương Thải Y biết được, mẫu thân nàng vẫn lạc trong một bí cảnh, khi đó nàng mới mấy tuổi mà thôi, sau đó được phụ thân nuôi lớn, cho nên từ nhỏ vẫn chỉ một mình.

Phương Thải Y nhìn tuổi chừng hai mươi lăm hai mươi sáu, nhưng thời gian tu luyện đã hơn hai trăm năm, hiện tại đã có tu vị Ngộ Chân Cảnh sơ giai, trong cả Vạn Cổ Thế Giới, cũng trừ phụ thân Phương Chí Thành ra, nàng là cường giả hiếm có.

Chuyện này làm cho Lục Thiếu Du bất đắc dĩ, tính toán ra Phương Thải Y còn lớn tuổi hơn hắn, toàn bộ thời gian tu luyện của hắn cộng lại chỉ vài chục năm mà thôi.

Nhưng lập tức làm cho Lục Thiếu Du nghĩ đến, Phương Thải Y tu luyện trên đại lục Vạn Cổ hai trăm năm đạt đến Ngộ Chân Cảnh sơ giai, mà mình mới Phá Giới Cảnh sơ giai, hắn thấp hơn một đại cảnh giới, nếu tính thời gian trong Thiên Trụ, bản thân mình tu luyện dài hơn không ít.

Lục Thiếu Du lắc đầu than nhẹ, đúng là không thể so sánh, Vạn Cổ Thế Giới còn không phải trung tâm tiểu thế giới, càng không phải trung thiên thế giới, so sánh với thế giới hỗn độn còn kém hơn quá nhiều, nhưng người ta đã tu luyện nhanh hơn hắn nhiều.

Điểm này cũng làm nội tâm Lục Thiếu Du chờ mong, không biết lúc nào đại lục Linh Vũ mới có thể giống như các thế giới hỗn độn khác, hóa thành đại thế giới, đến lúc đó đại lục Linh Vũ sẽ là thánh địa đại thế giới, người trong đại lục Linh Vũ sẽ được thiên địa chiếu cố, đạt được nhiều chỗ tốt.

Hai người trò chuyện cực kỳ hợp ý, ngẫu nhiên còn có tiếng cười truyền ra, có đôi khi Phương Thải Y bị Lục Thiếu Du trêu chọc tuoi cười nhu hoa, vô cùng động lòng người.

Phương Thải Y có khí chất giống Mộ Dung Lan Lan và Đạm Thai Tuyết Vi, nụ cười càng như thế, ánh mắt Lục Thiếu Du cũng mang theo vẻ ngạc nhiên, cũng nhớ tới chúng nữ trên đại lục Linh Vũ.

Ra thế giới bên ngoài, gần đây thật vất vả mới có nơi dừng chân, hoàn toàn không an ổn giống đại lục Linh Vũ, chuyện này làm cho Lục Thiếu Du sinh ra cảm thán.

Trên đại lục Linh Vũ, chính mình có mệt mỏi sẽ có người lo lắng, đều có Phi Linh Môn làm nơi nghỉ ngơi, mà đến đại lục Vạn Cổ, tất cả đều lạ lẫm và không ai chiếu cố.

Ngươi nhìn ta như thế, không để ý tới ngươi.

Nhìn thấy ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn mình chằm chằm, Phương Thải Y còn tưởng rằng Lục Thiếu Du đang nhìn nàng, lập tức cúi đầu thẹn thùng, sắc mặt đỏ ửng.

Đầu ngón tay Phương Thải Y vân ve mép váy, vô cùng thẹn thùng, nàng không dám ngẩng đầu nhìn Lục Thiếu Du.

Một lát sau, hai người vẫn lâm vào hào khí xấu hổ, Lục Thiếu Du lại đến Thải Hồng điện tra xét không ít tư liệu, Phương Thải Y cũng tiếp tục đứng bên cạnh hắn.

Một ngày lại trôi qua, Lục Thiếu Du biết được rất nhiều tin tức trong Thải Hồng điện, thời gian cũng đã chạng vạng tối.

Hai người mà quay về, Phương Thải Y hay là tiễn đưa Lục Thiếu Du tới cửa, hai ngày thời gian, Lục Thiếu Du đã xem gần hết tin tức trong Thải Hồng điện.

Đúng rồiLục tiên sinh, Phạm đường chủ mấy ngày nay vội vàng xử lý công việc trong Vạn Cổ Thế Giới, cố ý bảo ta nói với ngươi một tiếng, cũng muốn biết, Lục tiên sinh có Thù Tạ Lệnh, không biết có cần Chiến Thiên Liên Minh hỗ trợ không, nếu có thể làm được, Chiến Thiên Liên Minh sẽ không cự tuyệt.

Phương Thải Y hỏi Lục Thiếu Du.

Ánh mắt Lục Thiếu Du hơi suy tư, rốt cuộc Phạm Sàm cũng nhắc tới chuyện này, dù sao việc này cũng đã có chủ ý, Lục Thiếu Du không cần suy nghĩ nhiều, nói với Phương Thải Y: Thải Y cô nương, ta muốn gia nhập Chiến Thiên Liên Minh.

Lục tiên sinh, ngươi chỉ có yêu cầu này? Dường như Phương Thải Y cảm thấy nghi hoặc và ngoài ý muốn, có Thù Tạ Lệnh, tuyệt đối có thể yêu cầu bảo vật hoặc là vật phẩm xa xỉ, cho dù là nhất phẩm Thù Tạ Lệnh, không nói là giá trị một thế giới, nhưng ít ra có thể đạt được chỗ tốt thật lớn.

Ta chỉ có yêu cầu này.

Lục Thiếu Du gật đầu, đây là sư phụ lão nhân gia quyết định, mình cũng không có cách nào sửa đổi.

Vậy được rồi, ta sẽ nói với Phạm đường chủ, yêu cầu này quá đơn giản, ngươi có cân nhắc gì nữa không? Phương Thải Y nhìn Lục Thiếu Du, tiếp tục nhắc nhở Lục Thiếu Du, nói nhỏ: Cho dù ngươi yêu cầu cái gì, chỉ cần không phải quá phận, trong phạm vi chức trách của đường chủ, hắn có thể làm được, thậm chí cho dù ngươi muốn.

Nói xong, Phương Thải Y cắn chặt bờ môi, không nói thêm nữa.

Tâm ý ta đã quyết, ta chỉ muốn gia nhập Chiến Thiên Liên Minh mà thôi.

Lục Thiếu Du không có quá chú ý tới lời của Phương Thải Y.

Được rồi, ta cũng không khuyên ngươi, Lục tiên sinh, ta về trước, thương thế của ngươi còn chưa khỏi hẳn, chữa thương trước đi.

Phương Thải Y muốn nói với Lục Thiếu Du, đôi mắt dễ thương chấn động, khẽ cười cười, nụ cười này dường như mang theo chút thương cảm, nụ cười này như định nói gì đó, muốn nói lại thôi, tâm sự không người biết, Lục Thiếu Du cũng không hiểu.

Lúc Phương Thải Y mới quay người rời đi, Lục Thiếu Du nhìn theo bóng lưng của nàng, dò xét một lúc mới quay người đi về phòng.

Trở lại trong phòng, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, hôm nay hắn đạt được không ít tin tức hữu dụng, trong đó còn biết trong ba ngàn đại thế giới cũng có linh khí tồn tại, nhưng có không ít khác biệt với đại lục Linh Vũ, đại lục Linh Vũ linh khí chia thành bốn cấp thiên địa huyền hoàng.

Sau khi đạt được tin tức trên Vạn Cổ Thế Giới, Lục Thiếu Du mới biết được, đại lục Linh Vũ có địa cấp linh khí, huyền cấp linh khí, hoàng cấp linh khí, trong đại thế giới chỉ xưng là phàm khí mà thôi, còn không có được tên gọi riêng.

Thiên cấp linh khí trên đại lục Linh Vũ được xưng là thần khí, trong Vạn Cổ Thế Giới chỉ được gọi là Hậu Thiên linh khí, trên cấp độ Hậu Thiên còn có tiên thiên linh khí, áo nghĩa linh khí, hóa linh bảo khí, cao nhất chính là hỗn độn nguyên khí.

Nhưng đáng tiếc hỗn độn nguyên khí chỉ tồn tại trong truyền thuyết, tục truyền nói lúc trước ba ngàn sinh linh đạt được ba ngàn đại thế giới, trên người có được hỗn độn nguyên khí.

Mà trên thực tế, trong đại thế giới, hiện tại tính toán ra, linh khí quy nạp chia thành bốn loại, cấp thấp nhất là Hậu Thiên linh khí, tiên thiên linh khí, áo nghĩa linh khí và thông linh bảo khí.

Mỗi một chủng linh khí đều có phân chia khác nhau, giá trị chênh lệch cực lớn, cấp độ Hậu Thiên còn dễ nói, nhưng cấp độ tiên thiên giá trị rất cao, nghe nói còn đắt hơn cả tọa giá khôi lỗi.

Đương nhiên, tọa giá khôi lỗi cũng rất đắt đỏ, Lục Thiếu Du biết được, lúc trước mình cướp lấy tọa giá khôi lỗi trong tay đám đạo phỉ thế giới thuộc về tọa giá khôi lỗi tầng thấp nhất, chính là tọa giá khôi lỗi nhất cấp.

Tọa giá khôi lỗi cũng phân đẳng cấp, hoàn toàn phải xem tình huống.

Tât cả tọa giá khôi lỗi từ cấp một tới cấp năm, giá cả đắt không hợp thói thường, tuyệt đối không phải người bình thường có thể chơi nổi, nhớ tới tọa giá khôi lỗi lần trước bị người của Ma Linh Yêu Nữ bắn nát, Lục Thiếu Du biết được giá tiền thì đau lòng.

Dựa theo Lục Thiếu Du biết, tọa giá khôi lỗi nhất cấp, giá thị trường cần năm vạn tinh thạch thế giới sơ phẩm, đệ tử trong sơn môn bình thường, dù cấp độ Hậu Thiên tương đương với Đế cấp trong đại lục Linh Vũ, một năm chỉ có năm mươi khối tinh thạch thế giới sơ phẩm mà thôi.

Nói cho đúng, nếu Đế cấp trên đại lục Linh Vũ không ăn không uống, không dùng làm tài liệu tu luyện, thậm chí không mua quần áo cũng cần thời gian một ngàn năm mới đủ mua tọa giá khôi lỗi nhất cấp, nói không chừng một ngàn năm năm sau giá cả tăng lên, lạm phát, mười vạn tinh thạch thế giới sơ phẩm cũng không mua được.

Cho dù là người có tu vị Phá Giới Cảnh sơ giai, tinh thạch thế giới tu luyện hàng năm cũng chỉ có năm trăm khối, như vậy cũng cần một trăm năm mới đủ.

Lục Thiếu Du lúc đó vừa mới ra khỏi đại lục Linh Vũ, cho nên hắn không có khái niệm giá trị tiền tệ của thế giới bên ngoài.

Mà đi ra bên ngoài, Lục Thiếu Du xem như có cảm giác một phần tiền làm khó anh hùng, cho nên trong nội tâm Lục Thiếu Duâm thầm thề, mình nhất định phải nghĩ biện pháp phát tài rồi nói sau, bằng không làm chuyện gì cũng trói tay trói chân.

Hành tẩu trong thế giới, có chút tiền tài phòng thân là việc nên làm, chủ yếu là an tâm, không hoảng hốt, hoàn toàn có nắm chắc.

Nhưng mà còn có một việc làm Lục Thiếu Du khóc không ra nước mắt, rốt cuộc Lục Thiếu Du phát hiện vì cái gì Lão Ảnh giao tinh thạch thế giới cho mình và mấy khối tinh thạch trong nhẫn trữ vật của mấy đạo phỉ thế giới lại khác nhau như vậy.

Mà bây giờ Lục Thiếu Du biết rõ, hai chủng đều là tinh thạch thế giới, nhưng tinh thạch thế giới cũng chia thành năm phẩm giai, theo thứ tự là sơ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, cuối cùng là tuyệt phẩm trong truyền thuyết.

Tinh thạch thế giới sơ phẩm hính là màu trắng, tinh thạch thế giới trung phẩm chính là màu xanh trắng, tinh thạch thế giới thượng phẩm chính là màu xanh trắng, tinh thạch thế giới cực phẩm là màu đỏ trắng, tuyệt phẩm tinh thạch thế giới là vàng trắng (bạch kim).

Hiện tại trong ba ngàn thế giới, lưu thông tinh thạch thế giới đều là sơ phẩm, trung phẩm, còn có thượng phẩm ba loại phẩm giai mà thôi, thượng phẩm cũng đã ít tới đáng thương, nghe nói cực phẩm bên ngoài không có, chỉ có thế giới hỗn độn mới có cực phẩm.

Về phần tinh thạch thế giới tuyệt phẩm giống như hỗn độn thánh khí, trong ba ngàn đại thế giới cũng chỉ là truyền thuyết, về phần có hay không không ai nói chuẩn, dù sao chưa từng có người nhìn thấy qua.

Trong tinh thạch thế giới, giá trị cũng không giống nhau, một ngàn khối tinh thạch thế giới sơ phẩm mới đổi được một khối tinh thạch thế giới trung phẩm, mà một ngàn khối tinh thạch thế giới trung phẩm mới tương đương một khối tinh thạch thế giới thượng phẩm.

Trên lý luận mà nói, một ngàn khối tinh thạch thế giới thượng phẩm tương đương một khối tinh thạch thế giới cực phẩm, nhưng tinh thạch thế giới cực phẩm căn bản rất khó xuất hiện, thậm chí rất lâu rồi chưa ai nhìn thấy qua, cho nên cũng không có bàn tới, nhưng nếu thật sự có, không có người nào mang nó ra trao đổi.

Từ phẩm giai tinh thạch thế giới, phẩm giai càng cao ẩn chứa năng lượng càng cường hãn, giá trị cũng càng lớn, cho nên, chính người thường mà nói bình thuongf không đổi tinh thạch thế giới phẩm giai cao thành phẩm giai thấp, số lượng nhiều dùng làm cái rắm gì, có giá trị mới trọng yếu.

Lão Ảnh cho mười hai khối tinh thạch thế giới đều là màu xanh trắng, từ năng lượng Lục Thiếu Du cũng có thể phán đoán, nó chính là tinh thạch thế giới thượng phẩm, một khối tinh thạch thế giới thượng phẩm tương đương một ngàn tinh thạch thế giới trung phẩm, một vạn tinh thạch thế giới sơ phẩm.

Một khối tinh thạch thế giới thượng phẩm tuyệt đối có giá trị xa xỉ, tương đương một vạn tinh thạch thế giới sơ phẩm đấy.

Nhưng lúc này làm cho Lục Thiếu Du khóc không ra nước mắt là, lúc trước chính mình dùng Hỗn Độn Âm Dương Quyết thôn phệ một khối tinh thạch thế giới, ai biết đây là tinh thạch thế giới thượng phẩm, chính mình vừa thôn phệ chính là một vạn tinh thạch thế giới sơ phẩm.

Vấn đề là thôn phệ thì thôn phệ, lúc đó mình thôn phệ cũng không cảm thấy đau lòng, nhưng thôn phệ tinh thạch thế giới thượng phẩm đạt được không ít chỗ tốt, nhưng nếu so sánh giá trị một vạn tinh thạch thế giới sơ phẩm thì chỗ tốt không đáng bao nhiêu, còn không bằng bắt một người tu vị Hậu Thiên thôn phệ còn sánh ngang như thế.

Cho nên Lục Thiếu Du mới đau lòng, mới khóc không ra nước mắt, sớm biết đó là tinh thạch thế giới thượng phẩm, chính mình sẽ không thôn phệ, dù sao đạt được chỗ tốt cũng không nhiều.

Hỗn Độn Âm Dương Quyết có thể thôn phệ tinh thạch thế giới tấn cấp, đến thời điểm này, Lục Thiếu Du mới bất đắc dĩ thở dài, nó quá đắt giá, dựa vào thôn phệ tinh thạch thế giới đột phá, con bà nó chơi lớn, chơi tới phá sản, chính mình tuyệt đối chơi không nổi, thôn phệ tinh thạch thế giới đột phá, mình không nên đi con đường này.

Nhớ tới Lão Ảnh hào phóng như vậy, mười hai khối tinh thạch thế giới thượng phẩm, Lục Thiếu Du nhớ tới lúc đó mình còn chửi Lão Ảnh keo kiệt, bây giờ nghĩ lại chính mình trách sai Lão Ảnh, mười hai khối tinh thạch thế giới thượng phẩm, chẳng khác gì là mười hai vạn tinh thạch thế giới sơ phẩm, nó đã không ít, có thể mua được hơn mười tọa giá khôi lỗi cấp một.

Sau khi đau lòng xong, Lục Thiếu Du lập tức khoanh chân ngồi điều tức thương thế, hắn có được Thù Tạ Lệnh, chính mình muốn gia nhập Chiến Thiên Liên Minh hẳn không có vấn đề.

Sau một lát, quanh người Lục Thiếu Du sinh ra khe hở màu vàng, năng lượng thiên địa chung quanh hội tụ quanh người hắn.

Vào đêm, màn đêm bao phủ trời xanh, ánh trăng và ánh sao mông lung lờ mờ trong đêm tối.

Trong một đình viện, Phạm Sàm bố trí hạ cấm chế, thần sắc hơi trầm xuống.

Trong phòng lúc này có năm người, Phạm Sàm, Phạm Kiếm Nhân, Đỗ Lộc, Phương Chí Thành, Phương Thải Y.

Sư huynh, tiểu tử kia chỉ muốn gia nhập Chiến Thiên Liên Minh, đây là ý gì.

Đỗ Lộc nghi hoặc lấy.

Ta cũng nghĩ không thông, tiểu tử này có chút quỷ dị.

Phạm Sàm quay đầu lại, nhìn qua Phương Thải Y, nói: Thải Y hiền chất, Lục Thiếu Du hai ngày qua chỉ đi Thải Hồng điện sao, tìm đọc tin tức về Vạn Cổ Thế Giới? Không sai! Đôi mắt Phương Thải Y hơi chấn động, nhẹ nhàng gật gật đầu.

Nếu như thế, Lục Thiếu Du sợ rằng không phải là là người của Thượng Thanh Đại Thiên Thế Giới, thậm chí có khả năng chỉ đến từ thế giới thổ dân mà thôi, có lẽ Thù Tạ Lệnh là hắn đoạt được một cách tình cờ, căn bản không biết tác dụng của Thù Tạ Lệnh.

Ánh mắt Phạm Sàm hơi trầm xuống.

Phụ thân, động thủ đi, không phải đến từ Thượng Thanh Đại Thiên Thế Giới, vậy thì cần gì phải cố kỵ.

Ánh mắt Phạm Kiếm Nhân lộ ra hàn ý, nhớ tới mấy ngày qua Phương Thải Y đều ở cạnh tiểu tử kia, lửa giận bao phủ tâm thần hắn.

Chẳng lẽ không thể có những biện pháp khác sao, gia nhập Chiến Thiên Liên Minh chúng ta rất đơn giản, không nhất định phải làm tuyệt như thế.

Bờ môi Phương Thải Y hơi cười nhạt, răng ngà cắn môi, sâu kín thở dài.

Thải Y sư muội, phụ thân ta nói, chỉ cần ngươi và Phương thúc đáp ứng, chúng ta sẽ thành người một nhà, ngươi có thể giống như ta, đến lúc đó nghĩ biện pháp tiến vào bên trong, một khi đi vào, về sau thành tựu chúng ta có thể nghĩ.

Phạm Kiếm Nhân đến bên cạnh Phương Thải Y, ánh mắt lơ đễnh, nói: Một tiểu tử Phá Giới Cảnh sơ giai mà thôi, giết chết một con kiến hôi có gì khó.

Phạm đường chủ, xin cho lão hủ suy nghĩ.

Trên mặt Phương Chí Thành chấn động.

Đương nhiên, Phương chấp sự có thể suy nghĩ thật kỹ.

Phạm Sàm mặt không đổi sắc, dấu diếm nói một câu.

Phương Chí Thành và Phương Thải Y lập tức cáo từ rời đi, trong phòng còn lại Phạm Sàm, Phạm Kiếm Nhân, Đỗ Lộc ba người.

Phụ thân, việc này cần gì phải giao cho Thải Y sư muội làm, ta tự mình đi giết tiểu tử kia là được rồi, giết hắn giống giết con kiến mà thôi.

Phạm Kiếm Nhân nhìn bóng lưng Phương Thải Y, quay đầu nói với Phạm Sàm.

Nhân nhi, biết rõ vì sao ta đồng ý việc ngươi và Thải Y hay không? Phạm Sàm hỏi con mình.

Phụ thân, Thải Y không có gì không tốt.

Phạm Kiếm Nhân nghi hoặc.

Ai.

Phạm Sàm nói nhỏ: Tuy thiên phú của ngươi không kém, chỉ tiếc tâm cơ chưa đủ, tính cách Thải Y nhìn như nhu nhược, nhưng mà tâm cơ lại hơn ngươi gấp trăm lần, nếu có thể ở cạnh ngươi, như vậy sẽ trợ giúp thật lớn với ngươi và cả Thiên Thủy Môn, lúc này ta toàn lực giúp nàng một lần, về sau Thiên Thủy Môn chúng ta chắc chắn sẽ đạt đến độ cao mới.

Phạm Kiếm Nhân hơi sững sờ, cái hiểu cái không, dường như còn chưa nghe rõ.

Nhân nhi, ngươi nhớ kỹ, cho dù sao này ngươi ở cạnh Thải Y, cũng phải đề phòng, trừ phi nàng thật tình đối đãi với ngươi, hai người Phương gia này không phải kẻ dễ đối phó, thực lực Phương Chí Thành không cao, thế lòng dạ lại rất đáng sợ, có phụ nữ hai người bọn họ giúp ngươi một tay, đường của ngươi sẽ dễ dàng gấp nhiều lần.

Ánh mắt Phạm Sàm nặng nề, trong mắt sinh ra lãnh ý nhàn nhạt, nói: Cho Phương gia ra tay, đó là bởi vì việc này bọn họ đã biết rõ, đây là địa bàn của bọn họ, nếu kéo bọn họ vào sẽ tốt cho chúng ta, dù sao Vạn Cổ Thế Giới cũng là một thế giới, nếu bọn họ đáp ứng, như vậy chứng minh là người cùng thuyền của chúng ta, Thiên Thủy Môn cũng có được trợ lực chính thức.

Sư huynh, nếu Phương Chí Thành lão hồ ly kia lúc này không đáp ứng thì sao? Ánh mắt Đỗ Lộc nhảy lên, ngẩng đầu hỏi sư huynh Phạm Sàm.

Chính vì hắn là lão hồ ly, cho nên hắn nhất định sẽ đáp ứng, bằng không.

Ánh mắt Phạm Sàm biến thành âm trầm.

Một đêm qua đi, sắc trời hơi sáng, Lục Thiếu Du tiếp tục điều tức khôi phục trong phòng, hôm nay cũng không cần lại đi Thải Hồng điện, đối với những tin tức trên Vạn Cổ Thế Giới này hắn đã hiểu đại khái, mà tin tức về ba ngàn đại thế giới tuy hiểu không nhiều, nhưng tuyệt đối là đã có hình dung đại khái, không hề giống thổ dân lúc trước.

Không có người tới quấy rầy, Lục Thiếu Du tiếp tục khôi phục điều tức, trước mắt muốn khôi phục thực lực thời kỳ toàn thịnh, biện pháp trọng yếu nhất chính là khu trừ Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, đây là hai đại sự cần làm hiện giờ.

Trên người có Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, chuyện này làm cho Lục Thiếu Du cảm thấy toàn thân không tự nhiên, cũng may Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư chỉ hút máu huyết và cốt tủy, trừ đau đớn ra, hoàn toàn không ngại với tu luyện.

Lục Thiếu Du nhớ rõ Ma Linh Yêu Nữ đã từng nói qua, người có tu vị Phá Giới Cảnh sơ giai dường như không chịu được một ngày bị Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư thôn phệ, nhưng mình trải qua nhiều ngày như vậy lại không có việc gì.

Tuy Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư làm cho Lục Thiếu Du đau đầu, nhưng trước mắt không sao cả, chỉ có thể chờ khôi phục thời kỳ toàn thịnh lại nghĩ biện pháp, bằng không hắn vẫn bị Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư thôn phệ huyết nhục cốt tủy, Lục Thiếu Du sẽ lo lắng càng nhiều.

Không có người quấy rầy, Lục Thiếu Du tiếp tục điều tức, ít nhất vẫn phải làm vậy.

Có tác dụng của Hỗn Độn Âm Dương Quyết, Lục Thiếu Du khôi phục với tốc độ rất nhanh, đối với người bình thường mà nói, tốc độ khôi phục này làm người ta cảm thấy khủng bố.

Vào đêm, trong màn đêm, trăng sáng lên cao, tôi nay trăng mờ sao thưa, gió đêm lất phất.

Ồ.

Lúc Lục Thiếu Du đang điều tức, đột nhiên hắn dừng lại, thu thủ ấn, cũng mở cấm chế ra.

Lục tiên sinh.

Bên ngoài đình viện có giọng nói thanh thúy truyền tới, chính là giọng của Phương Thải Y.

Thải Y cô nương, muộn như vậy ngươi tới làm gì? Lục Thiếu Du rời phòng, hắn ra ngoài đình viện, mở cửa sân ra, dung mạp thanh tú động lòng người xuất hiện trước mặt hắn, da thịt toàn thân giống như dương chi bạch ngọc, mang theo ánh sáng óng ánh, chính là Phương Thải Y.

Phương Thải Y không nói gì, nhìn Lục Thiếu Du một hồi, đôi mắt dễ thương sinh ra một tia khác thường, lập tức đi vào đình viện.

Lục Thiếu Du rất ngoài ý muốn, dẫn Phương Thải Y vào trong phòng nhỏ, hỏi: Thải Y cô nương, ngươi muộn như vậy đến đây, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì? Ta có thể gọi ngươi Thiếu Du không? Phương Thải Y xoay người lại, nhìn Lục Thiếu Du, đôi mắt đen bóng như làn thu thủy hơi chấn động.

Đương nhiên có thể.

Lục Thiếu Du gật gật đầu, ánh mắt mang theo một ít nghi hoặc.

Thiếu Du.

Phương Thải Y gọi một tiếng, lập tức nhào vào trong Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Du cảm thấy nghi hoặc, mùi hương thơm ngát bao phủ toàn thân, Lục Thiếu Du thậm chí có thể cảm giác tim nàng đập rất nhanh.

Thải Y cô nương, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Lục Thiếu Du quả thực sững sờ, do dự một hồi sau đó ôm nữ tử trong lòng, ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, việc này quá đột ngột, Lục Thiếu Du cũng có phần không quen.

Không nên hỏi ta vì cái gì.

Phương Thải Y ngẩng đầu, đôi mắt đen bóng thanh tịnh, Lục Thiếu Du nhìn nữ tử gần trong rang tấc, hôm nay Phương Thải Y dường như có phần đau thương, hắn vẫn nhận ra điều này.

Hôn ta.

Phương Thải Y nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt nhìn thẳng, ngược lại làm Lục Thiếu Du sững sờ, cho rằng mình nghe lầm, nói: Thải Y cô nương, rốt cuộc ngươi bị làm sao thế? Thiếu Du, ta không phải nữ tử tùy tiện, ngươi là nam nhân đầu tiên ôm ta, hôn ta, không nên hỏi vì cái gì, nếu ngươi chán ghét ta, ta sẽ đi.

Phương Thải Y nói với Lục Thiếu Du.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License