con-mat-ao-thi

Cũng không phải không có cách, xem như thiên tài địa bảo bình thường, một khi bị luyện linh hơn mười lần.

Một khi rèn luyện tới cực hạn, nó có tác dụng không tưởng tượng nổi.

Đôi mắt Bạch Tiểu Thuầη sáng lên, đây là biện pháp duy nhất hắn nghĩ tới.

Hắn hít sâu một hơi và nhắm mắt lại bắt đầu dựa theo phương pháp tu luyện Bất Tử Quyển tầng thứ tư Bất Tử Cốt, xương cốt toàn tân kêu ken két, ban đầu âm thanh còn nhỏ, về sau rất mạnh, qua nửa nén nhang, trong người Bạch Tiểu Thuầη xuất hiện tiếng ầm ầm như sấm sét.

Nếu nghe cẩn thận có thể biết xương cốt Bạch Tiểu Thuầη đang kêu vang, dường như xương cốt đang tiến hành biến hóa kỳ diệu nào đó.

Trong biến hóa này, huyết nhục trên cơ thể của hắn đang rung động như bị đè ép, lúc này sinh cơ tập trung vào xương cốt của hắn.

Xương cốt như hóa thành lỗ đen, chúng sinh ra hấp lực kinh người thôn phệ sinh cơ.

Khi nó thôn phệ, xương cốt toàn thân Bạch Tiểu Thuầη đang thay đổi.

Không qua bao lâu tiếng nổ vang lên, thân thể Bạch Tiểu Thuầη dần dần run rẩy, mồ hôi chảy xuống, thậm chí ẩn ẩn có thể nhìn thấy nhục thân Bạch Tiểu Thuầη đang khô héo!Triệu chứng khô héo vừa hiện ra, Bạch Tiểu Thuầη mở mắt kết thúc tu hành, trong mắt có hào quang sinh ra.

Không thể tiếp tục tu luyện, thời gian nửa nén hương lại hấp thu tất cả dược lực ta hấp thu nhiều năm qua, toàn bộ ép khô hút đi.

Tu luyện Bất Tử Cốt quá kinh khủng.

Nếu tiếp tục nữa sẽ hao tổn sinh cơ căn bản của ta.

Bạch Tiểu Thuầη thở ra một hơi, ánh mắt chấn kinh, hắn cúi đầu nhìn hai tay của mình đã thô hơn trước.

Mặc dù còn chưa tới Thối Cốt nhất trọng, ta có thể cảm giác lực phòng ngự của thân thể tăng lên một chút.

Cảm giác này rất rõ ràng, dường như sau khi rèn luyện xương cốt càng làm xương cốt thuần túy hơn trước.

Bạch Tiểu Thuầη trầm ngâm một lát, hắn hít sâu một hơi, nghĩ nhiều cũng vô dụng, chỉ có thể tìm kiếm cơ duyên, sau khi thu được đồ vật có sinh cơ lại tu luyện.

Ta có thể cảm nhận nếu sinh cơ đầy đủ.

Như vậy tu luyện Bất Tử Cốt một hơi tới cực hạn, trở ngại ta tu hành không phải thời gian, mà là sinh cơ.

Bạch Tiểu Thuầη nói nhỏ, ánh mắt chớp động, sau đó hắn dần bình tĩnh cảm nhận tu vi bản thân, sau khi cẩn thận quan sát một phen, Nguyên Anh trong cơ thể hắn bộc phát khí thế đáng sợ.

Ta nhớ trong Kim Đan trước kia có một tia ngự lực, hôm nay trở thành Nguyên Anh, làm sao ngự lực không còn cảm giác?Bạch Tiểu Thuầη chần chờ một chút, hắn không hiểu, suy nghĩ chẳng lẽ là do mình không có công pháp Nguyên Anh? Có chút đáng tiếc, Ngự Nhân Đại Pháp của ta.

Có che giấu? Ta không có cảm nhận được? Ngoài ra Thiên Đạo Nguyên Anh không biết có gì khác thường hay không?Bạch Tiểu Thuầη như có điều suy nghĩ, hắn hiểu về Thiên Đạo Nguyên Anh quá ít, trên thực tế trong thiên địa này, người hiểu Thiên Đạo Nguyên Anh, trừ hắn cũng chỉ còn Thiên Tôn.

Sau nửa ngày, Bạch Tiểu Thuầη ẩn ẩn có dự cảm, Thiên Đạo Nguyên Anh của mình vô cùng huyền diệu, còn cần mình dùng thời gian tìm hiểu.

Như vậy không cần suy nghĩ ngự lực và Bất Tử Trường Sinh Công, trong Man Hoang thiếu khuyết đan dược, ta không có công pháp Nguyên Anh, muốn tăng tốc độ tu luyện cũng chỉ có một biện pháp.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuầη xuất hiện hào quang, khóe miệng còn mang theo nụ cười chờ mong.

Biện pháp này đối với người khác mà nói là cửu tử nhất sinh, nhưng đối với ta thì nó không có chút nguy hiểm nào.

Trọng yếu nhất, biện pháp này có thể gia tăng tu vi của ta trong thời gian ngắn.

Cả đời Bạch Tiểu Thuầη ta.

Cho tới bây giờ đều tu luyện với tốc độ cực nhanh, có thể xưng là bay vọt siêu cấp.

Biện pháp này.

Chính là luyện linh Nguyên Anh!!Trong mắt Bạch Tiểu Thuầη quả quyết, hắn không do dự, tay phải nâng lên điểm một chỉ, Quy Văn Oa xuất hiện.

Hắn dùng hồn có được từ mấy ngày thu lễ chuẩn bị hỏa diễm một màu tới hỏa diễm mười bốn màu, Bạch Tiểu Thuầη nhắm mắt lại, tu vi thu liễm, đầu óc nổ vang, Nguyên Anh trong cơ thể hắn mở mắt, nó lập tức xuyên qua nhục thân bay ra bên ngoài.

Lúc mới xuất hiện, Nguyên Anh của Bạch Tiểu Thuầη run run một ít, hắn cảm nhậ trong thiên địa có hàn khí mà bản thân nhục thân không biết, Nguyên Anh lại cảm nhận được hàn khí rất rõ ràng, hắn không khác gì phàm nhân trần truồng đứng trong băng thiên tuyết địa.

Dường như Nguyên Anh lưu lại trong hàn khí thời gian dài sẽ tạo thành hậu quả không nghịch chuyển đượcm đây là trực giác, Bạch Tiểu Thuầη tin tưởng nó không sai.

Trên thực tế đúng là như vậy, đối với Nguyên Anh mà nói, trong thiên địa này có quá nhiều kỳ diệu, có thể dồn nó vào chỗ chết, hàn khí này chỉ là thứ đầu tiên.

Dù sao nhục thân mới là tàu thuyền, không có nhục thân, Nguyên Anh chẳng khác gì đứa bé ngâm trong nước.

Bạch Tiểu Thuầη không biết, nếu như cảnh tượng Nguyên Anh xuất khiếu để những Nguyên Anh vừa tấn chức nhìn thấy, tất nhiên sẽ kinh hãi khó mà tin được, chỉ sợ sẽ có người rớt cả con mắt ra ngoài, bởi vì vừa bước vào cảnh giới Nguyên Anh, căn bản không có khả năng Nguyên Anh xuất khiếu, cho dù cường đại tới mức Nguyên Anh xuất khiếu, chi dù chỉ trong nháy mắt cũng bị hàn khí này trọng thương.

Thậm chí cường giả Nguyên Anh trung kỳ có thể điều khiển Nguyên Anh xuất khiếu nhưng không dám ở thời gian lâu, nhiều nhất một lát mà thôi, tới khi Nguyên Anh hậu kỳ thậm chí đại viên mãn, bản thân Nguyên Anh trưởng thành mới có thể thời gian dài chống cự hàn khí trong thiên địa, nhưng không thể không nhìn.

Muốn không nhìn, chỉ có Thiên Nhân!Bạch Tiểu Thuầη vừa mới bước vào Nguyên Anh cản nhưng có thể làm Nguyên Anh xuất khiếu, hơn nữa cnf có lực chống cự không thể tưởng tượng nổi, tất cả nguyên nhân chính là Nguyên Anh của Bạch Tiểu Thuầη là Thiên Đạo Nguyên Anh! Chết cóng ta.

Nguyên Anh run rẩy, nó không nhịn được quay đầu nhìn nhục thân, loại cảm giác này rất kỳ quái, sau khi hắn nhìn vài lần mới thu hồi ánh mắt, nó bay về phía Quy Văn Oa, tự động ngồi vào bên trong.

Ta đang làm cái gì, là tự mình nấu mình.

Bạch Tiểu Thuầη thấy là lạ, nhẹ giọng lẩm bẩm một câu, hiếu kỳ vươn bàn tay nhỏ của Nguyên Anh sờ lên Quy Văn Oa, hắn có cảm giác mình đang tự nấu mình.

Nấu liền nấu đi.

Ta cần mạnh hơn nữa.

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuầη cổ quái, tay phải bấm niệm pháp quyết, lập tức hỏa diễm một màu bay tới, trong nháy mắt dung nhập trong Quy Văn Oa, đồ văn trên Quy Văn Oa trực tiếp sáng lên.

Bạch Tiểu Thuầη có chút khẩn trương tâm thần bất định và bất an, trước kia hắn vô cùng tự tin, nhưng bây giờ tự mình điều khiển vẫn có cảm giác hãi hùng khiếp vía, dù sao đây chính là luyện chính mình.

Một khi xuất hiện ngoài ý muốn, hậu quả kia.

Bạch Tiểu Thuầη vừa nghĩ tới mình vừa đột phá không bao lâu liền như thế, bao nhiêu năm sau, Cự Quỷ Vương nhớ tới chính mình và mở cái mật thất ra, hắn có lẽ nhìn thấy trong Quy Văn Oa có Nguyên Anh thật thơm.

Vừa nhớ tới hình ảnh này, Bạch Tiểu Thuầη cảm thấy lạnh hơn, trong mắt mang theo hối hận và sợ hãi, muốn bay ra khỏi Quy Văn Oa, suy nghĩ thêm một chút, đột nhiên hào quang trong Quy Văn Oa bạo phát ra ngoài.

Bạch Tiểu Thuầη hét lên một tiếng, trong nháy mắt thân thể bị hào quang màu bạc bao phủ, trực tiếp bao trùm vào bên trong, lực lượng thiên địa từ trong Quy Văn Oa xông vào Nguyên Anh của Bạch Tiểu Thuầη, không cho phép hắn ngăn cản mảy may.

Ầm ầm!Người ngoài không nghe được tiếng ầm ầm, nó chỉ quanh quẩn trong đầu Bạch Tiểu Thuầη, khi âm thanh biến mất, sau khi quang mang màu bạc của Quy Văn Oa mất đi, Nguyên Anh của Bạch Tiểu Thuầη run rẩy bay ra ngoài, lúc bay lên giữa không trung, gương mặt nhỏ tái nhợt, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi, vừa rồi hắn có cảm giác mình là con thuyền nhỏ trong đại dương, tùy thời bị sóng dữ nhấn chìm.

Thật là đáng sợ, ta vì luyện linh đã liều cả mạng mình.

Bạch Tiểu Thuầη khẩn trương, nội tâm không ngừng run rẩy, vào lúc hắn muốn từ bỏ liền sững sờ, đột nhiên cúi đầu nhìn trên Nguyên Anh của mình có một đạo ngân văn.

Trong nháy mắt nhìn thấy ngân văn, Bạch Tiểu Thuầη phát hiện ra, Nguyên Anh của mình đã khác trước.

Nếu như nói Nguyên Anh trước khi không luyện linh chỉ là hài nhi vừa ra đời, như vậy hiện tại sau khi luyện linh một lần, nó như hài nhi này trưởng thành một chút.

Biểu hiện là Nguyên Anh chi lực đã mạnh hơn trơớc không ít, thậm chí hàn khí trong thiên địa chung quanh tuy vẫn còn làm Bạch Tiểu Thuầη rét lạnh nhưng đã kém xa trước kia.

Bạch Tiểu Thuầη cảm xúc chập trùng, loại cảm giác Nguyên Anh trưởng thành giống như mình đã trải qua bế quan thời gian rất dài, hơn nữa còn có công pháp đỉnh cấp, không ngừng thổ nạp, mới có thể có được.

Mà bây giờ chỉ luyện linh một lần đã làm được.

Bạch Tiểu Thuầη nghĩ tới thiên địa chi lực rót vào trong Nguyên Anh, khi đó Nguyên Anh nổ tung, đầu óc hắn dần sáng tỏ.

Đây thật sự là bí thuật gia tốc tu vi.

Bạch Tiểu Thuầη ngậm miệng, trong đầu nhớ tới lúc vừa tới Man Hoàng, thời điểm lần đầu nghe được tin tức người thừa kế Minh Hoàng đã nghe giới thiệu về luyện linh Nguyên Anh.

Nếu có thể luyện linh Nguyên Anh tự thân mười lăm lần, liền có thể từ Nguyên Anh sơ kỳ đột phá bước vào Nguyên Anh trung kỳ, luyện linh mười tám lần có thể bước vào Nguyên Anh hậu kỳ, sau hai mươi lần thì có thể đạt tới Nguyên Anh đại viên mãn, càng không cần phải nói có nghe đồn nếu có thể luyện linh Nguyên Anh tự thân hai mươi mốt lần, có thể đột phá Thiên Nhân.

Không có khả năng thất bại!Bạch Tiểu Thuầη kích động, suy nghĩ luyện Nguyên Anh bản thân hơi khác với những gì trải nghiệm trong địa cung, nhưng nghĩ đến Nguyên Anh là tồn tại đặc thù, lúc này hắn nhìn hỏa diễm hai màu tới hỏa diễm mười bioons màu bên cạnh, dường như nhìn thấy tiền đồ sáng lạn, chúng sẽ giúp hắn đạt tới Nguyên Anh sơ kỳ đỉnh phong.

Hắn lại nhìn Quy Văn Oa, trong lòng chần chờ, theo hồi ức Quy Văn Oa có xác xuất thành công tuyệt đối, lập tức quả quyết.

Nhất định không có việc gì, nếu không nếm thử thì ta không cam tâm.

Nguyên Anh Bạch Tiểu Thuầη lại bay vào trong Quy Văn Oa, bấm niệm pháp quyết chỉ vào hỏa diễm hai màu và bắt đầu luyện linh.

Hiện tại Bạch Tiểu Thuầη đắm chìm trong bí pháp luyện linh Nguyên Anh, cũng không biết lần hắn luyện linh Nguyên Anh đã làm toàn bộ Man Hoang rung chuyển long trời lở đất.

Cùng một thời gian, khu vực trung tâm Man Hoang cách thành Cự Quỷ rất xa xôi, nơi đó tồn tại một tòa thành trì.

Từ quy mô nó vượt xa thành Cự Quỷ!Thành trì này lớn hơn thành Cự Quỷ vài chục lần, toàn thân màu vàng, mang theo quý khí không cách nào hình dung, dường như có thể câu thông thương khung, trên bầu trời có tường vân bao phủ, nhìn chúng có mấy phần giống cự long đang du tẩu trên cao.

Thành này là tòa thành trọng yếu nhất Man Hoang, thành Khôi Hoàng.

Phía đông quảng trường trong tòa thành có một tấm bia đá to lớn, tấm bia đá cao chừng chín trăm trượng, toàn thân màu xanh và sinh ra hào quang nhu hòa.

Hào quang này không bị bất cứ thần thông nào làm ảm đạm, dường như thiên địa diệt cũng không thể diệt hào quang, thậm chí tắm rửa lâu dài còn có thể trợ giúp tăng tu vi, trên tấm bia đá có bảy tám chục cái tên.

Mỗi cái tên vô cùng rõ ràng, chúng đại biểu cho mỗi thiên kiêu, thanh danh hiển hách, không nói toàn bộ Man Hoang ai ai cũng biết nhưng cũng là người nổi danh.

Tấm bia đá này chính là tấm bia đá tuyển người thừa kế Minh Hoàng.

Từ khi bắt đầu cho tới khi tuyển nhận Minh Hoàng chấm dứt, người xếp đầu tiên trên tấm bia đá chính là người thừa kế Minh Hoàng, việc này đã sớm oanh động truyền khắp Man Hoang, cho nên cái tên này được vô số người chú ý.

Hiện tại người đứng đầu có tên là Công Tôn Dịch, phía sau cái tên còn có con số.

Bảy!Điều này đại biểu hắn luyện linh Nguyên Anh tự thân bảy lần.

Bảy lần luyện linh Nguyên Anh mà không chết, bản thân hắn đã đủ nghịch thiên, đủ làm vô số người rung động, người xếp ở vị trí thứ hai là Chu Hoành, người này luyện linh Nguyên Anh sáu lần!Về phần thứ ba là năm lần, sau đó càng ngày càng ít, tới hơn thứ mười mới có một lần.

Nếu như không có ngoài ý muốn, như vậy người thừa kế Minh Hoàng nhất định là Công Tôn Dịch kia, dù sao xem như Chu Hoành cũng không dám đi luyện linh lần thứ bảy, bởi vì tỷ lệ thành công chẳng những rất nhỏ, hơn nữa một khi thất bại chính là tử vong.

Nguyên nhân chính là xếp hạng bia đá Minh Hoàng, còn có hào quang từ nó, cho nên nơi này có rất nhiều Hồn Tu đang ngồi, bọn họ tẩm bổ tu vi đồng thời chú ý tới tấm bia đá biến hóa.

Thứ hạng này cũng không phải bất động, thường cách một đoạn thời gian sẽ có thêm mấy cái tên, hoặc ít đi một số tên, những cái tên biến mất không đoán cũng biết, đó là nếm thử luyện linh Nguyên Anh thất bại vẫn lạc, mỗi khi xuất hiện một cái tên liền làm nhiều người ta bạo động.

Bạo động cũng không lớn, dù sao cái tên thêm vài chỉ là những người vừa luyện linh một lần mà thôi, trừ phi là mười vị trí đầu có biến hóa mới có thể làm người ta rung động và bàn tán.

Hôm nay trên bia đá lại xuất hiện một cái tên.

Người phát hiện cái tên là Hồn Tu trung niên, Hồn Tu này lệ thuộc quân đoàn Cự Quỷ trú đóng tại thành Khôi Hoàng, mấy năm trước hắn theo quân đoàn Cự Quỷ đánh Trường thành của Tinh Không Đạo Cực Tông quay về nơi đây.

Bây giờ toàn bộ quân đoàn Cự Quỷ đang tĩnh dưỡng trong thành Khôi Hoàng, chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo, lần nữa xuất phát tấn công Trường thành.

Hiện tại hắn khoanh chân ngồi trên tấm bia đá, sau một lần thổ nạp kết thúc, hắn mở mắt, như thường lệ, ánh mắt của hắn theo thói quen đảo qua bia đá, muốn nhắm mắt tiếp tục tu hành liền sững sờ, nghĩ nghĩ liền nhìn bia đá thêm lần nữa.

Trong kinh ngạc, Hồn Tu trung niên nhìn kỹ, trực tiếp nhìn vào cái tên cuối cùng, sau khi hắn thấy cái tên liền sững sốt, thần sắc mờ mịt, hắn lại mở to mắt, khí tức biến hỗn loạn, đầu óc không hoạt động như thường, hắn lập tức khiếp sợ.

Cái này.

Cái này.

Hồn Tu trung niên cho rằng mình nhìn lầm, việc này quá hoang đường.

Sau đó hắn dụi mắt nhiều lần, lại tập trung nhìn và không thể khống chế thân thể, hắn lập tức kêu to.

Bạch.

Bạch Tiểu Thuầη!!!Tiếng kêu của hắn không nhỏ, dưới tấm bia đá yên tĩnh đã làm kinh động những Hồn Tu chung quanh, cả đám đều nhíu mày mở mắt ra, sau khi nghe cái tên Bạch Tiểu Thuầη, bọn họ còn cảm thấy mê mang, có thì cảm thấy quen tai, qua một lúc thân thể rung động mạnh, bọn họ chú ý tới ánh mắt của Hồn Tu trung niên, sau khi nhìn nhau liền kinh hô thành tiếng.

Bạch Tiểu Thuầη, sao có thể!! Bạch Tiểu Thuầη.

Ta nhớ ra rồi, Vạn Phu Trưởng Trường thành của Tinh Không Đạo Cực Tông! Gia hỏa vô sỉ phát minh tạc lô! Là hắn.

Ta nói vì sao quen tai như vậy, đây không phải là kẻ đứng đầu tất sát bảng do Hồng Trần tiền bối tự mình treo giải thưởng một phần Thiên Nhân Hồn hay sao?Sau tiếng huyên náo truyền ra, nhiều Hồn Tu khiếp sợ, những người khác cũng nghe người bên cạnh nói, sau khi nhớ lại liền biến sắc.

Cái tên Bạch Tiểu Thuầη đối với Man Hoang mà nói đạt tới trình độ không ai không biết, từ khi quân đoàn Cự Quỷ tiến công Trường thành do Tinh Không Đạo Cực Tông trấn thủ, cái tên này đã như cuồng phong quét ngang quân đoàn Cự Quỷ, sau đó bắt đầu truyền khắp Man Hoang.

Bởi vì hắn mà quân đoàn Cự Quỷ đại bại vài lần!Bởi vì hắn, oan hồn Man Hoang tổn thất nặng nề.

Bởi vì hắn, bây giờ không chỉ có Trường thành của Tinh Không Đạo Cực Tông, thậm chí Trường thành của ba tông môn thượng du khác xuất hiện thủ đoạn chiến tranh tương tự, khiến cho toàn bộ Man Hoang liên tục đại bại.

Tạc lô, hung thú loạn, Tụ Hồn Đan!Bất cứ thủ đoạn nào cũng làm rung động Man Hoang, nhất là truy nã Bạch Tiểu Thuầη không ngừng gia tăng, cái tên này cũng oanh động cả Man Hoang.

Mà thân phận Vạn Phu Trưởng của hắn đều là giẫm lên người Man Hoang tiến lên.

Khi người này mất tích, dần dần cái tên cũng bị người khác quên đi, nhưng hôm nay, sau khi cái tên này xuất hiện lần nữa, mà là trên tấm bia đá Minh Hoàng, bị bia đá Minh Hoàng xác nhận thì tiếng nghị luận và phẫn nộ bạo phát.

Từng ánh mắt đều tập trung vào cái tên Bạch Tiểu Thuầη đứng cuối cùng!Không phải Bạch Hạo, mà là Bạch Tiểu Thuầη, phía sau cái tên là số một, đại biểu luyện linh Nguyên Anh một lần.

Bạch Tiểu Thuầη xuất hiện!! Hắn tại Man Hoang, hắn không chết!! Nhanh, việc này quá lớn, chúng ta phải bẩm báo.

Dưới tấm bia đá, đám người xôn xao, lập tức có không ít người lấy cốt giản truyền việc này ra ngoài.

Rất nhanh, toàn bộ thành Khôi Hoàng chấn động.

Khi việc này truyền ra, người thành Khôi Hoàng nhận được tin tức, phần lớn là sững sờ, cảm thấy cái tên quen thuộc, sau khi hỏi thăm liền khiêp sợ cùng phẫn nộ.

Một ít người sau khi nghe cái tên Bạch Tiểu Thuầη liền nhớ tới sự kiện liên quan tới hắn.

Bạch Ma.

Xuất hiện!! Quả nhiên hắn không chết, hắn không chỉ ở Man Hoang, hơn nữa còn đột phá Nguyên Anh! Đáng chết, đây là khiêu khích, đây là khiêu khích trần trụi, ta không tin Bạch Ma không biết hậu quả của viejc luyện linh Nguyên Anh, hắn đã có dự mưu, muốn lấy phương thức này nói cho chúng ta biết là hắn đã tới rồi!Trong thành Khôi Hoàng oanh động, nhất là trụ sở quân đoàn Cự Quỷ lại phát ra tiếng gầm, vô số thân ảnh cấp tốc bay thẳng tới tấm bia đá Minh Hoàng.

Quá phách lối, Bạch Tiểu Thuầη này ngang ngược như vậy, không coi ai ra gì, quả thật là khinh người quá đáng.

Hừ, chẳng qua là nghe đồn mà thôi, ta không tin Bạch Tiểu Thuầη lại trọng yếu như trong truyền thuyết, hắn chỉ là tiểu nhân vật.

Chuyện lúc trước, vì quân đoàn Cự Quỷ thất bại nên tìm một lý do mà thôi, về phần ba tông môn Trường thành xuất hiện thủ đoạn như vậy, đây hiển nhiên là trên Thông Thiên đảo thống nhất an bài.

Trong thành Khôi Hoàng cũng không phải mọi người đều cho rằng Bạch Tiểu Thuầη trọng yếu, có một số người cảm thấy quá khoa trương, loại tiểu nhân vật này không đáng đối đãi như thế, nhưng cho dù như thế nào, khi cái tên Bạch Tiểu Thuầη xuất hiện đã làm thành Khôi Hoàng oanh động.

Nguyên bản, nếu không ngoài ý muốn, chuyện oanh động chỉ là tạm thời, chờ sau khi hết khiếp sợ, chẳng mấy chốc sẽ bình phục lại, nhưng sau đó chuyện ngoài ý muốn lại xuất hiện.

Cái tên Bạch Tiểu Thuầη trên tấm bia đá từ đứng cuối cùng lại biến hóa, trong nháy mắt tiến vào vị trí thứ hai mươi.

Phía sau cái tên của hắn là số hai!Đám người chung quanh đều ngẩn người, thậm chí chua kịp phát ra tiếng xôn xao, cái tên Bạch Tiểu Thuầη lại biến mất, lần này đi thẳng vào vị trí mười lăm, phía sau cái tên là con số ba!Không có kết thúc, Bạch Tiểu Thuầη lại biến mất, nó tăng lên vị trí thứ tám!Số lượng sau tên biến thành bốn! Sau đó lại quật khởi, bởi vì số lượng là.

Năm!Lúc này đám người đang xôn xao liền hít khí lạnh, dường như áp chế tới mức nhất định liền không thể áp chế được nữa, tiếng la thất thanh vang lên ngập trời.

Trời ạ.

Luyện linh.

Luyện linh.

Năm lần!! Bạch Tiểu Thuầη này hắn.

Hắn muốn làm gì!!Đám người mắt trợn tròn, sau đó từng người há hốc mồm, đầu óc chấn động, toàn thân run rẩy, tin tức cũng truyền ra các nơi.

Nếu như nói trước đó cái tên Bạch Tiểu Thuầη xuất hiện chỉ làm một số người rung động, một số người cảm thấy khoa trương, như vậy hiện tại, từ thời gian ngắn ngủi qua đi, lúc hắn xuất hiện tại vị trí thứ tư, lại luyện linh Nguyên Anh năm lần, đám người cảm thấy khoa trương biến thành ngưng trọng.

Cái gì! Hắn luyện linh Nguyên Anh năm lần với tốc độ cực nhanh? Bạch Ma này, hắn có ý gì, tại sao hắn làm được, thời gian ngắn ngủi lại có phách lực như thế! Hắn chán sống sao?Thành Khôi Hoàng oanh động không nhỏ, thậm chí tất cả thế lực trong thành trì nghe tin tức này liền cảm thấy quá khoa trương, lập tức có từng đạo thân ảnh bay về phía tấm bia đá.

Có rất nhiều thần thức từ bốn phương tám hướng dò xét bia đá.

Lúc này Nguyên Anh của Bạch Tiểu Thuầη đang đắc ý ngồi trong Quy Văn Oa, sắc mặt rất tốt, nội tâm cảm thấy cao ngạo.

Ha ha, loại tu luyện như thế này làm ta ưa thích.

Nguyên Anh Bạch Tiểu Thuầη nói ra, khí tức kích động, hắn vui vẻ với cách làm của mình.

Nhất là nhìn thấy trên Nguyên Anh xuất hiện năm đạo ngân văn, cảm thụ Nguyên Anh còn mạnh hơn trước quá nhiều liền kích động.

Năm lần luyện linh có thể so với ta tu hành sáu mươi năm!Bạch Tiểu Thuầη cười to, hắn liếm môi, bắt đầu vận dụng hỏa diễm sáu màu.

Trong nháy mắt, hỏa diễm sáu màu dung nhập vào trong Quy Văn Oa, bên trong nổ tung sau đó có hào quang xuất hiện!Sáu lần, bảy lần, tám lần.

Trong thời gian không lâu, Bạch Tiểu Thuầη không dừng lại chút nào, liên tục luyện linh ba lần, trực tiếp luyện Nguyên Anh thành táo đạm ngân văn chói mắt, Nguyên Anh chi lực bàng bạc khủng khiếp, nó càng trở nên rõ ràng, thậm chí sinh ra hào quang lung linh, thậm chí hàn khí trong thiên địa không thể ảnh hưởng tới Bạch Tiểu Thuầη.

Quá.

Quá mạnh.

Bạch Tiểu Thuầη hưng phấn, một đóa hỏa diễm chín màu bay vào Quy Văn Oa, trên Nguyên Anh của hắn xuất hiện đạo ngân văn thứ chín.

Không kết thúc, Bạch Tiểu Thuầη lại luyện linh lần thứ mười, sau khi hỏa diễm mười màu bộc phát hào quang chói mắt, từ trên Quy Văn Oa bạo phát chui vào trong Nguyên Anh.

Hiện tại Bạch Tiểu Thuầη cảm Nguyên Anh của mình đã cường đại hơn một chút, hắn hưng phấn vì cảm giác này, cả đời hắn nghĩ lại nhiều khi nhân sinh có thể bưu hãn như thế thật sự là chuyện tốt đẹp cỡ nào.

Những năm qua hắn không có cảm giác như vậy.

Lúc này người trong thành Khôi Hoàng bị Bạch Tiểu Thuầη luyện linh thành công liên đã sợ hãi hồn phi phách tán, tâm thần oanh minh chẳng khác gì từng đạo thiên lôi đánh vào đầu mình.

Bọn họ trơ mắt nhìn Bạch Tiểu Thuầη từ thứ tư biến thành thứ ba, lại từ thứ ba biến thành thứ hai.

Không dừng lại, không có chút lo lắng, hắn đứng thứ nhất.

Vào lúc này Bạch Tiểu Thuầη đã luyện linh tám lần.

Nếu như thế cũng không phải xa xa không thể chạm, sau tám lần là chín lần, cho đến mười lần.

Cảnh này làm Hồn Tu Man Hoang rung động, đã kinh hồn tán đảm, tâm thần như rời khỏi thân thể bọn họ.

Phải biết đây là luyện linh Nguyên Anh đấy, hoàn toàn không giống luyện pháp bảo, pháp bảo nát có thể lấy thêm một cái luyện lại, một khi luyện linh Nguyên Anh thất bại sẽ hồn phi phách tán, trực tiếp tử vong!Minh Hoàng có đại khí phách, đám người kia nhất định lấy được truyền thừa, đối với tu sĩ đây là số mạng của bọn họ.

Một lần dễ nói, hai lần cũng có thể, ba lần trở lên có tỉ lệ thất bại rất cao, càng lên cao càng nguy hiểm, nhưng hôm nay bọn họ tận mắt nhìn thấy kỳ tích.

Đối với toàn bộ Man Hoang mà nói đây là hành vi điên cuồng không tưởng tượng nổi.

Hắn.

Hắn từ một lần cho đến mười lần mà không chết! Đáng chết, đây là cái vận khí gì!! Hắn đang tìm chết!Không ai có thể không bị chấn động, trong suynghix của bọn họ, Bạch Tiểu Thuầη đang liều mạng, cũng là hành vi điên cuồng, từ xưa tới nay chưa từng có ai dám đi luyện Nguyên Anh chính mình như thế.

Hiện tại trong thành Cửu U, trong một phụ điện của vương điện có tiếng gầm giận dữ, sau tiếng giận dữ là một thanh niên lao ra ngoài, thanh niên này có dáng người thon gầy, tướng mạo tuấn mỹ, sắc mặt vặn vẹo, hiển nhiên tức giận ngập trời.

Bạch Tiểu Thuầη, Chu Hoành ta cửu tử nhất sinh mới luyện linh Nguyên Anh sáu lần, ngươi lại dám mười lần, sao ngươi không chết đi!Chu Hoành rống to, trong lòng hắn đắng chát, nguyên bản mục tiêu của hắn là Công Tôn Dịch, hắn cảm thấy mình có nắm chắc nhất định liều một phát, tối thiểu cũng có thể ngang bằng đối phương.

Sau khi tin tức truyền tới, lúc Bạch Tiểu Thuầη xuất hiện với thành tích luyện linh mười lần đã làm hắn tuyệt vọng.

Hắn nhất định nắm giữ thủ đoạn gì đó, bằng không hắn không thể thành công như vậy! Người tới, mau tìm khắp Man Hoang cho ta, tìm kiếm Bạch Tiểu Thuầη tới cho ta!Chu Hoành quát lớn, lập tức trong thành Cửu U đã bắt đầu có hành động, một đám người tuân theo mệnh lệnh của Chu Hoành tiểu vương gia.

Cảnh này cũng xuất hiện tại khu vực khác trong Man Hoang, trong từng gia tộc Luyện Hồn đều như thế, phàm là người nổi danh trên tấm bia đá Minh Hoàng, hiện tại bọn họ rung động và suy đoán trong này nhất định có vấn đề, cho nên việc tìm kiếm Bạch Tiểu Thuầη diễn ra khắp Man Hoang.

Cùng lúc đó, trong thành Đấu Thắng thuộc bốn đại vương thành, trong một túp lều nằm trên cô sơn có thanh niên khoanh chân ngồi đó, thanh niên này mày kiếm mắt sáng, người biết hắn đều biết, sắc mặt của hắn bình tĩnh nhưng đầy cao ngạo, nhưng hôm nay sắc mặt của hắn đã tái nhợt, hắn không còn tự tin như trước.

Bạch Tiểu Thuầη.

Sau nửa ngày, thanh niên này cúi đầu nhìn cốt giản trong tay, trong mắt của hắn mang theo không cam tâm, bởi vì hắn chính là con trai độc nhất của Vương gia mạnh nhất Đấu Thắng Vương, Công Tôn Dịch, bởi vì trong Man Hoang thế hệ này, ngoại trừ Hồng Trần Nữ ra, hắn là người đứng thứ hai!Không chỉ thành Cửu U, thành Đấu Thánh oanh động, thành Linh Lâm cũng như vậy, đáng tiếc dòng dõi Linh Lâm Vương quá nhiều, thế hệ này có hơn vạn, tài nguyên tương đối phân tán, mặc dù cũng có kiêu tử nhưng không có hạng người trác tuyệt như Công Tôn Dịch, Chu Hoành, chỉ có một đứa con gái chèo chống thể diện.

Thành Cự Quỷ vào lúc này cũng phát sinh oanh động như thành Khôi Hoàng, biết Bạch Tiểu Thuầη xuất hiện cho nên nghị luận sôi nổi.

Bạch Tiểu Thuầη không biết, hắn vẫn vui vẻ hưởng thụ trong Quy Văn Oa, bởi vì tốc độ tu hành cực nhanh nên cực kỳ đắc ý, đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào hỏa diễm mười một màu.

Hắc hắc, tiếp tục tu luyện nha.

Bạch Tiểu Thuầη vui sướng, Quy Văn Oa sinh ra hào quang sáng ngời, lại bộc phát hào quang rất chói mắt, trong kim quang còn có tiếng oanh minh, trên Nguyên Anh của Bạch Tiểu Thuầη không còn mười đạo ngân văn, lúc xuất hiện đã hóa thành kim văn sáng ngời.

Kim văn xuất hiện đã làm Nguyên Anh của Bạch Tiểu Thuầη bành trướng, Bạch Tiểu Thuầη cũng hít sâu một hơi, hắn nhớ tới biến hóa sau khi luyện linh mười một lần liền bất an.

Nguyên Anh của ta sẽ không biến thành hình dạng khác chứ?Bạch Tiểu Thuầη khẩn trương, chờ tới khi kim quang biến mất, hắn cúi đầu xem xét Nguyên Anh của mình, sau khi phát hiện Nguyên Anh không có biến hóa gì khác liền nhẹ nhõm.

Mạnh hơn.

Dựa theo tiến độ như thế, sau khi luyện linh mười bốn lần, ta sẽ đạt tới Nguyên Anh sơ kỳ đỉnh phong, nếu như dựa theo tu hành bình thường, cho dù công pháp đỉnh cấp cũng cần thời gian trăm năm mới có thể.

Bạch Tiểu Thuầη nghĩ tới đây, cảm thấy đây là cơ hội khó được, hắn hưng phấn luyện luyện linh mười hai lần.

Trong tiếng ầm ầm, kim văn thứ hai xuất hiện, vẫn chưa kết thúc, sau đó là đạo thứ ba, thứ tư.

Sau khi kim văn thứ tư xuất thế, trên Nguyên Anh của Bạch Tiểu Thuầη bạo phát khí thế muốn đột phá cảnh giới, muốn từ Nguyên Anh sơ kỳ bước vào Nguyên Anh trung kỳ!Lực trùng kích không nhỏ nhưng vẫn kém một ít, mấy lần sau đó Bạch Tiểu Thuầη không thể không từ bỏ, hai mắt mở ra, ánh mắt xuất hiện quang mang khiếp sợ.

Tia sáng này chói mắt, cùng lúc trước lúc hắn vừa mới Nguyên Anh so sánh, chênh lệch cực lớn! Cực hạn, tuy sau khi luyện linh lần thứ mười lăm, nhất định có thể đột phá trở thành Nguyên Anh trung kỳ.

Bạch Tiểu Thuầη yên lặng nói nhỏ, Nguyên Anh trở về nhục thân.

Cùng lúc đó, Bạch Tiểu Thuầη nhìn kim văn thứ tư, trên tấm bia đá ở thành Khôi Hoàng có tên Bạch Tiểu Thuầη đứng đầu bản, số lượng sau tên biến thành mười bốn lần, tất cả Hồn Tu nhìn thấy đều mở to mắt, rất nhiều người ngây ngốc, bọn họ không dám tưởng tượng, người thừa kế Minh Hoàng của Man Hoang cuối cùng chọn Bạch Tiểu Thuầη, không biết khi đó sẽ sinh ra phong bạo lớn cỡ nào.

Dường như tất cả không dám suy nghĩ.

Cũng chính thời điểm này, trong thành Khôi Hoàng có khí tức Thiên Nhân bộc phát ngập trời.

Khí tức này làm thiên địa biến sắc, tường vân vỡ vụn, những cự long trong tầng mây cũng biến mất nhanh chóng, một bóng người xuất hiện trong quân đoàn Cự Quỷ và phóng lên tận trời, đó là một nữ tử, tướng mạo tuyệt mỹ, thân thể thướt tha, hết lần này tới lần khác sát khí bành trướng, trong mắt phượng mang theo sát cơ và điên cuồng, đó là.

Hồng Trần Nữ!Tu vi của nàng đã sớm khôi phục, vốn đang bế quan không biết việc bên ngoài, tướng lĩnh dưới trướng biết Hồng Trần Nữ có thâm thú đại hận với Bạch Tiểu Thuầη cho nên truyền âm bẩm báo một phen.

Sau khi nghe tin tức của Bạch Tiểu Thuầη đáng chém ngàn đao kia, Hồng Trần Nữ nổi điên, lúc này bay thẳng về tấm bia Minh Hoàng, trong nháy mắt nàng giáng lâm đã nhìn chòng chọc vào cái tên đứng đầu bia đá, cả người run rẩy, sát khí hóa thành thực chất.

Đám người bốn phía nhìn thấy Hồng Trần Nữ, lập tức biến sắc, bọn họ nhanh chóng ôm quyền bái kiến, đều biết Hồng Trần Nữ chính là tân tấn Thiên Nhân, nàng thiên tư kinh diễm tuyệt luân, tuy là Thiên Nhân mới nhưng chiến lực không tầm thường.

Bạch Tiểu Thuầη.

Bạch Tiểu Thuầη.

Đột nhiên Hồng Trần Nữ ngẩng đầu, sắc mặt âm trầm mang theo hàn quang sáng ngời, trong nháy mắt nhìn tấm bia đá, nàng hiểu Bạch Tiểu Thuầη đã trở thành Thiên Đạo Nguyên Anh, nghĩ đây nội tâm nàng điên cuồng, lập tức cầm ngọc giản truyền âm cho quân đoàn dưới trướng.

Không tiếc đại giới, tìm Bạch Tiểu Thuầη, ta muốn sống!Toàn bộ quân đoàn đều hành động, lần lượt từng bóng người xuyên thẳng trong quân đoàn, từng mệnh lệnh được đưa ra, quân đoàn Cự Quỷ bắt đầu bộc phát toàn lực theo lệnh Hồng Trần Nữ, đi tìm Bạch Tiểu Thuầη!Cùng lúc đó, trong thành Khôi Hoàng còn có một nữ tử đang nhìn chằm chằm vào tấm bia đá Minh Hoàng, khác với Hồng Trần Nữ, trong mắt nữ tử này không có băng hàn, chỉ có lo lắng và suy nghĩ.

Nàng chính là.

Nghịch Hà tông Trần Mạn Dao!Thân là người Man Hoang, sư tôn nàng có lai lịch cực lớn, nàng ở trong thành Khôi Hoàng có địa vị siêu nhiên, nàng vĩnh viễn không quên việc trong Nghịch Hà tông, không quên sự kiện tại Tinh Không Đạo Cực Tông, cũng không quên tình hình trên chiến thuyền vượt biển.

Những năm qua quay về Man Hoang, trong đầu của nàng cuối cùng xuất hiện thân ảnh này tới thân ảnh khác, thân ảnh Bạch Tiểu Thuầη xuất hiện nhiều nhất.

Lúc trước, sau khi nàng biết Bạch Tiểu Thuầη mất tích, thậm chí vô cùng có khả năng chết, nàng trầm mặc, nội tâm chua xót và bi thương, nàng đã mất thời gian rất lâu nhưng vẫn chưa thích ứng.

Sau khi nàng nghe tin tức về bia đá Minh Hoàng, hô hấp của nàng dồn dập, trong mắt nàng xuất hiện ánh sáng chói mắt.

Tiểu Thuần.

Ngươi ở đâu.

Cùng một thời gian, tại thành Khôi Hoàng, trong hoàng cung có pháp lệnh truyền ra ngoài, Khôi Hoàng thế hệ này đang bế quan, vị Đại thiên sư kia có địa vị vượt xa Khôi Hoàng, hắn mang thiên tử lệnh chư hầu, vào lúc này hắn mở mắt ra.

Lúc hắn mở mắt, đám cự long trên bầu trời lẫn trốn, đại địa chấn động, các cường giả trong thành Khôi Hoàng đều run rẩy, nhao nhao thu hồi thần thức, không ai dám mạo phạm uy nghiêm của hắn.

Ánh mắt Đại thiên sư giống như từ bầu trời nhìn xuống, nhìn vào cái tên đầu tiên trên tấm bia đá Minh Hoàng.

Hồi lâu, hắn thu hồi ánh mắt, sau đó lại có một pháp lệnh truyền ra khắp Man Hoang.

Tìm Bạch Tiểu Thuầη, mang hắn tới gặp ta!Pháp lệnh không lấy danh nghĩa Đại thiên sư truyền ra, mà là lấy thánh chủ Khôi Hoàng thế hệ này, kể từ đó cho dù là bốn đại Thiên Vương cũng ngầm thừa nhận.

Trận phong bạo tìm kiếm Bạch Tiểu Thuầη tràn ngập toàn bộ Man Hoang.

Thời điểm này Bạch Tiểu Thuầη mở mắt ra, trong mật thất, khi hắn mở mắt, toàn bộ mật thất như bị thiểm điện xẹt qua, uy áp Nguyên Anh bộc phát dữ dội.

Bạch Tiểu Thuầη thở sâu, hắn vô cùng sung sướng, sau khi hắn cẩn thận kiểm tra thân thể, phát hiện mình đã là Nguyên Anh sơ kỳ đại viên mãn, lúc này hắn kích động, nhất là nhìn thấy trên Nguyên Anh có bốn đạo kim văn, hắn đắc ý không chịu nổi,, tay áo hất lên, cánh cửa bế quan mở ra, Bạch Tiểu Thuầη nghênh ngang đi ra ngoài.

Thời điểm đang suy nghĩ nên đi rêu rao một chút, để đám người kia biết mình không phải Kết Đan, thần thức bao phủ bốn phía, vào lúc đó sắc mặt Bạch Tiểu Thuầη biến hóa.

Trong thần thức của hắn có tiếng nghị luận của nhiều người, mà cái tên bị người ta nghị luận làm Bạch Tiểu Thuầη giật mình không nhỏ, tất cả tâm tư khoe khoang và vui sướng biến mất không còn lại gì, chỉ còn lại kinh hoàng và sợ hãi.

Nghe nói chưa, Bạch Tiểu Thuầη xuất hiện! Ngươi không biết Bạch Tiểu Thuầη sao? Ta nói cho ngươi biết.

Luyện linh Nguyên Anh mười bốn lần đấy, đây là việc điên cuồng, không ngờ có người làm được! Khôi Hoàng hạ chỉ tìm khắp Man Hoang cũng phải bắt sống người này.

Nên như vậy, bằng không, nếu hắn trở thành người thừa kế Minh Hoàng thì nó sẽ biến thành trò cười lớn.

Từng đoạn nói chuyện đã làm Bạch Tiểu Thuầη sợ hãi sắc mặt tái nhợt, thân thể suýt hư thoát, bởi vì hắn quên mất một điểm mấu chốt.

Luyện linh Nguyên Anh sẽ xuất hiện trên tấm bia đá Minh Hoàng! Xảy ra chuyện lớn.

Bạch Tiểu Thuầη khóc không ra nước mắt, nội tâm rất hối hận, suy nghĩ bản thân mình đang tìm đường chết.

Trong nội tâm hoảng loạn, hắn lập tức bỏ suy nghĩ đi khoe khang, càng hạ quyết tâm, mình có thể cũng không lộ Nguyên Anh để người ta phát giác, cũng may mặt nạ của hắn đã luyện linh nhiều lần, càng cường hãn hơn xưa, lực ẩn giấu kinh người, hắn từ đầu đến cuối cũng không buông lỏng ẩn tàng, cho nên giờ phút này mặc dù trở thành Nguyên Anh nhưng không có người nào biết.

Hắn nhanh chóng ẩn tàng tu vi, che dấu bản thân mình là Nguyên Anh sơ kỳ đại viên mãn, làm ra vẻ vừa bước vào Nguyên Anh là xong, đột nhiên có mấy đạo hào quang bay tới, là Hồn Tu của đội tuần tra, vừa mới tới gần đã ôm quyền cúi đầu với Bạch Tiểu Thuầη.

Vương gia có lệnh, sau khi Bạch tổng quản xuất quan, lập tức kiến giá! A?Thân thể Bạch Tiểu Thuầη run rẩy, nội tâm hoảng hốt, hắn đang sợ hãi bị phát hiện.

Vừa nghĩ tới gương mặt Cự Quỷ Vương không giận tự uy, còn có ánh mắt thâm thúy vô tận, dường như ánh mắt có thể xuyên thấu tâm thần Bạch Tiểu Thuầη.

Xong xong.

Trong lòng hắn vô cùng hối hận, ngàn vạn lần không nên đắc ý đi luyện Nguyên Anh, bây giờ chọc cho thiên hạ đều biết, hai chân của hắn sắp nhũn ra,Nhất là nghĩ tới hậu quả trong đó, trái tim hắn đập loạn.

Cũng may hắn mang theo mặt nạ, những năm gần đây trải qua vô số chuyện, mặc dù tính cách sợ chết vẫn như trước nhưng phương diện diễn kịch vô sự tự thông.

Cự Quỷ Vương không biết thân phận của ta mới đúng.

Bằng không cũng không cho người triệu kiến ta.

Là mặt nạ của ta huyền diệu, sau khi đeo lên làm người ngoài không nhận ra.

Bạch Tiểu Thuầη thở sâu, hắn không ngừng tự an ủi mình, trên mặt không lộ ra mảy may, chắp tay sau lưng, hắn gật đầu với đám thủ vệ và đi tới cung điện Cự Quỷ Vương.

Vừa mới đi vào, hắn lại nhe giọng nói của Vô Thường Công trong đại điện truyền ra ngoài.

Vương gia, Quỷ Vương Hoa đến nay chưa nở.

Câu thông với Đại thiên sư, Đại thiên sư từ đầu tới cuối không đồng ý cho chúng ta mở Luyện Hồn Hồ.

Lại đi tìm Đại thiên sư, liền nói Cự Quỷ Vương ta nguyện ý nợ nhân tình của hắn! Tôn vương mệnh, vậy ta đi xử lý.

Vô Thường Công nghiêm túc, sau khi ôm quyền cúi đầu với Cự Quỷ, hắn quay người nhìn thấy Bạch Tiểu Thuầη đi vào đại điện, trên mặt lộ tươi cười, gật đầu sau đó rời đi.

Cho đến khi Vô Thường Công rời đi, Bạch Tiểu Thuầη nhìn Cự Quỷ Vương ngồi trên vương tọa, hắn cố nén nội tâm bất định, lập tức tiến lên vài bước sau đó cúi đầu thật sâu.

Ti chức tham kiến Vương gia!Sắc mặt Cự Quỷ Vương âm trầm, dường như có tâm sự, ánh mắt của hắn nhìn sang Bạch Tiểu Thuầη, chỉ vừa nhìn qua đã ngạc nhiên.

Đột phá?Trong mắt Cự Quỷ Vương mang theo một tia tán thưởng, sau đó lại nhìn Bạch Tiểu Thuầη một chút, tán thưởng trong mắt biến thành nghi hoặc, bằng vào lịch duyệt và sức quan sát sắc bén của hắn, hắn nhìn ra Bạch Tiểu Thuầη đang khẩn trương, việc này làm hắn nghi ngờ, phải biết trước đó Bạch Tiểu Thuầη đối mặt với mình cugnx không che giấu khẩn trương, nhưng hôm nay lại che giấu.

Việc này làm ánh mắt Cự Quỷ Vương sáng lên.

Bạch Tiểu Thuầη nhìn ra nghi hoặc trong mắt Cự Quỷ Vương, nội tâm của hắn chấn động mạnh, bỗng nhiên ý thức sai lầm của mình, hiện tại hắn đột phá tu vi, thần sắc không nên bình tĩnh, như vậy không phù hợp với tính cách của hắn.

Hiện tại nội tâm hồi hộp, khẩn trương càng nhiều, đầu óc hắn hoạt động thật nhanh, không có nửa điểm chần chờ, hắn lựa chọn khẩn trương càng nhiều hơn trước, dường như toàn thân đều khẩn trương từ trong ra ngoài, giống như rất sợ hãi, tâm thần bất định bất an, thậm chí không dám nhìn vào mắt Cự Quỷ Vương.

Ánh mắt Cự Quỷ Vương thâm thúy nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thuầη, không nói một lời, cảm giác đè nén bao phủ cả đại điện, dần dần thân thể Bạch Tiểu Thuầη run rẩy, trên trán đổ mồ hôi giống như không chịu nổi.

Trên thực tế cũng thật sự là như vậy, Bạch Tiểu Thuầη cảm thấy không gian bốn phía khi Cự Quỷ Vương trầm mặc đã tạo thành đè ép, dường như muốn nghiền mình thành bụi.

Vương gia, việc này thật không phải ti chức sai lầm.

Vào lúc ngột ngạt thế này, Bạch Tiểu Thuầη run rẩy kêu lên.

Ti chức cũng không muốn, thật sự do ba đại gia tộc kia ra tay với ti chức quá ác, nếu không phải ti chức mạng lớn, sợ rằng cái mạng nhỏ đã sớm bị bọn chúng tiêu diệt, nhất là Bạch gia càng như thế.

Cho nên ti chức nhịn không được, biết rõ Vương gia có an bài khác nhưng vẫn ám chỉ người khác đi chèn ép.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thuầη cầu xin, dường như đang sợ hãi ghê gớm.

Cự Quỷ Vương sững sờ, chuyện có quan hệ với Bạch Tiểu Thuầη ám chỉ người khác đi chèn ép ba đại gia tộc, hắn cũng đã nghe qua, hiện tại nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của Bạch Tiểu Thuầη liền dở khóc dở cười, hắn cho rằng Bạch Tiểu Thuầη nghĩ lầm mình hỏi việc này nên khẩn trương.

Hồ nháo!Cự Quỷ Vương trừng Bạch Tiểu Thuầη một cái.

Cái trừng này làm nội tâm Bạch Tiểu Thuầη nhẹ nhàng thở ra, hắn vẫn trơ mắt nhìn Cự Quỷ Vương.

Cự Quỷ Vương nhìn ánh mắt Bạch Tiểu Thuầη, biết hắn ủy khuất nhưng không nói lời nào, lại nói: Lần này triệu ngươi đến là vì Khôi Hoàng hạ chỉ, trên địa bàn của chúng ta truy nã Vạn Phu Trưởng Bạch Tiểu Thuầη của Tinh Không Đạo Cực Tông, việc này ngươi đi xử lý cho xong, nếu như Bạch Tiểu Thuầη xuất hêện trong phạm vi Cự Quỷ Vương ta, ngươi phải bắt hắn lại.

Bạch Tiểu Thuầη biến sắc, hắn không do dự lên tiếng.

Vương gia yên tâm, trước đó ti chức đã nghe mọi người bàn luận về Bạch Tiểu Thuầη, hừ hừ, chỉ cần Bạch Ma dám xuất hiện trong phạm vi thành Cự Quỷ ta, ti chức nhất định sẽ bắt được!Hắn nói lời này như chém đinh chặt sắt, Cự Quỷ Vương cũng mãn ý gật đầu.

Cũng không phải đại sự gì, nếu không gặp cũng thôi, gặp được phải cẩn thận một chút, tuy tu vi của ngươi đột phá, đây là chuyện tốt, cho dù gặp được, khả năng bắt hắn càng lớn hơn trước.

Cự Quỷ Vương dặn dò.

Nói tới đột phá tu vi, đây là may mắn có Vương gia.

Nếu không có Vương bảo ti chức bế quan, ti chức cũng rất khó đột phá, thật sự là Vương gia thần võ thiên địa, vĩnh hằng vô song, ngày đó Vương gia nói một phen là tinh thần ti chức đại chấn giống như ăn linh đan diệu dược, còn xin Vương gia sau này triệu kiến ti chức nhiều hơn, như vậy tu vi ti chức mới tăng lên nhanh hơn trước.

Bạch Tiểu Thuầη nói mặt không đỏ chút nào, vuốt mông ngựa không cần suy nghĩ.

Nghe Bạch Tiểu Thuầη vuốt mông ngựa, Cự Quỷ Vương hừ một tiếng, nội tâm cũng mừng thầm, dù sao tên trước mắt là hạng người cả gan làm loạn, lúc trước vỗ đầu của mình và vô cùng phách lối, sau đó chuyển biến đều nằm trong mắt Cự Quỷ Vương, hắn là Bán Thần cao cao tại thượng, có thực lực khống chế tất cả, chuyện quá khứ, Bán Thần như hắn phải có lòng dạ khí lượng rộng mở, nhân quả đã xong, ngay cả những pháp bảo kia, lúc hắn khôi phục tu vi, chỉ một ý niệm đã thu hồi sạch sẽ.

Mà thực lực vi tôn, ở trước mặt mình, Bạch Hạo mạnh hơn nữa cũng phải làm tùy tùng, thỉnh thoảng nghe đối phương vuốt mông ngựa, hắn rất hưởng thụ.

Về phần Bạch Tiểu Thuầη thuận lợi Kết Anh, hắn cũng không hỏi tới cùng, càng không liên tưởng tới tên tội phạm Bạch Tiểu Thuầη bị truy nã không phải Cự Quỷ Vương hắn không thông minh, mà là lai lịch Bạch Hạo thanh bạch tới mức khó liên tưởng cả hai là một người.

Mặc dù thời gian Kết Anh trùng hợp nhưng Cự Quỷ Vương hiểu có hồn huyết của mình lúc trước, thuận lợi Kết Anh không phải chuyện kỳ quái, đồng thời làm thuộc hạ của mình, quyền lực của hắn đều là vương ân cuồn cuộn mà sinh, thực lực càng mạnh tự nhiên càng tốt, hắn cũng không tìm kiếm con rùa đen cổ quái kia, hắn phát tay bảo Bạch Tiểu Thuầη lui ra ngoài.

Nội tâm Bạch Tiểu Thuầη triệt để buông lỏng, hắn lui ra sau vài bước muốn rời đi nhưng lại chần chờ một chút, suy nghĩ nếu diễn kịch thì nên triệt để một chút, hắn quay đầu vụng trộm nhìn Cự Quỷ Vương, hé miệng như muốn nói nhưng nhịn xuống.

Thế nào?Cự Quỷ Vương cũng nhìn thấy biểu lộ của Bạch Tiểu Thuầη.

Vương gia, ba đại gia tộc kia, có phải nên uy hiếp một chút hay không?Bạch Tiểu Thuầη nhìn Cự Quỷ Vương, bộ dáng không cam lòng.

Cự Quỷ Vương nhìn Bạch Tiểu Thuầη, trong mắt sinh ra do dự, ba đại gia tộc thật sự là hắn có an bài khác, dù sao lão tổ Bạch gia và lão tổ Trần gia có tu vi Thiên Nhân còn có tác dụng, tuy bị hắn giam giữ nhưng cũng hiểu, cho dù không có ba đại gia tộc, về sau sẽ còn có gia tộc khác, trong lòng cảm khái thân phận của mình không tốt đi tìm đám lâu la gây phiền phức.

Bạch Tiểu Thuầη có ý nghĩ, hắn cũng muốn cân nhắc, trong trầm ngâm, trong đầu xuất hiện hình ảnh tộc nhân ba nhà này truy sát mình, ánh mắt lóe sáng.

Ngươi thật sự chịu ủy khuất.

Ba gia tộc này sừng sững mấy ngàn năm, nội tình cực sâu, có lẽ đây mới là lực lượng đáng sợ nhất.

Cự Quỷ Vương thâm ý sâu sắc nhìn Bạch Tiểu Thuầη.

Bạch Tiểu Thuầη khẽ giật mình, sau khi cẩn thận suy nghĩ câu nói này, bỗng nhiên đôi mắt sáng lên, tim đập nhanh hơn, nói thầm cái gì nội tình cực sâu, ý tứ này chẳng lẽ nói tài phú ba đại gia tộc thâm hậu?Nói như thế, chẳng lẽ ám chỉ mình.

Có thể đi xét nhà? Đây là Cự Quỷ Vương ban thưởng cho mình vào sinh ra tử lúc trước? Vương gia yên tâm, ti chức có đôi mắt như hỏa nhãn, cho dù tài bảo giấu sâu cỡ nào cũng không qua được mắt ti chức, đào sâu ba đất cũng móc ra được.

Bạch Tiểu Thuầη nghĩ tới đây, tinh thần phấn khởi nhưng vẫn nói một câu.

Cự Quỷ Vương mặt không biểu tình làm như không nghe thấy, hai mắt nhắm nghiền, trong lòng Bạch Tiểu Thuầη dường như lĩnh hội ý của mình nên yêu thích.

Tư thái như thế thật sự làm tinh thần Bạch Tiểu Thuầη vô cùng phấn chấn, hắn hiểu đây là chấp nhận.

Bạch Tiểu Thuầη vừa nghĩ tới ba đại gia tộc truy sát mình, lại nghĩ tới lần này mình xoay người hoa lệ, trong lòng càng kích động.

Xét nhà đấy.

Ta chưa từng làm loại chuyện này, lại là xét nhà kẻ thù, quá kích thích.

Hiển nhiên Cự Quỷ Vương không có trực tiếp hạ lệnh, đây là muốn ta không làm quá mức.

Bạch Tiểu Thuầη hưng phấn ôm quyền, quay người tràn đầy phấn khởi rời khỏi đại điện.

Vào lúc Bạch Tiểu Thuầη muốn đi ra khỏi đại điện, Cự Quỷ Vương đang ngồi trên vương tọa lại nói một câu.

Trần gia quả thực đáng giận, nhất là tộc trưởng Trần gia tộc có diễm phúc không cạn, còn dám luyện cấm phiên.

Hừ!Câu nói này nhìn như lẩm bẩm nhưng hết lần này tới lần khác lại truyền vào lỗ tai Bạch Tiểu Thuầη rất rõ ràng.

Bạch Tiểu Thuầη sững sờ, bước chân dừng lại, tròng mắt chuyển động một vòng, cẩn thận suy nghĩ sau đó cảm nhận được trọng điểm trong câu nói, ngoại trừ cấm phiên ra, càng quan trọng hơn là bốn chữ diễm phúc không cạn.

Lão sắc quỷ này!!Bạch Tiểu Thuầη lập tức minh ngộ, nội tâm nói thầm một câu, mặt ngoài lại quang minh lẫm liệt giả bộ như không nghe thấy.

Sau khi Bạch Tiểu Thuầη rời đi, Cự Quỷ Vương ngồi trên vương tọa ngẩng đầu lên, ánh mắt ngóng nhìn phương xa, tay phải bấm niệm pháp quyết giống như đang suy tính cái gì.

Sau nửa ngày, hắn nhíu mày, thì thào nói nhỏ.

Vẫn không tính ra, dựa theo suy tính thời gian, Luyện Hồn Hồ mở.

Đó là thời điểm Quỷ Vương Hoa nở.

Ra đại điện, Bạch Tiểu Thuầη ngẩng đầu nhìn vị trí ba đại gia tộc, trên mặt còn mang theo ý ngạo nghễ, ân oán trong ba đại gia tộc, nhìn như không nhiều, trong quá trình này sát ý của ba đại gia tộc với hắn chưa từng giảm bớt mảy may.

Trước đó Bạch Tiểu Thuầη là lính canh ngục, không cách nào báo thù, về sau lại biến thành phạm nhân, hắn càng khó làm được, bây giờ hắn biến thành Bạch tổng quản của thành Cự Quỷ, hiện tại càng có vương mệnh.

Triệu Trần Hải Thiên Hầu!Bạch Tiểu Thuầη hất tay lên, lập tức mở miệng, hắn nói ra lời này, lập tức thị vệ thành Cự Quỷ chấn động, lập tức nghe lệnh, cấp tốc rời đi.

Bạch Tiểu Thuầη đứng bên ngoài đại điện Cự Quỷ Vương nhìn lên trời, chắp tay sau lưng, trong quá trình chờ đợi Trần Hải đến, hắn lấy ngọc giản ra liên hệ với Chu Nhất Tinh.

Nhìn chằm chằm ba đại gia tộc cho ta! Chủ tử yên tâm, đã sớm an bài xong xuôi, nhất là Trần gia.

Bây giờ lòng người bàng hoàng, tộc nhân vì tự vệ cũng đã mở miệng, tài phú Trần gia đã phân tán đi các nơi.

Bạch Tiểu Thuầη nghe lời này liền bàn giao một phen, lúc này mới khí định nhàn thần gác tay chờ đợi, không chờ bao lâu, lúc này đằng xa có một đạo hào quang bay tới, trong nháy mắt tới gần đã hóa thành nam tử trung niên mập mạp.

Nam tử trung niên này chính là một trong bốn Thiên Hầu thành Cự Quỷ không phản loạn, hắn vẫn giữ yên lặng, cũng chính là hắn đưa cho Bạch Tiểu Thuầη một tòa nhà, thậm chí những ngày Bạch Tiểu Thuầη diễu võ giương oai cũng là hứa đưa tới rất nhiều tài vật, hiện tại hắn tới nơi này, Trần Hải nhìn vương điện sau lưng Bạch Tiểu Thuầη, sắc mặt hắn nghiêm túc ôm quyền cúi đầu với Bạch Tiểu Thuầη.

Bạch tổng quản, xin phân phó! Trần Thiên Hầu, triệu tập nhân mã dưới trướng của ngươi, theo bản tổng quản đi một chuyến!Bạch Tiểu Thuầη làm qua Vạn Phu Trưởng, hiện tại lên tiếng cũng sinh ra uy nghiêm, tâm thần Trần Hải nghiêm nghị, hắn nhìn vương điện sau lưng Bạch Tiểu Thuầη liền gật đầu rời đi.

Không qua bao lâu, truyền lệnh Hồn Tu dưới trướng hắn, lúc này hai vạn Hồn Tu đông đảo theo sau Bạch Tiểu Thuầη cùng Trần Hải bay ra khỏi thành Cự Quỷ!Cảnh này làm các thế lực trong thành Cự Quỷ kinh hãi tâm thần bất định, nhất là sau khi phát hiện hai vạn Hồn Tu bay về hướng Thái gia trong ba đại gia tộc, mọi người hiểu.

Trả thù tới rồi!Ngoài thành Cự Quỷ, hai vạn tu sĩ khí thế ngập trời, từng người bộc phát sát ý khủng bố, Bạch Tiểu Thuầη bay đầu tiên, thần sắc kiêu căng, nội tâm đắc ý cùng kích động nhưng cũng làm hắn hoảng hốt, dường như đang quay về lúc làm Vạn Phu Trưởng trong Trường thành, ra lệnh một tiếng, tu sĩ dưới trướng đều hành động.

Bạch lão đệ, lão ca ta phục ngươi!Trần Hải bay bên cạnh Bạch Tiểu Thuầη, hắn giơ ngón tay cái lên cảm khái.

Bạch lão đệ là long trong loài người, lão ca ta mấy năm nay nhìn thấy quá nhiều người vừa cầm quyền căn bản không khống chế được, Bạch lão đệ lại có khí thế như vậy, quả không đơn giản, điều này nói rõ Bạch lão đệ là kỳ lân thiên kiêu của thành Cự Quỷ chúng ta! Đối diện hai vạn Hồn Tu, Bạch lão đệ bất động như núi, như định hải thần châm, loại định lực này ngay cả hoàng tử cũng không được.

Trần Hải vô cùng tôn kính, thịt mỡ trên mặt run run theo lời hắn nói, tuy là nịnh nọt nói như vậy nhưng người ta lại có cảm giác chắc như đinh đóng cột.

Nội tâm Bạch Tiểu Thuầη vô cùng hưởng thụ, sau khi nghe Trần Hải nói thế càng thoải mái, cảm thấy Trần Hải này rất có ánh mắt, thế là hắn tươi cười rất tươi, Bạch Tiểu Thuầη cũng thuận thế đáp vài câu, một người có tâm nịnh nọt, một người khéo đưa đẩy, hai người tự nhiên trò chuyện rất vui.

Tuy trong lòng Bạch Tiểu Thuầη đang suy nghĩ nên xét nhà như thế nào, rất hiển nhiên Cự Quỷ Vương không có trực tiếp hạ lệnh, nếu mình nói không tốt là xét nhà, nói như vậy tướng ăn quá khó coi.

Không cưỡng ép xét nhà, ta cũng có biện pháp đào sâu ba thước đến báo thù!Bạch Tiểu Thuầη có ý định, nhìn túi trữ vật sau đó nghĩ tới tiểu ô quy.

Rất nhanh, đám người đã đến trong Thái gia, sở dĩ chọn chọn Thái gia đầu tiên, không có nguyên nhân khác, bởi vì Thái gia gần nhất mà thôi.

Vừa tới nơi này, toàn bộ Thái gia vô cùng khẩn trương, sầu vân thảm vụ, trong đó tất cả tộc nhân đều run rẩy, cả tộc trưởng Thái gia cũng hoảng hốt, các tộc lão đứng ngoài cửa cung kính nghênh đón.

Mấy ngày này áp lực của bọn họ rất to lớn không cách nào hình dung, mỗi ngày đều lo lắng hãi hùng, lão tổ đã chết, bọn họ tùy thời sẽ gặp tai họa ngập đầu, cả gia tộc sắp sụp đổ.

Sau khi nhận được tin tức, biết được Bạch Tiểu Thuầη tự mình dẫn người tới, tâm thần người Thái gia rung động, tộc trưởng Thái gia và mấy tộc lão mặc dù cũng run rẩy nhưng nội tâm trấn định một ít.

Dù sao Cự Quỷ Vương thật muốn diệt bọn họ cũng không chờ tới bây giờ.

Vào lúcđaám người Thái gia nghênh đón, Bạch Tiểu Thuầη và Trần Hải mang theo hai vạn Hồn Tu như mây đen bay tới, vào lúc tới gần, Trần Hải quát lớn.

Phong tỏa tứ phương, không có lệnh của Bạch tổng quản không cho kẻ nào ra vào.

Hắn vừa lên tiếng, hai vạn Hồn Tu tản ra trực tiếp vòng quanh Thái gia, triệt để phong tỏa, cảnh này làm đám người Thái gia hít khí lạnh, sắc mặt đám tộc trưởng không ngừng biến hóa, bọn họ chỉ nhịn xuống ôm quyền cúi đầu với Bạch Tiểu Thuầη.

Bái kiến Bạch tổng quản, Trần Thiên Hầu.

Cả đám người Thái gia bái kiến.

Bạch Tiểu Thuầη không để ý đến Thái gia, hắn quay đầu nhìn sang Trần Hải.

Trần Thiên Hầu, Bạch mỗ tới đây cũng không phải diệt môn, ngươi đừng hù dọa tộc trưởng Thái gia.

Bạch tổng quản nói phải, ti chức có quân lệnh trên người!Trần Hải nói.

Bạch Tiểu Thuầη lắc đầu, hắn làm bộ dạng bất đắc dĩ với tộc trưởng Thái gia.

Không sao, Trần Thiên Hầu cũng có quân lệnh, chúng ta hiểu, Bạch tổng quản, có chuyện gì chúng ta đi vào nói.

Tộc trưởng Thái gia há không nhìn ra Bạch Tiểu Thuầη và Trần Hải kẻ xướng người họa, có thể nhìn ra cũng vô dụng, nội tâm đắng chát, mặt ngoài còn lĩnh tình Bạch Tiểu Thuầη.

Bạch Tiểu Thuầη không lập tức bước vào Thái gia, hắn ho một tiếng, sau khi tiếng ho khan vang lên, sắc mặt Trần Hải càng nghiêm trọng, càng gầm lên một tiếng.

Tất cả tướng lĩnh Nguyên Anh bảo hộ Bạch tổng quản!Hắn vừa nói ra, trong hai vạn Hồn Tu có mấy chục thân ảnh bay ra ngoài, toàn bộ đứng sau lưng Bạch Tiểu Thuầη.

Bạch Tiểu Thuầη không vui, dường như muốn nói gì đó nhưng lại thở dài, lúc này cười khổ với tộc trưởng Thái gia.

Không có cách, không phải Bạch mỗ không tin được người Thái gia, đó là vì vương gia xem an nguy của Bạch mỗ quá nặng.

Đúng đúng đúng, Bạch tổng quản cực kỳ trọng yếu với thành Cự Quỷ, tuyệt không thể xảy ra đường rẽ gì, Thái mỗ hiểu.

Tộc trưởng Thái gia phát khổ, cúi đầu nói ra.

Đi thôi, chúng ta đi vào nói.

Bạch Tiểu Thuầη hất tay áo lên, đáy lòng sục sôi, hưởng thụ cảm giác quyền cao chức trọng đi vào Thái gia, những Hồn Tu Nguyên Anh đi theo, thị vệ bước vào Thái gia liền đứng ngoài canh giữ, chỉ cần Thái gia có chút tâm làm loạn, bọn họ lập tức xuất thủ và bảo hộ Bạch Tiểu Thuầη.

Loại khí thế này làm người Thái gia lạnh lẽo, trong lòng rung động.

Tộc trưởng Thái gia biệt khuất nhưng bất đắc dĩ, hắn đi nhanh mấy bước, dẫn đám tộc lão đi theo bên cạnh Bạch Tiểu Thuầη tiến vào chủ điện Thái gia.

Thái tộc trưởng, lần này Bạch mỗ đến không quan hệ tới công sự, thật sự nghe nói nội tình ngàn năm của Thái gia cho nên đến tham quan một chút.

Đến chủ điện, Bạch Tiểu Thuầη ngồi xuống chủ vị và cười nói.

Ta hiểu, Bạch tổng quản chờ một lát.

Tộc trưởng Thái gia thở sâu, hắn cố nặn ra nụ cười, lập tức quay đầu bàn giao người khác, lúc này tộc nhân mang một cái hồn bình vào trong chủ điện.

Hồn bình không lớn, nó chỉ như bình hoa bình thường, ánh mắt đảo qua, tất cả mọi người có thể nhìn ra hồn bình này không tầm thường, hiển nhiên phẩm chất cực cao, nhất là trên đó có một đạo kim văn, càng nói rõ hồn bình đã luyện linh mười một lần.

Bạch tổng quản, hồn bình này là trọng bảo Thái gia tam, xin Bạch tổng quản thưởng thức đánh giá một hai.

Sau khi tộc trưởng Thái gia nhận lấy, cung kính đặt trước mặt Bạch Tiểu Thuầη.

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuầη như thường, cầm lấy hồn bình đánh giá vài lần, sau đó thần thức đảo qua, chẳng những nhìn ra hồn bình này không tầm thường, trong đó chứa hơn trăm triệu oan hồn, hiển nhiên là một bút đại lễ, nội tâm của hắn chấn động, có thể nghĩ gia nghiệp Thái gia lớn cỡ nào, vừa ra tay là một trăm triệu oan hồn.

Đột nhiên sắc mặt hắn trầm xuống, tu vi bộc phát, tay phải bóp nát hồn bình luyện linh mười một lần, sau khi hồn bình vỡ vụn, trăm triệu oan hồn bên trong bạo phát bay tán loạn.

Thần sắc đám người đại biến, cũng may nơi đây đều là Nguyên cho nên lập tức xuất thủ trấn áp oan hồn.

Thái tộc trưởng, mặc dù Bạch mỗ không tính là Luyện Khí đại sư gì, ta tu hành nhiều năm như vậy, ngươi thật sự cho rằng ta không biết hàng? Cầm một cái hồn binh ra gạt người?Bạch Tiểu Thuầη ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Thái tộc trưởng.

Bạch tổng quản bớt giận.

Tộc trưởng Thái gia cắn răng, hắn lại cẩn thận hơn trước, hắn đứng lên, tộc lão bên cạnh cũng trầm mặc, nội tâm bất an và không cam lòng, từ khi Bạch Tiểu Thuầη trực tiếp bóp nát hồn bình, bọn họ liền ý thức được chuyện này không đơn giản như thế.

Tư thái đối phương quá rõ ràng, mạng có thể bảo đảm nhưng nội tình ngàn năm của Thái gia không thể lưu.

Đây chỉ là kiện thứ nhất, Bạch tổng quản chờ một lát, đằng sau còn có.

Tộc trưởng Thái gia lên tiếng lưu loát, hắn cũng thấy rõ tư thái của Bạch Tiểu Thuầη, hít sâu một hơi, hắn đã an bài xong.

Rất nhanh đã có tộc nhân tiến vào, lần này là năm mươi cái hồn bình, sau khi bày ra trước mặt Bạch Tiểu Thuầη, Bạch Tiểu Thuầη nhìn thoáng qua, trái tim đập rộn lên.

Nội tình ngàn năm đấy.

Bạch Tiểu Thuầη thu hồi ánh mắt và nhíu mày.

Tộc trưởng Thái gia đang rỉ máu, nhưng biết hôm nay không xuất huyết nhiều liền nguy hiểm, hắn cắn răng đi ra ngoài, rất nhanh lại có tộc nhân tiến vào, lần này đặt một trăm vòng tay trữ vật trước mặt Bạch Tiểu Thuầη!Trong một trăm vòng tay đều là hồn dược, số lượng rất nhiều, nhiều tới mức không thể tính toán, Bạch Tiểu Thuầη hãi hùng khiếp vía, hắn càng hiểu biết trực quan hơn về nội tình ngàn năm của thế gia luyện hồn.

Hắn cau mày không vui.

Tộc trưởng Thái gia đau khổ nhưng vẫn phải nín nhịn, những vật phẩm này mặc dù không phải toàn bộ nhưng cũng là nội tình ngàn năm của Thái gia, lại nghĩ tới nguy cơ của Thái gia, hắn cũng chỉ có thể cố nén nội tâm đau đớn đi ra ngoài.

Không bao lâu lần lượt có tộc nhân từ bên ngoài tiến vào, đưa ra từng kiện từng kiện vật phẩm, có hơn ngàn pháp bảo, trong đó đều là luyện linh chi bảo, sau khi xuất ra càng ngày càng nhiều, sắc mặt Bạch Tiểu Thuầη tái nhợt đứng lên.

Thái tộc trưởng, Bạch mỗ đến đây là muốn giải nạn cho Thái gia các ngươi, xem ra ngươi thật sự không đặt Bạch Hạo ta vào mắt, lấy mấy thứ rác rưởi này cho ta thưởng thức? Hảo hảo, việc này ta mặc kệ!Bạch Tiểu Thuầη hất tay áo một cái, hắn giả vờ rời khỏi Thái gia.

Sắc mặt tộc trưởng Thái gia biến hóa, trong lòng biệt khuất không thể ngăn cản, hắn đã lấy ra không ít nhưng đối phương không hài lòng, những vật phẩm này đã là cực hạn hắn có thể xuất ra, về phần những thứ khác chính là căn cơ của Thái gia, cũng không phải hắn có thể quyết định.

Đúng lúc này đại tộc lão Thái gia thở dài, hắn biết giờ phút này cực kỳ trọng yếu, lão tổ đã vẫn lạc, Thái gia không giống hai gia tộc kia, nếu còn không bỏ tài phú sẽ có đại họa lâm đầu, môn diệt tộc vong, hiện tại cố nặn ra nụ cười lên tiếng.

Bạch tổng quản dừng bước, Thái gia ta còn không ít bảo vật cầm Bạch tổng quản thưởng thức.

Lão Tam, đi mở nội khố ra, cầm toàn bộ đồ vật bên trong ra ngoài.

Đại tộc lão Thái gia quay đầu lại nhìn một tộc lão khác, sắc mặt tộc lão kia biến hóa nhưng vẫn quay đầu rời đi.

Bạch Tiểu Thuầη dừng bước, nội tâm rất chờ mong, hắn nói trong lòng, tới bây giờ mới cầm ra, đây chắc chắn là bảo vật kinh tâm động phách, hiện tại nghe còn nữa, sắc mặt hắn thả lỏng quay về ngồi xuống.

Lúc này có tộc nhân run rẩy đưa một tiểu tháp tới.

Tiểu tháp này không phải hồn tháp, nó là đồ gỗ chế tác thành, thần thức Bạch Tiểu Thuầη đảo qua, tâm tâần rung động, bên trong tồn trữ đa sắc hỏa.

Từ mười bốn màu bắc đầu cho tới mười lăm màu.

Vẫn chưa chấm dứt, tộc lão cầm theo cốt giản, trong đó lạc ấn phối phương luyện chế đa sắc hỏa mười lăm màu, mười sáu màu, thậm chí là mười bảy màu, sau đó khi tộc nhân Thái gia xuất hiện lần nữa, Bạch Tiểu Thuầη.

nhìn thấy.

Thiên Nhân Hồn!Thiên Nhân Hồn này là hỏa thuộc tính, đặt nó trong hộp thủy tinh, nhìn thấy Thiên Nhân Hồn, sắc mặt Bạch Tiểu Thuầη dịu lại và hít sâu một hơi.

Khí tức này biến hóađám người Thái gia thả lỏng, trái tim tộc trưởng Thái gia sớm đau không thể hình dung, những thứ này là một nửa nội tình của Thái gia.

Nhìn những vật phầm bày ra trước mặt, mấy chục Nguyên Anh bảo hộ Bạch Tiểu Thuầη cũng động tâm, sắc mặt nóng rực.

Về phần Trần Hải, hắn không theo vào, hắn vẫn chờ bên ngoài, bằng không chỉ sợ hắn cũng phải động dung.

Bạch tổng quản, đã hài lòng?Đại tộc lão Thái gia lên tiếng.

Bạch Tiểu Thuầη liếm môi một cái, trái tim đập mạnh nhưng không trả lời ngay, hắn sờ túi trữ vật, không phải lấy vật phẩm mà là đang chờ cái gì đó.

Theo hắn trầm mặc, đám người Thái vừa mới thả lỏng lại khẩn trương nhìn Bạch Tiểu Thuầη.

Thời gian trôi qua, chờ nửa ngày, Bạch Tiểu Thuầη cũng vội vàng, sở dĩ hắn chờ tới bây giờ là bởi vì trên đường tới hắn đã truyền âm với tiểu ô quy, chuyện tìm bảo bối này, tiểu ô quy am hiểu hơn hắn, mà tiểu ô quy nghe việc này liền hăng hái.

Trước mắt không thấy tiểu ô quy truyền âm, Bạch Tiểu Thuầη thấy ánh mắt mọi người nhìn mình, hắn vội ho một tiếng, bỗng nhiên mở miệng.

Thái tộc trưởng, lúc trước các ngươi truy sát ta trong thành Cự Quỷ, ta lo lắng hãi hùng.

Không có tâm tình tu luyện.

Bạch Tiểu Thuầη thở dài.

Tộc trưởng Thái gia nheo mắt, nhìn sang đại tộc lão, sắc mặt đại tộc lão âm trầm, hắn cắn răng quay đầu nhìn tộc nhân chung quanh.

Mỗi người giao hồn dược trên người ra đây.

Tộc nhân Thái gia nhanh chóng cầm hồn dược ra ngoài, bọn họ đã không quan tâm vật ngoài thân, chỉ cần Bạch Tiểu Thuầη có thể rời đi thì tốt nhất.

Rất nhanh, hồn dược của tất cả tộc nhân đặt trước mặt Bạch Tiểu Thuầη, sở dĩ đại tộc lão làm như thế là dùng hành động nói với Bạch Tiểu Thuầη, bọn họ thật không còn.

Bạch Tiểu Thuầη cũng có chút xấu hổ, không thấy tiểu ô quy truyền âm, việc này không thích hợp, rất có thể Thái gia cất giấu trọng bảo.

Hắn bắt đầu ho khan.

Các ngươi quá khách khí, nói đến Bạch mỗ cũng hổ thẹn, vài ngày trước đó ta đốt hồn tràng của các ngươi.

Nhớ tới cũng rất đáng tiếc, trong lòng áy náy.

Bạch Tiểu Thuầη thở dài, lắc đầu nói ra.

Tộc trưởng Thái gia tức giận xanh mặt, hắn xem như đã nhìn ra, Bạch Tiểu Thuầη thật hung ác, thật muốn lột da nhưng không thể làm gì, hắn đành lên tiếng cầu hòa.

Chỉ là mấy hồn tràng, không tính là cái gì, Bạch tổng quản không cần áy náy, từ giờ những hồn tràng đó là của ngài, ngài có đốt cũng không ai nói gì.

Mắt thấy Thái gia quả quyết như vậy, hồn tràng cũng giao cho mình, Bạch Tiểu Thuầη cũng không biết nên nói thế nào, suy nghĩ hẳn không sai biệt lắm.

Nhưng vào lúc này có giọng nói kích động của tiểu ô quy trong vang lên bên tai Bạch Tiểu Thuầη.

Bạch tiểu tử, Quy gia ta tìm được một cái đại bảo bối, trời ạ, Thái gia có trọng bảo như thế, vật này xem như trong khu vực Thông Thiên Hà cũng hiếm thấy, tại Man Hoang chính là bảo vật vô giá.

Tiểu ô quy kích động, nó miêu tả một phen, sau khi Bạch Tiểu Thuầη nghe xong ánh mắt sáng lên nhưng thần sắc dần dần âm tràm nhìn về phía tộc trưởng Thái gia và đại tộc lão.

Đám người Thái gia nhìn thấy sắc mặt Bạch Tiểu Thuầη âm trầm lần nữa thì rung động.

Thái tộc trưởng, nghe nói Thái gia các ngươi.

Có một pho tượng linh ngọc.

Bạch mỗ rất muốn thưởng thức một chút.

Bạch Tiểu Thuầη nói xong, ánh mắt bắn ra hàn quang.

Câu này làm tộc nhân khác không hiểu gì, tộc trưởng Thái gia và đại tộc lão biến sắc, thân thể run rẩy, ánh mắt không dám tin tưởng.

Pho tượng linh ngọc là bí mật lớn nhất của Thái gia, toàn bộ Thái gia chỉ có hai người bọn họ và lão tổ biết, tộc nhân khác không biết, thậm chí nơi đó còn bị phong tỏa nghiêm mật, bọn họ tự tin, cho dù là Bán Thần cũng không thể cảm giác, nhưng lại không nghĩ tới Bạch Tiểu Thuầη lại biết.

Rất hiển nhiên, Bạch Tiểu Thuầη không có khả năng biết, cách giải thích duy nhất chính là Cự Quỷ Vương, mà Cự Quỷ Vương biết, chỉ có một khả năng đó là từ lão tổ mà thôi.

Tâm thần hai người rung động rất mạnh, trong đau khổ nhìn nhau một cái, thật sự là vì pho tượng linh ngọc quá trọng yếu, có thể nói đó mới là nội tình chân chính của Thái gia, là trấn tộc chi bảo, có vật này thì tộc nhân Thái gia không cần lo lắng chuyện tu hành.

Cho dù bây giờ bọn họ không cam tâm cũng không dám không mang ra.

Tộc trưởng Thái gia như mất đi trọng tâm, sau khi ngồi liệt xuống đất, đại tộc lão thở dài một hơi, thân thể biến mất, hắn xuất hiện lần nữa, hắn phát tay, một pho tượng linh ngọc điêu khắc nữ tử xinh đẹp xuất hiện trước mặt Bạch Tiểu Thuầη.

Trong nháy mắt pho tượng xuất hiện liền có hào quang đầy trời, linh khí nồng đậm bao phủ một khu vực Man Hoang cằn cỗi.

Cảnh này làm tâm thần đám người chung quanh rung động, bọn họ hít thở nặng nề, ánh mắt khó tin nhìn pho tượng linh ngọc trước mặt.

Linh khí trong thiên địa đều tới từ khu vực Thông Thiên Hà, trong Man Hoang rời xa Thông Thiên Hà cho nên không có linh khí.

Cho nên tu sĩ Man Hoang không thể không cải biến thể chất, làm cho mình có thể hấp thu hồn dược, từ trong vô cùng vô tận oan hồn hấp thu linh lực cho bản thân sử dụng.

Thế sự không có tuyệt đối.

Trong thiên địa tồn tại một số linh vật có thể sinh ra linh khí giống khu vực Thông Thiên Hà, pho tượng linh ngọc là bảo vật như thế.

Nó bao phủ phạm vi ngàn trượng, độ dày đặc của linh khí có thể so với Tinh Không Đạo Cực Tông, Bạch Tiểu Thuầη cũng phải kinh hãi, hắn đứng bên cạnh pho tượng linh ngọc, tu vi trong người như đại hạn đã lâu đắm chìm trong mưa móc ngọt ngào, cảm giác tinh thần sảng khoái bao phủ tâm thần.

Bảo bối!Bạch Tiểu Thuầη ý thức được pho tượng linh ngọc mới là nội tình chân chính của Thái gia, hiện tại sắc mặt tộc trưởng và đại tộc lão Thái gia không còn chút máu, nội tâm Bạch Tiểu Thuầη càng phấn chấn.

Phát đạt.

Nghĩ tới đây Bạch Tiểu Thuầη hất tay áo thu hồi pho tượng linh ngọc, trực tiếp thu vào trong túi trữ vật, khi pho tượng linh ngọc biến mất, linh khí cũng tiêu tan, âất cả tộc nhân Thái gia đều đau lòng.

Bọn họ không bình tĩnh, mặc dù trước đó không biết gia tộc có chí bảo như vậy, nhưng bây giờ lại triệt triệt để để hiểu rõ chí bảo đã không còn thuộc về Thái gia.

So sánh với sinh tử của gia tộc, những ngoại vật này không là gì cả.

Ai, bảo bối Thái gia các ngươi nhiều lắm, ta giám thưởng không hết.

Bạch Tiểu Thuầη xoay đầu lại nhìn bảo vật chồng chất, thở dài, hắn nhìn sang tộc trưởng Thái gia.

Nội tâm tộc trưởng Thái gia đã sớm mắng chửi không dứt, biết rõ hắn muốn cướp bảo vật của gia tộc mình, đồng thời lại muốn mình chủ động lên tiếng dâng lên, đây là cướp đoạt biến tướng.

Không sao, Bạch tổng quản có thể thưởng thức bảo vật của Thái gia, đây là vinh hạnh của Thái gia, Bạch tổng quản có thể đưa về trong phủ từ từ thưởng thức, chúng ta không cần nữa.

Bạch Tiểu Thuầη hớn hở, sắc mặt tán thưởng và hài lòng, lại khách sáo một phen sau đó rời đi.

Nếu thịnh tình của Thái tộc trưởng không thể chối từ, vậy ta nhất định phải cẩn thận từ từ đánh giá, có ai không, dọn đi!Bạch Tiểu Thuầη nói lời này, đám Hồn Tu Nguyên Anh lập tức tiến lên thu sạch sẽ.

Trơ mắt nhìn đám người cầm nội tình gia tộc rời đi, tộc trưởng Thái gia đỏ mắt, miễn cưỡng khắc chế lửa giận của mình, hắn vẫn cười nhưng nội tâm đau đớn.

Như vậy, Bạch mỗ đi trước, không cần tiễn!Bạch Tiểu Thuầη cười ha ha sau đó ôm quyền chào tộc trưởng Thái gia, hắn nghênh ngang đi ra ngoài.

Tuy hắn nói không cần tiễn nhưng tộc trưởng Thái gia biết phải khuất phục, liền dứt khoát triệt để đi tiễn hắn.

Những hộ vệ Nguyên Anh luôn thủ hộ hai bên Bạch Tiểu Thuầη, cả đoàn người ra khỏi cửa lớn Thái gia, Trần Hải chờ ở bên ngoài, dáng vẻ tận chức trách của mình, nhìn thấy Bạch Tiểu Thuầη an toàn đi ra, hắn tiến lên, ánh mắt mang theo hàn quang nhìn qua đám người Thái gia, dường như chỉ cần Bạch Tiểu Thuầη nói một câu, hắn lập tức xuất thủ diệt Thái gia.

Mặc dù bộ dạng khoa trương, Bạch Tiểu Thuầη nhìn quen mắt nhưng rất hưởng thụ, hắn vỗ vai tộc trưởng Thái gia, Bạch Tiểu Thuầη xuân phong đắc ý cười nói.

Thái tộc trưởng, ngươi quá khách khí, không cần tiễn, sau khi quay về, chờ ta có thời gian rãnh sẽ đi nói chuyện phiếm với ngươi.

Bạch Tiểu Thuầη vô cùng đắc ý, hắn bay thẳng lên bầu trời, Trần Hải và những tu sĩ khác bay theo, lúc này hai vạn Hồn Tu rời khỏi Thái gia.

Mắt thấy đám người Bạch Tiểu Thuầη đi xa, tộc trưởng Thái gia tức giận nổi gân xanh đầy mặt, rốt cuộc áp chế không nổi hét lớn một tiếng, trong mắt mang theo bi phẫn, càng đắng chát, tộc lão đi tới bên cạnh hắn.

Thôi thôi, bọn chúng cầm nội tình Thái gia, cũng chính nói rõ chúng ta thoát khỏi đại họa diệt tộc.

Đại tộc lão Thái gia thở dài một tiếng, thân ảnh già nua không ít.

Chuyện ở Thái gia không thể phong tỏa tin tức, rất nhanh, thế lực khắp nơi đều nghe việc này, sắc mặt cả đám biến hóabọn họ càng kiêng kị Bạch Tiểu Thuầη, ánh mắt đều nhìn sang hai gia tộc khác.

Rất hiển nhiên, chuyện này vẫn chưa kết thúc, Thái gia đã bị khoét một đao, tiếp theo chính là Trần gia cùng Bạch gia, Trần gia còn tốt một chút, Bạch gia.

Bạch gia, sợ là sắp xong rồi!Lúc này thế lực trong thành Cự Quỷ đều hiểu rõ, đoàn người Bạch Tiểu Thuầη đang đi tới Trần gia, trên đường đi, ngọc giản truyền âm của Bạch Tiểu Thuầη chấn động nhiều lần.

Trần Hải quan sát nửa ngày, có tâm muốn hỏi nhưng cảm thấy không dễ mở miệng, thế là thăm dò một câu.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • nhất niệm vĩnh hằng

  • truyện tranh nhất niệm vĩnh hằng

  • truyện nhất niệm vĩnh hằng

  • nhất niệm vĩnh hằng truyện chữ

  • đọc truyện nhất niệm vĩnh hằng

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License