Vũ động càn khôn
Chapter
0087
Nghe Lâm Động hỏi như vậy, Cổ Yên nở nụ cười.
Nàng ta cũng đã lĩnh giáo qua tính cách của Lâm Động, nếu Hồng Hoang Tháp mà cũng không đánh động được hắn thì có lẽ chuyện này thế là hết hy vọng.
Nhưng cũng may hắn vẫn chưa đến mức quá biến thái! Hồng Hoang Tháp do Ngũ Đại Gia Tộc cùng bảo vệ, mỗi năm mở một lần, chỉ có ba người được vào trong.
Gia tộc nào giành được chức Quán quân Võ hội sẽ có được ba suất này! Ba suất thôi à?Lâm Động chau mày, hắn không ngờ lại số suất lại ít như vậy, và quả nhiên giống như hắn dự liệu, nó có liên quan đến Võ hội! Nếu Lâm Động huynh giúp được Cổ gia giành Quán quân thì ta sẽ thuyết phục Gia tộc, nhượng lại cho ngươi một suất, ngươi thấy sao?Lâm Động trầm ngâm, hắn không muốn tham gia vào ân oán, tranh đoạt giữa các đại Gia tộc, nhưng tình hình đột biến của Thạch phù khiến hắn không thể không suy nghĩ một chút.
Tuy hiện giờ hắn không cảm nhận được Thạch phù có năng lực gì đáng kể, nhưng hắn biết có lẽ nó sẽ là thứ trợ lực lớn nhất của hắn sau này.
Đương nhiên tiền đề phải là đánh thức được Thạch phù! Chuyện này Lâm Động đã suy nghĩ rất lâu rồi nhưng chưa có tiến triển gì.
Thạch phù thần bí quá huyền ảo, với năng lực của hắn căn bản không thể làm gì được!Cũng chính vì thế khi cảm nhận được nhu cầu của Thạch phù, tâm tình của Lâm Động không khỏi kích động.
Quỷ quái thật!Ánh mắt Lâm Động lấp lánh, mãi một lúc lâu hắn mới nghiến răng, thốt lên một câu.
Ở Loạn Ma Hải này, cường giả nhiều như lá rụng mùa thu, hỗn loạn hơn Đông Huyền Vực quá nhiều.
Lâm Động còn muốn tìm tấm Tổ Phù thứ hai ở đây nữa, nếu tìm được, chưa biết chừng lại là một trận chiến ác liệt nữa.
Mà đại chiến ở đây không phải như trước đây, sức hấp dẫn của Tổ Phù đủ để khiến cả những lão quái Tử Huyền Cảnh cũng phải đỏ mắt!Vì thế, để có được tấm Tổ Phù thứ hai, Lâm Động bắt buộc phải tăng cường thực lực, mà Thạch phù thần bí là một cách! Nếu cho ta một suất được thì ta sẽ giúp!Lâm Động cũng không do dự nữa, ngẩng đầu lên, cười với Cổ Yên, nói.
Nhất ngôn cửu đỉnh!Cổ Yên gật đầu cười.
Ngoài ra, ta hy vọng đến lúc đó các ngươi cho ta một tấm bản đồ hoàn chỉnh của Loạn Ma Hải!Lâm Động cũng cần có bản đồ hoàn chỉnh để tìm Tổ Phù.
Bản đồ hoàn chỉnh?Cổ Yên khựng người, ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu.
Tuy bản đồ hoàn chính khá quý giá, nhưng Cổ gia vẫn có thể có được.
Tuy không biết ngươi cần bản đồ hoàn chỉnh để làm gì, nhưng ta phải nói trước, Loạn Ma Hải rộng lớn hơn rất nhiều so với ngươi tưởng tượng, thậm chí có những Hải vực chưa được khám phá ra, vì thế cái gọi là bản đồ hoàn chỉnh cũng chỉ có trong phạm vi đã được khám phá rồi mà thôi! Còn có những Hải vực chưa được khám phá nữa sao?Lúc này Lâm Động mới thật sự cảm thấy phức tạp, không ngờ Loạn Ma Hải lại rộng lớn đến như vậy! Về những khu vực chưa biết kia, chắc chắn chỉ có Hải Yêu Tộc mới thăm dò được.
Cổ Yên nói.
Hải Yêu Tộc?Lâm Động khẽ giật mình, hiển nhiên đây là lần đầu tiên hắn nghe đến chủng tộc này.
Trong Loạn Ma Hải, thế lực lớn mạnh nhất không phải các Tông phái, Gia tộc gì đó mà là chính Hải Yêu Tộc! Bọn họ sống trong đại dương, là bá chủ chân chính của Loạn Ma Hải!Cổ Yên biết Lâm Động mới đến Loạn Ma Hải, nên hắn không biết những điều này cũng là bình thường.
Trong Loạn Ma Hải, thế lực phức tạp, con người, Yêu thú, Hải Yêu… giữa các thế lực đều cạnh tranh ác liệt và nguy hiểm hơn những nơi khác! Đương nhiên, tuy nguy hiểm nhưng nơi này rất có ích cho cường giả tu luyện.
Muốn trở thành cường giả chân chính không thể thiếu sự ma luyện được!Lâm Động cũng rất đồng tình với điều đó.
Thực lực như của Cổ Yên, nếu so với đệ tử trẻ tuổi ở Đông Huyền Vực thì chắc chắn thuộc tầng lớp đỉnh cấp, nhưng trong Loạn Ma Hải chỉ có thể được coi là ưu tú.
Nói vậy không phải Nguyên Thương, Lăng Thanh Trúc có thiên phú kém hơn Cổ Yên, mà đó là do môi trường tạo nên.
Hơn nữa tài nguyên trong Loạn Ma Hải cũng nhiều hơn Đông Huyền Vực.
Đương nhiên như thế cũng không có nghĩa là các Tông phái siêu cấp ở Đông Huyền Vực yếu thế hơn các Tông phái ở Loạn Ma Hải.
Những thế lực như Nguyên Môn, Đạo Tông nếu đặt tại Loạn Ma Hải thì cũng có thể sánh ngang với Tà Phong Động Thiên, bất luận thế nào thì truyền thừa của những Tông phái đó cũng dễ truyền lại cho đời sau hơn so với nơi bất ổn như Loạn Ma Hải.
Ngươi đã đồng ý thì chúng ta lên đường thôi! Chúng ta đã ở đây hơn một tháng rồi, chỉ còn nửa tháng nữa là tới Võ hội.
Trên đường đi ta sẽ cho ngươi biết thông tin chi tiết về Tứ Đại Gia Tộc còn lại!Cổ Yên nói.
Đám đệ tử Cổ gia ở xung quanh cũng phấn khích gật đầu.
Bọn họ đều đã thấy sự cường hãn của Lâm Động, đương nhiên bọn họ rất vui vì đã tìm được viện trợ, có lẽ lần này Cổ gia được nở mày nở mặt rồi!Lâm Động cũng không có ý kiến gì, liền gật đầu.
Đám đệ tử Cổ gia thấy vậy, lập tức giải tán, thu dọn doanh địa chuẩn bị rời khỏi Huyền Linh Đảo.
Lâm Động đứng tại chỗ nhìn mọi người bận rộn cũng khẽ thở ra một hơi.
Đồng ý với Cổ Yên tham gia Võ hội Ngũ gia gì đó, hắn cũng có suy nghĩ khác.
Hôm đó ba huynh đệ hắn thực hiện Dịch chuyển Không gian bị Thiên Nguyên Tử gây rối, vì thế hiện giờ không biết hai người Tiểu Viêm, Tiểu điêu ở đâu, có an toàn không.
Vì thế khi tìm Tổ Phù, Lâm Động cũng cố gắng đi tìm bọn Tiểu điêu, nhưng Loạn Ma Hải này quá rộng lớn, muốn tìm một hai người, quả thật còn khó hơn mò kim đáy bể.
Mà Võ hội Ngũ gia khá có danh tiếng, nếu hắn tham gia, có lẽ tiếng tăm sẽ được truyền đi xa.
Đến lúc đó, bọn Tiểu điêu mà biết được thì có thể tìm được hắn! Hy vọng bọn họ vẫn bình an!Lâm Động lẩm bẩm, nhất thời nhìn về phía Đông, hai bàn tay trong ống tay áo siết chặt lại.
Nguyên Môn lão cẩu, ta đã nói rồi, đến khi ta trở lại Đông Huyền Vực, đó sẽ là ngày Nguyên Môn các ngươi diệt môn! Vì thế… các ngươi rửa cổ mà đợi đi!Lâm Động mím môi, ánh mắt lóe hung quang, sát ý lan tỏa lạnh lẽo.
o0oTại một góc trên Huyền Linh Đảo, một con thuyền khổng lồ gần trăm thước đang đậu sừng sững ở đó.
Xung quanh thân thuyền được bao bọc bởi lớp vỏ bằng thép luyện, vô cùng kiên cố.
Trên cánh buồm là dấu hiệu của Cổ gia đang tung bay trong gió!Loạn Ma Hải rộng lớn vô tận, khí tượng trên biển cũng khó lường, bất cứ tai họa nào cũng có thể xảy ra, vì thế ngoài những cường giả vô cùng cường hãn ra, đại đa số mọi người đều vượt biển bằng các loại thuyền lớn kiên cố này.
Trên thuyền của Cổ gia còn có không ít đệ tử của Cổ gia, bởi thế khi Lâm Động theo Cổ Yên lên thuyền cũng thu hút không ít ánh mắt nghi hoặc.
Cổ Yên tiểu thư!Một lão giả áo xám nhanh chóng tiến lại cung kính hành lễ.
Tần thúc, khởi hành đi, đến Võ Hội Đảo!Cổ Yên gật đầu với lão giả đó.
Lão giả gật đầu, nhưng mắt lại nhìn về phía Lâm Động đi theo đằng sau Cổ Yên.
Hắn là người viện trợ ta mời lần này, tên là Lâm Động!Cổ Yên cười, nói.
Ồ?Lão giả hơi ngạc nhiên, nhìn Lâm Động với ánh mắt kỳ lạ, khóe miệng khẽ động nhưng không nói gì, chỉ là nét mặt có phần cổ quái.
Lâm Động thấy thế cũng chỉ mỉm cười, lướt ngang qua, đi vào trong khoang thuyền, nhìn về phía mặt biển bao la.
Vùng biến rộng mênh mông này khiến tâm trạng của hắn cũng có chút cảm thán.
Tiểu thư, bởi vì Cổ Vân Thiên thiếu gia bị trọng thương nên tiểu thư mới mời tiểu huynh đệ đây sao?Lão giả nhìn Lâm Động đi rồi mới hạ giọng hỏi.
Ừm!Cổ Yên gật đầu, nhất thời nhíu mày hỏi: Có gì sao? Theo ta biết, Cổ gia chúng ta cũng đã mời được một vị viện trợ khác, người đó tiểu thư cũng biết, chính là Thiếu Tông chủ của Địa Hải Tông, đã từng có lần cầu hôn tiểu thư, Mặc Đào…Nghe lão giả nói vậy, sắc mặt Cổ Yên hơi thay đổi, nhất thời có phần giận dữ nói: Sao lại mời hắn? Tuy hắn rất đáng ghét nhưng dù sao cũng là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành, danh tiếng cũng không nhỏ, chắc chắn Gia tộc cũng hết cách rồi, thời gian lại gấp gáp như vậy!Lão giả cười khổ, nhất thời nhìn bóng lưng Lâm Động, nói: Giờ tiểu thư mời vị tiểu huynh đệ đây, đến khi gặp nhau, chắc chắn Mặc Đào sẽ không để hắn yên!Cổ Yên nghe thấy thế, nộ khí bỗng nhiên tan biến, ánh mắt lạnh lùng lóe lên chút giảo hoạt, lẩm bẩm: Mặc kệ tên Mặc Đào đó! Chưa biết ai khiến ai không yên đâu.
Hy vọng hắn an phận một chút, nếu không tự chuốc nhục vào thân cũng chẳng trách ai được!Lão giả nghe thấy thế thì kinh ngạc, hiển nhiên không thể ngờ Cổ Yên lại có lòng tin với Lâm Động như vậy, nhưng cũng không tiện nói gì thêm, chỉ gật đầu rồi lùi xuống, gọi đám thuộc hạ, bắt đầu chỉ huy thuyền.
Con thuyền khổng lồ đỏ rực bắt đầu căng buồm tiến thẳng về vầng mặt trời đang lặn.
Trên mặt biển mênh mông vô tận, từng đợt sóng hung hãn trắng xóa cuồn cuộn đập lên mạn thuyền, phát ra những âm thanh đinh tai nhức óc.
Lâm Động đứng trên mũi thuyền, ánh mắt nhìn về đường chân trời xa tít, những làn gió đem theo vị mằn mặn của biển cả thổi tới khiến tinh thần người ta có chút phấn chấn.
Bọn họ đã rời khỏi Huyền Linh Đảo mấy ngày rồi, trong mấy ngày này, bọn họ đi không ngừng nghỉ, dọc đường cũng trải qua một số hiện tượng thời tiết thiên nhiên đáng sợ.
Sức mạnh của tự nhiên khiến Lâm Động lĩnh hội được sự đáng sợ của Loạn Ma Hải.
Nhưng may mà người Cổ gia có kinh nghiệm phong phú, thời tiết cũng không gây cản trở gì nhiều.
Lần này chúng ta đến Võ Hội Đảo, cũng là nơi có Hồng Hoang Tháp, ở có trọng binh cường giả của Ngũ Đại Gia Tộc trấn thủ, hàng năm chỉ mở ra khi Võ hội bắt đầu.
Năm nào vào thời gian này cũng có vô số cường giả tập trung tới đây.
Dù sao Võ hội cũng là sự kiện không nhỏ của Hải vực Thiên Phong này!Cổ Yên ở bên cạnh nói.
Thường thì Võ hội là nơi cho các đệ tử trẻ tuổi giao đấu, vì thế mời người bên ngoài giúp cũng phải thuộc độ tuổi thanh niên này.
Vì thế các thế lực đa phần đều mời các cường giả trẻ tuổi có danh khí không nhỏ ở Hải vực Thiên Phong… Ta nghĩ phải trừ ta ra!Lâm Động cười nói.
Ở Hải vực Thiên Phong, hắn chẳng có chút danh tiếng nào, hoàn toàn là loại vô danh tiểu tốt.
Có lẽ sau Võ hội, ngươi sẽ có danh tiếng!Cổ Yên cười, nàng hiểu rõ thực lực của Lâm Động, khi hắn chỉ mới là Cửu Nguyên Niết Bàn đã có thể giải quyết một Tiên Phù sư Tiểu thừa và Yêu thú Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành.
Huống hồ bây giờ hắn đã là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành, tuy chưa thật vững chắc, nhưng có ai phủ nhận được lực chiến đấu cường hãn của hắn?Theo suy đoán của Cổ Yên, nếu Lâm Động sử dụng toàn bộ lực chiến đấu có lẽ không có đối thủ trong tầng thứ Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành.
Lâm Động không khẳng định cũng chẳng phủ định, nói: Bốn Gia tộc khác có ai khó đối phó không? Thực lực của Tứ Đại Gia Tộc còn lại đều không tệ.
Trong số các đệ tử trẻ tuổi cũng có những nhân vật kiệt xuất.
Ví dụ như trong Ngụy gia, nổi danh nhất là Ngụy Chân, thực lực của hắn đã là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành đỉnh phong, nghe nói có hy vọng trong vòng hai năm sẽ xung kích Sinh Huyền Cảnh Đại thành!Vẻ mặt Cổ Yên khá ngưng trọng, nói.
Ồ?Ánh mắt Lâm Động lóe lên chút kỳ dị, sau đó gật gù.
Không hổ là Loạn Ma Hải, đệ tử trẻ tuổi mà đã có nhân vật giỏi như vậy.
Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành đỉnh phong, ở Đông Huyền Vực có thể coi là cường giả chân chính rồi! Hai đại Gia tộc khác, Tô Nham của Tô gia, Tống Thành của Tống gia, thực lực cũng thuộc tầng cấp đó, cũng khá khó đối phó! Thế Thân Đồ gia thì sao?Lâm Động hỏi về Gia tộc mà Cổ Yên chưa nhắc đến.
Thân Đồ gia…Nhắc đến Gia tộc này, sắc mặt Cổ Yên có chút thiếu tự nhiên, nhất thời cười khổ nói: Thân Đồ gia có thể coi là Gia tộc mạnh nhất trong Ngũ Đại Gia Tộc.
Quán quân Võ hội năm ngoái thuộc về Thân Đồ gia! Trong số các đệ tử trẻ tuổi của Thân Đồ gia, lợi hại nhất chính là Thiết Tu La Thân Đồ Tuyệt! Cái tên này thật sự là cả Hải vực Thiên Phong không ai không biết! Thiết Tu La Thân Đồ Tuyệt…Lâm Động nheo mắt lại, gã này có danh tiếng như vậy trong Hải vực Thiên Phong, hiển nhiên cũng có bản lĩnh lợi hại.
Hiện giờ hắn đã là Sinh Huyền Cảnh Đại thành rồi… Hơn nữa hắn cũng tu luyện nhục thể cực mạnh, Tu La Thể của Thân Đồ gia đã được hắn tu luyện đến mức thuần thục.
Thời gian không lâu trước đây có thông tin truyền ra nói Thân Đồ Tuyệt từng giao đấu và đánh bại một cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành!Cổ Yên lắc đầu cười khổ.
Lợi hại!Lâm Động gật gù, xem ra Thân Đồ Tuyệt đúng là nhân vật khó nhằn.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL Trong Loạn Ma Hải, có người đã lập nên bảng xếp hạng những đệ tử trẻ tuổi, mà tên Thân Đồ Tuyệt đứng vững ở vị trí thứ ba!Cổ Yên nói.
Thân Đồ Tuyệt chỉ đứng thứ ba?Lâm Động khựng người, hắn vốn tưởng rằng gã này chính là người mạnh nhất trong số các đệ tử trẻ tuổi ở Hải vực Thiên Phong rồi!Cổ Yên gật đầu: Đứng thứ nhất là Càn Khôn Thủ Châu Càn của Càn Khôn Động Thiên, xếp thứ hai là Tiểu Minh Vương Tạ Diêm của Tà Phong Động Thiên.
Hai người này mới là những nhân vật đứng đầu đệ tử trẻ tuổi của Loạn Ma Hải!Lâm Động khẽ nhẩm lại hai cái tên này, sau đó cảm thán.
Chất lượng đệ tử của Loạn Ma Hải thật sự cao hơn hẳn Đông Huyền Vực một bậc.
Đương nhiên, Thân Đồ Tuyệt cũng không yếu hơn hai người kia bao nhiêu.
Dù sao thì cũng chưa từng giao đấu, chẳng ai nói rõ được!Cổ Yên nói.
Võ hội lần này, Thân Đồ gia vì là Quán quân năm ngoái nên không cần tham chiến, chỉ cần bảo vệ tháp là được.
Bảo vệ tháp? Ừm! Trong số những người tham gia Võ hội, cuối cùng chỉ có một Gia tộc đi đến cuối cùng, khiêu chiến Thân Đồ gia, nếu thắng thì sẽ được ba người vào Hồng Hoang Tháp.
Nếu thua thì Quán quân vẫn là Thân Đồ gia! Như thế thì giống như thủ lôi đài à… Quán quân có lợi ích không nhỏ a!Lâm Động cảm thán, Thân Đồ gia không cần tham gia cuộc cạnh tranh kịch liệt trước đó, chỉ cần nhàn hạ ngồi chờ, thật là lợi ích không nhỏ! Ưu đãi của Quán quân mà, quy định là vậy!Cổ Yên cũng bất lực, khẽ thở dài: Lần bảo vệ tháp này chắc chắn có Thân Đồ Tuyệt, đúng là mãnh hổ cản đường.
E là Tứ Đại Gia Tộc chẳng ai nắm chắc có thể vượt qua được!Cổ Yên nói thế cũng không phải tự hạ thấp mình.
Tuy nàng biết thực lực Lâm Động rất khá, nhưng dù sao thì danh tiếng của Thân Đồ Tuyệt trước giờ đã quá lớn, biết bao nhiêu chiến tích khiến người cùng lứa phải hổ thẹn.
Vì thế lần này Cổ Yên cũng không tự tin lắm trong việc Cổ gia giành được chức Quán quân.
Lâm Động cười cười, cũng không nói gì hơn.
Hắn không có hứng thú chủ động đi đọ sức với người khác, nếu không phải vì Thạch phù thì hắn cũng không muốn nhúng tay vào Võ hội lần này.
Nhưng mọi chuyện đều không có chữ nếu, lần này hắn đã có cơ hội đánh thức Thạch phù, đương nhiên không thể từ bỏ.
Vì thế nhất định lần này hắn phải có được một suất vào Hồng Hoang Tháp!Nếu có kẻ chặn đường thì đành đánh bại kẻ đó thôi!Lâm Động buông thõng hai tay, mắt nhìn về mặt biển phía xa.
Ở đó lại có mây đen tích tụ, một trận bão tố sấm sét dần hình thành!o0oSau khoảng mười ngày trên biển, Lâm Động cảm nhận được rõ ràng mặt biển xung quanh dần trở nên náo nhiệt, vô số chiếc thuyền từ khắp bốn phương tám hướng băng qua, cuối cùng tập trung ở phía trước, nhìn qua tràng diện vô cùng đông đúc, hoành tráng.
Đến Võ Hội Đảo rồi!Cổ Yên đứng trên mũi thuyền, nhìn về đất liền ở cuối tầm mắt, ánh mắt cũng hiện vẻ vui mừng.
Lâm Động ngẩng đầu lên, chỉ thấy một vùng đất rộng lớn, cái gọi là đảo này hiển nhiên là vô cùng rộng lớn, dù trên mặt biển lúc này có rất nhiều tàu thuyền nhưng không hề có cảm giác chật chọi.
Đó là thuyền của Cổ gia! Đứng trên mũi thuyền là Cổ Yên phải không? Hắc hắc, đúng là mỹ nhân mặt lạnh! Nghe nói Cổ Vân Thiên của Cổ gia trước đây không lâu bị kẻ nào đó đánh trọng thương, xem ra không thể tham chiến Võ hội lần này rồi! Cổ Vân Thiên không thể tham chiến à? Thế thì có lẽ Cổ gia lành ít dữ nhiều rồi! Đúng thế! …Khi thuyền của Cổ gia tiến gần bờ, xung quanh có không ít ánh mắt nhìn sang.
Khi thấy chữ Cổ trên buồm, tất cả đều xì xào bàn tán.
Cổ Yên nghe được những lời bàn tán kia thì nhíu mày, sau đó vung tay lên.
Chiếc thuyền nhanh chóng cập bến riêng của Cổ gia, ở đó đã có không ít hộ vệ Cổ gia đang chờ sẵn! Lâm Động, đi thôi!Cổ Yên quay sang Lâm Động, khẽ nói, sau đó nhúng mình bay đi trước, đáp xuống bến cảng ở phía xa.
Theo sau nàng ta là Lâm Động, Cổ Anh, Cổ Nhã và những đệ tử Cổ gia khác.
Cổ Yên tỷ, cuối cùng tỷ cũng đến!Cổ Yên vừa đáp xuống thì đã có không ít đệ tử Cổ gia ùa lại.
Có thế thấy địa vị của Cổ Yên trong đám đệ tử Cổ gia không hề thấp.
Cổ Yên gật đầu với bọn họ, sau đó nhìn sang nam tử trung niên đang tiến lại, khẽ nói: Cổ Lăng thúc!Phía sau nam tử trung niên đó còn có một gã nam tử khá tuấn dật, lúc này hắn đang nhìn Cổ Yên với ánh mắt cuồng nhiệt, nhưng dường như Cổ Yên coi như không biết đến hắn.
Ha ha, đến kịp là tốt rồi!Người được gọi là Cổ Lăng thúc gật đầu cười, ông ta nhìn chăm chú Cổ Yên rồi mừng rỡ nói: Con đã đột phá rồi sao? Vâng, ở Huyền Linh Đảo có được Sinh Sinh Huyền Linh Quả, nhờ vào nó mà đột phá được Sinh Huyền Cảnh!Cổ Yên gật đầu.
Đúng là chuyện đáng mừng!Cổ Lăng cười nói, sau đó lùi sang nửa bước, chỉ vào nam tử tuấn dật kia nói: Tiểu Yên, đây là Mặc Đào, con cũng không lạ gì nữa! Lần này hắn là người viện trợ của Cổ gia ta! Cổ Yên cô nương, chúng ta lại gặp nhau rồi!Mặc Đào bày ra bộ dáng khá phong độ cười với Cổ Yên một cái rồi nói.
Cổ Yên bình thản liếc nhìn hắn một cái, sau đó cũng đứng sang một bên, chỉ vào Lâm Động, nhìn sang Cổ Lăng, nói: Cổ Lăng thúc, đây là người viện trợ mà con mời đến, Lâm Động!Cổ Yên vừa dứt lời thì Cổ Lăng và những đệ tử xung quanh cùng thoáng khựng người lại, vẻ mặt có chút cổ quái nhìn sang Mặc Đào, nụ cười trên gương mặt đang dần thu lại.
Lâm Động cũng cảm thấy khá đau đầu vì bầu không khí có phần cổ quái này.
Nhưng hắn chưa kịp nói gì đã cảm nhận được ánh mắt sắc lạnh của Mặc Đào nhìn về phía mình.
Trên gương mặt tuấn dật đó hiện lên nụ cười nửa có nửa không.
Một người mới bước vào Sinh Huyền Cảnh, đến khí tức cũng không ổn định, lại được mời làm người viện trợ? Cổ Yên cô nương, hành động này hình như hơi nực cười rồi thì phải?Giọng nói lạnh lùng của Mặc Đào vang lên khiến bầu không khí có phần đặc quánh lại.
Đám đệ tử Cổ gia ở xung quanh có phần bất lực nhìn cảnh tượng đó, hiển nhiên cũng đã quen với kiểu châm chọc đó của hắn.
Khi Mặc Đào vừa dứt lời thì mọi người cũng bắt đầu nhìn về phía Lâm Động, khí tức của hắn đúng là không yếu, nhưng so với Mặc Đào đã là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành đỉnh phong thì vẫn có khoảng cách.
Hơn nữa dù thế nào thì Mặc Đào cũng có danh khí không nhỏ ở Hải vực Thiên Phong, còn Lâm Động thì chẳng một ai biết đến.
Chẳng ai biết được Cổ Yên mời hắn từ đâu đến, người thế này có thể thay thế được Cổ Vân Thiên sao? Khụ khụ!Cổ Lăng thấy thế, khẽ hắng giọng một cái, nhìn Lâm Động rồi cười với Cổ Yên: Tiểu Yên, chuyện của Vân Thiên, con cũng đã biết.
Tình hình hiện nay của Cổ gia chúng ta không được tốt.
Tuy con đã đột phá Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành nhưng vẫn khó lòng thay đổi được nhiều.
Thực lực của Mặc Đào, ai cũng biết có thể thay thế được Vân Thiên!Cổ Lăng biết Cổ Yên không có thiện cảm với Mặc Đào, vì thế cũng chỉ cho rằng nàng cố tình tìm một người đến để đẩy Mặc Đào đi.
Nhưng tình hình bây giờ liên quan đến thành tích của Cổ gia trong Võ hội, vì thế không thể theo ý Cổ Yên được.
Còn về thực lực của Lâm Động, Cổ Lăng nhìn qua là biết hắn mới bước vào Sinh Huyền Cảnh, hơn nữa khí tức còn chưa ổn định, hiển nhiên gần đây dựa vào kỳ bảo gì đó mới đột phá được.
Thực lực như vậy so với Mặc Đào đúng là kém quá xa! Cổ Lăng thúc, con không nói đùa, Lâm Động là người con mời về, thực lực của hắn đủ để trợ giúp Cổ gia!Nhưng Cổ Yên lại lắc đầu, nghiêm túc nói.
Hửm?Mặc Đào cười nhạt, nhất thời quét mắt lên người Lâm Động, ánh mắt hiện rõ sự khinh miệt: Cổ Yên cô nương, hắn có tư cách không, có lẽ không phải mình cô nương nói là được.
Ngoài ra, ta vốn cũng không hứng thú gì với Võ hội của Ngũ Đại Gia Tộc, nếu không phải vì thịnh tình của Cổ gia thì ta sẽ không nhúng tay vào.
Nếu Cổ Yên cô nương thật sự không muốn ta tham gia thì ta có thể nhường lại vị trí này!Rõ ràng Mặc Đào cũng rất có tâm kế, hắn không tranh cãi gì với Cổ Yên mà lấy lùi làm tiến.
Nhưng khi hắn vừa dứt lời thì sắc mặt của đám đệ tử Cổ gia ở xung quanh đều thay đổi.
Cổ Lăng chau mày, nhìn Cổ Yên với vẻ mặt nghiêm khắc: Tiểu Yên, không được làm bừa! Chuyện gì vậy?Ở đây dù sao cũng là bến cảng của Cổ gia, xung quanh cũng có một số trưởng bối Cổ gia đang chỉ huy hoạt động của bến cảng.
Nơi đây tập trung một đám người đông đúc, rất nhanh bọn họ đã nhận ra.
Nhất thời có hai nam tử trung niên vẻ mặt nghiêm nghị, khí tức khá mạnh tiến lại trầm giọng hỏi.
Hiển nhiên hai người này là trưởng bối địa vị không hề thấp trong Cổ gia, nhìn thấy bọn họ, đám đệ tử Cổ gia lập tức hành lễ.
Saud dó Cổ Lăng nói lại chuyện vừa rồi.
Nghe xong, sắc mặt hai nam tử trung niên đó có phần khó coi.
Mặc Đào thấy vậy cũng cười nhạt, hai tay khoanh trước ngực đắc ý nhìn Lâm Động.
Tiểu Yên, không được gây chuyện! Việc mời Mặc Đào là do đích thân Trưởng lão căn dặn, sao có thể thay đổi vì lời của con.
Người nam tử trung niên có lông mày rậm trầm giọng nói, nhất thời nhìn sang Lâm Động: Vị bằng hữu đây đã đến rồi thì cũng là khách của Cổ gia ta.
Việc làm người viện trợ không cần nhắc đến nữa!Từ đầu chí cuối Lâm Động không hề nói gì, chỉ lạnh lùng quan sát mọi việc, mà sự im lặng này cũng khiến người ta càng không coi ra gì.
Cổ Hoa thúc, Tiểu Yên đã mời người ta chắc chắn có lý của muội ấy, với tính cách của mình, chắc chắn muội ấy không hồ đồ nhất thời đâu, chi bằng hãy nghe lý do?Khi nam tử trung niên kia vừa dứt lời thì bên ngoài đám người bỗng có một giọng nói nhẹ nhàng của một nữ tử vọng tới.
Mọi người lập tức đứng tách ra, một thân ảnh duyên dáng mặc y phục trắng đơn giản nhẹ nhàng tiến vào.
Nữ tử đó có dung mạo khá thanh lệ, đôi mắt tựa hoa đào, khí chất ôn nhu, giọng nói du dương khiến người ta say đắm.
Mộng Kỳ tỷ!Rõ ràng nữ tử này cũng có uy tín không thấp trong mắt các đệ tử Cổ gia.
Nàng ta vừa xuất hiện thì không chỉ đệ tử ở xung quanh mà ngay cả Cổ Yên cũng vui vẻ lên tiếng.
Lâm Động nhìn mỹ nhân dịu dàng này một cái, cặp mắt nheo lại, khí tức của nàng ta mạnh hơn Cổ Yên, dường như còn vượt cả Mặc Đào.
Cổ gia không hổ là một trong Ngũ Đại Gia Tộc! Mộng Kỳ!Ba người Cổ Lăng thấy nữ tử đó tới, cũng khẽ gật đầu, sau đó nhìn sang Cổ Yên, đợi nghe cái gọi là lý do hợp lý của nàng.
Lâm Động quả thật mới đạt được thực lực Sinh Huyền Cảnh trong gần một tháng trước!Cổ Yên vừa dứt lời thì khóe miệng Mặc Đào đã nhếch lên, nhưng nó chưa được mở rộng thì câu nói tiếp theo của Cổ Yên đã khiến nụ cười đó đông cứng lại.
Nhưng trước khi hắn đột phá lên Sinh Huyền Cảnh, đã có một Tiên Phù sư Tiểu thừa và một Yêu thú Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành chết trong tay hắn! Ồ!Cổ Yên vừa dứt lời, xung quanh lập tức rộ lên những âm thanh kinh ngạc.
Không ít kẻ thấy Lâm Động từ nãy không hề nói gì, trong lòng cũng có chút khinh thường.
Nhưng mà lúc này bọn họ mới biết gã thanh niên trầm mặc này quả thật là có năng lực không tệ.
Hửm?Sắc mặt ba người Cổ Lăng cùng nữ tử tên Mộng Kỳ kia cũng hiện lên vẻ kinh ngạc, nhìn Lâm Động với ánh mắt kỳ lạ.
Hiển nhiên bọn họ không thể ngờ Lâm Động lại có được chiến tích như vậy.
Ha ha, đó cũng là chiến tích không tệ!Ánh mắt Mặc Đào tối sầm lại nhìn Lâm Động, cười nói: Nhưng chỉ dựa vào đó có lẽ vẫn chưa đủ để ta nhường vị trí cho!Một Tiên Phù sư Tiểu thừa và một Yêu thú Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành, chiến tích này Mặc Đào cũng làm được, chỉ là có chút khó khăn.
Vì thế hắn cũng cảm thấy ngạc nhiên, nhưng muốn hắn chủ động nhường chỗ thì không thể.
Ba người Cổ Lăng khẽ gật đầu, dù Cổ Yên nói thật thì cũng chỉ có thể chứng minh Lâm Động có thực lực tương đương Mặc Đào chứ không thể ép hắn nhường chỗ được.
Vậy thế nào mới có tư cách?Cuối cùng Lâm Động mỉm cười, nhìn Mặc Đào hỏi.
Mặc Đào cười nhạt nhìn Lâm Động, chỉ là nụ cười đó ít nhiều có hàn ý, sau đó hắn xoay cổ tay, bình thản nói: Dễ thôi, trước nay ta rất tôn trọng quy tắc, ở đây coi trọng thực lực, nếu ngươi thắng ta thì có tư cách, nếu không bằng ta thì…Nói đến đây Mặc Đào cười khẽ, sau đó sắc mặt lạnh tanh: Ngươi cút sớm đi, đừng cản trở việc của ta!Có thể nhận ra Mặc Đào rất thiếu thiện chí với Lâm Động.
Bản thân hắn cũng ái mộ Cổ Yên, thế nhưng lúc này Cổ Yên lại phủ nhận hắn vì Lâm Động, trong lòng hắn đã sớm bực mình từ lâu.
Nếu có bản lĩnh thật thì giao đấu với ta, kết quả chỉ có hai con đường, ngươi cút hoặc là ta cút!Đám đệ tử Cổ gia ở xung quanh nghe Mặc Đào nói vậy cũng thầm tặc lưỡi, xem ra hắn nổi giận thật rồi.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL www.
Truyện FULLÁnh mắt ba người Cổ Lăng và Cổ Mộng Kỳ đều khẽ động, nhưng cũng không nói gì thêm.
Thật ra bọn họ cũng không bận tâm lắm chuyện ai làm người viện trợ, chỉ cần người viện trợ có thực lực thật sự, thân phận gì cũng không quan trọng!Mọi ánh mắt nhìn về phía Lâm Động.
Lúc này Mặc Đào đã nói như thế, nếu như Lâm Động không dám tiếp nhận thì chỉ đành tự rời đi mà thôi.
Trước bao ánh mắt nhìn chăm chú, Lâm Động cười cười rồi bước ra, nhìn thẳng vào Mặc Đào, nói: Nếu phải nhất định phải vậy thì… ngươi cút đi!Khi chữ cuối cùng vừa dứt, nụ cười trên gương mặt Lâm Động cũng tan biến hoàn toàn, nhất thời một thứ hàn khí lạnh lẽo bùng phát ra từ thân thể hắn khiến cho đồng tử của mấy người Cổ Lăng cũng phải co rút lại.
Hàn khí đột nhiên tỏa ra từ trên người Lâm Động, sự biến chuyển đột ngột này khiến những tiếng xì xầm bàn tán xung quanh bỗng chốc ngưng bặt, tất cả cũng sững sờ nhìn Lâm Động.
Còn mấy người Cổ Yên thì khá bình tĩnh một chút, bọn họ cũng khá hiểu về tính cách của Lâm Động.
Đừng thấy bình thường biểu hiện của hắn có vẻ ôn hòa, nhưng đằng sau nó lại là gương mặt của một Sát Thần! Hơn nữa khi hắn đã thể hiện ra vẻ mặt này thì chắc chắn đối thủ sẽ gặp bi kịch rồi! Ngươi!Cổ Lăng cũng bị chấn động vì lời nói không giữ chút thể diện nào cho Mặc Đào, cặp mày khẽ chay lại, trong lòng thầm nghĩ gã thanh niên này quá ngông cuồng rồi, dù sao thì làm người xử lý sự việc cũng không nên quá lạnh lùng như vậy!Nhưng khi Cổ Lăng chuẩn bị nói gì đó thì Cổ Mộng Kỳ đã liếc mắt ngăn lại, đôi mắt hoa đào xinh đẹp đó dừng lại trên người Lâm Động: Nhãn quang của Tiểu Yên trước nay đều không tệ! Muội ấy biết Võ hội sắp đến gần, nếu ép Mặc Đào rời đi thì sẽ là tổn thất lớn cho Cổ gia chúng ta.
Nhưng muội ấy đã cố chấp như vậy, con nghĩ có lẽ thực lực của tên Lâm Động này không tệ đâu… Nhưng hắn chỉ mới bước vào Sinh Huyền Cảnh, tuy không phải yếu nhưng vẫn còn khoảng cách không nhỏ với Mặc Đào!Cổ Lăng cau mày.
Ai biết được!Cổ Mộng Kỳ cười cười, nhìn chăm chú Lâm Động một chút rồi nói: Hơn nữa, dù hắn thật sự không phải là đối thủ của Mặc Đào thì chúng ta cũng chẳng tổn thất gì.
Dù sao nếu hắn thất bại, Tiểu Yên cũng không thể nói gì nữa!Nghe vậy ba người Cổ Lăng trầm ngâm rồi cùng gật đầu.
Tình hình hiện tại đúng là không thể nhìn bề ngoài là nói rõ được, nếu đã như vậy, cứ quyết đấu xem thực lực thế nào.
Nếu Lâm Động thật sự đánh bại được Mặc Đào thì lần này Cổ gia lời to rồi!Trước bao ánh mắt chăm chú, nét mặt Mặc Đào cứng đờ lại, sau đó ánh mắt hắn nhanh chóng tối sầm lại, cổ họng phát ra tiếng cười cổ quái, nhìn chằm chằm Lâm Động: Bản lĩnh cũng không tệ! Được thôi, để xem rốt cuộc ngươi có bản lĩnh gì bảo Mặc Đào ta cút đi?Mặc Đào lạnh băng nhìn Lâm Động: Nếu ngươi thật sự có bản lĩnh đó thì nhường lại vị trí cho ngươi cũng không thành vấn đề.
Nhưng nếu ngươi chỉ ra vẻ trước mặt ta, thì đừng trách ta bắt ngươi phải trả giá cho sự ngông cuồng đó!Lâm Động nhìn hắn, khoanh tay cười nhạt.
Hàn quang lóe lên trong mắt Mặc Đào, nguyên lực cuồng bạo cuồn cuộn tỏa ra.
Những người đứng xung quanh vội vàng lùi ra xa.
Mặc Đào vung tay, một vòng sáng khoảng mười trượng hiện lên dưới mặt đất.
Hắn chỉ vào đó nói: Ta cũng không ức hiếp gì ngươi, nếu ngươi đẩy được ta ra khỏi vòng tròn này thì coi như ngươi thắng!Mặc Đào nói lời này không hề che giấu sự cao ngạo, danh tiếng của hắn vang dội khắp Hải vực Thiên Phong, mà Lâm Động không chỉ thực lực không bằng mà cũng chẳng có danh tiếng gì, như thế không thể không khiến Mặc Đào nghĩ hắn chỉ muốn dựa vào danh tiếng của mình để trèo cao.
Loại người này dù thắng hay thua cũng không có ảnh hưởng gì lớn với bản thân hắn.
Lâm Động nghe thấy thế, hơi khựng người lại rồi bật cười, hiển nhiên hắn đã hiểu Mặc Đào nghĩ gì.
Loại người quá để tâm đến thanh danh lại không hiểu rằng sư tử bắt thỏ cũng phải dùng toàn lực, tâm thái như vậy thật ngu xuẩn! Tùy ngươi!Lâm Động lắc lắc đầu, hắn không muốn dây dưa nhiều với Mặc Đào ở đây.
Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành đỉnh phong, thực lực này quả thật không tệ, nhưng đối với Lâm Động hiện tại thì không có quá nhiều sự uy hiếp!Kiểu chiến đấu này vẫn nên tốc chiến tốc thắng là hơn!Mặc Đào cười nhạt, hai tay khoanh trước ngực, hiển nhiên hắn cho rằng thanh thế Lâm Động đã yếu hơn, chỉ cần hắn thi triển một số thủ đoạn là Lâm Động sẽ phải cun cút cúp đuôi chạy khỏi Võ Hội Đảo.
Đến lúc đó Cổ Yên chắc chắn cũng nhìn rõ hơn được một vài điều, Cổ gia hiện giờ chỉ có hắn trợ giúp với giành được chút thành tích! Hai vị đã nói rõ rồi thì hãy giao đấu ở đây.
Người thắng sẽ trợ giúp cho Cổ gia lần này, nhưng mong hai vị dừng ở mức độ giao hữu!Cổ Mộng Kỳ nhẹ nhàng nói.
Lâm Động khẽ gật đầu, nhất thời bước lên, theo từng bước chân của hắn, từng luồng nguyên lực dồi dào lan tỏa.
Sức mạnh này mạnh mẽ hơn trước đây rất nhiều lần!Mặc Đào cảm ứng năng lượng tỏa ra từ Lâm Động, lông mày giật giật, hàn quang đột nhiên lóe lên trong mắt.
Hắn khẽ bước chân ra, tiếng gió rít đột ngột vang lên, hắn đã ra tay trước!Xoẹt!Tốc độ Mặc Đào cực nhanh, chỉ chớp mắt đã xuất hiện phía trước người Lâm Động, sau đó hai bàn tay vẽ lên một đường cong quỷ dị, nguyên lực hùng hồn bộc phát! Phá Lãng Phân Cốt Chưởng!Ánh sáng màu lam trong tay Mặc Đào bùng phát, nhất thời dường như có tiếng sóng triều truyền ra, nguyên lực biến thành những con sóng bạc đầu phía sau hắn, đem theo thanh thế kinh người ập xuống Lâm Động!Không thể không thừa nhận Mặc Đào có thực lực kinh người, một chưởng này có thể khiến cường giả Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành bình thường cũng phải rút lui một cách thảm hại, chẳng trách mà hắn được Cổ gia mời làm người viện trợ!Nhưng đáng tiếc là Lâm Động lại không phải loại cường giả Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành bình thường.
Chưởng phong lam quang uỳnh uỳnh ập tới ngày một gần, bên ngoài cơ thể Lâm Động cũng cuồn cuộn thanh quang, sau đó hắn giơ bàn tay phải ra, trên cánh tay mơ hồ hiện lên hoa văn Thanh Long!Rầm!Lâm Động giơ thẳng tay ra, không hề có ý tránh né, ngược lại còn chọc thẳng vào trong đợt sóng triều, sau đó biến chưởng thành quyền, đánh thẳng lên chưởng phong của Mặc Đào giấu bên trong luồng sóng triều kia!Âm thanh trầm đục vang lên, nhất thời một trận kình phong cuồng bạo bùng nổ, mặt đất lập tức nứt ra thành từng đường kẻ nứt to bằng cánh tay! Hự!Sắc mặt Mặc Đào kịch biến, cổ họng phát ra một tiếng rên nhỏ, cả người cũng lùi về phía sau nửa bước, vẻ mặt có chút khó coi.
Rõ ràng hắn đã chịu thua thiệt chút ít trong lần va chạm này.
Lực lượng mạnh thật!Mặc Đào hừ lạnh một tiếng, nhưng hắn vừa dứt lời thì đồng tử đột nhiên co rút lại, một đạo thanh quang bắn tới nhanh như tia chớp, quyền ảnh cuồng bạo như vũ bão đem theo sức mạnh hung hãn nhằm thẳng tới những yếu huyệt trên người hắn mà công kích.
Mặc Đào thấy vậy, ánh mắt ngưng tụ, hai tay vung lên, nguyên lực biến thành một vòng xoáy lớn phía trước mặt, quyền ảnh của Lâm Động đánh lên đó lập tức bị vòng xoáy hóa giải! Chỉ có lực lượng thôi chưa đủ đâu!Mặc Đào cười trào phúng, sức mạnh nhục thể của Lâm Động quả thật khiến hắn kinh ngạc không ít, nhưng đối với hắn, chỉ cần đối phó thích hợp thì sức mạnh đó sẽ không có tác dụng gì lớn.
Vậy sao?Lâm Động nhếch mép, sau đó ánh mắt lạnh băng, bàn tay phải bỗng kết ấn pháp quái dị.
Nhất thời thanh quang lấp lánh cùng nguyên lực hùng hồn bùng nổ khiến không ít người cảm thấy khó thở.
Võ Đế Điển, Võ Đế Toái Phách Ấn!Bàn tay trái biến thành chưởng ấn tung ra, vào khoảnh khắc ấy, sau lưng hắn đột nhiên hiện ra một đạo hư ảnh khổng lồ! Thiên Trùng Lãng Pháp, Thiên Trùng Môn!Ngay khi nhìn thấy hư ảnh xuất hiện phía sau Lâm Động, trong lòng Mặc Đào cũng cảm thấy chút bất an.
Lập tức hắn cũng không dám chậm trễ, thân hình khẽ động, nguyên lực bùng phát biến thành một chiếc xoáy to hàng trăm trượng trước mặt mình, phát ra sức mạnh sát thương kinh người!Uỳnh!Thế nhưng Lâm Động không thèm bận tâm, chưởng ấn vẫn tung ra, đánh thẳng lên vòng xoáy kia.
Muốn chết!Mặc Đào thấy vậy, trong lòng cười mỉa mai, tâm thần khẽ động, vòng xoáy lập tức xoay tròn định nghiền nát cánh tay Lâm Động.
Két két!Âm thanh ma sát không ngừng phát ra, tia lửa bắn ra tung tóe, nhưng sắc mặt Lâm Động không hề thay đổi, hắn nhìn Mặc Đào rồi nhếch mép cười! Phá!Thanh quang đột ngột bùng nổ, nhất thời tựa một viên thiên thạch rạch nát chân trời, xuyên thủng vòng xoáy khổng lồ.
Nhất thời trên vòng xoáy kia bắt đầu xuất hiện vết rạn, cuối cùng bùm một tiếng nổ tung! Cái gì?Mặc Đào thấy thế, sắc mặt kịch biến, đặc biệt là khi thấy quyền ấn xuyên thủng vòng xoáy vẫn lao về phía mình thì sắc mặt càng khó coi hơn.
Ngón chân điểm lên mặt đất, thân thể bay lên định tránh quyền ấn.
Thế nhưng đúng lúc đó, khóe miệng Lâm Động nhếch lên, hắn ngẩng đầu nhìn Mặc Đào với ánh mắt quỷ dị: Tĩnh Chỉ!Âm thanh nhỏ không thể nghe thấy thoát ra từ miệng Lâm Động, sau đó tất cả mọi người xung quanh cùng nhìn thấy, Mặc Đào vốn đang định dùng thân pháp tránh đòn công kích, thân thể bỗng nhiên cứng đờ lại!Ầm!Ngay lúc ấy, quyền ấn bay tới đánh mạnh lên ngực Mặc Đào trước vô số ánh mắt kinh hoàng của mọi người.
Âm thanh trầm đục vang lên trong không gian, sắc mặt Mặc Đào tái nhợt, thân thể tựa như một viên đạn pháo bay ngược ra sau, cuối cùng thê thảm rơi xuống, bàn chân kéo lê trên mặt đất thành một đường dài hàng chục thước rồi mới gắng gượng đứng vững được.
Đa tạ đã nhường!Lâm Động nhìn Mặc Đào, cười nhạt, nói.
Nghe thấy thế, Mặc Đào vội vàng cúi xuống nhìn, chỉ thấy lúc này chân hắn đang đứng ở bên ngoài vòng tròn hắn vừa vẽ nên một quãng khá xa, sắc mặt nhất thời trở nên cực kỳ khó coi.
Lúc này, ở xung quanh cũng vang lên những tiếng kêu đầu kinh ngạc, vẻ mặt mấy người Cổ Lăng, Cổ Mộng Kỳ đều trở nên ngưng trọng.
Trận chiến kết thúc nhanh chóng ngoài sự dự liệu của mọi người, khi tất cả đang chờ đợi một trận đại chiến kịch liệt thì lại nhận ra trận chiến đã có kết quả, mà kết quả kia lại còn vô cùng bất ngờ…Vô số ánh mắt kinh ngạc nhìn về Mặc Đào, gương mặt lúc này đã trắng đen đan xen, mãi một lúc lâu sau mọi người mới dần tỉnh thần lại, nhất thời những âm thanh ngạc nhiên rộ lên.
Mấy người Cổ Yên, Cổ Nhã thì không quá kinh ngạc, khi Lâm Động còn là Cửu Nguyên Niết Bàn đã có lực chiến đấu kinh người, huống hồ giờ hắn đã là Sinh Huyền Cảnh, hiển nhiên sẽ khó tìm được người nào cùng tầng thứ mà sánh được với hắn.
Thực lực của Mặc Đào tuy khá mạnh nhưng rõ ràng vẫn chưa phải đối thủ của Lâm Động, huống hồ ngay cả từ đầu hắn đã có thái độ coi thường! Cái gã này…Sắc mặt ba vị trưởng bối của Cổ gia ngưng trọng nhìn Mặc Đào rồi nhìn sang Lâm Động, sau đó nhìn nhau, đều nhận ra sự chấn động trong mắt đối phương.
Cuộc giao đấu vừa rồi tuy diễn ra rất nhanh, nhưng bọn họ vẫn cảm nhận được Lâm Động hoàn toàn ở vị trí chủ đạo, còn Mặc Đào gần như bị dắt mũi đi.
Hai bên đã phân rõ cao thấp! Quả nhiên đã xem thường hắn rồi!Cổ Mộng Kỳ nhìn Lâm Động với ánh mắt kỳ dị, sau đó khẽ mỉm cười, xem ra những gì Cổ Yên nói không phải giả, lực chiến đấu thật sự của Lâm Động đã vượt qua thực lực bề ngoài của hắn.
Chẳng trách mà khi chưa đột phá Sinh Huyền Cảnh đã đánh bại được cường giả Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành!Nàng biết rõ thực lực của Mặc Đào, nếu đổi lại là nàng ra tay, tuy có thể đánh bại hắn nhưng cũng không thể gọn gàng nhẹ nhàng như vậy.
Mộng Kỳ tỷ, Cổ Lăng thúc, giờ mọi người đã tin lời con nói chưa?Trên gương mặt lạnh lùng của Cổ Yên cũng hiện nụ cười.
Ba người Cổ Lăng nghe vậy, cũng đành gật đầu.
Vừa rồi đã nói rõ, hơn nữa Lâm Động cũng đã thắng Mặc Đào, vì thế bọn họ cũng không thể nói gì hơn, Đợi đã!Nhưng khi bọn họ gật đầu thì Mặc Đào không kìm được lên tiếng, nhất thời hắn nghiến răng: Vừa rồi là ta đã sơ xuất! Mặc Đào, quy tắc là ngươi đặt ra, nếu giờ hối hận thì có hơi mất mặt Địa Hải Tông các ngươi không?Vẻ mặt Cổ Yên lạnh tanh nói.
Sắc mặt Mặc Đào cứng đờ, nhất thời chuyển ánh mắt đi thì thấy sắc mặt đám đệ tử Cổ gia có phần quái dị, khi thấy hắn nhìn thì bọn họ đều nhìn đi chỗ khác.
Thấy thế, Mặc Đào bất giác siết chặt tay, nhất thời nhìn sang mấy người Cổ Lăng, nói: Lẽ nào các ngươi muốn kẻ lai lịch bất minh này làm người viện trợ? Khụ khụ…Cổ Lăng ho khan một tiếng, vẻ mặt có phần lúng túng.
Ha ha, Mặc Đào huynh đừng giận! Người viện trợ cho Cổ gia đương nhiên thực lực càng mạnh càng tốt.
Vừa rồi nếu huynh đánh bại Lâm Động, đương nhiên không có gì để nói.
Nhưng giờ cuộc tỷ thí đã kết thúc, vì thế…Cổ Mộng Kỳ nói dịu dàng với vẻ hối lỗi.
Có điều, Mặc Đào huynh cũng có thể ở lại Võ Hội Đảo cùng xem Võ hội, Cổ gia ta đương nhiên sẽ tiếp đãi huynh như khách quý!Lời nói của Cổ Mộng Kỳ dịu dàng mà không có chút sơ hở nào, khiến Mặc Đào cũng không thể nói được gì, gương mặt biến sắc một lúc lâu mới hầm hầm vung tay, lạnh lùng nhìn Lâm Động: Được, nếu các ngươi đã muốn để hắn viện trợ thì ta sẽ đợi xem xem hắn có thể làm được gì? Hừ, đến lúc đó sẽ không thể nào dựa vào mấy cái quy tắc đó mà được lợi! Quy tắc là tự ngươi đặt ra!Cổ Yên nhíu mày nhắc nhở.
Mặc Đào khựng người, nộ hỏa trong lòng bùng cháy nhưng quả thật không thể nói được gì, chỉ hừ lạnh một tiếng rồi khẽ lùi lại.
Lâm Động huynh, Võ hội lần này phải dựa vào huynh rồi!Cổ Mộng Kỳ nhìn Lâm Động, mỉm cười nói.
Lâm Động cười cười nhìn Cổ Mộng Kỳ.
Nữ tử này bề ngoài nhìn có vẻ ôn hòa, dịu dàng nhưng rõ ràng thủ đoạn cũng không vừa, nếu không thì khó lòng chỉ bằng vài câu nói đã khiến Mặc Đào không thể phản pháo được gì.
Mộng Kỳ cô nương khách khí rồi, ta được Cổ Yên cô nương mời mới nhận lời, chỉ cần sau khi xong việc, trả thù lao đúng như thỏa thuận thì ta tự nhiên sẽ cố gắng hết sức.
Trước đó Cổ Yên không nói thật chi tiết, nhưng Lâm Động vẫn cảm nhận được mức độ quan trọng của ba suất vào Hồng Hoang Tháp đối với Cổ gia.
Cổ Yên hứa rằng nếu đoạt được Quán quân thì sẽ cho hắn một suất, nhưng rõ ràng Cổ Yên không thể đại diện cho Cổ gia, vì thế chuyện thù lao nên nói rõ ngay từ đầu để tránh sau đó lại xảy ra tranh chấp.
Thù lao?Cổ Mộng Kỳ nhận ngay ra trọng điểm trong lời nói của Lâm Động, nhất thời nhìn Cổ Yên cười nói: Không biết Tiểu Yên đã hứa với Lâm Động huynh thù lao gì? Một suất vào Hồng Hoang Tháp!Lâm Động nhìn Cổ Yên lúc này hơi căng thẳng, cười nói.
Vừa dứt lời, hắn liền thấy Cổ Mộng Kỳ và mấy người Cổ Lăng đều sững người, sau đó vẻ mặt đều thay đổi.
Lâm Động huynh… dù Cổ gia có đoạt được Quán quân, nhưng cũng chỉ có ba suất…Cổ Mộng Kỳ nhíu mày, nói với vẻ khó xử.
Hay là Lâm Động huynh đổi điều kiện khác? Huyền Nguyên Đan, vũ kỹ, Linh bảo, chỉ cần huynh nói ra, Cổ gia đều có thể đáp ứng được.
Lâm Động nhún vai, xem ra chuyện này đúng là Cổ Yên không thể quyết định được, cũng may hắn hỏi kỹ trước, nếu không thì sau này chắc chắn sẽ phiền phức.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL www.
Truyện FULL Xin lỗi, ta chỉ muốn một suất vào Hồng Hoang Tháp, nếu mọi người không đồng ý thì ta nghĩ mình nên rời khỏi đây thôi!Lâm Động nói cũng không quá khách khí, đây vốn dĩ là một cuộc giao dịch, hắn bỏ sức giúp Cổ gia giành Quán quân, còn Cổ gia cho hắn một suất vào Hồng Hoang Tháp, rất công bằng.
Dường như mấy người Cổ Mộng Kỳ không ngờ Lâm Động hành sự lại dứt khoát như vậy, cặp mày đều nhăn lại.
Ba suất này đối với Cổ gia mà nói vốn đã rất ít, nếu cho Lâm Động một suất thì… Ha ha, bụng dạ cũng không nhỏ nhỉ? Mộng Kỳ cô nương, xem ra lần này mọi người đã tìm được một con sói đói với cái dạ dày tham lam rồi!Mặc Đào thấy thế, không khỏi lên tiếng châm chọc.
Lâm Động nghiêng đầu nhìn Mặc Đào rồi gật đầu nghiêm túc nói: Đúng là dạ dày ta không nhỏ, nhưng nếu vị Mặc Đào huynh đây có lòng tin giúp được Cổ gia giành được chức Quán quân từ tay Thân Đồ Tuyệt thì vẫn nên để huynh ấy trợ giúp thì hơn!Khi ba chữ Thân Đồ Tuyệt lọt vào tai, Mặc Đào lập tức thiếu tự nhiên, không nói được gì nữa.
Xem ra hắn cũng hiểu khoảng cách giữa mình và người xếp thứ ba trong số các đệ tử trẻ tuổi của Hải vực Thiên Phong này.
Hắn tự tin giúp Cổ gia giành được thành tích tốt, nhưng rõ ràng là không thể đoạt được Quán quân Võ hội.
Ý ngươi là ngươi có tư cách đoạt chức Quán quân từ tay Thân Đồ Tuyệt?Mặc Đào lấy lại vẻ mặt bình thường, cười trào phúng nói.
Nghe lời nói đó, mấy người Cổ Mộng Kỳ, Cổ Lăng cũng nhìn sang.
Ai cũng biết Thân Đồ Tuyệt là kẻ khó đối phó nhất trong Võ hội, có lẽ trong Tứ Đại Gia Tộc căn bản chẳng có ai chắc chắn được… Chắc chắn năm phần!Lâm Động cười nhạt, nói.
Hắn vẫn chưa gặp qua Thiết Tu La Thân Đồ Tuyệt của Thân Đồ gia, vì thế cũng không nói quá tuyệt đối.
Từ những thông tin biết được qua Cổ Yên, có lẽ Thân Đồ Tuyệt có thực lực Sinh Huyền Cảnh Đại thành.
Quả thật là rất cường hãn, nếu là trước khi Lâm Động đột phá Sinh Huyền Cảnh thì có lẽ hắn khó lòng thắng nổi, nhưng bây giờ thì chưa thể biết được…Dù Lâm Động nói như vậy có chút hạ thấp rồi, nhưng xung quanh vẫn có vô số người đầy vẻ kinh ngạc, Mặc Đào thì bật cười, vẻ mặt đầy châm chọc, hiển nhiên hắn đang nghĩ Lâm Động đang nói khoác.
Nhưng Lâm Động cũng không bận tâm lắm đến những biểu hiện của mọi người, nhìn sang mấy người Cổ Mộng Kỳ, cười nói: Đã nói rõ hết rồi, có tin hay không là chuyện của các ngươi.
Nhưng điều kiện của ta sẽ không thay đổi, nếu không được thì bây giờ ta sẽ rời đi luôn, làm phiền rồi!Mấy người Cổ Mộng Kỳ, Cổ Lăng nhìn nhau, nhất thời nhìn Lâm Động.
Bọn họ không thể ngờ hắn lại có đến năm phần chắc chắn giành được Quán quân từ tay Thiết Tu La Thân Đồ Tuyệt… Mộng Kỳ tỷ, hãy tin hắn đi! Nếu chúng ta không giành được Quán quân thì một suất cũng chẳng có.
Hơn nữa Lâm Động cũng không cần thù lao gì khác, nếu không được thì chúng ta cũng không tổn thất gì.
Lẽ nào tỷ cho rằng chỉ dựa vào chúng ta là có thể chống lại được Thân Đồ Tuyệt sao?Cổ Yên đến bên cạnh Cổ Mộng Kỳ, nói nhỏ.
Vẻ mặt Cổ Mộng Kỳ phức tạp nhìn mấy người Cổ Lăng một chút, nhất thời nói: Lâm Động huynh, chuyện này bọn ta không thể quyết định được, chi bằng huynh ở Võ Hội Đảo nghỉ ngơi đã, trước khi Võ hội bắt đầu, bọn ta sẽ trả lời, được chứ? Được, nếu Võ hội bắt đầu mà chưa có câu trả lời rõ ràng thì ta sẽ rời khỏi đây ngay!Lâm Động cười nói.
Cổ Mộng Kỳ lắc đầu cười khổ, lúc này nàng mới cảm nhận được sự khó đối phó của Lâm Động, hắn ta đúng là… cứng đầu!Võ hội Ngũ Đại Gia Tộc hiển nhiên là sự kiện không hề nhỏ của Hải vực Thiên Phong, vì thế trong mấy ngày này có ngày một nhiều cường giả tập trung về Võ Hội Đảo, khiến bầu không khí trở nên vô cùng náo nhiệt.
Từ đó có thể thất khả năng hiệu triệu của Ngũ Đại Gia Tộc trong Hải vực Thiên Phong lớn đến mức nào.
Nhưng sau khi đến Võ Hội Đảo, Lâm Động không hề ra ngoài, chỉ yên tĩnh ở trong phòng nghỉ mà Cổ gia sắp xếp để tu luyện, ngưng luyện lượng nguyên lực dồi dào có phần không vững chắc do thực lực gia tăng đột ngột của hắn.
Cổ gia cũng rất coi trọng hắn, trong thời gian tu luyện không chỉ bảo Cổ Nhã chăm sóc cẩn thận mà còn đưa đến hai vạn Huyền Nguyên Đan cho Lâm Động dùng khi tu luyện.
Lâm Động cũng không tỏ ra khách khí, bình thản nhận hết.
Đương nhiên hắn cũng không bị dao động vì chút ân huệ này.
Nếu Cổ gia không nỡ cho hắn một suất vào Hồng Hoang Tháp thì hắn cũng dứt khoát rời khỏi đây luôn.
o0oNăm ngày nhanh chóng trôi qua trong sự tĩnh lặng, Võ hội cũng đang tới gần…Ánh sáng từ ngoài cửa sổ chiếu vào, Lâm Động ngồi tĩnh lặng, mấy trăm viên Huyền Nguyên Đan xoay quanh người hắn, một luồng năng lượng thuần túy cùng một chút Sinh Khí mỏng manh lan tỏa ra, cuối cùng ào ạt chảy vào cơ thể Lâm Động.
Phụt phụt!Năng lượng nhanh chóng chảy ra từ Huyền Nguyên Đan, khi năng lượng bị hấp thụ hết, từng viên Huyền Nguyên Đan nhanh chóng tan vụn thành bột phấn bay đi theo gió.
Khi viên Huyền Nguyên Đan cuối cùng biến mất, Lâm Động chầm chầm mở mắt ra, tinh quang lóe lên trong mắt rồi nhanh chóng biến mất.
Két!Đúng lúc ấy, cánh cửa phòng khẽ mở ra, sau đó một cái đầu nhỏ bé thò vào.
Nàng thiếu nữ thấy Lâm Động đã tu luyện xong mới thở phào cười nói: Lâm Động đại ca, Mộng Kỳ tỷ bảo muội đưa huynh đến sảnh hội nghị! Ồ?Lâm Động nhướng mày.
Xem ra Cổ gia sắp cho hắn câu trả lời rồi.
Không biết bọn họ có nỡ bỏ ra một suất không? Nếu bọn họ không đồng ý thì hắn cũng có chút đau đầu, dù sao thì khó khăn lắm hắn mới có được cơ hội thức tỉnh Thạch phù, hắn không muốn dễ dàng từ bỏ.
Đi thôi!Lâm Động đứng dậy, mỉm cười với Cổ Nhã rồi bước ra ngoài.
Lâm Động đại ca…Cổ Nhã ở bên cạnh, ngẫm nghĩ một chút rồi hạ giọng nói: Nếu Cổ gia đưa ra câu trả lời khiến huynh không hài lòng thì huynh cứ làm theo điều mình muốn là được!Lâm Động khựng người, sau đó gật đầu cười hiền hòa.
Nha đầu này quá lương thiện, lúc này không ngờ lại đứng về phía hắn!o0oHai người đi vào một trang viên rộng lớn, một lúc sau mới dừng lại bên ngoài một căn phòng khách rộng rãi.
Cổ Nhã đẩy cửa ra, Lâm Động nhìn thấy bên trong đã có không ít người, tràng diện xem ra cũng rất long trọng.
Khi cửa được mở ra, những tiếng thảo luận bên trong cũng im bặt, sau đó mọi người cùng quay lại nhìn gã thanh niên đứng ở cửa, ánh mắt đều toát ra thần tình phức tạp.
Lâm Động liếc nhìn đại sảnh, vẻ mặt không chút biến sắc đi vào trong.
Trong đại sảnh không chỉ có Cổ Yên, Cổ Mộng Kỳ và các mấy trưởng bối Cổ Lăng hắn đã gặp, còn có không ít những gương mặt lạ lẫm khác, nhưng dường như bọn họ đều có vị trí khá cao trong Cổ gia.
Cuối cùng ánh mắt Lâm Động dừng lại ở vị trí đầu tiên.
Ở đó là một lão giả áo nâu, hai mắt sâu thăm thẳm lấp loáng tinh quang, quanh người tỏa ra luồng nguyên lực hùng hồn khiến không gian xung quanh như rung động.
Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn!Ánh mắt Lâm Động dừng lại trên người lão giả đó một lúc, từ luồng nguyên lực cường hãn như ẩn như hiện của ông ta, Lâm Động có thể biết được ông ta ở tầng thứ nào.
Đến cấp cường giả này cũng ra mặt, không hổ là một trong Ngũ Đại Gia Tộc!Lâm Động thầm nhủ trong lòng, rõ ràng lão giả này là người có địa vị cao nhất ở đây.
Lâm Động liếc mắt nhìn người bên cạnh, ở đó là một nam tử mặc bạch y, khá anh tuấn, chỉ là gương mặt hơi tái nhợt, khí tức yếu ớt, rõ ràng là bị trọng thương.
Cổ Vân Thiên?Lâm Động liếc nhìn người đó thêm một cái, thầm đoán thân phận của người dó.
Hiển nhiên đó là Cổ Vân Thiên, nhân vật ưu tú nhất trong số các đệ tử trẻ tuổi của Cổ gia.
Ha ha, vị đây chắc chắn là người viện trợ mà Tiểu Yên mời đến, Lâm Động tiểu bằng hữu?Lão giả áo nâu mỉm cười thiện cảm với Lâm Động, nói.
Lão phu Cổ Thạc, Trưởng lão của Cổ gia!Lâm Động nghe vậy, lập tức cung tay: Bái kiến Trưởng lão Cổ Thạch.
Cổ Thạc xua tay, quét mắt quanh người Lâm Động rồi nói: Ta đã nghe nói về sự việc! Lâm Động tiểu bằng hữu, có lẽ ngươi biết mức độ quan trọng của ba suất vào Hồng Hoang Tháp, Cổ gia ta vô cùng coi trọng nó.
Không biết tiểu bằng hữu có thể đổi điều kiện khác không?Lâm Động khẽ lắc đầu, ánh mắt nhìn thẳng vào Cổ Thạch, khẽ nói: Ta chỉ cần một điều kiện đó, những cái khác đều không cần!Cổ Thạc hơi nhíu mày, những người ở xung quanh cũng thì thầm bàn tán tỏ ý bất mãn.
Trưởng lão Cổ Thạch, không biết ngài cho rằng Cổ gia các ngài có bao nhiêu khả năng giành được chức Quán quân?Lâm Động khẽ cười, hỏi.
Không đến hai phần!Cổ Thạc do dự một chút rồi trả lời.
Ông ta cũng biết với thực lực của đám đệ tử Cổ gia, đừng nói đến giành Quán quân, ngay cả việc chiến thắng ba Gia tộc còn lại cũng rất khó khăn.
Trưởng lão Cổ Thạch, nếu không giành được Quán quân thì đừng nói ba suất, ngay cả việc bước chân vào Hồng Hoang Tháp cũng không thể.
Trong điều kiện như vậy, lại ngồi thảo luận xem có nên bỏ ra một suất không, có phải nghĩ hơi quá nhiều rồi không?Lâm Động vừa dứt lời, đại sảnh lập tức ồ lên, vẻ mặt một vài người hiện lên nộ sắc, rõ ràng bọn họ cho rằng Lâm Động đang hạ thấp Cổ gia bọn họ.
Cổ Thạc chau mày, nhất thời vung tay ngăn những lời nghị luận lại, ông ta nhìn Lâm Động, nói: Lâm Động tiểu bằng hữu nói tuy không dễ nghe lắm, nhưng đây là sự thật.
Nếu không giành được Quán quân thì Cổ gia ta không có tư cách bước vào Hồng Hoang Tháp!Nói đến đây, Cổ Thạc ngưng lại một chút, ánh mắt hơi lấp lánh: Ta nghe Mộng Kỳ nói, ngươi đã từng nói nắm chắc năm phần có thể đánh bại Thân Đồ Tuyệt?Vừa dứt lời thì có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Động đầy hoài nghi.
Nam tử bạch y ở bên cạnh Cổ Thạch cũng ngẩng đầu lên, khí tức của hắn tuy có vẻ yếu ớt, nhưng vẫn nhìn ra được phong thái không tầm thường.
Ánh mắt hắn nhìn Lâm Động, hiển nhiên không hiểu tại sao Lâm Động lại có lòng tin lớn vậy.
Đúng vậy!Vẻ mặt Lâm Động không hề thay đổi, từ tốn gật đầu.
Cổ Thạc nheo mắt, nhìn Lâm Động không nói gì, một lúc sau bỗng giơ bàn tay ra, trên đó là một tấm lệnh bài kim loại.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL www.
Truyện FULL Đây là lệnh bài của người viện trợ Cổ gia.
Lâm Động tiểu bằng hữu, nếu ngươi thật sự có bản lĩnh đó thì hãy cầm lấy nó, về thù lao sẽ như ngươi nói!Cùng với lời nói đó, một luồng áp lực mạnh mẽ bỗng tỏa ra từ Cổ Thạc, bao trùm toàn bộ căn phòng khiến không ít người cảm thấy nặng nề, không thể động đậy được gì.
Ai cũng nhận ra, Cổ Thạc đang thăm dò thực lực của Lâm Động!Tất cả ánh mắt đổ dồn về phía gã thanh niên gầy gò kia.
Hắn khẽ nghiêng đầu như đang suy nghĩ gì đó rồi khóe miệng hơi nhếch lên.
Bịch bịch!Tất cả mọi người đều nhìn thấy gã thanh niên đó từ tốn bước từng bước về phía trước.
Bước chân của hắn phát ra những âm thanh trầm đục, dường như mặt đất cũng rung chuyển theo mỗi một bước chân kia, nhưng bước chân hắn không hề có dấu hiệu dừng lại!Uy lực của một cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn dường như chẳng có tác dụng áp chế với hắn!Cuối cùng hắn dừng lại trước mặt Cổ Thạch, khẽ mỉm cười, sau đó trước ánh mắt lấp lánh của Cổ Thạc và nam tử bạch y, giơ tay cầm lấy tấm lệnh bài.
Hợp tác vui vẻ!Lâm Động nắm tấm lệnh bài trong tay, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Cổ Thạc cười tươi.
Ánh mắt Cổ Thạc lộ ra tinh quang nhìn bộ dáng Lâm Động cầm lấy tấm lệnh bài như không có chuyện gì, gương mặt cũng không có động tĩnh gì lớn, nhưng trong lòng lại chấn động không nhỏ.
Cổ Thạc là cường giả Sinh Huyền Cảnh đại viên mãn, khoảng cách với Lâm Động không biết xa đến mức nào, áp lực như vậy, nếu là người khác như mấy người Cổ Mộng Kỳ cũng khó lòng chịu đựng nổi.
Vậy mà Lâm Động lại gần như chẳng bận tâm đến áp lực ấy!Bản lĩnh này không phải ai cũng có! Hắn ta…Tinh quang trong mắt Cổ Thạc dần tan đi, nhìn chăm chăm vào Lâm Động.
Chẳng trách mà hắn dám nói chắc chắn năm phần có thể giành được chức Quán quân từ tay Thân Đồ Tuyệt!Cổ Vân Thiên ở bên cạnh cũng nhìn cảnh tượng đó với ánh mắt kỳ dị.
Hắn biết rõ nguyên lực của Cổ Thạc mạnh đến mức nào, cho dù là hắn ở trạng thái tốt nhất cũng không thể ung dung được như Lâm Động hiện tại! Tiểu Yên, xem ra lần này quả thật muội đã tìm được một viện trợ rất tốt!Cổ Vân Thiên nghiêng đầu nhìn Cổ Yên và Cổ Mộng Kỳ ở bên cạnh, khẽ nói.
Đúng là hắn rất mạnh!Cổ Mộng Kỳ cũng gật đầu, nhìn Lâm Động với ánh mắt hiếu kỳ.
Thật không thể đoán được nếu hắn ta bộc phát thực lực triệt để thì sẽ có lực chiến đấu mạnh đến thế nào?Trên gương mặt lạnh lùng của Cổ Yên cũng hiện lên nụ cười, nàng nhìn Lâm Động với ánh mắt phức tạp.
Có ai ngờ được một người ban đầu nàng cho là phế nhân, hiện giờ đã trở thành cứu tinh của Cổ gia! Ha ha, Lâm Động tiểu bằng hữu, Võ hội lần này, Cổ gia phải nhờ cậy nhiều vào ngươi rồi!Cổ Thạc nở nụ cười ôn hòa.
Còn điều kiện của ta?…Lâm Động cười cười.
Nếu Cổ gia ta giành được Quán quân Võ hội thì ngươi sẽ có một suất vào Hồng Hoang Tháp!Cổ Thạc trầm giọng nói.
Đa tạ!Lâm Động thở phào, kết quả thế này là tốt nhất.
Ngày mai Võ hội sẽ bắt đầu, hôm nay Lâm Động tiểu bằng hữu hãy nghỉ ngơi cho khỏe!Cổ Thạc cười, nói.
Lâm Động khẽ gật, ôm quyền với mọi người rồi quay người đi.
Vào khoảnh khắc hắn quay người, không ai nhận ra bên dưới làn da hắn có vô số những tia hắc quang dần dần tan đi.
Thực lực Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn của Cổ Thạc quả thật vô cùng cường hãn.
Mức độ đó thậm chí vượt qua cả các vịn Điện chủ của Tứ Điện Đạo Tông.
Nguyên lực ông ta tạo nên khiến một cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành cũng chống đỡ khó khăn.
Nhưng đáng tiếc, với Lâm Động có Thôn Phệ Tổ Phù mà nói thì thứ áp lực đó không có nhiều tác dụng!Trong đại sảnh, đám người của Cổ gia chờ đến khi Lâm Động rời đi rồi mới bắt đầu bàn tán, rõ ràng là bọn họ vô cùng kinh ngạc vì Lâm Động có thể dễ dàng lấy đi lệnh bài trong tay Cổ Thạc như vậy.
Tên Lâm Động này không đơn giản! Không hiểu hắn chui từ đâu ra? Chưa từng nghe đệ tử trong Hải vực Thiên Phong có người nào tên như thế!Cổ Thạc khẽ cười, nói.
Trưởng lão Cổ Thạch, người cho rằng hắn thật sự sẽ đánh lại được Thân Đồ Tuyệt sao?Cổ Vân Thiên khẽ hỏi.
Điều đó ta không dám chắc chắn, tên tiểu tử Thân Đồ Tuyệt cũng không phải loại tầm thường.
Nhưng ít nhất Lâm Động là một viện trợ tốt hơn Mặc Đào.
Cổ Thạc lắc đầu, hai mắt hơi nheo lại, lẩm bẩm nói: Còn liệu hắn có giao đấu được với Thân Đồ Tuyệt như hắn nói không thì phải đợi đến lúc đó mới biết… Mong là hắn nói thật! Nếu hắn giúp chúng ta giành được chức Quán quân thì cấp cho hắn một suất cũng chẳng sao…Cổ Vân Thiên khẽ gật đầu, hắn nhìn thân ảnh Lâm Động rời đi, môi hơi mím lại.
Có lẽ Võ hội lần này sẽ rất thú vị, nhưng đáng tiếc hắn lại không thể tham gia vào!o0oNgày hôm sau, khi ánh nắng chan hòa chiếu xuống, Võ Hội Đảo khổng lồ cũng nhanh chóng sục sôi, vô số tiếng huyên náo vang tận lên trời xanh.
Két!Cánh cửa phòng đóng kín khẽ mở ra, Lâm Động bước ra ngoài.
Hắn thấy trong đình viện phía trước đã có Cổ Yên, Cổ Mộng Kỳ đang đứng đợi.
Ánh nắng chan hòa chiếu lên hai nữ tử dáng người thon thả, phản chiếu lại những đường sáng cong nhàn nhạt, vô cùng mỹ lệ.
Bạn đang đọc truyện tại http://truyenfull.
vn Lâm Động huynh, cũng sắp đến giờ rồi, chúng ta lên đường được chứ?Cổ Mộng Kỳ nhìn chăm chú gã thanh niên vừa mới bước ra, trên gương mặt hiền hòa nở nụ cười dịu dàng.
Ngoài ra, Võ hội lần này phải nhờ Lâm Động huynh chiếu cố nhiều rồi!Lâm Động hơi khựng người lại, nhất thời hiểu ra, ngạc nhiên hỏi: Hai người cũng tham gia Võ hội sao? Ừm, mỗi Gia tộc có ba người ra trận, bên phía Cổ gia là ba chúng ta!Cổ Mộng Kỳ mỉm cười.
Lâm Động hiểu ra, nhất thời cười: Nếu vậy thì pHải Đồng tâm hiệp lực một lần rồi! Chỉ cần Lâm Động huynh không trách ta cản trở là tốt rồi!Cổ Mộng Kỳ cười, nhất thời không nói gì thêm, quay người đi ra ngoài trước, theo sau là Lâm Động và Cổ Yên.
o0oTại trung tâm Võ Hội Đảo có một ngọn núi hùng vĩ, lúc này trong núi đã bị bao trùm bởi tiếng người nhốn nháo.
Trên đỉnh núi có rất nhiều sàn đấu được phân tách rõ ràng, vô cùng hoành tráng.
Khi bọn Lâm Động tới nơi thì xung quanh núi đã mênh mang biển người.
Trên trời thỉnh thoảng lại có tiếng gió rít, vô số thân ảnh ồ ạt đáp xuống.
Võ hội lúc mới bắt đầu chưa có gì cả, chỉ là tỷ thí học hỏi giữa cường giả các phương.
Vì trong Võ hội, Ngũ Đại Gia Tộc cũng có thể sẽ mời các cường giả biểu hiện nổi trội từ các nơi khác trở thành Hộ pháp hay là Cung phụng của Gia tộc bọn họ.
Ha ha, do đãi ngộ rất tốt nên rất nhiều cường giả bên ngoài mong muốn được Ngũ Đại Gia Tộc nhìn trúng.
Dù sao thì ở nơi như Loạn Ma Hải này, nếu có chỗ dựa là tốt nhất, hơn nữa các Gia tộc còn cung cấp cho bọn họ điều kiện tu luyện mà bọn họ cần.
Mấy người Lâm Động đáp xuống đỉnh núi, sau đó tiến về chỗ của Cổ gia.
Trong lúc đó Cổ Mộng Kỳ cũng mỉm cười giới thiệu tường tận về Võ hội.
Lâm Động nghe vậy thì mỉm cười gật đầu, nhưng cũng không nói gì hơn, làm như không nghe ra ý tứ lôi kéo của Cổ Mộng Kỳ.
Cổ Mộng Kỳ thấy thế, ánh mắt có phần thất vọng.
Thấy mấy người đến, Cổ Vân Thiên đứng dậy cung tay với Lâm Động, định nói gì đó nhưng ánh mắt đột nhiên nhìn lướt qua phía sau, gương mặt có phần khó coi.
Lâm Động nhìn theo ánh mắt Cổ Vân Thiên thì thấy ở các đó không xa có một đoàn người đi vào, trong đó có một thân ảnh quen thuộc, Ngụy Tùng! Ngụy Tùng sao?Lâm Động nheo mắt lại, lúc này hắn mới hiểu sao Cổ Vân Thiên lại như vậy.
Lâm Động nhìn qua Ngụy Tùng, sau đó ánh mắt dừng ở phía trước hắn.
Ở đó có hai thân ảnh, một người mặc áo xám, phía sau là thanh đại đao tạo hình khoa trương, mơ hồ tỏa ra thứ đao khí mạnh mẽ bá đạo.
Lâm Động nhìn nam tử đeo đao một cái rồi quay sang người kia.
Thân hình người này rất mỏng manh, gương mặt cũng bình thường, nhưng nụ cười của hắn khiến người ta thấy lạnh toát xương sống.
Lâm Động nhìn qua, ánh mắt khẽ nheo lại.
Hắn có thể cảm nhận được năng lượng mạnh mẽ toát ra xung quanh hai kẻ đó, xem ra cũng là nhân vật khó nhằn! Nam tử đeo đao kia chính là Ngụy Chân của Ngụy gia, có thể coi là kẻ thực lực mạnh nhất trong số các đệ tử trẻ tuổi của Ngũ Đại Gia Tộc.
Sơn Nhạc Đao Pháp của Ngụy gia cũng đã được hắn tu luyện thành thục…Cổ Mộng Kỳ khẽ nói, chỉ là Lâm Động có thể cảm nhận được sự nặng nề trong lời nói đó.
Người kia thì sao?Lâm Động khẽ gật đầu rồi khẽ hỏi.
Hắn ta…Cổ Mộng Kỳ nhìn nam tử không nổi bật bên cạnh Ngụy Chân, nhíu mày.
Đó là Quỷ Thương Thần La, Đại đồ đệ của Tà Cốt lão nhân!Cổ Vân Thiên ở bên cạnh, sắc mặt tối sầm lại, nghiến răng nói: Chính hắn đã khiến ta trọng thương!Mấy người Cổ Mộng Kỳ siết chặt tay, trong mắt cũng hiện lên nộ hỏa.
Đại đệ tử của Tà Cốt lão nhân?Lâm Động hơi nhíu mày, nhìn Cổ Yên một cái.
Nói vậy thì Thần La chính là sư huynh của gã Từ Vẫn kia rồi!Lâm Động ngẩng đầu lên nhìn, lúc này Thần La dường như cũng nhận ra ánh mắt của hắn, quay lại nhìn Lâm Động, nụ cười trên mặt hắn càng tươi hơn.
Nhất thời hắn giơ bàn tay về phía Lâm Động, chém trong hư không một cái, giọng nói lạnh lẽo vọng ra từ miệng: Lâm Động, mạng của ngươi ta sẽ lấy thay cho sư đệ ta!Lâm Động nheo mắt lại, đúng là oan gia ngõ hẹp! Lâm Động huynh, huynh có xích mích với tên Thần La đó sao?Động tác của Thần La không hề che giấu nên Cổ Vân Thiên ở bên cạnh cũng nhìn thấy rõ ràng, hắn khựng lại một chút rồi ngạc nhiên hỏi.
Khi tranh đoạt Sinh Sinh Huyền Linh Quả ở Huyền Linh Đảo, tên đi cùng Ngụy Tùng chính là sư đệ của Thần La, cuối cùng bị Lâm Động giải quyết rồi!Cổ Yên giải thích.
Hả?Mấy người Cổ Vân Thiên sững người, nhất thời chép miệng, không ngờ một người nhìn có vẻ hiền hòa này lại dám giết cả đệ tử của Tà Cốt lão nhân! Thế thì Lâm Động huynh nếu gặp phải Thần La thì phải cẩn thận một chút.
Tuy quan hệ giữa sư huynh đệ bọn chúng không tốt lắm, nhưng dù sao cũng cùng là môn hạ của Tà Cốt lão nhân…Cổ Vân Thiên nhắc nhở.
Lâm Động gật đầu cười.
Thực lực của Thần La đúng là không vừa, nhưng muốn lấy mạng Lâm Động hắn thì có lẽ chưa đủ.
Đúng rồi, rốt cuộc Tà Cốt lão nhân có thực lực thế nào?Lâm Động bỗng hỏi.
Việc hắn giết Từ Vẫn nếu để Tà Cốt lão nhân biết thì chắc chắn lão sẽ không ngồi yên, hiển nhiên sẽ đích thân ra tay.
Với sự nguy hiểm ẩn tàng này, Lâm Động cảm thấy tìm hiểu được một chút tình hình thì tốt hơn.
Tà Cốt lão nhân cũng có danh khí không nhỏ ở Hải vực Thiên Phong, bản thân cũng được Tà Phong Động Thiên xem trọng.
Mấy năm trước hắn đã đạt đến cảnh giới Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn.
Theo Cổ gia bọn ta được biết thì hai năm nay lão cũng thử đột kích Tử Huyền Cảnh, nếu thành công thì có lẽ lại là nhân vật nổi trội của Hải vực Thiên Phong rồi.
Nét mặt Cổ Vân Thiên có chút nặng nề nói.
Lâm Động nheo mắt, cũng cảm thấy có chút bất ngờ.
Nếu Tà Cốt lão nhân chỉ là Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn thì hắn cũng không quá sợ hãi, dù không đánh lại được thì hắn cũng có thể chạy thoát.
Nhưng nếu lão là Tử Huyền Cảnh thì có chút khó khăn rồi…Cường giả Sinh Tử Huyền Cảnh, cấp bậc Sinh Huyền Cảnh thì Sinh Khí hòa nhập với nguyên lực khiến nguyên lực dồi dào như đại dương, khi chiến đấu chỉ giơ tay nhấc chân thôi cũng tỏa ra uy năng cực lớn.
Hơn nữa Sinh Khí còn có khả năng trị thương thần kỳ, dù có bị đứt tay chân cũng có thể tái sinh.
Cường giả có thực lực Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn, nhục thể gần như ở trạng thái bất diệt.
Nếu nói Sinh Huyền Cảnh tăng cường khả năng chịu đựng của bản thân thì Tử Huyền Cảnh lại tăng cường sức sát thương.
Trước thứ Tử Khí đó, mọi vật đều không thể tồn tại, sức phá hoại vô cùng khủng bố! Hơn nữa nếu thân thể bị Tử Khí xâm thực thì dù là Sinh Khí cũng không thể phục hồi được.
Cũng có nghĩa là Sinh Khí không hề có tác dụng trị thương trước Tử Khí!Đó cũng là điều khiến cường giả Tử Huyền Cảnh có thể áp đảo cường giả Sinh Huyền Cảnh!Vì thế nếu Tà Cốt lão nhân thật sự đột phá được Sinh Huyền Cảnh thì Lâm Động sẽ rất đau đầu.
Lâm Động nhíu mày, sau đó rất nhanh liền giãn ra.
Hiện giờ không phải lúc nghĩ những điều đó.
Dù sao đến khi ra khỏi Hồng Hoang Tháp, hắn cũng sẽ rời khỏi đây.
Loạn Ma Hải vô cùng rộng lớn, một Tà Cốt lão nhân cũng không thể một tay che cả bầu trời.
Thực lực Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn cũng chỉ khiến lão có thể ra oai ở Hải vực Thiên Phong, nếu đến nơi khác chắc chắn cũng chẳng mấy ai sợ hắn!Nghĩ vậy, Lâm Động cũng thu lại ánh mắt nhìn Thần La, sau đó ngồi xuống chỗ của Cổ gia, chờ Võ hội bắt đầu.
Thần La thấy vậy cũng cười nhạt, cũng không có động thái khiêu khích nữa.
Đến lúc đó nếu gặp phải, đích thân động thủ sẽ tốt hơn! Đó chính là kẻ đã giết Từ Vẫn huynh sao? Ha ha, Thần La huynh không cần nổi giận, hắn không chạy được đâu!Ngụy Chân nhìn Lâm Động rồi cười nói.
Tên phế vật đó bị giết cũng là vì hắn vô dụng, nhưng dù sao hắn cũng là sư đệ của ta, việc này mà truyền ra ngoài cũng không tốt cho thanh danh của ta.
Vì thế thù này ta vẫn phải báo cho hắn!Lời nói của Thần La không có chút tình cảm nào đối với người gọi là sư đệ kia, sự vô tình đó khiến người của Ngụy gia cũng chỉ biết cười khan.
Ngụy Chân khẽ gật đầu, quét mắt ra xung quanh rồi nói: Cổ Vân Thiên của Cổ gia đã trọng thương không thể ra trận.
Hiển nhiên Ngụy gia chúng ta sẽ giành thắng lợi dễ dàng thôi.
Chỉ là giành chức Quán quân thì có chút rắc rối!Nghe thấy thế, vẻ mặt Thần La cũng hiện chút nặng nề, sau đó hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía đỉnh núi.
Ở đó có một khu quảng trưởng rộng lớn, phía cuối là một tòa Thạch tháp cổ xưa tỏa ra thứ khí tức Hồng Hoang.
Đó chính là Hồng Hoang Tháp, mà ở đó có Thân Đồ gia, Thiết Tu La Thân Đồ Tuyệt cũng trấn thủ ở nơi đó!Cao ngạo như Thần La cũng thấy dè chừng với vị cường giả trẻ tuổi uy danh hiển hách này!o0o Đó là người của Tống gia, thấy nam tử lam y ở hàng đầu không? Đó là Tống Thành, đệ tử có thực lực mạnh nhất của Tống gia, thực lực cũng là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành đỉnh phong.
Đằng kia là Tô gia, người dẫn đầu là Tô Nham.
Người này cũng có chút kỳ lạ, năm năm trước hắn gần như đứng hạng bét trong Tô gia, nhưng sau đó tìm được một Cổ tàng, lấy được truyền thừa, chỉ trong năm năm đã trở thành đệ tử mạnh nhất Tô gia!Tiếp đó cũng có người của hai đại Gia tộc còn lại xuất hiện, Cổ Yên cũng nhẫn nại giới thiệu đối thủ cho Lâm Động.
Lâm Động nghe vậy cũng nhìn sang, Tống Thành mặc lam y, phong độ ngời ngời, khí chất không tệ, có thể coi là mỹ nam tử hạng nhất.
Còn Tô Nham so với Tống Thành có chút bình thường, hắn rất ốm, nhưng đôi mắt thì rất có thần.
Bề mặt da lộ ra dưới lớp áo tạo một cảm giác rất cứng rắn.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL www.
Truyện FULLHiển nhiên Lâm Động có hứng thú với Tô Nham hơn, người bỗng nhiên biến đổi từ mức tầm thường trở thành nhân vật kiệt xuất, từ trước đến nay đều không phải người đơn giản.
Lâm Động cũng có thể nhận ra chắc chắn Tô Nham khó đối phó hơn Tống Thành.
Không hổ là Ngũ Đại Gia Tộc của Hải vực Thiên Phong, những đệ tử trẻ tuổi này đều là nhân vật xuất sắc!Sau khi quan sát một lượt, Lâm Động cảm thán.
Hiển nhiên Võ hội lần này sẽ có rất nhiều điều bất ngờ thú vị.
o0oThời gian dần trôi đi trong không khí sôi sục đó, nhưng Võ hội không bắt đầu ngay, mà dưới sự khống chế của Ngũ Đại Gia Tộc, các sàn đấu đã bắt đầu diễn ra những trận đánh giao hữu giữa cường giả của thế lực các phương.
Không ít cường giả muốn thể hiện thực lực để thu hút sự chú ý của Ngũ Đại Gia Tộc.
Tuy khi vào Gia tộc sẽ mất chút tự do, nhưng lại có điều kiện tu luyện ưu việt.
Lâm Động cũng không chút hứng thú với sự giao lưu đó, hắn ngồi nhắm mắt dưỡng thần.
Đến khi mặt trời lên cao, tiếng huyên náo mới dần dịu đi, đột nhiên hắn cảm nhận thấy Cổ Mộng Kỳ ở bên cạnh đứng dậy.
Bắt đầu rồi sao?Lâm Động khẽ mở mắt ra.
Cũng đúng vào lúc ấy, mọi người ngẩng đầu lên nhìn thấy trên không trung ở quảng trường có một vài lão giả đứng lơ lửng trên đó, là người của Thân Đồ gia! Võ hội mỗi năm đều diễn ra, chắc chắn quy tắc cũng không cần nói nhiều nữa, vẫn như cũ, bốc thăm chọn đối thủ.
Mỗi Gia tộc chọn ba người thi đấu!Tiếng nói hùng hồn của lão giả vang vọng khắp không trung.
Lão ta vừa dứt lời thì có một vòng sáng bay lên từ lòng bàn tay, trong đó là bốn lá thăm ánh sáng đang xoay tròn.
Phụt!Vòng ánh sáng xuất hiện, Cổ Mộng Kỳ lập tức đứng dậy, đồng thời còn người của ba Gia tộc khác, bọn họ đều giơ bàn tay ra, hấp lực bùng phát, hút một lá thăm về chỗ của mình.
Khi lá thăm chui ra khỏi vòng sáng thì cũng có tia sáng kéo dài ra, đến khi rơi vào tay Cổ Mộng Kỳ thì tia sáng ấy nối liền với một lá thăm khác, lá thăm của Tô gia!Lâm Động nheo mắt, ngẩng đầu lên nhìn về phía Tô Nham đang cầm lá thăm.
Hắn cũng nhìn Lâm Động, nở nụ cười đầy chiến ý.
Trận đấu đầu tiên đối thủ của Cổ gia là Tô gia! Đối thủ vòng đầu của chúng ta là Tô gia!Cổ Mộng Kỳ ngẩng đầu lên nhìn về hướng lá thăm ánh sáng chiếu tới, ánh mắt lấp lánh, khẽ nói.
Cũng may chưa gặp ngay Ngụy gia!Cổ Yên thở phào, hiện tại trong bốn Gia tộc, hiển nhiên Ngụy gia thực lực mạnh nhất, nếu ngay vòng đầu tiên đã gặp phải bọn chúng thì thực lực sẽ tiêu hao không nhỏ.
Rồi cũng phải gặp thôi!Lâm Động nói với vẻ không mấy bận tâm.
Cổ Mộng Kỳ gật đầu, sau đó giơ bàn tay ra, lá thăm ánh sáng lập tức chia làm ba đưa cho hai người Lâm Động, nói: Hai người cũng bốc thăm đi, nó sẽ quyết định đối thủ ngẫu nhiên!Cổ Yên bốc trước, thăm vừa vào tay thì một tia sáng bắn ra về phía Tô gia, liên kết với một nam tử dáng người cao lớn.
Tô Thái!Cổ Yên hơi nhíu mày lại, rõ ràng nàng cũng hiểu chút ít về hắn.
Lâm Động huynh bốc đi!Cổ Mộng Kỳ nhìn đối thủ của Cổ Yên, hơi cau mày, rồi nhìn Lâm Động cười nói.
Lâm Động gật đầu đưa tay lấy chiếc thăm, trước bao ánh mắt chăm chú, tia sáng chiếu lên chiếc thăm trong tay của một nam tử gầy guộc.
Xung quanh lập tức vang lên những âm thanh kinh ngạc, sau đó rất nhiều ánh mắt đều nhìn về phía Lâm Động, tiếng xì xào cũng dần vang lên.
Kia hình như không phải người của Cổ gia? Chắc chắn là người viện trợ, nhưng mà sao lạ mặt vậy? Khí tức của hắn cũng là Sinh Huyền Cảnh, nhưng xem ra mới tấn cấp không được bao lâu, thực lực đó có đánh lại được Tô Nham không? Chẹp chẹp, lần này Cổ gia xui xẻo rồi! Thực lực của Tô Thái chỉ kém mỗi mình Tô Nham mà thôi, nhưng Cổ Yên chỉ mới đột phá Sinh Huyền Cảnh chưa được bao lâu! Đúng thế, ba trận của Cổ gia thì có hai trận là nguy hiểm rồi! …Nghe được những lời bàn tán đó, không ít ánh mắt từ bên Cổ gia nhìn về phía này.
Chia cặp như vậy dường như không công bằng với bọn họ, nhưng việc chia cặp này là ngẫu nhiên, gặp phải tình huống này chỉ có thể nói bọn họ xui xẻo mà thôi.
Chia kiểu này không tốt với chúng ta sao?Lâm Động nghiêng đầu hỏi Cổ Mộng Kỳ.
Nếu ngươi chỉ có thực lực như vẻ ngoài thì đúng là không tốt!Cổ Mộng Kỳ cười nói, sau đó nàng nhìn về hướng Tô Nham, nói: Ngươi gặp phải đệ tử mạnh nhất Tô gia, còn ta gặp kẻ yếu nhất trong ba người của Tô gia lần này! Còn Tiểu Yên thì có chút phiền phức.
Tô Thái đã đạt đến Sinh Huyền Cảnh từ lâu, muội ấy có khả năng thua khá lớn, vì thế trọng điểm của cuộc tỷ thí nằm ở trận chiến của ngươi với Tô Nham.
Sự thắng thua của các ngươi sẽ quyết định hai nhà Cổ Tô, ai vào vòng tiếp theo.
Lần này chúng ta có thể coi là sự đối đầu giữa mạnh nhất với mạnh nhất, mạnh vừa với yếu nhất và yếu nhất với mạnh vừa.
Nhìn bề ngoài thì coi như năm năm thắng thua, đương nhiên…Nói đến đây, Cổ Mộng Kỳ dừng lại một chút, nhìn chăm chú Lâm Động rồi khẽ nói: Vẫn là câu nói đó, thực lực thật sự của ngươi phải vượt xa bề ngoài, nếu thua Tô Nham thì chúng ta sẽ thua…Về phần thực lực Lâm Động, sau cuộc chiến với Mặc Đào và lần thử thách của Cổ Thạch, bọn họ cũng đã hiểu được phần nào, nhưng dù sao cũng chưa thấy Lâm Động thật sự ra tay bao giờ.
Vì thế chẳng ai biết khi đối đầu với đệ tử ưu tú nhất của Tô gia, Lâm Động sẽ thể hiện được thực lực như thế nào.
Ừm!Lâm Động gật gù, cũng không nói gì thêm, mọi việc rồi sẽ rõ ràng khi thật sự quyết đấu, giờ có nói gì cũng vô ích.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL Vào đi!Cổ Mộng Kỳ thấy vậy, tay vẫy một cái rồi bay đi trước, đáp xuống một sàn đấu rộng rãi phía dưới.
Lâm Động, nhờ vào ngươi đấy!Cổ Yên nhìn Lâm Động, cười với vẻ bất lực rồi bay đi, xem ra nàng cũng rõ trận đấu của mình có lẽ khả năng thua khá cao.
Lâm Động nhún vai, bay xuống sàn đấu rồi ngẩng đầu lên nhìn Tô Nham.
Lúc này Tô Nham cũng nhìn về phía Lâm Động, gương mặt gầy guộc hiện lên nụ cười nhạt, chân nhún một cái, âm thanh xé gió vang lên, nhất thời hắn xuất hiện ngay trên sàn đấu Lâm Động đang đứng.
Trên không trung, ánh mắt lão giả của Thân Đồ gia lộ tinh quang quét nhìn xung quanh rồi nói: Đã vào sàn đấu hết rồi thì bắt đầu thôi! Ngoài ra, trong khi thi đấu quyền cước vô tình, có bất cứ tổn thất gì đều phải tự chịu trách nhiệm!Uỳnh!Lời vừa dứt thì nguyên lực ở ba sàn đấu lập tức bùng nổ, hai trong số ba nơi đã bắt đầu cuộc chiến.
Mọi ánh mắt đều tập trung về ba nơi đó, sau đó đa số ánh mắt dần chuyển sang sàn đấu thứ ba.
Ở nơi đó, hai thân ảnh vẫn chưa có dấu hiệu động thủ.
Tô Nham của Tô gia!Tô Nham nhìn hai nơi đã động thủ, sau đó quay sang nhìn Lâm Động, cung tay cười nói.
Lâm Động!Lâm Động cũng cười, hắn biết Tô Nham đang đợi kết quả của hai trận đấu kia, tuy rằng hiển nhiên kết quả đã dự liệu được từ trước.
Bằng hữu đây dường như không phải người của Hải vực Thiên Phong?Tô Nham nói.
Hải vực Thiên Phong rộng lớn như vậy, Tô Nham huynh sao biết được hết phải không?Lâm Động cười.
Ha ha, cũng phải!Tô Nham cười.
Lâm Động huynh có lẽ cũng biết mức độ quan trọng của trận đánh giữa chúng ta?Lâm Động gật đầu, hắn cũng hiểu nếu Cổ Yên thua và Cổ Mộng Kỳ thắng thì hai bên hòa, còn hắn và Tô Nham ai thắng có nghĩa là Gia tộc của bên đó sẽ vào vòng tiếp theo.
Vậy thì xin lỗi, trận tỷ thí này ta phải thắng!Tô Nham mỉm cười.
Lâm Động khẽ lắc đầu cười.
Tô Nham cũng thật dứt khoát, chỉ là trận này, Lâm Động hắn cũng phải thắng, nếu không thì không thể vào Hồng Hoang Tháp được…Tô Nham dứt lời cũng không nói thêm nữa, hai tay chắp sau lưng chờ đợi hai trận đấu kia kết thúc.
Lâm Động cũng không ra tay, nhắm mắt định thần.
Thời gian trôi qua với bầu không khí kỳ lạ đó, hai trận tỷ thí kia cũng dần đến phút cuối.
Bịch bịch!Hai âm thanh trầm đục gần như cùng vang lên.
Nhất thời mọi người nhìn thấy hai thân hình bay khỏi sàn đấu, xung quanh lập tức rộ lên tiếng xôn xao.
Cổ gia, Cổ Mộng Kỳ thắng! Tô gia, Tô Thái thắng!Lão giả trên không trung thấy vậy, tay vung lên, giọng nói hùng hồn vang vọng khắp không gian.
Soạt soạt!Vừa dứt lời, mọi ánh mắt lập tức chuyển về phía sàn đấu thứ ba, nơi có hai người chưa ra tay.
Cổ Mộng Kỳ kéo Cổ Yên, sắc mặt có chút nhợt nhạt về chỗ của Cổ gia, sau đó ánh mắt có phần căng thẳng nhìn Lâm Động.
Mộng Kỳ tỷ, xin lỗi, muội thua rồi!Cổ Yên cười khổ.
Cổ Mộng Kỳ lắc đầu, mắt nhìn về phía trước, lẩm bẩm: Chúng ta vẫn chưa thua! Tiếp theo phải đợi xem Lâm Động liệu có thực lực như hắn nói không…o0oTrước bao ánh mắt chăm chú nhìn, Tô Nham chỉ mỉm cười, sau đó hai tay dần lộ ra khỏi ống tay, bàn tay hắn có màu xám tro, phảng phất tỏa ra năng lượng mạnh mẽ.
Lâm Động huynh, ta sẽ không nương tay đâu, huynh cẩn thận!Lâm Động dần mở mắt ra, hắn nhìn Tô Nham, bàn tay cũng đưa ra.
Xin chỉ giáo!Nguyên lực hùng hồn trào dâng như thủy triều tỏa ra xung quanh, không khí bị nguyên lực chèn ép phát ra những âm thanh trầm đục chấn động hồn phách.
Hai người trên sàn đấu nhìn thẳng vào nhau, ánh mắt đều vô cùng sắc lạnh, không khí căng thẳng bao trùm cả hai người.
Phốc!Chỉ một khoảnh khắc sau, ánh mắt Tô Nham lóe hàn quang, chân dậm mạnh, để lại một đạo tàn ảnh, còn bản thể đã biến mất một cách quỷ dị! Tốc độ của hắn căn bản mắt thường khó lòng nhìn thấy được!Nguyên lực hùng hồn bao phủ quanh người Lâm Động, ánh mắt nheo lại nhìn Tô Nham biến mất, nhất thời thân hình đột nhiên nghiêng đi.
Vút!Một bàn tay xám tro mang theo kình khí mạnh mẽ sượt qua tai Lâm Động, kình phong lướt qua khiến không khí phát nổ thành những tiếng trầm đục.
Phụt!Kình phong sượt qua, tay phải Lâm Động cũng nhanh chóng đưa ra, tóm lấy cổ tay Tô Nham, vai hơi nghiêng đi, cánh tay rung lên, một luồng năng lượng hung hãn bùng phát.
Năng lượng đổ dồn khiến thân ảnh phía sau Lâm Động bị hất đi, đập mạnh xuống đất.
Rắc!Nhưng khi thân ảnh đó sắp lao xuống đất thì bàn tay hắn giơ ra, chạm vào mặt đất, năng lượng mạnh mẽ khiến mặt đất vỡ vụn.
Sau đó bàn tay chống mạnh xuống mặt đất, thân thể xoay tròn, hai chân vẽ lên không khí một đường cong, mạnh mẽ tung thẳng về phía trán Lâm Động.
Binh!Sắc mặt Lâm Động vẫn không hề thay đổi, tay nắm lại, tung quyền thẳng về mũi chân Tô Nham.
Năng lượng cuồng bạo bùng phát, một quyền chặn đứng kình phong từ chân Tô Nham, đồng thời chân phải cũng tung ra tựa thanh đao nhọn chọc thẳng cổ họng Tô Nham!Khi Lâm Động sắp chạm vào cổ họng Tô Nham thì khuỷu tay Tô Nham bỗng vặn đi một cách quỷ dị, chặn đứng công kích, nhưng năng lượng mạnh mẽ vẫn khiến hắn bị đánh bay đi, mũi chân điểm trên không trung.
Lúc này vẻ mặt Tô Nham đầy sự ngưng trọng.
Xung quanh cũng vang lên những tiếng cảm thán, hai người vừa ra tay dường như chỉ đọ sức mạnh nhục thể, hơn nữa chiêu nào cũng hung hãn đánh thẳng yếu huyệt của đối phương.
Một số người có nhãn quang còn nhận ra hai người này đều có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, hơn nữa thủ đoạn cũng vô cùng hung hãn.
Phù!Trên chỗ ngồi của Cổ gia, mọi người cũng thở phào một hơi, xem ra đúng là Lâm Động cũng có chút bản lĩnh.
Bạn đang đọc truyện tại http://truyenfull.
vn Ra tay quả đoán, khí thế hùng hồn!Sắc mặt Cổ Vân Thiên nhợt nhạt, thầm gật đầu, sau đó cất tiếng tán thưởng, thực lực của hắn tương đương với Tô Nham, thấy Lâm Động lại không phân cao thấp với Tô Nham như vậy, trong lòng cũng yên tâm, Lâm Động có tư cách thay thế hắn! Nhưng giờ nói kết quả vẫn hơi sớm!Cổ Mộng Kỳ ở bên cạnh khẽ nói.
Cổ Vân Thiên gật đầu, hắn cũng biết trận đấu này mới chỉ bắt đầu, Tô Nham vẫn chưa dùng đến tuyệt chiêu thật sự.
Vì thế hiện giờ vẫn chưa thể chắc chắn ai sẽ chiến thắng! Ha ha, Lâm Động huynh được Cổ gia mời làm người viện trợ, thực lực quả nhiên không vừa!Tô Nham đứng trên không trung, cúi đầu nhìn Lâm Động, gương mặt ngưng trọng hiện nụ cười.
Tô Nham huynh cũng không kém!Lâm Động siết chặt tay, thực lực của Tô Nham không chỉ mạnh hơn Mặc Đào một bậc, thậm chí có thể so sánh được với Nguyên Thương khi dùng đến Linh ấn.
Nhưng Lâm Động lúc này cũng mạnh hơn nhiều so với lúc giao đấu với Nguyên Thương! Nhưng ta cũng đã nói rồi, trận tỷ thí này ta phải thắng!Tô Nham mỉm cười, hai tay chầm chậm đưa ra, trên bàn tay tỏa ra ánh sáng xám tro cùng nguồn năng lượng vô cùng nguy hiểm.
Hắc Ma Thủ!Giọng nói nhẹ nhàng âm u vang ra từ miệng Tô Nham, một chùm sáng xám tro hùng hồn bắn ra từ bàn tay hắn, sau đó nhanh chóng ngưng tụ lại hình thành chất sừng phủ đầy hai tay Tô Nham, nhìn qua vô cùng quỷ dị.
Sau đó lại có thêm vô số chiếc gai xương nhọn mọc ra từ cánh tay hắn, nhìn từ xa tựa như cánh tay của Ác ma, uy mãnh mà đầy lực sát thương!Soạt!Ánh sáng xám tro bắt đầu chìm xuống, trên gương mặt Tô Nham có một luồng khí xám lướt qua, thân hình như quỷ mị xuất hiện trước mặt Lâm Động, một quyền không hề hoa mỹ tung thẳng về phía Lâm Động!Bùm!Nguyên lực hùng hồn như sóng triều cuộn trào, mơ hồ như còn có tiếng quỷ quái gầm rú chọc thẳng vào hồn phách người ta.
Cảm nhận được thanh thế của một quyền này, ánh mắt Lâm Động nheo lại, nắm đấm siết chặt, một gốc hắc thụ hiện ra trong tay, cánh tay vung lên đánh lên chưởng phong của Tô Nham!Keng!Tia lửa bắn ra tung tóe, âm thanh kim loại va chạm vang lên, từng đợt năng lượng cuồng bạo có thể nhìn thấy bằng mắt thường lan tỏa ra bốn phía.
Những nơi năng lượng đi qua, mặt đất đều vỡ ra thành vô số đường rạn nứt!Uỳnh uỳnh!Tô Nham thấy đòn công kích của mình bị Lâm Động chặn lại, lông mày chau lại, nhưng lần này không hề lùi lại, trái lại còn tiếp cận Lâm Động, song quyền xé tan không khí tạo nên hai luồng quyền phong bá đạo ập về phía Lâm Động!Thế nhưng, đối mặt với đòn tấn công mạnh mẽ đó, Lâm Động không hề có ý tránh né.
Hắn biết cả hai đều là người có kinh nghiệm phong phú, lúc này chỉ cần yếu thế một chút thôi là sẽ bị cuốn vào công kích của đối phương.
Vì thế khi quyền phong bá đạo đó ập tới, nguyên lực hùng hồn chảy ồ ạt vào hắc thụ, hắc quang lan tỏa rồi oanh kích lên quyền ảnh.
Keng keng keng!Âm thanh kim loại va chạm vang lên không ngừng, hai quang ảnh lao vào nhau hỗn chiến, kình phong cuồng bạo bắn ra khắp bốn phía khiến không ít người kinh hãi.
Binh!Lại một đòn hung hãn nữa, Lâm Động và Tô Nham đều lùi sau mấy bước, nơi bàn chân đặt xuống, mặt đất đều vỡ tan!Soạt!Tô Nham vừa đứng vững đã lại lao tới, ánh sáng xám cuộn trào từ bàn tay hắn.
Hắc Ma Thủ, Thực Cốt!Tiếng gầm trầm thấp vọng ra từ miệng Tô Nham.
Sau đó hắn tung quyền, ánh sáng xám tro biến thành một đường năng lượng xuyên thủng hư vô oanh kích lên Lâm Động.
Đại Hoang Nhân Thiên Thủ!Lâm Động cũng đánh ra một chưởng, khoảng không phía sau hắn chợt nổ tung, một luồng khí tức hoang vu tỏa ra, sau đó một đạo chưởng ấn hàng trăm trượng đánh xuống luồng năng lượng màu xám kia!Bùm!Ánh sáng chói lòa bùng phát, làn sóng năng lượng đáng sợ khiến quảng trường nứt thành vô số đường rạn nứt khổng lồ.
Bụi mù cuộn lên từ dưới đất khiến tầm mắt bị che mờ, một thân ảnh chầm chầm bay lên không trung.
Tô Nham nhìn đám bụi bặm dần tan đi, thân ảnh trẻ tuổi kia vẫn đứng hiên ngang, đồng tử không khỏi co rút lại.
Như vậy cũng không đối phó được với ngươi sao?Tô Nham mím môi, không ngờ công kích đã mạnh như vậy rồi mà vẫn không tạo được sát thương gì cho Lâm Động.
Thực lực của Lâm Động đã vượt xa những gì hắn nghĩ! Đối thủ thật khó đối phó, quả nhiên phải dùng toàn lực rồi!Tô Nham nhìn Lâm Động, thở dài một tiếng, sau đó mười ngón tay hắn khẽ chạm nhau, tinh huyết chảy ra từ đầu ngón tay, hắn dùng những đường tinh huyết kia vẽ qua thân thể, dấu máu vẽ lên người hắn một đạo phù văn quỷ dị! Đó là…Mấy người Cổ Mộng Kỳ nhìn thấy vậy, đồng tử cũng co nhỏ lại, hai nắm tay siết chặt.
Thanh âm khàn đặc vọng ra từ miệng Tô Nham, huyết phù trên người hắn bỗng chốc bắn ra hồng quang, thân thể hắn cũng bắt đầu nhu động… Hắc Yêu Bất Hủ Thể!
Xem tiếp...vũ động càn khôn
truyện tranh vũ động càn khôn
truyện vũ động càn khôn
vũ động càn khôn truyện chữ
đọc truyện vũ động càn khôn
vũ động càn khôn chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License