con-mat-ao-thi

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn qua phiến không gian này không có vật gì, nhưng lại có hỏa diễm đỏ thẫm tồn tại.

Cẩn thận quan sát, Lục Thiếu Du lúc này mới khiếp sợ phát hiện, chỉ thấy phía trước hỏa diễm đỏ thẫm này là một hài cốt hình người, hài cốt khoanh chân ngồi, bảo trì tu luyện tư thế.

Trên hài cốt này có hỏa diễm đỏ thẫm nhảy nhót, cả hài cốt bị hỏa diễm đỏ thẫm bao phủ, nhìn từ xa chỉ thấy nó giống như một đám hỏa diễm mà thôi.

Thân ảnh Lục Thiếu Du lóe lên, tới gần một ít,lúc này phát hiện hỏa diễm đỏ thẫm ở đây hoàn toàn khác với hỏa diễm bên ngoai, toàn thân đỏ thẫm trong suốt, thậm chí có cảm giác long lanh.

Tuy không gian này rất nóng, nhưng quan sát hỏa diễm đỏ thẫm này lại không thấy sóng nhiệt chấn động, cực kỳ bình tĩnh, óng ánh như tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.

Xùy! Thời điểm Lục Thiếu Du dò xét, trên đầu lâu hài cốt có hỏa diễm đỏ thẫm bộc phát, trong lúc mơ hồ ngưng tụ thành một con mãng xà, con mãng xà có đầu lớn như đầu trẻ con, hai mắt đỏ thẫm, ai nhìn thấy liền cảm thấy linh hồn bị phỏng.

Hí! Khi ngưng tụ ra đầu mãng xà này, nó lập tức há mồm phun ra một đạo hỏa diễm, hỏa diễm trên hài cốt run lên, trong ánh mắt ngạc nhiên của Lục Thiếu Du, hỏa diễm này ngưng tụ thành một đầu mãng xà khác tương liên với đầu mãng xà kia.

Trên hài cốt này có khí tức bổn nguyên chấn động.

Linh hồn bổn nguyên, đây là linh hồn bổn nguyên linh vật trời sinh.

Lục Thiếu Du nhận ra lai lịch của linh vật trời sinh này, dung hợp thái cổ U Minh Viêm đã giúp Lục Thiếu Du hiểu không ít về linh vật trời sinh, mãng xà đang chiếm giữ hài cốt chính là một loại linh hồn bổn nguyên, hỏa loại linh vật trời sinh linh hồn bổn nguyên.

Tê tê! Trong cùng thời gian, ánh mắt hỏa xà đỏ thẫm tập trung lên người Lục Thiếu Du, cái lưỡi phun ra nuốt vào, trong giây lát nó uốn éo thân thể trên hài cốt.

Thân thể mãng xà đỏ thẫm lơ lừng trên không trung, nó dài hai ba mươi mét, đầu lớn như trẻ con, toàn thân đỏ rực, nhưng không gian chung quanh thân thể không ngừng chấn động.

Hí! Mãng xà không chậm thêm chút nào nữa, hai mắt nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, ánh mắt đỏ thẫm cuồng bạo, trong miệng sinh ra tiếng tê tê quái dị, khí tức nóng bỏng từ từ tỏa ra, bỗng nhiên thân thể lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.

Khí tức nóng bỏng này lan tràn qua, Lục Thiếu Du lập tức bố trí Thanh Linh Khải Giáp, nhưng thân thể hắn vẫn cảm thấy bị phỏng không nói nên lời, mãng xà trong giây lát đã tới trước mặt hắn, trong lúc mơ hồ khí thế của nó làm tim và tâm thần Lục Thiếu Du chấn động mãnh liệt, hô hấp dồn dập, tóc gáy toàn thân dựng đứng, làn da bị bỏng, nội tâm sợ hãi.

Có thể làm cho mình có cảm giác này, Lục Thiếu Du rất khẳng định, thực lực mãng xà vô cùng đáng sợ.

Tốc độ quá nhanh, Lục Thiếu Du không thể trốn thoát, mãng xà có thể xuyên thấu hư không, ánh mắt phát lạnh, Lục Thiếu Du không có lựa chọn nào khác, đành phải nhanh chóng phất tay đánh ra một đạo nguyên lực, trực tiếp đánh thẳng vào mãng xà đang lơ lửng.

Phanh! Đánh một đấm vào mãng xà, thân thể mãng xà uốn éo, cái đuôi óng ánh của nó lập tức đánh thẳng vào một đấm của Lục Thiếu Du.

Lúc tiếp xúc với đuôi mãng xà, nhiệt độ khủng bố bao phủ các nơi, Lục Thiếu Du dùng Thanh Linh Khải Giáp bảo vệ nắm đấm, nhiệt độ nóng rực nhanh chóng làm nắm đấm bị hòa tan, thân thể lập tức cứng ngắc, nguyên lực trong người ngừng lại.

PHỤT.

Một giây sau, thân thể Lục Thiếu Du bay đi như diều đứt dây, miệng phun máu tươi, thân thể bị đánh bay xa vài trăm mét.

Miễn cưỡng ổn định thân thể, ánh mắt Lục Thiếu Du ngưng trọng, nhiệt độ xuyên qua nắm đấm quá khủng khiếp, trực tiếp tiến vào trong cơ thể mình, không kiêng nể gì phóng thích nhiệt độ khủng khiếp phá hủy sinh cơ, giống như muốn trong nháy mắt phá hủy huyết nhục, gân cốt và lục phủ ngũ tạng của hắn.

Ánh mắt đầy kinh hãi, Lục Thiếu Du hít khí lạnh, nếu không phải mình đã sớm dùng thái cổ U Minh Viêm rèn thể qua, một kích vừa rồi đã làm hắn tan thành mây khói, linh hồn bổn nguyên linh vật trời sinh quả thật quá cường hãn.

Hí! Mãng xà dài hai ba mươi mét lập tức lao thẳng về phía Lục Thiếu Du, khí thế vô hình trấn áp Lục Thiếu Du.

Hừ! Tiếng hừ lạnh truyền ra, cùng một thời gian, linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm lập tức ngăn cản trước mặt bản thể Lục Thiếu Du, ánh mắt lóe lên, thủ ấn biến hóa, thân thể hắn biến mất không thấy gì nữa.

Hí! Nhìn thấy linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm của Lục Thiếu Du, toàn thân mãng xà run lên, hai mắt cuồng bạo mang theo một tia sợ hãi khó hiểu.

Vù vù! Linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm cũng biến mất không thấy đâu, trong không gian này sinh ra hào quang màu xanh da trời, sau đó hỏa diễm màu xanh da trời trút xuống.

Tê tê! Mãng xà đỏ thẫm càng lúc càng sợ hãi, nó nhanh chóng lui ra phía sau.

Tê tê! Hỏa mãng vô cùng sợ hãi, nó nhanh chóng lui ra phía sau.

Lúc này hỏa mãng biến mất không thấy, trong không gian ngàn mét chung quanh chỉ có hỏa diễm màu xanh, hỏa diễm đỏ thẫm nhanh chóng co rút lại.

Tê tê! Trong hỏa diễm màu xanh này, hỏa mãng đỏ thẫm bị nhốt lại, toàn thân của nó run rẩy, cái lưỡi hỏa diễm phun ra nuốt vào, ánh mắt bối rối, muốn tránh thoát hỏa diễm màu xanh này bao phủ, nhưng khí tức của nó bị ngăn chặn, không dám tới gần hỏa diễm màu xanh, rất kiêng kị hỏa diễm màu xanh này.

Ngao ngao! Thời điểm hỏa xà không ngừng kinh hoàng, trong phiến không gian này có tiếng long ngâm truyền tới, sau đó trong không gian xuất hiện hỏa long hai đầu màu xanh da trời.

Hỏa long hai đầu này xanh thẫm như ngọc phỉ thúy, hai đầu lộ ra khí chất bá đạo bá tuyệt thiên hạ, đối mặt với khí tức nóng bỏng như thế, khí tức yêu dị nhanh chóng bao trùm nơi đây.

Hỏa long hai đầu vừa xuất hiện, hỏa mãng càng ngày càng run rẩy dữ dội, đối mặt với hỏa long này, hỏa mãng không ngừng lui ra phía sau, đôi mắt đỏ rực cuồng bạo của nó mang theo thần thái hoảng sợ.

Ngao ngao! Lúc này hỏa long hai đầu gào thét, long mục nhìn chằm chằm vào, tiếng long ngâm vang dội không gian, hỏa mãng lúc này thừa nhận uy áp kinh người, thân hình run rẩy bất định.

Lúc này hỏa mãng nhanh chóng bỏ chạy, ánh sáng đỏ thẫm bao phủ thân thể, nó đụng thẳng vào không gian hỏa diễm xanh dương đang bao phủ lấy mình.

Xùy! Vách hỏa diễm màu xanh dương run lên, vết rạn nứt không ngừng lan tràn ra chung quanh, cả không gian vào lúc này sinh ra nhiệt độ kinh người, đây chính là thời điểm hai loại linh vật trời sinh bao phủ hư không.

Xuy xuy! Cùng một thời gian, hỏa long hai đầu há miệng phun ra một đám hỏa diễm màu xanh da trời, hỏa diễm nhanh chóng bao trùm hỏa mãng vào bên trong.

Tê tê! Hỏa long hai đầu không ngừng bị hỏa diễm thiêu đốt, hỏa mãng đỏ thẫm không ngừng gào thét thảm thiết, vô cùng sợ hãi.

Thân thể hỏa mãng run rẩy, muốn tránh thoát hỏa diễm bao phủ nhưng không thể làm nên chuyện gì, thân hình giãy dụa kịch liệt, phá hủy không gian chung quanh, vết nứt không gian không ngừng bao phủ các nơi.

Ánh mắt hỏa mãng nhanh chóng kinh hãi, nội tâm không cam lòng, mơ hồ còn mang theo oán hận, có thể hết lần này tới lần khác là đã bị áp chế không cách nào phản kháng.

Trong không gian hỏa diễm đỏ thẫmlập tức bộc phát nhiệt độ khủng khiếp, tu vị của hỏa long màu xanh dương không sánh bằng hỏa mãng, nhưng trời sinh có uy áp mạnh mẽ, làm cho hỏa mãng không thừa nhận nổi uy áp này và không dám chống lại.

Nhưng dù sao thực lực hỏa long màu xanh dương vẫn yếu hơn không ít, muốn triệt để ngăn chặn hỏa mãng đỏ thẫm này cũng không phải chuyện dễ dàng.

Vết thương trên người bản thể Lục Thiếu Du chồng chất, linh hồn phân thân giao thủ với hỏa mãng đỏ thẫm, hắn giơ áo bào lên lau máu trên khóe miệng, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào hài cốt Hài cốt hình người cũng không lớn, thậm chí thân hình cực kỳ nhỏ gầy, không phải màu trắng như người bình thường, cũng không biết là vì nguyên nhân gì nó phủ lên màu đỏ thẫm, một khí tức nóng bỏng từ trong hài cốt tỏa ra.

Xích Linh Liệt Hỏa, ngươi muốn triệt để luyện hóa gia gia của ngươi, còn không có có dễ dàng như vậy, khốn nạn, gia gia ân cần hỏi thăm tổ tông của ngươi.

Trong lúc Lục Thiếu Du dò xét, trong không gian này có tiếng nói già nua vang lên, lập tức ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn thấy thân ảnh hư ảo từ trong hài cốt đi ra ngoài.

Trong không gian này có một thân ảnh xuất hiện, đột nhiên không gian này run lên, một khí tức khó hiểu bao phủ không gian.

Lục Thiếu Du lập tức ngẩng đầu nhìn lên, hắn quan sát thân ảnh mặc trường bào kia, đây là thân ảnh nhỏ gầy, nghiêm khắc mà nói hắn quá nhỏ.

Nhưng tính tình của thân ảnh nhỏ gầy này không nhỏ, hai mắt thanh tịnh lúc này lại tràn ngập tức giận, hắn không ngừng mắng to, lúc này ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào hỏa long hai đầu xanh dương đang vây quanh hỏa mãng.

Thân ảnh hư ảo vốn tức giận, trong giây lát run lên, hắn giống như nhìn thấy quỷ, ánh mắt đại biến, trực tiếp rung động nhìn chằm chằm vào hỏa diễm màu xanh da trời.

Ngao ngao! Trong không gian màu xanh da trời, hỏa long há miệng gào thét, hỏa diễm nóng bỏng và khí tức âm hàn bao quanh hỏa mãng, lúc này lực hút sinh ra, muốn hút hỏa mãng vào bụng.

Hỏa mãng giãy dụa, nhưng lúc này không biết xảy ra chuyện gì, trời sinh đã bị áp chế, thực lực mạnh mẽ lại bị hỏa long hai đầu áp chế, từ từ bị hỏa long hấp thu.

Năm mươi vạn năm, thời gian năm mươi vạn năm, Tam Kỳ lão nhân bị ta tính toán tất cả, muốn dung hợp ta, nhưng lại thất bại, đáng tiếc trời giúp ngươi, để cho ta không cách nào triệt để diệt ngươi, nhưng ngươi cũng không chiếm được ta, ta chết, ngươi cũng không chiếm được chỗ tốt gì từ ta.

Hỏa mãng đỏ thẫm gào thét, đột nhiên ánh mắt oán độc nhìn qua thân ảnh hư ảo, trong mắt ánh mắt mang theo không cam lòng.

Xùy! Cùng lúc đó lực hút từ trong miệng hỏa long xanh dương tăng lên rất nhiều, trực tiếp hấp thu hỏa mãng này vào trong bụng, trong thời gian ngắn thể tích của hỏa long xanh dương tương đương với hỏa mãng lại đột ngột lớn hơn trước.

Lục Thiếu Du run lên, hắn cười vui vẻ, thái cổ U Minh Viêm trời sinh có thể thôn phệ năng lượng thiên địa, có thể thôn phệ hỏa diễm, đối với thái cổ U Minh Viêm mà nói, thôn phệ hỏa diễm khác còn tốt hơn thôn phệ năng lượng thiên địa.

Đương nhiên, lúc này Lục Thiếu Du cũng có phần ngoài ý muốn, dù sao đây là thái cổ U Minh Viêm thôn phệ hỏa loại linh vật trời sinh giống mình, không phải hỏa diễm bình thường, cũng không phải thôn phệ âm hỏa lần trước có thể so sánh.

Tại sao lại manh như thế, không thể, tại sao có thể thôn phệ Xích Linh Liệt Hỏa chứ? Giữa không trung, hư ảnh nhỏ gầy đầy nghi hoặc, ánh mắt nhìn thẳng vào hỏa long hai dầu với ánh mắt rung động.

Xùy! Thôn phệ hỏa mãng xong, hỏa long hai đầu lập tức bị dung nham bao phủ toàn thân, không gian run lên, thời điểm hỏa diễm màu xanh da trời biến mất, linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm của Lục Thiếu Du trở lại bản thể, ánh mắt của hắn cảnh giác nhìn thân ảnh nhỏ gầy.

Ánh mắt thân ảnh nhỏ gầy lúc này nhìn Lục Thiếu Du, bộ dáng tuổi chừng năm mươi, tóc dài xõa vai, thân ảnh chật vật, nhưng trong ánh mắt lại sáng như sao, làm cho người ta lâm vào trong đó.

Linh hồn phân thân dung hợp linh vật trời sinh, trên người còn có thời gian áo nghĩa, không gian áo nghĩa, linh hồn áo nghĩa.

Thân ảnh lão giả quan sát Lục Thiếu Du, thần sắc không thể bình tĩnh được nữa, ánh mắt run lên vài lần, thần sắc kích động, nói: Hình như còn có một loại áo nghĩa chi nguyên.

Lục Thiếu Du lúc này cũng sững sờ, chính mình tu luyện Hỗn Độn Âm Dương Quyết và Tam Thần Thiên Biến Quyết, tất cả đều có công hiệu che dấu khí tức, ánh mắt lão giả này vừa nhìn qua lại có thể nhìn trộm tất cả, thậm chí là có thể biết rõ trong người mình có thời gian, không gian cùng linh hồn áo nghĩa, còn có kim thuộc tính áo nghĩa chi nguyên.

Lục Thiếu Du nhìn thẳng vào lão giả này, dường như hỏa mãng này mới nói năm mươi vạn năm, chẳng lẽ lão giả này đã sống năm mươi năm năm sao? Năm mươi vạn năm là một quá trình khá dài.

Tiểu tử, thành thật khai báo, ngươi tới từ thế giới hỗn độn nào? Thân ảnh nhỏ gầy nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt rung động, dường như ngoài sức tưởng tượng, hắn muốn lột sạch Lục Thiếu Du tìm hiểu một phen.

Ta đến từ thế giới thổ dân mà thôi.

Lục Thiếu Du do dự vài lần, ngẩng đầu nói với lão giả, ánh mắt không thể không cảnh giác, khí tức trên người lão giả không mạnh, nhưng đột nhiên làm cho Lục Thiếu Du cảm giác được,thân ảnh nhỏ gầy này có khí thế ngập trời, khí tức thu liễm giống như gió xuân thổi qua người, khí tức phóng thích ra sẽ hủy thiên diệt địa.

Tiểu tử, ngươi chơi ta đúng không, trong thế giới thổ dân làm sao xuất hiện người có thiên phú như ngươi, ngươi cho rằng dễ lừa gạt lão nhân ta sao? Thân ảnh lão giả tức giận, khí thế vô hình lập tức áp thẳng lên người Lục Thiếu Du, chỉ một ý niệm là có thể hủy diệt thiên địa.

Lục Thiếu Du kinh ngạc, không biết lão giả này tu vị thực lực thế nào, chỉ một ý niệm đã làm năng lượng thiên địa chung quanh biến hóa, từ bốn phương tám hướng lao tới, tự dưng áp mình quỳ xuống đất.

Uy thế từ khắp bốn phía ập tới muốn mình quỳ xuống, tính cách ngông nghênh của Lục Thiếu Du không muốn, đôi chân trầm xuống, sống lưng thẳng tắp, mặc kệ khí thế mạnh bao nhiêu, thân thể vẫn đứng cao ngất, thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh, nói: Có tin hay không tùy ngươi, dù sao ta thật sự tới từ thế giới thổ dân.

Ồ.

Ánh mắt lão giả nhảy lên, đôi mắt khẽ nhúc nhích, không gian trong hang động lại rung lên, uy thế cường hãn lại áp lên người Lục Thiếu Du.

Dưới uy thế to lớn này, toàn thân Lục Thiếu Du lại run lên, giống như có tảng đá ngàn vạn cân áp lên thân thể, muốn ép mình quỳ xuống.

Rống! Lục Thiếu Du gầm lên thật lớn, toàn thân run lên, thúc dục Thanh Linh Khải Giáp hổ biến, lập tức tạo thành thân hổ cực lớn, thân hổ khổng lồ ngâng đầu lên nhìn chằm chằm vào lão giả, hắn không cúi đầu, toàn thân ngông nghênh đứng đó.

Tiểu tử có chút bổn sự.

Trong ánh mắt ngạc nhiên của lão giả nhỏ gầy, ánh mắt vẫn mang theo ngạc nhiên.

Hừ, nhận mà không trả là phi lễ.

Lục Thiếu Du tức giận, thái cổ U Minh Viêm lập tức nhảy ra khỏi hư không, không gian hỏa diễm màu xanh da trời tỏa ra, nhiệt độ tăng lên không ít.

Tiểu tử, ngươi lớn mật, dám động thủ với lão nhân gia ta! Lão giả nhỏ gầy lập tức quát lên, không gian chấn động dữ dội.

Thời gian áo nghĩa, không gian áo nghĩa.

Lục Thiếu Du kinh ngạc, chỉ trong nháy mắt này, Lục Thiếu Du liền phát hiện lão giả đồng thời mang thời gian áo nghĩa và không gian áo nghĩa, thời gian áo nghĩa và không gian áo nghĩa chính là một trong bốn áo nghĩa kỳ lạ, đồng thời người có cả hai loại rất không dễ dàng.

Biết tu vị lão giả cường hãn, mà Lục Thiếu Du vừa rồi dám ra tay, Lục Thiếu Du nhìn ra lão giả suy yếu cực độ, bằng không cũng không bị Xích Linh Liệt Hỏa vây khốn.

Lục Thiếu Du lập tức phát động không gian hỏa diễm triệt tiêu tất cả chấn động đang sinh ra.

Thật sự là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, Phá Giới Cảnh nho nhỏ cũng dám động thủ với ta, nếu lúc trước, đừng nói ngươi là Phá Giới Cảnh nho nhỏ, cho dù là Niết Bàn Cảnh, lão nhân gia ta một cái tát cũng có thể chụp chết một đám, Tuyên Cổ Cảnh cũng phải cung kính trước mặt của ta.

Thở dài thật sâu, lời nói bất đắc dĩ, thân ảnh lão giả nhỏ gầy lại xuất hiện, trên mặt mang theo bất đắc dĩ.

Còn Niết Bàn Cảnh, Tuyên Cổ Cảnh nữa chứ, ngươi khoác lác thật hay! Lục Thiếu Du không tin tưởng, thực sự lợi hại như vậy, lão giả này sẽ không bị Xích Linh Liệt Hỏa làm bi thảm như thế, mà Xích Linh Liệt Hỏa vừa vặn lại bị thái cổ U Minh Viêm nuốt.

Lục Thiếu Du vừa dứt lời, linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm run lên, hỏa diễm khủng bố cuồn cuộn, lúc này Lục Thiếu Du cũng không muốn trì hoãn thời gian, bởi vì linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm không cách nào trì hoãn thời gian thêm nữa.

Tiểu tử dừng tay, ngươi không muốn linh hồn phân thân nữa hay sao? Lão giả nhìn thấy Lục Thiếu Du còn muốn động thủ, lập tức tựu hét lớn một tiếng, nói: Ngươi không thể động thủ, tình huống của ngươi, ngươi hiểu rõ nhất, lại nói thân thể lão nhân gia ta suy yếu tới cực hạn, nếu ngươi tiếp tục hành hạ ta, ta thật sự gãy trong ra tay với tiểu tử ngươi, Xích Linh Liệt Hỏa suốt năm mươi vạn năm qua vẫn không làm gì được ta, ta cũng không muốn chết oan uổng trong tay tiểu tử ngươi đâu.

Lục Thiếu Du nghe xong rất đề phòng, bởi vì lão giả này vừa nhìn đã biết rõ tình huống Xích Linh Liệt Hỏa trong người của hắn.

Tiểu tử, ngươi đề phòng ta làm gì vậy, ta tân tân khổ khổ tốn hơn năm mươi vạn năm, tốn vô số tâm huyết, táng gia bại sản mới biến Xích Linh Liệt Hỏa thành như vậy, hỗn tiểu tử ngươi trực tiếp chiếm được chỗ tốt lớn như vậy, không cảm kích ta thì thôi, ngươi còn động thủ với ta, thật sự là vong ân phụ nghĩa mà.

Nhìn thấy thần sắc Lục Thiếu Du trầm tư, lão giả nhỏ gầy mắng to, hình như Lục Thiếu Du thật sự thiếu nợ hắn rất lớn.

Nếu như không có ta, ngươi còn không thể đi ra, sớm muộn gì cũng sẽ bị Xích Linh Liệt Hỏa luyện hóa, tính toán ra vẫn là ta cứu ngươi.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, từ trong miệng Xích Linh Liệt Hỏa hắn hiểu một ít tình huống, Lục Thiếu Du có thể đưa ra phán đoán đại khái, lúc trước Xích Linh Liệt Hỏa nhất định luyện hóa linh hồn lão giả, mà lão giả vẫn bị vây trong xương cốt.

Chuyện này.

Ánh mắt lão giả chấn động vài lần, phất phất tay, nhìn Lục Thiếu Du, nói: Nếu ngươi không đến, cuối cùng có thể chiến thắng nhất định là ta, ngươi cho rằng Xích Linh Liệt Hỏa thật sự có thể làm gì được lão nhân gia ta hay sao, hắn cũng đã nỏ mạnh hết đà, bằng không cho dù linh hồn phân thân của ngươi cấp độ rất cao, cũng không thể làm gì Xích Linh Liệt Hỏa.

Lục Thiếu Du biến sắc, cũng không biết lão giả này nói là thật hay giả.

Ngươi cho rằng ta lão nhân gia lừa ngươi sao, ta có chút tin tưởng ngươi thật sự tới từ thế giới thổ dân, ngươi là thổ dân, chẳng lẽ ngươi không nhìn ra Xích Linh Liệt Hỏa đang ở cấp độ Tuyên Cổ Cảnh hay sao, nếu không phải lão nhân gia ta táng gia bại sản mài nó suốt năm mươi vạn năm, tiêu hao sạch sẽ thực lực của nó, tăng thêm linh hồn phân thân của ngươi cấp độ cao hơn nữa, trực tiếp ngăn chặn nó, lúc này mới có thể hấp thu, bằng không chỉ dựa vào cấp độ linh hồn phân chân cũng phải tan thành mây khói trước mặt nó mà thôi.

Lão gia nhỏ gầy kích động, nhưng hắn thật sự táng gia bại sản đấy, không để ý tất cả mài Xích Linh Liệt Hỏa suốt năm mươi vạn năm, không nghĩ tới cuối cùng chỗ tốt lại bị thái điểu Phá Giới Cảnh đạt được, hiện tại thái điểu này còn muốn đối phó hắn, nhớ tới những chuyện này, lão giả khóc không ra nước mắt, tâm tính càng kích động hơn.

Cái gì, Xích Linh Liệt Hỏa là Tuyên Cổ Cảnh? Lục Thiếu Du mới mặc kệ lão giả khóc không ra nước mắt hay kích động thế nào, chỉ là nghe được cấp độ Tuyên Cổ Cảnh thì run lên, linh vật trời sinh cấp độ Tuyên Cổ Cảnh, đây là khái niệm gì? Hắn chưa từng nghĩ tới.

Bây giờ thiên hỏa của hắn lại thôn phệ linh vật trời sinh Tuyên Cổ Cảnh? Ngươi cho rằng Xích Linh Liệt Hỏa không đạt tới cấp độ Tuyên Cổ Cảnh sẽ có khả năng biến ta thành bộ dáng nửa sống nửa chết này hay không, lần này lỗ lớn rồi, táng gia bại sản, tốn thời gian mấy chục vạn năm vẫn thất bại.

Tâm tình kích động của lão giả ổn định hơn trước, trong ánh mắt mang theo cảm khái thật sâu.

Nhìn bộ dáng kích động của lão giả, nội tâm Lục Thiếu Du chấn động không nhỏ, đến bây giờ, trong nội tâm hắn vẫn khó phân biệt lão giả nói thật hay giả, trải qua nhiều việc, Lục Thiếu Du không dễ tin người.

Xùy.

Đột nhiên linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm trong người hắn run lên, khí tức của nó bắt đầu ổn định lại.

Tốt một chút rồi, nhớ kỹ, về sau ngàn vạn không thể cho linh hồn bổn nguyên của nó có chút cơ hội nào, cấp độ linh hồn phân thân của ngươi rất cao, ngay cả ta cũng nhìn không thấu, hoặc là kết quả của thế giới thổ dân các ngươi cấp độ rất cao, nhưng tu vị lại quá thấp, không thể ngăn chặn linh hồn bổn nguyên của Xích Linh Liệt Hỏa.

Lục Thiếu Du tuy bán tín bán nghi, hắn cũng nghe hiểu lão giả nói gì, chứng minh cái này nhỏ gầy lão giả cũng không có lừa gạt hắn, đối với cái này nhỏ gầy lão giả, Lục Thiếu Du cũng là có chút ít nhìn không thấu.

Không cần hoài nghi ta, ta không có tâm hại ngươi, thứ nhất, bởi vì trạng thái của ta hiện tại không thể nào làm gì được ngươi, linh hồn phân thân của ngươi dường như trời sinh có thể áp chế linh hồn, hiện tại linh hồn thể của ta rất khó chống lại.

Thứ hai, nếu ta đối phó ngươi, Xích Linh Liệt Hỏa sẽ có cơ hội, nếu hắn không có việc gì, ta sẽ thảm, ta đã biến nó thành bộ dáng như vậy, tên kia tuyệt đối sẽ không buông tha ta.

Ánh mắt lão giả nặng nề, trừng mắt nói với Lục Thiếu Du: Lão nhân gia ta nói thật với ngươi, ngươi cũng có tiếp tục giày vò lão nhân gia ta nữa.

Ta tin tưởng ngươi một lần.

Lục Thiếu Du do dự vài lần, tâm niệm khẽ động, lập tức thu hồi thân thể hổ biến, dường như lão giả nhỏ gầy nói thật, đương nhiên, Lục Thiếu Du vẫn còn cảnh giác.

Ngươi thật tới từ thế giới thổ dân? Nhìn thấy Lục Thiếu Du thu hồi hổ biến, ánh mắt lão giả nhỏ gầy chấn động, hỏi Lục Thiếu Du, ánh mắt kia như muốn xem thấu Lục Thiếu Du.

Thích tin hay không thì tùy, Lục Thiếu Du không thể không vận chuyển Hỗn Độn Âm Dương Quyết và Tam Thần Thiên Biến Quyết, đồng thời cẩn thận ẩn nấp tất cả khí tức.

Lão giả nhìn Lục Thiếu Du, nói: Ngươi có lẽ cũng không có gạt ta, nếu ngươi tới từ đại thế giới, dùng thiên phú của ngươi chỉ sợ sẽ có thế lực lớn đứng sau, tuyệt đối sẽ không tùy tiện cho ngươi đi ra ngoài, cho dù đi ra ngoài cũng sẽ có an bài.

Các hạ, chúng ta nước giếng không phạm nước sông, hiện tại ngươi đã thoát khốn, cáo từ.

Lục Thiếu Du cũng không muốn có liên quan tới lão giả này, nên đi sớm mới tốt, đủ loại dấu hiệu cho thấy, lão giả này tuyệt đối không thể tùy tiện đối phó, cho nên Lục Thiếu Du không thể không đề phòng.

Chậm đã.

Lão giả nhỏ gầy vội vàng gọi Lục Thiếu Du lại, nói: Tiểu tử, cho ngươi chỗ tốt, ngươi có muốn không? Ánh mắt Lục Thiếu Du nhấc lên, trong mắt mang theo hiếu kỳ, nói: Chỗ tốt gì? Bái ta làm thầy, trở thành đệ tử ta.

Thân ảnh lão giả không cong, tóc mất trật tự bay ra phía sau, lộ ra gương mặt chật vật nhưng ánh mắt cũng rất tự tin, nhớ ngày đó bao nhiêu người cầu bái sư không được, hắn khinh thường nhìn một cái, hiện tại muốn thu một thái điểu Phá Giới Cảnh làm đồ đệ, tuyệt đối là nhiều người cầu không được.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn lão giả nhỏ gầy trước mặt, trong nội tâm than nhẹ, nếu không có chuyện Phương Chí Thành, hắn chắc chắn không cân nhắc nhiều.

Sau chuyện Phương Chí Thành, Lục Thiếu Du không thể không nghĩ nhiều, thấy lão giả tự tin, ánh mắt nhìn soi mói, nói: Ta đã có rất nhiều sư phó.

Sư phó nhiều cũng không có gì, trong rất nhiều thế giới, chỉ cần là cường giả đều không chỉ có một sư phó, thực lực mạnh hơn ngươi đều có thể trở thành sư phó của ngươi, được bọn họ trợ giúp, ngươi có thể trở thành cường giả dễ dàng.

Trong ba ngàn đại thế giới, tu luyện giả có nhiều sư phó cũng không phải chuyện gì kỳ quái.

Ngược lại sư phụ càng nhiều, có khả năng thực lực của người càng mạnh, ít nhất hơn phân nửa sau lưng ngươi sẽ có thế lực, không ít sư phó liên lụy, đây chính là thế lực khủng khiếp.

Đương nhiên, người bình thường sẽ không tùy tiện bái sư, người bình thường cũng không tùy ý thu đồ, nhiều ra mấy sư phó, trong ba ngàn đại thế giới chỉ là chuyện bình thường.

Nhìn qua lão giả nhỏ gầy, Lục Thiếu Du không thể không đề phòng một ít chuyện, lắc đầu, nói: Ta sẽ không bái sư, ngươi tìm người khác đi.

Tiểu tử, ngươi suy nghĩ thật kỹ đi, cơ hội mất đi sẽ không có lại đâu, ngươi phải biết rằng, ngươi người mang không gian, thời gian, linh hồn ba loại áo nghĩa kỳ lạ, nếu không bái ta làm sư, ngươi sẽ tổn thất rất lớn đấy.

Lão giả nhìn Lục Thiếu Du, trên gương mặt chật vật mang theo vẻ ôn hòa, ánh mắt cho ngươi ta cảm giác như tắm trong gió xuân.

Nhưng biểu hiện lão giả tận lực làm ra, làm cho Lục Thiếu Du nghĩ tới ba chữ ‘ bọn buôn người ’.

Ta thật sự không có hứng thú.

Lục Thiếu Du vẫn không đồng ý, nếu hắn bái sư, nói không chừng sẽ bị lão giả bán đi, một khi bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, Lục Thiếu Du không thể không phòng bị.

Nghe vậy, lão giả vô cùng tức giận, quát lớn: Vô liêm sỉ, tiểu tử không biết trời cao đất rộng, nhớ ngày đó bao nhiêu Niết Bàn Cảnh và Tuyên Cổ Cảnh quỳ ở trước mặt ta, ta còn ghét bỏ thiên phú bọn họ chưa đủ, nhìn cũng không nhìn, hôm nay lão nhân gia ta thấy căn cốt ngươi không tệ, thiên phú hơn người, cho nên có ý thu ngươi làm đồ đệ, ngươi vậy mà không cho ta mặt mũi, ngươi muốn thế nào? Ta sẽ không lại bái sư, đa tạ hảo ý của các hạ.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu lên nói.

Ngươi.

Ánh mắt lão giả nhỏ gầy tức giận trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, lập tức bất đắc dĩ, cẩn thận dò xét Lục Thiếu Du một hồi, lúc này mới tiếp tục nói: Tiểu tử, ngươi không hề bái sư, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì sao, nếu xảy ra chuyện không tốt, cứ nói ra, lão nhân gia sẽ cao hứng nói với ngươi.

Ánh mắt Lục Thiếu Du chấn động, hắn cảm thấy lão giả này không có ác ý với mình.

Do dự một lát, Lục Thiếu Du sửa sang lại trí nhớ, không nhanh không chậm, hắn nói chuyện bị Ma Linh Yêu Nữ dồn vào khe hẹp và cuối cùng là bái sư, bị Phương Chí Thành, Phạm Sàm tính toán nói một lần, trong mắt vẫn mang theo lãnh ý.

Tiểu tử ngươi thật có ngạo khí, đánh chết hơn mười Phá Giới Cảnh, hơn mười vạn đệ tử, nếu là ta, ta sẽ diệt môn của hắn, chó gà không tha, đám người đầu sỏ sẽ sống không bằng chết.

Lão giả lạnh nhạt, nhìn thấy lãnh ý trong mắt Lục Thiếu Du, ánh mắt rung rung, nói nhỏ: Nhưng mà Thải Hồng Cốc này ta chưa nghe qua, Thiên Thủy Môn hơi nhớ một ít, có lẽ chỉ là tiểu thế lực trong Chiến Thiên Liên Minh.

Khoản nợ này ta sẽ đích thân đòi Thải Hồng Cốc, Thiên Thủy Môn.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, lãnh ý bắn ra, nói: Chiến Thiên Liên Minh, ta sẽ ghi nhớ.

Lão giả nhìn Lục Thiếu Du, từ trong lãnh ý của hắn thấy sát ý chấn động.

Thiên Thủy Môn không tuân thủ Chiến Thiên Liên Minh Thù Tạ Lệnh, bây giờ ngươi còn sống, vì sao không thông báo chuyện này, để cho người Chiến Thiên Liên Minh xử lý? Lão giả nhỏ gầy nhìn qua Lục Thiếu Du, hỏi: Theo ta được biết, Chiến Thiên Liên Minh rất xem trọng Thù Tạ Lệnh, đây cũng là căn bản giúp Chiến Thiên Liên Minh có thể sừng sững trong Thượng Thanh Đại Thiên Thế Giới.

Nếu ta truyền tin tức ra, ta sẽ chết sớm hơn.

Lục Thiếu Du cắn răng nói ra, hàn ý bao phủ ánh mắt, nói: Chuyện đã phát sinh, nếu ta mang tin tức Chiến Thiên Liên Minh không tuân thủ Thù Tạ Lệnh truyền đi, Chiến Thiên Liên Minh điều tra dù là thật cũng sẽ vì thể diện và hình tượng Chiến Thiên Liên Minh mà phủ nhận đi, còn có thể diệt khẩu ta, một số năm sau, sau đó lại tiêu diệt Thiên Thủy Môn, với thực lực của ta bây giờ, ai lại tin ta nói, thực lực mới là chứng minh tất cả.

Cũng không phải đồ đần, rất rõ ràng Chiến Thiên Liên Minh sẽ làm ra chuyện này, mặc kệ ở nơi nào, thực lực vi tôn, thực lực mới là tất cả.

Lão giả nhỏ gầy nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt có chút ngoài ý muốn, hơi tán thưởng nói: Vì sao ngươi muốn gia nhập Chiến Thiên Liên Minh.

Trước kia muốn, hiện tại không muốn, Chiến Thiên Liên Minh, không gì hơn thế này.

Lục Thiếu Du cười lạnh nói.

Nhưng đối với Chiến Thiên Liên Minh mà nói, thực lực ngươi bây giờ chỉ là con sâu cái kiến mà thôi, ngươi dựa vào cái gì chỉ trích Chiến Thiên Liên Minh, thực lực vi tôn, ngươi khoan hãy nói ngươi sớm muộn gì có ngày trở thành cường giả, thậm chí vượt qua Chiến Thiên Liên Minh, ít nhất hiện tại Chiến Thiên Liên Minh vẫn đứng không ngã, vẫn là tồn tại cao thượng.

Mà ngươi vẫn chỉ là con sâu cái kiến, chuyện sau này không ai nói chuẩn, nói không chừng ngươi ngày mai sẽ bị người ta diệt, căn bản cũng không có cơ hội trở thành cường giả, cho dù ngươi trở thành cường giả, vậy cần bao lâu, ngàn năm, vạn năm, mười vạn năm, hay là ngàn vạn năm, thậm chí càng dài.

Lão giả nhỏ gầy nói xong, nhìn qua Lục Thiếu Du, khóe miệng mang theo một tia trêu tức, cũng rất trào phúng nói: Ta cho rằng tương lai ngươi sẽ trở thành cường giả, nhưng khi đó ngươi sẽ mạnh hơn Chiến Thiên Liên Minh hay sao? Nghe lão giả nói chuyện, ánh mắt Lục Thiếu Du yên tĩnh, lập tức trở nên mê mang, lão giả nói là sự thật, là sự thật hiển nhiên.

Mà lập tức, Lục Thiếu Du vẫn đang suy nghĩ, lúc trước trên đại lục Linh Vũ, hóa Võ Tông, Lăng Lan sơn trang, Hắc Sát Giáo.

Đứng trước mặt mình đều là quái vật khổng lồ, đều cao không thể chạm tới, hắn vẫn từng bước leo lên đỉnh phong, hắn phá hủy chúng, chính mình có Hỗn Độn Âm Dương Quyết, còn có thế giới hỗn độn chi nguyên, hiện tại không phải ban đầu có thể so sánh.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu, ánh mắt nhìn thẳng lão giả nhỏ gầy, trong mắt tràn ngập ngạo khí, tinh mang lập loè, nói: Ta tin tưởng không bao lâu nữa ta có thể làm được, nếu khi đó ngươi vẫn còn, ta mời ngươi uống rượu, bởi vì ngươi nói ta cảm thấy.

Ta vẫn là ta! Vừa dứt lời, Lục Thiếu Du mỉm cười, đoạn thời gian chịu đả kích làm nội tâm của hắn lo lắng, trong thé giới này, cường giả như mây, chính mình chỉ có thể sống trong khe hở, trong Vạn Cổ Thế Giới hắn không ngừng trốn đông trốn tây, đây cũng không phải chyện mình nên trải qua nữa.

Mà lão giả nhỏ gầy nói chuyện làm cho Lục Thiếu Du bỗng nhiên đốn ngộ, con đường lúc trước mình đã đi qua rồi, bây giờ đi lại lần nữa thì có làm sao? Rống.

Nghĩ vậy Lục Thiếu Du cảm thấy nội tâm khoan khoái dễ chịu, hắn hét lớn truyền ra, tiếng quát như hổ gầm, chấn động cả không gian, không gian sinh ra gợn sóng cuồn cuộn.

Một thân ngông nghênh, một thân ngạo khí, kẻ này bất phàm, Chiến Thiên Liên Minh sợ rằng sẽ tổn thất lớn rồi.

Ánh mắt lão giả nhỏ gầy kích động, trong nội tâm thì thào, người có ngạo khí cũng có thể nói như rồng leo, làm như mèo mửa, tự cho mình siêu phàm, nhưng một thân ngông nghênh có thể làm người bát phàm, hơn nữa dựa vào thiên phú cảu của hắn, tiền đồ có thể nghĩ.

Tiểu tử, có ngạo khí là chuyện tốt, nhưng muốn trở thành cường giả lại không dễ dàng, dùng thực lực của ngươi bây giờ, cho dù ngươi muốn đối phó Thải Hồng Cốc cũng khó rất, về phần Thiên Thủy Môn, càng khó hơn lên trời, nếu ngươi bái ta làm thầy, ta cam đoan có thể giúp ngươi giải quyết Thiên Thủy Môn cùng Thải Hồng Cốc, ngay cả Chiến Thiên Liên Minh cũng không dám thế nào với ngươi.

Lão giả nhỏ gầy nhìn Lục Thiếu Du, hắn lại đưa ra dụ hoặc.

Lục Thiếu Du nhìn sang lão giả nhỏ gầy, hơi thi lễ, cũng nhận ra lão giả này không có ác ý với mình, nói: Thiên Thủy Môn và Thải Hồng Cốc ta sẽ tự mình giải quyết, đa tạ các hạ.

Đương nhiên phải dựa vào chính mình, ta vốn không có ý đích thân giúp ngươi, chỉ cho ngươi một ít trợ giúp mà thôi.

Lão giả nhỏ gầy bất đắc dĩ thở dài, nói: Ai, xem ra, ngươi ngu ngốc khi không bái ta làm thầy, như vậy đi, ngươi không bái ta làm thầy cũng có thể, chúng ta làm giao dịch chứ? Giao dịch gì? Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, lập tức hỏi thăm, nội tâm sinh ra không ít hứng thú.

Giao dịch sau này hãy bàn, nhưng linh hồn phân thân của ngươi đang có phiền toái, ngươi cần lập tức xử lý, bằng không sẽ hại mình, ngươi cũng chưa thể thôn phệ Xích Linh Liệt Hỏa cho mình sử dụng, Xích Linh Liệt Hỏa bị ngươi thôn phệ, như vậy linh hồn bổn nguyên của Xích Linh Liệt Hỏa rất khó bị áp chế, bởi vì thực lực của nó cao hơn ngươi quá nhiều.

Lão giả nhìn Lục Thiếu Du, nghiêm mặt nói: Ngươi nghe theo là tốt rồi, yên tâm, ta sẽ không hại ngươi, nếu thật muốn hại ngươi, ta hiện giờ yếu như vậy nhưng cũng có hơn mười biện pháp đối phó ngươi.

Lục Thiếu Du nghĩ thầm trong lòng, chính mình cũng không phải người dễ đối phó, đặc biệt là đối với linh hồn thể, nhưng mà do dự một chút, hắn thu hồi linh hồn phân thân trở về.

Linh hồn phân thân trở lại trong không gian, lập tức khoanh chân tu luyện, linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm xảy ra chuyện gì, Lục Thiếu Du tự nhiên cũng rất rõ ràng, lão giả nhỏ gầy nói là sự thật.

Lão giả nhỏ gầy thỏa mãn gật đầu, lập tức nói nhỏ: Lão nhân gia ta trước kia có không ít gia tài, nhưng vì đối phó Xích Linh Liệt Hỏa đã táng gia bại sản, tăng thêm bị Xích Linh Liệt Hỏa tính toán ngược lại, đừng nói là nhẫn trữ vật, nay cả túi da này cũng bị nó hủy.

Lão giả nhỏ gầy nhìn qua hài cốt bên cạnh, thở dài nói: Nhưng có thể cho ngươi không ít chỗ tốt, tiểu tử ngươi và lão nhân gia ta hợp ý, tuy lão nhân gia ta tức giận, nhưng lão nhân gia ta hôm nay cảm thấy nội tâm khoan khoái dễ chịu, xem như lễ gặp mặt với ngươi đi, hiện tại thả linh hồn lực của ngươi ra, ta thật không hại ngươi.

Khi lão giả nhỏ gầy dứt lời, thủ ấn biến hóa, linh hồn chấn động, lập tức đi tới trước người Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du hơi do dự, liền trực tiếp buông linh hồn lực ra, mình không sợ nhất là linh hồn lực, huống chi trong linh hồn còn có thổ phỉ kia.

Vèo! Hào quang linh hồn chấn động truyền vào đầu, toàn thân Lục Thiếu Du run lên, linh hồn lực chấn động lọt vào trong đầu đã hóa thành tin tức khổng lồ in vào trí nhớ Lục Thiếu Du.

Đây là lĩnh ngộ cả đời của lão phu, xem như truyền thừa chính thức của ta, ta có ý định vạn nhất bị Xích Linh Liệt Hỏa hoàn toàn luyện hóa còn có thể bảo lưu lại một phần truyền thừa, như vậy y bát của ta sẽ không mất, cho nên mới chuẩn bị, hiện tại gặp gỡ tiểu tử ngươi, ngươi lại không bái ta làm thầy.

Cũng được, dù sao ngươi chiếm tiện nghi của lão tử quá nhiều, lại cho ngươi đạt được chút ít tiện nghi cũng không có gì, Đại Thiên Linh Lục này ngươi có thể lĩnh ngộ bao nhiêu phải xem tạo hóa của ngươi, cứ hảo hảo lĩnh ngộ, trong đó có một ít chỉ dẫn áo nghĩa y bát của ta, hy vọng sẽ có trợ giúp ngươi.

Lúc tin tức khổng lồ này khuếch tán trong đầu Lục Thiếu Du, bên tai hắn có giọng nói lão giả vang lên.

Lục Thiếu Du nghe xong liền ngồi xuống, kết xuất tu luyện thủ ấn, Hỗn Độn Âm Dương Quyết tự động vận chuyển.

Trong đầu có rất nhiều tin tức hiện ra, Lục Thiếu Du nhìn trộm nhưng nội tâm rung động khó hiểu, tin tức này vô cùng mênh mông, kể cả đan dược, khôi lỗi, linh khí, khôi lỗi tọa giá, trận pháp, còn có rất nhiều thứ mà Lục Thiếu Du quá khứ chưa từng nghe qua.

Trong tin tức khổng lồ này có không gian, thời gian, linh hồn ba loại áo nghĩa hoàn mỹ phối hợp với nhau, thậm chí là dung hợp, tin tức rất khổng lồ, tất cả tin tức trong đó, với tầng thứ của sư phụ Thánh Thủ Linh Đế Thiên Linh Lục rất là tương tự, nhưng tầng thứ không phải Thiên Linh Lục có thể so sánh.

Lục Thiếu Du rất rõ ràng tầm quan trọng của những thứ này, tất cả tin tức trong đó chính là đại cơ duyên của bản thân.

Một lát sau, quanh người Lục Thiếu Du bao phủ trong hào quang trắng nõn, toàn thân có linh hồn chấn động tràn ra, thân thể đắm chìm trong lĩnh ngộ và tu luyện.

Hỗn tiểu tử, vẫn cảnh giác ta, hiện tại đã buông lỏng cảnh giác, không biết nên có tâm phòng người sao, khá tốt lão nhân gia ta tâm địa lương thiện.

Lão nhân gia thì thào nói nhỏ, nhưng câu cuối cùng tâm địa lương thiện có người quen biết hắn biết rõ, chắc chắn sẽ chửi thẳng mặt hắn, hắn hoàn toàn không có chút quan hệ nào với tâm địa lương thiện cả, cao ngạo, quái dị và khủng bố mới là cách hình dung tính cách của hắn.

Lão giả nhỏ gầy nhìn Lục Thiếu Du, dường như càng ngày càng thoả mãn: Thực lực không cao, nhưng một thân ngông nghênh, một thân ngạo khí, cực giống lão nhân gia ta, Chiến Thiên Liên Minh ah, càng lăn lộn càng thụt lùi, về sau nhất định sẽ hối hận, hiện tại lão nhân gia ta quyết định chặn ngang một cước.

Sau một lát, ánh mắt lão giả nhỏ gầy vô cùng vui ve, hư ảnh khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần.

Trong không gian này vô cùng yên tĩnh, bên ngoài còn có hỏa diễm Xích Linh Liệt Hỏa cuồn cuộn.

Trong một không gian to lớn khác, thân thể khôi ngô của Kim Viên khoanh chân ngồi đó, trước mặt hắn là một đống thi cốt tán loạn, thi cốt mang theo hào quang đỏ thẫm, chồng chất như núi.

Trong núi thi cốt này năng lượng mênh mông, chúng nhanh chóng tràn vào trong người Kim Viên, năng lượng tiến vào người, khí tức Kim Viên tăng lên như vũ bão, năng lượng thiên địa dao động thật mạnh.

Trong không gian bình tĩnh này cũng không biết là nơi nào, trong không gian yên tĩnh, thời gian trôi qua cũng không biết bao lâu.

Trong không gian bình tĩnh này lập tức có một ít chấn động mơ hồ truyền ra, chấn động dần dần xuất hiện, mới thấy rõ ràng phía trước dĩ nhiên là quái vật khổng lồ, toàn thân vết thương chồng chất, lân phiến màu vàng nghiền nát, có vết máu đã cứng, đó là một con Kim Long đã hôn mê, tuy hôn mê nhưng khí tức uy áp vẫn bộc phát dữ dội.

Sưu sưu.

Trong không gian yên tĩnh có mấy đạo thân ảnh phá không bay tới, lập tức hàng lâm trong không gian này, khí tức hùng hồn bao phủ các nơi, từng tia ánh mắt nhìn lên Kim Long bị thương chồng chất.

Công chúa, hắn bị thương nặng, dường như từ trong khe hẹp thế giới đi ra ngoài, còn có một tia khí tức, đã là kỳ tích.

Dẫn hắn trở về, xem có thể cứu sống hay không.

Tiếng nói thanh thúy vang lên, tiếng nói thanh thúy ngọt ngào, nhưng lại mang theo uy áp bẩm sinh.

Sơn mạch Cổ Lan xuất hiện hỏa loại linh vật trời sinh đã truyền ra được nửa tháng, càng ngày càng nhiều người tu vị cao tụ tập đến, tin tức truyền ra, ngay cả thế giới chung quanh cũng có không ít cường giả đi vào trong Vạn Cổ Thế Giới.

Dưới hỏa diễm cuồn cuộn này có không ít người nếm thử tiến vào, cuối cùng chật vật đi ra, có không ít người mất mạng trong đó.

Tam đương gia, chúng ta dông dài ở đây cũng không phải biện pháp, người càng ngày càng nhiều.

Trên một ngọn núi, ánh mắt Hỏ Sơn ngưng trọng, nói với Ma Linh Yêu Nữ bên cạnh.

Thiên hỏa tuy là bảo vật, nhưng ta càng muốn tìm Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư về, ta có thể cảm giác được, Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư vẫn tồn tại, chúng có liên hệ với ta, nhưng vẫn bị cấm chế, người nọ vẫn còn sống.

Trên mặt thanh lệ thoát tục của Ma Linh Yêu Nữ, nàng chu miệng, dậm chân nói: Bất kể như thế nào, Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư là thứ ta phải cầm về.

Không gian chấn động, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi đó, trên người chấn động, không biết lúc nào,hắn đã bắt đầu đột phá.

Tiểu tử này, chẳng lẽ sắp đột phá sao? Lão giả nhỏ gầy nhắm mắt dưỡng thần, cảm giác được khí tức trên người Lục Thiếu Du chấn động thì mở mắt ra, hắn vô cùng kinh ngạc.

Tất cả những việc này Lục Thiếu Du cũng không biết, hắn chải vuốt tin tức trong đầu.

cũng lĩnh ngộ thời gian, không gian, linh hồn ba loại áo nghĩa.

Dung hợp thời gian, không gian, linh hồn ba loại áo nghĩa này, Lục Thiếu Du đã sớm có kinh nghiệm, chính mình lĩnh ngộ ‘ thời không lao ngục ’ cũng dung nhập thời gian áo nghĩa, không gian áo nghĩa, linh hồn áo nghĩa vào trong đó, bởi vậy thời không trong lao ngục vây nhốt người cùng đẳng cấp, có thể nói là đồ sát cùng cấp.

Ban đầu ở Thải Hồng Cốc, Lục Thiếu Du với tu vị Phá Giới Cảnh sơ giai thi triển ‘ thời không lao ngục ’, tu vị Phá Giới Cảnh trung giai không thể nhúc nhích, ngay cả Phá Giới Cảnh cao giai cũng bị vây khốn rất chặc.

Từ Phá Giới Cảnh sơ giai đột phá tới Phá Giới Cảnh cao giai, khoảng cách trong đó lớn lắm, đủ để là chứng minh thời không lao ngục rất mạnh, thời gian áo nghĩa, không gian áo nghĩa, linh hồn áo nghĩa, ngũ hành tương khắc, vật chất áo nghĩa các năng lượng dung hợp với nhau, tác dụng và uy năng của nó vây khốn người khác, khiến người đó thúc thủ vô sách.

Cho dù người thực lực cường hãn bị vây trong ‘ thời không lao ngục ’ cũng bị ảnh hưởng rất lớn.

Lục Thiếu Du đánh ra từng đạo thủ ấn huyền diệu, mang theo không ít thời không thác loạn lắc lư, phóng thích ra linh hồn lực chấn động mênh mông.

Vì sao lĩnh ngộ nhanh như vậy, tiểu tử này thật sự đến từ thế giới thổ dân sao? Nhìn thấy thủ ấn của Lục Thiếu Du sinh ra chân động huyền ảo, lão giả nhỏ gầy nghẹn họng nhìn trân trối, nhìn thế là đủ.

Chuyện lĩnh ngộ này không phải nói lĩnh ngộ càng lâu càng tốt, tiến bộ càng lớn, tất cả thuần túy dựa vào vận khí.

Vận khí tốt lưu quang vừa hiện, một khi tiến vào trạng thái đốn ngộ, thời gian mấy ngày còn mạnh hơn người khác lĩnh ngộ mấy trăm năm, mấy ngàn năm.

Lục Thiếu Du hiện tại đúng là như thế, đắm chìm trong trạng thái vong ngã, hắn lĩnh ngộ không gian áo nghĩa, thời gian áo nghĩa, linh hồn áo nghĩa đạt được chỗ tốt cực lớn, có thể nói tăng lên gấp đôi.

Cùng lúc đó, Lục Thiếu Du cũng biết hắn đang trải qua những chuyện gì.

Những thủ ấn hắn đang thi triển ra chỉ là một phần nhỏ trong Đại Thiên Linh Lục mình đang hấp thu, ví dụ như có thể bố trí một ít thời không đại trận, vận dụng thời gian áo nghĩa và không gian áo nghĩa dung nhập trong đó, người bị vây khốn trong đại trận, đời này cũng đừng nghĩ thoát thân.

Tất cả tin tức này đều đến từ Đại Thiên Linh Lục, đến từ y bát của lão giả kia, lưu truyền thừa cho người hữu duyên, bởi vậy Lục Thiếu Du cũng rung động với tài năng tuyệt thế của lão giả, không hề nghi ngờ, người này còn cường hãn hơn Thánh Thủ Linh Đế rất nhiều.

Đương nhiên không thể nói sư phụ Thánh Thủ Linh Đế cũng không bằng lão giả nhỏ gầy này, mà là đại lục Linh Vũ chỉ là thế giới thổ dân, sư phụ Thánh Thủ Linh Đế điều kiện và kiến thức có hạn, nhưng trong điều kiện như thế lại có thành tựu kinh người, nếu sư phụ Thánh Thủ Linh Đế sinh hoạt ở thế giới bên ngoài, tuyệt đối có thể còn khủng bố hơn cả lão giả nhỏ gầy trước mặt.

Đến bây giờ, Lục Thiếu Du đã có chút tin tưởng lời lão giả nói, lúc trước hắn một tát chụp chết cường giả Niết Bàn Cảnh.

Tuyên Cổ Cảnh cũng phải tất cung tất kính, thành thành thật thật, chỉ bằng tin tức trong Đại Thiên Linh Lục, Lục Thiếu Du đã biết rõ lão giả này chắc chắn không nói khoác.

Tâm tư của Lục Thiếu Du dùng trên lĩnh ngộ thời gian, không gian, linh hồn ba loại áo nghĩa lĩnh ngộ, Đại Thiên Linh Lục vận chuyển dựa theo Hỗn Độn Âm Dương Quyết.

Theo thời gian trôi qua, khí tức quanh người Lục Thiếu Du càng ngày càng mạnh, tất cả thậm chí xảy ra mà Lục Thiếu Du không hề cảm giác được.

Khí tức quanh người Lục Thiếu Du chấn động càng ngày càng mạnh, không gian chung quanh càng ngày càng tụ tập nhiều năng lượng giống như đại đạo hóa thành vụ khí quanh quẩn bên ngoài thân thể Lục Thiếu Du, cuối cùng khi vụ khí tiến vào thân thể Lục Thiếu Du.

Năng lượng trong không gian hội tụ càng ngày càng nhiều, năng lượng tụ tập cuồn cuộn không dứt sau đó hóa thành thực chất tiến vào thân thể Lục Thiếu Du.

Trong lúc bất tri bất giác, làm cho Lục Thiếu Du trong cơ thể gân cốt cơ bắp, ngũ tạng lục phủ các loại:đợi lần nữa đã bị một loại tấn cấp hạ rèn.

Khi năng lượng chung quanh hội tụ càng ngày càng nhiều, trong không gian này năng lượng hội tụ rất mạnh, dần dần hội tụ thành một vòng năng lượng thật mạnh.

Mà Lục Thiếu Du khoanh chân mà ngồi ở trung ương, thân thể giống như cái động không đáy, bất tri bất giác hấp thu năng lượng thiên địa, cả không gian không ngừng chấn động.

Đột phá Phá Giới Cảnh cao giai mà thôi, vì sao mạnh như thế, ngay cả đột phá Ngộ Chân Cảnh cũng không có động tĩnh bực này.

Không gian run lên không nhỏ, hư ảnh lão giả nhỏ gầy lui ra phía sau một ít, hắn kinh ngạc nhìn tất cả vào trong mắt.

Ở bên ngoài, trong sơn mạch bao la đã không biết xảy ra chuyện gì, hỏa diễm bạo tăng cuồn cuộn không dứt, sóng lửa quét qua mặt đất, những người đang tụ tập vô cùng hoảng sợ.

Trong không gian, theo Lục Thiếu Du gây ra động tĩnh như thế kéo dài suốt ba ngày tất cả mới bình tĩnh trở lại, không gian khôi phục bình tĩnh như trước.

Năng lượng bị Lục Thiếu Du thôn phệ, đột nhiên hai mắt Lục Thiếu Du mở ra, tinh quang trong mắt bắn ra ngoài, quanh người bộc phát khí thế vô cùng mạnh mẽ, nương theo đó là khí tức man hoang tự nhiên, không gian chung quanh rung động không nhỏ.

Phá Giới Cảnh cao giai, tại sao có thể có khí tức hùng hậu như vậy, khí thế kia cũng không phải bình thường.

Ánh mắt lão giả run run, hắn cảm giác mình càng ngày càng không hiểu tiểu tử này.

Hô! Lục Thiếu Du phun một ngụm trọc khí ra ngoài, quanh người sinh ra khí thế vô cùng mạnh mẽ, lập tức thu liễm vào trong cơ thể, không tiết lộ ra chút nào, làm cho người ta căn bản không thể nhìn trộm.

Lúc này Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, khí tức toàn thân ẩn nấp đi, nhưng khí tức cải biến một cách vô hình, trở nên càng ngày càng hùng hậu và kéo dài.

Tâm thần quan sát biến hóa trong cơ thể, cảm giác được đan điền khí hải hùng hậu hơn lúc trước mấy lần, còn có thời gian, không gian, linh hồn ba loại áo nghĩa đột phá một bước, khóe miệng Lục Thiếu Du cười rất tươi.

Lại có thể trực tiếp đột phá một giai, cũng không phải sai, cảm giác như thế nào? Hư ảnh lão giả bay tới, lặng yên không một tiếng động xuất hiện trước người Lục Thiếu Du.

Lúc này đưa mắt nhìn lão giả nhỏ gầy, lòng cảnh giác đi không ít, đứng dậy mỉm cười, rất là thoả mãn nói: Cảm giác thật mỹ diệu.

Mỹ diệu cái đầu của ngươi, ta hỏi Đại Thiên Linh Lục thế nào? Lão giả hỏi Lục Thiếu Du, ánh mắt trừng Lục Thiếu Du.

Đại Thiên Linh Lục cũng tạm được, còn không có trở ngại.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu, nhìn lão giả nhỏ gầy đáp một câu.

Cũng tạm được.

Nghe hư ảnh lão giả nhỏ gầy đầy hắc tuyến, Đại Thiên Linh Lục là cảm ngộ cả đời của hắn, cũng chỉ đổi lại ba chữ ‘ cũng tạm được ’ của thái điểu Phá Giới Cảnh, với hắn mà nói, quả thực chính là vũ nhục và đả kích thật lớn, lập tức tức giận nói: Tiểu tử, không hài lòng, vậy trả Đại Thiên Linh Lục lại cho ta.

Tiền bối, Đại Thiên Linh Lục của ngươi thật sự bình thường thôi, hơi chút có thể để mắt, ngược lại có thể dung hợp thời gian áo nghĩa, không gian áo nghĩa, và linh hồn áo nghĩa.

Ánh mắt Lục Thiếu Du xoay chuyển, mỉm cười nói nhỏ, Đại Thiên Linh Lục hắn đã đạt được, Lục Thiếu Du có ý định đánh chết cũng không trả.

Đó là đương nhiên, người có thể làm được bước này không nhiều.

Hư ảnh lão giả nghe xong lời này lại sinh ra ngạo khí nhớ ngày đó, nếu hắn dậm chân một cái, ba ngàn đại thế giới cũng phải chấn động.

Không thể nào, dung hợp ba loại áo nghĩa mà thôi, rất dễ dàng, không khó đâu.

Lục Thiếu Du ra vẻ cười cười, hắn vô thành vô tức ngưng tụ bốn đạo hào quang, hắn cho hư ảnh Thanh Long, Huyền Vũ, Bạch Hổ cùng Chu Tước cùng xuất hiện.

Trong ánh mắt ngạc nhiên của lão giả nhỏ gầy, tay Lục Thiếu Du kéo lê đường vòng cung huyền ảo, hai luồng hào quang va chạm với nhau, Thanh Long, Huyền Vũ, Chu Tước, Bạch Hổ bốn hư ảnh trực tiếp dung hợp với nhau.

Hư ảnh bốn thần thú này đại biểu cho linh hồn, thời gian, không gian, vật chất bốn loại áo nghĩa trực tiếp dung hợp, dung hợp quang đoàn phía trên, bỗng nhiên bắn ra ra chướng mắt cường quang, biên giới hư không hiển lộ ra đen kịt khe hở, một cổ mới khủng bố khí tức, tự trong đó tràn ngập mà ra.

Đây là bốn loại áo nghĩa kỳ lạ, tiểu tử ngươi người mang không phải ba loại kỳ lạ áo nghĩa, không ngờ là bốn loại, còn dung hợp chúng với nhau.

Hư ảnh lão giả nhỏ gầy nghẹn họng nhìn trân trối, hắn há hốc mồm, tu luyện một loại kỳ lạ áo nghĩa đã khó lường, người mang hai chủng áo nghĩa trong ba ngàn đại thế giới gần như phượng mao lân giác.

Mà người mang ba loại gần như khó thấy, thiên phú khủng bố tới mức làm người ta đố kỵ, hắn chính là một người trong số đó, người mang ba loại kỳ lạ áo nghĩa tung hoành đại thế giới.

Bây giờ người mang bốn loại áo nghĩa đang xuất hiện trước mặt hắn, sau đó hư ảnh lão giả nhỏ gầy sợ hãi thán phục, hắn bắt đầu sụp đổ, đối phương cấp độ Phá Giới Cảnh đã có thể dung hợp toàn bộ, đây là điểm hắn xấu hổ.

Xùy.

Nhìn bộ dáng ngạc nhiên của lão giả, Lục Thiếu Du đạt tới mục, dấu diếm dấu vết cười cười, cầm trong tay Tứ Thần Quyết thu liễm về sau, nhìn qua hư ảnh nhỏ gầy lão giả, nói nhỏ: Tiền bối, kỳ thật trong Đại Thiên Linh Lục của ngươi có không ít thủ đoạn luyện chế khôi lỗi, khôi lỗi tọa giá rất không tệ, nếu tiền bối có rảnh có thể chỉ điểm tiểu tử một hai, tiểu tử vô cùng cảm kích.

Ai, xem ra ta bị nhốt năm mươi vạn năm, ngoại giới biến hóa không nhỏ.

Lão giả nhỏ gầy nhìn qua Lục Thiếu Du, cười khổ nói: Tiểu tử ngươi thiên phú thật sự rất khủng bố, Chiến Thiên Liên Minh hiện tại tổn thất quá lớn, nếu biết rõ ngươi người mang bốn loại kỳ lạ áo nghĩa trên người, sợ rằng hối hận xanh ruột, trực tiếp diệt Thiên Thủy Môn, Thải Hồng Cốc mười cũng có thể.

Chiến Thiên Liên Minh, sớm muộn gì có một ngày ta sẽ cầm lại khối Thù Tạ Lệnh, tự mình giao cho Chiến Thiên Liên Minh.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống.

Thiên phú của ngươi không tồi, nhưng đây chỉ là điều kiện thôi, về phần ngươi sau này có thành cường giả hay không, dựa vào thiên phú cũng vô dụng.

Lão giả nhỏ gầy nhìn Lục Thiếu Du, nói: Ngươi phải hiểu được, ngươi muốn trở thành cường giả, thiên phú là thứ nhất, nhưng trọng yếu nhất là tài nguyên tu luyện, cần danh sư chỉ điểm mới có thể dùng thời gian nhanh nhất, trạng thái tốt nhất trở thành cường giả.

Cũng có thể dựa vào chính mình, chỉ có không ngừng trải qua tôi luyện mới có thể tạo nên cường giả chính thức.

Lục Thiếu Du tiếp lời.

Thật cao hứng ngươi có thể hiểu đạo lý kia, ngươi càng ngày càng làm cho ta thích.

Hư ảnh lão giả nhỏ gầy nhìn Lục Thiếu Du, mỉm cười, ánh mắt hắn hơi biến hóa, nói: Ngươi hiểu và những thế lực lớn cũng rất hiểu điều này, bọn họ bồi dưỡng thế hệ trẻ cũng không phải chỉ dựa vào tài nguyên tu luyện và chỉ đạo, cũng cần phải tôi luyện, thậm chí là tôi luyện tàn khốc khó tưởng tượng nổi, ngươi có thể nghĩ đến, những cường giả đỉnh cấp sao không nghĩ đến, chẳng lẽ ngươi cho rằng những cường giả chân chính của đại gia tộc, đại thế lực chỉ là bao cỏ hay sao? Lục Thiếu Du nghe xong, nội tâm sững sờ, lão giả nói tuyệt đối không sai.

Ngươi có thiên phú thật tốt, đây là điều kiện của ngươi, người thông minh lợi dụng điều kiện của mình, giúp mình nhanh chóng trưởng thành, bằng không sẽ bị loại bỏ, thiên địa mênh mông, trong ba ngàn đại thế giới có không biết bao nhiêu thế hệ thiên phú không tệ cũng bị đào thải trong dòng sông thời gian.

Lão giả nhỏ gầy nhìn Lục Thiếu Du, nói: Nói về giao dịch của chúng ta đi, ngươi có thể không bái ta làm thầy, không gọi ta là sư phó cũng không sao, ta cũng không quan tâm những chuyện này, ta cũng có thể giúp ngươi trở thành cường giả, ta sẽ cho ngươi chỉ đạo và trợ giúp của ta, ngươi cũng rất rõ ràng, ngươi cần ta trợ giúp, bằng không vừa rồi cũng không có chút tiểu tâm tư kia.

Nhìn thẳng vào ánh mắt lão giả nhỏ gầy, Lục Thiếu Du vẫn có cảm giác mình bị nhìn thấu, đối mặt với lão giả trước mặt hắn không có bao nhiêu bí mật đáng nói, vừa rồi mình ngưng tụ Tứ Thần Quyết thật sự có động cơ trong đó, vẫn bị người ta đoán ra.

Tiền bối, nếu giao dịch, chắc chắn sẽ có yêu cầu.

Lục Thiếu Du nói với lão giả.

Giáo huấn một người giúp ta, đả kích khí diễm hung hăng càn quấy của hắn, lão nhân gia ta không chịu nổi hắn.

Dường như nhớ tới chuyện gì, lão giả lúc này vô cùng kích động, lập tức nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt chấn động, nói: Nhưng ta trì hoãn năm mươi vạn năm, thời gian đã không đủ, hiện tại gặp được ngươi, chỉ có thể chữa ngựa chết thành ngựa sống, lão nhân gia ta áp tiền đặt cược lên người của ngươi một lần.

Tiền bối, không biết ngươi muốn giáo huấn là ai? Thực lực của ta, ngươi rất rõ ràng, sợ rằng sẽ làm người thất vọng rồi.

Lục Thiếu Du nhún nhún vai, lão giả nhỏ gầy muốn giáo huấn người khác, nghĩ lại cũng biết thực lực và cấp độ của người ta thế nào, mình chỉ có thực lực Phá Giới Cảnh, tuy vừa vặn lại đột phá đến Phá Giới Cảnh cao giai, nhưng rõ ràng là chưa đủ.

Việc này ngươi cũng đừng quản, tóm lại ngươi trả lời ta, ngươi có đáp ứng giao dịch này hay không, nếu không đáp ứng, ngươi từ đâu đến thì cứ về đó đi, về sau chuyện của ngươi ta cũng không quản.

Nếu ngươi đáp ứng, từ nay về sau ta sẽ xem ngươi như đồ đệ của mình, tận lực phụ đạo ngươi, trợ giúp ngươi tu luyện, nhưng mà chính ngươi chọc phải phiền toái gì, cũng đừng có trông cậy vào ta, bởi vì ta bây giờ bản thân khó bảo toàn, căn bản không cách nào giúp ngươi.

Lão giả nhỏ gầy rõ ràng đang nôn nóng, hắn nói chuyện nhanh như súng máy, vừa dứt lời, ánh mắt thâm thúy nhìn lên người Lục Thiếu Du.

Tiểu tử về sau xin tiền bối chỉ giáo nhiều hơn.

Lục Thiếu Du nhìn lão giả trước mặt, cung kính xoay người thi lễ, hắn tuyệt đối cung kính, Lục Thiếu Du biết mình đang cần gì.

Ha ha.

Mắt thấy Lục Thiếu Du thi lễ, lão giả cao hứng cười ha hả, vui vẻ nói: Về sau cũng không nên gọi tiền bối gì nữa, ngươi gọi danh hào của ta là Tam Kỳ lão nhân.

Vậy sau này, tiểu tử sẽ gọi là Kỳ lão a.

Lục Thiếu Du xem như biết rõ danh hào của lão nhân này, lúc trước từ miệng Xích Linh Liệt Hỏa hắn nghe qua xưng hô Tam Kỳ lão nhân, Lục Thiếu Du đã đoán được một ít.

Kỳ lão.

Lão giả nhỏ gầy sững sờ, lập tức khoát khoát tay, nói: Tùy ngươi gọi sao cũng được, đừng tiền bối là tốt rồi, nghe rất xa lạ.

Ồ.

Tam Kỳ lão nhân vừa dứt lời, ánh mắt nhảy lên, lập tức phát hiện chuyện gì đó, ánh mắt hơi chấn động, nói với Lục Thiếu Du: Tiểu tử, ta không có nhẫn trữ vật, cho lão nhân gia ta một cái, lão nhân gia ta bây giờ đã táng gia bại sản, không còn ngoại vật.

Vừa dứt lời, trên mặt Tam Kỳ lão nhân mang theo vài phần cười khổ.

Trên người Lục Thiếu Du có không ít nhẫn trữ vật, lập tức tìm ra một nhẫn trữ vật giao cho Tam Kỳ lão nhân.

Nhẫn trữ vật không nhập lưu, sau khi ta khôi phục, lại luyện chế cho ngươi mấy cái.

Tam Kỳ lão nhân tiếp nhận nhẫn trữ vật sau đó thu hài cốt đỏ thẫm vào trong nhẫn, ánh sáng lại ảm đạm một ít.

Nhìn Tam Kỳ lão nhân thu hồi hài cốt của mình, ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ nhúc nhích, muốn nói cái gì, cuối cùng không nói ra lời.

Viên Lang.

Ánh mắt Tam Kỳ lão nhân lóe lên, lập tức thân ảnh biến mất tại chỗ, ánh mắt Lục Thiếu Du chấn động, lại đi theo.

Một lát sau, trong một không gian to lớn khác, Kim Viên đã là khôi phục bản thể cực lớn, trước mặt là đống thi cốt tán loạn, thi cốt mang theo ánh sáng đỏ thẫm chồng chất như núi, hoàn toàn không khác gì bản thể Kim Viên.

Trong thi cốt một năng lượng mênh mông tỏa ra, chúng nhanh chóng tiến vào trong cơ thể Kim Viên, lúc năng lượng mênh mông rót vào trong người, lúc này khí tức Kim Viên đang tăng lên như bão tố, năng lượng thiên địa hội tụ thành vòng xoáy, trực tiếp tiến vào trong cơ thể Kim Viên.

Kim Viên đại ca đang đột phá.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn lên không trung, ánh mắt vô cùng rung động.

Tiểu gia hỏa này lại được Viên Lang truyền thừa, cơ duyên này không tệ, sau này tiền đồ bất khả hạn lượng, nếu như có thể trở về tổ địa, vậy càng tốt.

Tam Kỳ lão nhân nhìn thân thể khổng lồ của Kim Viên sau đó nói một câu.

Kỳ lão, chủ nhân thi cốt này chính là tiền bối của Hoàng Kim Long Viên nhất tộc sao? Nghe Tam Kỳ lão nhân lên tiếng, Lục Thiếu Du cảm giác Tam Kỳ lão người dường như biết lai lịch chủ nhân thi cốt này.

Đương nhiên, nghiêm khắc mà nói, đó là Kim Long Viên nhất tộc trên đại lục này đều là huyết mạch Viên Lang lưu lại.

Tam Kỳ lão nhân nhìn thi cốt màu đỏ trước mặt, ánh mắt run rẩy, mang theo đau buồn và rung động thật lớn.

Kỳ lão, Hoàng Kim Long Viên nhất tộc và tiền bối Viên Lang chắc có quan hệ không tệ với ngươi nhỉ? Lục Thiếu Du nói.

Viên Lang là bằng hữu của ta, bằng hữu của ta không nhiều lắm, có thể đếm được trên đầu ngón tay, Viên Lang là một trong số đó, cũng là người ta quen biết lâu nhất.

Tam Kỳ lão nhân ngẩng đầu lên, than nhẹ với Lục Thiếu Du.

Lập tức từ lời Tam Kỳ lão nhân, Lục Thiếu Du mới biết được, Tam Kỳ lão nhân và Hoàng Kim Long Viên nhất tộc tiền bối Viên Lang lúc trước liên thủ đối phó Xích Linh Liệt Hỏa.

Xích Linh Liệt Hỏa thân là linh vật trời sinh, nếu muốn dung hợp, đây chính là chuyện muôn vàn khó khăn, cũng không phải tu vị nhân loại đồng cấp, cho dù ngươi là cường giả tu vị cao hơn hắn cũng không thể làm được, đây là điểm khủng bố của linh vật trời sinh.

Lúc trước Tam Kỳ lão nhân vẫn muốn đối phó Xích Linh Liệt Hỏa, dung hợp nó, mà tu vị cấp độ của Xích Linh Liệt Hỏa đạt tới mức khủng bố, trong ba ngàn đại thế giới cũng là cường giả có thanh danh khủng bố trong linh vật trời sinh.

Tam Kỳ lão nhân và Viên Lang hai người liên thủ, rốt cuộc tìm được cơ hội, vây Xích Linh Liệt Hỏa trong Vạn Cổ Thế Giới, cuối cùng đặt bẫy đưa nó vào mật địa Hoàng Kim long Viên nhất mạch trong Vạn Cổ Thế Giới, bố trí tầng tầng phong ấn vây khốn Xích Linh Liệt Hỏa, cho đến khi hắn dung hợp thành công.

Trong quá trình này, Tam Kỳ lão nhân đối phó linh hồn bổn nguyên Xích Linh Liệt Hỏa, Viên Lang đối phó linh hồn phân thân của Xích Linh Liệt Hỏa, cuối cùng Viên Lang kích diệt linh hồn phân thân của Xích Linh Liệt Hỏa, nhưng mà Viên Lang cũng bị tiêu diệt.

Mà Tam Kỳ lão nhân có kết cục không quá tốt, thời gian giao phong suốt năm mươi vạn năm, linh hồn pháp thân bị diêt, bản thể bị phá hủy, chỉ còn lại linh hồn lực cực kỳ suy yếu.

Trong quá trình năm mươi vạn năm này, Xích Linh Liệt Hỏa cũng giao phong với hắn suốt thời gian đó, nó bị Tam Kỳ lão nhân mài tới mức nỏ mạnh hết đà, kết cục của Tam Kỳ lão nhân cũng không tốt hơn chút nào, tuyệt đối lưỡng bại câu thương.

Đến cuối cùng thì bị Lục Thiếu Du sai sót ngẫu nhiên chọc vào một cước, trực tiếp đạt được chỗ tốt.

Viên Lang chính là tổ tiên Vạn Cổ Thế Giới Hoàng Kim Long Viên nhất mạch, ta thiếu nợ Viên Lang quá nhiều, về sau nếu có cơ hội, xem như cho ta mặt mũi, ngươi nên giúp đỡ Hoàng Kim Long Viên nhất mạch một chút, không có Viên Lang, ngươi bây giờ không cách nào đạt được Xích Linh Liệt Hỏa.

Tam Kỳ lão nhân cuối cùng nói với Lục Thiếu Du.

Kim Viên là huynh đệ của ta, ta sẽ.

Lục Thiếu Du gật đầu, dù không có Viên Lang, Kim Viên là huynh đệ mình, hắn không thể bỏ mặc được, phụ thân Kim Viên cũng có ân tình với hắn, biết rõ không địch lại Ma Linh Yêu Nữ vẫn ra tay ngăn cản, phần ân tình này Lục Thiếu Du cũng sẽ không quên.

Ngao.

Kim Viên gào thét một tiếng giống như long ngâm, uy thế tỏa ra, thân thể khổng lồ hấp thu năng lượng, khí thế của hắn tăng lên, đột phá Ngộ Chân Cảnh sơ giai trực tiếp tiến vào Ngộ Chân Cảnh trung giai.

Không gian run rẩy, động tĩnh kinh người phải mất thật lâu mới biến mất, bản thể khổng lồ của Kim Viên mở mắt ra, tinh quang trong mắt bắn ra ngoài, hắn vừa mới đột phá, kinh mạch toàn thân, cơ bắp, cốt cách tăng cường không ít, càng lúc càng cường hãn, trong người có lực lượng lưu chuyển, giống như núi lửa phun trào.

Hô.

Hắn phun ra một ngụm trọc khí, thân hình khổng lồ tỏa ra hào quang màu vàng, lập tức thu liễm bản thể, hóa thành trạng thái hình người.

Kim Viên bái kiến Tam Kỳ lão tổ.

Ánh mắt Kim Viên lóe lên, nhìn thân ảnh hư ảo của Tam Kỳ lão nhân thì sững sờ, toàn thân run lên, thân ảnh đi tới bên người Tam Kỳ lão nhân sau đó cung kình hành lễ quỳ một chân.

Đứng lên đi, tiểu gia hỏa này cơ duyên không tệ, đạt được Viên Lang truyền thừa a.

Tam Kỳ lão nhân phất tay, ý bảo Kim Viên đứng dậy, ánh mắt hiền lành khó có được, giống như nhìn thấy hậu nhân của mình.

Bẩm Tam Kỳ lão tổ, ta được Viên Lang lão tổ truyền thừa, cũng biết thân phận Tam Kỳ lão tổ, lúc trước Viên Lang lão tổ và Tam Kỳ lão tổ cùng đối phó Xích Linh Liệt Hỏa.

Kim Viên đứng dậy trả lời.

Viên Lang bất hạnh vẫn lạc, tính mạng của ta cũng sắp mất, ta cũng thiếu nợ hắn nhân tình quá lớn, về sau ta nếu vẫn còn, lúc sinh thời ta sẽ bảo vệ Hoàng Kim Long Viên nhất mạch trong Vạn Cổ Thế Giới.

Tam Kỳ lão nhân cảm thán nói, ánh mắt thương cảm vì bằng hữu vẫn lạc.

Kim Viên cung kính đứng ở một bên, cũng không có nói nhiều.

Sau này ngươi cố gắng tu luyện đi, đạt được Viên Lang truyền thừa, đủ giúp ngươi sau này tung hoành đại thế giới, ta cũng tranh thủ chỉ đạo cho ngươi một ít, tranh thủ có thể sớm ngày giúp ngươi trở lại tổ địa Hoàng Kim Long Viên, ở đó ngươi mới được bồi dưỡng tốt, Viên Lang ban đầu ở trong tổ địa cũng là cường giả, tiểu gia hỏa ngươi không thể làm hắn mất mặt, bằng không, ta sẽ giáo huấn ngươi.

Tam Kỳ lão nhân nói với Kim Viên.

Ta nhất định cố gắng tu luyện, không cô phụ kỳ vọng của Tam Kỳ lão tổ.

Kim Viên cung kính, trong lòng vẫn kích động.

Tổ địa.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, xem ra Hoàng Kim Long Viên nhất tộc cũng không bình thường, lập tức cười cười với Kim Huyền, nói: Chúc mừng Kim Viên đại ca đột phá.

Thiếu Du huynh đệ, trên người của ngươi có khí tức khác trước, chẳng lẽ cũng đột phá? Kim Viên cảm giác khí tức trên người Lục Thiếu Du, ánh mắt hồ nghi.

Hơi có đột phá, không sánh bằng Kim Viên đại ca.

Lục Thiếu Du cười cười.

Tốt, đừng nói dư thừa, bên ngoài không quá bình tĩnh, có không ít người tu vị mạnh hơn các ngươi đang tới đây, chắc là vì Xích Linh Liệt Hỏa, đánh chủ ý lên Xích Linh Liệt Hỏa, đám người này lúc trước ta có thể tùy ý chụp chết, nhưng mà lúc này không giống ngày xưa, chúng ta nên tránh đi mới tốt, nếu bọn chúng biết ngươi đạt được Xích Linh Liệt Hỏa, sợ là sẽ có phiền toái không ít.

Tam Kỳ lão nhân nói với Lục Thiếu Du, tuy chỉ còn lại có một tia linh hồn yếu ớt, nhưng tâm thần của hắn rất khủng khiếp.

Phía trên có không ít kẻ thù của ta.

Lục Thiếu Du cười khổ, Ma Linh Yêu Nữ, Đỗ Lộc, Phương Chí Thành đều là kẻ thù của hắn.

Một ngày nào đó, ngươi sẽ đòi cả vốn lẫn lãi.

Tam Kỳ lão nhân lạnh nhạt nói.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, trong mắt xuất hiện hàn ý.

Trong sơn mạch Cổ Lan, bên ngoài không gian hỏa diễm nóng bỏng, nơi này tụ tập không ít thân ảnh, thậm chí ở giữa không trung còn xuất hiện không ít tọa giá khôi lỗi.

Giữa không trung có một thân ảnh mặc trường bào đang đứng, ánh mắt nhìn qua hỏa diễm bên dưới, cảm giác nhiệt độ khủng khiếp của nó, thần sắc của hắn ngưng trọng.

Người này tuổi hơn năm mươi, quanh thân có khí tức khủng bố, tự dưng làm năng lượng chung quanh chấn động, sắc mặt của hắn âm trầm, người này chính là chưởng môn Thiên Thủy Mộ Phạm Sàm đã rời khỏi Vạn Cổ Thế Giới từ sớm.

Phạm Sàm vốn nhìn thấy Đỗ Lộc đến Vạn Cổ Thế Giới, vẫn không có tin tức đánh chết Lục Thiếu Du truyền quay lại, nội tâm đã lo lắng, tại đạt được tin tức Đỗ Lộc truyền ra trong Vạn Cổ Thế Giới xuất hiện hỏa loại linh vật trời sinh, hắn lập tức chạy tới Vạn Cổ Thế Giới.

Sư huynh, ngươi tới thật đúng lúc, linh vật trời sinh này chúng ta có thể đối phó không? Trước tọa giá khôi lỗi phi hổ, Đỗ Lộc cung kính hỏi Phạm Sàm.

Đây là trọng bảo, nhất định không thể tiện nghi người khác.

Phạm Sàm lúc này cười lạnh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào không ít thân ảnh ở nơi khác, trong đó có không ít khí tức làm hắn phải kiêng kị.

Sư huynh, Ma Linh Yêu Nữ đang ở đây, chúng ta có nên xuất thủ trước hay không, Tử Linh Thánh Dịch vẫn còn trên người nàng.

Đỗ Lộc hỏi ý kiến, ánh mắt của hắn quan sát bóng dáng xinh đẹp ở phương xa, trong mắt mang theo thần sắc nóng bỏng, một tia dâm dục xuất hiện trong mắt.

Trước giải quyết cái y hỏa loại linh vật trời sinh, không thể bị người khác chiếm tiện nghi.

Phạm Sàm trầm giọng nói: Đến lúc đó, lại đối phó Ma Linh Yêu Nữ, lúc này nhất định không cho nàng chạy trốn, Tử Linh Thánh Dịch nhất định phải đoạt lại! Sau một lát, ở ngoài cửa động dung nham, Lục Thiếu Du, Kim Viên, Tam Kỳ lão nhân đều được hào quang màu xanh dương của Lục Thiếu Du che chở đi ra ngoài.

Hỏa diễm vẫn cuồn cuộn, giống nư mất đi khống chế, càng ngày càng khủng bố, sóng gió nổi lên, hỏa diễm cực nóng cao trăm mét, phóng thích nhiệt độ đáng sợ.

Trong mi tâm Lục Thiếu Du, linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm xuất hiện lần nữa, trong ánh mắt ngạc nhiên của Kim Viên, hắn hóa thành hỏa diễm cự nhân to lớn.

Khí tức nóng bỏng và âm hàn tỏa ra chung quanh, hỏa diễm cự nhân khổng lồ há miệng to ra, trực tiếp hấp thu hỏa diễm đỏ thẫm vào trong miệng, hỏa diễm khủng bố bị hắn nuốt hết.

Vù vù! Biển lửa đỏ thẫm ngập trời bị hỏa diễm cự nhân thôn phệ, nhiệt độ nhanh chóng giảm bớt, hỏa diễm nóng bỏng lúc này đều bị nuốt vào trong bụng giống như bị áp súc, điều này cũng làm cho Tam Kỳ lão nhân hiếu kỳ.

Có động tĩnh, phía dưới có động tĩnh.

Đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ linh vật trời sinh sắp đi ra sao? Mọi người cẩn thận! Sâu trong sơn mạch Cổ Lan, trong nhiều ánh mắt ngỡ ngàng, hỏa diễm nóng rực đang rút lui, chúng biến mất với tốc độ cực nhanh.

Trong nhiều ánh mắt ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào, hỏa diễm đỏ thẫm biến mất quá nhanh, nhiệt độ trong không gian này cũng giảm bớt.

Hô! Không bao lâu linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm của Lục Thiếu Du đã thôn phệ hỏa diễm cực nhanh, thân thể khổng lồ run run, màu sắc cũng hơi có chút màu đỏ thẫm.

Ba người nhìn thấy ngọn núi dung nham phía sau lúc này biến thành màu đỏ thẫm bị cháy đen, nhiệt độ nóng bỏng vẫn tỏa ra, tuy nóng bỏng nhưng nhiệt độ đã thấp hơn trước kia rất nhiều.

Cấp độ của ngươi còn quá thấp, còn muốn thôn phệ tất cả năng lượng hỏa diễm của Xích Linh Liệt Hỏa, ngươi bây giờ miễn cưỡng chèo chống, chỉ thêm một thời gian ngắn nữa linh hồn phân thân của ngươi sẽ không nhúc nhích, một khi nhúc nhích sẽ bị Xích Linh Liệt Hỏa linh hồn bổn nguyên bắn ngược, đến lúc đó hậu quả vô cùng nghiêm trọng.

Tam Kỳ lão nhân nhìn linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du, thần sắc nghiêm túc nói: Trừ phi luyện hóa linh hồn bổn nguyên của Xích Linh Liệt Hỏa, bằng không linh hồn phân thân của ngươi có một chút chấn động, linh hồn bổn nguyên của Xích Linh Liệt Hỏa sẽ không bỏ qua cơ hội, ta đoán trong thời gian ngắn linh hồn phân thân của ngươi sẽ không thể ra tay.

Lục Thiếu Du gật gật đầu, hắn thôn phệ tất cả năng lượng hỏa diễm của Xích Linh Liệt Hỏa, tuy Xích Linh Liệt Hỏa tiêu hao quá nhiều, nhưng vẫn không thể xem thường.

Mà linh hồn bổn nguyên của Xích Linh Liệt Hỏa tuy còn yếu, nhưng nó đã bị linh hồn bổn nguyên thái cổ U Minh Viêm thôn phệ, nhưng dù sao tu vị của nó vẫn rất cao, muốn triệt để luyện hóa tự nhiên không dễ dàng, nếu như không cẩn thận có khả năng lật bàn trong mương.

Việc này rất hung hiểm với ngươi, nhưng chờ ngươi thật sự luyện hóa linh hồn bổn nguyên của Xích Linh Liệt Hỏa, ngươi sẽ có tất cả của nó, thực lực bành trướng, ngay cả cấp độ cũng tăng lên rất cao, đại hung hiểm, cũng là đại cơ duyên, tất cả phải xem ngươi có thể chèo chống tới cuối cùng hay không.

Tam Kỳ lão nhân nhìn Lục Thiếu Du, sau đó nhắc nhở, cũng rất chờ mong, trong lòng của hắn rất rõ ràng Lục Thiếu Du đã đạt được chỗ tốt này, hắn lúc trước táng gia bại sản, hao tổn tất cả muốn dung hợp Xích Linh Liệt Hỏa mà không thành công.

Bây giờ Lục Thiếu Du không chỉ thành công hơn phân nửa, trọng yếu nhất là cấp độ linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du còn cao hơn cả Xích Linh Liệt Hỏa nhiều, bởi vậy mới có thể áp chế linh hồn bổn nguyên của Xích Linh Liệt Hỏa.

Ta sẽ mau chóng luyện hóa nó.

Lục Thiếu Du cũng chờ mong, một khi thái cổ U Minh Viêm triệt để luyện hóa linh hồn bổn nguyên của Xích Linh Liệt Hỏa, đến lúc đó sẽ lấy được chỗ tốt rất lớn, nhưng trước mắt linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm đã triệt để không thể nhúc nhích được.

Xùy! Tâm niệm khẽ động, linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm đã quay trở về không gian trong đầu Lục Thiếu Du.

Có không ít người đang chạy tới nơi đây, chúng ta đi trước đi, sớm tránh đi mới tốt.

Tam Kỳ lão nhân nhìn lên không trung, lại nhìn Lục Thiếu Du nói: Ngươi có không gian áo nghĩa, không cần chúng ta lo lắng cho ngươi.

Chúng ta đi.

Đương nhiên Lục Thiếu Du không cần ai lo lắng, hắn đánh ra vài thủ ấn huyền ảo, trước mặt hắn xuất hiện vết nứt không gian, thân ảnh ba người lập tức tiến vào trong vết nứt không gian này, vết nứt không gian từ từ biến mất không thấy gì nữa, dần dần bình tĩnh trở lại.

Sưu sưu.

Sau khi thân ảnh ba người biến mất, trên không trung có vài đạo thân ảnh đáp xuống.

Hào quang thu liễm, đám người đi đầu là Phạm Sàm, Ma Linh Yêu Nữ, phụ thân Kim Viên, Đỗ Lộc, Phương Chí Thành, còn có không ít thân ảnh xa lạ.

Cấm chế mật địa đã mở ra.

Ánh mắt Kim Viên đại biến, thân ảnh nhanh chóng lao vào trong hang động, sau lưng có mấy thân ảnh đuổi theo, sợ phụ thân Kim Viên nhanh chân tới trước.

Ồ, khí tức biến mất không thấy gì nữa, dường như đã rời đi.

Những thân ảnh kia đi theo phụ thân Kim Viên vào trong hang động, chỉ có Ma Linh Yêu Nữ đứng giữa không trung, ánh mắt nhìn chằm chằm vào không gian trước mặt, dường như đang quan sát gì đó.

Tam đương gia, chúng ta mau vào đi thôi, linh vật trời sinh cũng không thể cho đám người này đạt được.

Hổ Sơn sốt ruột nói với Ma Linh Yêu Nữ, hắn lúc này còn mong chờ đạt được hỏa loại linh vật trời sinh, như thế sẽ vượt qua sai phạm lần trước.

Bên trong không có linh vật trời sinh, chúng ta đi mau, bằng không sẽ có phiền toái.

Ánh mắt Ma Linh Yêu Nữ hiện ra thần sắc xảo trá, nói: Tên Phạm Sàm kia chắc chắn đang định đối phó chúng ta, sau khi chúng phát hiện không có dấu vết linh vật trời sinh, khi đó chúng ta muốn đi cũng khó khăn.

Vừa dứt lời, Ma Linh Yêu Nữ phất tay, đám người bọn họ phá không rời đi, từng đạo thân ảnh biến mất không thấy gì nữa.

Rất nhiều thân ảnh sau khi tiến vào mật địa Hoàng Kim Long Viên nhất tộc, tất cả mật địa này bị Xích Linh Liệt Hỏa phá hủy sạch sẽ, căn bản cũng không có vật gì khác,.

Bởi vậy mọi người đi vào cũng không thấy bóng dáng linh vật trời sinh.

Chuyện này làm những người tiến vào sơn mạch Cổ Lan, đặc biệt là những người vượt giới tới nơi đây đều khó nhìn, nhưng chỉ hận mình đến chậm.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License