Vũ động càn khôn
Chapter
0097
Lâm Động ca, sao vậy?Ánh mắt đột ngột tối tăm, dữ dằn của Lâm Động khiến Mộ Linh San sững người, rồi vội hỏi.
Lâm Động chầm chậm lắc đầu, chỉ là mắt vẫn nhìn chằm chằm vào ba người bên trên đám mây ở phía xa, hắn không ngờ lại gặp người của Nguyên Môn ở đây…Hơn nữa, từ ánh mắt chúng nhìn hắn, Lâm Động biết có lẽ chúng đã nhận ra hắn từ lâu.
Không ngờ tay chân của Nguyên Môn đã vươn tới tận Loạn Ma Hải…Mắt Lâm Động lóe hàn quang, đây là lần đầu tiên hắn gặp người của Đông Huyền Vực ở đây.
Nhưng đã gặp thì cũng không thể làm như không thấy được.
Gương mặt Lâm Động thoáng qua chút sát ý, hắn và Nguyên Môn có thù hận rất sâu đậm, mà lúc này ba bọn chúng dường như cũng chẳng có ý gì tốt, Lâm Động cũng không ngại tạm lấy chút lãi từ chúng đâu.
Từ trên ba người này, Lâm Động cảm nhận được một luồng sức mạnh ngang ngược, dường như còn mạnh hơn cả Bàng Hạo.
Rõ ràng ba người này cũng không phải loại tầm thường trong Nguyên Môn.
Lâm Động ca có ân oán với chúng sao?Mộ Linh San lúc này cũng đã phát hiện ra ba người kia, hạ giọng hỏi.
Lâm Động khẽ gật đầu.
Có cần động thủ không?Mộ Linh San nắm chắc lấy Sinh Tử Quan Cái, ánh mắt hiện lên vẻ nôn nóng muốn thử.
Tạm thời không cần.
Việc quan trọng nhất bây giờ là vào Lôi Điện.
Lâm Động khẽ lắc đầu, hắn cũng biết phân biệt việc chính việc phụ, dù thế nào quan trọng nhất vẫn là Lôi Đình Tổ Phù.
Nguồn: http://truyenfull.
vnNghe vậy, Mộ Linh San mới thu lại sự phấn khích trong ánh mắt.
Lâm Động cũng thu lại ánh mắt, gương mặt trở về với sự bình tĩnh như mặt hồ, chẳng ai biết được hắn đang nghĩ gì.
Hà, bị phát hiện rồi… Ánh mắt thật đáng sợ, cũng có chút bản lĩnh a…Khi Lâm Động thu lại ánh mắt, ba người kia bỗng nhiên cười, giọng cười có chút cợt nhả chứ chẳng có gì căng thẳng cả.
Lão đại, khi nào bọn ta có thể động thủ?Nam tử có mái tóc màu bạc lấp lánh cưởi, nhìn về phía nam tử có một lọn tóc trắng trước trán, cười hỏi.
Nam tử kia chỉ cười nhạt, đôi mắt đen sì của hắn có chút quỷ dị, dường như không có tiêu cự vậy: Đừng vội, vào Lôi Điện trước đã.
Chuyến đi này chúng ta có nhiệm vụ cần làm.
Nghe thế, ánh mắt nam tử tóc bạc kia lóe lên hắc quang quỷ dị, hạ giọng nói: Vị đại nhân đó…ở đây thật sao? Đương nhiên không phải giả.
Nam tử kia khẽ gật, rồi hắn nhìn về hướng Lâm Động, Cửu U Môn và Huyền Thiên Điện, khẽ nói: Ngoài ra, chúng ta còn phải lấy được ba ngọn ngân tháp.
Đã hiểu.
Hai người kia cười, ngữ khí rất thoải mái, dường như việc đoạt lấy ngân tháp từ tay bọn Lâm Động chẳng có gì khó vậy.
Nam tử có lọn tóc trắng rủ xuống kia cũng không nói nhiều.
Hai tay chắp sau lưng, ánh mắt lạnh lùng nhìn về tòa Lôi Điện nguy nga, ánh mắt lấp lánh hắc quang.
Lúc này, ở một nơi khác, một nhân ảnh được bao phủ bởi hồng bào cũng đang quét mắt xung quanh Lôi Điện nhìn một lượng lớn cường giả xuất hiện, rồi dường như nở một nụ cười.
Xem ra các lộ cường giả đến đây cũng không ít…khá thú vị…Dứt tiếng cười, hắn nhìn về phía Lôi Điện rồi thân hình bỗng chốc biến mất một cách quỷ dị.
Lâm Động ca, sao không ai vào trong Lôi Điện vậy?Mộ Linh San nhìn bốn phía, xung quanh đây có không ít cường giả nhưng kỳ lạ là không ai có ý định vào trong cả.
Xung quanh Lôi Điện được bị bao phủ bởi một tầng lôi canh, nhưng nó đang suy yếu, họ đang đợi tầng lôi canh đó tan đi.
Lâm Động cười.
Mộ Linh San nghe vậy mới hiểu ra, nhìn kỹ quả nhiên thấy xung quanh Lôi Điện là một tầng lôi quang khó nhận ra bằng mắt thường, chỉ có điều tầng lôi quang này đang dần tiêu tan.
Thời gian trôi qua, trên bầu trời thỉnh thoảng lại có tiếng gió rít, một số cường giả từ phía sau cũng tới, vô số thân ảnh xuất hiện khiến không gian náo nhiệt hơn nhiều.
Tầng lôi canh ngày một yếu dần, khoảng mười phút sau, một tiếng rắc khẽ vang lên, tầng lôi canh đã hoàn toàn biến mất.
Đúng lúc ấy, không gian bỗng nhiên lặng như tờ, ánh mắt của không ít cường giả lập tức trở nên vô cùng tham lam.
Động thủ!Đột nhiên, không biết ai lên tiếng, rồi sự yên lặng bị phá vỡ hoàn toàn, một số cường giả không kìm sự tham lam, lao tới Lôi Điện trước tiên.
Lâm Động nhìn họ với ánh mắt khá thản nhiên, thân hình cũng đứng yên bất động, những người kích động đó sẽ chết nhanh nhất.
Xoẹt xoẹt!Hàng trăm thân ảnh xẹt qua bầu trời, lao tới Lôi Điện với tốc độ kinh người, chỉ trong mấy giây đã đến trước cánh cổng khổng lồ của Lôi Điện.
Uỳnh!Nguyên lực hùng hồn biến thành hàng trăm đạo năng lượng xé tan không khí đánh lên cánh cổng Lôi Điện như vũ bão, tiếng uỳnh uỳnh vang vọng khắp không gian.
Bùm!Đối mặt với những công kích toàn lực của nhiều cường giả như vậy, cánh cổng khổng lồ màu bạc nhanh chóng nổ tung, một mùi vị cổ xưa tràn ra từ bên trong, cuối cũng tòa điện đóng chặt hàng nghìn năm nay đã lại được thấy ánh sáng mặt trời.
Xông vào!Thấy cánh cổng đã bị phá vỡ, những cường giả kia càng thêm hăng máu, vận nguyên lực bảo vệ cơ thể rồi xông vào trong.
Lâm Động vẫn thản nhiên nhìn cảnh tượng đó, nhưng khi người đầu tiên vào trong Lôi Điện, mắt hắn nheo lại.
Uỳnh!Tiếng sấm rền vang, ba đạo ngân quang từ bên trong Lôi Điện bắn thẳng ra, rồi đan xen vào nhau, xuyên thủng qua hàng trăm cường giả, tốc độ nhanh đến cực điểm.
Bùm bùm bùm!Ba đạo chạy xuyên không gian, đi đến đâu là có thân ảnh nổ tung thành một đống máu thịt đến đấy.
Chỉ trong một thời gian rất ngắn, hàng trăm cường giả đã bị tiêu diệt hoàn toàn, bụi máu mù mịt phía trước cổng Lôi Điện khiến không ít người kinh hãi.
Thứ gì vậy?Một số người kinh hoàng kêu lên, nhanh chóng vận nguyên lực.
Lâm Động vẻ mặt ngưng trọng nhìn ba đạo ngân quang, sau khi giết hàng trăm cường giả với tốc độ kinh người, ba đạo ngân quang cũng dần hiện thân ở phía trước Lôi Điện.
Ba thân ảnh màu bạc hiện ra, trên người chúng cũng phủ đầy ma văn, hắc khí tà ác mà mạnh mẽ không ngừng tỏa ra khiến nhiệt độ không khí như tụt hẳn đi.
Phù!Lâm Động khẽ thở ra một hơi, chắc hẳn ba cỗ ma thi này chính là Tam đại Lôi Vương còn lại mà Tả Phí nói rồi.
Ba người này trước khi chết đều có thực lực Tử Huyền Cảnh viên mãn, dù đã chết nhưng vẫn có thể sánh ngang Tử Huyền Cảnh đại thành.
Trước đó chỉ một ma thi Tử Huyền Cảnh đại thành đã khiến vô số cường giả thê thảm, mà lúc này có tới ba cỗ ma thi… Xem ra Lôi Điện không dễ vào rồi…Lâm Động nhìn nhân ảnh phía trước Lôi Điện, lầm bầm nói.
Ba nhân ảnh ngân quang lơ lửng phía trước Lôi Điện, hắc khí lan tràn, sự tà ác đó khiến không ít người phải tái mặt.
Lại là thứ khôi lỗi đáng chết này!Rất nhiều cường giả khi thấy ba thân ảnh đó sắc mặt đều trở nên khó coi.
Khi ở hồ sét, chỉ một cỗ ma thi đã vô cùng khó đối phó, vậy mà giờ lại xuất hiện tận ba cỗ.
Mùi máu tanh lan tỏa trong không gian, dưới sự kích thích đó, những cường giả bị sự tham lam che mờ lý trí lại dám xông lên lần nữa.
Ai cũng nhận ra sự lớn mạnh của ba cỗ ma thi này, vừa rồi hàng trăm cường giả cùng ra tay mà vẫn bị chúng giết dễ dàng như thái rau, vậy mà giờ vẫn còn người dám xông lên? Hà hà, ma văn sao…Ba kẻ của Nguyên Môn nhìn ba đạo ngân thi, ánh mắt lại hiện ý cười quỷ dị, nhưng cũng không hành động gì mà chỉ lạnh lùng quan sát, đợi xem những người khác làm thế nào để giải quyết.
Bên ngoài Lôi Điện nhất thời trở nên tĩnh lặng, không ít người ánh mắt đều lay động, chắc hẳn đang suy nghĩ cách ứng phó với cục diện hiện tại.
Lâm Động cũng không nói bất cứ điều gì, cường giả ở đây không ít, hơn nữa ai cũng có bản lĩnh, không cần thiết phải thể hiện uy phong gì cả.
Sự tĩnh lặng này không kéo dài lâu, Cửu U Môn và Huyền Thiên Điện nhìn nhau rồi bước ra trước số đông cường giả.
Chư vị.
Bàng Hạo cung tay, nói: Mục tiêu của chúng ta đều là vào trong Lôi Điện tìm bảo bối, nhưng nhất thiết phải giải quyết ba cỗ ngân thi này.
Tất cả cường giả đều nhìn chăm chăm về phí Bàng Hạo, nhưng không ai nói gì, vì họ đều biết Bàng Hạo ra mặt chắc chắn là hắn có tính toán của mình.
Theo ta được biết, ba cỗ ma thi này đều có thực lực Tử Huyền Cảnh đại thành.
Nếu giao đấu thì có lẽ chúng ta sẽ tổn thất nghiêm trọng.
Mọi người ai cũng động dung, ba cỗ ngân thi Tử Huyền Cảnh đại thành đúng là rất khó đối phó.
Lẽ nào Bàng Hạo huynh có chủ ý gì chăng?Có người lên tiếng hỏi.
Bàng Hạo cười, nói: Đúng là bọn ta có cách đối phó, nhưng cần sự tương trợ của mọi người.
Lời vừa thốt ra lập tức gây xáo động, ngay Lâm Động cũng phải nhướng mày, Cửu U Môn lại có cách đối phó với ba cỗ ngân thi này sao? Ha ha, nếu Bàng Hạo huynh có cách thì là tốt nhất rồi.
Mục tiêu của mọi người giống nhau, chỉ cần giải quyết được vật cản trước mắt, đương nhiên bọn ta sẽ ra tay tương trợ.
Sau một lúc trầm ngâm, các cường giả đều cười nói, dù thế nào, chỉ cần không bắt họ đối diện trực tiếp với thứ kia là được.
Bàng Hạo nghe vậy mỉm cười, rồi hắn lật tay, một chiếc đĩa tròn màu trắng hiện ra, trên nó có một luồng sức mạnh trận pháp khá ngang ngược.
Đây là chí bảo của Cửu U Môn, Cửu U Trấn Linh Bàn, chỉ cần khởi động nó là hình thành Cửu U Trấn Linh Trận, đến lúc đó, nhờ vào trận pháp có thể trấn áp được ba cỗ ma thi kia một vài ngày, thời gian đó đủ cho chúng ta ra vào Lôi Điện vô số lần rồi.
Bạn đang đọc truyện tại http://truyenfull.
vn Là Cửu U Trấn Linh Trận sao? Đó là đại trận bảo vệ tông phái của Cửu U Môn, muốn bày trận phải cần đến hơn chục cường giả Tử Huyền Cảnh ấy chứ… Hơn nữa thu nhỏ trận pháp vào cái đĩa nhỏ kia càng cần thực lực siêu cường.
Trong Cửu U Môn, những người có thực lực như vậy chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Bàng Hạo đêm bảo bối ra rồi.
Bàng Hạo vừa dứt lời, xung quanh lập tức có những tiếng xì xầm kinh ngạc, chắc hẳn mọi người đều biết đến món bảo bối trong tay Bàng Hạo.
Lâm Động cũng nhìn chiếc đĩa tròn lấp lánh trong tay Bàng Hạo, hắn có thể cảm nhận được luồng sức mạnh không tầm thường từ nó, rồi hắn chép miệng, quả không hổ là tông phái lớn…Cửu U Trấn Linh Trận tuy không bì kịp Càn Khôn Cổ Trận của Lâm Động nhưng rõ ràng cũng không phải thứ tầm thường, nếu nói có thể trấn áp được ba cỗ ma thi trong một vài ngày có lẽ cũng là chuyện bình thường.
Hà hà, khởi động trận pháp cần lượng nguyên lực rất lớn, phải nhờ đến chư vị rồi…Bàng Hạo nheo mắt cười, nói.
Mọi người gật đầu, đương nhiên họ biết Bàng Hạo không muốn mình bọn chúng tiêu hao sức lực, nhưng dù vậy cũng chẳng ai cảm thấy khó chịu, ai bảo Bàng Hạo lại có trận pháp này cơ chứ…Lâm Động vẫn thản nhiên quan sát, nếu Bàng Hạo đã chịu dùng trận pháp trấn áp ma thi thì hắn cũng vui vẻ hưởng thụ thôi.
Có điều, ngay khi nghĩ vậy hắn bỗng nhìn thấy Bàng Hạo nhìn về phía hắn và cười một cách quỷ dị.
Có điều, trận pháp này không được linh hoạt cho lắm, khi khởi động cần ba người dụ ba cỗ ma thi vào trong trận pháp.
Bàng Hạo cười.
Vừa dứt lời thì không ít cường giả đều nheo mắt lại, thế thì nguy hiểm rồi, chẳng ai muốn động thủ với những cỗ ma thi kia cả.
Có tất cả ba cỗ ma thi, Cửu U Môn ta và Huyền Thiên Điện mỗi bên phụ trách một cỗ, còn một cỗ nữa cần một bằng hữu trợ giúp.
Bàng Hạo nheo mắt cười, nói.
Tất cả im lặng, không ai chủ động lên tiếng cả, rõ ràng chẳng ai muốn mua việc vào người.
Bàng Hạo cũng không thấy bất ngờ, rồi ánh mắt hắn chuyển sang người Lâm Động.
Chư vị, trước đó chúng ta cũng từng thấy một cỗ ma thi tương tự, lúc đó ma thi truy sát Lâm Động huynh đệ, nhưng hắn đã thoát thân thuận lợi.
Vì thế ta nghĩ người dụ cỗ ma thi thứ ba nên là Lâm Động huynh là thích hợp nhất.
Bàng Hạo vừa dứt lời, vô số ánh mắt lập tức nhìn về phí Lâm Động với vẻ kinh ngạc.
Rõ ràng họ không ngờ Lâm Động lại thoát được khỏi tay một ma thi Tử Huyền Cảnh đại thành.
Hà hà, thì ra thực lực của Lâm Động huynh lại lớn vậy, nếu đã thế, có lẽ nhiệm vụ này không ai khác ngoài huynh phải làm rồi.
Ừm, việc này phải nhờ Lâm Động huynh rồi.
Mong Lâm Động huynh đừng từ chối.
Cường giả xung quanh đều cười lên tiếng.
Một số người biết rõ khúc mắc giữa Lâm Động và Cửu U Môn, nhưng họ không rảnh quan tâm đến điều đó, chỉ cần không bắt họ ra mặt đối đầu với ma thi thì ai cũng được.
Tên khốn kiếp!Mộ Linh San nghiến răng, đôi mắt to tròn tràn đầy nộ hỏa, rõ ràng Bàng Hạo cố tình nhằm vào họ.
Vẻ mặt Lâm Động vẫn lãnh đạm, thủ đoạn này của Bàng Hạo khá thâm.
Lúc này hắn gần như đang ép Lâm Động vào tình huống nguy hiểm, dù sao thì trận pháp cũng là của Cửu U Môn, hắn lại mượn sức của nhiều cường giả như vậy, nếu Lâm Động phản đối, e là sẽ thành địch thủ của tất cả, mà trong số những cường giả kia có không ít người đang thèm thuồng ngân tháp trong tay hắn.
Hà hà, Lâm Động huynh nghĩ sao về kiến nghị của ta?Bàng Hạo nhìn Lâm Động, cười hỏi.
Hắn cũng rất mong chờ Lâm Động phản đối, như thế Lâm Động sẽ rơi vào tình huống rất khó xử.
Nhiều ánh mắt đều khóa chặt lấy Lâm Động, không ít người đều không có ý gì tốt.
Lâm Động làm như không biết đến những ánh mắt ấy, chỉ nhìn Bàng Hạo một lúc rồi mỉm cười, khẽ gật đầu: Cứ làm theo lời Bàng Hạo huynh đi.
Khi thấy Lâm Động gật đầu, Bàng Hạo có chút ngạc nhiên, chắc hắn không ngờ Lâm Động lại đồng ý dứt khoát vậy.
Ha ha, Lâm Động huynh thật biết toàn cục.
Nhưng sự ngạc nhiên nhanh chóng biến mất, Bàng Hạo lại cười, chỉ là lần này nụ cười ấy lại có phần lạnh lẽo.
Lâm Động coi như không biết, chỉ nhìn hắn cười: Vậy mời Bàng Hạo huynh khởi động trận pháp.
Bàng Hạo cười nhạt, hắn giơ tay lên, chiếc đĩa tròn bỗng cuồn trào ánh sáng chói lóa, rồi vô vàn tia sáng đan xen nhau hình thành nên một trận pháp khổng lồ, chỉ có điều trận pháp vẫn chưa thành hình được.
Chư vị, xin hãy truyền nguyên lực vào trận phápBàng Hạo quay lại nói với mọi người.
Cường giả ở xung quanh gật đầu, rồi nguyên lực bùng phát bắn thẳng vào trận pháp.
Uỳnh uỳnh!Trận pháp lập tức bộc phát ánh sáng mãnh liệt, nguyên lực cuồn cuộn ở bên trong, trận pháp vốn mơ hồ cũng đã bắt đầu ngưng kết lại, tỏa ra một thứ sức mạnh kinh người.
Trận pháo này cũng có vài phần kỳ diệu.
Lâm Động nheo mắt nhìn, Cửu U Trấn Linh Trận có thể trở thành trận pháp bảo hộ tông phái, đúng là cũng có điểm thần diệu.
Khi trận pháp dần được hình thành, ba cỗ ngân thi phía trước Lôi Điện dường như cũng cảm nhận được nguy hiểm, hai hốc mắt đầy hắc khí cũng có sự lay động.
Mời ba vị ra tay!Bàng Hạo thấy vậy cũng cười nhạt một tiếng.
Hắn vừa dứt lời, lão giả tóc xám của Cửu U Môn và trung niên nam tử của Huyền Thiên Điện bay lên, nguyên lực hùng hồn bao quanh người, thấp thoáng có tử khí màu đen tỏa ra, rõ ràng cả hai đều là cường giả Tử Huyền Cảnh thật sự.
Một số cường giả khi nhìn thấy hai cường giả Tử Huyền Cảnh của Cửu U Môn và Huyền Thiên Điện, lông mày đều co giật, quả nhiên là đại thế lực, những cường giả Tử Huyền Cảnh thế này không phải gọi bừa ra là được đâu… Lâm Động huynh đệ.
Bàng Hạo nhìn Lâm Động, cười.
Lâm Động lạnh lùng nhìn hắn, cũng không nói gì, thân hình bay lên không trung.
Lão giả tóc xám và trung niên nam tử nhìn hắn một cái, cũng không nói gì, rồi mỗi người bay về phía một cỗ ma thi.
Uỳnh uỳnh!Cùng với việc hai thân ảnh và hai cỗ ma thi xông vào nhau, trên bầu trời lập tức lan tỏa những làn sóng năng lượng kinh người.
Mức độ kinh người của trận giao chiến đó khiến không ít người run rẩy.
Nhưng ai cũng nhận ra dường như lão giả và nam tử kia đều rơi vào thế hạ phong.
Họ chỉ là Tử Huyền Cảnh tiểu thành, đương nhiên không phải đối thủ của ma thi Tử Huyền Cảnh đại thành.
Nhưng nhiệm vụ của họ hiện giờ không phải kích bại ma thi, mà chỉ là giữ chân chúng mà thôi.
Một số ánh mắt thương hại nhìn về phía Lâm Động đang bay tới cỗ ma thi thứ ba.
Lâm Động hiện nay chỉ là Sinh Huyền Cảnh đại thành, khoảng cách thật sự quá lớn…Lâm Động coi như không biết đến những ánh mắt ấy, hắn bay tới trước mặt cỗ ma thi thứ ba, nhìn ma văn phủ đầy trên ma thi,ánh mắt hắn có phần nặng nề, thứ này đúng là khó đối phó.
Grào!Ma thi thấy có người đến ngăn cản, cũng không chút khách khí, gầm lên một tiếng tựa mãnh thú, hắc khí đầy trời biến thành hơn chục sợi xích tấn công Lâm Động.
Lâm Động thấy vậy, đôi long dực lập tức mở rộng, trên đôi cánh thấp thoáng nhìn thấy mười đạo hoa văn đang di chuyển, rồi đôi cánh đập mạnh, thân thể hắn rung lên.
Xoẹt!Những sợi xích đen lao tới nhanh như chớp tấn công, xé tan người Lâm Động.
Mọi người xung quanh nhìn thấy Lâm Động bị đánh trúng lập tức vang lên tiếng xôn xao, tiểu tử này không chịu nổi một chiêu sao?Nhưng rồi rất nhanh họ đã nhìn thấy nhân ảnh xé tan kia dần tiêu biến.
Tàn ảnh?Không ít người có nhãn lực, ánh mắt phải ngưng đọng lại, rồi quay đầu nhìn cách đó nghìn trượng hiện ra một nhân ảnh, là Lâm Động! Tốc độ nhanh thật!Một số cường giả nhìn nhau, ánh mắt đều đầy chấn động.
Thậm chí họ cũng không nhận ra rốt cuộc Lâm Động đã thoát như thế nào, tốc độ thật kinh người.
Nụ cười trên gương mặt Bàng Hạo hoàn toàn đông cứng, rồi ánh mắt tối lại.
Hắn có thể nhận ra, chỉ trong nửa ngày không gặp thực lực Lâm Động đã tiến bộ không ít, ít nhất thì trong trận giao đấu lúc trước Lâm Động không có được tốc độ này.
Thực lực của hắn lại tăng rồi.
Tuy vẫn là Sinh Huyền Cảnh đại thành…nhưng cảm giác lại thêm nguy hiểm…Liễu Hương Huyên nheo mắt nhìn Lâm Động, khẽ nói.
Sao thực lực của hắn có thể đột nhiên tăng cao như vậy?Một cường giả trong Huyền Thiên Điện không kìm được hỏi.
Liễu Hương Huyên khẽ cắn môi, dáng vẻ này vô cùng cuốn hút.
Ánh mắt nàng ta lấp lánh như đang suy nghĩ điều gì, rồi bỗng lóe lên sự kinh ngạc.
Lẽ nào…hắn có được Lôi đình chi tâm của cỗ ngân thi kia?…Uỳnh!Trên bầu trời, cỗ ngân thi kia cũng đột nhiên lao tới, hắc khi bùng phát, truy sát Lâm Động với tốc độ nhanh như chớp.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL www.
Truyện FULLNhưng Lâm Động không hề giao đấu với nó.
Chỉ là đôi long dực sau lưng dần mở rộng, nhìn từ xa to đến hơn chục trượng, cả thân cánh phải gấp mười lần Lâm Động, nhìn rất có sức xung kích thị giác.
Lúc ấy, tốc độ của Lâm Động cũng đột ngột tăng cao, nhất thời ngân thi cũng không theo kịp, dù sao thì tốc độ cũng không phải sở trường của nó.
Ba chiến trường trên không, tuy nhìn chỗ Lâm Động có vẻ nguy hiểm nhất, nhưng thực chất hắn không hề giao đấu thật sự với ngân thi.
Còn hai chỗ kia, hai người bọn lão giả tóc bạc thỉnh thoảng lại bị ép đến mức phải va chạm, rõ ràng khi đó ngân thi chiếm thế thượng phong.
Chắc hẳn nếu không phải họ vốn là cường giả Tử Huyền Cảnh thì đã vô cùng thê thảm rồi.
Hiển nhiên cục diện này vượt khỏi sự dự liệu của rất nhiều người.
Không ai ngờ một cường giả chỉ là Sinh Huyền Cảnh đại thanh như Lâm Động lại có thể đối phó với ngân thi nhẹ nhàng hơn hai cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành.
Trong lúc ấy, trận pháp trên không trung cũng dần hình thành, ba vòng sáng dần được ngưng tụ thành hình.
Bàng Hạo thấy trận pháp dần thành hình, ánh mắt tối lại rất nhiều, chắc hẳn cảnh tượng này không phải điều hắn trông chờ… Bàng Hạo huynh, trận pháp cũng gần được rồi đúng không?Khi Bàng Hạo đang định cố tình kéo dài thời gian hình thành trận pháp thì một số cường giả đột nhiên lên tiếng.
Những người có mặt ở đây đều chẳng phải đồ ngốc, Bàng Hạo muốn giở trò gì cũng rất khó.
Nghe thế, khóe miệng Bàng Hạo giật giật, rồi kìm nén nộ khí, cố gật đầu cười, ấn pháp biến hóa, rồi tốc độ hình thành trận pháp được đẩy nhanh.
Ba vị, mời dụ ngân thi vào trong!Bàng Hạo hô lên.
Nghe thấy thế, hai người kia vội bay về phía vòng sáng, ngay họ vượt qua thì hai ngân thi kia cũng xông vào giữa vòng sáng.
Uỳnh!Khi hai cỗ ngân thi kia bị phong tỏa, Lâm Động cũng dẫn ngân thi vào trong vòng sáng thứ ba.
Bàng Hạo thấy vậy, ánh mắt bỗng lạnh băng, thủ ấn biến hóa, tốc độ khép lại của vòng sáng lập tức nhanh hẳn.
Có tiếng xôn xao vang lên, rõ ràng họ đều nhận ra Bàng Hạo muốn phong tỏa cả Lâm Động cùng với ma thi vào bên trong.
Lâm Động nhìn vòng sáng đang nhanh chóng khép lại, ánh mắt lạnh lanh, quả nhiên Bàng Hạo chẳng có ý gì tốt.
Lâm Động tăng hết tốc độ, nhưng vòng sáng khép lại cũng không hề chậm.
Khi nhìn thấy chỉ còn khe hở khoảng vài trượng, Lâm Động đột nhiên quay người lại, đối diện với cỗ ma thi đang đuổi theo, tung ra một quyền.
Binh!Kình lực cuồng mạnh đấm lên vùng hư không trước mặt, không khí nổ tung.
Một quyền tung ra, hình thành nên lực đẩy ngược, thân thể Lâm Động nhờ lực đó mà biến thành một tia sáng bay lọt qua khe hở.
Bùm!Quầng sáng khép lại hình thành nhà lao ánh sáng hoàn hảo.
Ngân thi ở phía sau đâm sầm lên cột sáng, nhưng không hề khiến nó rung chuyển chút nào.
Phù.
Đôi long dực sau lưng dần biến mất.
Nhìn ngân thi đã bị phong ấn, Lâm Động cũng thở phào, rồi nhìn sang cười với Bàng Hạo đang có vẻ mặt cứng đờ.
Chỉ là nụ cười đó khiến người ta không rét mà run.
Bàng Hạo nhìn nụ cười dữ dằn của Lâm Động, khóe miệng hơi co giật, rồi miễn cưỡng cười, nói: Lâm Động huynh quả nhiên bản lĩnh cao cường, dựa vào thực lực Sinh Huyền Cảnh đại thành mà khống chế được ngân thi Tử Huyền Cảnh đại thành.
Bản lĩnh cũng không bằng thủ đoạn của Bàng Hạo huynh.
Lâm Động mỉm cười, chỉ là trong mắt hiện lên đầy sát ý.
Từ khi gặp mặt Bàng Hạo đã liên tục gây khó dễ cho hắn, lúc này lại muốn đẩy Lâm Động vào chỗ chết, bao nhiêu hành động đó cũng đủ để Lâm Động liệt hắn vào danh sách những kẻ phải giết.
Ngươi là đồ vô liêm sỉ không biết xấu hổ!Một tiếng quát đầy nộ ý vang lên từ phía sau.
Rồi một thân ảnh nhỏ bé bay tới, tay cầm Sinh Tử Quan Cái đập xuống Bàng Hạo.
Bàng Hạo thấy vậy ánh mắt hơi thay đổi, nhưng không ra tay.
Chỉ là, khi công thế sắp đến nơi thì lão giả tóc bạc bay ra.
Bàn tay khô gầy đánh ra, nguyên lực hùng hồn kèm theo hắc khí mang thanh thế kinh người.
Binh!Sinh Tử Quan Cái và chưởng phong của lão giả tóc xám va chạm, âm thanh chói tai vang lên, sóng sức mạnh lan tỏa bốn phí, sau đó là thân ảnh nhỏ bé bị đánh bay ngược ra sau.
Hừ, bé con thật thiếu giáo dưỡng!Lão giả tóc xám nhìn Mộ Linh San với ánh mắt lạnh băng, quát lên.
Nguồn: http://truyenfull.
vn Thiếu giáo dưỡng cũng không đến lượt lão cẩu nhà ngươi giáo huấn!Lúc này ánh mắt Lâm Động cũng hoàn toàn lạnh băng, thanh quang tràn ra, hét lên: Linh San!Nghe thế, Mộ Linh San lập tức gật đầu, ném Sinh Tử Quan Cái cho Lâm Động.
Hắn bắt lấy, nguyên lực hùng hồn bùng phát, rồi vung mạnh lên một cái, hắc quang tràn ra cuồn cuộn tấn công về phía lão giả tóc xám.
Sức mạnh tử khí?Lão giả tóc xám ánh mắt ngưng đọng nhìn hắc quang đang ập tới, rồi tung quyền ra, một đạo quyền án hàng trăm trượng đánh mạnh lên làn sóng hắc quang kia.
Bùm!Âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, gợn sóng năng lượng cuồng bạo đánh tan đám mây sét xung quanh.
Sắc mặt Lâm Động không chút biểu cảm, cũng không rút lui, Sinh Tử Quan Cái đột nhiên bay lên, rồi chân phải hắn vung lên đá mạnh xuống Sinh Tử Quan Cái.
Xoẹt!Sinh Tử Quan Cái lập tức biến thành một đạo hắc quang rạch tan không gian lao thẳng tới lão giả tóc xám với tốc độ kinh người.
Ngu xuẩn!Lão giả tóc xám thấy Lâm Động lại đá sát tới, ánh mắt hiện lên nụ cười khảy mà đầy tham lam.
Rõ ràng Sinh Tử Quan Cái là một món linh bảo lớn mạnh, vừa rồi Lâm Động lại phát ra được tử khí cũng chính là nhờ nó.
Mà khi đã mất đi Sinh Tử Quan Cái thì Lâm Động khác gì hổ bị vặt mất răng? Ngươi đã tặng bảo bối cho ta thì ta cũng xin nhận!Lão giả tóc xám siết tay, nguyên lực biến thành hai cánh tay khổng lồ ập tới tóm lấy hắc quang.
Uỳnh!Cánh tay khổng lồ túm được hắc quang, một luồng năng lượng kinh người phát ra chống lại nó.
Lâm Động lạnh lùng mặc kệ cảnh tượng đó, ánh mắt băng hàn nhìn về Bàng Hạo rồi thân hình bỗng nhiên biến mất.
Sắc mặt bọn cường giả Cửu U Môn lập tức thay đổi.
Lúc này chúng mới hiểu thì ra mục tiêu của Lâm Động không phải lão giả tóc xám, mà là Bàng Hạo!Hắn cố ý ném Sinh Tử Quan Cái ra để giữ chân lão giả.
Tiểu tử, ngươi dám!Lão giả kia cũng nhận ra sự bất ổn, lập tức quát lên, nhưng lúc này lão đã bị Sinh Tử Quan Cái giữ chặt.
Từ trong Sinh Tử Quan Cái phát ra một luồng năng lượng quỷ dị khiến lão không dám tùy tiện thoát ra.
Lâm Động xuất hiện trước mặt Bàng Hạo, khóe miệng nhếch lên.
Uỳnh!Không chút do dự, Lâm Động tung quyền, quyền phong cuồn cuộn, cả ba mươi đạo hoa văn thanh long hiện lên trên cánh tay hắn, tiếng long ngâm kinh thiên vang vọng đất trời.
Không gian xung quanh lập tức có phần biến dạng, cường giả Cửu U Môn đều nhìn cảnh đó với ánh mắt kinh hãi.
Ngươi tưởng ta sợ ngươi sao!Bàng Hạo cũng bị Lâm Động ép đến phẫn nộ thật sự, ánh mắt hắn đầy hung tàn, nguyên lực hùng hồn gần như bùng nổ toàn bộ.
Cửu U Bạch Cốt Chưởng!Bàng Hạo hét lên, bàn tay đột nhiên biến thành màu trắng như ngọc, giống như bàn tay toàn xương trắng tỏa ra thứ năng lượng khiến người ta lạnh xương sống.
Rõ ràng Cửu U Bạch Cốt Chưởng cũng là một môn võ họ vô cùng lợi hại.
Uỳnh!Nắm đấm bao quanh bởi thanh quang oanh kích đầy mạnh mẽ lên bàn tay xương trắng trước bao ánh mắt chăm chú nhìn.
Vào khoảnh khắc ấy, âm thanh chói tai lập tức vang lên, những đám sấm sét cũng bị kình phong đánh tan đi.
Bùm!Theo đó là tiếng nổ và tiếng kêu thảm thiết, rồi tất cả đều kinh ngạc nhìn thấy một cánh tay của Bàng Hạo nổ tung thành bụi máu, thân thẻ hắn cũng như diều đứt dây, bay ngược ra sau, một vài cường giả Cửu U Môn muốn đỡ lấy nhưng bị lực chấn động đến hộc máu.
Kết quả này khiến tất cả đều không kìm được chấn kinh, chẳng ai ngờ Lâm Động lại có thể một quyền đánh nổ tay của cường giả Sinh Huyền Cảnh viên mãn như Bàng Hạo,Thực lực này mạnh hơn lần giao đấu trước đó không ít.
Hơn nữa sự hung tàn của Lâm Động cũng khiến tất cả giật mình, nhìn hắn trẻ tuổi nhưng thủ đoạn lại vô cùng quyết đoán.
Có lẽ ngay lão giả tóc xám cũng không ngờ Lâm Động lại có thể đả thương Bàng Hạo đến mức đó trong khi bị một cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành ngăn cản.
Tiểu bối, ngươi muốn chết!Lão giả kia gầm lên, đột nhiên quay người, trảo phong mạnh mẽ ập tới tấn công Lâm Động.
Vút!Đôi long dực phía sau Lâm Động mở rộng, hắn nhanh chóng tránh được công thế của lão giả, rồi chân giẫm lên Sinh Tử Quan Cái, ánh mắt lạnh lùng nhìn lão giả tóc xám và Bàng Hạo đã bị mất một tay: Chỉ lấy chút tiền lãi thôi, đã có ý định ám toán người khác thì cũng phải sẵn sàng bị người khác ám toán.
Ha ha, nếu Cửu U Môn các ngươi định đánh với ta ở đây, ta cũng không quan tâm, chỉ có điều bảo bối trong Lôi Điện có lẽ sẽ chẳng đến lượt các ngươi.
Lâm Động cười, lời nói thản nhiên đó khiến lão giả tóc xám đang định lao tới đột ngột ngừng lại.
Ba cỗ ngân thi bị phong tỏa rồi, cổng Lôi Điện cũng đã mở, một kho bảo bối không chút phòng bị nào có sức mê hoặc cực lớn với tất cả cường giả có mặt tạ đây.
Lúc này nhiều người cũng đã đỏ cả mắt lên rồi.
Tiểu tử, xong việc rồi ta sẽ khiến người muốn sống không được, muốn chết cũng chẳng xong!Lão giả tóc xám gằn giọng.
Ta đợi.
Lâm Động cười nhạt, rồi vung tay lên, Sinh Tử Quan Cái bay về phía Mộ Linh San.
Đi nào!Lâm Động hô, tồi hắn bay đi trước, thân hình tựa chú chim đại bàng bay thẳng đến cánh cổng lớn của Lôi Điện.
Phía sau hắn là lượng lớn cường giả cũng bắt đầu động thân, bay ào ào về Lôi Điện.
Xoẹt!Lâm Động bay vào trong Lôi Điện trước tiên, vào khoảnh khắc vào đến bên trong, hắn cảm nhận được rõ ràng một mùi vị cổ xưa ập tới, cảm giác như trở về hàng ngàn năm trước vậy.
Đập vào mắt là vô số thông đạo đan xen phức tạp như mê cung.
Hai bên của những thông đạo này có những căn thạch thất đóng chặt, không biết bên trong có những gì.
Lâm Động quét mắt nhìn những thông đạo đó, rồi nhanh chóng dừng lại ở một cái trong số đó.
Hắn biết trong Lôi Điện có lẽ còn có không ít bảo bối, nhưng lúc này hắn căn bản không có tâm tư để ý đến chúng.
Hắn chỉ muốn nhanh chóng lấy được Lôi Đình Tổ Phù.
Theo Tả Phí nói thì Lôi Đình Tổ Phù ở trong lôi giới, mà đường vào lôi giới ở trong Lôi Điện, trong tòa điện này khả năng lớn nhất là đường vào lôi giới ở trong chủ điện.
Chủ điện chính là nơi Lâm Động muốn đến lúc này.
Linh San, theo ta.
Có chủ ý rồi, Lâm Động không chần chừ thêm nữa, hắn gọi Mộ Linh San rồi biến thành thanh quang bay vào sâu trong Lôi Điện với tốc độ nhanh như chớp.
Sau khi hai người vào trong, phía sau lập tức có hàng loạt nhân ảnh lao tới như thiêu thân, phá vỡ sự tĩnh lặng nghìn năm của nơi đây.
Không gian lập tức trở nên náo động, những cường giả này nhìn những thông đạo này với ánh mắt tham lam rồi bắt đầu tìm kiếm.
Đến chủ điện!Bàng Hạo sắc mặt tái nhợt cũng đem theo cường giả của Cửu U Môn xông vào trong.
Cánh tay hắn đã ngừng chảy máu, nhưng cơn đau vẫn khiến gương mặt hắn biến dạng, ánh mắt oán độc nhìn nơi Lâm Động vừa biến mất.
Trưởng lão, đợi sau chuyến đi Lôi Điện này, ta phải chặt tên Lâm Động đó thành vạn mảnh!Bàng Hạo nhìn trưởng lão tóc xám kia gằn giọng nói.
Yên tâm, hắn không chạy nổi đâu!Lão giả đó vẻ mặt âm u gật đầu nói.
Lâm Động đã phế một tay của Bàng Hạo trước mặt lão, tuy chỉ cần vào Sinh Huyền Cảnh là có sinh khí, dù đứt tay đứt chân cũng có thể hồi phụ, nhưng điều này khiến lão giả mất thể diện.
Đi!Bàng Hạo vẻ mặt dữ dằn bay đi, chúng cũng không đến nơi khác tìm bảo bối mà đi thẳng về hướng chủ điện.
Sau đó những cường giả của Huyền Thiên Điện cũng tới.
Phía sau nữa liên tục có một số cường giả thực lực vô cùng ngang ngược.
Rõ ràng những người này đều biết bảo bối thực sự có lẽ nằm trong chủ điện.
…Hai quang ảnh lướt qua vô số thông đạo, trên đường dù có xuất hiện một vài luồng năng lượng kỳ lạ, nhưng cũng không khiến Lâm Động động lòng.
Mục tiêu duy nhất của hắn lúc này chỉ là Lôi Đình Tổ Phù!Khoảng hơn mười phút sau, họ bỗng dừng lại, ánh mắt rực cháy nhìn về phía trước.
Bạn đang đọc truyện tại http://truyenfull.
vnỞ đó xuất hiện một cái cầu thang đá hàng vạn bậc, phía tận cùng là một tòa đại điện màu bạc đứng sừng sững nguy nga.
Đó là tòa đại điện hùng vĩ nhất trong Lôi Điện.
Rõ ràng đó chính là mục tiêu của Lâm Động, chủ điện của Lôi Điện!Vút!Lâm Động lập tức giẫm lên bậc thang bay lên tựa đại bàng, sau vài lần bay lên hạ xuống, Lâm Động đã vượt qua cái cầu thang hàng vạn bậc, đáp xuống trong tòa đại điện.
Trong đại điện rất rộng, nhìn phải đến vạn trượng, con người đứng trong đó giống như kiến vậy.
Sự to lớn, vĩ đại này khiến bất giác thấy kính sợ.
Trong đại điện có rất nhiều cột đá khổng lồ.
Phía trên đỉnh cột đálà một quầng sàng lấp lánh lôi quang, bên trong thấp thoáng nhìn thấy một vài thứ như quyển trục, vũ khí.
Những thứ này đều là linh bảo và võ học rất mạnh, trong đó đẳng cấp của một số linh bảo có lẽ cũng không thua kém thuần nguyên chi bảo.
Đại điện này mới là tinh túy của động phủ! Nhiều bảo bối thật!Mộ Linh San hiếu kỳ nhìn những quầng sáng trên cột đá.
Lâm Động gật đầu, định nói thì nghe thấy phía sau hàng loạt tiếng gió rít, vô số thân ảnh cũng lướt tới rồi đáp xuống đại điện.
Lâm Động liếc nhìn thì thấy Cửu U Môn, Huyền Thiên Điện và một số cường giả khác đều đã đến.
Khi những cường giả này tới nơi đương nhiên cũng phát hiện ra những quầng sáng kia, ánh mắt lập tức rực lửa, đến thẳng chủ điện quả nhiên không sai.
Lâm Động ca, huynh nhìn kìa.
Mộ Linh San đột nhiên kêu lên kinh ngạc.
Lâm Động quay lại nhìn theo hướng Mộ Linh San chỉ, chỉ thấy ở nơi sâu nhất trong đại điện có một bức thạch tượng cao hàng trăm trượng.
Bức thạch tượng này ngồi ngay ngắn trên vương tọa, thân mặc chiến bào, ánh mắt uy nghiêm, phảng phất như có khí tức kinh người tỏa ra từ đó, nó không phải thứ thực sự tồn tại mà là vốn có của thạch tượng.
Hơn nữa đôi mắt của thạch tượng lấp lánh ánh bạc, dường như ẩn chứa một thế giới lôi đình, loáng thoáng còn nghe được tiếng sấm rền vọng ra.
Trước luồng khí tức đó, đến Lâm Động cũng cảm thấy khó thở,ánh mắt hắn trở nên nặng nề, chỉ một bức thạch tượng đã có khí thế như vậy, thật không biết ban thân người đó thì sẽ uy nhiếp thiên địa đến mức nào.
Mà ở trong động phủ này, người có được thanh thế như vậy, ngoài Lôi Đế đại nhân mà Tả Phí nói thì còn có thể là ai?Lâm Động quét mắt nhìn thạch tượng, rồi dừng lại ở tay phải bức tượng.
Ở đó là một cây quyền trượng màu bạc, trên đó có lôi quang lấp lánh bao phủ.
Thứ năng lượng tỏa ra từ nó khiến Lâm Động cũng phải động dung.
Cây quyền trượng này không phải chỉ để trang trí mà là một món thuần nguyên chi bảo vô cùng ngang ngược!Lâm Động chăm chú nhìn cây quyền trượng, tim không kìm được mà thắt lại.
Hắn có thể nhận thấy ó không hề thua kém Phần Thiên Đỉnh!Trong đại điện, bảo bối trong những quầng sáng kia đều không thể bì kịp cây quyền trượng trong tay thạch tượng này.
Lâm Động và Mộ Linh San nhìn nhau, đều nhận ra sự vui mừng của đối phương.
Lôi Đế Quyền Trượng?Thế nhưng khi Lâm Động và Mộ Linh San nhận ra sự bất phàm của quyền trượng thì bỗng có tiếng hô vui mừng vang lên từ phía sau.
Lôi Đế Quyền Trượng?Lâm Động nghe thấy cái tên này mắt lập tức lóe sáng.
Người vừa lên tiếng chính là Bàng Hạo và Liễu Hương Huyên, xem ra chúng có chút hiểu biết về cây quyền trượng này.
Động thủ!Lâm Động đột nhiên hô lên, rồi hai người gần như lập tức bay thẳng về phía quyền trượng.
Chặn hắn lại, nhất định phải đoạt được Lôi Đế Quyền Trượng!Bàng Hạo thấy vậy, mặt biến sắc, hét lên.
Ra tay!Liễu Hương Huyên cũng lập tức hạ lệnh.
Xoẹt!Cường giả Cửu U Môn và Huyền Thiên Điện gần như xuất động toàn bộ lao về phía bức thạch tượng.
Vút vút!Hành động đó của chúng đương nhiên khiến những người khác lập tức hiểu ra, dường như cây quyền trượng kia mới là đại bảo bối.
Vậy là tất cả đều đỏ mắt, lao tới.
Cả đại điện trở nên hỗn loạn.
Xoẹt xoẹt!Vô vàn nhân ảnh nhanh như chớp lướt qua đại điện, nguyên lực hùng hồn cuộn trào, ánh mắt tất cả đều dính chặt lấy cây quyền trượng kia.
Rõ ràng ai cũng muốn giành được món bảo bối đó!Lâm Động cũng không ngoại lệ!Hắn có thể nhận ra, chắc chắn cây Lôi Đế Quyền Trượng này làmột món bảo vật không hề thua kém Phần Thiên Đỉnh của hắn.
Hai người Lâm Động đến sớm nhất nên đương nhiên lúc này ở vịtrí hàng đầu, chỉ mười mấy giấy họ đã đến phía trước thạch tượng.
Thế nhưng ngày một gần với thạch tượng thì phía sau bỗng có hai luồng kình phong mạnh mẽ tấn công vào những yếu huyệt của hắn.
Trong kình phong có ẩn chứa tử khí, rõ ràng ra tay với Lâm Động là hai cường giả Tử Huyền Cảnh.
Mà ở đây chỉ có hai người đócủa Cửu U Môn và Huyền Thiên Điện mới có thực lực như vậy.
Đối mặt với công thế liên thủ của hai người đó, ánh mắt LâmĐộng tối lại, nhưng hắn không quay lại, ống tay áo rung lên, mộtđạo hắc ảnh bay ra đâm thẳng lên công thế mạnh mẽ kia.
Bùm!Nguyên lực cuồng bạo bùng phát trên không trung, rồi tất cảcùng kinh ngạc khi nhìn thấy hắc ảnh đón nhận công kích của hai cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành kia chỉ hơi rung lên rồiđứng vững.
Cái gì?Lão giả tóc xám và trung niên nam tử thấy vậy sắc mặt đều thayđổi, hiển nhiên không thể ngờ đòn công kích của mình lại bị chặnđứng như vậy.
Đó là Khôi Lỗi?Có cường giả ánh mắt đầy chấn động kêu lên.
Vì họ nhìn thấy hắc ảnh kia lại là một cỗ Khôi Lỗi đen toàn thân, chỉ có điều nónhìn có vẻ khá quỷ dị.
Vút!Khi ấy, Thôn Phệ Thiên Thi bỗng lao thẳng về phía lão giả tóc xám rồi quần thảo với lão.
Lâm Động coi như không biết đến sự hỗn loạn ở phía sau.
Nhờcó Thôn Phệ Thiên Thi kéo dài thời gian, hắn nhún người lên làxuất hiện ở trên cánh tay của thạch tượng.
Lâm Động huynh, từ khi vào động phủ huynh đã thu hoạch không ít.
Thứ này hãy nhường cho Hương Huyên!Thế nhưng khi Lâm Động vừa đáp xuống cánh tay thạch tượng thì đột nhiên bên tai vang lên một giọng nói dịu dàng.
Giọng nói này khiến tinh thần hắn có chút hoảng hốt, rồi hắn nheo mắt nhìn thì thấy Liễu Hương Huyên đem theo cường giả Huyền Thiên Điện đang bay tới.
Xin lỗi, thứ này ta cũng muốn có.
Ai giành được thì phải xem bản lĩnh ra sao.
Lâm Động cười nhạt, Liễu Hương Huyên dường như cũng tinh thông tinh thần lực, chỉ nói chuyện thôi cũng có thể lay động nhân tâm, nhưng may mà Lâm Động cũng khá có thành tựu vềmặt này.
Lâm Động ca, để muội chặn chúng lại.
Mộ Linh San tung Sinh Tử Quan Cái ra, hắc quang đập mạnh xuống nhóm người Liễu Hương Huyên.
Lâm Động cũng gần như cùng lúc bay ra, chớp mắt đã xuất hiện trên bàn tay thạch tượng rồi nắm lấy cây quyền trượng.
Hà hà, nhìn các ngươi đánh lào quào lâu như vậy, đến lượt bọn ta ra tay rồi.
Ngay khi Lâm Động tóm được quyền trượng thì một tràng cườiđột nhiên vang lên, chỉ thấy phía bên có quang ảnh lóe lên, rồi ba nhân ảnh hiện ra đầy quỷ dị.
Ba người của Nguyên Môn?Lâm Động nhìn ba nhân ảnh đó, ánh mắt lạnh băng, ba tên này cuối cùng cũng ra tay rồi sao?Ba người ra tay, trong đó nam tử tóc bạc và nam tử có làn da như ngọc cùng lật tay đánh ra.
Hai đạo nguyên lực hùng hồn oanh kích về phía Lâm Động, hơn nữa bên trong nguyên lực còn có tử khí màu đen.
Hai kẻ này cũng là cường giả Tử Huyền Cảnh?Sắc mặt Lâm Động hơi biến đổi, hắn không ngờ ba kẻ này lại che giấu kỹ nhưu vâym, rõ ràng là Tử Huyền Cảnh mà từ đầu đến cuối chưa từng bạo lộ.
Đối mặt với công thế của chúng, Lâm Động cũng không dám chậm trễ.
Tay áo vung lên, Phần Thiên Đỉnh bay ra rồi đâm sầm vào luồng nguyên lực đem theo tử khí kia.
Keng!Âm thanh giòn tan vang vọng khắp đại điện, hồng quang trên Phần Thiên Đỉnh chấp chới gấp gáp rồi bắn ngược về sau.
Tuy công kích bị chặn đứng nhưng Lâm Động cũng bị ngăn lại.
Thứ bảo bối này hãy để bọn ta xử lý.
Nam tử tóc rủ từ nãy chưa hề ra tay mỉm cười rồi đưa tay ra đặt lên quyền trượng.
Uỳnh!Thế nhưng ngay khi hắn chạm vào quyền trượng thì một tiếng sấm rền vang vọng ra từ trong đại điện.
Chỉ thấy trên quyền trượng đột nhiên có hàng vạn đạo lôi quang lấp lánh, tỏa ra một thứ lôi đình lực cuồng bạo.
Bùm!Lôi quang phát nổ, bàn tay của nam tử tóc rủ kia bị đánh bật ra.
Làn sóng khí đó khiến cả thân thể hắn bị chấn động mà bắn ra sau.
Lão đại!Hai kẻ kia nhìn thấy biến cố đó, sắc mặt đều thay đổi.
Hiển nhiên chúng không thể ngờ quyền trượng lại có sức phản kháng lớn như vậy.
Nam tử tóc rũ lấy lại thăng bằng trên không, ánh mắt dần tối sầm lại, một bàn tay của hắn đã đen xì, máu tươi đang chảy xuống theo ngón tay.
Uỳnh!Quyền trượng lúc này đang rung huyển dữ dội, nó giống như thức dậy từ giấc ngủ sâu.
Một lúc sau lại có tiếng sấm vangđộng.
Chỉ thấy quyền trượng bay ra từ bàn tay của thạch tượng, thân hình khẽ động, biến thành một đạo lôi đình khổng lồ, nhìn từ xa rất giống một con lôi long đang nổi giận.
Grào!Lôi đình nhấp nháy, rồi xông về phía số cường giả kia.
Một vài người định tóm lấy nó nhưng tất cả đều bị lôi đình lực đánh bật ra vô cùng thảm hại.
Cả đại điện trở nên hỗn loạn, vô số đạo nguyên lực cuồng bảo oanh kích lên lôi đình, nhưng rồi tất cả đều bay ngược ra sau với tiếng kêu thảm thiết.
Lâm Động ca, trên cây quyền trượng có năng lượng vô cùng cuồng bạo, căn bản không thể bắt được nó.
Mộ Linh San lúc này đã đến bên Lâm Động, vừa rồi cô bé cũng tóm một lần nhưng lại bị đánh bật ra.
Từ cây quyền trượng đó Lâm Động có thể cảm nhận được một luồng năng lượng đặc biệt, đó là…năng lượng của Lôi Đình Tổ Phù.
Thứ năng lượng đó đâu dễ bị thuần phục.
Trong đại điện, ngày càng có nhiều cường giả bị quyền trượng đảthương, nhất thời không ai dám tùy tiện ra tay, dù là lão giả tóc xám và ba người Nguyên Môn cũng dừng tay nhìn lôi đình đang càn quét.
Dường như không khí có chút giằng co.
Lâm Động nheo mắt nhìn rồi đột nhiên lao vút tới tiếp cận quyền trượng.
Lần này không ai ra tay ngăn cản Lâm Động, mà không ít người như cười chế nhạo, vừa rồi cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành còn bị quyền trượng làm cho thê thảm, la ra tay thì sẽ có hậu quả thế nào?Trước ánh mắt của tất cả mọi người, Lâm Động đôt nhiên thò tay ra tóml lấy Lôi Đế Quyền Trượng.
Uỳnh!Sấm sét nổ tung trời, một luồng lôi đình lực kinh người bùng nổ.
Ngươi chỉ là có một chút năng lượng của Lôi Đình Tổ Phù màthôi, ta không tin Thôn Phệ Tổ Phù của ta không giải quyết được ngươi!Tay Lâm Động truyền tới những cơn nhói đâu, nhưng mắt hắnđỏ lêm, ở Nê Hoàn Cung, Thôn Phệ Tổ Phù chấn động, thôn phệlực điên cuồng chui vào Lôi Đế Quyền Trượng.
Uỳnh uỳnh!Lôi quang giằng co dữ dội trong tay Lâm Động, năng lượng cuồng bạo khiến không gian xung quanh trở nên biến dạng.
Bàn tay Lâm Động cũng vì lôi đình lực mà máu ướt đẫm, nhưng lúc này hắn đã tê dại không còn cảm giác đau nữa.
Thế nhưng, đối mặt với sự phản kháng quyết liệt đó của Lôi ĐếQuyền Truọng, ánh mắt Lâm Động càng thêm sắc bén, Thôn PhệTổ Phù biến thành một cái hắc động khổng lồ, vô số luồng thôn phệ lực chảy trong kinh mạch, thuận theo bàn tay chảy vào cây quyền trượng.
Bùm bùm bùm!Tiếng sấm nổ liên miên không ngừng nghỉ nổ ra, khi thôn phệlực chảy vào trong quyền trượng, lôi đình lực trong đó cũng lập tức chống lại ngoại lực.
Lôi đình lực đến từ Lôi Đình Tổ Phù, khá bá đạo, chúng tuyệt đối không để cho bất cứ thứ năng lượng nào khác chiếm địa bàn của chúng.
Nhưng lần này lôi đình lực đã gặp phải đối thủ khá khó nhằn.
Sựcuồng bạo của chúng đứng trước thôn phệ lực lại mất đi tác dụng.
Mỗi lần gặp nhau là thôn phệ lực thẩm thấu từ từ nuốt gọn sức mạnh của chúng.
Tuy Lôi Đế Quyền Trượng có sức mạnh của Lôi Đình Tổ Phù, nhưng dù sao nó cũng không phải Lôi Đình Tổ Phù thực sự, màLâm Động lại có Thôn Phệ Tổ Phù sánh ngang với Lôi Đình Tổ Phù.
Vì thế thời gian dần trôi đi, sự phản kháng của Lôi Đế Quyền Trượng cũng yếu dần, thôn phệ lực lan tỏa dần nắm quyền khống chế Lôi Đế Quyền Trượng.
Lâm Động đứng trên không, tay hắn đang cầm một đạo lôi đình trăm trượng, thân thể hắn so với lôi đình khá bé nhỏ, hơn nữa thỉnh thoảng lôi quang lại lan tràn khiến không ít người sợ rằng Lâm Động sẽ bị thứ sức mạnh kia làm cho tan thành tro bụi.
Trong đại điện có không ít cường giả lạnh lùng bàng quan nhìn cảnh tượng đó, đương nhiên họ không tin Lâm Động có thể hàng phục Lôi Đế Quyền Trượng mà tất cả phải bó tay.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLNhưng chỉ một lúc sau ánh mắt đó đã phải thay đổi, vì họ nhìn thấy đạo lôi đình cuồng bạo kia lại trở nên…nghe lời hơn?Sự thay đổi đó khiến tất cả phải kinh ngạc, trong lòng đầy kinh hãi, lẽ nào Lâm Động hắn lại thật sự thuần phục được Lôi ĐếQuyền Trượng?Sao có thể, đó là việc mà cường giả Tử Huyền Cảnh cũng không làm được!Phù!Trước ánh mắt chấn động của mọi người, Lâm Động dần mở mắt ra, khóe miệng con lên.
Thu!Lâm Động hô khẽ, rồi tất cả đều kinh hãi nhìn thấy, đạo lôi đình tựa con cự lonh lại nhanh chóng thu nhỏ lại, lôi quang nhạt dần, cuối cùng biến thành một câu quyền trượng màu bạc dài cỡ một trượng.
Bàn tay đầy máu của Lâm Động nắm chặt quyền trượng, trong mắt là sự vui mừng khó lòng che giấu.
Cây quyền trượng này không biết được làm từ vật liệu gì, toàn bộ là một màu bạc lấp lánh, bên trên khắc đầy những hoa văn phức tạp, hoa văn lôi đình nhấp nháy tựa vô số những con mắt lôi nhãn lan tràn đầy áp lực.
Trên đỉnh của quyền trượng là tám con lôi long trong trạng thái ngửa lên trời, ở giữa tam con lôi long là một đạo lôi đình to cỡ bàn tay, lôi quang nhấp nháy cuối cùng men theo tám con lôi long tràn xuống bao quanh quyền trượng.
Một thứ quyền uy khó nói thành lời tỏa ra từ quyền trượng.
Cảm giác như ai cầm quyền trượng trong tay là có thể khống chế lôiđình trong cả thiên địa này vậy.
Lôi Đế Quyền Trượng…Lâm Động siết chặt cây trượng, không kìm được bật cười, cuối cùng nhờ vào Thôn Phệ Tổ Phù hắn đã hàng phục thành công món bảo bối này rồi! Ngươi đã hàng phục Lôi Đế Quyền Trượng?Những cường giả trong đại điện cuối cùng cũng tỉnh lại, rồi cóngười kêu lên thất thành đầy đố kị.
Ba người Nguyên Môn ở cách đó không xa sắc mặt đều khó coi.
Cả ba đều ra tay nhưng cuối cùng Lôi Đế Quyền Trượng lại rơi vào tay Lâm Động.
Liễu Hương Huyên cũng khẽ nghiến răng, ánh mắt có phần không cam tâm.
Món bảo bối như vậy dù là trong Huyền ThiênĐiện cũng lào bối hàng đầu.
Không khi trong đại điện trở nên căng thảng, không ít người ánh mắt trở nên tham lam và đầy sát ý.
Đương nhiên Lâm Động cũng nhận ra những ánh mắt ấy, vẻ mặt hắn trở nên lạnh lùng, tay nắm chặt Lôi Đế Quyền Trượng.
Lúc này Mộ Linh San cũng đã đến bên cạnh Lâm Động, tay cầm Sinh Tử Quan Cái bùng lên hắc quang.
Lâm Động, giao Lôi Đế Quyền Trượng ra đây, đó là mục tiêu của Cửu U Môn bọn ta!Một giọng quát đầy oán độc vang lên, Bàng Hạo và ba Ma Tướng của Cửu U Môn cùng lao tới, tung ra công thế mạnh mẽ nhằm vào Lâm Động.
Lâm Động thấy vậy, hàn ý dâng tràn trong mắt.
Đối mặt với một Sinh Huyền Cảnh viên mãn và ba Sinh Huyền Cảnh đại thành màhắn không hề tránh né, ngược lại thân hình lao vút ra, Lôi ĐếQuyền Trượng trên tay phát ra những tiếng sấm rền vang trời.
Uỳnh!Lôi Đế Quyền Trượng vung lên, quanh người Lâm Động là hàng vạn đạo lôi đình lan tỏa.
Hắn lúc này giống như Lôi Đế đang hành tẩu trong lôi điện.
Một đạo lôi đình cuồng bạo bắn ra từ Lôi Đế Quyền Trượng, xétan không gian, đâm thẳng tới bọn Bàng Hạo với tốc độ kinh người.
Binh!Âm thanh kinh thiên động địa vang lên trong đại điện, mọi người nhìn thấy sắc mặt của bốn người Bàng Hạo đều đỏ phừng phừng, rồi hộc máu tươi, bắn ngược ra sau.
Chỉ một chiêu mà cả bốn người Bàng Hạo đều thảm bại!Không ít người đều kinh hoàng, bên ngoài Lôi Điện tuy LâmĐộng đã đánh bại Bàng Hạo nhưng cũng không nhanh gọn như bây giờ…rõ ràng, đó là uy lực của Lôi Đế Quyền Trượng! Tiểu tử, ngươi muốn chết!Lão giả tóc xám mặt mày tím lại, gầm lên rồi tung quyền, nguyên lực hùng hồn kèm theo tử khí ập tới Lâm Động.
Lâm Động điểm chân trên không, thân hình bay lên, Lôi ĐếQuyền Trượng trong tay đánh xuống, tiếng sấm sét nổ ra, hơn chục đạo lôi đỉnh đánh thẳng lên luồng nguyên lực.
Uỳnh!Năng lượng cuồng bạo bùng nổ, Lâm Động bay ngược ra sau mấy chục trượng rồi cũng lấy lại thăng bằng.
Công kích hung hãn của lão giả tóc xám đã bị hắn đỡ được.
Ha ha…Lâm Động không kìm được bật cười lớn.
Thực lực của hắn lúc này, để đối phó với một cường giả Tử Huyền Cảnh thì vô cùng khó khăn, nhưng nhờ có Lôi Đế Quyền Trượng hắn đã có thểkhông rơi vào thế yếu.
Nếu chỉ nói về mặt công kích thì Lôi Đế Quyền Trượng lợi hại hơn Phần Thiên Đỉnh, đương nhiên việc Phần Thiên Đỉnh bên trong cókhông gian lại là điểm Lôi Đế Quyền Trượng không thể bì kịp.
Cả hai đều có sự huyền diệu khác nhau.
Lôi Đế Quyền Trượng hiển nhiên đã khiến chiến đấu lực của LâmĐộng tăng mạnh!Sắc mặt lão giả trở nên tối sầm, sức mạnh của Lôi Đế Quyền Trượng khiến lão cũng thấy giật mình.
Trước đó Lâm Động không dám đối mặt trực tiếp mà chỉ dựa vào tốc độ để kéo dài thời gian.
Nhưng giờ Lôi Đế Quyền Trượng đã vào tay, giờ hắnđã có tư cách để đối kháng trực tiếp với lão.
Giờ lão không thể không thấy đau đầu rồi!Trong đại điện, sắc mặt Lâm Động sáng tôi bất định, nhất thời không gian cũng trở nên yên lặng hơn.
Nhiều cường giả chau mày, rõ ràng chiến đấu lực mà Lâm Động vừa thể hiện khiến họ phải e dè.
Tiểu tử, ngươi đúng là bản lĩnh không tồi, nhưng ngươi tưởng mình có tư cách chống lại Cửu U Môn ta sao? Ngươi phải hiểu làở Thiên Lôi Hải Vực, Cửu U Môn bọn ta đủ khả năng truy sát cho ngươi trên trời không có đường, dưới đất cũng chẳng có cửa màchạy!Lão giả tóc xám kia nhìn Lâm Động trừng trừng, lời nói đầy uy hiếp.
Ta đã dám cướp đồ của Tà Phong Động Thiên thì ngươi nên hiểu ta không sợ sự uy hiếp đó đâu.
Lâm Động cười nhạt.
Ánh mắt lão giả kia lạnh băng, rồi ngữ khí dịu lại: Chỉ cần ngươi giao Lôi Đế Quyền Trượng cho Cửu U Môn, tađảm bảo chuyện trước đây không truy cứu.
Sắc mặt bọn Bàng Hạo thay đổi, định nói thì lão giả tóc xám ngăn lại, rồi nghiến răng không cam tâm.
Ta tin trên thế gian này chẳng ai muốn mình đối đầu với mộtđại thế lực đúng không?Lâm Động nghe vậy thì cười, lắc đầu nói: Ta không muốn đắc tội với ai, nhưng muốn cướp bảo bối của ta thì chỉ có hai chữ, còn khuya! Ngươi!Lão giả tóc xám cuối cùng cũng không kìm được, sát ý bùng phát cực điểm.
Lâm Động không hề sợ hãi, tay áo vung lên, Thôn Phệ Thiên Thi xuất hiện bên cạnh, còn Lôi Đế Quyền Trượng thì lại nhấp nháyánh lôi quang.
Lão giả tóc xám kia nhìn thấy Thôn Phệ Thiên Thi, khí tức cũng ngưng trệ.
Lão từng giao đấu với thứ Khôi Lỗi cổ quái này, bất cứ công kích nào của lão dường như cũng vô ích.
Ngươi sẽ phải hối hận!Ánh mắt lão giả tối sấm lại, thực lực Lâm Động hiện giờ không hề thua kém lão, nếu gượng ép giao đấu thì e là sẽ khiến nhiều kẻ nhòm ngó.
Lâm Động vẫn không động đậy gì, chỉ là ánh mắt hắn hơi layđộng.
Lôi Đế Quyền Trượng đã vào tay, nhưng mục tiêu của hắn không phải chỉ có thế.
Hắn còn phải vào trong lôi giới để lấy món siêu cấp bảo bối mong chờ bao năm nay Lôi Đình Tổ Phù!Nhưng muốn vào trong lôi giới phải có được hai ngọn ngân tháp còn lại.
Tuy chiến đấu lực đã tăng mạnh nhưng muốn đối phó với cường giả của Cửu U Môn và Huyền Thiên Điện vẫn có phần miễn cưỡng…Hắn phải nghĩ cách lấy được hai ngọn ngân tháp đó mới được.
Khi Lâm Động trầm mặc thì một số cường giả đã kìm nén được lòng tham.
Nếu đã không có được Lôi Đế Quyền Trượng thì xem có được những bảo bối khác kko.
Nghĩ vậy, một số cường giả đã tản đi bắt đầu lấy số bảo bổi trên các cột trụ.
Lâm Động không quan tâm đến những hành động đó, vì hắn phát hiện Cửu U Môn, Huyền Thiên Điện và một số cường giả cókhí tức khá mạnh không hề động đậy, chỉ ánh mắt thôi cũng đủđể hắn hiểu chúng định làm gì.
Hà hà, chư vị, theo ta được biết, trong Lôi Điện hình như còn một số thứ khá đặc biệt.
Trong không khí cổ quái đó, đột nhiên có một đại hán cười lớn bước ra, hai cánh tay hắn đỏ rực nhìn rất đặc biệt, khí tức cũng vô cùng ngang ngược, tuy chưa phải Tử Huyền Cảnh nhưng cũng là Sinh Huyền Cảnh viên mãn.
Lâm Động nghe thế tim bỗng run lên, xem ra không chỉ hắn làbiết sự tồn tại của lôi giới.
Nghe nói đó là một vùng không gian đặc biệt, muốn mở nó ra phải cần ba ngọn ngân tháp…Người nói câu này lại là nam tử tóc rủ của Nguyên Môn, hắnđương mỉm cười.
Những cường giả có thực lực rất mạnh đều nhìn về phía LâmĐộng, Bàng Hạo và Liễu Hương Huyên, vì ba ngọn ngân thápđang nằm trong tay ba người này.
Ba vị, lúc này rồi đừng che giấu nữa! Lẽ nào các ngươi định độc chiếm không gian đó sao?Nam tử tóc rủ hàm tiếu nói.
Các hạ là ai?Lão giả tóc xám ánh mắt hơi tối lại nhìn nam tử tóc rủ, lão cảm nhận được sự nguy hiểm từ hắn.
Đông Huyền Vực, Nguyên Môn, Hoắc Nguyên.
Nam tử tóc rut cười: Đây là hai vị sư đệ của ta, Trần Linh, Lê Lôi.
Nghe thấy ba cái tên đó, Lâm Động hơi khựng người rồi đột nhiên nhớ ra, ánh mắt lạnh băng: Các ngươi…là Tam Tiểu Vương cũ của Nguyên Môn?Hoắc Nguyên gật đầu, nhìn Lâm Động nói: Xem ra ba bọn ta cũng có chút danh tiếng trong Đạo Tông các ngươi.
Không ngờ rời đi lâu như vậy rồi mà vẫn còn người nhớ.
Sao có thể quên được.
Trong cuộc thi đấu tông phái lần trước,đại sư tỷ Thiên Điện ta đã chết trong tay các ngươi mà.
Lâm Động hơi cụp mắt xuống, nói.
Nữ nhân đó hả…hà hà, đúng là chết trong tay bọn ta.
Hoắc Nguyên cười, rồi nói: Có điều thủ đoạn của bọn ta không bằng ngươi.
Mấy trăm đệtử tinh nhuệ của Nguyên Môn đã bị ngươi giết sạch, thủ đoạn…chẹp chẹp, thật tàn nhẫn.
Lâm Động lạnh lùng nhìn ba người bọn Hoắc Nguyên, khẽ gậtđầu, nói: Có cơ hội ta sẽ lấy mạng các ngươi.
Có khí phách lắm…Vừa hay ba bọn ta định giết ngươi rồi gửi thi thể về Đạo Tông.
Lê Lôi với mái tóc bạc cười, nói.
Cuộc đối thoại của hai bên khiến một vài cường giả sững người, rồi bỗng hiểu ra, thì ra hai bên đều là người của Đông Huyền Vực… Thì ra Lâm Động xuất thân từ Đạo Tông ở Đông Huyền Vực.
Nghe nói đó là một siêu cấp tông phái, thực lực không hề thua kém Huyền Thiên Điện chúng ta…Liễu Hương Huyên ánh mắt có phần kinh ngạc nhìn Lâm Động.
Chắc hẳn không thể ngờ Lâm Động lại có bối cảnh như vậy, nhưng điều này cũng không khiến họ quá sợ hãi, vì dù Đạo Tông có mạnh nhưng chân tay cũng không thể vươn tới Loạn Ma Hảiđược.
Ở Đông Huyền Vực ngươi cũng có danh khí không nhỏ.
Hà hà, Tam đại chưởng giáo Nguyên Môn cùng ra tay mà không giếtđược ngươi.
Chẳng trách ở Loạn Ma Hải chưa lâu mà đã gây nên không ít sóng gió.
Hoắc Nguyên cười, nói.
Không khí trong đại điện bỗng chốc đông cứng, lần này đến Liễu Hương Huyên cũng khó lòng che giấu sự kinh hãi, Tam đại chưởng giáo cùng ra tay mà không giữ Lâm Động lại được?Tuy họ không rõ thực lực của Tam đại chưởng giáo Nguyên Môn rốt cuộc mạnh đến mức nào, nhưng chắc chắn không thua kém chưởng giáo của họ, chắc hẳn cũng là ba siêu cấp cường giảChuyển Luân Cảnh.
Trận dung như vậy có ai trong thế gian này dám coi thường? Vậy mà…một Lâm Động thực lực chỉ là Sinh Huyền Cảnh đại thành mà lại chạy thoát khỏi tay ba người kia? Rốt cuộc hắn là quái vật phương nào vậy?Mấy người Liễu Hương Huyên ánh mắt đầy vẻ nặng nề, khi nhìn lại hắn bỗng cảm thấy hắn thêm thần bí, sự dè chừng theo đómà tăng lên.
hà hà, giờ ta không có ý định ra tay với ngươi.
Mục tiêu của bọn ta lầ này chính là lôi giới.
Vì thế, mời ba vị dùng ngân thápđể khởi động lôi giới đi.
Hoắc Nguyên phẩy phẩy tay.
Lâm Động nhìn Hoắc Nguyên chằm chằm, rồi cười, gật đầu nói: Bây giờ đúng là làm thế nào mở ra lôi giới quan trọng hơn.
Lâm Động biết cục thế bây giờ khá mỏng manh, cường giả các phương đều cảnh giác lẫn nhau.
Với thực lực của hắn hiện tại rõ ràng không thể cướp được ba ngọn ngân tháp.
Nếu đã vậy thìhãy mở lôi giới trước, còn việc ai có được chìa khóa vào trong thìphải xem bản lĩnh rồi.
Ít nhất thì trong trận hỗn chiến như vậy, Lâm Động cũng không sợ bất cứ ai, chỉ cần hắn không bị ai liên thủ nhằm vào.
Hắn siết tay lại, ngân tháp hiện ra, thấp thoáng có tiếng sấm sét vang lên.
Liễu Hương Huyên và Bàng Hạo thấy vậy ánh mắt đều lay động.
rồi trao đổi với ngươi bên cạnh về mục tiêu tiêp theo, cuối cùngđều gật đầu, lật tay là ngân tháp hiện ra.
Khi cả ba ngọn ngân tháp xuất hiện, đột nhiên từ ngọn tháp vọng ra, ngân tháp bay lên, tiếp xúc nhau trên không trung, lôi quang nhấp nháy rồi dần dung hợp lại với nhau.
Uỳnh!Đột nhiên một đạo lôi quang bắn về phía lôi quang, chính là bức thạch tượng trong đại điện.
Phụt phụt!Lôi quang bắn lên thạch tượng, rồi trên bức tượng có ngân quang lấp lánh, ở nơi ngực không gian dần biến dạng, dường như đang hình thành một lỗ xoáy không gian.
Lâm Động nhìn xoáy không gia xuất hiện thì ánh mắt lập tức cháy rực.
Trong không gian đó chắc chắn có lôi giới!Mà Lôi Đình Tổ Phù chắc chắn nằm trong đó.
Điện chủ Viêm Thần Điện, Ma La?!Xoáy không gian dần hình thành trên ngực thạch tượng, nhìn kỹcó thể thấy bên trong có lôi quang, một thứ khí tức cổ xxưa không thể hình dung nổi tỏa ra.
Trước thứ khí tức đó, ai cũngđều thấy linh hôn như run rẩy.
Trong không gian đó có gì mà năng lượng đáng sợ vậy…Một số cường giả nhìn xoáy không gian với vẻ mặt chấn động.
Thứ khí tức này…Khi Lâm Động cảm nhận luồng sức mạnh đó thì hắn nhận thấy rõ ràng Thôn Phệ Tổ Phù trong Nê Hoàn Cung cũng phát ra những âm thanh trong trẻo.
Bao nhiêu năm rồi, lần đầu tiên Thôn Phệ Tổ Phù phát ra âm thanh vui mừng và hoài niệm.
Rõ ràng, ngoài Lôi Đình Tổ Phù ra thì còn vật gì khiến Thôn PhệTổ Phù có phản ứng như vậy?Thứ khí tức hùng hồn đó lan tỏa trong đại điện chấn nhiếp tất cảmọi người, cả không gian lặng nhưu từ, ngay những cường giảtản ra lấy bảo bối khác cũng dừng lại, nhìn về phía xoáy không gian với ánh mắt dầy chấn động.
Một lúc sau Lâm Động cuối cùng cũng tỉnh lại, hắn khẽ thở ra một hơi rồi ánh mắt nhấp nháy nhìn ba ngọn tháp đang dung hợp.
Lúc này chúng biến thành một đạo phù văn màu bạc.
Lâm Động siết nắm đấm, từ Tả Phí hắn biết được ba ngọn tháp này không chỉ mở được lôi giới, mà ai có được chúng sẽ điều khiển được lôi diới, mà chỉ khi điều khiển được lôi giới mới cóđược Lôi Đình Tổ Phù!Vì vậy nhất định phải có được thứu phù văn kia!Lâm Động không biết người khác có biết thông tin này không, nếu biết thì muốn giành được nó không phải dễ.
Long dực sau lưng bỗng mở rộng, rồi Lâm Động biến thành thanh quang lao về phía phù văn trước tiên.
Lâm Động vừa động thân thì có người phát hiện, nhưng mục khi thấy mục tiêu của Lâm Động không phải lôi giới mà là phù văn thì rõ ràng đều khựng người lại.
Lôi giới đã được mở, ba ngọn tháp kia nên hết tác dụng rồi mới phải, sao Lâm Động còn động thủ?Những người ở đây không phải loại ngu ngốc, nghĩ nhanh một chút là hiểu ra, dường như phù văn không vô dụng như họ nghĩ.
Tiểu tử, ngươi tham lam quá đấy!Lão giả tóc xám lên tiếng trước tiên, đúng là lão không biết phùvăn có tác dụng gì, nhưng kinh nghiệm cho lão biết không nênđể Lâm Động lấy được nó.
Lão vừa hét lên là tung quyền, kình phong cùng tử khí đậm đặc oanh kích về phía Lâm Động.
Bùm!Nhưng một thân ảnh nhỏ bé lập tức bay ra, Sinh Tử Quan Cái bay ra chặn đứng công thế.
Nha đầu đáng chết!Lão giả thấy Mộ Linh San lại ra tay ngăn chặn, tức giận nghiến răng ken két.
Tuy thực lực của Mộ Linh San chỉ là Sinh Huyền Cảnh viên mãn nhưng vì có Sinh Tử Quan Cái nên chẳng hề sợ lão.
Khi đó, Lâm Động đã nhanh chóng tiếp cận phù văn.
Dừng tay!Có tiếng quát từ đằng sau, nhưng Lâm Động không hề quay lại.
Lần này là Hoắc Nguyên, Dường như hắn cũng biết tầm quan trọng của phù văn này.
Xoẹt!Lâm Động vung tay, Thôn Phệ Thiên Thi bay ra chặn Hoắc Nguyên lại rồi hắn thò tay tóm lấy phù văn.
Lấy phù văn không hề khó khăn như tưởng tượng, rõ ràng những kẻ khác không biết tầm quan trọng của phù văn, nên khi Lâm Động lấy được rồi một số người mới nhíu mày.
Lâm Động, phù văn đó là do ba ngọn ngân tháp hợp thành, ngươi dám độc chiếm sao?Bàng Hạo mặt mày tím xanh lại, quát.
Lâm Động huynh, ngươi làm vậy hơi quá đáng rồi.
Liễu Hương Huyên cũng chau mày, nói.
Lâm Động, giao phù văn ra đây, nếu không ngươi sẽ thành kẻ thù của tất cả mọi người ở đây.
Hoắc Nguyên lạnh lùng nói.
Cường giả trong đại điện cũng nhìn Lâm Động với ánh mắt không thân thiện.
Từ khi Lâm Động vào động phủ, thu hoạch vô số, trước đó hắn lấy Lôi Đế Quyền Trượng đã khiến không ít người đố kỵ.
Giờ chỉ cần một có người dẫn dắt là họ sẽ nổi lòng tham động thủ với hắn.
Lâm Động coi như không biết đến những ánh mắt ấy, chỉ bình thản nói: Chư vị muốn giằng co ta cũng không quan tâm.
Chỉ là sợ rắng nếu bảo bối trong không gian này bị làm sao thì có lẽ các vị hối hận cũng không kịp.
Lâm Động có thể nhận ra những người kia không biết tầm tác dụng của phù văn, nếu không phản ứng của họ phải kịch liệt hơn nhiều lần.
Nghe Lâm Động nói, sắc mặt Bàng Hạo cũng hơi thay đổi, không kìm được nhìn về phía cái xoáy không gian.
Năng lượng tỏa ra từđó mạnh hơn Lôi Đế Quyền Trượng không biết bao nhiêu lần…Rõ ràng trong đó mới có bảo bối quý giá nhất động phủ này.
Đi, vào đó trước đã!Bọn Bàng Hạo nhìn nhau rồi đột nhiên bay về phía xoáy không gian.
Dù thế nào cũng phải vào trong không gian đó tìm kiếm đãrồi nói.
Tất cả gần như đồng thời bay đi, Lâm Động mỉm cười, chỉ cần cóphù văn là hắn có thể khống chế không gian này.
Vào bên trong là hắn sẽ không phải sợ bất cứ ai.
Bọn Bàng Hạo tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã xuất hiện phía trước xoáy không gian.
Nhưng khi chúng vào trong thì bỗng cótiếng thở dài bất lực vang lên.
Nghe thấy âm thánh ấy, Lâm Động quay lại thì nhìn thấy một nhân ảnh mặc hồng bào đột nhiên xuất hiện trước cái xoáy.
Chuyến đi tìm bảo bối lần này kết thúc tại đây, các ngươi có thểđi được rồi.
Người đó vừa xuất hiện là nói, ngữ khí khiến không ai dám kháng cự.
Ngươi muốn chết!Người mặc hồng bào cũng khiến bọn Bàng Hạo giật mình, nhưng nghe lời nói đó, chúng lập tức đại nộ, ra tay tấn công về phía hồng bào nhân.
Nhưng hắn ta chẳng tránh né gì, hơi ngẩng lên để lộ một gương mặt đeo mặt nạ.
Một lũ không biết tốt xấu.
Hắn nhấc tay lên, cong tay búng một cái, một vòng lửa bắn ra từđầu ngón tay, công thế của những cường giả kia khi chạm vào vòng lửa đều tan thành mây khói.
Bùm!Ngọn sóng hỏa diệm lan tỏa, sắc mặt bọn Bàng Hạo tái nhợt, rồi binh một tiếng bay ngược ra sau, lần này đến lão giả tóc xám kia cũng không thể chống cự được.
Lâm Động vẻ mặt chấn kinh nhìn cảnh tượng đó.
Người này rõ ràng hắn đã gặp trước đó, nhưng không ngờ sức mạnh của hắn ta lại đáng sợ thế này.
Không phải Thiên Lôi Hải Vực không cho những người thực lực quá mạnh vào sao?Trong đại điện vô số người ngã nhào, bọn Bàng Hạo, Liễu Hương Huyên, Hoắc Nguyên lấy lại thăng bằng, nhìn hồng bào nhân vớiánh mắt sợ hãi.
Các hạ là cao nhân phương nào? Động phủ này là mục tiêu của Cửu U Môn, Huyền Thiên Điện bọn ta.
Các hạ làm vậy có phải muốn kết thù với hai đại thế lực bọn ta?Lão giả tóc xám gằn giọng.
Ngươi muốn bọn ta rời khỏi động phủ này có lẽ phải có đủ tư cách mới được.
Trung niên nam tử của Huyền Thiên Điện cũng trầm giọng nói, Tư cách…Hồng bào nhân cười, rồi hứn đưa tay lên tháo mặt nạ xuống.
Hôm nay, dù hai lão bất tử Cửu U Môn và Huyền Thiên Điện các ngươi có mặt thì bản tọa cũng phải băt chúng cút!Gương mặt ấy mang đầy bá khí, giữa trán là một đạo phù vă hỏa diệm lấp lánh ánh sáng kỳ lạ.
Bọn lão giả tóc xám nhìn thấy gương mặt ấy, sắc mặt lập tức tái nhợt, sự kinh hãi tràn ngập trong mắt, giọng kêu lên đến biến dạng.
Điện chủ Viêm Thần Điện, Ma La?Tiếng kêu chói tai của lão giả tóc xám vang vọng khiến sắc mặt của tất cả mọi người trở nên đầy chấn động.
Ai nhìn về phía hồng bào nam tử kia cũng đầy vẻ sợ hãi.
Ma La.
Một cái tên uy danh hiển hách ở Loạn Ma Hải, trong số các cường giả đỉnh cấp của Loạn Ma Hải, Ma La là cường giả xếp hàng đầu, mà Viêm Thần Điện cũng là độc bá Viêm Chi Hải Vực, là một thế lực vang danh một phương trong Loạn Ma Hải.
Thực lực của Viêm Thần Điện còn mạnh hơn Cửu U Môn, Huyền Thiên Điện, trong cả Loạn Ma Hải này số thế lực dám động vào Viêm Thần Điện chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Tất cả chỉ vì trong Viêm Thần Điện có bá chủ Ma La.
Ma La có thực lực Chuyển Luân Cảnh, thực lực này đa phần chưởng giáo của các đại thế lực đều có, nhưng trong Loạn Ma Hải không phải cường giả Chuyển Luân Cảnh nào cũng dám ngông nghênh trước mặt Ma La.
Vì trong tay hắn, có một trong Bát đại tổ phù…Hỏa Diệm Tổ Phù.
Chỉ khi đạt được tầng thứ như hắn, thực lực của tổ phù mới được phát huy triệt để.
Sức mạnh đó khiến cả trời đất rung chuyển.
Điểm này chỉ từ Lôi Đế đại nhân cũng nhận ra được.
Thực lực của ngài cũng là Chuyển Luân Cảnh, nhưng dị ma muốn đối phóphải dùng tới một dị ma cấp Vương và ba dị ma cấp Tướng.
Nếu đổi thành con người cùng đẳng cấp thì là một Luân Hồi Cảnh và ba Chuyển Luân Cảnh!Nhưng dù thế, ba con dị ma cấp Tướng đều bỏ mạng, còn dị ma cấp Vương thì bị phong ấn.
Từ đó có thể thấy cường giả Chuyển Luân Cảnh có tổ phù trong tay có thực lực đáng sợ thế nào.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLNhớ hồi ở Dị Ma Vực, Điện chủ Hắc Ám Điện hiện thân, Tam đại chưởng giáo Nguyên Môn cũng không dám đắc tội.
Đó là vìchúng không muốn đắc tội với Hắc Ám Điện, nhưng nhiều hơn làdo trong tay Điện chủ Hắc Ám Điện có Hắc Ám Tổ Phù.
Ở Loạn Ma Hải, siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh là thần long thấy đầu không thấy đuôi, chẳng ai không phải nhân vật lớn một phương.
Mà cường giả Chuyển Luân Cảnh có trong tay tổ phù như Ma La thì càng như trong truyền thuyết.
Vậy mà giờ hắn lại xuất hiện trước mặt tất cả mọi người.
Thật sự không còn gì kinh ngạc hơn!Cả đại điện lúc này lặng như tờ, đến lão giả tóc xám kia cũng không dám nói gì.
Vì tất cả đều hiểu, đừng nói là họ, ngay chưởng giáo của hai đại thế lực kia ra mặt thì cũng không dám nói không với Ma La.
Không ngờ hắn là Ma La.
Lâm Động cũng vô cùng chấn kinh, mãi lúc sau mới tỉnh lại, nắmđấm không kìm được siết lại, bao năm nay đây là lần đầu tiên hắn gặp người có tổ phù khác.
Có điều, danh tiếng của người ta không phải cái hắn có thể bìđược…Hắn bất giác cười khổ, nhưng sâu trong ánh mắt hắn cósự kiên nghị, hắn tin rằng rồi sẽ có ngày hắn đạt đến mức độ đó, chỉ là hắn cần thời gian! Ma La đại nhân…Một lúc sau, lão giả tóc xám cuối cùng lên tiếng, cung kính nói: Đại nhânm Cửu U Môn bọn ta đã bỏ ra rất nhiều công sức đểtìm bảo vật, mong đại nhân nể tình chưởng giáo…Lão giả này có địa vị không hề thấp trong Cửu U Môn, thực lực Tử Huyền Cảnh cũng khiến lão có địa vị trong Loạn Ma Hải, nhưng trước mặt Ma La thì lão vô cùng nhỏ bé, vì lão biết người kia muốn giết lão dễ như trở bàn tay.
Thứ bên trong lôi giới các ngươi không thể động vào đâu.
Xông bừa vào chỉ khiến tông phái các ngươi gặp đại họa.
Ma La nhìn lão một cái, bình thản nói.
Bọn lão giả kia vẻ mặt đầy kinh hãi, thân phận của Ma La đương nhiên chẳng có lý do để lừa gạt chúng.
Nếu vậy, rốt cuộc trong lôi giới có thứ gì mà thực lực phía sau chúng cũng không thểgánh vác nổi? Dám hỏi Ma La địa nhân, trong lôi giới rốt cuộc có gì?Hoắc Nguyên nói.
Ma La quét mắt sang Hoắc Nguyên, hơi nhíu mày lại, hắn ta cóthứ gì đó khiến Ma La không thích, nhưng tạm thời chưa biết nguyên nhân.
Hoắc Nguyên lưng toát mồ hôi lạnh, mặt hơi cúi xuống, hắc quang trong mắt bị kìm nén lại.
Chỉ bị nhìn vài giây, nhưng khi Ma La nhìn sang chỗ khác, Hoắc Nguyên có cảm giác như vừa thoát chết, bàn tay ướt đẫm mồ hôi.
Không nên hỏi thì đừng hỏi.
Ma La chỉ phẩy tay: Thôi, bản tọa không có thời gian giằng dai với các ngươi, chuyến đi này kết thúc tại đây, các ngươi lập tức rời khỏi động phủ!Nghe vậy, vẻ mặt lão giả tóc xám, Bàng Hạo, Liễu Hương Huyên và Hoắc Nguyên đều trở nên thiếu tự nhiên, nhưng cũng không dám phản đối.
Thực lực của Ma La, chúng không thể phản kháng, nhưng bắt rời đi thì quả thực chúng không cam tâm.
Lâm Động cũng chau mày, tay nắm chặt phù văn.
Việc này vượt ngoài dự liệu của hắn, không thể ngờ khi sắp thấy Lôi Đình Tổ Phù lại xuất hiện một đại nhân vật thế này.
Hắn đã bỏ ra bao tâm huyết vì Lôi Đình Tổ Phù, giờ bảo hắn từbỏ là không thể.
Này, ngươi cũng quá bá đạo đấy, đây đâu phải nhà ngươi, dựa vào cái gì bắt bọn ta đi?Mộ Linh San ở bên cạnh bất mãn lên tiếng.
Người khác sợ Ma La, nhưng cô bé có Bất Tử Thánh Kình ở đằng sau cũng không sợ lắm.
Dù sao ở Loạn Ma Hải, thế lực mạnh nhất vẫn là Hải Yêu tộc.
Lão giả tóc xám thấy Mộ Linh San dám nói như vậy với Ma La thìthầm thấy thích thú…Nhưng khi chúng lão chờ đợi Ma La nổi giận thì chỉ thấy hắn nhếch mép nói: Tiểu nha đầu ngoan ngoãn về nhà đi, đừng có làm loạn, bản tọa không ức hiếp người khác.
Bọn người lão giả sững sờ, Ma La bá đạo lại nói vậy sao?Lâm Động cũng hiểu, rõ ràng Ma La nhận ra thân phận Bất TửThánh Kình tộc của Mộ Linh San.
Nhưng khi thấy cô bé lại sắo sửa lên tiếng thì hắn ngăn lại: Ma La đại nhân, ta biết bên trong lôi giới có gì…Bọn lão giả tóc xám, Liễu Hương Huyên đều sững người nhìn vềLâm Động, rõ ràng chúng không ngờ Lâm Động lại có tin tức đó.
Ồ?Ma La cũng nhìn hắn, rồi thân hình đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, bàn tay chạm vào cánh tay hắn.
Khi đó một luồng năng lượng nóng bỏng đột ngột chui vào cơ thể Lâm Động,.
Năng lượng của Hỏa Diệm Tổ Phù?Lâm Động kinh hãi, Thôn Phệ Tổ Phù lập tức vận chuyển, thôn phệ lực bùng phá hóa giải thứ năng lượng kia.
Thì ra là vậy.
Ngay khi Lâm Động dùng đến thôn phệ lực, Ma La buông tay, đôi mắt đỏ rực ánh lên sự kinh ngạc.
Lâm Động nhìn Ma La cảnh giác, có lẽ Ma La đã nhận ra Thôn Phệ Tổ Phù trong người hắn rồi.
Ngươi là Lâm Động?Lâm Động sững người, ngữ khí của Ma La có chút kỳ quái, dường như đã biết đến hắn từ lâu.
Lâm Động gật đầu.
Chẳng trách mà ngươi trừ bỏ được dị ma khí.
Vẻ mặt Ma La có chút cổ quái, rồi hắn nhìn về xoáy không gian, trầm ngâm một chút rồi trước sự sững sờ của bọn lão giả tóc xám, nói: Ngươi theo ta vào lôi giới.
Lâm Động lập tức mừng rỡ, hắn không biết tại sao Ma La lạiđồng ý cho hắn vào lôi giới, nhưng chỉ cần được vào là tốt rồi.
Vào đó hắn mới khống chế được lôi giới, mới có tư cách chống lại Ma La! Được!Khi Ma La vừa dứt lời, Lâm Động không chút do dự nói ngay.
Xem tiếp...vũ động càn khôn
truyện tranh vũ động càn khôn
truyện vũ động càn khôn
vũ động càn khôn truyện chữ
đọc truyện vũ động càn khôn
vũ động càn khôn chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License