Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0225
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Giờ phút này, Nhiếp Vô Danh giống như từ trong vực sâu bò ra ngoài, một đôi mắt tràn đầy cừu hận, hóa thành một ánh nhìn xuyên thấu trời cao, dò xét toàn bộ Độc Lập Châu.
Bọn chúng sẽ phải.
trả giá bằng máu.
cho sự kiện năm đó! Quy củ của Độc Lập Châu, là hẳn phải sửa lại một chút.
Nhiếp Vô Danh mặt không chút thay đổi nói: Cái gì mà cấm lấy người bên ngoài, quả thực là buồn cười đến cực hạn! Tình yêu nam nữ, sự việc tự nhiên, há là đám ngu xuẩn tầm thường các ngươi này lại có thể dùng sức ngăn trở.
Chê cười! Lúc này, một vị trưởng lão cổ tộc cười lạnh không thôi: Độc Lập Châu từ khi khai sáng tới nay, quy củ đã sớm lập xuống, há cho ngươi càn rỡ!Không sai, chúng ta, đại biểu cho quyền lực tối cao Độc Lập Châu nơi này.
Chúng ta chính là sứ giả của Thượng Đế, quy củ lại càng là như vậy! Tộc trưởng dòng chính Khương Anh lạnh nhạt nói.
Nghe tiếng, Nhiếp Vô Danh chìm vào trong yên lặng.
Hồi lâu sau, Nhiếp Vô Danh chậm rãi ngẩng đầu lên, đảo mắt nhìn dòng chính và dòng thứ một vòng, Các ngươi là Thượng Đế.
Trong lúc nói chuyện, khóe miệng Nhiếp Vô Danh khẽ nhếch lên: Vậy ta chính là.
kẻ ngăn trở Thượng Đế.
Đừng nói nhảm với hắn, giết hắn!Giờ phút này, thế lực lớn nhỏ của Độc Lập Châu đồng thanh tức giận quát lên.
Tới, chúng ta thử nhìn một chút.
Nhiếp Vô Danh đứng tại chỗ, lạnh giọng nói.
Ca ca.
Một bên, truyền tới âm thanh của Diệp Οản Οản.
Nhiếp Vô Danh nghe vậy, sống lưng hơi cứng lại, không hề nhìn cha mẹ và em gái, dường như anh không muốn thấy được ánh mắt thất vọng đến cùng cực của bọn họ.
Yên lặng một lúc lâu, Nhiếp Vô Danh sắc mặt lãnh đạm nói với Diệp Οản Οản, Trở về đi, coi như anh đã chết rồi.
Nghe tiếng, Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Nhiếp Vô Danh, quan sát mấy giây, bỗng nhiên trong lúc đó, một cánh tay khoác lên vai trái Nhiếp Vô Danh: Lần này.
Đến lượt em làm siêu cấp anh hùng của anh.
Còn không đợi Nhiếp Vô Danh phục hồi lại tinh thần, Diệp Οản Οản đột nhiên hướng về phía đám người quát lên: Người của Không Sợ Minh và Tử Vong Hoa Hồng ở chỗ nào!Ở đây!Theo Diệp Οản Οản dứt tiếng, tiếng hô vang đinh tai nhức óc truyền ra.
Tốt.
Diệp Οản Οản gật đầu: Hiện tại, ta đại biểu cho Không Sợ Minh và Tử Vong Hoa Hồng tuyên bố, rời khỏi thế lực dòng thứ và dòng chính.
Hôm nay.
vô điều kiện ủng hộ Nhiếp Vô Danh, ai dám động đến một sợi tóc anh ấy, ta sẽ tiễn hắn một đoạn trên đường đi xuống suối vàng!Trong phút chốc, toàn bộ các trưởng lão, cao tầng Không Sợ Minh, tất cả đều rối rít đi ra, Bắc Đẩu và Thất Tinh cũng lập tức vội vã chạy tới bên người Diệp Οản Οản.
Một bên khác, người của Tử Vong Hoa Hồng cũng triển khai toàn bộ, đồng loạt đi tới và đứng ở chung quanh Diệp Οản Οản.
Các ngươi! Các ngươi đây là đang tự tìm đường chết.
Tộc trưởng dòng chính mặt đầy tức giận, lạnh giọng quát lên.
Phải không, có thể thử xem! Bỗng nhiên, âm thanh lạnh giá thấu xương của một người đàn ông truyền khắp toàn trường.
Chẳng biết từ lúc nào, người đàn ông nhìn như tảng băng vạn năm không tan kia, đã lặng lẽ không một tiếng động đi tới bên cạnh Diệp Οản Οản, trong mắt lãnh đạm, không hề tỏ ra có chút rung động nào.
Tu La Chủ.
Thấy vậy, đám người dòng chính trố mắt nhìn nhau, khẽ nhíu mày.
Tư Dạ Hàn, ngươi làm cái gì!Thấy vậy, tộc trưởng Cổ tộc Tư thị, lập tức hướng về Tư Dạ Hàn quát lên.
Tôi làm chuyện gì, còn cần phải thỉnh giáo ông sao? Tư Dạ Hàn lãnh đạm thờ ơ cất tiếng.
Ngươi.
Đáy mắt tộc trưởng xẹt qua một thoáng sợ hãi, cuối cùng cũng không dám nhiều lời nữa.
Tôi nhổ vào, A Cửu.
Điên rồi điên rồi, điên thật rồi.
!! Giang Ly Hận mặt đầy kinh ngạc.
Thế lực Tội Ngục, từ trước đến giờ cùng một trận doanh.
Là địch của toàn bộ Độc Lập Châu, cái này căn bản chính là giấc mộng của tôi.
Tạ Thiên Xuyên cười lớn một tiếng, suất lĩnh đám người Đồ Môn đi ra.
Giang Ly Hận không nói gì mà dòm lấy hai người này nổi điên, ngay sau đó lười biếng bước ra, ánh mắt sắc bén đảo một vòng, Muốn chơi, cũng được.
Các ngươi cứ dọn đường sẵn đi, Tội Ngục chúng ta, phụng bồi tới cùng!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Lưu ý đến ánh mắt Tư Dạ Hàn nhìn tới, Giang Ly Hận không được tự nhiên mà hừ một tiếng, Đừng cảm ơn tôi, mấy cái quy củ dỏm này, lão tử cũng đã sớm không ưa rồi!Giang Ly Hận vốn chính là loại tính tình e sợ thiên hạ không loạn.
Tính khí này của Nhiếp Vô Danh, ngược lại là ngoài ý muốn hợp khẩu vị của hắn.
Diệp Οản Οản kinh ngạc nhìn về phía đám người Giang Ly Hận, ngay sau đó ánh mắt muốn nói rồi lại thôi mà rơi vào trên người Tư Dạ Hàn, A Cửu.
Tư Dạ Hàn vuốt ve mái tóc của cô gái, cho Diệp Οản Οản một ánh mắt trấn an: Không có việc gì.
Chuyện lớn như vậy, còn nói không có việc gì?Giang Ly Hận ở bên cạnh tỏ vẻ ngọtêrăng, lườm hai người một cái, hừ hừ nói, Coi như nha đầu này muốn chọc thủng trời, sợ là cậu cũng sẽ ở phía dưới chuyền cho cô ta một cây gậy!Ai dám động đến con gái chúng ta!Nơi này, sau một hồi yên lặng, bỗng nhiên, Nhiếp gia chủ và chủ mẫu đồng thời lên tiếng, chợt nhanh chân đi tới bên cạnh Nhiếp Vô Danh.
Nghe được âm thanh của cha mẹ, con ngươi của Nhiếp Vô Danh chợt co rút lại một cái.
Vô Danh.
Nhiếp gia chủ nhìn về phía Nhiếp Vô Danh, thở dài: Cha lúc đầu đúng là từng phản đối con và Lăng Miểu.
Chuyện này cũng không trách con.
Là cha ích kỷ, chỉ lo nghĩ vì Nhiếp gia.
Cha có lỗi với con!Nhiếp gia chủ vừa dứt tiếng, Nhiếp Vô Danh hơi có chút lộ ra vẻ xúc động.
Năm đó, Nhiếp gia chủ bởi vì danh vọng của Nhiếp gia, kiên quyết không cho anh và Lăng Miểu khi đó đã trở thành thủ lĩnh Tử Vong Hoa Hồng qua lại, cuối cùng tạo thành sự tiếc nuối cả đời của Nhiếp Vô Danh.
Con trai.
Cũng do mẹ không tốt.
Nhiếp chủ mẫu nhìn Nhiếp Vô Danh, mặt đầy áy náy.
Tuy nói, Bà Hai là bà con xa của gia chủ Lăng gia, nhưng đó cũng là chuyện lúc trước tổ tiên mấy đời rồi, đều đã sớm không còn liên hệ máu mủ gì.
Hơn nữa, tuổi tác Lăng Miểu, còn không lớn bằng Nhiếp Vô Danh.
Nhưng ban đầu Nhiếp chủ mẫu, lại bởi vì Nhiếp Vô Danh gọi Lăng Miểu một tiếng cô họ mà kiên quyết ngăn chặn hai người phát triển, thậm chí không cho Lăng Miểu bước vào cửa chính Nhiếp gia nửa bước.
Bây giờ suy nghĩ lại một chút, ban đầu bọn họ, thật sự đã sai lầm rồi.
Nếu như, bọn họ biết lý lẽ một chút, có lẽ, Nhiếp Vô Danh sẽ không tiếc nuối cả đời, lún sâu vào trong cừu hận!Nhiếp Vô Danh nhìn Nhiếp chủ mẫu và gia chủ, miệng hé mở, như là muốn nói gì, nhưng cuối cùng ngay cả một câu cũng không thể nói ra.
Ta ngược lại muốn nhìn một chút, ai dám đụng cháu trai và cháu gái ta!Giờ phút này, gia chủ Lăng gia vốn vẫn luôn trầm mặc, lại bỗng nhiên đứng dậy.
Cha.
Nhiếp gia chủ nhìn về phía gia chủ Lăng gia, bật thốt lên theo bản năng.
Ai là cha ngươi, Nhiếp gia chủ họ Nhiếp, lão phu họ Lăng, vẫn là chớ nên nhận bậy thì hơn! Ta chỉ là vì cháu gái và cháu trai ta.
Lăng gia chủ lườm Nhiếp gia chủ một cái, lạnh lùng nói.
Chúng ta ủng hộ Nhiếp gia.
Lập tức, toàn bộ mọi người Kỷ gia cũng đi ra.
Con bà nó, ta đại biểu Thẩm gia chúng ta, ủng hộ Nhiếp Vô Ưu, ủng hộ nữ thần của ta! Nữ thần anh yêu em!Thẩm đại công tử giống như chó hoang vui mừng quẫy đuôi lia lịa, làm bộ như muốn chạy về phía Diệp Οản Οản.
Nhưng mà, lại bị một ánh mắt lạnh giá thấu xương hù dọa cho lui lại mấy bước.
Đừng có mà ở nơi này càn rỡ!Thẩm gia chủ hung ác trợn mắt lườm Thẩm Thiên Trần một cái, chợt hướng về mọi người cười nói: Ha ha.
Tứ đại thế gia vốn luôn gắn bó với nhau.
Nhiếp gia lại là người đứng đầu tứ đại thế gia, Thẩm gia chúng ta chắc chắn sẽ không đối nghịch cùng ba nhà khác.
Tương tự, dòng thứ các vị, Thẩm gia chúng ta chẳng qua chỉ là người làm ăn, các vị có nhu cầu có thể nói một tiếng, có thể giúp, chúng ta khẳng định sẽ giúp.
Nhưng xuất nhân lực mà nói, chúng ta có khả năng không có người nào.
Nhưng mà, trước mắt cũng không có ai phản ứng lại Thẩm gia nửa câu.
Tất cả thế lực đều đang bận nhìn về phía Nhiếp Vô Danh và đám người Diệp Οản Οản.
Vào giờ phút này, tại chỗ cực xa, Tư Hạ cầm lấy ống nhòm, quan sát nhất cử nhất động của nơi này, mặt đầy nụ cười tà mị: Thật thú vị.
Bất quá, chuyện càng thú vị, còn ở phía sau.
Chúng ta, đợi một hồi sẽ thấy.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Bây giờ, mặc dù có Nhiếp, Kỷ, Thẩm, Lăng, tứ đại thế lực hạch tâm Tội Ngục, cộng thêm một cái thế lực sơn trại Tử Vong Hoa Hồng.
Nhưng, nếu muốn là địch với toàn bộ Độc Lập Châu, có lẽ căn bản là không đáng chú ý.
Đội trưởng!!Bỗng nhiên, có vài âm thanh từ phía sau truyền ra.
Diệp Οản Οản định thần nhìn lại, đúng là đám người Thần Hư Đạo Nhân và Nhất Chi Hoa, ngay tiếp đó là mấy chục tiểu đội lính đánh thuê của Nhiếp Vô Danh nối đuôi theo sau.
Đội trưởng, anh giả chết hả, làm sao anh lại không chết thật vậy? Nhất Chi Hoa kích động đến mức nước mắt nước mũi trộn lẫn vào nhau.
Diệp Οản Οản nhìn về phía Nhiếp Vô Danh, kinh ngạc nói: Bọn họ.
không biết kế hoạch của anh?Nghe tiếng, Nhiếp Vô Danh lắc đầu một cái: Chuyện cá nhân này, tại sao phải kéo bọn họ xuống nước?Vậy anh thật đúng là một người đội trưởng tốt.
Diệp Οản Οản nói.
Chuyện chúng tôi đều đã nghe kể rồi, đội trưởng, mọi người chúng tôi đều ủng hộ anh.
Hôm nay, ai dám đụng tới một sợi tóc của anh, chúng tôi liền khiến hắn có táng gia bại sản cũng không bồi thường nổi! Ngoại Quốc Dời Gạch quát một tiếng chói tai.
Đội trưởng, anh giấu diếm rất sâu nha! Mấy năm nay, ở bên cạnh anh, hoàn toàn không nhìn ra anh có bất cứ dị thường nào.
Phong Huyền Diệc đi tới bên cạnh Nhiếp Vô Danh, châm một điếu thuốc lá, nuốt mây nhả khói.
Ban đầu, Lăng gia cho là Nhiếp Vô Danh bị kích thích, mỗi ngày vô tri vô giác, tính cách càng khác một trời một vực so với ngày trước, lúc này mới sai Phong Huyền Diệc đến bên cạnh của Nhiếp Vô Danh.
Cho nên, ban đầu căn bản Phong Huyền Diệc không nghĩ quá nhiều.
Đội trưởng, làm sao anh lại muốn phá hủy Độc Lập Châu chứ? Thần Hư Đạo Nhân nhìn chằm chằm Nhiếp Vô Danh, mặt đầy cổ quái và khó hiểu.
Còn không đợi Nhiếp Vô Danh lên tiếng, ở một bên Phong Huyền Diệc lắc đầu nói: Đạo sĩ thối, cậu sai lầm rồi, Nhiếp Vô Danh không phải là muốn phá hủy Độc Lập Châu, mà chỉ là muốn khiến cho những thế lực lớn nhỏ năm đó tham dự bao vây tiễu trừ kia trả giá thật lớn.
Và cả điểm trọng yếu nhất, anh ấy mong muốn Độc Lập Châu cải cách, phá vỡ quy củ từ xưa truyền lại.
Quy củ? Nghe tiếng, Thần Hư Đạo Nhân hơi sững sờ.
A.
Phong Huyền Diệc khẽ mỉm cười: Thủ lĩnh mỗi một đời của Tử Vong Hoa Hồng, đều vì muốn lật đổ quy tắc chế độ Độc Lập Châu mà tồn tại.
Nếu Lăng Miểu là thủ lĩnh đời trước của Tử Vong Hoa Hồng, vậy thì tôi cho rằng, Nhiếp Vô Danh nhất định là vô cùng hy vọng có thể hoàn thành nguyện vọng khi còn sống của cô ấy.
Đương nhiên, không chỉ là vì Lăng Miểu.
Bởi vì, Lăng Miểu cũng không phải là người của Độc Lập Châu, chẳng qua là tổ tiên và Lăng gia có chút nguồn gốc mà thôi.
Coi như Lăng Miểu không chết, có quy củ như vậy của Độc Lập Châu tồn tại, Nhiếp Vô Danh và Lăng Miểu, cũng tuyệt đối không có biện pháp nào ở chung một chỗ.
Nghe Phong Huyền Diệc nói vậy, Thần Hư Đạo Nhân gật đầu một cái: Thì ra là như vậy.
Tôi hiểu rồi, còn có một câu hỏi cuối cùng.
Lăng Miểu là ai vậy?Đám người Thần Hư Đạo Nhân và Nhất Chi Hoa, cũng không nắm được lịch sử tình cảm của Nhiếp Vô Danh, cho nên càng không biết Lăng Miểu có tồn tại.
Phong Huyền Diệc liếc nhìn Thần Hư Đạo Nhân một cái, cũng lười tiếp tục tiếp lời.
Nhiếp Vô Danh, không ngờ tới lòng dạ của anh sâu như thế, càng làm cho tôi không ngờ tới chính là, anh lại muốn cải cách chế độ của Độc Lập Châu.
Phong Huyền Diệc nhìn Nhiếp Vô Danh chằm chằm, nói.
Vào giờ phút này, ánh mắt Nhất Chi Hoa rơi vào trên người Phong Huyền Diệc, tinh thần và trách nhiệm chính nghĩa, ở trong số bọn họ, Phong Huyền Diệc có thể coi là người đem lại cảm giác đó nhiều nhất.
Hơn nữa, cách làm của đội trưởng, trước mắt đã trở mặt, thành địch của toàn bộ Độc Lập Châu.
Nhìn thái độ Phong Huyền Diệc, tựa hồ cũng không đồng ý đối với đội trưởng.
Phong Huyền Diệc, cậu rắm lời nhiều như thế làm cái gì? Nếu sợ rồi, thì cút ngay! Thần Hư Đạo Nhân nhìn về phía Phong Huyền Diệc, mặt đầy tức giận không thôi, mở miệng nói: Thường ngày đội trưởng móc hết ruột gan đối xử với chúng ta thế nào, thời khắc mấu chốt cậu lại muốn làm phản, cái tên phản đồ này!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Lập tức, Nhất Chi Hoa cau mày nói: Đạo sĩ thối, đừng nói như vậy, mỗi một người đều có lý tưởng mỗi riêng họ, chẳng qua là lập trường bất đồng mà thôi.
Coi như Phong Huyền Diệc không nguyện ý đứng ở bên phía đội trưởng, tôi cũng có thể lý giải được.
Rất nhanh, Diệp Οản Οản hướng về Phong Huyền Diệc nói: Phong Huyền Diệc, coi như anh không đứng ở bên tôi và đại ca bên này cũng không sao.
Nghe Diệp Οản Οản nói vậy, Phong Huyền Diệc rít một hơi thuốc lá nơi đầu ngón tay thật sâu, chợt đem đầu thuốc bắn bay, nhìn về phía nàng: Giúp, đương nhiên phải giúp rồi, anh ấy là đội trưởng của tôi, nếu như anh ấy chết rồi, ai phát tiền lương cho tôi?Trong lúc nói chuyện, Phong Huyền Diệc khẽ mỉm cười, đi vào trong đám người.
Giờ phút này, một vị cao tầng cổ tộc dòng thứ hướng về tộc trưởng dòng chính mở miệng nói: Khương tộc trưởng, cái tên Nhiếp Vô Danh này khó đối phó, không bằng, mời Dịch Thủy Hàn giúp, như thế nào?Nghe lời đề nghị này, Khương Anh gật đầu một cái, hướng về Dịch Thủy Hàn ở bên cạnh nhìn lại, nhẹ giọng ra lệnh: Dịch Thủy Hàn, giúp giải quyết Nhiếp Vô Danh!Nếu như, Dịch Thủy Hàn có thể ra tay, chuyện này sẽ càng thêm dễ giải quyết.
Lúc này, Dịch Thủy Hàn lạnh nhạt liếc nhìn Khương Anh một cái: Ông, có phải là có hiểu lầm gì đối với tôi hay không?Chân mày Khương Anh hơi hơi nhíu lại, hắn tự nhiên biết rõ, dòng chính căn bản không thể sai khiến được Dịch Thủy Hàn.
Hôm nay hắn xuất hiện ở nơi này, vẻn vẹn cũng chỉ là vì tàn sát hết cổ tộc dòng thứ mà thôi.
Nhiếp Vô Danh và dòng thứ không hề có một chút quan hệ nào, làm sao hắn sẽ xuất thủ cơ chứ?Như vậy, tôi tạm thời không động vào người của dòng thứ, chờ sau khi các người giải quyết xong, tôi lại xuất thủ, chuyện này với dòng chính các người, hẳn chính là cũng đã hết tình hết nghĩa.
Dịch Thủy Hàn mặt không đổi sắc nói.
Dịch Thủy Hàn vừa dứt tiếng, sắc mặt của mọi người dòng thứ đều rất khó coi.
Cái tên Dịch Thủy Hàn này, luôn miệng nói, là dòng thứ hại chết mẹ của hắn! Nhưng mà dòng thứ căn bản là chưa từng làm loại chuyện này, ngay cả mẹ của Dịch Thủy Hàn là ai cũng không biết.
Mắt thấy dòng chính và dòng thứ, và cả các thế lực lớn của Độc Lập Châu mắt lom lom, chuẩn bị động thủ, Diệp Οản Οản cũng trong nháy mắt chuẩn bị sẵn sàng tinh thần.
Trong lúc Diệp Οản Οản chuẩn bị mở miệng hạ lệnh, một tiếng huýt gió, lại từ phía sau vang lên.
Cơ hồ theo bản năng, mọi người hướng về phía sau quan sát.
Người đến là một gã đàn ông trẻ tuổi, khóe môi nhếch lên nụ cười như có như không, một vết sẹo nơi khóe mắt, đặc biệt dữ tợn.
Tư Hạ.
Nhìn thấy Tư Hạ, Diệp Οản Οản hơi sững sờ, làm sao hắn sẽ đi tới nơi này vào lúc này.
Nguyên bản, đối mặt những thế lực Độc Lập Châu này, bọn họ đã vô cùng chật vật! Nếu như lại cộng thêm một cái Võ Đạo Liên Minh Công Hội mà nói, vậy căn bản cũng không có cửa đánh rồi.
A, đều bận rộn sao? Tư Hạ đảo mắt qua toàn trường một vòng, nhẹ giọng cười nói.
Hội trưởng Võ Đạo Liên Minh Công Hội, ngươi tới thật đúng lúc! Những người này, tội ác tày trời, Võ Đạo Liên Minh Công Hội các ngươi, trong ngày thường phụ trách bảo vệ một số quy tắc, cùng nhau xử lý bọn họ đi! Một vị cao tầng dòng thứ mở miệng nói.
Nhưng mà, Tư Hạ lại híp mắt, cười khanh khách lắc đầu: Xin lỗi nha, ta cũng không có hứng thú này.
Nghe tiếng, tất cả mọi người đều sửng sốt một chút.
Ta tới nơi này, là thông báo với các ngươi một chuyện.
Ta hi vọng các ngươi đều trở thành thuộc hạ đáng yêu của ta.
Từ nay về sau, chúng ta đều là người một nhà, tương thân tương ái, các ngươi cho là ổn không? Tư Hạ nói.
Ngươi nói cái gì?Tư Hạ vừa dứt tiếng, mọi người tại đây đều sững sờ, thậm chí là có chút khó tin.
Vị hội trưởng Võ Đạo Liên Minh Công Hội này, lại muốn để cho bọn họ thần phục hắn?Tộc trưởng Cổ tộc Tư thị không khỏi nhăn mày quan sát Tư Hạ mấy lần.
Đứa bé này, có thể trưởng thành đến như thế, đã vô cùng không đơn giản.
Tư Vô Thiên vậy mà sinh được một đứa con trai không tệ.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Ta nói cái gì? Tư Hạ mặt đầy nghi ngờ: Chẳng lẽ.
Ta nói còn không đủ rõ ràng? Hay là, lỗ tai các vị có vấn đề? Ta nói.
Ta muốn xưng bá Độc Lập Châu, mà các ngươi, chỉ có hai con đường có thể đi, đầu hàng, hoặc tử vong, tự chọn!Nghe Tư Hạ nói vậy, mọi người tại đây đồng thanh cười to.
Hội trưởng Võ Đạo Liên Minh Công Hội này, não bị cửa kẹp, ở chỗ này nói ra loại lời nói ngu xuẩn này, ý nghĩ hão huyền!Ngươi dựa vào cái gì? Tộc trưởng dòng chính cười lạnh.
Nhưng mà, Tư Hạ cũng không trả lời, chẳng qua chỉ đem ánh mắt chiếu vào trên người Dịch Thủy Hàn: Dịch Thủy Hàn, thế nào, tới giúp ta được chứ?Ngươi cho là thế nào? Dịch Thủy Hàn hướng về Tư Hạ hỏi ngược lại.
Ta cho là.
Khóe miệng Tư Hạ hơi hơi dương lên: Ngươi hẳn là rất vui lòng đến giúp ta.
Còn không đợi Dịch Thủy Hàn tiếp tục nói gì, Tư Hạ lại bỗng nhiên lắc đầu một cái, nói: Đừng có vội trả lời ta.
Dịch Thủy Hàn, ta biết chuyện của ngươi.
Cũng biết ngươi không biết chân tướng! Ngươi thật sự cho là, cô gái kia, là do dòng thứ phái đi ám sát ngươi sao?Ngươi có ý gì? Hàn quang trong mắt Dịch Thủy Hàn chợt hiện không ngừng.
Muốn biết chân tướng sao.
Thế nào, đến giúp ta đi, coi như trao đổi, ta sẽ nói cho ngươi biết chân tướng câu chuyện.
Tư Hạ cười nói.
Còn không đợi Dịch Thủy Hàn đáp lại, Tư Hạ tiếp tục nói: Đúng rồi, hy vọng ngươi có thể coi trọng lời ta nói! Có lẽ ngươi cảm thấy có thể nghiêm hình tra khảo đối với ta, hỏi ra chân tướng.
Ta đúng là không đánh lại ngươi, nhưng ta, là người điên! Nếu như ngươi không đồng ý, vậy thì chân tướng này, ngươi vĩnh viễn sẽ không biết, như thế nào?Tư Hạ vừa dứt tiếng, Dịch Thủy Hàn lập tức chìm vào yên lặng.
Hồi lâu sau, lúc này Dịch Thủy Hàn mới gật đầu, nói: Được, nếu như chân tướng của ngươi, quả thực có thiên lệch lớn đối với những gì ta biết, ta sẽ giúp ngươi.
Được, Dịch Thủy Hàn nhất ngôn cửu đỉnh, ta tin tưởng ngươi.
Tư Hạ gật đầu một cái: Ngươi cho rằng, năm đó cô gái kia, thật sự là muốn độc chết ngươi, sau đó bởi vì yêu ngươi, cho nên không đành lòng, lúc này mới dẫn đến mẹ của ngươi ăn lầm thức ăn có độc sao?Ngươi có ý gì? Dịch Thủy Hàn cau mày hỏi.
A, chân tướng là, cô gái kia, căn bản chưa từng yêu ngươi.
Ả ta chẳng qua là một kẻ không có chút tình cảm nào, từ nhỏ đã được huấn luyện ra thành sát thủ! Thứ người như vậy, từ nhỏ bị tẩy não, căn bản sẽ không động tình động ái, chỉ có thể thi hành mệnh lệnh.
Ngươi biết không, cô gái kia, không có chút quan hệ nào cùng dòng thứ, hết thảy, đều là âm mưu của dòng chính.
Ngươi đánh rắm!Khương Anh tức giận quát một tiếng.
Nhưng mà, đám người dòng thứ lại yên lặng dị thường.
Dòng thứ bọn họ, căn bản là chưa từng làm chuyện này, Dịch Thủy Hàn lại cắn bọn họ không nhả, nói cả nửa ngày, thì ra là do dòng chính bố trí.
Khương Anh tộc trưởng, ngươi đừng kích động, để cho ta từ từ nói.
Tư Hạ cười nói.
Hắn là tới xạo quần, nói nhảm, giết hắn! Dứt lời, mấy vị cường giả dòng chính liền muốn động thủ đối với Tư Hạ.
Nhưng mà, Dịch Thủy Hàn trong nháy mắt lại ngăn cản ở bên cạnh Tư Hạ, lập tức bức lui mấy người bọn họ: Cút!Thú vị không.
Năm đó, dòng chính phát hiện Dịch Thủy Hàn, lại bị thành tựu võ đạo của Dịch Thủy Hàn làm cho thán phục, nếu như có thể lấy được sự giúp đỡ của Dịch Thủy Hàn, vậy, một lần nữa trở lại Độc Lập Châu, như hổ thêm cánh.
Chỉ tiếc, Dịch Thủy Hàn cũng không quan tâm những lời mời mọc kia, cả đời không qua lại với nhau cùng dòng chính.
Rất nhanh, dòng chính nghĩ ra một kế, đó chính là giá họa, dùng một vị nữ tử sĩ hàng đầu xinh đẹp như hoa để hãm hại dòng thứ.
Dựa theo kế hoạch, nữ tử sĩ làm bộ như vô tình gặp được Dịch Thủy Hàn.
Khi đó, Dịch Thủy Hàn mới biết yêu, làm sao trốn khỏi được lòng bàn tay của loại nữ tử sĩ trải qua huấn luyện nghiêm ngặt này? Sau đó, Dịch Thủy Hàn mang ả ta vào trong nhà.
Sau đó, ả ta hạ độc, hại chết mẹ của hắn.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nói đến đây, Tư Hạ cười lạnh một tiếng: Ả ta vừa khóc vừa nói cho Dịch Thủy Hàn, dòng thứ sợ Dịch Thủy Hàn gia nhập dòng chính, cho nên phái ả tới ám sát Dịch Thủy Hàn, nhưng ả yêu Dịch Thủy Hàn, một khắc cuối cùng, không nhẫn tâm ra tay, lúc này mới dẫn đến, mẹ của Dịch Thủy Hàn trùng hợp ăn phải thức ăn có bôi chất kịch độc.
Tư Hạ nhìn về phía Dịch Thủy Hàn: Có biết không, cô gái kia căn bản không yêu ngươi, ả không hề có cảm tình, hạ độc hại chết mẹ của ngươi, chính là vì muốn giá họa cho dòng thứ.
Đây là âm mưu dòng chính ngay từ đầu đã mưu đồ kỹ lưỡng.
Thật là chuyện cười lớn! Ngươi nói lời như vậy, có chứng cớ gì sao? Khương Anh quát lạnh một tiếng.
Chứng cớ, đương nhiên là có! Lúc này, Tư Hạ vỗ tay phát ra tiếng.
Một giây kế tiếp, một vị lão giả dòng chính chậm rãi từ phía sau đi ra.
Là hắn.
Nhìn thấy lão ta, Diệp Οản Οản hơi sững sờ.
Lão đầu này không phải là Tiết lão bị chính mình chọc tức tới bị bệnh liệt giường sao? Nhìn dáng dấp, thân thể hiện tại nào có vấn đề gì?Diệp Οản Οản không ngờ tới, cái tên Tư Hạ này, ngay cả Tiết lão của dòng chính cũng đều có thể thu mua.
Ta có thể làm chứng, hội trưởng nói chính xác 100%! Chuyện này, vị tử sĩ kia, là một đứa trẻ mồ côi dòng chính nhận nuôi từ nhỏ, trải qua nhiều năm huấn luyện.
Năm đó, chuyện này, ta cũng không đồng ý.
Bởi vì bất kể như thế nào, Dịch Thủy Hàn và mẹ hắn cũng là người của dòng chính.
Nhưng.
phần lớn cao tầng cũng không để ý đến sự phản đối của ta.
Tiết lão thở dài.
Ngươi.
Khương Anh căm tức nhìn Tiết lão.
Tộc trưởng, thật xin lỗi.
Con gái và con rể của tôi.
đều nằm trong tay của hội trưởng, tôi chỉ có thể nói sự thật.
Tiết lão lắc đầu một cái.
Nghe tiếng, Diệp Οản Οản như có điều suy nghĩ.
Khó trách loại cao tầng dòng chính quyền cao chức trọng giống như Tiết lão này, sẽ đứng về phe Tư Hạ, thì ra là bởi vì Tư Hạ đem tính mạng của con gái và con rể lão ta ra uy hiếp.
Là các ngươi!Bỗng nhiên, Dịch Thủy Hàn hướng về phía dòng chính quan sát, sắc mặt âm trầm phảng phất như có thể chảy ra nước.
À.
Đừng nóng nha, muốn báo thù, chờ chốc lát, có rất nhiều cơ hội.
Tư Hạ hướng về Dịch Thủy Hàn nói.
Ta mới vừa nói qua, chờ sau khi giải quyết chuyện của bọn họ, ta mới sẽ động thủ.
Dịch Thủy Hàn nói.
Giờ phút này, đám người Cổ tộc Tư thị, đều đưa mắt quan sát Tư Hạ.
Tộc trưởng Cổ tộc Tư thị khẽ nhíu mày.
Thật không ngờ tới, con của Tư Vô Thiên năm đó, lại trở thành một nhân vật như vậy! Nếu như hắn sớm biết như vậy, năm đó hẳn là đã sớm để cho Tư Hạ tiến vào Tư thị mới đúng.
Thế nào, trả cho dòng thứ các ngươi một sự trong sạch, cũng xứng đáng với cái thân phận Hội trưởng Võ Đạo Liên Minh này của ta đi? Tư Hạ quay về phía đám người dòng thứ cười nói.
Không một ai đi tiếp lời của Tư Hạ, bởi vì cũng không ai biết rốt cuộc hắn có mục đích gì.
Rất nhanh, ánh mắt Tư Hạ, chậm rãi rơi vào trên người Nhiếp Vô Danh.
Không cho Tư Hạ có cơ hội mở miệng, Diệp Οản Οản lạnh giọng quát lên: Tư Hạ, ngươi muốn làm gì?Tư Hạ lắc đầu một cái: Đừng nóng, ta có một số việc muốn nói với hắn.
Ồ.
Vậy ngươi nói một chút ta xem! Nhiếp Vô Danh thản nhiên nói.
Vô Danh ca ca, thế nào, có hứng thú hay không, tới giúp ta.
Tư Hạ đề nghị.
Không bằng như vậy, ngươi tới giúp ta, có hứng thú sao? Khóe miệng Nhiếp Vô Danh khẽ nhếch.
Đừng nóng.
Chúng ta đánh cược đi! Ta liền đánh cược, ngươi nhất định sẽ đến giúp ta, thế nào? Tư Hạ nói.
Tiền đặt cuộc là cái gì? Nếu muốn đánh cược, vậy thì đánh cược lớn một chút, ngươi cảm thấy thế nào? Nhiếp Vô Danh cười nói.
Được à nha, nếu muốn đánh cược, vậy chúng ta liền đánh cược lớn một chút.
Để ta suy nghĩ, lấy cái gì đánh cược với ngươi.
Tư Hạ chống cằm trầm tư: Không bằng như vầy đi, đánh cược bằng tính mạng của Lăng Miểu, như thế nào?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Tư Hạ dứt tiếng, con ngươi của Nhiếp Vô Danh đột nhiên co rút lại.
Chớ nói chi Vô Danh, ngay cả chính Diệp Οản Οản, thần sắc cũng đầy kinh ngạc.
Hàm nghĩa lời nói này của Tư Hạ, đến tột cùng là cái gì? Đem tính mạng của Lăng Miểu ra đánh cược.
Lăng Miểu, không phải là cô ấy, ngay từ nhiều năm trước đã chết rồi sao?Nụ cười trên mặt Nhiếp Vô Danh tản đi, hồi lâu sau, lúc này mới hướng về Tư Hạ nói: Lời này của ngươi, rốt cuộc có ý gì? Lăng Miểu đã chết rồi!Nghe tiếng, khóe miệng Tư Hạ khẽ nhếch lên, nở một nụ cười khó hiểu: Thật đã chết rồi sao? Vậy, cuối cùng là có muốn đánh cuộc hay không?Tư Hạ, ngươi bớt ở chỗ này dùng tà thuyết mê hoặc người khác! Ngươi rốt cuộc đang giở trò quỷ gì! Diệp Οản Οản hướng về Tư Hạ quát một tiếng.
Lăng Miểu chết, đã là sự thật! Nhưng mà giờ phút này, Tư Hạ lại đem mạng của Lăng Miểu ra nói cười.
Gấp làm gì?! Tư Hạ nhìn chằm chằm Nhiếp Vô Danh: Ở trong lòng ngươi, Lăng Miểu đã chết rồi! Bất quá.
nếu như ngươi nguyện ý tới phụ tá ta, coi như trao đổi, ta có thể đem Lăng Miểu vốn đang trên đường xuống suối vàng, quay trở về, để cho ngươi có thể tiếp tục bầu bạn cùng cô ta, như thế nào?Giờ phút này, Nhiếp gia chủ và chủ mẫu trố mắt nhìn nhau.
Lăng Miểu.
có lẽ nào thật sự còn chưa có chết?Nếu như không chết mà nói, vậy thì Nhiếp Vô Danh, cũng không cần phải sống trong cừu hận và tiếc nuối như bây giờ nữa.
Cho nên, ý của ngươi là, Lăng Miểu còn chưa chết? Hơn nữa, ngươi biết cô ấy ở nơi nào? Nhiếp Vô Danh đem tâm trạng thu liễm lại.
Không sai! Trao đổi này, ta nghĩ, Nhiếp Vô Danh ngươi hẳn là sẽ không cự tuyệt.
Tư Hạ nói.
Anh, ngàn vạn lần chớ mắc lừa! Lăng Miểu cũng sớm đã không còn nữa! Diệp Οản Οản hướng về Nhiếp Vô Danh khuyên nhủ.
Nhiếp Vô Danh gật đầu một cái, cũng không nói thêm gì.
Tư Hạ, ngươi nói Lăng Miểu chưa chết, ngươi có chứng cứ sao? Lấy ra, cho mọi người nhìn một chút.
Diệp Οản Οản cười lạnh.
Muốn nhìn chứng cứ? Tư Hạ khẽ mỉm cười, từ trong người lấy điện thoại di động ra, trực tiếp ném cho Diệp Οản Οản.
Đón lấy điện thoại di động, Diệp Οản Οản quan sát tấm ảnh chụp bên trong.
Đây là ở tại một phòng bệnh nào đó, nhưng không nhìn ra là bệnh viện nào.
Trên giường bệnh có một cô gái.
sắc mặt trắng bệch, hai mắt nhắm chặt.
Đúng là Lăng Miểu không hề sai!!Lăng Miểu.
!Chân mày Nhiếp Vô Danh nhíu chặt lại.
Thế nào? Ở bên cạnh, Tư Hạ nói.
Chứng cứ cái rắm! Diệp Οản Οản bĩu môi, quay sang nói với Nhiếp Vô Danh: Anh, thứ này.
Giả? Nhiếp Vô Danh sửng sốt một chút.
Đúng vậy, rất rõ ràng, nhất định là giả! Diệp Οản Οản nói.
Ừm, Vô Ưu, em vừa nói như thế, anh cũng thấy nhất định là giả.
Rất nhanh, Nhiếp Vô Danh cũng gật đầu một cái, ánh mắt lạnh như băng rơi vào trên người Tư Hạ: Ngươi dám gạt ta.
Làm sao? Loại hình ảnh này, ngay cả thật hay giả cũng không phân rõ? Không sao, bên trong còn có video, có thể tự xem.
Tư Hạ nói.
Tư Hạ vừa nói xong, Diệp Οản Οản lập tức mở video ra.
Vẫn là bệnh viện trong hình, Lăng Miểu nằm ở trên giường bệnh, được truyền dung dịch dinh dưỡng, hai mắt nhắm chặt, hô hấp đều đặn, thật giống như ngủ thiếp đi.
Nếu như ảnh chụp là photoshop chế ra, vậy thì video kia có thể chứng minh! Tư Hạ nói.
Cũng không đợi Nhiếp Vô Danh lên tiếng, Diệp Οản Οản vội vàng nói: Giả đấy!Nghe tiếng, tới lượt chân mày Tư Hạ nhíu lại.
Đây là video cắt ghép, đều là hàng chế đã qua chỉnh sửa, quá giả! Còn nhớ năm đó chị đây tại Hoa quốc, dầu gì cũng là người đại diện vương bài đó nha! Loại video này, chỉ là kỹ xảo vặt, áp dụng hiệu ứng đặc biệt mà thôi.
Diệp Οản Οản nói.
Nói bậy, ngươi có biết giám định hay không vậy hả? Tư Hạ nói.
Ta đương nhiên là biết giám định rồi! Tấm hình này của ngươi chính là giả, ta có thể khẳng định.
Diệp Οản Οản nhìn Tư Hạ, nói như đúng rồi.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Hừ, Tư Hạ, ngươi thật đúng là càng lớn càng bệ rạc! Muốn làm giả, ít nhất phải bỏ thêm chút tiền vốn.
Ngay cả loại đồ chơi này, ta nửa phút có thể làm ra được mấy trăm tấm đủ các kiểu! Diệp Οản Οản nói đầy khinh thường.
Không cho Tư Hạ có cơ hội xen vào, Diệp Οản Οản lập tức kéo lấy Tư Dạ Hàn ở bên cạnh, ôn nhu nói: Bảo Bảo, anh xem qua video này, có phải là giả hay không, anh nói với anh trai em đi! Nếu không anh ấy còn tưởng em lừa anh ấy chưa biết chừng.
Nghe tiếng, ánh mắt Tư Dạ Hàn rơi vào trên đoạn video trên điện thoại di động.
Chiếu lại một lần.
Tư Dạ Hàn hờ hững nói.
Được.
Diệp Οản Οản gật đầu một cái, đem video phát lại: Thế nào, có phải là giả hay không?Ừm, giả! Tư Dạ Hàn trả lời.
Thứ này chính là đồ giả! Loại video này, lão Thất đều biết làm.
Bắc Đẩu ghé đầu vào nhìn ké một cái: Bất quá.
Cô em này dáng dấp thật là xinh đẹp, ngũ quan này, chẹp chẹp.
vóc người này.
thật giống như là một người đẹp ngủ trong rừng à nha.
A, đã như vậy, thì cũng không cần đánh cuộc.
Tư Hạ nói.
Đánh cuộc gì, nếu ngươi thật sự có bản lãnh, ngươi mang người tới đây, để cho chúng ta tận mắt nhìn thấy, hoặc là tại bệnh viện nào, chúng ta đi đến tận nơi nhìn rõ.
Nếu như là sự thật, ta quỳ xuống xin lỗi ngươi.
Diệp Οản Οản nói.
Đúng, Vô Ưu nói đúng.
Nhiếp Vô Danh cũng gật đầu một cái.
Không cần đến tận nơi nhìn.
Tư Hạ khẽ mỉm cười.
Bỗng nhiên vào lúc đó, màn hình điện thoại di động lóe lên, không biết là ai, gọi video tới.
Lúc này, Diệp Οản Οản nhấn nút kết nối cuộc gọi video.
Trong phút chốc, Phó hội trưởng của Võ Đạo Liên Minh Công Hội xuất hiện ở trong video, vẫn là ở trong căn phòng bệnh đó.
Phó hội trưởng, để cho bọn họ nhìn Lăng Miểu một chút.
Tư Hạ la lên.
Lúc này, Phó hội trưởng đem máy thu hình nhắm ngay về phía giường bệnh của cô gái.
Lăng Miểu.
Giờ phút này, Nhiếp Vô Danh khẽ run lên.
Bảo Bảo, thứ này.
chắc cũng là giả đi? Màn ảnh cũng có thể được sử dụng kết hợp để làm giả.
Diệp Οản Οản nhìn về phía Tư Dạ Hàn nói.
Tư Dạ Hàn sau một hồi yên lặng, gật đầu một cái: Ừm.
Các ngươi muốn dụ ta mang Lăng Miểu tới đây, cảm thấy có khả năng sao? Tư Hạ nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, lạnh giọng cười một tiếng: Ta cũng không phải là một đứa con nít.
Dường như Diệp Οản Οản còn muốn tiếp tục nói gì đó, nhưng cuối cùng cũng không có thể nói ra.
Mấy lời lừa dối lương tâm này, thật sự là không nói ra được.
Nguyên bản ban đầu, nàng định gài hàng Tư Hạ, để cho Tư Hạ đem Lăng Miểu mang tới.
Nhưng từ tình thế trước mắt mà xem, dường như cũng khó lòng mà gài bẫy hắn được.
Chỉ số thông minh của thằng này, nếu như giống với Bắc Đẩu, vậy thì đơn giản hơn nhiều.
Năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao Lăng Miểu còn sống? Không đợi Nhiếp Vô Danh cất lời, Diệp Οản Οản đã giành nói.
Thật ra thì, rất đơn giản! Tư Hạ nói: Trọng Tài Hội gây áp lực cho ông ngoại, để cho ông ngoại diệt trừ Lăng Miểu.
Ông ngoại dùng mạng Nhiếp Vô Danh tới uy hiếp Lăng Miểu, để cho Lăng Miểu một thân một mình đến nơi hẹn, đồng thời liên hệ gần như toàn bộ các thế lực lớn nhỏ của Độc Lập Châu, tiến hành công kích mang tính hủy diệt với Lăng Miểu.
Thật ra thì, sau khi được như ý, mọi người đều cho là Lăng Miểu đã chết rồi.
Chỉ bất quá, dù sao Lăng Miểu cũng là người mà Nhiếp Vô Danh yêu tha thiết nhất, cho nên, ông ngoại cuối cùng mềm lòng, cứu lấy cô ta.
Nghe đến đây, thần sắc Nhiếp Vô Danh khẽ biến.
Chẳng qua là.
thật đáng tiếc, Lăng Miểu thân bị trọng thương, cho dù còn sống, nhưng trước mắt vẫn phải nằm ở trên giường bệnh, cũng không tỉnh lại.
Tư Hạ nói.
Dẫn ta đi gặp cô ấy! Nhiếp Vô Danh nhìn về phía Tư Hạ.
Đừng có gấp! Ta từng nói, chỉ cần ngươi nguyện ý phụ tá ta, ta sẽ để cho các ngươi gặp nhau, tình trạng bây giờ của cô ta rất ổn định.
Tư Hạ nói.
Được, ta đáp ứng ngươi! Nhiếp Vô Danh cũng không nói nhảm nhiều.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Vào giờ phút này, tộc trưởng dòng chính quát lạnh một tiếng: Nói nhảm xong rồi hay chưa? Chỉ bằng đám người các ngươi, lại có thể thế nào? Chẳng lẽ có thể đối nghịch với toàn bộ Độc Lập Châu?Trong lúc nói chuyện, Khương Anh và đám người cổ tộc dòng thứ nháy mắt ra dấu với nhau, có vẻ như muốn tấn công ngay lập tức.
Nhưng mà, Tiết lão bên cạnh Tư Hạ lại biến sắc: Đừng hành động thiếu suy nghĩ, có thuốc nổ!Tiết lão vừa dứt lời, mọi người tại đây đều vô cùng kinh ngạc.
Võ Đạo Liên Minh.
đã sớm chôn thuốc nổ khắp mọi nơi, bọn chúng còn có vũ khí hạng nặng! Tiết lão vội vàng giải thích.
Ngươi nói sự thật? Một vị cao tầng cổ tộc dòng thứ hướng về Tiết lão hỏi.
Nói nhảm, ta có thể đem loại chuyện này ra đùa giỡn hay sao?! Tiết lão mặt đầy nôn nóng: Bọn chúng đã sớm chuẩn bị sẵn sàng để hành động!Còn không đợi đám người cổ tộc dòng thứ nói tiếp, Tư Hạ đã huýt sáo một cái.
Trong phút chốc, hơn mười gã thành viên tinh anh Võ Đạo Công Hội, tay cầm vũ khí nóng xuất hiện ở bốn phía.
Ngươi điên rồi! Khương Anh nghiêm nghị quát lên.
Ta vốn chính là một kẻ điên.
Thế nào? Không phù hợp quy tắc thì sao, ta đủ sức hủy diệt các ngươi.
Tư Hạ nói.
Ngươi.
Ngươi không sợ bị Trọng Tài Hội trừng trị sao? Một vị cao tầng dòng thứ nhìn về phía Tư Hạ.
Trọng Tài Hội? Tư Hạ mặt đầy khinh thường: Không nóng vội, chờ trước tiên sau khi ta xưng bá Độc Lập Châu, sau đó sẽ khuếch trương thế lực đến 11 châu còn lại.
Cuối cùng, ta muốn tiêu diệt Trọng Tài Hội, đoạt lấy quyền lực.
Ngươi.
Ngươi quả thật là thứ đồ ngông cuồng, ý nghĩ hão huyền!! Khương Anh nổi giận nói.
Có phải là ý nghĩ hão huyền hay không, không tới phiên ngươi ở nơi này nói nhảm.
Đương nhiên, nếu như mọi người đều không đồng ý mà nói, hiện tại ta có thể khiến các ngươi nổ tan xác ngay lập tức.
Tư Hạ khẽ mỉm cười.
Diệp Οản Οản nhìn Tư Hạ chằm chằm, như có điều suy nghĩ.
Hắn đây là.
đang hoàn thành nguyện vọng khi còn sống của ông ngoại sao.
Nàng cuối cùng cũng hiểu ra, trước đó Tư Hạ đem đám đại lão Độc Lập Châu kia bắt nhốt vào trên hải đảo, có lẽ, hắn là vì sợ một khi nổ chết những người đó, nếu vậy, hắn sẽ trở thành một tên tướng mà không có binh, chẳng thể nhấc lên sóng gió gì.
Mỗi một trụ sở chính của các ngươi, ta đều đã chôn thuốc nổ, nếu không, trước hết để cho các vị nghe thử một vài tiếng động vui tai nhé? Tư Hạ cười lạnh.
Đừng! Vợ con ta đều ở tại trụ sở chính! Một vị thủ lĩnh thế lực nọ, sắc mặt trắng bệch.
Những thành viên Võ Đạo Liên Minh Công Hội này, người người tay cầm vũ khí nóng.
Nếu như nói là chôn thuốc nổ, vậy thì khẳng định 8090% sẽ không hề giả!Hơn nữa, cũng có rất nhiều thủ lĩnh các thế lực lớn nhỏ ôm lấy tâm lý may mắn, cũng không tham gia đại chiến giữa dòng chính và dòng thứ lần này.
Nếu như hắn cho nổ các kíp nổ.
Hậu quả khó mà lường được!Tư Hạ, rất nhiều trụ sở chính đều có người, nếu như ngươi cho nổ trụ sở chính rồi.
Diệp Οản Οản nhìn Tư Hạ, chân mày nhăn lại.
Không đợi Diệp Οản Οản nói xong, Tư Hạ lại lắc đầu một cái: Chuyện này cũng không có liên quan gì đến ta.
Trước đó ta nhốt một số người ở trên đảo, chính ngươi lại muốn cứu ra.
Coi như là có mấy người vì vậy mà chết, cũng là bởi vì ngươi, không trách được ta.
Con bà nó! Đã từng thấy người không biết xấu hổ, chưa từng thấy người nào da mặt dày như ngươi, còn có kiểu úp bô lên đầu người khác như vậy sao? Bắc Đẩu chỉ Tư Hạ mắng.
Ở bên cạnh, Nhiếp Vô Danh nhìn Diệp Οản Οản: Em dùng chiếc nhẫn, triệu tập nhân mã của Tử Vong Hoa Hồng rồi sao?Nghe tiếng, Diệp Οản Οản lắc đầu một cái, thấp giọng nói: Không có.
Trọng Tài Hội coi Tử Vong Hoa Hồng như là kẻ thù vậy, nếu hiện tại em triệu tập người của Tử Vong Hoa Hồng, đây không phải là đưa mặt vào trên họng súng sao.
Nếu như bị Trọng Tài Hội biết, phỏng chừng sẽ là tình cảnh không chết không thôi.
Hơn nữa, sau khi Tư Dạ Hàn biết được lai lịch chiếc nhẫn này, đã từng mấy lần nhắc nhở nàng, ở trong trận đại chiến này, ngàn vạn lần không nên điều động thế lực của Tử Vong Hoa Hồng.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Từ sớm trước khi đại chiến bắt đầu, Diệp Οản Οản cũng từng nghĩ tới chuyện lợi dụng uy lực của Tử Vong Hoa Hồng.
Nhưng nàng và thủ lĩnh ngày trước của Tử Vong Hoa Hồng không giống nhau.
Nàng vốn xuất thân từ Độc Lập Châu, nếu như bị Trọng Tài Hội phát hiện, chỉ sợ sẽ liên lụy quá nhiều người.
Lại cộng thêm Tư Dạ Hàn cảnh cáo, cho nên, lúc này mới hoàn toàn bỏ đi ý nghĩ này.
Suy tới tính lui, Diệp Οản Οản cuối cùng cũng không vận dụng chiếc nhẫn kia, cũng không yêu cầu mẹ của Bắc Đẩu đi liên lạc các thế lực phân bộ của Tử Vong Hoa Hồng.
Không sử dụng thế lực Tử Vong Hoa Hồng sao.
Nhiếp Vô Danh như có điều suy nghĩ.
Rất hiển nhiên, hiện tại Tư Hạ đã hoàn toàn điên rồi, căn bản không coi Trọng Tài Hội ra gì.
Tại Độc Lập Châu, sử dụng vũ khí nóng là tội lỗi không thể tha thứ.
Nhưng mà Tư Hạ đã hoàn toàn không quan tâm.
Hắn có vũ khí hạng nặng, Tử Vong Hoa Hồng không phải là thế lực của Độc Lập Châu, có thể mang theo vũ khí, còn có thể đánh một trận.
Nếu không, coi như người của Trọng Tài Hội tới rồi, cũng không có biện pháp gì bắt hắn.
Nhiếp Vô Danh chậm rãi nói.
Nhân vật mấu chốt nhất, Nhiếp Vô Danh và Dịch Thủy Hàn, đều không thể ra tay với Tư Hạ.
Dịch Thủy Hàn rất coi trọng cam kết, nhất ngôn cửu đỉnh, mà Nhiếp Vô Danh thì lại chịu uy hiếp, dù sao, Lăng Miểu nằm trong tay của hắn.
Lần này phiền toái.
Chân mày Diệp Οản Οản nhăn lại.
A Cửu, làm sao bây giờ? Diệp Οản Οản nhìn về phía Tư Dạ Hàn ở bên cạnh, mở miệng hỏi.
Không cần phải lo lắng.
Tư Dạ Hàn nhẹ nhàng trấn an.
Diệp Οản Οản có chút cạn lời.
Giờ đều đã đến lúc nào rồi, còn không cần lo lắng?Chuyện hắn âm thầm làm, anh đều biết.
Tư Dạ Hàn nói.
Sau đó thì sao? Diệp Οản Οản có chút ngơ ngác.
Anh đã sớm thông báo cho Trọng Tài Hội, nếu như tình thế phát triển đến đây, bên kia sẽ giải quyết.
Tư Dạ Hàn nói.
Nghe nói vậy, Diệp Οản Οản mặt đầy mộng bức.
Tư Dạ Hàn thông báo cho Trọng Tài Hội, để cho Trọng Tài Hội đến giải quyết?Anh dùng cái gì thông báo cho Trọng Tài Hội?? Chẳng lẽ anh yêu cầu người của Trọng Tài Hội tới, Trọng Tài Hội liền cho người tới sao?.
Xem ra, các vị đúng là cần phải nhận một chút trừng phạt nho nhỏ.
Lúc này, Tư Hạ cười lạnh một tiếng, cầm bộ đàm lên đặt ở bên mép.
Tiểu Hạ.
Còn không đợi Tư Hạ mở miệng, âm thanh của một ông lão, từ đằng xa truyền tới.
Người này đội nón lá, trong tay cầm cần câu, sau lưng cõng một chiếc giỏ cá, cứ như là vừa đi thả câu về.
Sau lưng của ông ta, có một người đàn ông mặc áo bào đen lặng yên đi theo sau.
Con bà nó, là Tử Quỷ! Thần Hư Đạo Nhân nhìn về phía Băng Sơn Mỹ Nam đứng ở bên cạnh ông lão, thần sắc khẽ biến.
Từ sau khi Nhiếp Vô Danh chết, Tử Quỷ liền mất tích.
Chẳng ai ngờ tới, sẽ nhìn thấy hắn ở một nơi như thế này.
Mà nhìn thấy Băng Sơn Mỹ Nam lần nữa xuất hiện, Nhiếp Vô Danh cũng không hề có biểu hiện giật mình bao nhiêu.
Nhìn lấy ông lão chậm rãi đi tới, Tư Hạ lạnh lùng hỏi: Ông là ai? Ông lão cũng không mở miệng, chẳng qua chỉ cởi chiếc nón lá ở trên đỉnh đầu ra.
Sau khi nhìn thấy mặt mũi ông lão, thần sắc Tư Hạ nhất thời biến đổi: Ông.
Ông ngoại.
Ngoại chưa chết?Bộ xương già này, còn có thể chống đỡ mấy năm.
Ông lão cười nói.
Ông ngoại?Sau khi thấy rõ ràng tướng mạo của ông ta, ngay cả Diệp Οản Οản cũng có chút khó tin.
Cha!Nhiếp chủ mẫu mặt đầy kích động.
Nghe tiếng, ông lão đầu tiên là liếc nhìn Nhiếp chủ mẫu một cái, sau đó nhìn về phía Diệp Οản Οản: Vô Ưu, từ sau khi con trở lại Độc Lập Châu, ông ngoại vẫn đều đang luôn dõi theo con.
Ông ngoại, ngoại.
con.
thật có lỗi.
Diệp Οản Οản nhìn ông lão, có muôn lời vạn chữ muốn nói, nhưng cũng không biết làm thế nào nói ra khỏi miệng, nên bắt đầu từ đâu.
Hiện nay, tất cả mọi chuyện, đều đã xa xa nằm ngoài dự đoán của nàng.
Đại ca chưa chết, ông ngoại lại cũng có thể như vậy.
Ban đầu, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License