con-mat-ao-thi

Trong biển lửa ngập trời thân thểBạch Tiểu Thuầη lao ra khỏi hỏa diễm và bay về nơi xa, lúc bỏ chạy hắn còn kích động, lúc này đoạt hồn còn hủy cả hồn tràng xóa dấu vết, thật sự quá kích thích.

Các ngươi dám đoạt hồn của ta, hừ hừ!.

Bạch Tiểu Thuầη ngậm miệng, lúc này trái tim của hắn đập nhanh hơn, hắn cảm giác mình đã làm đại sự.

Không kịp nghĩ nhiều, Bạch Tiểu Thuầη dùng tốc độ nhanh nhất bay đi.

Dám đụng tới hồn trận của Thái gia, ngươi muốn chết!Đột nhiên có bảy tám thân ảnh dùng tốc độ cực nhanh bay từ xa tới gần, lúc này có một thanh niên cầm đầu, thanh niên trẻ tuổi nhưng có mái tóc bạc, toàn thân bộc phát khí tức Kết Đan Đại viên mãn.

Thậm chí mơ còn cảm giác có một tia Nguyên Anh chi ý trên thân kẻ này, hiển nhiên thanh niên này đã cách Nguyên Anh một đường, sợ rằng bế quan một thời gian sẽ thuận lợi đột phá Nguyên Anh!Tốc độ của hắn không kém Nguyên Anh bao nhiêu, giờ phút này còn mang theo một tia tức giận bay thẳng về phía Tiểu Thuần, sau lưng hắn cũng có bảy tám người, cũng đều là tu sĩ Kết Đan, nhìn thấy thiên hỏa hủy diệt hồn trận, phần lớn diện tích đã biến thành đất cằn, nội tâm bọn họ vô cùng tức giận.

Muốn chết!Mọi người gào thét, nhìn thấy Bạch Tiểu Thuầη đã bỏ chạy thật xa, sát ý trên nươời bọn họ bành trướng.

Bọn họ chỉ là nhóm đầu tiên mà thôi, ở phía sau còn có tộc lão Nguyên Anh của Thái gia bay tới.

Bạch Tiểu Thuầη càng hoảng sợ, người Thái gia đến quá nhanh, trong lòng hắn biết rõ một khi dây dưa sẽ dẫn tới tình thế nghiêm trọng, lúc này không quay đầu lại, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất rời đi.

Tốc độ của Bạch Tiểu Thuầη tốc độ bất phàm, hắn nhanh chóng kéo dài khoảng cách, trong nháy mắt hắn đã biến mất phía chân trời.

Thiên kiêu Thái gia nhìn thấy Bạch Tiểu Thuầη rời đi, trong mắt sinh ra sát ý khôn cùng, không có chút do dự cầm một tấm da thú ra khỏi túi trữ vật, tấm da thú kia ưự bốc cháy, vào lúc bị thiêu đốt, thiên địa vặn vẹo và hư ảnh một con hung âầm xuất hiện.

Hung cầm là một con kên kên, nó lớn chừng mấy trăm trượng, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng kêu chói tai sau đó thiên kiêu Thái gia bước lên lưng con hung cầm hư ảo, vào lúc hắn vừa bước lên lưng hung cầm, tốc độ hung cầm bạo phát biến mất vô tung vô ảnh, lại sử dụng bí pháp men theo dấu vết Bạch Tiểu Thuầη rời đi, trực tiếp đuổi theo phía sau.

Lúc đuổi theo chừng mười dặm, thân ảnh Bạch Tiểu Thuầη vừa xuất hiện, hắn không ngừng gia tốc bay về thành Cự Quỷ.

Phải trốn nhanh mới được, vạn nhất dẫn xuất Thiên Nhân của Thái gia thì ra sẽ gặp nguy hiểm.

Bạch Tiểu Thuầη đã sợ rồi, lúc trước hắn không thể nén bi phẫn đi đoạt hồn, hiện tại tỉnh táo càng nghĩ càng sợ.

Đều là bị buộc cả.

Bạch Tiểu Thuầη lau mồ hôi lạnh, hắn hóa thành hào quang bước vào trong hư vô, hắn cách thành Cự Quỷ càng ngày càng gần, cũng chỉ còn bay thêm vài hô hấp là tới, đột nhiên Bạch Tiểu Thuầη biến sắc, phía sau hắn có tiếng rít chói tai vang lên, cuồng phong đã tới, gió lớn như muốn dập tắt sinh cơ, càng có tiếng gào thét thê lương xuyên thấu tất cả đâm vào tâm thần Bạch Tiểu Thuầη.

Bạch Tiểu Thuầη giật mình, hắn quay đầu nhìn ra sau, hắn nhìn thấy một con kền kền xuất hiện, con kền kền xuyên qua hư vô, đâm thẳng vào người của hắn.

Khí thế dáng vẻ độc ác ngập trời, trên con kền kền có một thanh niên đang đứng, thanh niên nâng tay phải đánh vào hư vô, lúc này một trường thương màu đen xuât hiện trong tay hắn.

Tặc tử lớn mật, dám cướp hồn trận Thái gia, ngươi phải bị hình thần câu diệt.

Thanh niên hét lớn một tiếng, hắn mượn nhờ tốc độ của kền kền và bộc phát tu vi rót vào trong trường thương sau đó tấn công Bạch Tiểu Thuầη.

Tốc độ cực nhanh, Bạch Tiểu Thuầη căn bản không kịp phản ứng, thật sự là bởi vì kền kền quá nhanh, cũng trong nháy mắt kên kên đã xuất hiện trước mặt Bạch Tiểu Thuầη, thanh trường thương màu đen trong tay thiên kiêu Thái gia, dựa thế đâm tới như muốn xuyên thủng thân thể Bạch Tiểu Thuầη!Sắc mặt Bạch Tiểu Thuầη biến hóa, hắn quát lớn sau đó toàn lực ngăn cản.

Phanh phanh phanh!Tiếng nổ mạnh vang vọng tám phương, thân thể Bạch Tiểu Thuầη rung động, trực tiếp lui ra phía sau, lúc lui mấy trăm trượng, hắn sững sốt ngẩng đầu nhìn lên.

Không có việc gì?Bạch Tiểu Thuầη khẽ giật mình, vừa rồi đối phương đánh một kích khí thế ngập trời, đánh lên người hắn còn cho rằng không chết cũng trọng thương, nhưng lại phát hiện bản thân không tổn thương gì cả.

Con bà nó chứ, phi cầm lợi hại, tốc độ làm cho người ta sợ hãi nhưng người thì quá yếu.

Chỉ có thể mượn nhờ tốc độ làm ta không kịp trở tay mà thôi.

Bạch Tiểu Thuầη kịp thời suy nghĩ ra vấn đề, hắn trừng mắt nhìn thanh niên trên kền kền đang hít khí lạnh hoảng sợ nhìn Bạch Tiểu Thuầη.

Hắn biết tốc độ của kền kền có thể sánh ngang Nguyên Anh Đại viên mãn, có tốc độ cực hạn và trường thương gia trì, cho dù gặp tu sĩ Nguyên Anh cũng có thể đánh trọng thương.

Gia hỏa trước mặt không có việc gì.

Nội tâm của hắn rung động sau đó hít khí lạnh lần nữa, nhìn kỹ dung mạo Bạch Tiểu Thuầη sau đó đôi mắt co rút.

Ngươi.

Ngươi là Bạch Hạo!!Bộ dạng Bạch Hạo, bởi vì hắn mưu phản Bạch gia nên thanh danh hiển hách, mặc dù không phải ai cũng biết dung mạo của hắn, quần là áo lụa trong ba đại gia tộc sẽ không quá chú ý, cao tầng và thiên kiêu ba đại gia tộc đều nhìn bức họa, lúc trước thủ cực nhanh nên không nhận ra, sau khi bị chấn trụ hắn liền nhận ra thân phận của Bạch Tiểu Thuầη.

Ý thức được người này là Bạch Hạo, thiên kiêu Thái gia khẩn trương, biết rõ Bạch Hạo lòng dạ độc ác, thậm chí có thể bắt giữ tộc trưởng Bạch gia tu vi Nguyên Anh trung kỳ, dẫn động lão tổ Thiên Nhân Bạch gia, nhân vật này còn không phải hắn có thể trêu chọc.

Ngươi biết ta? Có biết cũng vô dụng!Bạch Tiểu Thuầη trừng mắt sau đó hét lớn, phân thân xuất hiện, ngay sau đó phân thân hóa thành cơn gió lao thẳng về phía tên thiên kiêu Thái gia.

Bón đại phân thân đều xuất hiện, chúng cùng bản thể Bạch Tiểu Thuầη hoa thánh phong bạo không nói che phủ bầu trời nhưng đủ càn quét tám phương, lúc này trung tâm của phong bạo chính là thiên kiêu Thái gia, vào lúc dung hợp cũng làm tám phương run rẩy.

Tên thiên kiêu Thái gia khiếp sợ, khí tức hỗn loạn, nội tâm cực kỳ hối hận vì xúc động đuổi theo nhưng không kịp nghĩ nhiều, chỉ có thể điều khiển kền kền dưới thân ngăn cản phong bạo.

Tốc độ kên kên quá nhanh, nó va chạm với phong bạo tạo thành tiếng nổ mạnh, thiên kiêu Thái gia đã lui ra sau vài trăm trượng, mặc dù tránh được một kích nhưng toàn thân hắn rung động cực lớn.

Bạch Hạo, Thái gia ta không có trêu chọc ngươi, vì sao ngươi hủy hồn trận của Thái gia ta?Thiên kiêu Thái gia lập tức lên tiếng, hắn muốn kéo dài thời gian, hắn biết mình bay quá nhanh nhưng không bao lâu các lão tổ trong gia tộc sẽ tới.

Bạch Tiểu Thuầη nhíu mày, ánh mắt nhìn sang kên kên, nhìn ra đây là thứ pháp thuật triệu hoán, không có khả năng kiên trì quá lâu, hiện tại với hắn thời gian quá trọng yếu.

Hừ, Thái gia các ngươi trước có người tài đại khí thô áp ta, sau đó đoạt hồn của ta, đương nhiên ta phải đoạt các ngươi rồi.

Bạch Tiểu Thuầη nói xong cũng không có rảnh để ý tới thiên kiêu Thái gia, hắn quay người bay đi.

Thiên kiêu Thái gia rối rắm, hắn do dự điều khiển kền kền đuổi theo, hắn suy nghĩ chỉ cần bản thân không tới gần có lẽ không có việc gì, bản thân hắn nhìn chằm chằm chờ lão tổ truy kích.

Hai người bay một trước một sau, Bạch Tiểu Thuầη nhìn thấy đối phương còn đi theo mình liền phiền chán, tốc độ con kền kèn quá nhanh, một khi bản thân quay đầu lại đuổi theo, đối phương sẽ lập tức đuổi theo, lãng phí thời gian không nói, cũng rất khó giết chết đối phương.

Ta hận nhất là gia hỏa dựa vào tốc độ làm phiền ta, hừ hừ, thực cho rằng dựa vào con chim chết này là có thể ăn chắc ta sao?Hai mắt Bạch Tiểu Thuầη sinh ra hàn quang sau đó biến mất, hắn vẫn bất động thanh sắc như cũ và bay thẳng về hướng thành Cự Quỷ, đột nhiên khí tức Chí Hàn bộc phát bao phủ bốn phương tám hướng.

Khí tức Chí Hàn va chạm với con kền kền, thiên kiêu Thái gia trên kền kền lạnh run, sắc mặt biến hóa thật nhanh, hắn muốn lui ra phía sau nhưng lại không còn kịp rồi, vào lúc hắn phát hiện dị thường thì Bạch Tiểu Thuầη đã quay người lại.

Đã muộn!Bạch Tiểu Thuầη rống to một tiếng, hắn bước tới một bước, khí tức Chí Hàn bao phủ tám phương, hắn có thể thuấn di như tu sĩ Nguyên Anh trong khu vực Chí Hàn.

Lời hắn nói còn quanh quẩn thân ảnh biến mất trong nháy mắt, lúc xuất hiện đã ở trước mặt tên thiên khiêu Thái gia, trực tiếp đã phát động Hám Sơn Chàng, lực lượng va chạm khủng bố vô biên, hư vô chấn động, thiên kiêu Thái gia không kịp suy nghĩ, đầu óc kêu ông ông.

Ngươi.

Hắn muốn gào thét nhưng chưa kịp truyền ra âm thanh, hắn muốn né tránh cũng không kịp, chỉ có thể dùng toàn lực chống cự, hắn còn cách Nguyên Anh một bước nhưng quá yếu trong mắt Bạch Tiểu Thuầη.

Bạch Tiểu Thuầη trực tiếp đụng vào người thiên kiêu Thái gia, toàn thân thiên kiêu Thái gia đãm máu, mắt thấy toàn thân sắp vỡ nát thân tử hồn diệt, vào lúc này trên người hắn xuất hiện tầng hào quang màu vàng, tia sáng tới từ sợi dây chuyền trên cổ hắn, bên trong ẩn chứa lực lượng Thiên Nhân.

Tên thiên kiêu Thái gia liên tục phun máu tươi, thân thể bay đi như diều đứt dây, trực tiếp đụng thẳng vào người kền kền, xương nhiều chỗ vỡ vụn, nhờ vào hào quang màu vàng suy yếu hơn phân nửa lực lượng, xương cốt chỉ xuất hiện khe hở nhỏ mà thôi.

Mặc dù dây chuyền có thể giúp thiên kiêu Thái gia miễn chết một lần, nếu bị công kích lần thứ hai thì hắn cũng phải chết, có cảm giác sống sót sau tai nạn, thiên kiêu Thái gia sợ hãi không nhỏ.

Nếu vừa rồi không nhờ vật lão tổ ban cho bảo vệ tíh mạng, ta.

Ta đã chết rồi!! Bạch Hạo, hắn.

Hắn suýt nữa đã giết ta!Thiên kiêu Thái gia run rẩy, vào lúc này hắn sợ vỡ mật, hắn không do dự lui ra phía sau, hiện tại hắn không nói cái gì truy kích Bạch Tiểu Thuầη, hắn xem ra đây không phải truy kích đơn giản, mà là liều mạng đấy.

Đám đại gia tộc các ngươi có không ít đồ bảo vệ tính mạng nha.

Bạch Tiểu Thuầη nhíu mày, nhìn thiên kiêu Thái gia bỏ chạy, hắn hừ lạnh một tiếng muốn đuổi giết kẻ này, đột nhiên hắn biến sắc quay người bước vào hư vô, thân thể biến mất trong nháy mắt.

Sau khi Bạch Tiểu Thuầη biến mất, chỉ qua vài hô hấp thiên kiêu Thái gia vẫn còn nơm nớp lo sợ nhìn ba hào quang bay tới gần, lúc này ba ão giả xuất hiện tại khu vực Bạch Tiểu Thuầη biến mất lúc trước.

Đại tộc lão, tặc tử là Bạch Hạo, là Bạch Hạo phản bội Bạch gia!Thiên kiêu Thái gia nhìn thấy ba lão giả, hắn vô cùng kích động lên tiếng.

Ba người này là tộc lão Thái gia, nhất là kẻ cầm đầu là đại tộc lão Thái gia tu vi Nguyên Anh Đại viên mãn, sắc mặt ba người âm trầm nhìn thiên kiêu, sau khi gật đầu liên truy kích.

Bên ngoài thành Cự Quỷ xuất hiện khe hở hư vô, thân ảnh Bạch Tiểu Thuầη bước ra ngoài, khí tức của hắn lộn xộn phập phồng, sau khi hàng lâm liền tiến vào trong thành Cự Quỷ.

Chết tiệt, người Thái gia đuổi theo thật vui vẻ, đánh nhỏ thì già tới, có bản lĩnh đơn đả độc đấu với ta đi!Bạch Tiểu Thuầη không phục, tốc độ của hắn không giảm bớt chút nào, hắn nhanh chóng bay tới thành Cự Quỷ.

Trong nháy mắt hắn sắp bước vào thành Cự Quỷ, sau lưng hắn là ba lão nhân Thái gia đã đuổi tới, ba người tới gần bầu trời biến hóa, mây đen che khuất bầu trời.

Bọn họ từ xa nhìn thấy thân ảnh Bạch Tiểu Thuầη, lại thấy Bạch Tiểu Thuầη sắp bước vào thành Cự Quỷ, ba người nóng nảy, ánh mắt đại tộc lão Thái gia mang theo sát ý và rống to.

Bạch Hạo, ngươi đoạt hồn trận Thái gia, cho dù ngươi có chức quan trong thành Cự Quỷ, lão phu cũng phải chém giết ngươi.

Tu vi Nguyên Anh Đại viên mãn làm hắn gàot o như sấm sét, tiếng nổ hóa thành sóng âm trùng kích tâm thần của Bạch Tiểu Thuầη.

Nội tâm Bạch Tiểu Thuầη chấn động, cũng không quay đầu lại liền bước vào thành Cự Quỷ, thủ vệ cửa thành trợn mắt há hốc mồm, theo bản năng muốn đi ngăn cản, Bạch Tiểu Thuầη cầm lệnh bài ma lao giơ lên cho thủ vệ xem.

Ta là ngục tốt ma lao, Thái gia ý đồ làm phản, bọn ngươi phải ngăn cản chúng.

Vừa gào to Bạch Tiểu Thuầη dùng toàn lực gào to, mặc dù không bằng đại tộc lão Thái nhung không kém quá nhiều, giọng nói của hắn quanh quẩn thành Cự Quỷ, lập tức làm cả thành Cự Quỷ rung động, thủ vệ cổng thành đã hồ đồ.

Bọn họ nhận ra lệnh bài của Bạch Tiểu Thuầη cho nên cho đi, tộc lão Thái gia đuổi giết Bạch Tiểu Thuầη, bọn họ nghe Bạch Tiểu Thuầη gào to liền khiếp sợ.

Ngươi nói bậy!! Thái gia ta trung thành và tận tâm với Cự Quỷ Vương, ngươi đừng vu oan.

Bạch Tiểu Thuầη thấy chiêu này dùng tốt, lập tức kinh hỉ, dứt khoát rống to lên, hắn bay nhanh hơn, tộc lão Thái gia cố tình truy kích nhưng bị thủ vệ cửa thành ngăn cản, càng có đội tuần tra xuất hiện, nếu không có Bạch Tiểu Thuầη vu oan lúc trước, bọn họ liều lĩnh đuổi giết sau đó giải thích rõ ràng, nếu hiện tại xông vào sẽ gặp phiền toái lớn, đến lúc đó có miệng cũng không nói rõ ràng.

Việc này làm ba tộc lão Thái gia biệt khuất, khó áp chế lửa giận trong lòng, nhưng hết lần này tới lần khác vẫn phải giải thích với Hồn Tu thủ vệ, trì hoãn như thế cho nên Bạch Tiểu Thuầη đã bay đến bên cạnh sông bảo vệ thành, trực tiếp nhảy vào bên trông sau đó dựa vào lệnh bài tiến vào đáy sông.

Chuyện ta mưu phản Bạch gia lớn như vậy, sau khi đi vào ma lao, Bạch gia cũng không dám truy sát, Thái gia.

Ta chẳng qua chỉ đoạt hai hồn trận mà thôi, bọn chúng không dám tới.

Bạch Tiểu Thuầη đắc ý tiến vào rùa đá dưới đáy sông, mau chóng quay về ma lao.

Trên thực tế Bạch Tiểu Thuầη đoán đúng, ba tộc lão Thái gia vất vả giải thích rõ ràng, sau khi bước vào thành Cự Quỷ cũng chỉ dám đứng ngoài sông bảo vệ thành, bọn họ tức giận và phiền muộn đến cực hạn, suýt chút nữa bị nghẹn thành nội thương, lần này không có biện pháp, bọn họ không thể đi vào ma lao.

Sau một lúc lâu, ba người đành âm trầm rời đi.

Chuyện này nhìn như kết thúc nhưng ảnh hưởng cực lớn trong thành Cự Quỷ không kém việc Bạch Tiểu Thuầη mưu phản Bạch gia, rất truyền vào tai Hồn Tu trong thành, phần lớn biết được việc này đều hành động, bọn họ bàn tán việc của Bạch Hạo cùng Thái gia.

Nghe nói không, Bạch Hạo lại náo ra đại sự, hắn đã đoạt hồn trận của Thái gia, càng dẫn lửa thiêu hồn tràng của Thái gia thành đất cằn! Hắn quá biết gây chuyện, phản bội Bạch gia thì thôi, lần này chọc giận Thái gia.

Ta nghe nói một tên hoàn khố của Thái gia tranh mua hồn với Bạch Hạo, sau đó nâng giá mua sắm đã chọc giận Bạch Hạo, cho nên giết vào.

Chút việc nhỏ đã làm thế.

Bạch Hạo thật lòng dạ độc ác, có thù tất báo, ta còn nghe nói người này có thần thông thiên hỏa, uy lực không tầm thường, thiên hỏa rơi xuống.

Đủ loại ngôn luận, mọi việc như thế, khắp nơi đều truyền tin Bạch Hạo đã đoạt hồn trận của Thái gia, nói hắn tâm ngoan thủ lạt, thần thông thiên hỏa thật đáng sợ, nó cũng trở thành chiêu bài của Bạch Tiểu Thuầη.

Bạch Tiểu Thuầη sờ lên túi trữ vật, nội tâm hưng phấn, lúc này có thu hoạch lớn cho nên hắn cho rằng lựa chọn của mình là sáng suốt.

Ba đại gia tộc đoạt của ta, ta đi đoạt bọn họ, có qua có lại mà thôi.

Bạch Tiểu Thuầη vội ho một tiếng, sau đó thường xuyên đi tuần tra với đội chín, mấy ngày qua Bạch Tiểu Thuầη thôi diễn biện pháp luyện hỏa, lúc này mới thừa dịp tuần tra sau đó một mình đi vào trong lao ngục.

Trong khu Đinh nhà lao, nơi này vốn ồn ào, tù nhân áo xám và đám trọng phạm đều làm việc của mình, không có lính canh là lúc bọn họ tự do.

Cho dù là lính canh ngục cũng thường thường không quan tâm tới đám phạm nhân, bọn họ vẫn làm theo ý mình, lúc Bạch Tiểu Thuầη bước vào khu Đinh thì cả lao ngục an tĩnh lại.

Hôm nay ta trực ban, các ngươi đàng hoàng cho ta.

Bạch Tiểu Thuầη bước vào lao ngục, chắp tay sau lưng, diễu võ dương oai quát lớn với chung quanh, đám phạm nhân áo xám run sợ, cũng có không ít trọng phạm nhìn sang.

Hắc tiên!! Chính là hắc tiên Bạch Hạo! Đây là người lòng dạ độc ác, ta vẫn còn nhớ cảnh tượng hắn thẩm vấn Chu lão ma.

Thảm!Nhất là những phạm nhân bị Bạch Tiểu Thuầη thẩm vấn qua, lúc nhìn thân ảnh Bạch Tiểu Thuầη liền không tự chủ run rẩy.

Toàn bộ lao ngục khu Đinh vô cùng an tĩnh, những nơi Bạch Tiểu Thuầη đi qua không có chút âm thanh nào, thật sự do danh khí của Bạch Tiểu Thuầη trong ma lao quá lớn, toàn bộ trọng phạm không cạy miệng suốt trăm năm cũng bị hắn cạy miệng tất cả.

Sau đó bọn họ kinh hãi, là do Bạch Tiểu Thuầη thẩm vấn vô cùng thần bí, chỉ có thể thấy màn sương che chắn chứ không thấy cụ thể, từ trong tiếng kêu thảm thiết của đám tù nhân, vô số người vẫn còn sinh ra hồi ức khó quên.

Vào lúc này nhìn thấy Bạch Tiểu Thuầη tới đây, toàn bộ phạm nhân khu Đinh toàn cẩn thận, không dám trêu chọc Bạch Tiểu Thuầη dẫn phiền toái, càng có không ít phạm nhân áo xám tới nịnh nọt.

Bạch Tiểu Thuầη nhìn đám người chung quanh, nội tâm của hắn vui sướng, cảm giác mình thật sự là thiên kiêu chi tử trong ma lao.

Quá xuất sắc, đây không phải bản ý của ta, có lẽ ta nên ít xuất hiện mới đúng.

Bạch Tiểu Thuầη cảm khái phất tay, hắn đuổi mấy phạm nhân áo xám chung quanh, một mình đi bộ trong ma lao khu Đinh, hắn đi tới nơi vắng vẻ lần trước và ngồi xuống.

Nơi này rất tốt, khu vực đủ rộng, thích hợp cho ta luyện tập.

Bạch Tiểu Thuầη hài lòng nhẹ gật đầu, chung quanh bài không ít cấm chế, hắn phất tay dùng sương mù che chắn tầm mắt mọi người.

Sau khi chải vuốt cách điều chế hỏa diễm mười bốn màu một lúc, hai mắt hắn mở ra nhìn hồn tháp, hắn bắt đầu thử luyện chế hỏa diễm mười bốn màu.

Khi hồn bay ra ngoài, hai tay Bạch Tiểu Thuầη bấm niệm pháp quyết, lúc này hỏa diễm chung quanh co rút lại ngưng tụ trong lòng bàn tay, trong tay Bạch Tiểu Thuầη xuất hiện hỏa diễm một màu, sau khi luyện tới mười ba màu, hắn hết sức nghiêm túc luyện chế hỏa diễm mười bốn màu.

Ta có nắm chắc thật lớn khi luyện hỏa diễm mười bốn màu, chẳng qua có chút vấn đề nhỏ cần điều chỉnh, tối đa năm lần là có thể!Ánh mắt Bạch Tiểu Thuầη sáng ngời, hắn luyện chế theo biện pháp thôi diễn của mình.

Lúc này chung quanh có vô số hồn bay tới, chúng theo thứ tự dung nhập vào trong hỏa diễm của Bạch Tiểu Thuầη, hỏa diễm càng lúc càng lớn sau đó hóa thành biển lửa, bắt đầu thôn phệ oan hồn.

Hỏa diễm từ mười ba màu cũng chầm chậm tăng thêm một màu, biến thành mười bốn màu, Bạch Tiểu Thuầη biến sắc, hắn lập tức phất tay dập tắt hỏa diễm trong tay.

Bạch Tiểu Thuầη nhíu mày nhìn lòng bàn tay của mình, trầm ngâm lấy rất nhiều oan hồn xuất hiện, hắn lại bắt đầu thử nghiệm.

Chín ngày trôi qua, Bạch Tiểu Thuầη đã luyện bốn lần, mặc dù mỗi lần đều thất bại nhưng hắn không có nhụt chí, hắn có đủ hồn để thử, vả lại thất bại giúp hắn tổng kết kinh nghiệm, vào lúc ngày thứ mười, Bạch Tiểu Thuầη ngẩng đầu lên, hai mắt hắn đầy tơ máu nhưng tinh thần rất tốt.

Vấn đề đã giải quyết xong, lúc này chắc chắn có thể luyện ra hỏa diễm mười bốn màu.

Một khi ta luyện thành hỏa diễm mười bốn màu, liền đại biểu ta đạt tới Hoàng phẩm đỉnh phong! Nếu có thể luyện thành hỏa diễm mười lăm màu, ta sẽ là Luyện Hồn Sư Huyền phẩm.

Bạch Tiểu Thuầη tràn ngập chờ mong, hắn tới Man Hoang không ngắn, hắn cũng hiểu rõ về Luyện Hồn Sư, biết rõ Luyện Hồn Sư Huyền phẩm chính là cảnh giới cao nhất của đại thế gia.

Về phần Địa phẩm.

toàn bộ Man Hoang không có bao nhiêu người, bất kỳ người nào cũng có địa vị cực cao, mặc dù không bằng Vương gia nhưng hơn xa Thiên Nhân.

Bạch Tiểu Thuầη hít sâu một hơi, hắn bình tĩnh nổi lòng sau đó bắt đầu luyện hỏa, lúc này quá trình vô cùng bình thường, cũng vô cùng thành thạo, hắn luyện ra hỏa diễm mười ba màu, cũng không dừng lại, Bạch Tiểu Thuầη hất tay áo lấy rất nhiều oan hồn ra, Bạch Tiểu Thuầη gầm lên, hỏa diễm mười ba màu trong tay bộc phát.

Khi hỏa diễm khuếch tán, hồn triều chung quanh dung nhập vào trong hỏa diễm, quá trình kéo dài nửa nén hương, hỏa diễm mười ba màu biến thành mười bốn màu.

Bạch Tiểu Thuầη vô cùng kích động nhưng tay của hắn rất ổn, hắn bộc phát linh thức và xiết chặc bàn tay, sau động tác của hắn, hỏa diễm mười bốn chậm rãi co rút lại, quá trình này tốn hao tâm thần Bạch Tiểu Thuầη rất lớn.

Dùng nửa canh giờ, Bạch Tiểu Thuầη cẩn thận co rút hỏa diễm vào trong nắm tay, biển lửa cũng biến mất trong nắm tay của hắn!Trái tim Bạch Tiểu Thuầη đập mạnh, hắn hít thở dồn dập nhìn chằm chằm vào nắm tay của mình, chậm rãi vươn tay ra, một đám hỏa diễm mười bốn màu xuất hiện trong tay hắn.

Hào quang lưu chuyển dường như ẩn chứa cực hạn nào đó, khi ánh lửa cháy bập bùng càng có lực lượng chí mạng bộc phát.

Một khi bộc phát, hỏa diễm mười bốn màu không thể uy hiếp Thiên Nhân nhưng có lực lượng tiêu diệt đa số Nguyên Anh! Đã thành, ta đã thành công!Bạch Tiểu Thuầη cười ha ha.

Ta không biết lúc nào mới có thể luyện thành hỏa diễm mười lăm màu, hẳn là rất khó, dù sao một khi luyện thành chính là Luyện Hồn Sư Huyền phẩm, cũng được, hỏa diễm này dù tốt nhưng nếu không tăng cao chiến lực của ta cũng biến thành vô dụng.

Bạch Tiểu Thuầη áp chế kích động trong lòng, sau khi thu hồi hỏa diễm mười bốn màu, hắn nhìn số hồn còn lại luyền có quyết đoán.

Luyện tất cả đồ vật của ta thành luyện linh mười bốn lần.

Mặc dù ta không phải Nguyên Anh nhưng chiến lực tăng lên không ít.

Bạch Tiểu Thuầη nghĩ tới đây liền cố chấp với suy nghĩ của mìnhHắn không do dự nữa, hắn bắt đầu luyện linh, cũng cầm Quy Văn Oa ra.

Không đúng, nhiều người mắt tạp.

Mặc dù có sương mù che lấp nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, cái nồi này là bảo bối của ta, tiền tài không lộ ra ngoài, ta phải đi nơi khác.

Cẩn thận, trong Man Hoang phải lấy ổn thỏa làm đầu, không được khinh thường.

Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuầη đứng lên đi ra khỏi amfn sương, hắn hóa thành hào quang bay tới cánh cửa ánh sáng.

Lúc Bạch Tiểu Thuầη rời khỏi lao ngục khu Đinh, trong đầu lâu cách vị trí của hắn không xa có lão giả có bớt đỏ trên mặt đang ngồi.

Lão giả cúi đầu, nhìn hắn không khác gì phạm nhân bình thường nhưng lúc này chậm rãi ngẩng đầu lên, trong mắt xuất hiện hào quang nhìn hướng Bạch Tiểu Thuầη rời đi.

Luyện ra hỏa diễm mười ba màu không lâu, hắn lại luyện ra hỏa diễm mười bốn màu.

Tiểu gia hỏa này thú vị.

Lão giả thấp giọng thì thào, dường như đang cười khẽ, Bạch Tiểu Thuầη luyện hỏa tại nơi vắng vẻ, hơn nữa Bạch Tiểu Thuầη còn bố trí cấm chế sương mù, vì vậy lúc hỏa diễm mười bốn màu xuất hiện cũng không làm ai chú ý, chỉ có lão giả này biết.

Nhưng rất nhanh hắn nhắm mắt lại không quan tâm tới.

Sau khi rời khỏi khu Đinh, Bạch Tiểu Thuầη gặp Hồn Tu đội chín, sau khi cười nói với nhau liền quay về phòng của mình.

Khoảng cách tuần tra lần sau còn một thời gian, vừa vặn mượn nhờ thời gian này luyện linh tất cả đồ vật của ta.

Bạch Tiểu Thuầη nghĩ tới đây nội tâm rất chờ mong, đầu óc của hắn xuất hiện bức họa, trong bức họa là hình ảnh toàn thân của mình đều là bảo vật.

Nghĩ đến chỗ hưng phấn, Bạch Tiểu Thuầη cười đắc ý, nội tâm hưng phấn, hắn bắt đầu bố trí một phen, bảo đảm không ngại sau đó bắt đầu lấy oan hồn luyện chế hỏa diễm mười bốn màu, lập tức cầm Quy Văn Oa bắt đầu luyện linh.

Luyện đầu tiên là Vĩnh Dạ Tán, cây dù bị hắn luyện thành mười bốn lần, bộ dáng hơi cải biến một ít, nhất là mặt quỷ trên cây dù giống như cười mà không phải cười, giống như khóc không phải khóc, cực kỳ hãi người, thậm chí mi tâm của mặt quỷ có vết tích, nhìn kỹ không phải con mắt thứ ba, mơ hồ còn ẩn giấu một cái mặt quỷ khác, chẳng qua chỉ hơi nhìn sơ cũng làm Bạch Tiểu Thuầη rung động.

Sợ rằng tiến thêm một bước luyện linh mười lăm lần, nó có thể thành pháp bảo Thiên Nhân rồi.

Đôi mắt Bạch Tiểu Thuầη sáng ngời liếm bờ môi, hắn biết rõ bảo vật luyện linh mười lăm lần sẽ tỏa ra khí tức giống Thiên Nhân bình thường, bảo vật này cực kỳ hiếm thấy trong Man Hoang.

Dù sao Man Hoang có đa sắc hỏa nhưng xác xuất luyện linh thành công không cao, chẳng qua bỏ cái giá lớn cũng có thể luyện ra một ít.

Nhưng trên thực tế, nếu toàn thân Bạch Tiểu Thuầη đều là pháp bảo luyện linh mười bốn lần, tuy nói không phải đứng đầu Man Hoang nhưng có thể làm người ta phải run rẩy.

Luyện chế Vĩnh Dạ Tán, Bạch Tiểu Thuầη cẩn thận nhìn chung quanh một phen, sau khi xác định không ngại mới tháo mặt nạ xuống, hắn luyện linh mặt nạ thành mười bốn lần, sau đó lại đeo lên thật nhanh, lúc này mới thở phào một hơi, sau đó hắn cầm cây cung của Chu Nhất Tinh ra, còn có những mũi tên uy lực lớn, thậm chí Bạch Tiểu Thuầη còn muốn luyện chế phi kiếm.

Khoa trương nhất là lúc Bạch Tiểu Thuầη nhìn thấy trên bảo y trên người tên hoàn khố Thái gia, hắn không phục không nói, càng cảm thấy phong cách, vì vậy hắn lấy mấy cái giáp da trong túi trữ vật ra luyện linh mười bốn lần.

Nếu hành vi xa xỉ này bị truyền đi, nhất định sẽ làm người ta phát điên, cho đến khi Bạch Tiểu Thuầη phát hiện trên người không còn cái gì có thể luyện linh, hắn mới kết thúc quá trình luyện linh làm người ta phát điên, thậm chí ghen ghét mà chết, bởi vì toàn thân hắn là pháp bảo luyện linh mười bốn lần.

Có thể nói hắn đã lớn như vậy, hôm nay mới có thể vũ trang tận răng.

Hôm nay ta có gặp phải lão tổ Thiên Nhân Bạch gia, hắn muốn giết ta cũng không dễ dàng gì.

Bạch Tiểu Thuầη cười hắc hắc, phát hiện hồn của mình còn non nửa liền vui vẻ.

Tuy tu vi không tăng cao nhưng trang bị cũng tăng chiến lực của ta lên rất cao, đúng.

Phải nhanh chóng luyện ra hỏa diễm mười lăm lần, nói như vậy toàn thân của ta đều là pháp bảo luyện linh mười lăm lần.

Thiên Nhân nhìn thấy ta cũng phải há hốc mồm! Ừ, tốt nhất nên làm bọn chúng hâm mộ tới chết, cũng không cần đánh làm gì.

Bạch Tiểu Thuầη càng nghĩ càng hưng phấn, tuy hắn hiểu đạo lý mang ngọc có tội, tuy nói có mặt nạ che giấu lực lượng nhưng một khi bộc phát ra ngoài, bảo vật trên người hắn sẽ xuất hiện kim văn.

Làm xong việc này, Bạch Tiểu Thuầη khoanh chân ngồi xuống, hắn dựa theo bút ký của Bạch Hạo thôi diễn hỏa diễm mười lăm màu.

Thời gian trôi qua từng ngày, bảy ngày trôi qua nhanh chóng, Bạch Tiểu Thuầη rất phát sầu, cách điều chế hỏa diễm mười lăm lần đều là bảo vật trọng yếu của các đại gia tộc.

Tuy trong bút ký của Bạch Hạo có biện pháp điều chế hỏa diễm mười lăm lần nhưng cách điều chế không được đầy đủ, vả lại điều chế cực khó, Bạch Tiểu Thuầη hao phí bảy ngày cũng không tìm ra manh mối gì.

Nếu như ví dụ độ khó khi luyện hỏa diễm mười bốn lần là mười, như vậy độ khó khi luyện hỏa diễm mười lăm màu là một trăm.

Chênh lệch trong đó gấp mười lần, độ khó của hỏa diễm mười lăm lần chính là rãnh trời, không chỉ ngăn trước mặt Bạch Tiểu Thuầη, nó cũng ngăn cản đa số Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm đỉnh phong.

Một khi thành công chính là Luyện Hồn Sư Huyền phẩm, độ khó lớn tới mức cả Man Hoang chỉ có vài chục Luyện Hồn Sư Huyền phẩm mà thôi, bởi vậy có thể thấy hỏa diễm mười lăm màu khó luyện chế cỡ nào.

Bạch Tiểu Thuầη rầu rỉ, hắn không có biện pháp, chỉ có thể đi tiếp tục nghiên cứu thôi diễn, thậm chí còn luyện chế một lần, ba ngày qua đi, buổi trưa ngày hôm nay, Bạch Tiểu Thuầη đang buồn rầu bứt tóc, hắn thôi diễn suốt mười ngày nhưng thu hoạch cực nhỏ.

Không bao lâu ngoài cửa có tiếng cười vui mừng của đội trưởng đội chín.

Bạch Hạo, mau chạy ra đây, có đại sự!Bạch Tiểu Thuầη cau mày đứng dậy ra khỏi gian phòng, hắn nhìn thấy đội trưởng đội chín đang hưng phấn.

Đội trưởng, chuyện gì? Phạm nhân mới tới sao?Bạch Tiểu Thuầη lười nhác hỏi thăm.

Hoàn toàn chính xác có phạm nhân mới, cũng không phải khu Đinh chúng ta, hơn nữa không phải là ta tìm ngươi, là giám ngục trưởng muốn tìm ngươi.

Đội trưởng nói xong liền cầm tay Bạch Tiểu Thuầη kéo đi.

Giám ngục trưởng?Bạch Tiểu Thuầη sững sờ, trong đầu nhớ lại tình cảnh tại sông bảo vệ thành ngày đó, lúc đó hắn nhìn thấy Lý Húc, nội tâm cả kinh, thầm nghĩ chẳng lẽ Cự Quỷ Vương mặc kệ mình rồi, Thái gia hoặc Bạch gia tìm tới? Bạch Tiểu Thuầη nhìn đội trưởng đội chín hưng phấn như vậy, lại cảm thấy không giống như mình suy nghĩ.

Đội trưởng, đã xảy ra chuyện gì?Bạch Tiểu Thuầη dừng một chút và hỏi.

Việc vui, việc vui lớn lắm!Đội trưởng cười khặc khặc nhìn thấy Bạch Tiểu Thuầη sốt ruột, vì vậy không tiếp tục thừa nước đục thả câu, hắn vừa kéo Bạch Tiểu Thuầη vừa nói.

Bạch Tiểu Thuầη nghe xong cũng biết nguyên nhân.

Dựa theo đội trưởng nói, trong ma lao khu Giáp có phạm nhân mới, phạm nhân rất trọng yếu, dường như phía trên chỉ định phải cạy mồm hắn cho nên giám ngục trưởng rất trọng thị.

Nhưng người này mạnh miệng, thậm chí hắc tiên bốn khu đã ra tay cũng không hỏi ra chút nào, hết lần này tới lần khác người này thân phận đặc thù, một khi cưỡng ép sưu hồn, bởi vì là tu sĩ Nguyên Anh cho nên không có hiệu quả không nói, hơn nữa còn hồn phi phách tán ngay lập tức, cho nên không thể làm gì.

Mà giám ngục trưởng thừa nhận áp lực cực lớn, thậm chí nổi giận mấy lần nhưng vô bổ, bốn đại hắc tiên của ma lao dốc toàn bộ vốn liếng cũng không làm được gì.

Mọi người không có cách nào, đội trưởng khu Đinh Tôn Bằng nhấc tới Bạch Tiểu Thuầη, nói trong khu Đinh có gia hỏa Bạch Hạo thẩm vấn có nghề, hắn đã cạy miệng toàn bộ tội phạm khu Đinh, mặc kệ lúc trước xương cứng cỡ nào, một khi Bạch Hạo ra mặt đều mở miệng.

Chuyện quan trọng cỡ nào không tới phiên Bạch Tiểu Thuầη biết, nhưng Lý Húc không có biện pháp, nghe Tôn Bằng nói mới nhớ thân phận của Bạch Tiểu Thuầη, hắn chần chờ nhưng bởi vì thừa nhận áp lực quá lớn, vì vậy ý định còn nước còn tát, cho nên mới có việc triệu kiến Bạch Hạo.

Bạch lão đệ, đây chính là cơ hội đấy, một khi ngươi cạy miệng tên kia, từ nay về sau ngươi chính là đệ nhất hắc tiên của ma lao.

Đội trưởng phấn khởi lên tiếng, hắn có lòng tin vào Bạch Tiểu Thuầη, hắn xem ra trên đời không có người nào có thể thừa nhận Bạch Tiểu Thuầη tra tấn.

Thành đệ nhất hắc tiên, mặc dù không có chức vụ nhưng dựa theo quy củ ma lao chúng ta, ngươi có thể tùy ý đi lại bốn ma lao, địa vị cao gần giám ngục trưởng, ngang hàng với đội trưởng bốn đại khu.

Cơ hội này phải nắm chặc, thăng chức rất nhanh, một bước lên mây không nói, trọng phạm nhiều năm của ba đại khu sẽ mang lại tài phú lớn cho ngươi, đến lúc đó đừng quên ta chỉ dẫn cho ngươi.

Đội trưởng càng nói càng hưng phấn, kéo Bạch Tiểu Thuầη đi thẳng tới khu Giáp.

Bạch Tiểu Thuầη than thở, chỉ cần không phải Bạch gia hoặc Thái gia tìm đến, hắn cũng không sợ cái gì, nhất là việc thẩm vấn không phải khó khăn với hắn.

Chút chuyện nhỏ, đội trưởng yên tâm, không có bí mật mà ta không hỏi ra.

Bạch Tiểu Thuầη hất càm lên, đắc chí nói ra, hắn nhanh chóng đi tới khu Giáp.

Hoàn cảnh khu Giáp tương tự khu Đinh nhưng nhìn kỹ lại lớn hơn gấp mấy lần, vả lại còn âm trầm hơn khu Đinh không ít, bốn phía tràn ngập khí tức âm lãnh, phòng của lính canh ngục còn có hồn chấn động truyền ra, hiển nhiên đang tu hành.

Lúc này trên quảng trường khu Giáo có đầu lâu cực lớn, bên trong giam giữ một trung niên, Bạch Tiểu Thuầη nhìn người này liền quen mắt, nam tử quần áo tả tơi, trong mắt mang theo xem thường, lúc này đang đưa lưng về phía Bạch Tiểu Thuầη, cầm lấy cổ giống như đang nói cái gì đó.

Bên ngoài đầu lâu có không ít người đứng chờ, Bạch Tiểu Thuầη nhận ra Tôn Bằng khu Đinh, chung quanh Tôn Bằng còn có ba lão giả, sắc mặt cả ba âm trầm, mấy người kia chính là đội trưởng bốn nhà giam.

Bên cạnh bọn họ còn có bốn tu sĩ, bốn người này tuổi tác khác nhau, có già có trẻ, trên thân mỗi người đều phát ra khí tức âm lãnh, bọn họ đứng tại đây lại có cảm giác như độc xà đang nắm trong bụi cỏ.

Bạch Tiểu Thuầη chỉ nhận ra một người trong bốn người, đó là hắc tiên khu Đinh, thông qua người này, hắn không khó đoán ra ba người khác chính là hắc tiên.

Trừ những người này ra, Bạch Tiểu Thuầη còn nhìn thấy giám ngục trưởng Lý Húc đang bóp cổ tên phạm nhân!Lúc Lý Húc phát giác Bạch Tiểu Thuầη đã đến, lập tức buông tên phạm nhân ra, nghiêng đầu nhìn sang Bạch Tiểu Thuầη.

Ánh mắt kia như sói, mang theo hung tàn và sắc bén.

Ánh mắt kia làm đôi mắt Bạch Tiểu Thuầη co rút, Lý Húc rất mạnh, mặc dù không phải Thiên Nhân nhưn có tu vi Nguyên Anh Đại viên mãn, phối hợp với thân phận giám ngục trưởng ma lao và quanh năm ở nơi này, tự nhiên hình thành âm trầm và lạnh lẽo, ánh mắt của hắn như hóa thành lực lượng trực tiếp.

Bạch Hạo, cạy miệng của ngươi này thì ngươi chính là đệ nhất hắc tiên của ma lao! Nếu không cạy được liền cút ra khỏi ma lao cho ta, ngươi gây phiền toái bên ngoài thì tự đi xử lý.

Lý Húc không còn chút kiên nhẫn nào nữa, vừa nghĩ tới còn thời gian hai ngày, nếu mình còn không hỏi ra đáp án, bên trên truy cứu, phiền phức của mình lớn lắm.

Càng nghĩ như vậy, tâm hắn càng phiền, hết lần này tới lần khác không thể xử tử phạm nhân, lấy thân phận của hắn, hắn biết người ra lệnh là Cự Quỷ Vương, muốn đưa tới nơi này dò hỏi manh mối.

Vào lúc hắn nói ra câu này, đội trưởng bên cạnh Bạch Tiểu Thuầη biến sắc, thậm chí Tôn Bằng cũng sững sốt, bọn họ đề cử Bạch Tiểu Thuầη là hảo ý, hiện tại hảo ý bị Lý Húc biến thành chuyện xấu.

Bạch Tiểu Thuầη đi tới, hắn cau mày nhìn sang Lý Húc.

Đội trưởng ba khu và bốn hắc tiên nghe xong sắc mặt như thường nhưng trong lòng cười lạnh, nhất là hắc tiên ba khu khác, bọn họ có kiêu ngạo của mình, ngay cả bọn họ cũng không hỏi ra, mao đầu tiểu tử như Bạch Hạo dù có chút bổn sự nhưng không có khả năng hỏi ra cái gì.

Có thể cạy miệng hay không! Không cạy được thì hiện tại cút ra khỏi ma lao cho ta.

Lý Húc vô cùng bạo ngược, mọi người cúi đầu im lặng không nói gì, Tôn Bằng thầm than, đội trưởng càng run rẩy không nói ra lời nào.

Bạch Tiểu Thuầη mất hứng, hắn biết rõ Lý Húc nhìn mình không vừa mắt, lúc này không phải mình muốn tới, là đối phương tìm mình.

Muốn phát tiết tức giận lên người ta.

Đá ta ra khỏi ma lao sao?Bạch Tiểu Thuầη nhíu mày, việc này khó giải quyết, một khi hắn bị đá ra khỏi ma lao, Thái gia cùng Bạch gia ở bên ngoài dễ dàng gây phiền toái cho mình, nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuầη quyết định nhẫn nhịn.

Vì vậy hắn đi tới đầu lâu giam tội phạm, dò xét nam tử trung niên bên trong, lúc trước hắn cảm thấy người này quen mắt, hiện tại nhìn kỹ, Bạch Tiểu Thuầη lập tức nhận ra người này chính là một trong ba tộc lão Thái gia đuổi giết mình.

Hiển nhiên tên tộc lão nhận ra Bạch Tiểu Thuầη, mặc dù tóc tai bù xù, khóe miệng chảy máu tươi, trong mắt khinh miệt không biến mất, cho dù toàn thân máu ứ đọng cũng vậy, thậm chí Bạch Tiểu Thuầη nhìn thấy sát cơ trong mắt hắn, trực tiếp phun nước bọt dính vào quần áo Bạch Tiểu Thuầη.

Giám ngục trưởng, người này có thân phận gì?Bạch Tiểu Thuầη run quần áo bắn nước bọt ra ngoài, nhìn về phía Lý Húc, biết rõ còn cố hỏi.

Thân phận gì, không phải là ngươi có thể biết! Ngươi chỉ cần trả lời ta, có thể cạy miệng hắn hay không, không được thì cút.

Mắt thấy Bạch Tiểu Thuầη rất bình tĩnh, Lý Húc hừ lạnh một tiếng, lúc trước hắn có phần giận chó đánh mèo với Bạch Tiểu Thuầη, cũng có ý định thừa cơ đá Bạch Tiểu Thuầη ra khỏi ma lao.

Bạch Tiểu Thuầη nghe xong liền nhìn người chung quanh, trên mặt mũi không nhịn được, lúc trước hắn có thể nhẫn nhịn nhưng cũng có tức giận, hiện tại ngẩng đầu nhìn Lý Húc.

Giám ngục trưởng, ngươi muốn Bạch mỗ đi, cứ nói thẳng là được, không cần như thế, người nào đó cạy mở miệng, ngươi không nói thân phận người này cho ta, ta sao có thể tiến hành thẩm vấn nhắm vào đượck? Cũng được, không chào đón thì Bạch Hạo ta rời đi.

Bạch Tiểu Thuầη phất tay áo rời đi.

Ta cũng nói trước, toàn bộ ma lao, nếu nói ai có thể cạy miệng kẻ này, ngoại trừ Bạch Hạo ta thì không có người thứ hai.

Bạch Tiểu Thuầη cười lạnh sau đó quay người rời đi.

Hắn nói câu này đắc tội với đám hắc tiên, điểm này Bạch Tiểu Thuầη cũng biết nhưng hắn không có biện pháp, đối phương đột nhiên xuất hiện cố tình gây sự giống như làm khó dễ bản thân, thậm chí muốn mượn cơ hội trục xuất hắn ra khỏi ma lao, như vậy mình phải phản kháng, nhất định phải bày ra tư thái tự tin và kiêu ngạo của mình.

Nếu Lý Húc thật sự nóng vội, chắc chắn sẽ lưu ta lại, nếu không lưu lại, như vậy nói rõ ta rớt xuống bẫy rồi, Lý Húc khốn kiếp vì đá ta ra ngoài tận lực thiết lập cái bẫy này.

Nội tâm Bạch Tiểu Thuầη cân nhắc, hắn đi vài bước đá nghe sau lưng có tiếng nói lạnh như băng vang lên.

Người này là tộc lão Thái gia, vấn đề ngươi cần hỏi là Thái gia những năm gần đây luyện hỏa tiêu hao hồn thuộc tính nào ít nhất.

Lý Húc nhìn bóng lưng Bạch Tiểu Thuầη, chậm rãi mở miệng, mặc dù ngữ khí lạnh lẽo và cứng rắn nhưng đã tốt hơn trước một ít.

Bạch Tiểu Thuầη dừng bước, lập tức đoán được đối phương chỉ muốn hỏi đáp án chứ không phải nhắm vào mình.

Tộc lão Thái gia, bị bắt tới ma lao.

Bạch Tiểu Thuầη nhìn nam tử trung niên trong đầu lâu, việc này làm hắn liên tưởng nhiều.

Tiêu hao thuộc tính hồn nào ít nhất?Ánh mắt Bạch Tiểu Thuầη tỏa sáng, hắn nhìn ra vấn đề này không có manh mối gì, vả lại hiển nhiên đáp án của việc này là do tộc lão Thái gia lừa dối, kể từ đó độ khó càng lớn.

Kim mộc thủy hỏa thổ, thuộc tính năm hồn này đám hắc tiên lúc trước đã hỏi ra, hắn cuối cùng cũng mở miệng nhưng không biết đáp án đúng hay không.

Lý Húc âm trầm nói ra, trong lời nói mang theo ảo não.

Vì vậy ngươi trọng điểm bảo hắn chứng minh, hắn nói ra đáp án là thật, về phần chứng minh thế nào là bản lĩnh của ngươi.

Bạch Tiểu Thuầη trầm ngâm một lát, hắn đi tới trước đầu lâu lao ngục, quan sát tộc lão Thái gia là một trong ba người đuổi giết hắn lúc trước, nếu mình trốn chậm, ba người sẽ ra tay giết mình, hai bên không có đồng tình, bởi vì đã là kẻ địch từ trước.

Trong khoảng thời gian trong ma lao, Bạch Tiểu Thuầη cũng hiểu rõ, mặc dù ba đại gia tộc không hợp nhau nhưng sẽ ôm thành đồng minh đối phó kẻ địch bên ngoài.

Lại liên tưởng Bạch gia muốn giết mình, Cự Quỷ Vương lại muốn cứu mình, liên tưởng những việc này với nhau, trong đầu Bạch Tiểu Thuầη đã có đáp án xác định.

Quả nhiên Cự Quỷ Vương không hợp với ba đại gia tộc! Ba đại gia tộc dựa vào cái gì dám đấu với Bán Thần? Vì sao Cự Quỷ Vương lại không trực tiếp ra tay tiêu diệt bọn họ?Điểm này Bạch Tiểu Thuầη còn không rõ.

Vào lúc Lý Húc không kiên nhẫn, Bạch Tiểu Thuầη thở sâu, hắn biết mình không có lựa chọn, muốn sinh tồn trong Man Hoang phải tỏ rõ lập trường, đứng bên phía Cự Quỷ Vương thì phải đối lập với ba đại gia tộc.

Một khi lựa chọn thì không thể nhân từ nương tay, vả lại lựa chọn này không làm Bạch Tiểu Thuầη lo lắng, ánh mắt hắn sinh ra hàn quang, trực tiếp đi vào trong đầu lâu ngục giam.

Vừa đi vào, trên người Bạch Tiểu Thuầη sinh ra sương mù màu đen bao phủ lao ngục, người ngoài không nhìn rõ ràng, cho dù Lý Húc là Nguyên Anh Đại viên mãn cũng khó phá lực lượng sương mù do Bạch Tiểu Thuầη lợi dụng mặt nạ phóng thích ra chung quanh.

Hắc tiên khu Đinh biết rõ Bạch Tiểu Thuầη cho nên im lặng, ba hắc tiên khác nhìn thấy Bạch Tiểu Thuầη không biết lượng sức liền đi vào thì cười lạnh.

Cố làm ra vẻ huyền bí, ta muốn xem ngươi có bản lĩnh gì, chúng ta hỏi không ra, ngươi cũng không thể.

Không cần phải nói, ngươi này nhất định giả vờ giả vịt một phen, sau đó xuất ra đáp án lung tung.

Hừ, trong đáp án chúng ta hỏi có một là sự thật, giám ngục trưởng cần gì phải làm thêm chuyện.

Ba người cười lạnh truyền âm cho nhau, càng xem thường Bạch Tiểu Thuầη.

Lý Húc cau mày nhưng nhịn xuống, chỉ cần Bạch Tiểu Thuầη có thể hỏi ra đáp án, chứng minh đáp án hắn có là sự thật, tất cả việc còn lại không là gì cả.

Trong lao ngục, Bạch Tiểu Thuầη thở dài nhìn tộc lão Thái gia.

Ngươi nên nói đi, nói cách khác, một khi ta động thủ thì ta cũng phải sợ mình.

Tiểu tạp chủng, nếu ngày đó không phải ngươi chạy nhanh, lão phu nhất định bóp chết ngươi, ngươi dám trêu chọc Thái gia, sớm muộn gì cũng bị Thái gia giết chết.

Tên tộc lão Thái gia phun cục đàm vào người Bạch Tiểu Thuầη.

Cứ phun như vậy thú vị sao?Bạch Tiểu Thuầη nhìn thấy gia hỏa này phun lên người hắn hai lần thì tức giận, vỗ túi trữ vật cầm mấy viên Phát Tình Đan.

Ngang ngạnh đúng không, ta xem ngươi lát nữa có thể cứng miệng tới bao giờ?Mọi người chờ đợi nửa nén nhang, đột nhiên trong lao ngục có tiếng gào rú đầy áp lực vang lên, mọi người lập tức nhìn nhau khi nghe tiếng gào thét.

Từ âm thanh mà phán đoán, Bạch Hạo còn có chút bổn sự nhưng cũng chỉ như thế mà thôi, làm người ta gào thét trong áp lực, chúng ta nhắm mắt cũng có thể làm được.

Hắc tiên ba khu sững sờ, sau đó truyền âm cho nhau, xem thường Bạch Tiểu Thuầη ít đi một tí nhưng vẫn không xem trọng.

Chỉ có đội trưởng sau khi nghe tiếng gào thét, đôi mắt hắn tỏa sáng, hắn càng tin tưởng Bạch Tiểu Thuầη một cách mù quáng, hắn nói thầm, chỉ cần phát ra âm thanh thì sẽ thành công.

Sắc mặt Lý Húc vẫn âm trầm như cũ, trong lòng lo nghĩ nhưng có chờ mong và lo được lo mất.

Mọi người ôm suy nghĩ khác nhau, nhao nhao chú ý tiếng gào thét truyền ra chung quanh.

Bạch Hạo, ngươi chết không yên lành!! Bạch Hạo, ta muốn giết ngươi, nếu lần trước ngươi không chạy nhanh, ta xác định có thể xé nát ngươi ngay lập tức.

Dường như tộc lão Thái gia muốn thông qua mắng chửi quên đi đau khổ.

A a a.

Tiếng gào thét càng mãnh liệt, sau khi giằng co nửa canh giờ thì giảm xuống, những người bên ngoài hít khí lạnh, ba đại hắc tiên nhìn nhau, ánh mắt đầy khiếp sợ.

Giám ngục trưởng Lý Húc vui vẻ, đám lính canh ngục chung quanh khiếp sợ không nhỏ.

Bạch Hạo là người nào.

Không ngờ hắn có thể làm tên kia gào thét thảm thiết như thế.

Trời ạ, ta chỉ nghe tiếng gào cũng nổi da gà khắp toàn thân.

Kinh khủng hơn chính là, tra tấn kéo dài lâu thế nhưng thống khổ không giảm, hết lần này tới lần khác sinh cơ càng tràn đầy.

Điều này thật sự quá khó tin.

Thời gian nửa canh giờ trôi qua trong nháy mắt, tiếng kêu thảm thiết duy trì nửa canh giờ, tiếng kêu thê lương cực kỳ bi phảm, đám lính canh ngục bên ngoài đều là kẻ kiến thức rộng rãi nhưng cũng phải lạnh mình.

Trong từng tiếng kêu thảm thiết đã không còn chửi bới Bạch Tiểu Thuầη, chỉ còn lại tiếng rống lạnh lẽo, còn có các loại áp lực không bộc phát ra sẽ không thống khoái, còn ẩn chứa lực lượng làm người ta phát điên, làm cho người ta không tự chủ nghe xong không rét mà run.

Càng bởi vì sương mù màu đen che phủ nên nhiều người người không rõ tình huống cụ thể trong đó, cảm giác thần bí vô hạn gia tăng, chẳng những lính canh ngục kinh hãi, ngay cả bốn hắc tiên cũng hít thở dồn dập không bình tĩnh, trong sắc mặt mang theo khiếp sợ và ngưng trọng.

Đôi mắt Lý Húc tỏa sáng, hắn bắt đầu chờ mong nhiều hơn.

Trong khi mọi người đang chờ đợi Bạch Tiểu Thuầη cau mày nhìn tộc lão Thái gia toàn thân run rẩy, trên người xuất hiện rất nhiều gân xanh nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuầη, mặc dù gào thét không khống chế nổi nhưng ánh mắt càng điên cuồng.

Có chút bản lãnh.

Dựa vào gào to phát tiết nóng rực trong lòng sao?Bạch Tiểu Thuầη hừ một tiếng, nghĩ ra biện pháp này không chỉ một mình tộc lão Thái gia, trên thực tế có những lão ma đầu trong ngục giam đã làm, Bạch Tiểu Thuầη gặp nhiều.

Ta khuyên ngươi nên nói đi, chúng ta đều vì chủ mình, không nên ép ta dùng chiêu thứ hai.

Chiêu thứ hai vừa xuất hiện, không nói vô địch thiên hạ nhưng không kém bao nhiêu đâu.

Bạch Tiểu Thuầη chắp tay sau lưng, hắn cằm khuyên bảo.

Cút!Tộc lão Thái gia hét lớn, sắc mặt dữ tơn như muốn nuốt sống Bạch Tiểu Thuầη, thậm thậm chí còn phun cục đàm máu.

Lão giả giả, tốt, ta sẽ cho ngươi nếm thử chiêu thứ hai.

Bạch Tiểu Thuầη bấm niệm pháp quyết điểm vào người đối phương, lúc này một đạo phong ấn tiến vào trong người tộc lão Thái gia.

Trong nháy mắt đã phong bế miệng của tộc lão Thái gia, hắn không thể kêu thảm thiết nên im lặng, hắn không gào thét nên rất khó chịu, lúc này biến thành từng tiếng ô ô ực ực.

Loại phương thức này lập tức cắt đứt con đường phát tiết của đối phương, trong nháy mắt thân thể tộc lão Thái gia run rẩy, thậm chí trong mắt còn mang theo kinh hoàng, hắn giãy dụa rất mạnh, hắn cảm thấy toàn thân nóng rực nhưng không có phương pháp phát tiết, trong chớp mắt mồ hôi làm ướt đẫm toàn thân nhưng lại bị nung khô nhanh chóng, dường như trong người hắn có vô số con kiến đang bò, dày vò hắn tới cực hạn, thống khổ không thể hình dung.

Bạch Tiểu Thuầη cũng phải nuốt nước bọt khi nhìn thấy cảnh này, trái tim đập mạnh, hắn có chút không đành lòng, vừa nghĩ tới đối phương từng đuổi giết mình, vả lại lập trường của mình là đứng bên cạnh Cự Quỷ Vương, nếu hắn nhân từ, chẳng những không đổi được hảo cảm của đối phương, trái lại còn mang theo họa sát thân.

Mà thôi mà thôi, người trong giang hồ, thân bất do kỷ.

Bạch Tiểu Thuầη cảm khái thở dài, hắn ngồi xổm trước mặt tộc lão Thái gia và khuyên bảo.

Ngươi nên nói đi, như vậy ngươi không làm khó ta, ta không làm khó ngươi, thật tốt mà.

Nên nói cho chúng ta biết, những năm qua Thái gia tiêu hao hồn thuộc tính nào ít nhất, quá đơn giản mà.

Bạch Tiểu Thuầη vừa nói, hai mắt tộc lão Thái gia điên cuồng càng lớn, hắn dùng đầu tấn công Bạch Tiểu Thuầη, biện pháp này rất hung tàn, giống như không giết được Bạch Tiểu Thuầη thì hắn cũng chết.

Bạch Tiểu Thuầη lui ra sau vài bước, tránh né tộc lão Thái gia tấn công, hắn cau mày, vào lúc này người bên ngoài cũng giật mình, bọn họ phát hiện tiếng kêu đã biến mất, thay vào đó chính là tiếng ực ực bị bịt kín miệng.

Bởi vì lính canh ngục khu Giáp không phải tiên thủ, không biết nghiêm trọng trong đó nên khó hiểu, nhưng ánh mắt bốn tên hắc tiên thay đổi, thần tình nghiêm túc, bọn họ nhìn nhau, đều nhìn thấy ánh mắt coi trọng của đối phương.

Làm cho phạm nhân kêu thảm thiết chỉ là thủ đoạn tiên thủ bình thường.

Nhưng biện pháp không cho đối phương kêu thảm thiết đã đạt tới cảnh giới khác.

Đạo lý như thế, rất nhiều người đều hiểu nhưng muốn vận dụng cần căn cứ vào tình huống khác nhau, thủ đoạn sử dụng không giống nhau.

Bạch Hạo.

Mặc dù lúc trước không rõ hắn dùng thủ đoạn gì nhưng tiếng kêu thảm thiết còn mang theo phát tiết, thủ đoạn biến hóa giống như núi lửa bộc phát nhưng bị bóp nghẹt lại.

Một khi bộc phát uy lực càng lớn, thủ đoạn của hắn rất cao minh!Lý Húc vui mừng, hắn thân là giám ngục trưởng, hắn cũng hiểu một ít thủ đoạn của hắc tiên, vào lúc này ánh mắt còn mang theo chờ mong.

Tiếng kêu ực ực này kéo dài một thời gian, đến cuối cùng không ngờ giữ vững hơn một giờ không thấy chấm dứt, hiện tượng này làm người ta nóng ruột.

Bạch Tiểu Thuầη trong lồng giam cũng giật mình, hắn nhìn thấy thân thể tộc lão Thái gia đỏ rực, nhìn ánh mắt đối phương điên cuồng và giãy dụa nhưng vẫn còn một tia thần trí, Bạch Tiểu Thuầη cũng phải động dung.

Ngươi là kẻ kiên trì lâu nhất mà ta từng thấy.

Nhưng ngươi cần gì phải như thế, ta còn chiêu thứ ba.

Nhưng ta không muốn dùng chiêu thứ ba, ngươi nói đi.

Bạch Tiểu Thuầη thở dài, hắn nói rất nghiêm túc.

Tộc lão Thái gia nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuầη, đột nhiên gật đầu.

Bạch Tiểu Thuầη sững sờ, hắn nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, cởi bỏ phong ấn miệng của tộc lão Thái gia, trong nháy mắt hắn vừa cởi bỏ phong ấn, tộc lão Thái gia phun một ngụm máu tươi, phun toàn bộ máu tươi lên người Bạch Tiểu Thuầη, đồng thời hắn gào thét sau đó còn cười điên cuồng.

Bạch Hạo, ngươi chỉ có chút thủ đoạn này sao, lão phu cho ngươi thêm cây đuốc, ta cho ngươi biết một việc, mẫu thân của ngươi chết là vì nàng là tỳ nữ của Thái gia, cũng là kế mẫu của ngươi làm đấy, mẫu thân của ngươi trước khi chết còn may quần áo cho ngươi, cái chết cực kỳ thê thảm.

Tộc lão Thái gia cười lớn.

Thân thể Bạch Tiểu Thuầη chấn động.

Còn nữa, năm đó cùng tử vong còn có cả nhà của mẫu thân ngươi, không còn một mống, đều bị xử tử, còn có tất cả tỳ nữ bên cạnh nàng, nếu không phải ngươi có huyết mạch Bạch gia, năm đó cũng xử tử cả ngươi rồi.

Thân là tỳ nữ, tính mạng ti tiện, không mang thai cũng thôi, đã hoài thai còn dám sinh ra, đây chính là trọng tội, chính thức hại chết mẫu thân của ngươi không phải là những người khác, đó là vì ngươi, nếu như có ngươi, mẫu thân ngươi sẽ không chết.

Tộc lão Thái gia cười to, trong mắt mang theo điên cuồng, hắn biết mình nói lời này sẽ kích thích Bạch Tiểu Thuầη rất mạnh nhưng hắn vẫn nói.

Bạch Tiểu Thuầη dừng hít thở, trong mắt mang theo sát cơ, cùng lúc đó đám người phía ngoài nghe xong liền biến sắc, Lý Húc cũng khiếp sợ.

Bạch Hạo, người này không thể chết!Hắn lo lắng muốn tiến vào, trong lồng giam có tiếng nói của Bạch Tiểu Thuầη truyền ra.

Kích thích ta như vậy, ngươi muốn cầu chết nhanh sao.

Ta sẽ không cho ngươi được như nguyện đâu.

Bạch Tiểu Thuầη mang theo hàn quang đáng sợ, mặc dù hắn không phải Bạch Hạo nhưng nghe lời này cũng tức giận, nói xong hắn nhìn tộc lão Thái gia đang cười to.

Ánh mắt nhìn tộc lão Thái gia rất đặc biệt, nội tâm tộc lão Thái gia chấn động, hắn cảm thấy lạnh cả người nên dừng cười.

Không để ý tới tộc lão Thái gia, Bạch Tiểu Thuầη bước ra khỏi lồng giam, lúc hắn xuất hiện ánh mắt mọi người ngưng trọng, Lý Húc tiến lên, nhưng không đợi Lý Húc mở miệng, Bạch Tiểu Thuầη âm trầm lên tiếng trước.

Ta cũng cần hình cụ! Bạch Hạo, ngươi đừng xúc động, người này trước khi cung khai, hắn không thể chết được.

Lý Húc nghiêm túc quát lớn.

Giám ngục trưởng, ta sẽ không để hắn chết dễ như vậy đâu.

Bạch Tiểu Thuầη nói một câu vô cùng đơn giản nhưng lọt vào tai của người chung quanh không khác gì âm phong thổi qua người, ai nghe cũng cảm thấy sợ hãi.

Ngươi cần hình cụ gì?Lý Húc nhìn Bạch Tiểu Thuầη thật sâu, hắn hỏi.

Một con chó lớn, là chó đực, càng cường tráng càng tốt.

Bạch Tiểu Thuầη buồn rười rượi lên tiếng.

Hắn nói câu này làm mọi người chung quanh, Lý Húc nhíu mày nhưng không nói gì, sau khi nói rõ với thủ hạ, không qua bao lâu đã có người dắt một con chó đen to không khác gì con nghé.

Con chó này là hung thú toàn thân mọc gai ngược và cường tráng, hàm răng của nó màu vàng, lúc bị dắt tới mắt còn mang theo hung quang, có rất nhiều nước miếng chảy ra từ hàm răng của nó.

Nhìn thấy con chó, Bạch Tiểu Thuầη hài lòng gật đầu, hắn dẫn con hó vào trong lồng giam, tộc lão Thái gia vừa nhìn thấy con chó lớn, sắc mặt biến hóa, hắn gào rú thảm thiết.

Bạch Hạo, ngươi muốn làm gì!! Không làm gì, ngươi không phải không nói sao, ta không yêu cầu ngươi nói.

Bạch Tiểu Thuầη cười lạnh, lấy Phát Tình Đan ra nhét vào trong miệng con chó, thậm chí cảm còn chưa đủ giải hận, hắn mang Phát Tình Đan còn lại nhét vào miệng tộc lão Thái gia, cho hắn ăn liền mấy viên.

Đây là chiêu thứ ba, tới bây giờ chưa người nào thừa nhận nổi, nếu như ngươi có thể kiên trì thì ta đổi hung thú khác cho ngươi hưởng thụ.

Bạch Tiểu Thuầη lên tiếng, lúc trước hắn còn cảm thấy không đành lòng, bởi vì tộc lão Thái gia kích thích mình, trái tim Bạch Tiểu Thuầη đã băng giá.

Con chó giãy dụa, đối với tộc lão Thái gia nó biến thành khủng bố tới cực điểm, thậm chí bởi vì ăn rất nhiều Phát Tình Đan cho nên tộc lão Thái gia cảm giác rõ mình không cách nào khống chế thân thể.

Hết lần này tới lần khác Bạch Tiểu Thuầη không buông tay, đối với tộc lão Thái gia mà nói đây là giày vò và tra tấn, thậm chí hắn có cảm giác hối hận khi kích thích Bạch Tiểu Thuầη.

Trong lúc run rẩy, tộc lão Thái gia do dự.

Bạch Hạo, có chuyện gì từ từ nói, ta có thể.

Tộc lão Thái gia đang muốn lên tiếng nhưng Bạch Tiểu Thuầη cắt ngang.

Ta không muốn nghe rồi.

Bạch Tiểu Thuầη nói xong câu này liền buông tay, con chó hét lớn lao thẳng vào người tộc lão Thái gia.

Trong nháy mắt người bên ngoài nghe được âm thanh chưa từng nghe thấy, cũng nghe tiếng kêu thảm thiết chưa từng có, tiếng kêu này vượt qua lúc trước quá nhiều, cũng không biết nên hình dung như thế nào.

Tình huống này tạo thành thống khổ cả đời.

Lính canh ngục khu Giáp hít khí lạnh, thân thể rét run, bọn họ đạt thành nhận thức chung với nhau, tuyệt đối không được chọc Bạch Hạo.

Sắc mặt bốn hắc tiên không ngừng biến hóa, bởi vì có sương mù nên bọn họ không thể nhìn tình huống bên trong nhưng trong đầu sinh ra vô số tưởng tượng, tâm thần bọn họ rung động, cũng có cùng một suy nghĩ.

Quá hung tàn.

Không ai có thể thừa nhận thống khổ như vậy.

Chẳng những tra tấn thân thể, càng làm tâm linh sụp đổ.

Đường đường tu sĩ Nguyên Anh, tộc lão Thái gia cao cao tại thượng.

Bạch Hạo quả nhiên là người tàn nhẫn, loại thủ đoạn này cũng dùng được, hắn.

Hắn mới thật sự là hắc tiên, quả nhiên tâm quá đen.

Lý Húc mở to mắt, mơ hồ sinh ra hàn ý, Bạch Hạo.

Quả nhiên lòng dạ độc ác trong truyền thuyết, chuyện gì cũng có thể làm được.

Trong tiếng gào thét thống khổ còn có tiếng rống điên cuồng của con chó, hai âm thanh dung hợp với nhau tạo thành hào khí khủng bố bao phủ khu Giáp, không qua bao lâu, chỉ mới trôi qua vài chục hô hấo, tộc lão Thái gia gào thét thê lương, hắn khàn giọng nói.

Ta nói, ta nói.

Mộc hồn.

Tiêu hao Mộc hồn ít nhất.

Bảo nó dừng lại.

Tộc lão Thái gia kêu thảm thiết, chẳng những nói ra đáp án Lý Húc muốn, thậm chí lo lắng mọi người không tin, hắn còn nói rất nhiều, thậm chí cuối cùng hắn thét lên thảm thiết, cực kỳ bi thương nói ra việc động trời.

Ba đại gia tộc.

Sắp làm phản.

Tộc lão Thái gia triệt để thống khổ, loại tra tấn này làm tâm linh của hắn hỏng mất, chẳng qua cho dù hắn nói ra nhưng tiếng kêu thảm thiết vẫn không dừng lại.

Đám người bên ngoài sau khi nghe câu sau cùng đều biến sắc, nhất là Lý Húc, trong mắt hắn mang theo hào quang khiếp sợ.

Ba đại gia tộc sắp làm phản?! Ba đại gia tộc dựa vào cái gì mà dám làm phản Cự Quỷ Vương!Mọi người kinh hãi, Bạch Tiểu Thuầη bước ra khỏi lồng giam, sắc mặt âm trầm, sau khi đi ra nhìn Lý Húc một cái, hắn không nói gì sau đó rời đi.

Không cần hói nói cái gì, đam người chung quanh đã nghe cả rồi, nếu như như vậy còn là tộc lão Thái gia nói dối thì chẳng còn ai có thể ép hắn nói thật.

Nhìn Bạch Tiểu Thuầη đi xa, Lý Húc thở sâu, lúc trước hắn có chút thành kiến với Bạch Tiểu Thuầη, hiện tại thành kiến đã biến mất, hắn chỉ còn lại thưởng thức với hắn mà thôi.

Đây mới thực sự là hắc tiên!Lý Húc tin tưởng tộc lão Thái gia nói có tám chín phần mười là sự thật, phải biết rằng đối phương còn nói cả chuyện ba đại gia tộc làm phản đã đủ chứng minh tất cả.

Về phần bốn hắc tiên của ma lao, bốn người nhìn bóng lưng Bạch Tiểu Thuầη với ánh mắt kính nể, sâu trong nội tâm cũng hiểu mình chênh lệch với đối phương rất lớn.

Không được phép truyền việc hôm nay ra ngoài!Lý Húc trầm giọng nói ra, thu hồi ánh mắt nhìn bóng lưng Bạch Tiểu Thuầη rời đi, hắn lạnh lùng nhìn chung quanh, người trong nơi này biết việc quan trọng, bọn họ đều gật đầu không nói ra.

Ma lao là khu vực độc lập và phong bế, muốn phong tỏa tin tức vẫn làm được.

Thậm chí bảo đảm không sơ hở chút nào, Lý Húc còn tự mình hạ lệnh phong bế ma lao, trong thời gian này ai muốn ra ngoài phải thông qua hắn cho phép, bằng không chẳng ai được phép ra ngoài.

Sau khi an bài xong Lý Húc rời đi một mình, hắn tự mình bay lên đại điện Vô Thường Công trên pho tượng cực lớn.

Về phần tộc lão Thái gia không ai quan tâm tới, hắn như bộ xương bị phong ấn trong nhà giam.

Cùng lúc đó, Bạch Tiểu Thuầη cũng bước từ khu Giáp trở về khu Đinh, trong gian phòng của mình, hắn ngồi xuống và cau mày không nói gì, một mặt bởi vì những lời tộc lão Thái gia vừa nói làm hắn đồng tình với Bạch Hạo, một phương diện khác chính là tộc lão Thái gia nói chuyện ba đại gia tộc làm phản.

Ba đại gia tộc, dựa vào cái gì làm phản?Bạch Tiểu Thuầη nghĩ mãi mà không rõ, mặc dù hắn hơn phân nửa không tham gia vào nhưng cũng biết chênh lệch giữa Thiên Nhân và Bán Thần là rất lớn.

Phải biết rằng trong Tinh Không Đạo Cực Tông, Thiên Nhân ít ỏi nhưng có một Bán Thần, chỉ có một Bán Thần đã có thể áp đảo tất cả Thiên Nhân, từ tình hình có thể thấy ba đại gia tộc thành Cự Quỷ không dám làm phản Bán Thần.

Quan trọng hơn căn cơ của ba đại gia tộc nằm ở nơi này, lúc quyết định làm phản phải hiểu rõ có thể dẫn tới đại họa diệt tộc! Chuyện này chắc chắn có che giấu, có lẽ cũng chính là che dấu này, Cự Quỷ Vương đã hoài nghi ba đại gia tộc từ lâu nhưng tại sao hắn không ra tay?Bạch Tiểu Thuầη suy tư thật lâu, hắn cảm thấy không hiểu.

Ba đại gia tộc có nắm chắc nhất định.

Lá bài tẩy của bọn họ là cái gì?Bạch Tiểu Thuầη suy nghĩ, trong thành Cự Quỷ có bức tượng cự quỷ, Vô Thường Công đứng trong đại điện, Lý Húc đứng ôm quyền cúi đầu với Vô Thường Công.

Bẩm báo Vô Thường Công, tộc lão Thái gia khai báo.

Hai mắt Vô Thường Công tỏa sáng, hắn lắng nghe Lý Húc nói tiếp.

Không cần nói với ta, ngươi theo ta đi bao cáo với Vương gia!Nói xong Vô Thường Công bước thẳng lên đỉnh pho tượng.

Lý Húc nghe xong khẽ giật mình, lúc này kích động cúi đầu đi theo, trong nháy mắt hai người đi tới đỉnh pho tượng, trên đường đi không ai ngăn cản, lúc vào trong lầu các bọn họ nhìn thấy thân ảnh khôi ngô của Cự Quỷ Vương.

Bái kiến Vương gia!Hai người cung kính mở miệng.

Cự Quỷ Vương đứng ở biên giới lầu các nhìn toàn bộ Vương thành, trong mắt hắn sinh ra hào quang giống như không có bí mật nào trốn khỏi mắt hắn, sau nửa ngày hắn mới lên tiếng.

Có kết quả sao?Lý Húc cố nén thân thể run rẩy vì kích động, sau khi ổn định tâm thần liền dâng ngọc giản lên.

Cũng không thấy Cự Quỷ Vương thi pháp, ngọc giản bay vào trong tay của hắn, sau khi xem xong, hai mắt Cự Quỷ Vương tỏa ra hào quang sáng ngời, ngọc giản biến thành tro bụi.

Cảnh này làm trái tim Lý Húc run rẩy, hắn cúi đầu tâm thần bất định, mặc dù hắn tự tin nội dung trong ngọc giản tám chín phần mười là thật thế nhưng lại sợ xảy ra vấn đề, hắn không thừa nhận nổi hậu quả của việc này.

Các ngươi lui ra đi.

Hồi lâu, Cự Quỷ Vương lên tiếng, Lý Húc thở ra, lại nhìn lén sang Vô Thường Công, phát hiện Vô Thường Công từ đầu đến cuối vẫn như thường, hắn cũng yên tâm đi theo Vô Thường Công.

Lúc hai người rời đi, trong lầu các, ánh mắt Cự Quỷ Vương nhìn qua khu vực của mười hầu gia, lại nhìn hướng ba đại gia tộc ngoài thành, sau nửa ngày hắn mới tươi cười.

Thậm chí có thể tra khảo ra chuyện làm phản.

Tiêu hao Mộc hồn ít nhất sao.

Quả nhiên như ta sở liệu.

Ba đại gia tộc muốn mượn chuyện Minh Hoàng truyền thừa trắng trợn thu hồn, xem như ngọc lòng rồi.

Dựa theo bình thường mà nói, ngũ hành chi hồn tiêu hao bình quân, sẽ không xuất hiện tình huống hồn thuộc tính nào thiếu quá nhiều.

Như vậy xem ra, trôi qua nhiều năm như thế, ba tiểu gia hỏa của ba đại gia tộc đã thăm dò ra nhược điểm công pháp của ta, tính ra ta đã tới suy biến kỳ.

Trong suy biến kỳ, tu vi không ngừng giảm xuống.

Quan trọng hơn, trong suy biến kỳ, ta bị lực lượng Mộc thuộc tính khắc chế.

Đây là cơ hội duy nhất của bọn chúng.

Vô Thường Công cũng không thể tin hoàn toàn, năm công mười hầu trong thành Cự Quỷ có bao nhiêu kẻ gắp tâm hại ta đây.

Ta rất chờ mong, lúc này phải giải quyết vài vấn đề mới được.

Cự Quỷ Vương cười thản nhiên, sắc mặt mang theo ý bế nghễ, dường như năm công mười hầu trong mắt của hắn chỉ là con sâu cái kiến.

Bạch Hạo thật tốt, hạt giống gây chuyện.

Cũng có chút thiên phú luyện hỏa.

Cự Quỷ Vương mỉm cười, trong mắt hắn Bạch Hạo chỉ là một quân cờ có tác dụng mà thôi.

Chuyện tộc lão Thái gia mất tích không gây ra sóng gió gì, Thái gia cho người ta cảm giác không tra xét, mọi chuyện sóng êm biển lặng.

Thậm chí trong thành Cự Quỷ vẫn giống như cũ không thay đổi.

Đồng dạng, Cự Quỷ Vương không có chút động tác nào, dường như chẳng có chuyện gì sẽ xảy ra, đối với người biết chuyện thì việc này quá quái dị.

Dường như.

Mưa gió sắp đến!Những người trong ma lao ngày đó nghe tộc lão Thái gia nói đều thấp thỏm nhưng không dám thảo luận, chỉ có thể giấu ở trong lòng.

Một tháng, còn không đánh nhau sao?Bạch Tiểu Thuầη cũng kinh ngạc, trên thực tế hắn vẫn chú ý mật thiết việc này, nhưng đợi một tháng vẫn không thấy ba đại gia tộc hay Cự Quỷ Vương có động tác gì khác.

Chuyện tộc lão Thái gia bị bắt, cho dù lúc ấy Thái gia không biết nhưng nhất định sẽ tra ra được, bọn họ nhất định tra ra chuyện phản bội bị phát hiện.

Vẫn không ra tay.

Hết lần này tới lần khác Cự Quỷ Vương vô cùng yên tĩnh, chẳng lẽ bọn họ đạt được mục đích chung?Bạch Tiểu Thuầη ngồi trong phòng, nội tâm hắn sinh ra chút xem thường với Cự Quỷ Vương.

Làm cường giả Bán Thần tới mức như hắn, đoán chừng cũng không có mấy người, nếu ta là Bán thần, trực tiếp ra tay diệt ba đại gia tộc, từ đó giải quyết xong mọi việc.

Từ đó xem ra ba đại gia tộc còn chưa chuẩn bị thật tốt, hoặc đang do dự.

Có lẽ đây là cơ hội với ta.

Bạch Tiểu Thuầη suy nghĩ một hồi, hắn cúi đầu nhìn túi trữ vật của bản thân, lúc trước hắn cướp đoạt hai hồn trận Thái gia, sau đó toàn lực luyện chế hỏa diễm mười bốn màu cũng chỉ còn lại non nửa, hơn nữa hắn mấy lần nếm thử luyện chế hỏa diễm mười lăm màu thất bại, hôm nay cũng không còn thừa lại bao nhiêu.

Không có hồn.

Hỏa diễm tiêu hao quá lớn.

Bạch Tiểu Thuầη nhắm mắt lại, hắn suy nghĩ thật lâu, cảm thấy việc này phát triển vượt qua hắn dự đoán.

Xem ra không thể mạo hiểm, ta nên ra ngoài trước, nếu có cơ hội thì đoạt, không có cơ hội thì thôi.

Bạch Tiểu Thuầη nghĩ tới đây, cảm thấy tâm thần bất định nhưng nội tâm vô cùng kích thích, suy nghĩ một lúc liền đứng lên đi ra ngoài.

Mặc dù ma lao hạn chế ra ngoài nhưng Bạch Tiểu Thuầη thân là đệ nhất hắc tiên, với lại hắn hắn đã hỏi trước, bản thân lại có thù với ba đại gia tộc, vì vậy Lý Húc không làm khó dễ, trực tiếp cho hắn rời đi.

Lúc này Bạch Tiểu Thuầη cải trang cách ăn mặc sau đó từ sông bảo vệ thành rời khỏi ma lao.

Hiện tại đã là hoàng hôn sắc trời dần tối, sông bảo vệ thành quá lớn, Bạch Tiểu Thuầη tùy ý tìm một khu vực ngoi lên, cũng không làm kẻ nào chú ý, lập tức rời khỏi thành Cự Quỷ.

Đáng tiếc không thể bại lộ bản sự ta có thể thay đổi dung mạo, chỉ có thể giả bộ như đang cải trang một chút.

Nội tâm Bạch Tiểu Thuầη nói thầm, hắn đội cái mũ chụp, trên thân mặc thêm vài bộ y phục làm dáng người to lớn hơn trước, hắn cúi đầu bay ra khỏi thành Cự Quỷ và bay đi Trần gia.

Nếu chỉ đoạt Thái gia cũng không tốt, vả lại nhất định đã phòng bị sâm nghiêm, hồn của Bạch gia quá ít, chỉ còn Trần gia.

Đôi mắt Bạch Tiểu Thuầη chớp động, hắn âm thầm bay về phía trước, nhanh chóng bay tới thành trì của Trần gia, cũng nhìn thấy chung quanh Trần gia có tám hồn trận.

Nhìn kiến trúc như tổ ong trong hồn trận có nhiều oan hồn bay ra, yết hầu Bạch Tiểu Thuầη co giật, hắn nuốt một ngụm nước bọt.

Hồn của Trần gia không ít.

Bạch Tiểu Thuầη trông mà thèm, hắn dò xét cẩn thận, rất là phát sầu hồn trận của Trần gia quá gần thành Trần gia, vả lại bên trong thủ vệ sâm nghiêm, Bạch Tiểu Thuầη suy nghĩ, với tốc độ của mình chỉ sợ sẽ bị phát hiện.

Trần gia quá keo kiệt rồi, chỉ là hồn trận cần gì thủ hộ sâm nghiêm như thế?Bạch Tiểu Thuầη u sầu, cảm giác nhìn thấy nhưng không sờ được làm hắn không cam lòng.

Không phải là hồn sao, ba đại gia tộc giàu có như thế, thủ hộ sâm nghiêm như thế là quá khi dễ người ta.

Bạch Tiểu Thuầη thở dài, biết rõ bản thân không có cơ hội, mang theo phiền muộn rời đi thật xa, lúc này nhìn thành Cự Quỷ, hắn muốn quay về ma lao, đột nhiên đôi mắt Bạch Tiểu Thuầη ngưng trọng, hắn nhìn thấy trên pho tượng trong thành có một thân ảnh phá không bay tới.

Khoảng cách mặc dù xa nhưng với tu vi Bạch Tiểu Thuầη có thể nhìn rõ người ấy là Vô Thường Công, phương hướng của hắn chính là Bạch gia.

Vả lại Thiên Nhân xuất hành không che giấu thân ảnh bản thân, chẳng những Bạch Tiểu Thuầη nhìn thấy, thậm chí rất nhiều người trong thành Cự Quỷ đều nhìn thấy, ánh mắt của bọn họ mang theo nghiền ngẫm.

Hả?Bạch Tiểu Thuầη nhìn sang.

Thời điểm mẫn cảm này, Vô Thường Công lại đi tới Bạch gia?Bạch Tiểu Thuầη kinh ngạc, cũng không suy nghĩ nhiều, thuận theo cửa thành Cự Quỷ quay về trong thành.

Hiện tại sắc trời đã tối, người đi trên đường không ít, Bạch Tiểu Thuầη theo đám người đi tới sông bảo vệ thành, hắn vừa đi một nửa, bỗng chung quanh có tiếng xôn xao, chỉ thấy tại pho tượng Cự Quỷ Vương xa xa bộc phát hào quang cực mạnh.

Hào quang bộc phát ra chung quanh, trên đỉnh âầu pho tượng có một thân ảnh mặc tử kim mãng long bào bay ra, đầu đội vương miện, toàn thân sinh ra khí thế kinh thiên động địa.

Dường như hắn đứng nơi đó có thể trấn áp thiên địa, lúc này từ trong vương điện bước vào trong hư vô giống như đang đi dạo, hắn bước chậm như đang đi dạo.

Cự Quỷ Vương! Là Vương gia! Bái kiến Vương gia!!Lúc này tiếng nói lớn ầm ĩ truyền ra từ trong thành Cự Quỷ, tất cả Hồn Tu nhìn thấy đều quỳ lạy, đồng thời thị vệ trong thành Cự Quỷ đều quỳ xuống, chỉ trong chớp mắt tất cả ánh mắt đều tập trung vào thân ảnh Cự Quỷ Vương.

Sắc mặt Cự Quỷ Vương bình thản không nói lời nào, hắn đi từng bước lên bầu trời, hắn tiêu sái đi vào trong tầng mây, từng tia lôi điện không ngừng chạy quanh người hắn.

Thiên địa dị tượng làm người ta kinh hãi, cùng lúc đó sau lưng Cự Quỷ Vương có hư ảnh khổng lồ như ẩn như hiện, dường như một khi ngưng thực có thể xé rách hư không.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • nhất niệm vĩnh hằng

  • truyện tranh nhất niệm vĩnh hằng

  • truyện nhất niệm vĩnh hằng

  • nhất niệm vĩnh hằng truyện chữ

  • đọc truyện nhất niệm vĩnh hằng

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License